Vài ngày sau, tiết nguyên tiêu cũng qua.
Sáng sớm hôm nay, tám giờ hơn.
Tứ Hợp viện Hậu Hải, Đổng Học Bân từ trên giường ngồi dậy, chuyện đầu tiên làm cũng là đem bếp lò trong phòng tây hủy đi, dập lửa, cất ống khói, dù sao mai mốt hắn cũng đi, cái gian nhà này cũng không cần đốt lửa, phòng bắc thì thật ra không cần vội, sáng mai rồi nói, nhưng đồ khác đều cần phải chuẩn bị, bởi vì trong thời gian ngắn khẳng định là không về, còn có rất nhiều hành lý và đồ đạc cần thu dọn, nhà lớn như vậy, đồ nhiều như vậy, Đổng Học Bân quên tính toán, lượng công việc của ngày hôm nay xem ra rất lớn.
Ống khói thì nhét đầy báo vào.
Bếp lò thì phủ túi ni lông lên.
Quét quét tro bụi trên mặt đất.
Chỉ mới làm có bấy nhiêu đó, mà đã tốn của Đổng Học Bân một tiếng đồng hồ, không có biện pháp, cái này tương đối phiền phức, nhất là vừa phải dập lửa vừa phải chờ bếp lò nguội đi.
Bất quá dù sao Đổng Học Bân cũng không vội, cũng có thể chậm rãi, dù sao trước mười lăm, Đổng Học Bân đã đem đồ nên giao trong cơ quan đều giao lại, sở trưởng mới của sở hai tạm thời còn chưa có quyết định, còn để ghế trống, do La Hải Đình tạm thời thay mặt, đương nhiên, cái này thật sự là thay mặt, với tư cách của chị La khẳng định không phải là của cô ấy, bất quá cái này Đổng Học Bân cũng mặc kệ, hắn cũng quản không được, dù sao công tác của đơn vị đều đã làm thỏa đáng, hắn bắt đầu từ ngày hôm qua cũng chính thức từ nhiệm, tất cả chuyện tình bên kia đều không còn quan hệ với hắn.
Đồng thời mấy ngày nay, Đổng Học Bân cũng mở tiệc chiêu đãi rất nhiều người, đồng sự nè, lãnh đạo nè, còn có lúc mười lăm cùng người trong nhà ăn một bữa cơm, coi như cơm chia tay đi, cũng là Đổng Học Bân chào tạm biệt mọi người, tuy rằng sau này còn có thể trở về, nhưng nên xã giao vẫn là phải xã giao một chút, quan hệ đều là như thế. Bằng không đi mà không nói ngay cả cơm cũng không mời, người khác khẳng định sẽ có suy nghĩ. Đương nhiên, cũng không có làm tiệc lớn cái gì, cũng là tùy tiện ăn một bữa cơm mà thôi, bởi vì theo người khác thấy Đổng Học Bân lúc này không phải thăng quan, mà là bổ nhiệm hạ thấp, cho nên làm quá long trọng cũng không thích hợp, cho dù lần này tùy tiện ăn cơm, bầu không khí trên bàn cơm đều cũng có chút quỷ dị. Đổng Học Bân bây giờ còn có thể nghĩ đến biểu tình phức tạp của mọi người, có người muốn nói lại thôi, có người chúc mừng Đổng Học Bân thăng chức xong lại cảm thấy không thích hợp, lại ho khan một tiếng không nói, dù sao cũng là một bầu không khí như thế. Khiến cho Đổng Học Bân cũng có chút dở khóc dở cười.
Buổi sáng.
Gian nhà thu dọn cũng không khác biệt lắm.
Lúc này, Hàn Tinh gọi điện thoại tới.
A lô, Học Bân, có cần mẹ đi qua giúp con thu dọn không? Hàn Tinh nói.
Đổng Học Bân vội nói: Không cần, cái này đều xong rồi, cảm ơn mẹ.
Hàn Tinh nói: Con ngày mai đi? Vậy mẹ gọi tiểu Hạo tiểu Tĩnh bọn họ đến đưa con đi.
Thật không cần mẹ, con cũng không phải không trở lại. Đi cũng đi không được bao lâu, đừng cho tiểu Tĩnh bọn họ tới. Đổng Học Bân nói.
Hàn Tinh dừng một chút, Vậy được, ài.
Đổng Học Bân cười nói: Mẹ thở dài cái gì vậy?
Con lúc này đi. Mẹ cũng không có người nói chuyện. Hàn Tinh nói: Tuệ Lan trong vòng vài năm cũng không về, hai vợ chồng tụi con.
Đổng Học Bân nói: Cô ấy không về, con khẳng định sẽ quay về, mẹ yên tâm đi. Con cam đoan cái bí thư huyện uỷ này con sẽ không làm lâu đâu, hơn nữa con dành thời gian ngồi máy bay quay về thăm mẹ.
Ừm. Vé máy bay đặt rồi? Hàn Tinh nói.
Không có, con muốn lái xe đi. Đổng Học Bân nói.
Hàn Tinh nói: Vậy trên đường chú ý chút, bên kia tình hình giao thông không tốt.
Đã biết mẹ, con khẳng định chú ý, mẹ cũng bảo trọng thân thể, có việc thì gọi điện thoại cho con. Đổng Học Bân cảm thụ được quan tâm của mẹ vợ, thật ra cũng rất luyến tiếc, bất quá không có biện pháp, đàn ông cần phải lấy sự nghiệp làm trọng của, có một cơ hội tốt như vậy Đổng Học Bân khẳng định sẽ không bỏ qua.
Cúp điện thoại.
Đổng Học Bân chuẩn bị làm chút đồ ăn, thế nhưng điện thoại lại vang lên, lần này là La Hải Đình gọi tới, hắn tiếp: A lô, chị La.
La Hải Đình nói: Học Bân, ngày mai đi?
Đúng vậy, hẳn là sáng sớm ngày mai. Đổng Học Bân ngượng ngùng nói: Lần này xin lỗi, cho chị đến đây giúp tôi, tôi chưa đến hai tháng đã đi, hơn nữa ngẫm lại, mỗi lần đều không khác biệt lắm là như thế này, đem chị kéo qua rồi tôi lại đi, thật sự rất không thích hợp.
Sao có thể. La Hải Đình nói: Chị đây là tăng một cấp, chị cảm ơn cậu còn không kịp, sao có thể có cái suy nghĩ khác? Cậu suy nghĩ nhiều, chị thật ra cũng tin tưởng cậu lựa chọn huyện Tiêu Lân, khẳng định là có dự định của cậu, khẳng định là có lợi cho cậu, người khác không biết chị còn không biết sao? Cậu trước đây mỗi lần lựa chọn sẽ không có một lần bỏ qua, ha ha, chị biết bản lĩnh của ngươi.
Đây là câu nói thoải mái nhất mà Đổng Học Bân mấy ngày nay nghe qua, vẫn là lão La đồng chí lý giải mình, hai người không uổng công làm chung nhiều năm như vậy.
La Hải Đình nói: Chúng tôi ngày mai đưa cậu đi? Cái này cũng là Hàn Phỉ các nàng nói.
Đổng Học Bân kiên quyết nói: Đừng, một người cũng đừng tới, tôi tự mình đi là được, mỗi lần đều làm cho rất thương cảm, không cần thiết, sau này cũng không phải không gặp mặt, dù sao cũng đừng ai tới, chị nói cùng các nàng một chút, hơn nữa tôi cũng không biết là ngày mai đi hay là ngày kia đi, chưa quyết định.
Vậy. . . Đi đi. La Hải Đình bất đắc dĩ nói.
Đổng Học Bân chớp mắt mấy cái, Tôi đi ăn cơm?
La Hải Đình bỗng nhiên nói: Chờ một chút, lập tức nói xong, thật ra gọi điện thoại cho cậu nói là chuyện này, cũng không biết cậu nghe nói chưa, tôi cũng là ngày hôm nay mới nhận được tin tức, có người nói Phương chủ nhiệm của phòng thứ chín chúng ta cũng muốn điều đi, là đề bạt, phó tỉnh trưởng của tỉnh Thiểm Bắc.
Đổng Học Bân kinh ngạc, Phương chủ nhiệm? Phương Văn Bình?
La Hải Đình ừm nói: Đúng vậy, ngày hôm nay mọi người mới nói tới.
Chị xác định? Cô ấy cũng muốn đi Thiểm Bắc tỉnh? Đổng Học Bân có chút ngây người, hiển nhiên chuyện này hắn hoàn toàn không ngờ, cũng không có nghe nói, bất quá suy nghĩ một chút, hắn không nghe nói cũng không kỳ quái, đó là nữ hỗn đản của Phương gia, Hàn Tinh phỏng chừng cũng không quá thích để ý cô ấy, cho nên sẽ không thông báo với Đổng Học Bân, về phần đơn vị bên kia, Đổng Học Bân đều rời chức rất nhiều ngày rồi, đương nhiên không có tin tức.
Tôi xác định, điều lệnh cũng đều xuống tới. La Hải Đình nói: Bất quá không biết cô ấy ngày nào tiền nhiệm, dù sao cậu. . . Cẩn thận một chút. Cô ấy biết Đổng Học Bân và Phương Văn Bình từng mắng nhau, nếu như Phương Văn Bình cũng đi Thiểm Bắc, còn là tiền nhiệm phó tỉnh trưởng, vậy ngày của Đổng Học Bân tuyệt đối không dễ dàng.
Nhưng mà Đổng Học Bân cũng không nghĩ như vậy, hắn nhớ tới buổi tối mùng hai Phương Văn Bình nói với mình, cô ấy không chỉ một lần lộ ra mâu thuẫn đối với kinh thành và hoàn cảnh công tác với bầu không khí gia đình, Phương Văn Bình còn muốn điều động, Đổng Học Bân cũng sẽ không ngoài ý muốn, cô ấy khẳng định là muốn thay đổi hoàn cảnh, hơn nữa với tư lịch của mình, cô ấy ở ủy ban kỷ luật trung ương rất nhiều năm rồi, đề lên làm phó bộ cũng không ngoài ý muốn. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Sáng sớm hôm nay, tám giờ hơn.
Tứ Hợp viện Hậu Hải, Đổng Học Bân từ trên giường ngồi dậy, chuyện đầu tiên làm cũng là đem bếp lò trong phòng tây hủy đi, dập lửa, cất ống khói, dù sao mai mốt hắn cũng đi, cái gian nhà này cũng không cần đốt lửa, phòng bắc thì thật ra không cần vội, sáng mai rồi nói, nhưng đồ khác đều cần phải chuẩn bị, bởi vì trong thời gian ngắn khẳng định là không về, còn có rất nhiều hành lý và đồ đạc cần thu dọn, nhà lớn như vậy, đồ nhiều như vậy, Đổng Học Bân quên tính toán, lượng công việc của ngày hôm nay xem ra rất lớn.
Ống khói thì nhét đầy báo vào.
Bếp lò thì phủ túi ni lông lên.
Quét quét tro bụi trên mặt đất.
Chỉ mới làm có bấy nhiêu đó, mà đã tốn của Đổng Học Bân một tiếng đồng hồ, không có biện pháp, cái này tương đối phiền phức, nhất là vừa phải dập lửa vừa phải chờ bếp lò nguội đi.
Bất quá dù sao Đổng Học Bân cũng không vội, cũng có thể chậm rãi, dù sao trước mười lăm, Đổng Học Bân đã đem đồ nên giao trong cơ quan đều giao lại, sở trưởng mới của sở hai tạm thời còn chưa có quyết định, còn để ghế trống, do La Hải Đình tạm thời thay mặt, đương nhiên, cái này thật sự là thay mặt, với tư cách của chị La khẳng định không phải là của cô ấy, bất quá cái này Đổng Học Bân cũng mặc kệ, hắn cũng quản không được, dù sao công tác của đơn vị đều đã làm thỏa đáng, hắn bắt đầu từ ngày hôm qua cũng chính thức từ nhiệm, tất cả chuyện tình bên kia đều không còn quan hệ với hắn.
Đồng thời mấy ngày nay, Đổng Học Bân cũng mở tiệc chiêu đãi rất nhiều người, đồng sự nè, lãnh đạo nè, còn có lúc mười lăm cùng người trong nhà ăn một bữa cơm, coi như cơm chia tay đi, cũng là Đổng Học Bân chào tạm biệt mọi người, tuy rằng sau này còn có thể trở về, nhưng nên xã giao vẫn là phải xã giao một chút, quan hệ đều là như thế. Bằng không đi mà không nói ngay cả cơm cũng không mời, người khác khẳng định sẽ có suy nghĩ. Đương nhiên, cũng không có làm tiệc lớn cái gì, cũng là tùy tiện ăn một bữa cơm mà thôi, bởi vì theo người khác thấy Đổng Học Bân lúc này không phải thăng quan, mà là bổ nhiệm hạ thấp, cho nên làm quá long trọng cũng không thích hợp, cho dù lần này tùy tiện ăn cơm, bầu không khí trên bàn cơm đều cũng có chút quỷ dị. Đổng Học Bân bây giờ còn có thể nghĩ đến biểu tình phức tạp của mọi người, có người muốn nói lại thôi, có người chúc mừng Đổng Học Bân thăng chức xong lại cảm thấy không thích hợp, lại ho khan một tiếng không nói, dù sao cũng là một bầu không khí như thế. Khiến cho Đổng Học Bân cũng có chút dở khóc dở cười.
Buổi sáng.
Gian nhà thu dọn cũng không khác biệt lắm.
Lúc này, Hàn Tinh gọi điện thoại tới.
A lô, Học Bân, có cần mẹ đi qua giúp con thu dọn không? Hàn Tinh nói.
Đổng Học Bân vội nói: Không cần, cái này đều xong rồi, cảm ơn mẹ.
Hàn Tinh nói: Con ngày mai đi? Vậy mẹ gọi tiểu Hạo tiểu Tĩnh bọn họ đến đưa con đi.
Thật không cần mẹ, con cũng không phải không trở lại. Đi cũng đi không được bao lâu, đừng cho tiểu Tĩnh bọn họ tới. Đổng Học Bân nói.
Hàn Tinh dừng một chút, Vậy được, ài.
Đổng Học Bân cười nói: Mẹ thở dài cái gì vậy?
Con lúc này đi. Mẹ cũng không có người nói chuyện. Hàn Tinh nói: Tuệ Lan trong vòng vài năm cũng không về, hai vợ chồng tụi con.
Đổng Học Bân nói: Cô ấy không về, con khẳng định sẽ quay về, mẹ yên tâm đi. Con cam đoan cái bí thư huyện uỷ này con sẽ không làm lâu đâu, hơn nữa con dành thời gian ngồi máy bay quay về thăm mẹ.
Ừm. Vé máy bay đặt rồi? Hàn Tinh nói.
Không có, con muốn lái xe đi. Đổng Học Bân nói.
Hàn Tinh nói: Vậy trên đường chú ý chút, bên kia tình hình giao thông không tốt.
Đã biết mẹ, con khẳng định chú ý, mẹ cũng bảo trọng thân thể, có việc thì gọi điện thoại cho con. Đổng Học Bân cảm thụ được quan tâm của mẹ vợ, thật ra cũng rất luyến tiếc, bất quá không có biện pháp, đàn ông cần phải lấy sự nghiệp làm trọng của, có một cơ hội tốt như vậy Đổng Học Bân khẳng định sẽ không bỏ qua.
Cúp điện thoại.
Đổng Học Bân chuẩn bị làm chút đồ ăn, thế nhưng điện thoại lại vang lên, lần này là La Hải Đình gọi tới, hắn tiếp: A lô, chị La.
La Hải Đình nói: Học Bân, ngày mai đi?
Đúng vậy, hẳn là sáng sớm ngày mai. Đổng Học Bân ngượng ngùng nói: Lần này xin lỗi, cho chị đến đây giúp tôi, tôi chưa đến hai tháng đã đi, hơn nữa ngẫm lại, mỗi lần đều không khác biệt lắm là như thế này, đem chị kéo qua rồi tôi lại đi, thật sự rất không thích hợp.
Sao có thể. La Hải Đình nói: Chị đây là tăng một cấp, chị cảm ơn cậu còn không kịp, sao có thể có cái suy nghĩ khác? Cậu suy nghĩ nhiều, chị thật ra cũng tin tưởng cậu lựa chọn huyện Tiêu Lân, khẳng định là có dự định của cậu, khẳng định là có lợi cho cậu, người khác không biết chị còn không biết sao? Cậu trước đây mỗi lần lựa chọn sẽ không có một lần bỏ qua, ha ha, chị biết bản lĩnh của ngươi.
Đây là câu nói thoải mái nhất mà Đổng Học Bân mấy ngày nay nghe qua, vẫn là lão La đồng chí lý giải mình, hai người không uổng công làm chung nhiều năm như vậy.
La Hải Đình nói: Chúng tôi ngày mai đưa cậu đi? Cái này cũng là Hàn Phỉ các nàng nói.
Đổng Học Bân kiên quyết nói: Đừng, một người cũng đừng tới, tôi tự mình đi là được, mỗi lần đều làm cho rất thương cảm, không cần thiết, sau này cũng không phải không gặp mặt, dù sao cũng đừng ai tới, chị nói cùng các nàng một chút, hơn nữa tôi cũng không biết là ngày mai đi hay là ngày kia đi, chưa quyết định.
Vậy. . . Đi đi. La Hải Đình bất đắc dĩ nói.
Đổng Học Bân chớp mắt mấy cái, Tôi đi ăn cơm?
La Hải Đình bỗng nhiên nói: Chờ một chút, lập tức nói xong, thật ra gọi điện thoại cho cậu nói là chuyện này, cũng không biết cậu nghe nói chưa, tôi cũng là ngày hôm nay mới nhận được tin tức, có người nói Phương chủ nhiệm của phòng thứ chín chúng ta cũng muốn điều đi, là đề bạt, phó tỉnh trưởng của tỉnh Thiểm Bắc.
Đổng Học Bân kinh ngạc, Phương chủ nhiệm? Phương Văn Bình?
La Hải Đình ừm nói: Đúng vậy, ngày hôm nay mọi người mới nói tới.
Chị xác định? Cô ấy cũng muốn đi Thiểm Bắc tỉnh? Đổng Học Bân có chút ngây người, hiển nhiên chuyện này hắn hoàn toàn không ngờ, cũng không có nghe nói, bất quá suy nghĩ một chút, hắn không nghe nói cũng không kỳ quái, đó là nữ hỗn đản của Phương gia, Hàn Tinh phỏng chừng cũng không quá thích để ý cô ấy, cho nên sẽ không thông báo với Đổng Học Bân, về phần đơn vị bên kia, Đổng Học Bân đều rời chức rất nhiều ngày rồi, đương nhiên không có tin tức.
Tôi xác định, điều lệnh cũng đều xuống tới. La Hải Đình nói: Bất quá không biết cô ấy ngày nào tiền nhiệm, dù sao cậu. . . Cẩn thận một chút. Cô ấy biết Đổng Học Bân và Phương Văn Bình từng mắng nhau, nếu như Phương Văn Bình cũng đi Thiểm Bắc, còn là tiền nhiệm phó tỉnh trưởng, vậy ngày của Đổng Học Bân tuyệt đối không dễ dàng.
Nhưng mà Đổng Học Bân cũng không nghĩ như vậy, hắn nhớ tới buổi tối mùng hai Phương Văn Bình nói với mình, cô ấy không chỉ một lần lộ ra mâu thuẫn đối với kinh thành và hoàn cảnh công tác với bầu không khí gia đình, Phương Văn Bình còn muốn điều động, Đổng Học Bân cũng sẽ không ngoài ý muốn, cô ấy khẳng định là muốn thay đổi hoàn cảnh, hơn nữa với tư lịch của mình, cô ấy ở ủy ban kỷ luật trung ương rất nhiều năm rồi, đề lên làm phó bộ cũng không ngoài ý muốn. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
/2031
|