Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi

Chương 81 - Chương 65.2

/132




Mở mắt ra, cô chỉ thấy Quyền Hạo đang ngủ bên cạnh cô, hai tay còn không yên phận dao động trên người cô, cơn tức giận lập tức bốc lên rồi.

“Cho anh hai lựa chọn, một yên tĩnh ngủ, hai cút ra ngoài.” Một lần nữa nhắm hai mắt lại, Lâm Hi lạnh lùng đưa ra hai lựa chọn, chân của cô đang chuẩn bị đạp bay Quyền Hạo.

Sau khi trở lại đế đô, tâm tình của cô không phải rất tốt, anh có thể cảm nhận được. Ở thành phố biển, cô và anh cùng trên một giường, đó là vạn bất đắc dĩ, bởi vì nhà cô mướn có một phòng ngủ một phòng khách, chỉ có một cái giường. Bây giờ về đến nhà, gian phòng trong nhà còn nhiều mà, xem ra bọn họ không cần thiết phải chung giường. Dĩ nhiên, những chuyện này đều là mặt ngoài, anh đã quen bên cạnh có cô, sao có thể chia giường ngủ với cô được.

Hai tay không yên phận dừng lại, theo thói quen ôm hông cô, cô đưa lưng về phía anh.

Ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào trong phòng ngủ, ở trong bóng tối Lâm Hi có thể nhìn thấy bàn tay trên eo, cô không thể làm gì.

Đêm vẫn còn rất dài, chuyện xưa vẫn còn tiếp tục.

Trong đêm nay, có người ngủ say sưa, có người thức trắng đêm chưa ngủ, cũng có người mưu kế gì đó.

Không biết ngày mai, có gì chờ đợi cô.

Mặc cho thợ trang điểm làm kiểu tóc cho cô, cô hơi không nhịn được rồi, động tác liếc nhìn tạp chí cũng mang theo vẻ phiền não, “Còn bao lâu nữa mới được?” Cô trong gương giống như con búp bê mặc cho người ta định đoạt, nhìn liền ghét, thân thể này mới mười bảy tuổi, cần gì phải làm cho giống như hai mươi hai tuổi vậy?

“Thiếu phu nhân, xin ngài kiên nhẫn chờ mười phút.” Thợ trang điểm vội vàng xịt keo xịt tóc lên đầu Lâm Hi, ánh mắt quá mức tập trung, không nhìn thấy sắc mặt không vui của Lâm Hi.

Thiếu phu nhân! Nghe được xưng hô này liền ghét.

Lâm Hi khẽ nhíu đôi mày thanh tú, ánh mắt trong suốt trong nháy mắt đổi thành sâu không lường được.

“Một đám ngu xuẩn, gọi thiếu phu nhân cái gì, ba chữ Lâm tiểu thư sao mấy người không nói?” Trần Tiêu phục vụ bên cạnh, thời khắc chú ý đến nét mặt Lâm hi, thấy cô cau mày, cũng biết cô hơi tức giận. Ở nhà họ Quyền, ba chữ thiếu phu nhân là ba chữ cấm, người sáng suốt đều có thể nhìn ra quan hệ giữa tiểu thư và thiếu gia không thể lấy tầm thường ra so sánh, nhưng tiểu thư không thừa nhận, vì không chọc giận tiểu thư, bọn họ đều cung kính gọi là tiểu thư.

Trần Tiêu quát lớn, ở trong mắt mọi người hơi không giải thích được, nhưng bọn họ làm việc lấy tiền, không có tư cách nói không, tất cả đều khẽ lấy áy náy gật đầu về phía anh.

Mười phút trôi qua, kiên nhẫn của Lâm Hi đã đến cực hạn.

“Tiểu thư, xong rồi.” Thợ trang điểm quan sát được trên mặt Lâm Hi che giấu chút không vui.

“Quyền Hạo đâu?” Lúc đứng từ ghế lên, Lâm Hi cảm thấy cái mông của mình sắp tê dại ra, làm hai giờ, chính là vì lấy một kiểu tóc, thật phiền toái, còn nhuộm tóc của cô thành màu nâu, hấp rồi cuốn lô, kiểu tóc trẻ con mang theo chút quyến rũ thật sự làm khó nhà tạo hình nghĩ ra.

“Thiếu gia đang ở trong phòng thay áo.” Trần Tiêu khẽ khom lưng.

“Kêu anh ta nhanh lên chút.” Không phải tham gia bữa tiệc đính hôn của Mã Kiều Thần sao, cũng không phải làm tiệc cưới, làm cho phiền toái như vậy, phiền chết rồi!

“Dạ, tiểu thư.” Dù ít dù nhiều Trần Tiêu cũng nhìn ra một chút, tiểu thư nhà mình không phải rất bằng lòng trở lại đế đô, nhìn vẻ mặt và tâm tình của cô, nhiều hơn chính là vì tham gia bữa tiệc đính hôn của Mã tiểu thư mới trở về, dù sao Mã tiểu thư và tiểu thư nhà mình cũng có ba năm giao tình.

Khoảng mấy phút, Quyền Hạo đi tới đây, khi nhìn thấy Lâm Hi thì trong mắt đã hiện lên vẻ kinh ngạc, tim đập nhanh hơn rất nhiều. Anh biết Hi nhi mặt mộc không trang điểm không ăn mặc cầu kỳ gì cũng đã rất đẹp, hôm nay sau khi thay đổi quần áo trang điểm, càng thêm đẹp hơn, trong trẻ trung xen lẫn cảm giác quyến rũ, khiến cho người ta cực kỳ động lòng.

“Đi thôi, bữa tiệc đính hôn của Mã Kiều Thần sắp bắt đầu.” Lâm Hi không thấy vẻ kinh ngạc trong mắt Quyền Hạo, cô chỉ biết không đi nhà họ Mã nữa, vô cùng có khả năng bỏ qua bữa tiệc đính hôn của Mã Kiều Thần.

“Ừ.” Quyền Hạo rõ ràng nhìn thẳng mắt, ở trước mặt người khác, lần đầu tiên anh và cô mười ngón tay đan chặt.

Tròng mắt nhìn thấy ngón tay phải của cô bị anh giữ chặt, cô chớp mắt, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt anh sắp bay lên hai đóa hoa đào, trong phút chốc, môi mím lại của cô khẽ mở ra, nụ cười xẹt qua khuôn mặt cô.

Trong xe rộng rãi, Lâm


/132

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status