Buổi sáng.
Tám giờ hơn.
Bến cảng, du thuyền cặp bờ.
Trong khoang thuyền, trong phòng VIP, Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ thu dọn đồ xong lại đến phòng của Trương tổng, thấy cô ấy và Đổng Học Bân chạm cốc uống rượu vang, chỉ biết hai người thương lượng xong chuyện tiền bạc, cũng không hỏi nhiều, gật đầu với Trương Long Quyên, mấy người cũng đứng lên chuẩn bị rời thuyền.
Tiền này xử lý thế nào?
Người của tôi ở quán bar bên kia chờ.
Vậy chỉ có thể cho bọn họ giúp chúng ta rời thuyền.
Còn phải tìm xe cho chúng ta về quán bar, nếu không không đem về được.
Người của bọn họ có thể hay không. . . Ặc, đúng rồi, có Đổng tiên sinh mà.
Ừm, hẳn là không có việc gì, dù sao chúng ta cẩn thận chút, tôi đi gọi người.
Ở đây tuy rằng chỉ có bảy tám cái va li, nhưng mỗi một cái đều là loại cái va li to lớn, mang bánh xe, kéo tay có thể còn kéo được, nhưng muốn rời thuyền, một người là khẳng định khiêng không nổi một cái va li, bên trong tất cả đều là tiền, quá nặng.
Trầm Tiểu Mỹ đi ra.
Không bao lâu, mang về mười mấy nhân viên công của sòng bạc tác.
Đổng Học Bân quay lại bọn họ nói: Phiền phức mọi người, hỗ trợ khiêng một chút?
Bọn họ cũng không nói cái gì, sau khi dị dạng nhìn Đổng Học Bân một chút, hai người phụ trách khiêng một cái va li, một người ở phía trước kéo một người ở phía sau đẩy, Đổng Học Bân bọn họ cũng không nhàn rỗi, Trầm Tiểu Diễm Trầm Tiểu Mỹ cũng ở bên kia hỗ trợ, lúc đầu đường cũng dễ đi, đều là đường bằng phẳng, nhưng khi tới cánh cửa khoang thuyền, bậc thang nhỏ làm tốn khí lực hơn nửa ngày của mọi người, hầu như là ba bốn người khiêng một cái va li, lúc này mới đi ra ngoài được.
Hơn hai tỷ!
Hai tấn hơn!
Trọng lượng của mỗi va li cũng có thể nghĩ!
Đồng thời, phần trọng lượng này mang đến cho mọi người chấn động cũng không gì sánh kịp!
Mọi người trên cơ bản đều đã rời thuyền, chỉ có Đổng Học Bân Trương Long Quyên bọn họ là khó khăn nhất, còn đang từng chút khiêng tiền xuống dưới.
Một cái va li. . .
Năm cái va li. . .
Tám cái va li. . .
Kịch, kịch, kịch!
Đám rất nhiều va li chồng lên cao bằng một người trưởng thành đặt bên bờ.
Rất nhiều khách nhìn những va li tiền này, dù bọn họ giàu có cũng không nhịn được nuốt nước bọt.
Quá khoa trương! Hơn hai tỷ! Đó chính là hơn hai tỷ! Lần đầu tiên thấy không ai có thể từ sòng bạc ăn tươi nuốt sống thắng được nhiều tiền như vậy!
Một thẻ bạc!
Người thanh niên kia lại có thể dùng một thẻ bạc thắng được nhiều như vậy!
Tất cả mọi người hít vào nhìn bên kia, cái phần chấn động này đã không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt!
Người của sòng bạc vẫn rất quy củ. Tuy rằng mọi người sắc mặt đều không tốt lắm, cũng có chút không tình nguyện, nhưng vẫn đem tiền dọn xuống cho bọn họ, đồng thời không biết từ nơi nào tìm tới một chiếc xe tải, lại đầu đầy mồ hôi đem tiền khiêng lên xe, cái va li quá lớn, xe bảy chổ phỏng chừng đều chở không nổi, chỉ có thể xe tải.
Rất nhiều người đều cười khổ.
Cái này đâu phải là thắng tiền hả?
Cái này con mẹ nó quả thật cũng là đoạt tiền!
Hơn hai giờ! Một thẻ bạc! Đoạt hai tỷ hơn! Còn là đô la!
Nghe đều nghĩ giống như đang xem phim! Không đúng! Trong phim cũng không có khoa trương như vậy!
Tràng diện ngày hôm nay thật sự quá lớn. Tuy rằng sòng bạc cuối cùng rất không lịch sự ngừng tất cả phương tiện và máy móc đánh bạc. Nhưng mọi người vẫn không có hối hận tới lần này, loại đánh cuộc này quá khó gặp, người tuổi trẻ kia đại phát thần uy thân ảnh bây giờ còn ở trong đầu mọi người. Nghĩ lúc đó người tuổi trẻ cầm một đống tiền lẻ nhiều nếp nhăn đi đổi một thẻ bạc thì bị nhân viên công tác sòng bạc và những người khác cười nhạo, mọi người trong lòng rùng mình, ai có thể nghĩ hắn sẽ thắng nhiều như vậy? Không ai ngờ! Đây là nhìn người không thể nhìn tướng mạo!
Trên du thuyền.
Nhìn tiền khiêng lên trên xe tải. Rất nhiều người phụ trách sắc mặt đều âm trầm đến đáng sợ.
Chu lão? Để cho bọn họ đi? Một người nói, bọn họ lần này lỗ lớn.
Chu lão nhìn Tống Ngọc Hổ bên cạnh không nói lời nào, thở dài, nhìn phía xa xa nói: Cái này không phải người bình thường, có thể không đắc tội thì không nên đắc tội.
Ài!
Ngày hôm nay thật là. . .
Sao đụng phải một ôn thần như thế!
Mấy người đều có chút mắng lên, người ta cho dù là đổ thần tới, nhiều lắm cũng là thắng mấy trăm triệu đô la mà thôi, vậy đã là không ít, hắn ta thì ngược lại. Một chút thì cuốn đi hai tỷ hơn, nếu không bọn họ không đóng đúng lúc, phỏng chừng ngay cả thuyền đều bị thắng đi!
Bên kia, rất nhiều xe có rèm che đều tới.
Đậu ở chỗ này, đón tiếp khách trở lại.
Bất quá tất cả mọi người không lên xe, mà là lẳng lặng nhìn chiếc xe tải.
Đổng Học Bân và Trương Long Quyên sau khi giao lưu vài câu, hắn lên xe tải, ngồi cùng một chỗ với đống va li tiền, Trầm Tiểu Diễm cũng lên rồi, cùng Đổng Học Bân cười ha ha trò chuyện, về phần Trương Long Quyên và Trầm Tiểu Mỹ thì lên một chiếc xe có rèm che, hai xe đi ra. Dần dần biến mất ở bên bờ.
Rất nhiều người đều nhìn theo xe tải rời đi, thật lâu không nói gì.
Không cần hỏi cũng biết. Trận đánh cuộc ngày hôm nay tất nhiên sẽ truyền lưu trong giới cờ bạc!
. . .
Vài giờ sau.
Buổi trưa, sân bay.
Người đến người đi phòng khách sân bay rất náo nhiệt.
Đổng Học Bân và Trương Long Quyên cùng với chị em sinh đôi bốn người đứng ở một chổ ít người, cáo từ lẫn nhau.
Trầm Tiểu Diễm nói: Trương tổng, Đổng tiên sinh, vé máy bay của các người đều đã an bài được rồi, các người thuận buồm xuôi gió.
Đống va li trước đó đã được Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ tìm người chở đi, Trương Long Quyên không có khả năng mang về nước M, nếu quốc an đáp ứng rửa tiền cho cô ấy, vậy chuyện sau đó cũng sẽ không cần Trương Long Quyên quản, không cần vài ngày tiền sẽ dùng danh nghĩa khác trở lại trong tay của cô ấy. Về phần vì sao sớm trở về như vậy, bọn họ cũng là sợ tự nhiên đâm ngang, ở cảng X xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa Trương Long Quyên lo lắng công ty bên kia, cho nên hiện tại chuyện của quốc an và chuyện của tiền đều giải quyết, cũng nên sớm trở về một chút.
Trương Long Quyên nhìn hai chị em nói: Vậy các người?
Trầm Tiểu Diễm mỉm cười nói: Nhiệm vụ hoàn thành, chúng tôi cũng nên trở lại báo cáo, Trương tổng, lần này tôi đại biểu quốc an cảm ơn ngài hiệp trợ.
Trương Long Quyên vỗ vỗ tay nàng Lần này hẳn là chị cảm ơn các người, tuy rằng mới vài ngày, bất quá chị rất rất thích hai chị em các người, sau này phỏng chừng chúng ta cũng khó có lúc hợp tác, nhưng mặc kệ thế nào, liên lạc của chúng ta cũng không thể dứt, ha ha, các người ngày nào đó muốn tới nước M chơi, bắt chuyện một tiếng với chị là được, chị sẽ chiêu đãi các người.
Trầm Tiểu Diễm cười Được, chúng tôi có cơ hội nhất định đi.
Trương Long Quyên nói: Được, vậy chị sẽ chờ các người.
Trầm Tiểu Mỹ vẫn không lên tiếng, lúc này mới nhìn hướng Đổng Học Bân, muốn nói lại thôi một chút, nói: Đổng tiên sinh, cảm ơn ngài mấy ngày nay chỉ điểm.
Đổng Học Bân khoát khoát tay Việc nhỏ, thật ra cũng là mấy chiêu, chủ yếu vẫn là các người tự mình luyện, tôi cũng không chỉ điểm cái gì.
Trầm Tiểu Diễm nói: Ngài đã dạy chúng tôi rất nhiều.
Đổng Học Bân nói: Được rồi, tôi cho các người số điện thoại di động, sau này ở trong nước nếu như có việc nói có thể tìm tôi, lần sau đừng chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm nữa. Trải qua mấy ngày nay, Đổng Học Bân cũng đem các nàng làm bạn bè Nếu như không được ngày nào đó có cơ hội tôi và quốc an các người nói một chút, tuy rằng tôi không nhận ra lãnh đạo của các người, bất quá bọn họ hẳn là sẽ cho tôi mặt mũi.
Mấy người trao đổi số điện thoại.
Trương Long Quyên nói: Tiểu Diễm Tiểu Mỹ, đưa đến nơi đây thôi, các người cũng cần phải trở về.
Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ cũng sẽ không nói cái gì nữa, phất tay cáo biệt, xoay người đi ra phòng khách.
Đi thôi Tiểu Đổng, hai ta cũng làm thủ tục đăng ký. Trương Long Quyên cười ha ha, đưa tay rất tùy ý khoác lên cánh tay của Đổng Học Bân.
Trương đại tỷ vẫn là một thân váy dài ám hồng sắc, chưa kịp đổi, cái này trong sân bay nhất thời vô cùng chói mắt, rất nhiều hành khách và nhân viên công tác đều không nhịn được nhìn cô ấy, Đổng Học Bân tự nhiên cũng bị người nhìn, bất quá tuổi của hai người chênh lệch ở đàng kia, phỏng chừng cũng không ai cho rằng bọn họ sẽ là tình lữ, về phần mẹ con cũng sẽ không, mẹ đẹp như thế sao con trai xấu như vậy?
Thủ tục rất nhanh làm xong.
Hai người cũng tới lúc chia tay.
Đổng Học Bân có chút luyến tiếc, nhìn khuôn mặt khêu gợi của Trương đại tỷ, nói: Ngài qua cửa kiểm tra trước đi, thấy ngài đi tôi mới đi.
Khóe môi phong vận của Trương Long Quyên mỉm cười Sao? Luyến tiếc đại tỷ?
Đổng Học Bân mặt nóng lên, ho khan một tiếng nói: Không có, vậy cái gì, hai ta không cùng một chuyến bay, máy bay của tôi còn phải chờ một tiếng đồng hồ.
Thật không không muốn? Ừm?
. . . Ặc, cũng không phải.
Ha ha, nhưng chị luyến tiếc nhóc đẹp trai của chúng ta, bất quá cũng không phải không được gặp mặt nữa, tính chất của công ty chúng ta xét đến cùng cũng là một công ty đầu tư, có có thể kiếm tiền thì đầu tư, hiệu quả và lợi ích không tồi thì nhập cổ, tuy rằng hiện tại chủ yếu vẫn là phát triển tại nước M, nhưng sau này khẳng định cũng muốn về nước tìm kiếm hạng mục, cơ hội gặp mặt cũng nhiều, đến lúc đó chị trở về gặp tên nhóc cậu, ha ha.
Được, ngài về nước thì liên hệ tôi.
Vậy còn cần nói? Được rồi, nên đi.
Ừm, ngài chậm một chút, chú ý an toàn.
Đổng Học Bân phất phất tay cáo biệt.
Trương Long Quyên cầm hành lý không phất tay, khóe mắt cười cười, bỗng nhiên buông hành lý trong tay đi lên một bước, hai người đã cách rất gần, giày cao gót của cô ấy bước ra một bước nhỏ hầu như khiến cho thân thể của hai người dán vào, sau đó dưới ánh mắt ngạc nhiên của Đổng Học Bân, Trương Long Quyên nắm cằm của hắn cười ha ha cúi đầu, rất làm càn cắn môi của Đổng Học Bân, hổn hển một chút, đầu lưỡi cũng tiến vào!
Đổng Học Bân trợn tròn mắt!
Tình huống gì? ?
Trong miệng mềm mềm nhẵn nhụi, khiến cho Đổng Học Bân cái cổ đều đỏ lên!
Hai người hôn môi khoảng chừng năm sáu giây, Trương Long Quyên mới đem đầu lưỡi rút về, cười ha ha Coi nhóc đẹp trai của chúng ta đỏ mặt kìa, ha ha, đây là thưởng cho cậu!
Đổng Học Bân khụ khụ nói: Ngài cứ thích đột nhiên tập kích tôi.
Trương Long Quyên nhếch miệng, tiêu sái cầm lấy hành lý quay người lại Đi!
Thân ảnh của Trương đại tỷ dần dần biến mất tại phòng khách, Đổng Học Bân sờ sờ cảm giác trên môi và trong miệng lưu lại, trong lòng cũng một mảnh lửa nóng. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Tám giờ hơn.
Bến cảng, du thuyền cặp bờ.
Trong khoang thuyền, trong phòng VIP, Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ thu dọn đồ xong lại đến phòng của Trương tổng, thấy cô ấy và Đổng Học Bân chạm cốc uống rượu vang, chỉ biết hai người thương lượng xong chuyện tiền bạc, cũng không hỏi nhiều, gật đầu với Trương Long Quyên, mấy người cũng đứng lên chuẩn bị rời thuyền.
Tiền này xử lý thế nào?
Người của tôi ở quán bar bên kia chờ.
Vậy chỉ có thể cho bọn họ giúp chúng ta rời thuyền.
Còn phải tìm xe cho chúng ta về quán bar, nếu không không đem về được.
Người của bọn họ có thể hay không. . . Ặc, đúng rồi, có Đổng tiên sinh mà.
Ừm, hẳn là không có việc gì, dù sao chúng ta cẩn thận chút, tôi đi gọi người.
Ở đây tuy rằng chỉ có bảy tám cái va li, nhưng mỗi một cái đều là loại cái va li to lớn, mang bánh xe, kéo tay có thể còn kéo được, nhưng muốn rời thuyền, một người là khẳng định khiêng không nổi một cái va li, bên trong tất cả đều là tiền, quá nặng.
Trầm Tiểu Mỹ đi ra.
Không bao lâu, mang về mười mấy nhân viên công của sòng bạc tác.
Đổng Học Bân quay lại bọn họ nói: Phiền phức mọi người, hỗ trợ khiêng một chút?
Bọn họ cũng không nói cái gì, sau khi dị dạng nhìn Đổng Học Bân một chút, hai người phụ trách khiêng một cái va li, một người ở phía trước kéo một người ở phía sau đẩy, Đổng Học Bân bọn họ cũng không nhàn rỗi, Trầm Tiểu Diễm Trầm Tiểu Mỹ cũng ở bên kia hỗ trợ, lúc đầu đường cũng dễ đi, đều là đường bằng phẳng, nhưng khi tới cánh cửa khoang thuyền, bậc thang nhỏ làm tốn khí lực hơn nửa ngày của mọi người, hầu như là ba bốn người khiêng một cái va li, lúc này mới đi ra ngoài được.
Hơn hai tỷ!
Hai tấn hơn!
Trọng lượng của mỗi va li cũng có thể nghĩ!
Đồng thời, phần trọng lượng này mang đến cho mọi người chấn động cũng không gì sánh kịp!
Mọi người trên cơ bản đều đã rời thuyền, chỉ có Đổng Học Bân Trương Long Quyên bọn họ là khó khăn nhất, còn đang từng chút khiêng tiền xuống dưới.
Một cái va li. . .
Năm cái va li. . .
Tám cái va li. . .
Kịch, kịch, kịch!
Đám rất nhiều va li chồng lên cao bằng một người trưởng thành đặt bên bờ.
Rất nhiều khách nhìn những va li tiền này, dù bọn họ giàu có cũng không nhịn được nuốt nước bọt.
Quá khoa trương! Hơn hai tỷ! Đó chính là hơn hai tỷ! Lần đầu tiên thấy không ai có thể từ sòng bạc ăn tươi nuốt sống thắng được nhiều tiền như vậy!
Một thẻ bạc!
Người thanh niên kia lại có thể dùng một thẻ bạc thắng được nhiều như vậy!
Tất cả mọi người hít vào nhìn bên kia, cái phần chấn động này đã không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt!
Người của sòng bạc vẫn rất quy củ. Tuy rằng mọi người sắc mặt đều không tốt lắm, cũng có chút không tình nguyện, nhưng vẫn đem tiền dọn xuống cho bọn họ, đồng thời không biết từ nơi nào tìm tới một chiếc xe tải, lại đầu đầy mồ hôi đem tiền khiêng lên xe, cái va li quá lớn, xe bảy chổ phỏng chừng đều chở không nổi, chỉ có thể xe tải.
Rất nhiều người đều cười khổ.
Cái này đâu phải là thắng tiền hả?
Cái này con mẹ nó quả thật cũng là đoạt tiền!
Hơn hai giờ! Một thẻ bạc! Đoạt hai tỷ hơn! Còn là đô la!
Nghe đều nghĩ giống như đang xem phim! Không đúng! Trong phim cũng không có khoa trương như vậy!
Tràng diện ngày hôm nay thật sự quá lớn. Tuy rằng sòng bạc cuối cùng rất không lịch sự ngừng tất cả phương tiện và máy móc đánh bạc. Nhưng mọi người vẫn không có hối hận tới lần này, loại đánh cuộc này quá khó gặp, người tuổi trẻ kia đại phát thần uy thân ảnh bây giờ còn ở trong đầu mọi người. Nghĩ lúc đó người tuổi trẻ cầm một đống tiền lẻ nhiều nếp nhăn đi đổi một thẻ bạc thì bị nhân viên công tác sòng bạc và những người khác cười nhạo, mọi người trong lòng rùng mình, ai có thể nghĩ hắn sẽ thắng nhiều như vậy? Không ai ngờ! Đây là nhìn người không thể nhìn tướng mạo!
Trên du thuyền.
Nhìn tiền khiêng lên trên xe tải. Rất nhiều người phụ trách sắc mặt đều âm trầm đến đáng sợ.
Chu lão? Để cho bọn họ đi? Một người nói, bọn họ lần này lỗ lớn.
Chu lão nhìn Tống Ngọc Hổ bên cạnh không nói lời nào, thở dài, nhìn phía xa xa nói: Cái này không phải người bình thường, có thể không đắc tội thì không nên đắc tội.
Ài!
Ngày hôm nay thật là. . .
Sao đụng phải một ôn thần như thế!
Mấy người đều có chút mắng lên, người ta cho dù là đổ thần tới, nhiều lắm cũng là thắng mấy trăm triệu đô la mà thôi, vậy đã là không ít, hắn ta thì ngược lại. Một chút thì cuốn đi hai tỷ hơn, nếu không bọn họ không đóng đúng lúc, phỏng chừng ngay cả thuyền đều bị thắng đi!
Bên kia, rất nhiều xe có rèm che đều tới.
Đậu ở chỗ này, đón tiếp khách trở lại.
Bất quá tất cả mọi người không lên xe, mà là lẳng lặng nhìn chiếc xe tải.
Đổng Học Bân và Trương Long Quyên sau khi giao lưu vài câu, hắn lên xe tải, ngồi cùng một chỗ với đống va li tiền, Trầm Tiểu Diễm cũng lên rồi, cùng Đổng Học Bân cười ha ha trò chuyện, về phần Trương Long Quyên và Trầm Tiểu Mỹ thì lên một chiếc xe có rèm che, hai xe đi ra. Dần dần biến mất ở bên bờ.
Rất nhiều người đều nhìn theo xe tải rời đi, thật lâu không nói gì.
Không cần hỏi cũng biết. Trận đánh cuộc ngày hôm nay tất nhiên sẽ truyền lưu trong giới cờ bạc!
. . .
Vài giờ sau.
Buổi trưa, sân bay.
Người đến người đi phòng khách sân bay rất náo nhiệt.
Đổng Học Bân và Trương Long Quyên cùng với chị em sinh đôi bốn người đứng ở một chổ ít người, cáo từ lẫn nhau.
Trầm Tiểu Diễm nói: Trương tổng, Đổng tiên sinh, vé máy bay của các người đều đã an bài được rồi, các người thuận buồm xuôi gió.
Đống va li trước đó đã được Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ tìm người chở đi, Trương Long Quyên không có khả năng mang về nước M, nếu quốc an đáp ứng rửa tiền cho cô ấy, vậy chuyện sau đó cũng sẽ không cần Trương Long Quyên quản, không cần vài ngày tiền sẽ dùng danh nghĩa khác trở lại trong tay của cô ấy. Về phần vì sao sớm trở về như vậy, bọn họ cũng là sợ tự nhiên đâm ngang, ở cảng X xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa Trương Long Quyên lo lắng công ty bên kia, cho nên hiện tại chuyện của quốc an và chuyện của tiền đều giải quyết, cũng nên sớm trở về một chút.
Trương Long Quyên nhìn hai chị em nói: Vậy các người?
Trầm Tiểu Diễm mỉm cười nói: Nhiệm vụ hoàn thành, chúng tôi cũng nên trở lại báo cáo, Trương tổng, lần này tôi đại biểu quốc an cảm ơn ngài hiệp trợ.
Trương Long Quyên vỗ vỗ tay nàng Lần này hẳn là chị cảm ơn các người, tuy rằng mới vài ngày, bất quá chị rất rất thích hai chị em các người, sau này phỏng chừng chúng ta cũng khó có lúc hợp tác, nhưng mặc kệ thế nào, liên lạc của chúng ta cũng không thể dứt, ha ha, các người ngày nào đó muốn tới nước M chơi, bắt chuyện một tiếng với chị là được, chị sẽ chiêu đãi các người.
Trầm Tiểu Diễm cười Được, chúng tôi có cơ hội nhất định đi.
Trương Long Quyên nói: Được, vậy chị sẽ chờ các người.
Trầm Tiểu Mỹ vẫn không lên tiếng, lúc này mới nhìn hướng Đổng Học Bân, muốn nói lại thôi một chút, nói: Đổng tiên sinh, cảm ơn ngài mấy ngày nay chỉ điểm.
Đổng Học Bân khoát khoát tay Việc nhỏ, thật ra cũng là mấy chiêu, chủ yếu vẫn là các người tự mình luyện, tôi cũng không chỉ điểm cái gì.
Trầm Tiểu Diễm nói: Ngài đã dạy chúng tôi rất nhiều.
Đổng Học Bân nói: Được rồi, tôi cho các người số điện thoại di động, sau này ở trong nước nếu như có việc nói có thể tìm tôi, lần sau đừng chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm nữa. Trải qua mấy ngày nay, Đổng Học Bân cũng đem các nàng làm bạn bè Nếu như không được ngày nào đó có cơ hội tôi và quốc an các người nói một chút, tuy rằng tôi không nhận ra lãnh đạo của các người, bất quá bọn họ hẳn là sẽ cho tôi mặt mũi.
Mấy người trao đổi số điện thoại.
Trương Long Quyên nói: Tiểu Diễm Tiểu Mỹ, đưa đến nơi đây thôi, các người cũng cần phải trở về.
Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ cũng sẽ không nói cái gì nữa, phất tay cáo biệt, xoay người đi ra phòng khách.
Đi thôi Tiểu Đổng, hai ta cũng làm thủ tục đăng ký. Trương Long Quyên cười ha ha, đưa tay rất tùy ý khoác lên cánh tay của Đổng Học Bân.
Trương đại tỷ vẫn là một thân váy dài ám hồng sắc, chưa kịp đổi, cái này trong sân bay nhất thời vô cùng chói mắt, rất nhiều hành khách và nhân viên công tác đều không nhịn được nhìn cô ấy, Đổng Học Bân tự nhiên cũng bị người nhìn, bất quá tuổi của hai người chênh lệch ở đàng kia, phỏng chừng cũng không ai cho rằng bọn họ sẽ là tình lữ, về phần mẹ con cũng sẽ không, mẹ đẹp như thế sao con trai xấu như vậy?
Thủ tục rất nhanh làm xong.
Hai người cũng tới lúc chia tay.
Đổng Học Bân có chút luyến tiếc, nhìn khuôn mặt khêu gợi của Trương đại tỷ, nói: Ngài qua cửa kiểm tra trước đi, thấy ngài đi tôi mới đi.
Khóe môi phong vận của Trương Long Quyên mỉm cười Sao? Luyến tiếc đại tỷ?
Đổng Học Bân mặt nóng lên, ho khan một tiếng nói: Không có, vậy cái gì, hai ta không cùng một chuyến bay, máy bay của tôi còn phải chờ một tiếng đồng hồ.
Thật không không muốn? Ừm?
. . . Ặc, cũng không phải.
Ha ha, nhưng chị luyến tiếc nhóc đẹp trai của chúng ta, bất quá cũng không phải không được gặp mặt nữa, tính chất của công ty chúng ta xét đến cùng cũng là một công ty đầu tư, có có thể kiếm tiền thì đầu tư, hiệu quả và lợi ích không tồi thì nhập cổ, tuy rằng hiện tại chủ yếu vẫn là phát triển tại nước M, nhưng sau này khẳng định cũng muốn về nước tìm kiếm hạng mục, cơ hội gặp mặt cũng nhiều, đến lúc đó chị trở về gặp tên nhóc cậu, ha ha.
Được, ngài về nước thì liên hệ tôi.
Vậy còn cần nói? Được rồi, nên đi.
Ừm, ngài chậm một chút, chú ý an toàn.
Đổng Học Bân phất phất tay cáo biệt.
Trương Long Quyên cầm hành lý không phất tay, khóe mắt cười cười, bỗng nhiên buông hành lý trong tay đi lên một bước, hai người đã cách rất gần, giày cao gót của cô ấy bước ra một bước nhỏ hầu như khiến cho thân thể của hai người dán vào, sau đó dưới ánh mắt ngạc nhiên của Đổng Học Bân, Trương Long Quyên nắm cằm của hắn cười ha ha cúi đầu, rất làm càn cắn môi của Đổng Học Bân, hổn hển một chút, đầu lưỡi cũng tiến vào!
Đổng Học Bân trợn tròn mắt!
Tình huống gì? ?
Trong miệng mềm mềm nhẵn nhụi, khiến cho Đổng Học Bân cái cổ đều đỏ lên!
Hai người hôn môi khoảng chừng năm sáu giây, Trương Long Quyên mới đem đầu lưỡi rút về, cười ha ha Coi nhóc đẹp trai của chúng ta đỏ mặt kìa, ha ha, đây là thưởng cho cậu!
Đổng Học Bân khụ khụ nói: Ngài cứ thích đột nhiên tập kích tôi.
Trương Long Quyên nhếch miệng, tiêu sái cầm lấy hành lý quay người lại Đi!
Thân ảnh của Trương đại tỷ dần dần biến mất tại phòng khách, Đổng Học Bân sờ sờ cảm giác trên môi và trong miệng lưu lại, trong lòng cũng một mảnh lửa nóng. Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
/2031
|