“Đứng dậy !”
Người Hô lên, là Hầu Tước. Tiện đà, mọi người trong lớp đứng trang nghiêm.
“Chào Lão sư !”
Hướng về An Nguyệt Hình hô “Lão sư hảo”, đối với Diệp Tưởng trong cơ thể bắt nguồn từ “Dạ Vương” huyết mạch, có một loại cảm giác khuất nhục . Hắn tuy rằng sợ hãi An Nguyệt Hình, thế nhưng khom lưng quỳ gối với gã thì hắn làm không được!
Thế nhưng, không khom lưng, chỉ sợ sẽ NG !
Khom lưng hay không?
Diệp Tưởng cuối cùng nghiến răng nghiến lợi: Hàn Tín có thể chịu nhục, ta nay tạm thời vì diễn trò, lấy đại cục làm trọng, ngày khác, ta định trả đủ cho ngươi!
Tâm trạng này đối với người bình thường mà nói sẽ thấy rất kỳ quái, thế nhưng đối với mệnh La Hầu “Dạ Vương” Mà nói, bản thân là “Nhân vật chính” sẽ rất tự hào. Chỉ là,“Nhân vật chính” Không phải bất cứ thời kì đều có thể ngạo thị chúng sinh .
Cuối cùng, Diệp Tưởng vẫn thoáng cúi người.
“Ngươi hỏi một nữ sinh có thích truyện Dragon Ball hay không, ngươi xác định não người không bị ngâm nước?” Đây là suy nghĩ của Diệp Tưởng khi nhìn đến lời kịch thời điểm hiện tại.
“Mình rất thích tien shinnan(thên-xin-hăng) .” Vũ Sóc trả lời như vậy.
Vì thế, thời gian trong tiết học kế tiếp, Diệp Tưởng liền bắt đầu đàm đạo về Doraemon, một chút cũng không nghĩ đối phương có hứng thú hay không. Kết quả cả tiết ngữ văn, hắn cũng chỉ nói mỗi nội dung này, Vũ Sóc cũng chỉ có thể cười khổ.
Đương nhiên cụ thể lời kịch không có , nhưng trong đầu Diệp Tưởng có tư liệu truyện tranh rõ ràng truyện tranh , nên có thể hạ bút thành văn cùng Vũ Sóc đàm luận. Đơn giản mà nói, Kim Thư Đông chính là một kẻ thờ ơ với sự việc ở ngoài xã hội, đơn thuần đối với chính mình thích gì làm đó. Hơn nữa, thẳng đến khi tan học mới dừng, Diệp Tưởng đều không đổi đề tài. Bởi vậy, dù là Tôn Di Hoa bình dị gần gũi cỡ nào, cũng rất đau đầu !
Trong lúc này, Diệp Tưởng cũng đang cảm ứng tới bàn học. Nhưng bàn học không phải vật bị nguyền rủa, cũng không có bất cứ cảm giác linh dị nào. Thậm chí phòng học này Diệp Tưởng cũng chẳng thấy có điểm gì quái lạ.
Tan học xong, trong lớp khí thế ngất trời. Mọi người đều bắt đầu đùa giỡn, trò chuyện, trên cơ bản mỗi người đều căn cứ theo kịch bản cấp cho, tìm người quan hệ tốt với nhau kịch bản chỉ ra để trò chuyện. Hầu Tước liền đến tìm Diệp Tưởng, bảo hắn cùng đi văn phòng lấy tài liệu giáo vụ .
Cùng Hầu Tước tiến đến văn phòng, Hầu Tước bỗng nhiên hướng Diệp Tưởng nói:“Về sau lên lớp, đừng nhìn chằm chằm em gái tôi nói chuyện, giọng cậu rất lớn.”
“A...... ừ...... Tôi biết rồi......”
Trong kịch bản đối với lời thoại đặc biệt cũng yêu cầu nói lớn tiếng một chút, cũng bởi vậy làm Hầu Tước thấy bất mãn.
Tuy rằng nói biết rối, thế nhưng Kim Thư Đông ngày sau vẫn như trước sẽ làm theo ý mình. Hắn đối với người khác hoàn toàn không quan tâm đến cảm nghĩ của họ, cũng bởi vì như thế, người khác nói gì, hắn xưa nay sẽ không ghi nhớ .
Đi đến văn phòng , Hầu Tước gõ cửa, tiện đà bên trong truyền đến một tiếng “Xin mời vào”.
Hầu Tước liền mở cửa.
Sau khi mở cửa ra, Diệp Tưởng nhìn ở trong văn phòng , có năm giáo sư, trừ An Nguyệt Hình, Grandier, những người khác đều không phải diễn viên.
An Nguyệt Hình dựa vào cửa sổ trên bàn. Lúc này hắn đang cúi đầu viết cái gì, tựa hồ là sổ tay lên lớp.
Hơi ngẩng đầu lên,hắn nhìn Diệp Tưởng cùng Hầu Tước nói:“cậu đến rồi. Kim Thư Đông, hoàn cảnh trên trường lớp đã quen chưa?”
Lại một lần nữa cùng An Nguyệt Hình có khoảng cách gần như vậy , Diệp Tưởng vẫn cảm giác sợ hãi tận đáy lòng . Sợ , hoàn toàn sâu trong linh hồn, căn bản không thể dùng ý chí áp chế xuống.
Bất quá, hắn vẫn cường ngạnh trả lời:“Hoàn hảo.”
“Ừ. Đây là chương trình học , còn có bài luyện tập , cha mẹ cậu đã trả phí sách vở rồi. Bất quá có mấy phiên bản sách giáo khoa trong hạng mục đề cử, chúng ta tổ chức cho học sinh mua . Đây là mục lục, cậu trở về cho cha mẹ xem một chút, nếu mua thì ngày mai mang tiền đến giao cho Di Tinh. Còn nữa, cậu muốn ở tại ký túc xá phải không?”
“Đúng vậy. Bất quá mẹ tôi nói hôm nay trước đến làm thủ tục, bà cùng ba của tôi buổi chiều sẽ mang hành lý lại đây.”
“Tốt, chuyện ký túc xá bên cũng là Di Tinh phụ trách, cậu hỏi cậu ta là được . Tôi có xem qua phiếu điểm ở trung học của cậu, hi vọng cậu tại trường chúng tôi không cần tiếp tục thành tích này. Đợi đến năm 2, sẽ không có cơ hội qua môn như vậy . Bên cạnh đó, thói quen cũ ở trung học, cũng hi vọng cậu ở tại đây sửa lại.”
An Nguyệt Hình nói xong những lời này sau, liền đem tài liệu tiến đến gần. Diệp Tưởng vội vàng cầm lý.
Nhưng vào lúc này, tầm mắt của hắn vô tình liếc qua cửa sổ. Sau đó, hắn liền nhìn thấy, tại khu vực góc sân thể dục ký túc xá bên cạnh, rõ ràng...... xuất hiện một nữ sinh mặc áo trắng!
áo trắng......nữ sinh?
Chớp mắt, tuy rằng cự ly rất xa, thế nhưng Diệp Tưởng rõ ràng nhận ra được !
Diệp Tưởng sau cùng không thể không đem ánh mắt thu lại. Bởi vì Kim Thư Đông này không có lý do gì vừa cầm tài liệu giáo vụ vừa nhìn chằm chằm nữ sinh khác. Mà Hầu Tước sau khi nhìn cô gái này, lại nhìn thêm nhiều lần nữa.
Mà nữ sinh kia tựa như chú ý tới Hầu Tước, lập tức thân thể liền biến mất !
Cô ta còn sống !
Không...... Không nhất định. Hiện tại cô ta là người là quỷ?
Đây là điều Diệp Tưởng cùng Hầu Tước giờ phút này nghi hoặc.Mà ở trong kịch bản gốc không có một đoạn này!
Ra khỏi văn phòng, Diệp Tưởng về tới phòng học, đem kia tài liệu học đặt trong túi sách. Mà Vũ Sóc lúc này đang nói chuyện phiếm với Lý Mẫn Hà.
Tuy rằng giai đoạn này thuộc về kịch bản trống, thêm vào đó hai người trên thực tế không quen biết, bất quá kịch bản suy xét đến điểm này, cung cấp cho cả hai một ít tin tức thời sự, cùng vài chuyện của riêng phụ nữ.
Bạch Vũ Sóc diễn vai Tôn Di Hoa, cùng Hầu Tước diễn Tôn Di Tinh, đều là học sinh ưu tú, thành tích hai người đều đứng top trường . Mà Tôn Di Tinh cùng Tôn Di Hoa hai người là anh em sinh đôi, bất quá Tôn Di Tinh tính cách tương đối lạnh lùng, tuy rằng bề ngoài anh tuấn đẹp đẽ, rất nhiều nữ sinh đều thầm mến hắn, nhưng ắn chỉ quan tâm học tập, nghe nói nguyện vọng chính là ghi danh vào đại học Thanh Hoa. Hoàn toàn chính là học sinh đại biểu trường, chỉ là năm đó thi trung cấp bị bệnh, mới đưa đến trung học dân lập, em gái Di Hoa cũng bởi vì lo lắng cho anh, kết quả cả hai người đều chuyển vào trường trung học này. Di Tinh bởi vì tin tưởng bản thân, cho nên cũng không lãng phí thời gian học lại, liền trực tiếp vào đây.
Lúc này Diệp Tưởng chuyển cho Vũ Sóc tin tức thông qua kịch bản về việc nhìn thấy nữ sinh áo trắng đó. Điều này làm cho Vũ Sóc trong lòng giật nảy, bởi vì việc này không có trong kịch bản.
Màn đầu tiên kết thúc, màn thứ hai thì phỏng chừng xảy ra vào buổi chiều Kim Thư Đông chuẩn bị nội trú, cha mẹ mang đến hành lý đến. Tệ nhất là Kim Thư Đông cư nhiên còn muốn cha mẹ tự mình đem hành lý đưa tới, có thể thấy được người này năng lực tự túc rất kém. Đương nhiên, có lẽ cũng là bởi vì thói quen để cha mẹ xử lý sự vụ của hắn. Bất quá, đoạn kịch bản trống này cũng khá quan trọng
Mà giờ phút này Hầu Tước đem về một tin tức, thông báo cho diễn viên trận doanh khu ma, cử người đi thăm dò một chút. Nam Cung Tiểu Tăng là người nhận mệnh lệnh đầu tiên. Tiếp theo chính là Lena. Hai người thực lực kết hợp, dù là lệ quỷ ngàn năm cũng tuyệt đối không đến mức bị giết . Về phần lý do đi xuống ..... Coi như là tản bộ ! Nam Cung Tiểu Tăng cùng Lena diễn nhân vật có quan hệ nên vấn đề không lớn.
Hai người dùng tốc độ tương đối nhanh đi xuống lầu, lúc này cách lớp học còn tầm mười phút.
Hai người tán gẫu câu được câu không , đồng thời đều có vài phần khẩn trương. Cuối cùng, hai người đến chỗ của cô gái áo trắng. Giờ phút này tất nhiên là tìm không thấy nàng .
Mà đúng lúc này Nam Cung Tiểu Tăng bỗng nhiên chú ý tới một người.Đó là một trung niên nam tử, giờ phút này đang ngồi ở phòng bảo vệ .Người kia...... Rõ ràng là Trần Ngũ Sinh !
Đường đường “Nhân bì cổ sư” Trần Ngũ Sinh cư nhiên đi làm bảo vệ ! Tiểu tăng còn tưởng rằng hắn đóng vai giáo sư ! thậm chí cảm giác người này kỳ thật càng thích hợp đóng giáo sư ngữ văn hơn An Nguyệt Hình !
Lúc này Trần Ngũ Sinh ngồi gần cửa phòng bảo vệ hút một điếu thuốc lá. Hắn làm bảo vệ , cơ bản chính là ngủ ở đây, trong phòng bảo vệ có một cái giường, hắn sắm vai một người ngoại tỉnh,trường học thuê bảo vệ đã rất nhiều năm, ăn ở đều là trường học bao .
Trên thực tế, bảo vệ ...... Là nhân vật bi đát nhất trong phim kinh dị!Bởi vì bọn họ thường vào buổi tối ở lại trường, thời điểm hầu như không có ai!
Người Hô lên, là Hầu Tước. Tiện đà, mọi người trong lớp đứng trang nghiêm.
“Chào Lão sư !”
Hướng về An Nguyệt Hình hô “Lão sư hảo”, đối với Diệp Tưởng trong cơ thể bắt nguồn từ “Dạ Vương” huyết mạch, có một loại cảm giác khuất nhục . Hắn tuy rằng sợ hãi An Nguyệt Hình, thế nhưng khom lưng quỳ gối với gã thì hắn làm không được!
Thế nhưng, không khom lưng, chỉ sợ sẽ NG !
Khom lưng hay không?
Diệp Tưởng cuối cùng nghiến răng nghiến lợi: Hàn Tín có thể chịu nhục, ta nay tạm thời vì diễn trò, lấy đại cục làm trọng, ngày khác, ta định trả đủ cho ngươi!
Tâm trạng này đối với người bình thường mà nói sẽ thấy rất kỳ quái, thế nhưng đối với mệnh La Hầu “Dạ Vương” Mà nói, bản thân là “Nhân vật chính” sẽ rất tự hào. Chỉ là,“Nhân vật chính” Không phải bất cứ thời kì đều có thể ngạo thị chúng sinh .
Cuối cùng, Diệp Tưởng vẫn thoáng cúi người.
“Ngươi hỏi một nữ sinh có thích truyện Dragon Ball hay không, ngươi xác định não người không bị ngâm nước?” Đây là suy nghĩ của Diệp Tưởng khi nhìn đến lời kịch thời điểm hiện tại.
“Mình rất thích tien shinnan(thên-xin-hăng) .” Vũ Sóc trả lời như vậy.
Vì thế, thời gian trong tiết học kế tiếp, Diệp Tưởng liền bắt đầu đàm đạo về Doraemon, một chút cũng không nghĩ đối phương có hứng thú hay không. Kết quả cả tiết ngữ văn, hắn cũng chỉ nói mỗi nội dung này, Vũ Sóc cũng chỉ có thể cười khổ.
Đương nhiên cụ thể lời kịch không có , nhưng trong đầu Diệp Tưởng có tư liệu truyện tranh rõ ràng truyện tranh , nên có thể hạ bút thành văn cùng Vũ Sóc đàm luận. Đơn giản mà nói, Kim Thư Đông chính là một kẻ thờ ơ với sự việc ở ngoài xã hội, đơn thuần đối với chính mình thích gì làm đó. Hơn nữa, thẳng đến khi tan học mới dừng, Diệp Tưởng đều không đổi đề tài. Bởi vậy, dù là Tôn Di Hoa bình dị gần gũi cỡ nào, cũng rất đau đầu !
Trong lúc này, Diệp Tưởng cũng đang cảm ứng tới bàn học. Nhưng bàn học không phải vật bị nguyền rủa, cũng không có bất cứ cảm giác linh dị nào. Thậm chí phòng học này Diệp Tưởng cũng chẳng thấy có điểm gì quái lạ.
Tan học xong, trong lớp khí thế ngất trời. Mọi người đều bắt đầu đùa giỡn, trò chuyện, trên cơ bản mỗi người đều căn cứ theo kịch bản cấp cho, tìm người quan hệ tốt với nhau kịch bản chỉ ra để trò chuyện. Hầu Tước liền đến tìm Diệp Tưởng, bảo hắn cùng đi văn phòng lấy tài liệu giáo vụ .
Cùng Hầu Tước tiến đến văn phòng, Hầu Tước bỗng nhiên hướng Diệp Tưởng nói:“Về sau lên lớp, đừng nhìn chằm chằm em gái tôi nói chuyện, giọng cậu rất lớn.”
“A...... ừ...... Tôi biết rồi......”
Trong kịch bản đối với lời thoại đặc biệt cũng yêu cầu nói lớn tiếng một chút, cũng bởi vậy làm Hầu Tước thấy bất mãn.
Tuy rằng nói biết rối, thế nhưng Kim Thư Đông ngày sau vẫn như trước sẽ làm theo ý mình. Hắn đối với người khác hoàn toàn không quan tâm đến cảm nghĩ của họ, cũng bởi vì như thế, người khác nói gì, hắn xưa nay sẽ không ghi nhớ .
Đi đến văn phòng , Hầu Tước gõ cửa, tiện đà bên trong truyền đến một tiếng “Xin mời vào”.
Hầu Tước liền mở cửa.
Sau khi mở cửa ra, Diệp Tưởng nhìn ở trong văn phòng , có năm giáo sư, trừ An Nguyệt Hình, Grandier, những người khác đều không phải diễn viên.
An Nguyệt Hình dựa vào cửa sổ trên bàn. Lúc này hắn đang cúi đầu viết cái gì, tựa hồ là sổ tay lên lớp.
Hơi ngẩng đầu lên,hắn nhìn Diệp Tưởng cùng Hầu Tước nói:“cậu đến rồi. Kim Thư Đông, hoàn cảnh trên trường lớp đã quen chưa?”
Lại một lần nữa cùng An Nguyệt Hình có khoảng cách gần như vậy , Diệp Tưởng vẫn cảm giác sợ hãi tận đáy lòng . Sợ , hoàn toàn sâu trong linh hồn, căn bản không thể dùng ý chí áp chế xuống.
Bất quá, hắn vẫn cường ngạnh trả lời:“Hoàn hảo.”
“Ừ. Đây là chương trình học , còn có bài luyện tập , cha mẹ cậu đã trả phí sách vở rồi. Bất quá có mấy phiên bản sách giáo khoa trong hạng mục đề cử, chúng ta tổ chức cho học sinh mua . Đây là mục lục, cậu trở về cho cha mẹ xem một chút, nếu mua thì ngày mai mang tiền đến giao cho Di Tinh. Còn nữa, cậu muốn ở tại ký túc xá phải không?”
“Đúng vậy. Bất quá mẹ tôi nói hôm nay trước đến làm thủ tục, bà cùng ba của tôi buổi chiều sẽ mang hành lý lại đây.”
“Tốt, chuyện ký túc xá bên cũng là Di Tinh phụ trách, cậu hỏi cậu ta là được . Tôi có xem qua phiếu điểm ở trung học của cậu, hi vọng cậu tại trường chúng tôi không cần tiếp tục thành tích này. Đợi đến năm 2, sẽ không có cơ hội qua môn như vậy . Bên cạnh đó, thói quen cũ ở trung học, cũng hi vọng cậu ở tại đây sửa lại.”
An Nguyệt Hình nói xong những lời này sau, liền đem tài liệu tiến đến gần. Diệp Tưởng vội vàng cầm lý.
Nhưng vào lúc này, tầm mắt của hắn vô tình liếc qua cửa sổ. Sau đó, hắn liền nhìn thấy, tại khu vực góc sân thể dục ký túc xá bên cạnh, rõ ràng...... xuất hiện một nữ sinh mặc áo trắng!
áo trắng......nữ sinh?
Chớp mắt, tuy rằng cự ly rất xa, thế nhưng Diệp Tưởng rõ ràng nhận ra được !
Diệp Tưởng sau cùng không thể không đem ánh mắt thu lại. Bởi vì Kim Thư Đông này không có lý do gì vừa cầm tài liệu giáo vụ vừa nhìn chằm chằm nữ sinh khác. Mà Hầu Tước sau khi nhìn cô gái này, lại nhìn thêm nhiều lần nữa.
Mà nữ sinh kia tựa như chú ý tới Hầu Tước, lập tức thân thể liền biến mất !
Cô ta còn sống !
Không...... Không nhất định. Hiện tại cô ta là người là quỷ?
Đây là điều Diệp Tưởng cùng Hầu Tước giờ phút này nghi hoặc.Mà ở trong kịch bản gốc không có một đoạn này!
Ra khỏi văn phòng, Diệp Tưởng về tới phòng học, đem kia tài liệu học đặt trong túi sách. Mà Vũ Sóc lúc này đang nói chuyện phiếm với Lý Mẫn Hà.
Tuy rằng giai đoạn này thuộc về kịch bản trống, thêm vào đó hai người trên thực tế không quen biết, bất quá kịch bản suy xét đến điểm này, cung cấp cho cả hai một ít tin tức thời sự, cùng vài chuyện của riêng phụ nữ.
Bạch Vũ Sóc diễn vai Tôn Di Hoa, cùng Hầu Tước diễn Tôn Di Tinh, đều là học sinh ưu tú, thành tích hai người đều đứng top trường . Mà Tôn Di Tinh cùng Tôn Di Hoa hai người là anh em sinh đôi, bất quá Tôn Di Tinh tính cách tương đối lạnh lùng, tuy rằng bề ngoài anh tuấn đẹp đẽ, rất nhiều nữ sinh đều thầm mến hắn, nhưng ắn chỉ quan tâm học tập, nghe nói nguyện vọng chính là ghi danh vào đại học Thanh Hoa. Hoàn toàn chính là học sinh đại biểu trường, chỉ là năm đó thi trung cấp bị bệnh, mới đưa đến trung học dân lập, em gái Di Hoa cũng bởi vì lo lắng cho anh, kết quả cả hai người đều chuyển vào trường trung học này. Di Tinh bởi vì tin tưởng bản thân, cho nên cũng không lãng phí thời gian học lại, liền trực tiếp vào đây.
Lúc này Diệp Tưởng chuyển cho Vũ Sóc tin tức thông qua kịch bản về việc nhìn thấy nữ sinh áo trắng đó. Điều này làm cho Vũ Sóc trong lòng giật nảy, bởi vì việc này không có trong kịch bản.
Màn đầu tiên kết thúc, màn thứ hai thì phỏng chừng xảy ra vào buổi chiều Kim Thư Đông chuẩn bị nội trú, cha mẹ mang đến hành lý đến. Tệ nhất là Kim Thư Đông cư nhiên còn muốn cha mẹ tự mình đem hành lý đưa tới, có thể thấy được người này năng lực tự túc rất kém. Đương nhiên, có lẽ cũng là bởi vì thói quen để cha mẹ xử lý sự vụ của hắn. Bất quá, đoạn kịch bản trống này cũng khá quan trọng
Mà giờ phút này Hầu Tước đem về một tin tức, thông báo cho diễn viên trận doanh khu ma, cử người đi thăm dò một chút. Nam Cung Tiểu Tăng là người nhận mệnh lệnh đầu tiên. Tiếp theo chính là Lena. Hai người thực lực kết hợp, dù là lệ quỷ ngàn năm cũng tuyệt đối không đến mức bị giết . Về phần lý do đi xuống ..... Coi như là tản bộ ! Nam Cung Tiểu Tăng cùng Lena diễn nhân vật có quan hệ nên vấn đề không lớn.
Hai người dùng tốc độ tương đối nhanh đi xuống lầu, lúc này cách lớp học còn tầm mười phút.
Hai người tán gẫu câu được câu không , đồng thời đều có vài phần khẩn trương. Cuối cùng, hai người đến chỗ của cô gái áo trắng. Giờ phút này tất nhiên là tìm không thấy nàng .
Mà đúng lúc này Nam Cung Tiểu Tăng bỗng nhiên chú ý tới một người.Đó là một trung niên nam tử, giờ phút này đang ngồi ở phòng bảo vệ .Người kia...... Rõ ràng là Trần Ngũ Sinh !
Đường đường “Nhân bì cổ sư” Trần Ngũ Sinh cư nhiên đi làm bảo vệ ! Tiểu tăng còn tưởng rằng hắn đóng vai giáo sư ! thậm chí cảm giác người này kỳ thật càng thích hợp đóng giáo sư ngữ văn hơn An Nguyệt Hình !
Lúc này Trần Ngũ Sinh ngồi gần cửa phòng bảo vệ hút một điếu thuốc lá. Hắn làm bảo vệ , cơ bản chính là ngủ ở đây, trong phòng bảo vệ có một cái giường, hắn sắm vai một người ngoại tỉnh,trường học thuê bảo vệ đã rất nhiều năm, ăn ở đều là trường học bao .
Trên thực tế, bảo vệ ...... Là nhân vật bi đát nhất trong phim kinh dị!Bởi vì bọn họ thường vào buổi tối ở lại trường, thời điểm hầu như không có ai!
/1014
|