Lão bản tiệm thuê sách lúc này đứng trước mặt Diệp Tưởng.
Trong quá khứ hơn nửa năm trước, Kim Thư Đông từng đến nơi này nhiều lần, lão bản không chỉ bán sách mà còn nhập hàng theo yêu cầu khách hàng. Đương nhiên chín phần sách nơi này đều là bản đạo. Lão bản cùng Kim Thư Đông thỉnh thoảng cũng có chuyện trò, bởi vì Kim Thư Đông thường xuyên tới mua hàng cho hắn, nên sau này ngay cả tên hắn cũng biết .
“Ngươi hảo, lão bản.” Diệp Tưởng lúc này đang thầm nghĩ nhanh chóng tìm ra Hoắc Thanh Lam, làm gì có tâm tư nói chuyện với lão:“Hôm nay ta có chuyện, phải đi trước.”
“Kia... hay buổi chiều ngươi tới xem? Ta có thể giúp ngươi giữ lại.”
“Hảo, cám ơn ngươi, lão bản.”
Tiếp theo, Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc, Tích Kính rời đi.
Đới Y Y vẫn tiếp tục cắm cúi vào cuốn sách [ Hoàn Châu cách cách ] trước mặt, không thể kiềm chế đắm chìm vào cốt chuyện.
Qua hơn 10 phút nữa, nàng lật qua trang tiếp theo vừa nhìn đồng hồ, nói:“Lão bản, ta thuê cuốn sách này, thẻ học sinh có thể cầm trước được không?”
“Ân.” Lão bản ngồi ở kia nói:“Thuê 1 cuốn thôi sao? Hảo, chờ ta ghi lại.”
Đới Y Y vội vàng chạy tới, đem thẻ học sinh trên người đưa cho lão bản, lão cầm qua nhanh chóng viết tên nàng lên 1 cuốn sổ.
“Ân...... Mượn về liền xem thâu đêm, ngày mai Di Hoa sẽ mang cuốn hạ tới... thật không biết kịch tình sau này sẽ phát sinh như thế nào, hoàng hậu cùng Dung ma ma thật sự là người xấu ah......”
Thời điểm lão bản viết danh tự, bỗng nhiên, nàng cảm giác có chút không thích hợp.
“Cái kia......”
Nàng ngẩng đầu lên, nói với lão bản:“Cái kia. Lão bản......”
“Làm sao?”
Nàng chỉ vào phần danh sách phía trên trong cuốn sổ nói:“Cái này có ghi... có người mượn đọc [ Hoàn Châu cách cách ] phần hai, ta không nghe nói Quỳnh Dao có viết phần 2 ah?”
Hai mắt lão bản nhìn chằm chằm Đới Y Y.
“Có cái gì không đúng sao?”
“Không...... Không phải......” Đới Y Y không biết vì sao tim lại đập nhanh:“Đại khái...... Đại khái hẳn ngươi viết sai đi......”
Sau đó nàng liền cầm lấy cuốn [ Hoàn Châu cách cách ] chạy đi như trốn, ra tới cửa lớn vừa mới kéo cửa...
Từ phía sau vươn ra 1 cánh tay đem nàng kéo ngược vào bên trong cửa hàng!
Tiếp đó, cửa cứ thế đóng lại.
Bên ngoài, không có ai phát hiện điều gì dị thường.
Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Tích Kính ba người lúc này đang không ngừng đi sâu vào 1 đoạn đường bẩn thỉu.
Ba người đi ngang qua 1 phòng game định vào xem, chung quy không thể xác định Hoắc Thanh Lam đi vào nhà nào.
Thời điểm cuối những năm 90, phòng game có thể nói là địa điểm hot nhất thời đó. Bước vào liền nhìn thấy không ít người đang chơi [ KoF ]97.
“Trời ạ, Iori !”
“Xem lực lượng Thiên quốc Thần tộc Orochi kìa !”
“Các ngươi xem. Tên kia cư nhiên chơi bạo tẩu Iori !”
Diệp Tưởng lúc này theo bản năng nhìn qua, lại phát hiện...... Cái người đang chơi “Bạo tẩu Yagami Iori” cư nhiên là Park Tae Sang !
“Huyết phần” Park Tae Sang !
Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc đều chú ý tới Park Tae Sang, mà đối thủ của hắn đang điều khiển Mai Shiranui !
Sau khi bạo tẩu Iori xuất hiện, tự nhiên có thể dễ như trở bàn tay đánh chết đối phương!
Park Tae Sang tuy rằng là người Hàn Quốc, bất quá đối với trò chơi [ KoF ]97 cũng rất có tâm đắc. Trò chơi kết thúc, đối phương không chịu thua, chuẩn bị bỏ xèng vào chơi tiếp!
“Ân...... Thiệu Quân !” Diệp Tưởng đi qua, chính thức chào hỏi Park Tae Sang “Ta muốn hỏi một chút......”
Nhưng Park Tae Sang hoàn toàn không nhìn hắn, tiếp tục điều khiển Yagami Iori.
Lời nói của Diệp Tưởng bị đánh gãy, Vũ Sóc giúp hắn tiếp lời:“Xin hỏi ngươi có nhìn thấy Triệu Đồng cùng Kim Kỳ Thụy hay không?”
“Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai?” Park Tae Sang hoàn toàn không nhìn bọn họ, tầm mắt vỏn vẹn chỉ tập trung vào nhân vật Yagami Iori trên màn hình !
Tích Kính nhất thời lộ ra vẻ mặt giận dữ, vừa muốn mở miệng lại bị Diệp Tưởng ngăn lại. Đối phương tốt xấu gì cũng là diễn viên hạng A, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
“Xin hỏi ngươi có nhìn thấy họ không?” Diệp Tưởng dùng tin nhắn kịch bản hỏi lại lần nữa.
Park Tae Sang trả lời:“Không có !” sau đó liền tiếp tục đắm chìm vào trò chơi.
“Huyết phần” Park Tae Sang, xưa nay trứ danh âm lãnh, vì tính cách hắn như vậy cho nên Diệp Tưởng cũng không cảm thấy kỳ quái. Hắn sắm vai Thiệu Quân, tính cách cũng có phần tương tự với bản thân.
Đám người Diệp Tưởng chỉ có thể rời đi, Park Tae Sang lại tiếp tục đắm chìm trong trò chơi.
Sau một hồi, hắn chơi chán liền chuẩn bị đứng lên đi về.
Trước khi rời đi, hắn đi vào WC. Vừa đẩy cửa WC ra liền nhìn thấy Hoắc Thanh Lam từ bên trong 1 gian nhỏ đi ra.
“Kim Kỳ Thụy?”
Hoắc Thanh Lam nhìn thấy Park Tae Sang cũng không lộ ra thần sắc mừng rỡ gì, chỉ là đi đến bồn rửa tay vặn mở vòi nước.
“Vừa rồi, Kim Thư Đông cùng Tôn Di Hoa còn có nữ sinh chuyển trường kia tới tìm ngươi và Triệu Đồng.”
“Kim Thư Đông?” Hoắc Thanh Lam suy tư một phen, cắn cắn ngón tay, nói:“Tên kia...... Chẳng lẽ thật sự là mao sơn đạo sĩ sao?”
“Có ý gì?”
“Không...... Không có gì.” Hoắc Thanh Lam nói đến đây lại hỏi:“Hắn có còn đây hay không?”
“Không biết. Ngươi tự ra ngoài mà xem.”
Hoắc Thanh Lam không đáp lại, cứ thế để vòi nước mở to, bàn tay đặt phía dưới vòi nước.
Park Tae Sang loáng thoáng cảm giác hắn có chút không thích hợp.
“Ngươi làm sao vậy?”
Trong kịch bản căn bản không có đề cập tình huống gặp Kim Kỳ Thụy.
“Không...... Không có......”
Lúc này gương mặt Hoắc Thanh Lam thoáng lộ ra chút hốt hoảng
Hắn hiện tại rất muốn đi tìm Mẫn Hà. Nhưng hắn sắm vai Kim Kỳ Thụy cùng Mẫn Hà sắm vai Thẩm Đình Thanh quan hệ không thân thiết. Hắn giết người, làm sao có thể chạy đi tìm nàng?
“Lại nói ......” Park Tae Sang tiếp tục:“Lúc trước ta đang chơi game thì gặp Dương Hứa Thành.”
Dương Hứa Thành cũng chính là Diệp Tinh Vẫn !
“Hứa thành? Hắn nói cái gì ?”
“Triệu Đồng trước kia thường xuyên mang ngươi tới phòng game này? [ KoF ] cũng là 1 dòng game hắn yêu thích. Hiện tại mới ra [ KoF ]97, vì sao hắn lại không cùng ngươi tới? Phải biết, ta vừa rồi trong phòng game chú ý nhiều người, nhưng không có nhìn thấy hắn. Lúc nghỉ trưa hắn cư nhiên không chạy đi chơi, trời muốn đổ mưa rồi sao?”
“Ta...... Ta không biết...... hẳn hắn đã chán chơi [ KoF ] đi?”
“Hứa Thành cảm giác có chút kỳ quái, hơn nữa Triệu Đồng hôm nay không lên lớp, ngươi cũng vậy...... Điểm này, thật sự rất không tầm thường a.”
Vòi nước vẫn đang mở, dòng nước lạnh xối lên mu bàn tay Hoắc Thanh Lam.
Trong đầu Hoắc Thanh Lam xuất hiện tin nhắn của Park Tae Sang.
“Còn có...... ngươi quên ta được gọi là ‘Huyết phần’ sao? Đối với mùi máu tươi trên người ngươi, ta có thể cảm nhận rõ ràng .”
Hoắc Thanh Lam lập tức đóng vòi nước, không nói lời nào thẳng tắp đi ra khỏi WC.
Park Tae Sang quay đầu lại, nhìn về phía gian phòng nhỏ mà Hoắc Thanh Lam mới đi ra kia.
Hắn bước lại đẩy cánh cửa.
Cảnh tượng bên trong rất bình thường, không hề có bất cứ khác thường nào.
Thế nhưng...... Hắn lại đem tầm mắt tập trung vào bồn cầu......
Vì...... trên bồn cầu kia, giờ phút này trong mắt hắn, vô số máu tươi một lần nữa ngưng tụ lại!
Máu... rất nhiều máu......
Vừa rồi ở trong này, có rất nhiều máu !
Lấy năng lực hắc y giáo chủ của Hoắc Thanh Lam, muốn tiêu trừ mấy vết máu này không khó, thế nhưng đối với Park Tae Sang mà nói, chỉ cần là nơi từng dính máu, hắn vẫn như trước có thể cảm nhận ra được.
Máu đó trong mắt hắn lại lần 1 nữa ngưng tụ lại. Hắn nhanh chóng phân tích ra nhóm máu, chủ nhân của nhóm máu, thậm chí có thể phác thảo ra giới tính, tuổi, ngay cả cân nặng chiều cao cũng có thể... nếu đủ số lượng máu, còn có thể đặp nặn lại dung mạo 1 lần nữa!
Cái này chính là năng lực của “Huyết phần” Park Tae Sang !
Vương giả chi phối máu!
Rất nhanh, vô số máu tươi ngưng tụ trước mặt Park Tae Sang, đương nhiên đây chỉ là cảnh tượng trong mắt hắn, trong hiện thực không hề xảy ra.
Máu tươi bắt đầu một lần nữa cơ cấu hệ thống tuần hoàn, từ đó hắn có thể phân tích tình huống sức khỏe của đối phương.
Park Tae Sang tin tưởng hắn còn có thể tiến thêm 1 bước nữa......
Cuối cùng, rất nhiều máu đắp nặn nên hình dạng cơ quan phủ tạng, giới tính chiều cao.... tiếp theo chính là xác định dung mạo.
Thông sự tuần hoàn của máu, hắn có thể cơ cấu ra......
Mà cuối cùng...... sau 1 phút đồng hồ hắn đã đắp nặn hoàn thành.
Máu đó hoàn toàn thuộc về cùng 1 người......
Chính là Triệu Đồng !
Trong quá khứ hơn nửa năm trước, Kim Thư Đông từng đến nơi này nhiều lần, lão bản không chỉ bán sách mà còn nhập hàng theo yêu cầu khách hàng. Đương nhiên chín phần sách nơi này đều là bản đạo. Lão bản cùng Kim Thư Đông thỉnh thoảng cũng có chuyện trò, bởi vì Kim Thư Đông thường xuyên tới mua hàng cho hắn, nên sau này ngay cả tên hắn cũng biết .
“Ngươi hảo, lão bản.” Diệp Tưởng lúc này đang thầm nghĩ nhanh chóng tìm ra Hoắc Thanh Lam, làm gì có tâm tư nói chuyện với lão:“Hôm nay ta có chuyện, phải đi trước.”
“Kia... hay buổi chiều ngươi tới xem? Ta có thể giúp ngươi giữ lại.”
“Hảo, cám ơn ngươi, lão bản.”
Tiếp theo, Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc, Tích Kính rời đi.
Đới Y Y vẫn tiếp tục cắm cúi vào cuốn sách [ Hoàn Châu cách cách ] trước mặt, không thể kiềm chế đắm chìm vào cốt chuyện.
Qua hơn 10 phút nữa, nàng lật qua trang tiếp theo vừa nhìn đồng hồ, nói:“Lão bản, ta thuê cuốn sách này, thẻ học sinh có thể cầm trước được không?”
“Ân.” Lão bản ngồi ở kia nói:“Thuê 1 cuốn thôi sao? Hảo, chờ ta ghi lại.”
Đới Y Y vội vàng chạy tới, đem thẻ học sinh trên người đưa cho lão bản, lão cầm qua nhanh chóng viết tên nàng lên 1 cuốn sổ.
“Ân...... Mượn về liền xem thâu đêm, ngày mai Di Hoa sẽ mang cuốn hạ tới... thật không biết kịch tình sau này sẽ phát sinh như thế nào, hoàng hậu cùng Dung ma ma thật sự là người xấu ah......”
Thời điểm lão bản viết danh tự, bỗng nhiên, nàng cảm giác có chút không thích hợp.
“Cái kia......”
Nàng ngẩng đầu lên, nói với lão bản:“Cái kia. Lão bản......”
“Làm sao?”
Nàng chỉ vào phần danh sách phía trên trong cuốn sổ nói:“Cái này có ghi... có người mượn đọc [ Hoàn Châu cách cách ] phần hai, ta không nghe nói Quỳnh Dao có viết phần 2 ah?”
Hai mắt lão bản nhìn chằm chằm Đới Y Y.
“Có cái gì không đúng sao?”
“Không...... Không phải......” Đới Y Y không biết vì sao tim lại đập nhanh:“Đại khái...... Đại khái hẳn ngươi viết sai đi......”
Sau đó nàng liền cầm lấy cuốn [ Hoàn Châu cách cách ] chạy đi như trốn, ra tới cửa lớn vừa mới kéo cửa...
Từ phía sau vươn ra 1 cánh tay đem nàng kéo ngược vào bên trong cửa hàng!
Tiếp đó, cửa cứ thế đóng lại.
Bên ngoài, không có ai phát hiện điều gì dị thường.
Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Tích Kính ba người lúc này đang không ngừng đi sâu vào 1 đoạn đường bẩn thỉu.
Ba người đi ngang qua 1 phòng game định vào xem, chung quy không thể xác định Hoắc Thanh Lam đi vào nhà nào.
Thời điểm cuối những năm 90, phòng game có thể nói là địa điểm hot nhất thời đó. Bước vào liền nhìn thấy không ít người đang chơi [ KoF ]97.
“Trời ạ, Iori !”
“Xem lực lượng Thiên quốc Thần tộc Orochi kìa !”
“Các ngươi xem. Tên kia cư nhiên chơi bạo tẩu Iori !”
Diệp Tưởng lúc này theo bản năng nhìn qua, lại phát hiện...... Cái người đang chơi “Bạo tẩu Yagami Iori” cư nhiên là Park Tae Sang !
“Huyết phần” Park Tae Sang !
Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc đều chú ý tới Park Tae Sang, mà đối thủ của hắn đang điều khiển Mai Shiranui !
Sau khi bạo tẩu Iori xuất hiện, tự nhiên có thể dễ như trở bàn tay đánh chết đối phương!
Park Tae Sang tuy rằng là người Hàn Quốc, bất quá đối với trò chơi [ KoF ]97 cũng rất có tâm đắc. Trò chơi kết thúc, đối phương không chịu thua, chuẩn bị bỏ xèng vào chơi tiếp!
“Ân...... Thiệu Quân !” Diệp Tưởng đi qua, chính thức chào hỏi Park Tae Sang “Ta muốn hỏi một chút......”
Nhưng Park Tae Sang hoàn toàn không nhìn hắn, tiếp tục điều khiển Yagami Iori.
Lời nói của Diệp Tưởng bị đánh gãy, Vũ Sóc giúp hắn tiếp lời:“Xin hỏi ngươi có nhìn thấy Triệu Đồng cùng Kim Kỳ Thụy hay không?”
“Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai?” Park Tae Sang hoàn toàn không nhìn bọn họ, tầm mắt vỏn vẹn chỉ tập trung vào nhân vật Yagami Iori trên màn hình !
Tích Kính nhất thời lộ ra vẻ mặt giận dữ, vừa muốn mở miệng lại bị Diệp Tưởng ngăn lại. Đối phương tốt xấu gì cũng là diễn viên hạng A, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
“Xin hỏi ngươi có nhìn thấy họ không?” Diệp Tưởng dùng tin nhắn kịch bản hỏi lại lần nữa.
Park Tae Sang trả lời:“Không có !” sau đó liền tiếp tục đắm chìm vào trò chơi.
“Huyết phần” Park Tae Sang, xưa nay trứ danh âm lãnh, vì tính cách hắn như vậy cho nên Diệp Tưởng cũng không cảm thấy kỳ quái. Hắn sắm vai Thiệu Quân, tính cách cũng có phần tương tự với bản thân.
Đám người Diệp Tưởng chỉ có thể rời đi, Park Tae Sang lại tiếp tục đắm chìm trong trò chơi.
Sau một hồi, hắn chơi chán liền chuẩn bị đứng lên đi về.
Trước khi rời đi, hắn đi vào WC. Vừa đẩy cửa WC ra liền nhìn thấy Hoắc Thanh Lam từ bên trong 1 gian nhỏ đi ra.
“Kim Kỳ Thụy?”
Hoắc Thanh Lam nhìn thấy Park Tae Sang cũng không lộ ra thần sắc mừng rỡ gì, chỉ là đi đến bồn rửa tay vặn mở vòi nước.
“Vừa rồi, Kim Thư Đông cùng Tôn Di Hoa còn có nữ sinh chuyển trường kia tới tìm ngươi và Triệu Đồng.”
“Kim Thư Đông?” Hoắc Thanh Lam suy tư một phen, cắn cắn ngón tay, nói:“Tên kia...... Chẳng lẽ thật sự là mao sơn đạo sĩ sao?”
“Có ý gì?”
“Không...... Không có gì.” Hoắc Thanh Lam nói đến đây lại hỏi:“Hắn có còn đây hay không?”
“Không biết. Ngươi tự ra ngoài mà xem.”
Hoắc Thanh Lam không đáp lại, cứ thế để vòi nước mở to, bàn tay đặt phía dưới vòi nước.
Park Tae Sang loáng thoáng cảm giác hắn có chút không thích hợp.
“Ngươi làm sao vậy?”
Trong kịch bản căn bản không có đề cập tình huống gặp Kim Kỳ Thụy.
“Không...... Không có......”
Lúc này gương mặt Hoắc Thanh Lam thoáng lộ ra chút hốt hoảng
Hắn hiện tại rất muốn đi tìm Mẫn Hà. Nhưng hắn sắm vai Kim Kỳ Thụy cùng Mẫn Hà sắm vai Thẩm Đình Thanh quan hệ không thân thiết. Hắn giết người, làm sao có thể chạy đi tìm nàng?
“Lại nói ......” Park Tae Sang tiếp tục:“Lúc trước ta đang chơi game thì gặp Dương Hứa Thành.”
Dương Hứa Thành cũng chính là Diệp Tinh Vẫn !
“Hứa thành? Hắn nói cái gì ?”
“Triệu Đồng trước kia thường xuyên mang ngươi tới phòng game này? [ KoF ] cũng là 1 dòng game hắn yêu thích. Hiện tại mới ra [ KoF ]97, vì sao hắn lại không cùng ngươi tới? Phải biết, ta vừa rồi trong phòng game chú ý nhiều người, nhưng không có nhìn thấy hắn. Lúc nghỉ trưa hắn cư nhiên không chạy đi chơi, trời muốn đổ mưa rồi sao?”
“Ta...... Ta không biết...... hẳn hắn đã chán chơi [ KoF ] đi?”
“Hứa Thành cảm giác có chút kỳ quái, hơn nữa Triệu Đồng hôm nay không lên lớp, ngươi cũng vậy...... Điểm này, thật sự rất không tầm thường a.”
Vòi nước vẫn đang mở, dòng nước lạnh xối lên mu bàn tay Hoắc Thanh Lam.
Trong đầu Hoắc Thanh Lam xuất hiện tin nhắn của Park Tae Sang.
“Còn có...... ngươi quên ta được gọi là ‘Huyết phần’ sao? Đối với mùi máu tươi trên người ngươi, ta có thể cảm nhận rõ ràng .”
Hoắc Thanh Lam lập tức đóng vòi nước, không nói lời nào thẳng tắp đi ra khỏi WC.
Park Tae Sang quay đầu lại, nhìn về phía gian phòng nhỏ mà Hoắc Thanh Lam mới đi ra kia.
Hắn bước lại đẩy cánh cửa.
Cảnh tượng bên trong rất bình thường, không hề có bất cứ khác thường nào.
Thế nhưng...... Hắn lại đem tầm mắt tập trung vào bồn cầu......
Vì...... trên bồn cầu kia, giờ phút này trong mắt hắn, vô số máu tươi một lần nữa ngưng tụ lại!
Máu... rất nhiều máu......
Vừa rồi ở trong này, có rất nhiều máu !
Lấy năng lực hắc y giáo chủ của Hoắc Thanh Lam, muốn tiêu trừ mấy vết máu này không khó, thế nhưng đối với Park Tae Sang mà nói, chỉ cần là nơi từng dính máu, hắn vẫn như trước có thể cảm nhận ra được.
Máu đó trong mắt hắn lại lần 1 nữa ngưng tụ lại. Hắn nhanh chóng phân tích ra nhóm máu, chủ nhân của nhóm máu, thậm chí có thể phác thảo ra giới tính, tuổi, ngay cả cân nặng chiều cao cũng có thể... nếu đủ số lượng máu, còn có thể đặp nặn lại dung mạo 1 lần nữa!
Cái này chính là năng lực của “Huyết phần” Park Tae Sang !
Vương giả chi phối máu!
Rất nhanh, vô số máu tươi ngưng tụ trước mặt Park Tae Sang, đương nhiên đây chỉ là cảnh tượng trong mắt hắn, trong hiện thực không hề xảy ra.
Máu tươi bắt đầu một lần nữa cơ cấu hệ thống tuần hoàn, từ đó hắn có thể phân tích tình huống sức khỏe của đối phương.
Park Tae Sang tin tưởng hắn còn có thể tiến thêm 1 bước nữa......
Cuối cùng, rất nhiều máu đắp nặn nên hình dạng cơ quan phủ tạng, giới tính chiều cao.... tiếp theo chính là xác định dung mạo.
Thông sự tuần hoàn của máu, hắn có thể cơ cấu ra......
Mà cuối cùng...... sau 1 phút đồng hồ hắn đã đắp nặn hoàn thành.
Máu đó hoàn toàn thuộc về cùng 1 người......
Chính là Triệu Đồng !
/1014
|