Ngày hôm sau
Buổi sáng mùa đông không khí lạnh như băng, bất quá cũng rất mát mẻ.
Tiểu Chu, chuyện ngày hôm qua cho cô tra như thế nào rồi? Đổng Học Bân nhìn Chu Trúc trên ghế cạnh người lái, hỏi.
Chu Trúc lập tức quay đầu lại, biểu tình có chút phức tạp, cô ấy hiện tại cũng biết ngày hôm qua Đổng chủ nhiệm cho mình đi điều tra ai, nói : Cảnh ... kim ngạch trong tài khoản là hai triệu lẻ một đồng, trải qua điều tra, số tiền này được gửi vào ngày hôm kia, tôi cho bọn họ điều tra về nơi phát ra của số tiền, bất quá hình như là có vấn đề, cuối cùng là từ bên ngoài gửi đến, căn bản không tra được nguồn gốc
Nước ngoài? Xác định chứ?
Đúng vậy, đã tra qua hai lần
Ừm, tôi đã biết, khổ cực cô.
Không khổ cực không khổ cực, ghi chép tôi đã đem đến đây, cho ngài.
Tiếp nhận đồ của Chu Trúc, Đổng Học Bân cũng không xem, để ở một bên.
Nước ngoài? Xem ra lần này là thật sự có người muốn hãm hại Cảnh Nguyệt Hoa, phỏng chừng không tra được nguồn gốc của tài chính rồi!
. . .
Đại viện khu uỷ.
Phòng làm việc bí thư ủy ban kỷ luật.
Đổng Học Bân mang theo Chu Trúc và Phí Phàm đi vào, Ngô Lượng ở trong phòng xử lý văn kiện.
Ngô bí thư. Đổng Học Bân làm mặt giải quyết việc chung, bình tĩnh nói: Không quấy rối ông công tác chứ? Có chuyện phải nói với ông một chút, còn cần đồng chí của uỷ ban kỷ luật khu phối hợp điều tra.
Mau mời ngồi. Ngô Lượng nói: Có phân phó ngài nói, chúng tôi khẳng định toàn lực phối hợp.
Vậy cảm ơn Ngô bí thư. Đổng Học Bân ngồi ở trước mặt ông, lấy ra tài liệu Chu Trúc vừa rồi cho hắn, đưa tay đẩy đi qua. Ông xem cái này đi, tôi lần này tới là được lãnh đạo của ủy ban kỷ luật nhắc nhở, biểu hiện ra là tra chuyện của Trương Hỏa, trên thực tế. . . Là điều tra bí thư khu uỷ Cảnh Nguyệt Hoa đồng chí, đây là một sổ tiết kiệm của Nguyệt Hoa bí thư, bên trong có hai triệu tiền gởi ngân hàng, lai lịch không rõ.
Chu Trúc đã biết, nên cũng không có gì ngoài ý muốn.
Phía sau Phí Phàm thì kinh ngạc. Mới rõ ràng bọn họ lần này là tới điều tra bí thư khu uỷ!
Nhưng ai biết Ngô Lượng lại không có một chút kinh ngạc, ngược lại mỉm cười một chút. Mở văn kiện ra nhìn một chút, Ngô Lượng nhìn về phía Đổng Học Bân nói: Đổng chủ nhiệm, cái tình huống này thật ra chúng tôi đã sớm biết, cũng tại chúng tôi, không có báo cáo đúng lúc cho ủy ban kỷ luật thành phố.
Hả? Đổng Học Bân nhìn ông ta. Các người đã biết?
Ngô Lượng cúi đầu mở tủ, cũng lấy ra một phần báo cáo, đẩy đi qua nói: Thật ra cũng không phải chúng ta không có báo, chủ yếu là chưa kịp, là ngày hôm trước, Nguyệt Hoa bí thư đột nhiên gọi tôi đến phòng làm việc của cô ấy. Cho tôi xem một ghi chép gởi ngân hàng, cũng là sổ tiết kiệm kia, Nguyệt Hoa bí thư cũng không biết tiền này là sao, nhưng cô ấy có dự liệu. Có thể là có người muốn hãm hại cô ấy, vì vậy đem sổ tiết kiệm cho ủy ban kỷ luật chúng tôi, cũng muốn chúng tôi mau chóng điều tra việc này, điều tra nguồn gốc của số tiền, rốt cuộc là ai gửi tới. Nói xong, Ngô Lượng lại khom lưng mở ngăn kéo khác ra, lấy ra một sổ tiết kiệm nói: Cũng là cái này?
Đổng Học Bân đem đến đây nhìn, khẽ gật đầu.
Ngô Lượng chỉ chỉ phần văn kiện trước đó nói: Trên báo cáo có ghi ngày. Là ngày hôm trước, cũng là ghi chép ngay lúc đó. Cho nên Nguyệt Hoa bí thư nếu như thật sự tham ô nhận hối lộ, khẳng định sẽ không đem sổ tiết kiệm giao cho ủy ban kỷ luật trước tiên. Cũng sẽ không đem báo cáo cho ủy ban kỷ luật lập hồ sơ, tôi nghĩ bên trong nhất định là có chuyện không thể cho ai biết, tôi có thể nghĩ đến. . . là có người hãm hại Nguyệt Hoa bí thư.
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, Nói như vậy, khả năng này quả thật rất lớn, theo tôi được biết số tiền này cũng là ngày hôm trước gửi qua, nếu như Nguyệt Hoa bí thư lúc đó đã báo lên, như vậy hiềm nghi cũng cơ bản có thể bài trừ, Ngô bí thư, ông có hoài nghi mục tiêu nào không?
Ngô Lượng trầm giọng nói: Trương Hỏa có thể rất lớn.
Tại sao?
Sau khi Trương Hỏa bị ủy ban kỷ luật khống chế, nhà của tôi không chỉ một lần nhận điện thoại đe dọa, trong nhà Nguyệt Hoa bí thư cũng như vậy, cho nên tôi nghĩ rất có thể là Trương Hỏa bày mưu đặt kế cho người khác tới hãm hại Nguyệt Hoa bí thư, đương nhiên, chúng tôi hiện tại cũng không có chứng cứ, bất quá tôi cho rằng phương hướng điều tra hẳn là nên tập trung chủ yếu ở chỗ này.
Đổng Học Bân gật đầu nói: Tốt lắm, điều tra sau đó còn phải làm phiền Ngô bí thư phối hợp, ừm, những văn kiện và sổ tiết kiệm này tôi muốn đem trở về, có thể chứ?
Đương nhiên có thể.
Vậy cứ như vậy, chúng ta tùy thời liên hệ.
Cảnh Nguyệt Hoa ngày hôm trước đem chuyện tình báo cáo uỷ ban kỷ luật khu?
Đổng Học Bân tự nhiên biết không thể, hôm qua mình mới thông báo Nguyệt Hoa, cô ấy cũng mới biết được có chuyện sổ tiết kiệm như thế, hiển nhiên là Cảnh Nguyệt Hoa làm một ít công tác, đem ảnh hưởng giảm tới thấp nhất. Theo Đổng Học Bân biết, lúc Vương An Thạch tại chức, quan hệ của Ngô Lượng và Cảnh Nguyệt Hoa vẫn không tồi, cho nên Đổng Học Bân trong lòng cũng sáng như gương, nhưng căn bản không có vạch trần, hắn đương nhiên là không muốn Cảnh Nguyệt Hoa gặp chuyện không may. Ừm, tuy rằng chuyện này tồn tại một ít vấn đề, bất quá dù sao cũng là đối phương phá hư quy tắc trước hãm hại Nguyệt Hoa, xử lý như thế cũng không có vấn gì đề, đâm lén tôi? Còn đùa giỡn thủ đoạn? Làm gì có đạo lý này? Chính trực cũng phải phân biệt là đối với ai!
Trong hành lang.
Đổng Học Bân cho gọi một cú điện thoại bí thư ủy ban kỷ luật Hạ Tuế Ân, A lô, Hạ bí thư, tôi là Tiểu Đổng.
Là Đổng chủ nhiệm. Hạ Tuế Ân thản nhiên nói: Tra ra kết quả?
Đại khái đã điều tra xong. Đổng Học Bân nói: Tôi vừa làm việc cùng Ngô bí thư của uỷ ban kỷ luật khu, thật ra trước khi tin cử báo đến ủy ban kỷ luật của chúng ta một ngày, Cảnh Nguyệt Hoa đồng chí của khu Nam Sơn đã phát hiện sổ tiết kiệm bắt đầu xuất hiện hai triệu không rõ nguồn gốc, vì vậy lập tức báo cho uỷ ban kỷ luật khu, cũng giao trách nhiệm điều tra, còn đem sổ tiết kiệm giao cho đồng chí của ủy ban kỷ luật, hiện ở trong tay tôi đã lấy được sổ tiết kiệm, còn có một phần báo cáo của Cảnh Nguyệt Hoa đồng chí ngày hôm trước, cô ấy cũng không biết số tiền này là sao, hiện tại hoài nghi có thể là âm mưu của Trương Hỏa, Trương Hỏa gặp chuyện không may, mỗi ngày đều có điện thoại đe dọa tới trong nhà Nguyệt Hoa bí thư.
Hạ Tuế Ân hỏi: Ngày hôm trước đã lập hồ sơ?
Đúng vậy, uỷ ban kỷ luật khu bên này có ghi chép, không sai được.
Hạ Tuế Ân ừm một cái, Tôi đã biết, chuyện này xem ra Cảnh Nguyệt Hoa đồng chí thật sự không quan hệ gì, bất quá nguồn gốc cụ thể của số tiền cũng phải tra, đem độc thủ phía sau bắt cho tôi, hãm hại bí thư khu uỷ lộ liễu trắng trợn? Cái này có chút quá mức? Mau chóng điều tra rõ sở!
Được, tôi nhất định đem hết toàn lực.
Buông điện thoại, Đổng Học Bân nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, cấp trên thay đổi, Nguyệt Hoa lúc này cũng không có chuyện gì, may mà mình nói đúng lúc, nếu không hậu quả không thể lường được.
Giờ khắc này, Đổng Học Bân cũng chân chính thể hội sự quan trọng của quyền lực.
Nếu như mình không phải lãnh đạo của ủy ban kỷ luật thành phố, lần này thật đúng là không giúp được Nguyệt Hoa!
Buổi sáng mùa đông không khí lạnh như băng, bất quá cũng rất mát mẻ.
Tiểu Chu, chuyện ngày hôm qua cho cô tra như thế nào rồi? Đổng Học Bân nhìn Chu Trúc trên ghế cạnh người lái, hỏi.
Chu Trúc lập tức quay đầu lại, biểu tình có chút phức tạp, cô ấy hiện tại cũng biết ngày hôm qua Đổng chủ nhiệm cho mình đi điều tra ai, nói : Cảnh ... kim ngạch trong tài khoản là hai triệu lẻ một đồng, trải qua điều tra, số tiền này được gửi vào ngày hôm kia, tôi cho bọn họ điều tra về nơi phát ra của số tiền, bất quá hình như là có vấn đề, cuối cùng là từ bên ngoài gửi đến, căn bản không tra được nguồn gốc
Nước ngoài? Xác định chứ?
Đúng vậy, đã tra qua hai lần
Ừm, tôi đã biết, khổ cực cô.
Không khổ cực không khổ cực, ghi chép tôi đã đem đến đây, cho ngài.
Tiếp nhận đồ của Chu Trúc, Đổng Học Bân cũng không xem, để ở một bên.
Nước ngoài? Xem ra lần này là thật sự có người muốn hãm hại Cảnh Nguyệt Hoa, phỏng chừng không tra được nguồn gốc của tài chính rồi!
. . .
Đại viện khu uỷ.
Phòng làm việc bí thư ủy ban kỷ luật.
Đổng Học Bân mang theo Chu Trúc và Phí Phàm đi vào, Ngô Lượng ở trong phòng xử lý văn kiện.
Ngô bí thư. Đổng Học Bân làm mặt giải quyết việc chung, bình tĩnh nói: Không quấy rối ông công tác chứ? Có chuyện phải nói với ông một chút, còn cần đồng chí của uỷ ban kỷ luật khu phối hợp điều tra.
Mau mời ngồi. Ngô Lượng nói: Có phân phó ngài nói, chúng tôi khẳng định toàn lực phối hợp.
Vậy cảm ơn Ngô bí thư. Đổng Học Bân ngồi ở trước mặt ông, lấy ra tài liệu Chu Trúc vừa rồi cho hắn, đưa tay đẩy đi qua. Ông xem cái này đi, tôi lần này tới là được lãnh đạo của ủy ban kỷ luật nhắc nhở, biểu hiện ra là tra chuyện của Trương Hỏa, trên thực tế. . . Là điều tra bí thư khu uỷ Cảnh Nguyệt Hoa đồng chí, đây là một sổ tiết kiệm của Nguyệt Hoa bí thư, bên trong có hai triệu tiền gởi ngân hàng, lai lịch không rõ.
Chu Trúc đã biết, nên cũng không có gì ngoài ý muốn.
Phía sau Phí Phàm thì kinh ngạc. Mới rõ ràng bọn họ lần này là tới điều tra bí thư khu uỷ!
Nhưng ai biết Ngô Lượng lại không có một chút kinh ngạc, ngược lại mỉm cười một chút. Mở văn kiện ra nhìn một chút, Ngô Lượng nhìn về phía Đổng Học Bân nói: Đổng chủ nhiệm, cái tình huống này thật ra chúng tôi đã sớm biết, cũng tại chúng tôi, không có báo cáo đúng lúc cho ủy ban kỷ luật thành phố.
Hả? Đổng Học Bân nhìn ông ta. Các người đã biết?
Ngô Lượng cúi đầu mở tủ, cũng lấy ra một phần báo cáo, đẩy đi qua nói: Thật ra cũng không phải chúng ta không có báo, chủ yếu là chưa kịp, là ngày hôm trước, Nguyệt Hoa bí thư đột nhiên gọi tôi đến phòng làm việc của cô ấy. Cho tôi xem một ghi chép gởi ngân hàng, cũng là sổ tiết kiệm kia, Nguyệt Hoa bí thư cũng không biết tiền này là sao, nhưng cô ấy có dự liệu. Có thể là có người muốn hãm hại cô ấy, vì vậy đem sổ tiết kiệm cho ủy ban kỷ luật chúng tôi, cũng muốn chúng tôi mau chóng điều tra việc này, điều tra nguồn gốc của số tiền, rốt cuộc là ai gửi tới. Nói xong, Ngô Lượng lại khom lưng mở ngăn kéo khác ra, lấy ra một sổ tiết kiệm nói: Cũng là cái này?
Đổng Học Bân đem đến đây nhìn, khẽ gật đầu.
Ngô Lượng chỉ chỉ phần văn kiện trước đó nói: Trên báo cáo có ghi ngày. Là ngày hôm trước, cũng là ghi chép ngay lúc đó. Cho nên Nguyệt Hoa bí thư nếu như thật sự tham ô nhận hối lộ, khẳng định sẽ không đem sổ tiết kiệm giao cho ủy ban kỷ luật trước tiên. Cũng sẽ không đem báo cáo cho ủy ban kỷ luật lập hồ sơ, tôi nghĩ bên trong nhất định là có chuyện không thể cho ai biết, tôi có thể nghĩ đến. . . là có người hãm hại Nguyệt Hoa bí thư.
Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, Nói như vậy, khả năng này quả thật rất lớn, theo tôi được biết số tiền này cũng là ngày hôm trước gửi qua, nếu như Nguyệt Hoa bí thư lúc đó đã báo lên, như vậy hiềm nghi cũng cơ bản có thể bài trừ, Ngô bí thư, ông có hoài nghi mục tiêu nào không?
Ngô Lượng trầm giọng nói: Trương Hỏa có thể rất lớn.
Tại sao?
Sau khi Trương Hỏa bị ủy ban kỷ luật khống chế, nhà của tôi không chỉ một lần nhận điện thoại đe dọa, trong nhà Nguyệt Hoa bí thư cũng như vậy, cho nên tôi nghĩ rất có thể là Trương Hỏa bày mưu đặt kế cho người khác tới hãm hại Nguyệt Hoa bí thư, đương nhiên, chúng tôi hiện tại cũng không có chứng cứ, bất quá tôi cho rằng phương hướng điều tra hẳn là nên tập trung chủ yếu ở chỗ này.
Đổng Học Bân gật đầu nói: Tốt lắm, điều tra sau đó còn phải làm phiền Ngô bí thư phối hợp, ừm, những văn kiện và sổ tiết kiệm này tôi muốn đem trở về, có thể chứ?
Đương nhiên có thể.
Vậy cứ như vậy, chúng ta tùy thời liên hệ.
Cảnh Nguyệt Hoa ngày hôm trước đem chuyện tình báo cáo uỷ ban kỷ luật khu?
Đổng Học Bân tự nhiên biết không thể, hôm qua mình mới thông báo Nguyệt Hoa, cô ấy cũng mới biết được có chuyện sổ tiết kiệm như thế, hiển nhiên là Cảnh Nguyệt Hoa làm một ít công tác, đem ảnh hưởng giảm tới thấp nhất. Theo Đổng Học Bân biết, lúc Vương An Thạch tại chức, quan hệ của Ngô Lượng và Cảnh Nguyệt Hoa vẫn không tồi, cho nên Đổng Học Bân trong lòng cũng sáng như gương, nhưng căn bản không có vạch trần, hắn đương nhiên là không muốn Cảnh Nguyệt Hoa gặp chuyện không may. Ừm, tuy rằng chuyện này tồn tại một ít vấn đề, bất quá dù sao cũng là đối phương phá hư quy tắc trước hãm hại Nguyệt Hoa, xử lý như thế cũng không có vấn gì đề, đâm lén tôi? Còn đùa giỡn thủ đoạn? Làm gì có đạo lý này? Chính trực cũng phải phân biệt là đối với ai!
Trong hành lang.
Đổng Học Bân cho gọi một cú điện thoại bí thư ủy ban kỷ luật Hạ Tuế Ân, A lô, Hạ bí thư, tôi là Tiểu Đổng.
Là Đổng chủ nhiệm. Hạ Tuế Ân thản nhiên nói: Tra ra kết quả?
Đại khái đã điều tra xong. Đổng Học Bân nói: Tôi vừa làm việc cùng Ngô bí thư của uỷ ban kỷ luật khu, thật ra trước khi tin cử báo đến ủy ban kỷ luật của chúng ta một ngày, Cảnh Nguyệt Hoa đồng chí của khu Nam Sơn đã phát hiện sổ tiết kiệm bắt đầu xuất hiện hai triệu không rõ nguồn gốc, vì vậy lập tức báo cho uỷ ban kỷ luật khu, cũng giao trách nhiệm điều tra, còn đem sổ tiết kiệm giao cho đồng chí của ủy ban kỷ luật, hiện ở trong tay tôi đã lấy được sổ tiết kiệm, còn có một phần báo cáo của Cảnh Nguyệt Hoa đồng chí ngày hôm trước, cô ấy cũng không biết số tiền này là sao, hiện tại hoài nghi có thể là âm mưu của Trương Hỏa, Trương Hỏa gặp chuyện không may, mỗi ngày đều có điện thoại đe dọa tới trong nhà Nguyệt Hoa bí thư.
Hạ Tuế Ân hỏi: Ngày hôm trước đã lập hồ sơ?
Đúng vậy, uỷ ban kỷ luật khu bên này có ghi chép, không sai được.
Hạ Tuế Ân ừm một cái, Tôi đã biết, chuyện này xem ra Cảnh Nguyệt Hoa đồng chí thật sự không quan hệ gì, bất quá nguồn gốc cụ thể của số tiền cũng phải tra, đem độc thủ phía sau bắt cho tôi, hãm hại bí thư khu uỷ lộ liễu trắng trợn? Cái này có chút quá mức? Mau chóng điều tra rõ sở!
Được, tôi nhất định đem hết toàn lực.
Buông điện thoại, Đổng Học Bân nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, cấp trên thay đổi, Nguyệt Hoa lúc này cũng không có chuyện gì, may mà mình nói đúng lúc, nếu không hậu quả không thể lường được.
Giờ khắc này, Đổng Học Bân cũng chân chính thể hội sự quan trọng của quyền lực.
Nếu như mình không phải lãnh đạo của ủy ban kỷ luật thành phố, lần này thật đúng là không giúp được Nguyệt Hoa!
/2031
|