Buổi sáng.
Đường Hậu Hải.
Đang là mùa thu, lá rụng đều, vàng cả mặt đất.
Đổng Học Bân và Trương Long Quyên cùng nhau đi dạo bên hồ Hậu Hải, lá cây khô dưới giày bị dẫm phát ra tiếng xàn xạc, Trương đại tỷ chưa nói đi chỗ nào, Đổng Học Bân thật sự đoán không được là cái kinh hỉ gì, chỉ có thể một đường theo cô ấy, dù sao Đổng Học Bân cũng không vội, hắn trước đó đi tỉnh Giang Nam đã xin lãnh đạo nghỉ phép, lãnh đạo cũng cho hắn nửa tháng đi công tác, hiện tại tính lại, vừa mới qua mười ngày, hắn còn có năm ngày nghỉ, không vội trở lại đi làm, hắn cũng không có tâm tư đến cơ quan.
Chị Trương, ngài chừng nào quay về Phất Châu? Đổng Học Bân hỏi.
Trương Long Quyên liếc hắn, Có ý giù? Vừa gặp mặt liền muốn đuổi chị Trương đi hả?
Đổng Học Bân lập tức nói: Ai da, không phải, tôi là hỏi một chút.
Ha ha, tôi không vội đi, còn có một số việc phải xử lý, khoảng một tuần. Trương Long Quyên nói.
Vậy trùng hợp, tôi cũng được nghỉ đến cuối tuần, vừa lúc ngài tới, có thể theo ngài vài ngày. Đổng Học Bân nói.
Ồ, tên nhóc cậu còn rất chủ động, không có ý tốt? Đây là muốn đem chị Trương cậu lừa tài gạt sắc hả? Trương Long Quyên trong miệng cho tới bây giờ đều không một chút nghiêm chỉnh.
Đổng Học Bân mắt trợn trắng, Ngài nói cái gì vậy, không có, tôi lần này có thể đề bạt nhanh như vậy, nhờ có ngài đầu tư ở huyện Trinh Thủy, cái này không phải muốn cảm ơn ngài sao, ngài lâu lâu mới tới kinh thành một lần, tôi khẳng định phải tận tình làm chủ chiêu đãi ngài thật tốt, ngài nghĩ cái gì vậy.
Trương Long Quyên cười nói: Không muốn gạt sắc hả?
Đổng Học Bân: . . . Trong lòng nói tôi cũng muốn lắm chứ.
Đổng Học Bân là một người cái miệng không kiêng kỵ gì, thế nhưng cái miệng của Trương đại tỷ còn không kiêng kỵ hơn so với hắn. Cho nên lúc ở chung với Trương Long Quyên Đổng Học Bân vẫn đều mệt mỏi ứng phó, luôn cảm giác có chút không chịu nổi, lúc nào cũng rất bị động.
Cái gì gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Có thể nói cũng là cái này.
Nói vài câu, Trương Long Quyên đi ở phía trước, bên đường có không ít người đều bị vẻ gợi cảm của cô ấy hấp dẫn, đưa tới ánh mắt, Đổng Học Bân bên cạnh tự nhiên cũng bị ánh mắt nhìn qua, Đổng Học Bân nhìn trái nhìn phải, trong lòng cũng rất có cảm giác thành tựu.
Chị Trương, rốt cuộc đi chỗ nào?
Đừng có gấp. Sắp đến rồi.
Vừa rồi đã nói sắp đến.
Ha ha. Là phía trước, đi thôi.
Trương Long Quyên bỗng nhiên quẹo một cái, xuống bậc thang, đi vào trong một cái ngõ hẻm.
Đổng Học Bân ngẩn ra, cũng bước nhanh theo. Hắn vốn cũng là lớn lên trong ngõ hẻm. Nhà cũ hiện tại sớm bị phá bỏ và dời đi nơi khác rồi, hắn cũng vẫn rất hoài niệm sinh hoạt và văn hóa trong ngõ hẻm trước đây, càng không nói Hậu Hải bên này những năm gần đây đã tu sửa. Đem rất nhiều ngõ hẻm và Tứ Hợp viện toàn bộ sửa qua một lần, không còn giống như trước, ngược lại là một loại cảm giác dường như cổ kính, rất có bầu không khí, hơn nữa hắn biết bên này sẽ không bị quy hoạch, đại đa số Tứ Hợp viện đều được bảo hộ di sản văn hóa, xung quanh cũng có thể thấy một hai cái cây được gắn biển bảo hộ, đi chỗ này, Đổng Học Bân toàn thân đều rất thoải mái, điều này làm cho hắn nhớ tới hình ảnh hạnh phúc khi còn bé sinh hoạt cùng ba mẹ, nhớ tới tình cảnh chơi đùa cùng những đứa trẻ trong ngõ hẻm, bất quá. . .
Tới nơi này để làm gì?
Bên trong hình như không có tiệm ăn nổi danh?
Hơn nữa, chưa đến mười một giờ, cũng chưa tới giờ cơm mà?
Đột nhiên, Trương Long Quyên đi ở phía trước đứng lại, hơi nghiêng thân, mặt hướng một Tứ Hợp viện cửa gỗ màu đỏ phong cách cổ xưa, mò trong túi xách, móc ra một xâu chìa khoá, Tới rồi.
Đổng Học Bân không rõ nói: Ngài không phải mới đến vài ngày sao? Sao còn thuê nhà?
Trương Long Quyên cười cười, lấy chìa khoá mở cửa, bước đi vào, đưa tay vẫy: Đừng nói nữa, tiến vào.
Đổng Học Bân đi vào theo, sau đó cũng là nhìn mà sửng sốt, phía bắc là một gian nhà giữa, phía tây hai gian phòng, phía đông hai gian phòng, trung gian là một cái sân rất trống trải rộng thoáng, còn có cây cây hương thụ và bàn đá ... Đây là Tứ Hợp viện tốt nhất hắn gặp qua, nhà cũ của hắn trước đây, tuy rằng cũng gọi là trong ngõ hẻm, cũng gọi là Tứ Hợp viện, nhưng dù sao không phải loại tứ phương này, mà là tùm lum cả, đông một chổ tây một chổ, không quá quy củ, cũng không quá chỉnh tề, không như căn nhà trước mắt, đây là cái loại Tứ Hợp viện hợp quy tắc nhất, nếu như nói nhà trước đây của Đổng Học Bân là cho dân chúng ở, như vậy cái này khẳng định là chỗ ở của quan to quý nhân, vừa nhìn là biết, đẳng cấp không giống, mái hiên và ngói đều đặc biệt chú ý.
Đứng dưới tàng cây hương thung trong sân, Trương Long Quyên quay đầu lại cười một tiếng, nói: Hoàn cảnh thế nào? Nhóc đẹp trai nhà chúng ta có thích hay không?
Thích. Đổng Học Bân nói.
Thích là được. Trương Long Quyên nở nụ cười.
Đổng Học Bân không hiểu, Vậy có tác dụng gì chứ? Có ý gì?
Trương Long Quyên vung tay lên, Còn có thể có ý gì, ha ha, cho cậu!
Đổng Học Bân vừa nghe, nhất thời ngạc nhiên nói: Cái gì cho tôi? Hả? Đây là ngài mua hả? Đây là kinh hỉ ngài vừa rồi nói?
Đúng vậy. Trương Long Quyên lấy ra một điếu thuốc lá, sau khi ngậm vào trong miệng một tay lấy xâu chìa khoá trong tay ném cho hắn, Sau đó, tất cả chìa khoá đều ở chỗ này.
Đổng Học Bân cuống quít chụp lấy, lại nhanh chóng đẩy trở về, Cái này không được cái này không được, cái gì mà ngài cho tôi chứ, tôi sao có thể nhận được, hơn nữa cái này cũng không phải quý bình thường, giá nhà kinh thành hiện tại cũng đủ cao, càng không nói một chổ ở trung tâm thành phố như Hậu Hải, giá nhà xung quanh đều một trăm ngàn một mét vuông, còn là Tứ Hợp viện, Tứ Hợp viện còn đắt hơn biệt thự rất nhiều, không thể dựa theo giá cả bình thường, thậm chí còn là một Tứ Hợp viện chính quy như thế, căn bản là có tiền đều mua không được, hơn cả triệu đồng một mét vuông đó.
Trương Long Quyên cười nói: Được đấy, tên nhóc cậu còn rất biết hàng, giá cả trước không nói, loại nhà này quả thật không phải có tiền là có thể mua được, hơn nữa là đã được sửa sang lại, người bình thường cũng sẽ không bán, người có thể có loại nhà này căn bản sẽ là không thiếu tiền, ha ha, phàm là chuyện gì đều có ngoại lệ, lần này chị Trương cậu nắm được, nhà này là của bạn cũ trước đây của tôi, tuy rằng chưa từng có tiếp xúc trên sinh ý, nhưng tôi đã từng giúp qua hắn một lần, lúc hắn khó khăn tôi cho hắn mượn qua một số tiền, hiện tại, sinh ý gia tộc của hắn lại xảy ra chút vấn đề, muốn đem cái nhà này bán đi, nhưng bán cho người khác hắn luyến tiếc, tôi trước đó vài ngày vừa lúc ở kinh thành, chúng tôi gặp mặt nói đến chuyện này, tôi đến đây cùng hắn nhìn, lúc đó liền gật đầu, tuy rằng giá cả hơi đắt một chút, nhưng loại nhà như vậy là đốt đèn lồng cũng không tìm thấy, liền mua.
Quả thật không thể nào tìm thấy rồi, bình thường loại Tứ Hợp viện này, đều là mấy nhà ở chung, nhiều hơn có thể hơn mười nhà, ít cũng là ba bốn nhà nhà, trên cơ bản một nhà một gian phòng, cho nên muốn có bộ hoàn chỉnh, hầu như là không có khả năng, mặc dù có thể, Trương đại tỷ nói cũng đúng, đối phương cũng không thiếu chút tiền ấy, cho nên có thể gặp được chuyện tốt như vậy thật đúng là phải dựa vào vận khí.
Đổng Học Bân nói: Bao nhiêu tiền?
Ha ha, cậu đoán xem? Trương Long Quyên cười cười.
Đổng Học Bân tính toán một chút, bản thân cũng hoảng sợ, Hai trăm triệu?
Trương Long Quyên cười, Hai trăm triệu hắn không bán, ừm, cũng khoảng ba trăm triệu.
Đổng Học Bân hầu như muốn té xỉu, thằng nhãi này cũng là một người có thể dùng tiền, nhưng nghe con số này mà có chút hôn mê, ba trăm triệu, bất quá suy nghĩ một chút, con số này cũng không thái quá, giá đất bây giờ rất đắt đỏ, một căn biệt thự cũng hơn chục triệu rồi, với diện tích của căn Tứ Hợp viện trước mắt, không hề nhỏ hơn bất cứ kiểu biệt thự hiện đại nào cả, thậm chí còn lớn hơn không ít, không nói cái khác cũng là cái sân ở giữa này thôi, ít nhất cũng phải có ba trăm mét vuông.
Đây chính là Hậu Hải.
Đây chính là khu bảo hộ.
Đây chính là cả một căn Tứ Hợp viện hoàn chỉnh!
Ba trăm triệu mặc dù đắt, nhưng cũng thật sự không khác biệt lắm, hơn nữa cũng phải có số mới mua được, đây chính là loại nhà dù có năm trăm triệu cũng mua không được, dù sao thì Đổng Học Bân cũng chỉ từng nghe nói qua mà nói, cũng chỉ có một ít lão gia tử có bối phận và năng lực như ông nội của Tạ Tuệ Lan, mới thỉnh thoảng có nghe nói có một căn hộ Tứ Hợp viện độc lập, hơn nữa hình như không được tốt như căn mà Trương đại tỷ mua, càng không lớn hơn, thậm chí ngay cả Tạ lão gia tử cũng không có, lão gia tử chỉ là ở biệt thự mà thôi, cho nên cái mức độ quý giá có thể nghĩ.
Đổng Học Bân thật sự là thích muốn chết, bản thân hắn cũng là trong ngõ hẻm đi ra, đối với nơi đây trời sinh có một loại tình cảm ngưới khác không thể hiểu rõ, nhưng Đổng Học Bân vẫn đem chìa khoá đưa lại cho Trương đại tỷ, Thật sự không được mà chị Trương, tôi nhận không nổi, hoàn toàn nhận không nổi.
Cậu nhận nổi. Trương Long Quyên cười nói.
Ngài tặng không cho tôi một lễ vật quý trọng như vậy, tôi sao có thể nhận. Đổng Học Bân mặc kệ.
Trương Long Quyên cười ha ha, Không phải cho không tên nhóc cậu, ngồi xuống cho tôi, nghe chị Trương nói. Dứt lời, cô ấy bắt chéo chân, ngồi trên ghế đá, nói: Có phải là đã quên? Cậu có hai mươi phần trăm cổ phần trong công ty của tôi, nhờ có số tiền mà cậu kiếm được, công ty của chúng ta có rất nhiều hạng mục cũng được thuận lợi khai triển, năm nay công trạng cũng vô cùng khả quan, cao hơn năm rồi không ít, cậu chiếm hai mươi phần trăm cổ phần, tự nhiên cũng phải chia hoa hồng cho cậu.
Đổng Học Bân nói: Chia hoa hồng cũng không có nhiều như vậy.
Ha ha, thật là có. Trương Long Quyên cười cười, Đừng xem thường hiệu quả và lợi ích từ số tiền mà cậu mang về, công ty chúng ta quy mô hầu như trong mấy tháng ngắn ngủi được nâng lên một tầng mới, tôi nói bảng báo cáo nghiệp vụ cậu khẳng định cũng nghe không hiểu, chị Trương cậu nói như thế nhé, hoa hồng năm nay của tên nhóc cậu không khác biệt lắm là hai trăm triệu nhân dân tệ.
Nhiều như vậy?
Đúng vậy.
Nhưng Tứ Hợp viện ba trăm triệu.
Tiền còn thừa là tôi ra, cũng là vì cảm ơn nhóc đẹp trai của chúng ta đã khiến cho công ty khởi tử hồi sinh, tránh được nguy cơ phá sản hoặc là bị chia cắt.
Thật không được chị Trương, tôi. . .
Không được cũng vô dụng, nhà ở đều đã thêm tên của cậu. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Đường Hậu Hải.
Đang là mùa thu, lá rụng đều, vàng cả mặt đất.
Đổng Học Bân và Trương Long Quyên cùng nhau đi dạo bên hồ Hậu Hải, lá cây khô dưới giày bị dẫm phát ra tiếng xàn xạc, Trương đại tỷ chưa nói đi chỗ nào, Đổng Học Bân thật sự đoán không được là cái kinh hỉ gì, chỉ có thể một đường theo cô ấy, dù sao Đổng Học Bân cũng không vội, hắn trước đó đi tỉnh Giang Nam đã xin lãnh đạo nghỉ phép, lãnh đạo cũng cho hắn nửa tháng đi công tác, hiện tại tính lại, vừa mới qua mười ngày, hắn còn có năm ngày nghỉ, không vội trở lại đi làm, hắn cũng không có tâm tư đến cơ quan.
Chị Trương, ngài chừng nào quay về Phất Châu? Đổng Học Bân hỏi.
Trương Long Quyên liếc hắn, Có ý giù? Vừa gặp mặt liền muốn đuổi chị Trương đi hả?
Đổng Học Bân lập tức nói: Ai da, không phải, tôi là hỏi một chút.
Ha ha, tôi không vội đi, còn có một số việc phải xử lý, khoảng một tuần. Trương Long Quyên nói.
Vậy trùng hợp, tôi cũng được nghỉ đến cuối tuần, vừa lúc ngài tới, có thể theo ngài vài ngày. Đổng Học Bân nói.
Ồ, tên nhóc cậu còn rất chủ động, không có ý tốt? Đây là muốn đem chị Trương cậu lừa tài gạt sắc hả? Trương Long Quyên trong miệng cho tới bây giờ đều không một chút nghiêm chỉnh.
Đổng Học Bân mắt trợn trắng, Ngài nói cái gì vậy, không có, tôi lần này có thể đề bạt nhanh như vậy, nhờ có ngài đầu tư ở huyện Trinh Thủy, cái này không phải muốn cảm ơn ngài sao, ngài lâu lâu mới tới kinh thành một lần, tôi khẳng định phải tận tình làm chủ chiêu đãi ngài thật tốt, ngài nghĩ cái gì vậy.
Trương Long Quyên cười nói: Không muốn gạt sắc hả?
Đổng Học Bân: . . . Trong lòng nói tôi cũng muốn lắm chứ.
Đổng Học Bân là một người cái miệng không kiêng kỵ gì, thế nhưng cái miệng của Trương đại tỷ còn không kiêng kỵ hơn so với hắn. Cho nên lúc ở chung với Trương Long Quyên Đổng Học Bân vẫn đều mệt mỏi ứng phó, luôn cảm giác có chút không chịu nổi, lúc nào cũng rất bị động.
Cái gì gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Có thể nói cũng là cái này.
Nói vài câu, Trương Long Quyên đi ở phía trước, bên đường có không ít người đều bị vẻ gợi cảm của cô ấy hấp dẫn, đưa tới ánh mắt, Đổng Học Bân bên cạnh tự nhiên cũng bị ánh mắt nhìn qua, Đổng Học Bân nhìn trái nhìn phải, trong lòng cũng rất có cảm giác thành tựu.
Chị Trương, rốt cuộc đi chỗ nào?
Đừng có gấp. Sắp đến rồi.
Vừa rồi đã nói sắp đến.
Ha ha. Là phía trước, đi thôi.
Trương Long Quyên bỗng nhiên quẹo một cái, xuống bậc thang, đi vào trong một cái ngõ hẻm.
Đổng Học Bân ngẩn ra, cũng bước nhanh theo. Hắn vốn cũng là lớn lên trong ngõ hẻm. Nhà cũ hiện tại sớm bị phá bỏ và dời đi nơi khác rồi, hắn cũng vẫn rất hoài niệm sinh hoạt và văn hóa trong ngõ hẻm trước đây, càng không nói Hậu Hải bên này những năm gần đây đã tu sửa. Đem rất nhiều ngõ hẻm và Tứ Hợp viện toàn bộ sửa qua một lần, không còn giống như trước, ngược lại là một loại cảm giác dường như cổ kính, rất có bầu không khí, hơn nữa hắn biết bên này sẽ không bị quy hoạch, đại đa số Tứ Hợp viện đều được bảo hộ di sản văn hóa, xung quanh cũng có thể thấy một hai cái cây được gắn biển bảo hộ, đi chỗ này, Đổng Học Bân toàn thân đều rất thoải mái, điều này làm cho hắn nhớ tới hình ảnh hạnh phúc khi còn bé sinh hoạt cùng ba mẹ, nhớ tới tình cảnh chơi đùa cùng những đứa trẻ trong ngõ hẻm, bất quá. . .
Tới nơi này để làm gì?
Bên trong hình như không có tiệm ăn nổi danh?
Hơn nữa, chưa đến mười một giờ, cũng chưa tới giờ cơm mà?
Đột nhiên, Trương Long Quyên đi ở phía trước đứng lại, hơi nghiêng thân, mặt hướng một Tứ Hợp viện cửa gỗ màu đỏ phong cách cổ xưa, mò trong túi xách, móc ra một xâu chìa khoá, Tới rồi.
Đổng Học Bân không rõ nói: Ngài không phải mới đến vài ngày sao? Sao còn thuê nhà?
Trương Long Quyên cười cười, lấy chìa khoá mở cửa, bước đi vào, đưa tay vẫy: Đừng nói nữa, tiến vào.
Đổng Học Bân đi vào theo, sau đó cũng là nhìn mà sửng sốt, phía bắc là một gian nhà giữa, phía tây hai gian phòng, phía đông hai gian phòng, trung gian là một cái sân rất trống trải rộng thoáng, còn có cây cây hương thụ và bàn đá ... Đây là Tứ Hợp viện tốt nhất hắn gặp qua, nhà cũ của hắn trước đây, tuy rằng cũng gọi là trong ngõ hẻm, cũng gọi là Tứ Hợp viện, nhưng dù sao không phải loại tứ phương này, mà là tùm lum cả, đông một chổ tây một chổ, không quá quy củ, cũng không quá chỉnh tề, không như căn nhà trước mắt, đây là cái loại Tứ Hợp viện hợp quy tắc nhất, nếu như nói nhà trước đây của Đổng Học Bân là cho dân chúng ở, như vậy cái này khẳng định là chỗ ở của quan to quý nhân, vừa nhìn là biết, đẳng cấp không giống, mái hiên và ngói đều đặc biệt chú ý.
Đứng dưới tàng cây hương thung trong sân, Trương Long Quyên quay đầu lại cười một tiếng, nói: Hoàn cảnh thế nào? Nhóc đẹp trai nhà chúng ta có thích hay không?
Thích. Đổng Học Bân nói.
Thích là được. Trương Long Quyên nở nụ cười.
Đổng Học Bân không hiểu, Vậy có tác dụng gì chứ? Có ý gì?
Trương Long Quyên vung tay lên, Còn có thể có ý gì, ha ha, cho cậu!
Đổng Học Bân vừa nghe, nhất thời ngạc nhiên nói: Cái gì cho tôi? Hả? Đây là ngài mua hả? Đây là kinh hỉ ngài vừa rồi nói?
Đúng vậy. Trương Long Quyên lấy ra một điếu thuốc lá, sau khi ngậm vào trong miệng một tay lấy xâu chìa khoá trong tay ném cho hắn, Sau đó, tất cả chìa khoá đều ở chỗ này.
Đổng Học Bân cuống quít chụp lấy, lại nhanh chóng đẩy trở về, Cái này không được cái này không được, cái gì mà ngài cho tôi chứ, tôi sao có thể nhận được, hơn nữa cái này cũng không phải quý bình thường, giá nhà kinh thành hiện tại cũng đủ cao, càng không nói một chổ ở trung tâm thành phố như Hậu Hải, giá nhà xung quanh đều một trăm ngàn một mét vuông, còn là Tứ Hợp viện, Tứ Hợp viện còn đắt hơn biệt thự rất nhiều, không thể dựa theo giá cả bình thường, thậm chí còn là một Tứ Hợp viện chính quy như thế, căn bản là có tiền đều mua không được, hơn cả triệu đồng một mét vuông đó.
Trương Long Quyên cười nói: Được đấy, tên nhóc cậu còn rất biết hàng, giá cả trước không nói, loại nhà này quả thật không phải có tiền là có thể mua được, hơn nữa là đã được sửa sang lại, người bình thường cũng sẽ không bán, người có thể có loại nhà này căn bản sẽ là không thiếu tiền, ha ha, phàm là chuyện gì đều có ngoại lệ, lần này chị Trương cậu nắm được, nhà này là của bạn cũ trước đây của tôi, tuy rằng chưa từng có tiếp xúc trên sinh ý, nhưng tôi đã từng giúp qua hắn một lần, lúc hắn khó khăn tôi cho hắn mượn qua một số tiền, hiện tại, sinh ý gia tộc của hắn lại xảy ra chút vấn đề, muốn đem cái nhà này bán đi, nhưng bán cho người khác hắn luyến tiếc, tôi trước đó vài ngày vừa lúc ở kinh thành, chúng tôi gặp mặt nói đến chuyện này, tôi đến đây cùng hắn nhìn, lúc đó liền gật đầu, tuy rằng giá cả hơi đắt một chút, nhưng loại nhà như vậy là đốt đèn lồng cũng không tìm thấy, liền mua.
Quả thật không thể nào tìm thấy rồi, bình thường loại Tứ Hợp viện này, đều là mấy nhà ở chung, nhiều hơn có thể hơn mười nhà, ít cũng là ba bốn nhà nhà, trên cơ bản một nhà một gian phòng, cho nên muốn có bộ hoàn chỉnh, hầu như là không có khả năng, mặc dù có thể, Trương đại tỷ nói cũng đúng, đối phương cũng không thiếu chút tiền ấy, cho nên có thể gặp được chuyện tốt như vậy thật đúng là phải dựa vào vận khí.
Đổng Học Bân nói: Bao nhiêu tiền?
Ha ha, cậu đoán xem? Trương Long Quyên cười cười.
Đổng Học Bân tính toán một chút, bản thân cũng hoảng sợ, Hai trăm triệu?
Trương Long Quyên cười, Hai trăm triệu hắn không bán, ừm, cũng khoảng ba trăm triệu.
Đổng Học Bân hầu như muốn té xỉu, thằng nhãi này cũng là một người có thể dùng tiền, nhưng nghe con số này mà có chút hôn mê, ba trăm triệu, bất quá suy nghĩ một chút, con số này cũng không thái quá, giá đất bây giờ rất đắt đỏ, một căn biệt thự cũng hơn chục triệu rồi, với diện tích của căn Tứ Hợp viện trước mắt, không hề nhỏ hơn bất cứ kiểu biệt thự hiện đại nào cả, thậm chí còn lớn hơn không ít, không nói cái khác cũng là cái sân ở giữa này thôi, ít nhất cũng phải có ba trăm mét vuông.
Đây chính là Hậu Hải.
Đây chính là khu bảo hộ.
Đây chính là cả một căn Tứ Hợp viện hoàn chỉnh!
Ba trăm triệu mặc dù đắt, nhưng cũng thật sự không khác biệt lắm, hơn nữa cũng phải có số mới mua được, đây chính là loại nhà dù có năm trăm triệu cũng mua không được, dù sao thì Đổng Học Bân cũng chỉ từng nghe nói qua mà nói, cũng chỉ có một ít lão gia tử có bối phận và năng lực như ông nội của Tạ Tuệ Lan, mới thỉnh thoảng có nghe nói có một căn hộ Tứ Hợp viện độc lập, hơn nữa hình như không được tốt như căn mà Trương đại tỷ mua, càng không lớn hơn, thậm chí ngay cả Tạ lão gia tử cũng không có, lão gia tử chỉ là ở biệt thự mà thôi, cho nên cái mức độ quý giá có thể nghĩ.
Đổng Học Bân thật sự là thích muốn chết, bản thân hắn cũng là trong ngõ hẻm đi ra, đối với nơi đây trời sinh có một loại tình cảm ngưới khác không thể hiểu rõ, nhưng Đổng Học Bân vẫn đem chìa khoá đưa lại cho Trương đại tỷ, Thật sự không được mà chị Trương, tôi nhận không nổi, hoàn toàn nhận không nổi.
Cậu nhận nổi. Trương Long Quyên cười nói.
Ngài tặng không cho tôi một lễ vật quý trọng như vậy, tôi sao có thể nhận. Đổng Học Bân mặc kệ.
Trương Long Quyên cười ha ha, Không phải cho không tên nhóc cậu, ngồi xuống cho tôi, nghe chị Trương nói. Dứt lời, cô ấy bắt chéo chân, ngồi trên ghế đá, nói: Có phải là đã quên? Cậu có hai mươi phần trăm cổ phần trong công ty của tôi, nhờ có số tiền mà cậu kiếm được, công ty của chúng ta có rất nhiều hạng mục cũng được thuận lợi khai triển, năm nay công trạng cũng vô cùng khả quan, cao hơn năm rồi không ít, cậu chiếm hai mươi phần trăm cổ phần, tự nhiên cũng phải chia hoa hồng cho cậu.
Đổng Học Bân nói: Chia hoa hồng cũng không có nhiều như vậy.
Ha ha, thật là có. Trương Long Quyên cười cười, Đừng xem thường hiệu quả và lợi ích từ số tiền mà cậu mang về, công ty chúng ta quy mô hầu như trong mấy tháng ngắn ngủi được nâng lên một tầng mới, tôi nói bảng báo cáo nghiệp vụ cậu khẳng định cũng nghe không hiểu, chị Trương cậu nói như thế nhé, hoa hồng năm nay của tên nhóc cậu không khác biệt lắm là hai trăm triệu nhân dân tệ.
Nhiều như vậy?
Đúng vậy.
Nhưng Tứ Hợp viện ba trăm triệu.
Tiền còn thừa là tôi ra, cũng là vì cảm ơn nhóc đẹp trai của chúng ta đã khiến cho công ty khởi tử hồi sinh, tránh được nguy cơ phá sản hoặc là bị chia cắt.
Thật không được chị Trương, tôi. . .
Không được cũng vô dụng, nhà ở đều đã thêm tên của cậu. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
/2031
|