Nhìn Trương Hạo Thiên rời đi, Hoắc Thanh phải ở 1 mình trong khoang máy bay, bên cạnh hắn là linh cữu....
Sau một hồi......
-Cạch!
Một thanh âm nặng nề như đánh thẳng vào trái tim của Hoắc Thanh Lam !
Giống hệt như những gì kịch bản mô tả!
Hoắc Thanh Lam giật bắn người.Hắn nhìn về phía linh cữu !
-Âm......Âm thanh đó là gì vậy?
Tiếp đó, lại một tiếng “Cạch” vang lên!
Rõ ràng âm thanh này truyền từ bên trong linh cữu tới!
Hoắc Thanh Lam chung quy chỉ mới diễn một phim kinh dị nên mặc dù trongtay hắn có vật bị nguyền rủa thì hắn không dằn được sự sợ hãi.Hiện tạihắn đang ở rất gần với quỷ hồn!
Hoắc Thanh Lam nhìn chằm chằm vào linh cữu, tay hắn dút vào trong túiquần.Hắn không có vòng tay xương người nên hắn chỉ có thể cất vật bịnguyền rủa vào trong túi quần. Grandier cho hắn mượn vật bị nguyền rủaloại nhỏ có thể đút vừa trong túi, hơn nữa chỉ là loại đuổi quỷ thôngthường. Trong loại phim tương đối khó thì nó vẫn phát huy ra được chúttác dụng.Đương nhiên sau nhiều lần sử dụng, hiệu quả sẽ suy yếu 1 cáchrõ ràng hơn những loại khác.
-Cạch !
Hoắc Thanh Lam nuốt nước bọt.Hắn nhớ tới sự đau khổ mà Mẫn Hà phải chịuđựng, nghĩ tới việc nàng không thể không trở thành nô lệ của « Ác ma »,phải suốt đời sống trong tăm tối và tuyệt vọng. Điều đó khiến hắn nénđược sự sợ hãi vào trong lòng! Chính vì sợ hãi mà hắn đã bỏ lại Mẫn Hà ! Hiện tại, hắn không thể nào lại giẫm lên vết xe đổ đó được!
Tiếp đó, hắn chậm rãi đi về phía linh cữu. Hắn hạ quyết tâm, đưa tai kề sát vào nắp của linh cữu.
-Lộc cộc lộc cộc !
Tim hắn đập thình thịch!
Hoắc Thanh Lam đột nhiên nhảy dựng lên, sau đó té lăn ra sàn.Hắn khôngngừng bò ra xa,vẻ mặt có vẻ vô cùng hoảng sợ.Hắn đọc lời thoại trongkịch bản:
- Tổng giám đốc,đừng mà,đừng mà...... Ngài đừng tới tìm tôi......
Sau đó, hắn bò lồm cồm trên mặt đất.Phải rất vất vả hắn mới xông được ra ngoài !
Bây giờ vẫn chưa phải lúc để sử dụng vật bị nguyền rủa. Không nói tớichuyện bị trừ vé chuộc cái chết, một khi sử dụng vật bị nguyền rủa thìnguyền rủa sẽ lập tức bị suy yếu. Vật bị nguyền rủa của hắn vốn đã không mạnh, nếu lại bị suy yếu nữa thì càng bỏ đi. Lúc trước Diệp Tưởng nếukhông lựa chọn trở thành quỷ sai thì chỉ dựa vào chiếc giày cao gót bịsuy yếu nhiều lần,hắn rất khó có thể trở về từ [Khách sạn ma ám ].
Lúc này, Triệu Không Ảnh giành trước một bước, kích hoạt thể chất linh môi!
Sau khi kích hoạt xong, Triệu Không Ảnh khẽ thở phào. Thẳng thắn mà nóithì phim kinh dị tương đối khó cũng không phải vấn đề gì đáng ngạilắm,nhưng lần trước trong [ Con đường vong hồn], hắn bị tổn hại nghiêmtrọng cả về thể chất linh môi lẫn vé chuộc cái chết. Bộ dáng chật vậtcủa hắn khi trở về rạp chiếu phim khiến uy nghiêm của hắn cũng bị hạthấp đi không ít. Không ít người cười trộm sau lưng hắn.Lần này sở dĩhắn bị đẩy vào trong trong phim kinh dị tương đối khó là vì tổn thấtnghiêm trọng của lần trước ! Diễn viên hạng 1 của phim kinh dị tuy rằngsẽ có thể đóng trong phim kinh dị tương đối khó,nhưng thông thường họđều đóng nhân vật chính.Nhưng lần này nhân vật mà hắn đóng hình như lànhân vật phản diện!
Trương Hạo Thiên vừa giải quyết xong rồi đi ra cửa thì nhìn thấy Hoắc Thanh Lam đang lao tới.Hai người đâm rầm vào nhau.
- Thư ký Trương ! Anh sao vậy ?
- Không, không tốt rồi......
Hoắc Thanh Lam vạn phần sợ hãi nói:
- Tổng giám đốc ngài ấy......sống lại rồi!
- Sao?
Trương Hạo Thiên lập tức tỏ vẻ giận dữ:
- Anh nói bậy bạ gì đó thư ký Trương!
- Cậu mau, mau đi theo tôi!
Tiếp đó y và Trương Hạo Thiên chạy vào trong khoang hạng nhất rồi hô lớn :
- Xảy ra chuyện rồi ! Mọi người , mọi người hãy nghe tôi nói......
Tới chỗ này thì phần kịch bản được viết bằng chữ đỏ kết thúc.Tiếp đó các diễn viên có thể trả vé chuộc cái chết để làm ra những hành vi khôngđược quy định trong kịch bản.
- Có chuyện gì vậy thư ký Trương ?
Triệu Không Ảnh lập tức trừng mắt nhìn Hoắc Thanh Lam rồi hỏi:
- Chuyện gì làm anh hoảng loạn thế ?
- Quan tài của tổng, tổng giám đốc......phát ra tiếng động !
Sau khi Hoắc Thanh Lam nói ra câu này, mọi người « tỏ vẻ » kinh ngạc. Triệu Không Ảnh quát lớn:
- Anh,anh nói bậy bạ gì đó?
- Là thật đấy!
Diệp Tưởng lập tức lao tới trước mặt Hoắc Thanh Lam !
- Anh nói trong quan tài phát ra tiếng động sao ? Ý anh là thế nào ? Anh chắc chắn mình không nghe nhầm chứ?
- Tuyệt đối chắc chắn!
Hoắc Thanh Lam kể lại những gì mà hắn vừa trải qua trong khoang đặt linh cữu. Mọi người lập tức “biến sắc” !
- Không......không thể nào?
Sau đó Diệp Tưởng liền xông ra ngoài, sau đố chạy thẳng 1 mạch tớikhoang để linh cữu !Trên thực tế thì nhân vật Vương Ninh cũng không vộivàng như vậy, nhưng Diệp Tưởng không thể đợi ! Hắn phải nhanh chóng ratay ! Để đám người Triệu Không Ảnh không phát hiện ra thân phận « Thợsăn ác ma » của hắn, hắn khong thể hoàn toàn mở ra đôi mắt ác ma !Trongtình cảnh như vậy, hắn cũng không thể xác định xem mình có gặp được quỷhồn hay không!
Cuối cùng, hắn đi vào trong khoang.
Đập vào mắt Diệp Tưởng là 1 cảnh tượng cực kỳ khủng bố. Nắp quan tài bịbật ra! Diệp Tưởng chạy tới nhìn vào bên trong. Trong đó chỉ còn tiền âm phủ và hoa tươi mà bọn họ đặt vào, chứ làm gì còn thi thể nào nữa?
Tất cả mọi chuyện đều giống hệt như những gì mà kịch bản mô tả!
Tiêu Mộng Kì cùng những người khác cũng chạy tới.
Triệu Không Ảnh, Hứa Tuệ, Ôn Vũ Phàm và Phó Tử Bân đứng vây xung quanh !
- Trời ơi ! Sao lại như vậy…
Vũ Phàm nhìn linh cữu trống trơn với vẻ ngạc nhiên.Nàng bụm miệng không nói được gì.
-Thư ký Trương ! Có phải anh làm trò gì không ?
Triệu Không Ảnh tóm cổ áo của Hoắc Thanh Lam sau đó nổi giận đùng đùng nói:
- Nói mau ! Anh giấu xác của ba tôi ở chỗ nào?
- Tôi thực sự không biết ! Rõ ràng là xác chết của tổng giám đốc sống lại !
- Nói linh tinh!
Triệu Không Ảnh hung dữ tung 1 quyền!
Hắn vốn chẳng vừa mắt gì Hoắc Thanh Lam rồi. Chỉ là một kẻ nhu nhược màngay cả người phụ nữ của mình cũng không dám cứu.Trước kia vì ngại LýMẫn Hà nên hắn không thể làm gì y,nhưng hiện tại đúng lúc có được cơ hội trời ban, nên hắn cũng tiện thể “dạy dỗ” tên này một chút. Một quyềnnày rất nặng ! Miệng của Hoắc Thanh Lam trào ra máu !
Hoắc Thanh Lam bị đánh ngã ra mặt đất.Hắn nhìn Triệu Không Ảnh bằng 1 vẻ mặt dữ tợn ! Oán hận và căm phẫn trong lòng hắn đạt tới đỉnh điểm!
Trong lòng hắn âm thầm thề: Triệu Không Ảnh à ! Hoắc Thanh Lam ta thềtương lai nếu ta không thể giết ngươi, lột da róc xương tên cầm thúngươi, thì ta nhất định bị thiên lôi đánh trúng,chết không yên lành!
Không Ảnh mặc kệ sát ý sôi trào trong lòng Hoắc Thanh Lam. Diệp Tưởng thì vội vàng nói:
- Anh cả ! Sao anh lại đánh thư ký Trương vậy !
- Không...... Không sao......
Hoắc Thanh Lam lập tức đứng dậy rồi nói:
- Chúng ta...... Chúng ta phải làm sao đây?
- Tìm !
Triệu Không Ảnh hô lớn:
- Máy bay cũng chỉ rộng được chừng đó nên xác của ba có thể trốn được đâu xa chứ ! Nhất định phải tìm ra !
Tiếp đó, mọi người bắt đầu tiến hành tìm kiếm rải thảm khắp máy bay.Đương nhiên họ chẳng thu được kết quả gì. Triệu Không Ảnh dùng thể chấtlinh môi để tra xét toàn bộ chiếc máy bay nhưng hắn vẫn không thu hoạchđược gì.Lần « Ác ma » giáng xuống lần trước khiến hắn bị tổn thươngnguyên khí, khiến hắn không thể hoàn toàn điều khiển được thể chất trung cấp linh môi sư của mình. Hắn cũng chỉ mạnh hơn sơ cấp linh môi sư 1chút thôi.
Chiếc máy bay này chia làm 2 khoang : khoang cao cấp và khoang phổ thông.Khoang cao cấp lại chia làm 2
khoang nhỏ là khoang hạng nhất và khoang thương gia.Khoang phổ thông lại có hai tầng nên mọi người còn phải đi thang máy lên tầng trên củakhoang phổ thông để tiến hành điều tra.Nhưng, tìm kiếm cũng không thuđược kết quả nên cuối cùng mọi người lại quay lại nơi đặt linh cữu.
- Phải làm sao đây ?
Triệu Không Ảnh gãi gãi đầu, nói:
- Chẳng lẽ cứ tiếp tục quay về Hồng Kông như vầy sao?
- Chắc chắn không được
Vũ Phàm khẽ lắc đầu:
- Chẳng lẽ chúng ta nói xác của cha không nằm trong linh cữu ?
- Không thể nào ! Chúng ta chứng kiến tận mắt cơ mà !
- Hay là trong quá trình vận chuyển xảy ra sai sót gì?
- Thôi bỏ đi !
Triệu Không Ảnh nói:
- Trước mắt chúng ta có thể thay đổi lộ trình bay trở về New York được không?
-Không được.
Tiêu Mộng Kì lại nói:
- Chúng tôi đã ký kết hợp đồng với quý khách đảm bảo nhất định ngày maisẽ tới Hồng Kông đúng giờ. Hợp đồng chỉ nhấn mạnh việc phải bay thậtnhanh về Hồng Kông, hơn nữa trong khoảng thời gian này tiếp viên hàngkhông và cơ trưởng phải giữ im lặng trước tất cả những sự việc mà chúngtôi được thấy, hơn nữa cũng không được tiết lộ ra ngoài.
-Bực thật !
Triệu Không Ảnh cả giận nói:
- Chẳng lẽ không thể thay đổi một chút sao?Không thể coi như phía chúng tôi vi phạm hợp đồng trước được sao?
- Trong hợp đồng không đề cập đến điều khoản bồi thường nếu các vị viphạm hợp đồng. Trên cơ bản trong hợp đồng chỉ đề cập đến nghĩa vụ củaphía chúng tôi nên thật xin lỗi.
- Thôi vậy !
Ôn Vũ Phàm nói:
- Cứ về Hồng Kông trước đã, sau đó chúng ta sẽ liên lạc với người ở bên Mĩ sau. Em luôn cảm thấy chuyện lần này rất kỳ quái.
Tiếp, mọi người trở về khoang hạng nhất với sự bực dọc trong lòng.
- Chuyện gì xảy ra thế nhỉ?
Diệp Tưởng ngồi xuống ghế của mình sau đó hỏi với giọng mơ hồ:
- Cha rõ ràng ở bên trong linh cữu mà ! Vì sao xác cha lại biến mất được nhỉ?
Diệp Tưởng suy tính kế tiếp hắn sẽ tận sức hành động chung với VũPhàm.Về phần những diễn viên mới, hắn cũng sẽ cố sức giúp họ trong khảnăng của mình.Bọn họ phải cố gắng tìm được tung tích của vong hồn!
Thông qua kịch bản, mọi người đều biết thời gian của lần đầu tiên xuất hiện của quỷ hồn.
Vốn là Diệp Tưởng có thể ra tay bắt quỷ hồn nhưng hắn lại không thể đểlộ thân phận của mình. Cho nên, sau khi suy nghĩ,hắn quyết định để TiêuMộng Kì ra tay.Trong tay nàng có quỷ cốt và đồng hồ bỏ túi, có thể nóilà công thủ lưỡng toàn (tấn công và phỏng thủ đều đủ), huống chi trênngười nàng còn có tuyệt chiêu hình xăm hàng đầu.
- Chuyện tôi nói là thật đó.
Bí thư Trương vẫn luôn miệng nhấn mạnh.
- Không thể nào !
Triệu Không Ảnh thì không ngừng lắc đầu:
- Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra được!
Sau 1 hồi im lặng thì người đầu tiên lên tiếng là Tiêu Mộng Kì.
- Mọi người có muốn uống một chút cà phê không? Như vậy chúng ta có thể bình tĩnh lại đôi chút.
- Tuỳ cô.
Triệu Không Ảnh phất tay.
Tiêu Mộng Kì bắt đầu đi chuẩn bị cà phê . Diệp Tưởng nhìn theo bóng dáng Tiêu Mộng Kì cho tới trước khi nàng biến mất rồi tiếp tục đọc lờithoại:
- Anh ! Em cảm thấy mọi chuyện rất quái lạ. Bệnh hen suyễn của ba độtnhiên trở chứng, sau đó cha liền mất mạng.Thông thường Ken và thư kýTrương đều ở cạnh ba, nhưng đúng vào buổi sáng hôm đó khi ba lên cơn thì lại không có ai ở đó. Đến khi phát hiện ra thì đã quá muộn,khiến bakhông thể cứu sống được!
Triệu Không Ảnh lạnh lùng hỏi:
- Chú nói vậy có ý gì?
- Em chỉ đề cập tới điểm đáng ngờ mà thôi. Anh không thấy chuyện này đáng ngờ sao?
Lúc này, Tiêu Mộng Kì đi vào phòng chuyên dụng của nhân viên đội bay.Nàng bắt đầu chuẩn bị cà phê.
Lưới tra xét linh môi của Triệu Không Ảnh cũng đã bao phủ nơi này. Diệp Tưởng cũng chú ý tới chỗ này.
Trong quá trình pha cà phê, Tiêu Mộng Kì vẫn luôn chú ý bốn phía.
Nhưng không hề có chuyện gì xảy ra cả.Không gian lúc này vô cùng yêntĩnh.Chỉ có tiếng cà phê chậm rãi nhỏ xuống từ bộ phận lọc của máy phacà phê mà thôi.
Tất cả đều phát triển dự trên những gì được ghi chép trong kịch bản.
Sau một hồi......
-Cạch!
Một thanh âm nặng nề như đánh thẳng vào trái tim của Hoắc Thanh Lam !
Giống hệt như những gì kịch bản mô tả!
Hoắc Thanh Lam giật bắn người.Hắn nhìn về phía linh cữu !
-Âm......Âm thanh đó là gì vậy?
Tiếp đó, lại một tiếng “Cạch” vang lên!
Rõ ràng âm thanh này truyền từ bên trong linh cữu tới!
Hoắc Thanh Lam chung quy chỉ mới diễn một phim kinh dị nên mặc dù trongtay hắn có vật bị nguyền rủa thì hắn không dằn được sự sợ hãi.Hiện tạihắn đang ở rất gần với quỷ hồn!
Hoắc Thanh Lam nhìn chằm chằm vào linh cữu, tay hắn dút vào trong túiquần.Hắn không có vòng tay xương người nên hắn chỉ có thể cất vật bịnguyền rủa vào trong túi quần. Grandier cho hắn mượn vật bị nguyền rủaloại nhỏ có thể đút vừa trong túi, hơn nữa chỉ là loại đuổi quỷ thôngthường. Trong loại phim tương đối khó thì nó vẫn phát huy ra được chúttác dụng.Đương nhiên sau nhiều lần sử dụng, hiệu quả sẽ suy yếu 1 cáchrõ ràng hơn những loại khác.
-Cạch !
Hoắc Thanh Lam nuốt nước bọt.Hắn nhớ tới sự đau khổ mà Mẫn Hà phải chịuđựng, nghĩ tới việc nàng không thể không trở thành nô lệ của « Ác ma »,phải suốt đời sống trong tăm tối và tuyệt vọng. Điều đó khiến hắn nénđược sự sợ hãi vào trong lòng! Chính vì sợ hãi mà hắn đã bỏ lại Mẫn Hà ! Hiện tại, hắn không thể nào lại giẫm lên vết xe đổ đó được!
Tiếp đó, hắn chậm rãi đi về phía linh cữu. Hắn hạ quyết tâm, đưa tai kề sát vào nắp của linh cữu.
-Lộc cộc lộc cộc !
Tim hắn đập thình thịch!
Hoắc Thanh Lam đột nhiên nhảy dựng lên, sau đó té lăn ra sàn.Hắn khôngngừng bò ra xa,vẻ mặt có vẻ vô cùng hoảng sợ.Hắn đọc lời thoại trongkịch bản:
- Tổng giám đốc,đừng mà,đừng mà...... Ngài đừng tới tìm tôi......
Sau đó, hắn bò lồm cồm trên mặt đất.Phải rất vất vả hắn mới xông được ra ngoài !
Bây giờ vẫn chưa phải lúc để sử dụng vật bị nguyền rủa. Không nói tớichuyện bị trừ vé chuộc cái chết, một khi sử dụng vật bị nguyền rủa thìnguyền rủa sẽ lập tức bị suy yếu. Vật bị nguyền rủa của hắn vốn đã không mạnh, nếu lại bị suy yếu nữa thì càng bỏ đi. Lúc trước Diệp Tưởng nếukhông lựa chọn trở thành quỷ sai thì chỉ dựa vào chiếc giày cao gót bịsuy yếu nhiều lần,hắn rất khó có thể trở về từ [Khách sạn ma ám ].
Lúc này, Triệu Không Ảnh giành trước một bước, kích hoạt thể chất linh môi!
Sau khi kích hoạt xong, Triệu Không Ảnh khẽ thở phào. Thẳng thắn mà nóithì phim kinh dị tương đối khó cũng không phải vấn đề gì đáng ngạilắm,nhưng lần trước trong [ Con đường vong hồn], hắn bị tổn hại nghiêmtrọng cả về thể chất linh môi lẫn vé chuộc cái chết. Bộ dáng chật vậtcủa hắn khi trở về rạp chiếu phim khiến uy nghiêm của hắn cũng bị hạthấp đi không ít. Không ít người cười trộm sau lưng hắn.Lần này sở dĩhắn bị đẩy vào trong trong phim kinh dị tương đối khó là vì tổn thấtnghiêm trọng của lần trước ! Diễn viên hạng 1 của phim kinh dị tuy rằngsẽ có thể đóng trong phim kinh dị tương đối khó,nhưng thông thường họđều đóng nhân vật chính.Nhưng lần này nhân vật mà hắn đóng hình như lànhân vật phản diện!
Trương Hạo Thiên vừa giải quyết xong rồi đi ra cửa thì nhìn thấy Hoắc Thanh Lam đang lao tới.Hai người đâm rầm vào nhau.
- Thư ký Trương ! Anh sao vậy ?
- Không, không tốt rồi......
Hoắc Thanh Lam vạn phần sợ hãi nói:
- Tổng giám đốc ngài ấy......sống lại rồi!
- Sao?
Trương Hạo Thiên lập tức tỏ vẻ giận dữ:
- Anh nói bậy bạ gì đó thư ký Trương!
- Cậu mau, mau đi theo tôi!
Tiếp đó y và Trương Hạo Thiên chạy vào trong khoang hạng nhất rồi hô lớn :
- Xảy ra chuyện rồi ! Mọi người , mọi người hãy nghe tôi nói......
Tới chỗ này thì phần kịch bản được viết bằng chữ đỏ kết thúc.Tiếp đó các diễn viên có thể trả vé chuộc cái chết để làm ra những hành vi khôngđược quy định trong kịch bản.
- Có chuyện gì vậy thư ký Trương ?
Triệu Không Ảnh lập tức trừng mắt nhìn Hoắc Thanh Lam rồi hỏi:
- Chuyện gì làm anh hoảng loạn thế ?
- Quan tài của tổng, tổng giám đốc......phát ra tiếng động !
Sau khi Hoắc Thanh Lam nói ra câu này, mọi người « tỏ vẻ » kinh ngạc. Triệu Không Ảnh quát lớn:
- Anh,anh nói bậy bạ gì đó?
- Là thật đấy!
Diệp Tưởng lập tức lao tới trước mặt Hoắc Thanh Lam !
- Anh nói trong quan tài phát ra tiếng động sao ? Ý anh là thế nào ? Anh chắc chắn mình không nghe nhầm chứ?
- Tuyệt đối chắc chắn!
Hoắc Thanh Lam kể lại những gì mà hắn vừa trải qua trong khoang đặt linh cữu. Mọi người lập tức “biến sắc” !
- Không......không thể nào?
Sau đó Diệp Tưởng liền xông ra ngoài, sau đố chạy thẳng 1 mạch tớikhoang để linh cữu !Trên thực tế thì nhân vật Vương Ninh cũng không vộivàng như vậy, nhưng Diệp Tưởng không thể đợi ! Hắn phải nhanh chóng ratay ! Để đám người Triệu Không Ảnh không phát hiện ra thân phận « Thợsăn ác ma » của hắn, hắn khong thể hoàn toàn mở ra đôi mắt ác ma !Trongtình cảnh như vậy, hắn cũng không thể xác định xem mình có gặp được quỷhồn hay không!
Cuối cùng, hắn đi vào trong khoang.
Đập vào mắt Diệp Tưởng là 1 cảnh tượng cực kỳ khủng bố. Nắp quan tài bịbật ra! Diệp Tưởng chạy tới nhìn vào bên trong. Trong đó chỉ còn tiền âm phủ và hoa tươi mà bọn họ đặt vào, chứ làm gì còn thi thể nào nữa?
Tất cả mọi chuyện đều giống hệt như những gì mà kịch bản mô tả!
Tiêu Mộng Kì cùng những người khác cũng chạy tới.
Triệu Không Ảnh, Hứa Tuệ, Ôn Vũ Phàm và Phó Tử Bân đứng vây xung quanh !
- Trời ơi ! Sao lại như vậy…
Vũ Phàm nhìn linh cữu trống trơn với vẻ ngạc nhiên.Nàng bụm miệng không nói được gì.
-Thư ký Trương ! Có phải anh làm trò gì không ?
Triệu Không Ảnh tóm cổ áo của Hoắc Thanh Lam sau đó nổi giận đùng đùng nói:
- Nói mau ! Anh giấu xác của ba tôi ở chỗ nào?
- Tôi thực sự không biết ! Rõ ràng là xác chết của tổng giám đốc sống lại !
- Nói linh tinh!
Triệu Không Ảnh hung dữ tung 1 quyền!
Hắn vốn chẳng vừa mắt gì Hoắc Thanh Lam rồi. Chỉ là một kẻ nhu nhược màngay cả người phụ nữ của mình cũng không dám cứu.Trước kia vì ngại LýMẫn Hà nên hắn không thể làm gì y,nhưng hiện tại đúng lúc có được cơ hội trời ban, nên hắn cũng tiện thể “dạy dỗ” tên này một chút. Một quyềnnày rất nặng ! Miệng của Hoắc Thanh Lam trào ra máu !
Hoắc Thanh Lam bị đánh ngã ra mặt đất.Hắn nhìn Triệu Không Ảnh bằng 1 vẻ mặt dữ tợn ! Oán hận và căm phẫn trong lòng hắn đạt tới đỉnh điểm!
Trong lòng hắn âm thầm thề: Triệu Không Ảnh à ! Hoắc Thanh Lam ta thềtương lai nếu ta không thể giết ngươi, lột da róc xương tên cầm thúngươi, thì ta nhất định bị thiên lôi đánh trúng,chết không yên lành!
Không Ảnh mặc kệ sát ý sôi trào trong lòng Hoắc Thanh Lam. Diệp Tưởng thì vội vàng nói:
- Anh cả ! Sao anh lại đánh thư ký Trương vậy !
- Không...... Không sao......
Hoắc Thanh Lam lập tức đứng dậy rồi nói:
- Chúng ta...... Chúng ta phải làm sao đây?
- Tìm !
Triệu Không Ảnh hô lớn:
- Máy bay cũng chỉ rộng được chừng đó nên xác của ba có thể trốn được đâu xa chứ ! Nhất định phải tìm ra !
Tiếp đó, mọi người bắt đầu tiến hành tìm kiếm rải thảm khắp máy bay.Đương nhiên họ chẳng thu được kết quả gì. Triệu Không Ảnh dùng thể chấtlinh môi để tra xét toàn bộ chiếc máy bay nhưng hắn vẫn không thu hoạchđược gì.Lần « Ác ma » giáng xuống lần trước khiến hắn bị tổn thươngnguyên khí, khiến hắn không thể hoàn toàn điều khiển được thể chất trung cấp linh môi sư của mình. Hắn cũng chỉ mạnh hơn sơ cấp linh môi sư 1chút thôi.
Chiếc máy bay này chia làm 2 khoang : khoang cao cấp và khoang phổ thông.Khoang cao cấp lại chia làm 2
khoang nhỏ là khoang hạng nhất và khoang thương gia.Khoang phổ thông lại có hai tầng nên mọi người còn phải đi thang máy lên tầng trên củakhoang phổ thông để tiến hành điều tra.Nhưng, tìm kiếm cũng không thuđược kết quả nên cuối cùng mọi người lại quay lại nơi đặt linh cữu.
- Phải làm sao đây ?
Triệu Không Ảnh gãi gãi đầu, nói:
- Chẳng lẽ cứ tiếp tục quay về Hồng Kông như vầy sao?
- Chắc chắn không được
Vũ Phàm khẽ lắc đầu:
- Chẳng lẽ chúng ta nói xác của cha không nằm trong linh cữu ?
- Không thể nào ! Chúng ta chứng kiến tận mắt cơ mà !
- Hay là trong quá trình vận chuyển xảy ra sai sót gì?
- Thôi bỏ đi !
Triệu Không Ảnh nói:
- Trước mắt chúng ta có thể thay đổi lộ trình bay trở về New York được không?
-Không được.
Tiêu Mộng Kì lại nói:
- Chúng tôi đã ký kết hợp đồng với quý khách đảm bảo nhất định ngày maisẽ tới Hồng Kông đúng giờ. Hợp đồng chỉ nhấn mạnh việc phải bay thậtnhanh về Hồng Kông, hơn nữa trong khoảng thời gian này tiếp viên hàngkhông và cơ trưởng phải giữ im lặng trước tất cả những sự việc mà chúngtôi được thấy, hơn nữa cũng không được tiết lộ ra ngoài.
-Bực thật !
Triệu Không Ảnh cả giận nói:
- Chẳng lẽ không thể thay đổi một chút sao?Không thể coi như phía chúng tôi vi phạm hợp đồng trước được sao?
- Trong hợp đồng không đề cập đến điều khoản bồi thường nếu các vị viphạm hợp đồng. Trên cơ bản trong hợp đồng chỉ đề cập đến nghĩa vụ củaphía chúng tôi nên thật xin lỗi.
- Thôi vậy !
Ôn Vũ Phàm nói:
- Cứ về Hồng Kông trước đã, sau đó chúng ta sẽ liên lạc với người ở bên Mĩ sau. Em luôn cảm thấy chuyện lần này rất kỳ quái.
Tiếp, mọi người trở về khoang hạng nhất với sự bực dọc trong lòng.
- Chuyện gì xảy ra thế nhỉ?
Diệp Tưởng ngồi xuống ghế của mình sau đó hỏi với giọng mơ hồ:
- Cha rõ ràng ở bên trong linh cữu mà ! Vì sao xác cha lại biến mất được nhỉ?
Diệp Tưởng suy tính kế tiếp hắn sẽ tận sức hành động chung với VũPhàm.Về phần những diễn viên mới, hắn cũng sẽ cố sức giúp họ trong khảnăng của mình.Bọn họ phải cố gắng tìm được tung tích của vong hồn!
Thông qua kịch bản, mọi người đều biết thời gian của lần đầu tiên xuất hiện của quỷ hồn.
Vốn là Diệp Tưởng có thể ra tay bắt quỷ hồn nhưng hắn lại không thể đểlộ thân phận của mình. Cho nên, sau khi suy nghĩ,hắn quyết định để TiêuMộng Kì ra tay.Trong tay nàng có quỷ cốt và đồng hồ bỏ túi, có thể nóilà công thủ lưỡng toàn (tấn công và phỏng thủ đều đủ), huống chi trênngười nàng còn có tuyệt chiêu hình xăm hàng đầu.
- Chuyện tôi nói là thật đó.
Bí thư Trương vẫn luôn miệng nhấn mạnh.
- Không thể nào !
Triệu Không Ảnh thì không ngừng lắc đầu:
- Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra được!
Sau 1 hồi im lặng thì người đầu tiên lên tiếng là Tiêu Mộng Kì.
- Mọi người có muốn uống một chút cà phê không? Như vậy chúng ta có thể bình tĩnh lại đôi chút.
- Tuỳ cô.
Triệu Không Ảnh phất tay.
Tiêu Mộng Kì bắt đầu đi chuẩn bị cà phê . Diệp Tưởng nhìn theo bóng dáng Tiêu Mộng Kì cho tới trước khi nàng biến mất rồi tiếp tục đọc lờithoại:
- Anh ! Em cảm thấy mọi chuyện rất quái lạ. Bệnh hen suyễn của ba độtnhiên trở chứng, sau đó cha liền mất mạng.Thông thường Ken và thư kýTrương đều ở cạnh ba, nhưng đúng vào buổi sáng hôm đó khi ba lên cơn thì lại không có ai ở đó. Đến khi phát hiện ra thì đã quá muộn,khiến bakhông thể cứu sống được!
Triệu Không Ảnh lạnh lùng hỏi:
- Chú nói vậy có ý gì?
- Em chỉ đề cập tới điểm đáng ngờ mà thôi. Anh không thấy chuyện này đáng ngờ sao?
Lúc này, Tiêu Mộng Kì đi vào phòng chuyên dụng của nhân viên đội bay.Nàng bắt đầu chuẩn bị cà phê.
Lưới tra xét linh môi của Triệu Không Ảnh cũng đã bao phủ nơi này. Diệp Tưởng cũng chú ý tới chỗ này.
Trong quá trình pha cà phê, Tiêu Mộng Kì vẫn luôn chú ý bốn phía.
Nhưng không hề có chuyện gì xảy ra cả.Không gian lúc này vô cùng yêntĩnh.Chỉ có tiếng cà phê chậm rãi nhỏ xuống từ bộ phận lọc của máy phacà phê mà thôi.
Tất cả đều phát triển dự trên những gì được ghi chép trong kịch bản.
/1014
|