Ấn Thủy Thiên sau khi nghe thấy Diệp Tưởng nói vậy bèn lập tức hiểu ra mục đích của Diệp Tưởng.
Trên thực tế, nếu hai bên chỉ chăm chăm suy nghĩ cách làm suy yếu năng lực của đối phương thì đó tuyệt đối phải nói là hạ sách trong hạ sách. Chẳng ai là người ngu ngốc đến độ để đối phương ung dung chĩa súng vào mình,đúng không ? Cho nên, nếu vì nguyên nhân này mà không ai ra tay thì bọn họ sẽ chết còn nhanh hơn trong những thời khắc quan trọng.
Ấn Thủy Thiên không ngây thơ đến mức đó.
Diệp Tưởng muốn hắn ra tay là điều hoàn toàn hợp lý. Chung quy lại thì trước mắt người có số lần sử dụng vật bị nguyền rủa ít nhất chính là Ấn Thủy Thiên. Cho dù Bạch Vô Hạ đã âm thầm tư thông với người của tộc Cửu Luân nhưng chung quy việc đó còn chưa bại lộ.Cho nên phải chăng hắn cần phải chơi bài lá mặt lá trái?
Nhưng vấn đề quan trọng hơn còn chưa phải là điều này.
Tâm tính hiện tại của nhân vật Bạch Vô Hạ do Ấn Thủy Thiên thủ vai lúc này thế nào thì đến chính Ấn Thủy Thiên còn chưa thể phỏng đoán ra. Dù sao thì việc phải làm ra những hành vi ăn khớp với suy nghĩ logic của nhân vật Bạch Vô Hạ luôn là điều quan trọng nhất lúc này. Trong 2 phần trước, hai anh em Bạch Thụ Hà và Bạch Vô Hạ thoạt nhìn còn giống như tay với chân và không có dù chỉ 1 chút dấu hiệu muốn phản bội.Nhưng đó cũng là lẽ đương nhiên vì Ấn Thủy Thiên lúc ấy còn chưa lựa chọn trận doanh.Nhưng đến [ « Quỷ tế » phần III] thì quan hệ của họ lại thay đổi tới 180 độ.Đột nhiên không biết tại sao mà Bạch Vô Hạ lại tư thông với tộc Cửu Luân.
Lại nói rốt cuộc thì vì sao Bạch Vô Hạ lại nảy ra ý tưởng này? Hắn bị người của tộc Cửu Luân tẩy não, hay đây là ý nguyện của bản thân hắn?Hay là..... Bạch Vô Hạ biết điều mà Ấn Thủy Thiên trước mắt còn chưa biết? Thí dụ như năm đó vì sao tộc Cửu Luân lại bằng lòng ký kết khế ước với « Ác ma »,dùng người của tộc mình tuẫn táng để tạo nên 1 nguyền rủa khủng bố như vậy ? Những người chết do nguyền rủa này đều sẽ trở thành 1 bộ phận của nguyền rủa.Không ai có thể trốn thoát được ! Sau đó dưới sự ảnh hưởng của huyết mạch của tộc Cửu Luân,lực ảnh hưởng sẽ không ngừng được mở rộng.
Thân phận của hai anh em Nguyên Nham, Nguyên Lập vốn là 2 « Mạc Kim Giáo Uý » của Nam phái khá nổi danh. Trên thực tế, nếu đã là « Mạc Kim giáo úy » thì có vẻ như họ chẳng sợ quỷ, nhưng điều đó không có nghĩa là họ không sợ chết.Sư phụ của bọn họ là Nguyên Triều Luân, tổ sư gia của Nam phái trộm mộ nổi tiếng trong giai đoạn vừa giải phóng.Mọi người đều biết rằng trong khoảng thời gian mười mấy năm khi đất nước Trung Quốc non trẻ vừa được thành lập thì có 1 giai đoạn cuộc sống của dân chúng vô cùng nghèo khổ.Cho nên khi đó ở 1 số vùng nông thôn,phong trào đào trộm mộ trở nên vô cùng sôi nổi.Không ít người dựa vào con đường này để nuôi sống mình.
Bộ phim này chung quy cũng không phải là [ Nhật ký trộm mộ]. Tuy rằng nó vay mượn không ít chi tiết trong quyển sách này, nhưng quá trình hình thành Nam phái và Bắc phái không giống như những gì được mô tả trong bộ tiểu thuyết trộm mộ nổi tiếng của Nam Phái Tam Thúc.Người của Nam phái cũng không sử dụng Lạc Dương sạn*. Ở thế giới này, người của Bắc phái dựa vào phong thuỷ để tìm kiếm địa mạch. Người nhà họ Liễu là 1 chi nhánh của Bắc phái.Tính ra thì người của Nam phái thần bí hơn nhiều.
(Lạc Dương sạn : hay còn gọi là tham sạn – là 1 loại xẻng mà 2 bên lưỡi được uốn cong thành hình bán nguyệt dùng trong khảo cổ học. Hình ảnh xem tại : http://big5.huaxia.com/gate/big5/blo...temid_453.html)
Bởi vì nghe nói người của Nam phái là hậu duệ của tộc Cửu Luân!
Cách nói này khó có thể khảo chứng vì thời gian đã trôi qua quá lâu.Chẳng mấy người còn tin vào những lời đồn đại trong chốn dân gian. Trên thực tế cho dù là người thuộc giới đào trộm mộ trong dân gian Trung Quốc thì cũng có rất ít người biết về tộc Cửu Luân. Ở thế giới này, người của Bắc phái nhiều hơn rất nhiều so với Nam phái [ xin thanh minh lại một lần nữa rằng « setting » của bộ phim khác hẳn với « setting » của[ Nhật ký trộm mộ] ]. Nam phái luôn cho người ta cảm giác thần bí và ma quái. Chỉ là nếu dựa trên khía cạnh lịch sử thì Nam phái hơn xa Bắc phái.
Nguyên Triều Luân tuy được coi là tổ sư gia của Nam phái nhưng y lại không phải là người khai sáng ra Nam phái.Lịch sử của Nam phái còn cổ xưa hơn cả giai đoạn lịch sử mà trước mắt người ta có thể khảo chứng được.Sở dĩ y được gọi là “tổ sư gia”chủ yếu là vì lực ảnh hưởng của y với Nam phái hiện nay vẫn còn quá lớn.Y đã từng lập ra 1 quy củ và phàm là người muốn tới tìm hắn để bái sư bắt buộc phải tuân thủ 1 nguyên tắc : “tuyệt đối không thể đào trộm mộ của tộc Cửu Luân ” !
Nhưng phàm là phim kinh dị thì đều có 1 mô tuýp chung : càng là điều bị cấm đoán thì lại càng có người làm. Trên thực tế, có thể đi vào trong mộ chính của tộc Cửu Luân mà còn có thể trở ra thì người đó phải là kẻ có bản lĩnh.Bởi vì những lời đồn đãi có liên quan đến tộc Cửu Luân vẫn còn quá ít,cộng thêm việc đa số những người đi đào trộm mộ chẳng có mấy người sợ quỷ, cho nên cuối cùng 2 anh em Nguyên Nham và Nguyên Lập tuy là đệ tử thân truyền của Nguyên Triều Luân [ tuy rằng dựa theo số tuổi của bọn họ thì bọn họ chỉ giống như đệ tử đời ba] nhưng bọn họ cho rằng, dù cho mộ chính của tộc Cửu Luân có đáng sợ ra sao thì cùng lắm cũng chỉ là gặp mấy cỗ cương thi nhảy lò cò.Lấy năng lực của bọn họ [ tất cả vật bị nguyền rủa mà 2 người đang giữ] chẳng lẽ lại không « chơi » được?
Chuyện phát sinh sau này thì chẳng ai hiểu.Nhưng cứ nhìn căn biệt thự đồ sộ và tráng lệ thế này đã đủ chứng tỏ thu hoạch của bọn họ là không nhỏ.Thế nhưng việc sống ở 1 vùng nông thôn hoang vu thế này chứng tỏ rằng trong lòng bọn họ đang sợ hãi và kiêng kị 1 điều gì đó. Có vẻ như Tống Tuấn Trúc thuộc như như trong lòng bàn tay tình hình của 2 anh em nhà họ Nguyên.
Chỉ là, Ấn Thủy Thiên biết anh em nhà họ Nguyên cũng giống như mình đều đã quyết định thần phục với người của tộc Cửu Luân.
Điều này được Diệp Nhất Thiên thông báo cho Ấn Thủy Thiên. Trong kịch bản, chỉ cần không phải là phân cảnh diễn đôi thì những diễn viên khác nhau sẽ không nhìn thấy nội dung mà người khác sẽ diễn trong kịch bản.Cụ thể nguyên nhân ra sao còn chưa rõ ràng, nhưng có thể khẳng định 1 điều rằng Bạch Vô Hạ đã từng có tiếp xúc qua 2 anh em nhà họ Nguyên.Điều này không cần bàn cãi !
Nghĩ tới đây,Bạch Vô Hạ (Ấn Thuỷ Thiên) biết bây giờ y còn chưa thể trở mặt với Diệp Tưởng.Cho dù kết quả của việc y có đứng bên tộc Cửu Luân ra sao thì trước mắt hắn chưa thể trở mặt với Diệp Tưởng ngay vì hậu quả ra sao vô cùng khó đoán. Một khi Diệp Tưởng sử dụng đôi cánh chim đen kia thì ngay cả Ấn Thủy Thiên cũng khó có thể đảm bảo sẽ không rơi vào khổ chiến.Hiện tại tình tiết chính của phim kinh dị cũng chỉ vừa mới bắt đầu nên thật sự đây không phải là 1 cử chỉ sáng suốt.
-Được, tôi hiểu rồi !
Ấn Thủy Thiên không hỏi câu hỏi ngu ngốc như “Vì sao lại là tôi ? ” vì như vậy là tự chui đầu vào rọ. Hiện tại hắn chỉ còn cách tiếp tục lá mặt lá trái để chờ đợi thời cơ.
Hắn cần phải phá giải câu đố vì sao Bạch Vô Hạ lại lựa chọn đứng bên tộc Cửu Luân.Bên trong nhất định tồn tại nguyên nhân lí giải cho chuyện này! Nên biết rằng hắn đang thủ vai Bạch Vô Hạ, như vậy tất cả mọi hành vi đều phải dựa trên suy nghĩ của Bạch Vô Hạ.Nhưng hắn không thể lựa chọn tuẫn táng cho nghi thức tế quỷ giống như Bạch Vô Hạ! Tuyệt đối không thể ! Cho dù hắn có quan tài của thần Chết nhưng nếu thật sự trở thành 1 phần của nghi thức tế quỷ thì ngay cả thần Chết cũng không cứu được hắn !
Cùng lúc đó, ở phía bên kia......
Lý Duy Tư cảm thấy đầu mình đau vô cùng.
Hiện tại xe đi xuống 1 sườn dốc thoai thoải. Xung quanh mọc lổn ngổn cỏ dại.Vì trời tối đen như mực nên chẳng ai nhìn thấy cảnh vật xung quanh ra sao.
Cảm giác ma quái lan tràn trong bầu không khí.
Bởi vì đang xuống dốc nên xe ô tô ở trong trạng thái nghiêng.Cửa xe cũng có vẻ như bị biến hình khiến không cách nào có thể mở ra cả!
Lý Duy Tư ý thức được việc tình tiết lại 1 lần nữa thay đổi !
Nếu không có huyết mạch của Nitemare thì hiện nay hắn đã không lưu lạc đến bước đường này.Chính Lý Duy Tư cũng cảm thấy bản thân thật đáng bi ai. Nhưng sống chết của hắn hiện nay đã nằm trong tay của Diệp Tưởng,nên hắn không còn sự lựa chọn nào khác.Người ta nói kẻ thức thời mới là trang tuần kiệt,mà vị thế của đối phương lại « trâu » hơn hắn nên hắn chẳng còn cách nào khác.
-Tiểu thư, tiểu thư !
Lý Duy Tư vội vàng lay người của Thành Tuyết Tùng.
Lúc này khuôn mặt của Thành Tuyết Tùng bị mái tóc của nàng che khuất phần lớn.Người nàng hơi nghiêng khiến khe ngực sâu hun hút lấp ló qua cổ áo. Điều này khiến Lý Duy Tư ngay lập tức nhớ lại khoảnh khắc cao trào trong [ Trở về ], nghĩ đến bộ ngực căng tròn và trắng nõn như đôi thỏ ngọc và điểm hồng điểm xuyết trên đó của nàng mà phần thân dưới đã thiếu chút nữa biểu tình rồi! Nếu không phải đang đóng phim thì thực sự Lý Duy Tư khó lòng mà nhịn được.Không khéo hắn sẽ nhân lúc họ đang ở chốn rừng hoang núi thẳm thì chưa biết chừng hắn đã xử « tử hình » nàng ngay tại trận.
Lý Duy Tư hồi ức lại ký ức hoang đường lần đó.Sau đó hắn đã không ít lần phải mượn toa lét để phát tiết hết sự “ái mộ” của hắn dành cho Thành Tuyết Tùng. Hắn một lòng coi đối phương như người phụ nữ của mình và sẵn lòng gánh trách nhiệm, nhưng Thành Tuyết Tùng không thể chỉ vì việc bị Lý Duy Tư phá thân mà trao thân cho hắn.
Em là của anh! Trong lòng Lý Duy Tư thầm nghĩ chỉ cần thực lực của bản thân mạnh lên thì cho dù Thành Tuyết Tùng có cứng rắn thế nào thì nàng làm được gì nữa? Đến lúc đó hắn nhất định sẽ lôi nàng lên giường của hắn! Nếu đã là nữ nhân của hắn thì Lý Duy Tư sao có thể để nàng ở cùng với người đàn ông khác chứ?
Hắn lại không nghĩ xem suy nghĩ của mình ấu trĩ đến thế nào vì dù sao Lý Duy Tư còn chưa đến 20 tuổi, vẫn còn chưa ra đời. Chỉ vì hắn đọc quá nhiều tiểu thuyết của Đường Gia Tam Thiếu và Thiên Tàm Thổ Đậu mà đâm ra hắn thực sự coi bản thân mình như nhân vật chính và cho rằng chỉ cần mạnh lên là phụ nữ sẽ biến thành 1 đám không có não ào ào lao lên giường của hắn ! Hắn không biết đó chỉ là những suy nghĩ tự sướng mà thôi,đã thế hắn còn cho rằng điều đó là chân lý!
Dựa vào chút lý trí, Lý Duy Tư ngăn được cái túp lều đội lên bên dưới quần hắn và suy nghĩ dung tục kia. Hắn tiếp tục lay vai của Thành Tuyết Tùng rồi hô lên:
-Tiểu thư, tiểu thư ! Mau tỉnh lại đi !
Sau nhiều lần hô hoán như vậy, mãi Thành Tuyết Tùng mới tỉnh lại.
-Tiểu thư......Cô không sao chứ?
-Chuyện gì thế ?
Đầu của Thành Tuyết Tùng vẫn còn choáng váng. Nàng chỉ nhớ nàng vốn đang ngồi trên xe và đi theo xe của đám người Diệp Tưởng,còn sau đó xảy ra chuyện gì thì nàng chẳng nhớ chút nào.
Chỗ này là đâu?
Bởi vì cửa xe đã biến dạng đến độ không thể phá cửa,mà Diệp Nhất Thiên và Lâm Huyền cũng đang trong trạng thái hôn mê. Lý Duy Tư âm thầm lấy làm tiếc vì nếu không phải đang đóng phim thì hắn đã có thể dễ dàng thịt hai tên này rồi.Hai tên này chẳng có vật bị nguyền rủa loại ký sinh, thực lực cũng chỉ miễn miễn cưỡng cưỡng tính thành diễn viên hạng 1 nên việc giết chết bọn họ khiến « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 bớt đi hai kình địch. Nhưng vì hiện tại đang đóng phim nên Lý Duy Tư không có lý do gì để sát hại bọn họ.Nếu hắn ra tay thì chắc chắn là NG. Ngược lại hắn còn phải đánh thức họ,để bọn họ tỉnh lại.
Nghĩ đến đây, Lý Duy Tư cũng cảm thấy khó chịu,nhưng hắn cũng chẳng biết làm sao hơn. Việc dùng vật bị nguyền rủa để giết người đúng là được áp 1 tiêu chuẩn logic tương đối thoáng hơn, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không có,cho nên việc tuỳ ý giết người chắc chắn sẽ cấu thành NG . Ngẫm lại việc Ấn Thủy Thiên tận mắt chứng kiến 1 cường địch mới được sinh ra như Diệp Tưởng nhưng hắn lại ngại kịch bản mà không thể ra tay thì Lý Duy Tư cũng thoáng cảm thấy yên tâm…
Trên thực tế, nếu hai bên chỉ chăm chăm suy nghĩ cách làm suy yếu năng lực của đối phương thì đó tuyệt đối phải nói là hạ sách trong hạ sách. Chẳng ai là người ngu ngốc đến độ để đối phương ung dung chĩa súng vào mình,đúng không ? Cho nên, nếu vì nguyên nhân này mà không ai ra tay thì bọn họ sẽ chết còn nhanh hơn trong những thời khắc quan trọng.
Ấn Thủy Thiên không ngây thơ đến mức đó.
Diệp Tưởng muốn hắn ra tay là điều hoàn toàn hợp lý. Chung quy lại thì trước mắt người có số lần sử dụng vật bị nguyền rủa ít nhất chính là Ấn Thủy Thiên. Cho dù Bạch Vô Hạ đã âm thầm tư thông với người của tộc Cửu Luân nhưng chung quy việc đó còn chưa bại lộ.Cho nên phải chăng hắn cần phải chơi bài lá mặt lá trái?
Nhưng vấn đề quan trọng hơn còn chưa phải là điều này.
Tâm tính hiện tại của nhân vật Bạch Vô Hạ do Ấn Thủy Thiên thủ vai lúc này thế nào thì đến chính Ấn Thủy Thiên còn chưa thể phỏng đoán ra. Dù sao thì việc phải làm ra những hành vi ăn khớp với suy nghĩ logic của nhân vật Bạch Vô Hạ luôn là điều quan trọng nhất lúc này. Trong 2 phần trước, hai anh em Bạch Thụ Hà và Bạch Vô Hạ thoạt nhìn còn giống như tay với chân và không có dù chỉ 1 chút dấu hiệu muốn phản bội.Nhưng đó cũng là lẽ đương nhiên vì Ấn Thủy Thiên lúc ấy còn chưa lựa chọn trận doanh.Nhưng đến [ « Quỷ tế » phần III] thì quan hệ của họ lại thay đổi tới 180 độ.Đột nhiên không biết tại sao mà Bạch Vô Hạ lại tư thông với tộc Cửu Luân.
Lại nói rốt cuộc thì vì sao Bạch Vô Hạ lại nảy ra ý tưởng này? Hắn bị người của tộc Cửu Luân tẩy não, hay đây là ý nguyện của bản thân hắn?Hay là..... Bạch Vô Hạ biết điều mà Ấn Thủy Thiên trước mắt còn chưa biết? Thí dụ như năm đó vì sao tộc Cửu Luân lại bằng lòng ký kết khế ước với « Ác ma »,dùng người của tộc mình tuẫn táng để tạo nên 1 nguyền rủa khủng bố như vậy ? Những người chết do nguyền rủa này đều sẽ trở thành 1 bộ phận của nguyền rủa.Không ai có thể trốn thoát được ! Sau đó dưới sự ảnh hưởng của huyết mạch của tộc Cửu Luân,lực ảnh hưởng sẽ không ngừng được mở rộng.
Thân phận của hai anh em Nguyên Nham, Nguyên Lập vốn là 2 « Mạc Kim Giáo Uý » của Nam phái khá nổi danh. Trên thực tế, nếu đã là « Mạc Kim giáo úy » thì có vẻ như họ chẳng sợ quỷ, nhưng điều đó không có nghĩa là họ không sợ chết.Sư phụ của bọn họ là Nguyên Triều Luân, tổ sư gia của Nam phái trộm mộ nổi tiếng trong giai đoạn vừa giải phóng.Mọi người đều biết rằng trong khoảng thời gian mười mấy năm khi đất nước Trung Quốc non trẻ vừa được thành lập thì có 1 giai đoạn cuộc sống của dân chúng vô cùng nghèo khổ.Cho nên khi đó ở 1 số vùng nông thôn,phong trào đào trộm mộ trở nên vô cùng sôi nổi.Không ít người dựa vào con đường này để nuôi sống mình.
Bộ phim này chung quy cũng không phải là [ Nhật ký trộm mộ]. Tuy rằng nó vay mượn không ít chi tiết trong quyển sách này, nhưng quá trình hình thành Nam phái và Bắc phái không giống như những gì được mô tả trong bộ tiểu thuyết trộm mộ nổi tiếng của Nam Phái Tam Thúc.Người của Nam phái cũng không sử dụng Lạc Dương sạn*. Ở thế giới này, người của Bắc phái dựa vào phong thuỷ để tìm kiếm địa mạch. Người nhà họ Liễu là 1 chi nhánh của Bắc phái.Tính ra thì người của Nam phái thần bí hơn nhiều.
(Lạc Dương sạn : hay còn gọi là tham sạn – là 1 loại xẻng mà 2 bên lưỡi được uốn cong thành hình bán nguyệt dùng trong khảo cổ học. Hình ảnh xem tại : http://big5.huaxia.com/gate/big5/blo...temid_453.html)
Bởi vì nghe nói người của Nam phái là hậu duệ của tộc Cửu Luân!
Cách nói này khó có thể khảo chứng vì thời gian đã trôi qua quá lâu.Chẳng mấy người còn tin vào những lời đồn đại trong chốn dân gian. Trên thực tế cho dù là người thuộc giới đào trộm mộ trong dân gian Trung Quốc thì cũng có rất ít người biết về tộc Cửu Luân. Ở thế giới này, người của Bắc phái nhiều hơn rất nhiều so với Nam phái [ xin thanh minh lại một lần nữa rằng « setting » của bộ phim khác hẳn với « setting » của[ Nhật ký trộm mộ] ]. Nam phái luôn cho người ta cảm giác thần bí và ma quái. Chỉ là nếu dựa trên khía cạnh lịch sử thì Nam phái hơn xa Bắc phái.
Nguyên Triều Luân tuy được coi là tổ sư gia của Nam phái nhưng y lại không phải là người khai sáng ra Nam phái.Lịch sử của Nam phái còn cổ xưa hơn cả giai đoạn lịch sử mà trước mắt người ta có thể khảo chứng được.Sở dĩ y được gọi là “tổ sư gia”chủ yếu là vì lực ảnh hưởng của y với Nam phái hiện nay vẫn còn quá lớn.Y đã từng lập ra 1 quy củ và phàm là người muốn tới tìm hắn để bái sư bắt buộc phải tuân thủ 1 nguyên tắc : “tuyệt đối không thể đào trộm mộ của tộc Cửu Luân ” !
Nhưng phàm là phim kinh dị thì đều có 1 mô tuýp chung : càng là điều bị cấm đoán thì lại càng có người làm. Trên thực tế, có thể đi vào trong mộ chính của tộc Cửu Luân mà còn có thể trở ra thì người đó phải là kẻ có bản lĩnh.Bởi vì những lời đồn đãi có liên quan đến tộc Cửu Luân vẫn còn quá ít,cộng thêm việc đa số những người đi đào trộm mộ chẳng có mấy người sợ quỷ, cho nên cuối cùng 2 anh em Nguyên Nham và Nguyên Lập tuy là đệ tử thân truyền của Nguyên Triều Luân [ tuy rằng dựa theo số tuổi của bọn họ thì bọn họ chỉ giống như đệ tử đời ba] nhưng bọn họ cho rằng, dù cho mộ chính của tộc Cửu Luân có đáng sợ ra sao thì cùng lắm cũng chỉ là gặp mấy cỗ cương thi nhảy lò cò.Lấy năng lực của bọn họ [ tất cả vật bị nguyền rủa mà 2 người đang giữ] chẳng lẽ lại không « chơi » được?
Chuyện phát sinh sau này thì chẳng ai hiểu.Nhưng cứ nhìn căn biệt thự đồ sộ và tráng lệ thế này đã đủ chứng tỏ thu hoạch của bọn họ là không nhỏ.Thế nhưng việc sống ở 1 vùng nông thôn hoang vu thế này chứng tỏ rằng trong lòng bọn họ đang sợ hãi và kiêng kị 1 điều gì đó. Có vẻ như Tống Tuấn Trúc thuộc như như trong lòng bàn tay tình hình của 2 anh em nhà họ Nguyên.
Chỉ là, Ấn Thủy Thiên biết anh em nhà họ Nguyên cũng giống như mình đều đã quyết định thần phục với người của tộc Cửu Luân.
Điều này được Diệp Nhất Thiên thông báo cho Ấn Thủy Thiên. Trong kịch bản, chỉ cần không phải là phân cảnh diễn đôi thì những diễn viên khác nhau sẽ không nhìn thấy nội dung mà người khác sẽ diễn trong kịch bản.Cụ thể nguyên nhân ra sao còn chưa rõ ràng, nhưng có thể khẳng định 1 điều rằng Bạch Vô Hạ đã từng có tiếp xúc qua 2 anh em nhà họ Nguyên.Điều này không cần bàn cãi !
Nghĩ tới đây,Bạch Vô Hạ (Ấn Thuỷ Thiên) biết bây giờ y còn chưa thể trở mặt với Diệp Tưởng.Cho dù kết quả của việc y có đứng bên tộc Cửu Luân ra sao thì trước mắt hắn chưa thể trở mặt với Diệp Tưởng ngay vì hậu quả ra sao vô cùng khó đoán. Một khi Diệp Tưởng sử dụng đôi cánh chim đen kia thì ngay cả Ấn Thủy Thiên cũng khó có thể đảm bảo sẽ không rơi vào khổ chiến.Hiện tại tình tiết chính của phim kinh dị cũng chỉ vừa mới bắt đầu nên thật sự đây không phải là 1 cử chỉ sáng suốt.
-Được, tôi hiểu rồi !
Ấn Thủy Thiên không hỏi câu hỏi ngu ngốc như “Vì sao lại là tôi ? ” vì như vậy là tự chui đầu vào rọ. Hiện tại hắn chỉ còn cách tiếp tục lá mặt lá trái để chờ đợi thời cơ.
Hắn cần phải phá giải câu đố vì sao Bạch Vô Hạ lại lựa chọn đứng bên tộc Cửu Luân.Bên trong nhất định tồn tại nguyên nhân lí giải cho chuyện này! Nên biết rằng hắn đang thủ vai Bạch Vô Hạ, như vậy tất cả mọi hành vi đều phải dựa trên suy nghĩ của Bạch Vô Hạ.Nhưng hắn không thể lựa chọn tuẫn táng cho nghi thức tế quỷ giống như Bạch Vô Hạ! Tuyệt đối không thể ! Cho dù hắn có quan tài của thần Chết nhưng nếu thật sự trở thành 1 phần của nghi thức tế quỷ thì ngay cả thần Chết cũng không cứu được hắn !
Cùng lúc đó, ở phía bên kia......
Lý Duy Tư cảm thấy đầu mình đau vô cùng.
Hiện tại xe đi xuống 1 sườn dốc thoai thoải. Xung quanh mọc lổn ngổn cỏ dại.Vì trời tối đen như mực nên chẳng ai nhìn thấy cảnh vật xung quanh ra sao.
Cảm giác ma quái lan tràn trong bầu không khí.
Bởi vì đang xuống dốc nên xe ô tô ở trong trạng thái nghiêng.Cửa xe cũng có vẻ như bị biến hình khiến không cách nào có thể mở ra cả!
Lý Duy Tư ý thức được việc tình tiết lại 1 lần nữa thay đổi !
Nếu không có huyết mạch của Nitemare thì hiện nay hắn đã không lưu lạc đến bước đường này.Chính Lý Duy Tư cũng cảm thấy bản thân thật đáng bi ai. Nhưng sống chết của hắn hiện nay đã nằm trong tay của Diệp Tưởng,nên hắn không còn sự lựa chọn nào khác.Người ta nói kẻ thức thời mới là trang tuần kiệt,mà vị thế của đối phương lại « trâu » hơn hắn nên hắn chẳng còn cách nào khác.
-Tiểu thư, tiểu thư !
Lý Duy Tư vội vàng lay người của Thành Tuyết Tùng.
Lúc này khuôn mặt của Thành Tuyết Tùng bị mái tóc của nàng che khuất phần lớn.Người nàng hơi nghiêng khiến khe ngực sâu hun hút lấp ló qua cổ áo. Điều này khiến Lý Duy Tư ngay lập tức nhớ lại khoảnh khắc cao trào trong [ Trở về ], nghĩ đến bộ ngực căng tròn và trắng nõn như đôi thỏ ngọc và điểm hồng điểm xuyết trên đó của nàng mà phần thân dưới đã thiếu chút nữa biểu tình rồi! Nếu không phải đang đóng phim thì thực sự Lý Duy Tư khó lòng mà nhịn được.Không khéo hắn sẽ nhân lúc họ đang ở chốn rừng hoang núi thẳm thì chưa biết chừng hắn đã xử « tử hình » nàng ngay tại trận.
Lý Duy Tư hồi ức lại ký ức hoang đường lần đó.Sau đó hắn đã không ít lần phải mượn toa lét để phát tiết hết sự “ái mộ” của hắn dành cho Thành Tuyết Tùng. Hắn một lòng coi đối phương như người phụ nữ của mình và sẵn lòng gánh trách nhiệm, nhưng Thành Tuyết Tùng không thể chỉ vì việc bị Lý Duy Tư phá thân mà trao thân cho hắn.
Em là của anh! Trong lòng Lý Duy Tư thầm nghĩ chỉ cần thực lực của bản thân mạnh lên thì cho dù Thành Tuyết Tùng có cứng rắn thế nào thì nàng làm được gì nữa? Đến lúc đó hắn nhất định sẽ lôi nàng lên giường của hắn! Nếu đã là nữ nhân của hắn thì Lý Duy Tư sao có thể để nàng ở cùng với người đàn ông khác chứ?
Hắn lại không nghĩ xem suy nghĩ của mình ấu trĩ đến thế nào vì dù sao Lý Duy Tư còn chưa đến 20 tuổi, vẫn còn chưa ra đời. Chỉ vì hắn đọc quá nhiều tiểu thuyết của Đường Gia Tam Thiếu và Thiên Tàm Thổ Đậu mà đâm ra hắn thực sự coi bản thân mình như nhân vật chính và cho rằng chỉ cần mạnh lên là phụ nữ sẽ biến thành 1 đám không có não ào ào lao lên giường của hắn ! Hắn không biết đó chỉ là những suy nghĩ tự sướng mà thôi,đã thế hắn còn cho rằng điều đó là chân lý!
Dựa vào chút lý trí, Lý Duy Tư ngăn được cái túp lều đội lên bên dưới quần hắn và suy nghĩ dung tục kia. Hắn tiếp tục lay vai của Thành Tuyết Tùng rồi hô lên:
-Tiểu thư, tiểu thư ! Mau tỉnh lại đi !
Sau nhiều lần hô hoán như vậy, mãi Thành Tuyết Tùng mới tỉnh lại.
-Tiểu thư......Cô không sao chứ?
-Chuyện gì thế ?
Đầu của Thành Tuyết Tùng vẫn còn choáng váng. Nàng chỉ nhớ nàng vốn đang ngồi trên xe và đi theo xe của đám người Diệp Tưởng,còn sau đó xảy ra chuyện gì thì nàng chẳng nhớ chút nào.
Chỗ này là đâu?
Bởi vì cửa xe đã biến dạng đến độ không thể phá cửa,mà Diệp Nhất Thiên và Lâm Huyền cũng đang trong trạng thái hôn mê. Lý Duy Tư âm thầm lấy làm tiếc vì nếu không phải đang đóng phim thì hắn đã có thể dễ dàng thịt hai tên này rồi.Hai tên này chẳng có vật bị nguyền rủa loại ký sinh, thực lực cũng chỉ miễn miễn cưỡng cưỡng tính thành diễn viên hạng 1 nên việc giết chết bọn họ khiến « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 bớt đi hai kình địch. Nhưng vì hiện tại đang đóng phim nên Lý Duy Tư không có lý do gì để sát hại bọn họ.Nếu hắn ra tay thì chắc chắn là NG. Ngược lại hắn còn phải đánh thức họ,để bọn họ tỉnh lại.
Nghĩ đến đây, Lý Duy Tư cũng cảm thấy khó chịu,nhưng hắn cũng chẳng biết làm sao hơn. Việc dùng vật bị nguyền rủa để giết người đúng là được áp 1 tiêu chuẩn logic tương đối thoáng hơn, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không có,cho nên việc tuỳ ý giết người chắc chắn sẽ cấu thành NG . Ngẫm lại việc Ấn Thủy Thiên tận mắt chứng kiến 1 cường địch mới được sinh ra như Diệp Tưởng nhưng hắn lại ngại kịch bản mà không thể ra tay thì Lý Duy Tư cũng thoáng cảm thấy yên tâm…
/1014
|