Editor: Puck
Dưới tình huống Lâm Hi vừa giật mình vừa nghi ngờ, ăn bữa tối.
Nhận thức về Quyền Hạo của cô, cũng bị phá vỡ dưới hành động của Quyền Hạo.
Xin nói cho cô biết tại sao, tại sao Quyền Hạo phải săn sóc tỉ mỉ cô như vậy?
Đưa cô đến trước cửa phòng, Quyền Hạo hít sâu một hơi, khẽ khom lưng, dưới ánh mắt nghi hoặc của cô, môi dán lên trán cô, sau đó hôn chân mày cô từng tí một, anh không nỡ buông cô hương vị ngọt ngào ra.
Lâm Hi cố gắng để cho mình hết sức duy trì bình tĩnh, cảm giác ấm áp nơi chân mày, cô nổi lên một tầng da gà. Con mẹ nó! Quyền Hạo này không phải thật sự yêu trẻ con chứ.
Sắc mặt khiếp sợ của cô, anh nhàn nhạt cười một tiếng, “Hi nhi, ngủ ngon.”
Khi Quyền Hạo biến mất trong mắt cô thì Lâm Hi cảm giác mình sắp bị sợ đến hôn mê.
Trong đêm này, trong đầu Lâm Hi không ngừng nghĩ đến ba chữ yêu trẻ con, trong lòng vừa kinh hãi vừa hoảng sợ. Bên kia, Quyền Hạo mang theo nụ cười thỏa mãn, ngủ thiếp đi.
Sáng sớm tỉnh lại, không nhìn thấy sự tồn tại của Quyền Hạo, Lâm Hi thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ cô cảm thấy nhà họ Quyền càng ngày càng quỷ dị, nhất là hành động Quyền Hạo làm ra khiến cho cô vừa kinh hoàng vừa hoảng sợ.
Ăn sáng xong, tiện thể uống xong thuốc, Lâm Hi đang xem hai bộ phim điện ảnh hài hước, rảnh rỗi không có việc gì làm quay ra vườn hoa. Đóa hoa xinh đẹp làm tâm tình buồn bực của cô vẫn không tốt, vấn đề Quyền Hạo rốt cuộc có phải yêu con nít không vẫn vây khốn cô. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Vườn hoa nhà họ Quyền dùng một số tiền lớn tạo ra, nơi này trồng đầy hoa đắt giá, mỗi ngày đều có người làm vườn xử lý, chính lúc này vừa đúng có hai người làm vườn đang cắt tỉa cành hoa.
“Anh biết nhị tiểu thư vừa mới vào có thân phận gì không?” Người làm vườn Giáp cắt cành hoa, cảm thấy hơi nhàm chán, tìm một đề tài nói chuyện.
Nghe được bọn họ tán gẫu đến cô, Lâm Hi vốn chuẩn bị rời đi dừng bước chân lại, cô vốn không muốn nghe hai người họ nói chuyện, nhưng bây giờ bọn họ nói đến mình, cô đương nhiên muốn nghe một chút. Cô ngược lại tò mò, cô nhị tiểu thư đột nhiên xuất hiện, có thể khiêu khích người khác suy đoán hay không.
“Tôi làm sao biết được.” Người làm vườn Ất ngưng cắt cành hoa, giang hai tay thoáng chốc đã mệt, “Nhà họ Quyền nhiều chuyện thần bí lắm.”
Nhà họ Quyền nhiều chuyện thần bí lắm! Lâm Hi híp cặp mắt, trong lòng thầm nói, chuyện này đúng. Trải qua mấy ngàn năm vẫn luôn là thế gia xếp hạng thứ nhất ở Thiên triều, nói không có chuyện thần bí ai tin!
Người làm vườn Giáp gật đầu một cái, “Nhắc tới cũng đúng, nhà họ Quyền thật kỳ quái có một truyền thuyết, gần như mỗi một thời đại đều có người sống không quá bốn mươi tuổi.”
Nhà họ Quyền gần như mỗi một thời đại đều có người sống không quá bốn mươi tuổi đấy! Những lời này hoàn toàn khơi gợi lên
Dưới tình huống Lâm Hi vừa giật mình vừa nghi ngờ, ăn bữa tối.
Nhận thức về Quyền Hạo của cô, cũng bị phá vỡ dưới hành động của Quyền Hạo.
Xin nói cho cô biết tại sao, tại sao Quyền Hạo phải săn sóc tỉ mỉ cô như vậy?
Đưa cô đến trước cửa phòng, Quyền Hạo hít sâu một hơi, khẽ khom lưng, dưới ánh mắt nghi hoặc của cô, môi dán lên trán cô, sau đó hôn chân mày cô từng tí một, anh không nỡ buông cô hương vị ngọt ngào ra.
Lâm Hi cố gắng để cho mình hết sức duy trì bình tĩnh, cảm giác ấm áp nơi chân mày, cô nổi lên một tầng da gà. Con mẹ nó! Quyền Hạo này không phải thật sự yêu trẻ con chứ.
Sắc mặt khiếp sợ của cô, anh nhàn nhạt cười một tiếng, “Hi nhi, ngủ ngon.”
Khi Quyền Hạo biến mất trong mắt cô thì Lâm Hi cảm giác mình sắp bị sợ đến hôn mê.
Trong đêm này, trong đầu Lâm Hi không ngừng nghĩ đến ba chữ yêu trẻ con, trong lòng vừa kinh hãi vừa hoảng sợ. Bên kia, Quyền Hạo mang theo nụ cười thỏa mãn, ngủ thiếp đi.
Sáng sớm tỉnh lại, không nhìn thấy sự tồn tại của Quyền Hạo, Lâm Hi thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ cô cảm thấy nhà họ Quyền càng ngày càng quỷ dị, nhất là hành động Quyền Hạo làm ra khiến cho cô vừa kinh hoàng vừa hoảng sợ.
Ăn sáng xong, tiện thể uống xong thuốc, Lâm Hi đang xem hai bộ phim điện ảnh hài hước, rảnh rỗi không có việc gì làm quay ra vườn hoa. Đóa hoa xinh đẹp làm tâm tình buồn bực của cô vẫn không tốt, vấn đề Quyền Hạo rốt cuộc có phải yêu con nít không vẫn vây khốn cô. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Vườn hoa nhà họ Quyền dùng một số tiền lớn tạo ra, nơi này trồng đầy hoa đắt giá, mỗi ngày đều có người làm vườn xử lý, chính lúc này vừa đúng có hai người làm vườn đang cắt tỉa cành hoa.
“Anh biết nhị tiểu thư vừa mới vào có thân phận gì không?” Người làm vườn Giáp cắt cành hoa, cảm thấy hơi nhàm chán, tìm một đề tài nói chuyện.
Nghe được bọn họ tán gẫu đến cô, Lâm Hi vốn chuẩn bị rời đi dừng bước chân lại, cô vốn không muốn nghe hai người họ nói chuyện, nhưng bây giờ bọn họ nói đến mình, cô đương nhiên muốn nghe một chút. Cô ngược lại tò mò, cô nhị tiểu thư đột nhiên xuất hiện, có thể khiêu khích người khác suy đoán hay không.
“Tôi làm sao biết được.” Người làm vườn Ất ngưng cắt cành hoa, giang hai tay thoáng chốc đã mệt, “Nhà họ Quyền nhiều chuyện thần bí lắm.”
Nhà họ Quyền nhiều chuyện thần bí lắm! Lâm Hi híp cặp mắt, trong lòng thầm nói, chuyện này đúng. Trải qua mấy ngàn năm vẫn luôn là thế gia xếp hạng thứ nhất ở Thiên triều, nói không có chuyện thần bí ai tin!
Người làm vườn Giáp gật đầu một cái, “Nhắc tới cũng đúng, nhà họ Quyền thật kỳ quái có một truyền thuyết, gần như mỗi một thời đại đều có người sống không quá bốn mươi tuổi.”
Nhà họ Quyền gần như mỗi một thời đại đều có người sống không quá bốn mươi tuổi đấy! Những lời này hoàn toàn khơi gợi lên
/132
|