Buổi tối.
Nhà Từ Yến.
Trời càng ngày càng đen, nhưng Từ Yến và Ngu Mỹ Hà còn đang trò chuyện.
Mỹ Hà, sau này rảnh rỗi đến chổ của chị ngồi, lúc nào tới đều được.
Được, vậy, vậy chị sau này có thời gian cũng đi nhà của em, cách nơi này cũng không xa.
Nhất định, hai chúng ta gặp nhau quá muộn, ha ha, lần sau thỉnh giáo em vấn đề làm sao giáo dục đứa nhỏ.
Hẳn là em thỉnh giáo chị, con gái em học tập không cần phải lo, nhưng về quan hệ bạn học thì lại không được, quan hệ của con bé cùng bạn học đều không tốt lắm.
Ừm? Có người khi dễ con bé à?
Hiện tại vừa đổi trường học, em cũng không rõ ràng lắm, nhưng trước đây thì có.
Không có việc gì, sau này có loại sự tình này em trực tiếp tìm chị, chị xử lý cho em.
Không cần, quá phiền phức, mình em có thể giải quyết.
Tính chất công tác của chị tương đối đặc thù, loại sự tình này tìm chị thích hợp nhất, em cũng không cần khách khí.
Đã nói cả một giờ, hai người mỹ phụ tựa như trò chuyện không xong, khiến cho Đổng Học Bân một bên uống rượu giải sầu đều có chút mệt rã rời, tuy rằng hưởng no phúc được thấy, nhưng không chịu nổi không người phản ứng, vì vậy lúc này thấy hai người tạm thời đem trọng tâm câu chuyện thay đổi, Đổng Học Bân rốt cục chiếm được cơ hội, lập tức nói: Tôi nói chị Từ, chị Ngu này, chúng ta có thể ăn cơm trước được không? Chỉ một mình tôi ăn, hai ngài từ lúc đầu đã không động đũa, đồ ăn đều nguội, có phải là tôi nấu không được không? Hai ngài cái này cũng quá đả kích tôi quá.
Nghe vậy, Ngu Mỹ Hà cuống quít nói: Tôi ăn tôi ăn.
Từ Yến cười ha hả nói: Được, hai ta trò chuyện vui vẻ, nhưng thật ra làm cho Tiểu Bân vắng vẻ, được, ăn đi ăn đi, chị đi hâm đồ ăn một chút.
Ngu Mỹ Hà giành nói: Để em đi.
Vậy hai ta cùng đi, lò vi sóng ở bên kia. Từ Yến nói.
Hai người đi hâm đồ ăn, chờ từng món ăn một lần nữa mang lên bàn sau, hai người mới động đũa.
Từ Yến ừ một tiếng, nói: Tay nghề của Tiểu Bân càng ngày càng không tồi, ăn rất ngon.
Ngu Mỹ Hà cũng nhanh chóng gật đầu nói: Còn ngon hơn so với tôi.
Đổng Học Bân cười khổ một tiếng nói: Trù nghệ hai ngài một người tốt hơn so với một người, tôi sao có thể so được hả? Đừng tâng bốc tôi, trù nghệ tôi ra sao trong lòng tôi rõ ràng.
Từ Yến cười nói: Thế nào? Tức giận?
Đổng Học Bân xua tay, Không có, tôi tức giận cái gì.
Từ Yến cười nói: Được, hôm nay chị vui vẻ, cùng tên nhóc cậu uống vài ly.
Đừng đừng, một mình tôi uống là được, ngài cái này. . . Đổng Học Bân đương nhiên không có tức giận.
Coi thường tửu lượng của chị? Từ Yến cười nói: Ngày đó là tâm tình không tốt, hơn nữa cũng đã lâu chưa uống, cho nên mới say, hôm nay sẽ không, cùng cậu uống hai ba ly hẳn là cũng không có vấn đề gì, hơn nữa ngày mai ngày kia đều là ngày nghỉ, cũng không đi làm, cho dù uống say cũng không sao, đến đây, rót rượu đi, ha ha, Mỹ Hà, em cũng uống một ly nha? Hai ta uống chút?
Ngu Mỹ Hà nói: Em, em không biết uống.
Từ Yến nói: Uống chút thôi, thử xem, không được thì đừng uống.
Ngu Mỹ Hà không thể từ chối, Vậy. . . Vậy được rồi, em thử xem.
Đổng Học Bân vừa nhìn, cũng chỉ đành rót rượu, Từ Yến uống rượu cũng được, Đổng Học Bân cũng không nhắc nhở cái gì, nhưng chị Ngu cho tới bây giờ chưa từng uống rượu qua, hắn nói: Chị Ngu, rượu này là rượu xái nguyên tương, kinh thành gọi là kính lưu, đại khái cũng là mới ra còn chưa có pha chế qua, bình thường không chỗ nào bán, cũng không cho bán, là bảy mươi độ hơn, cao hơn so với rượu khác.
Bảy mươi độ? Ngu Mỹ Hà chớp mắt mấy cái, hiển nhiên không quá rõ ràng.
Từ Yến giải thích một câu, Bình thường rượu tinh khiết là chín mươi độ.
Hả? Không khác rượu tinh khiết? Ngu Mỹ Hà kinh ngạc.
Đổng Học Bân nói: Dù sao chị uống cẩn thận một chút, không được thì nhanh chóng dừng.
Từ Yến cầm lấy ly rượu nói: Tới, chúng ta làm một ly trước. . . Quên đi, làm một ngụm trước đi.
Ba người chạm ly, đều nhấp một ngụm, Đổng Học Bân tự nhiên không cần phải nói, tửu lượng của thằng nhãi này cao bao nhiêu ai cũng biết, Từ Yến lông mày nhíu lại, nhắm mắt nâng ly nuốt xuống, uống xong tựa như cảm giác cũng không tệ lắm, nói một câu uống được. Nhưng Ngu Mỹ Hà bên kia thì không tốt lắm, chị Ngu cắn răng nhắm mắt nuốt xuống, uống xong ngụm này thì che miệng lại.
Từ Yến hỏi: Thế nào?
Ngu Mỹ Hà hà hơi nói: Thật cay.
Từ Yến nở nụ cười, Uống là tốt rồi, không cần cố, xem ra tửu lượng của Mỹ Hà cũng không sai.
Không có không có, tôi, tôi khẳng định uống không được một ly này.
Uống không được thì thôi, có thể uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, tới, làm thêm một ngụm.
Rượu vừa ra, bầu không khí nhất thời nhiệt liệt lên, Từ Yến và Ngu Mỹ Hà cũng không chỉ lo nói chuyện phiếm riêng, mà cùng Đổng Học Bân trò chuyện.
Từ Yến nói: Tiểu Bân, cậu và Mỹ Hà làm sao nhận thức?
Đổng Học Bân ặc một cái, Đi trên đường, lúc đó nhìn thấy.
Ngu Mỹ Hà bổ sung nói: Lúc đó em và con gái không có tiền sống, xin cơm trên đường, vẫn là Đổng chủ nhiệm thu giữ bọn em.
Từ Yến nhợt nhạt nói: Chị đã nói rồi chứ? Tên nhóc này, đối với phụ nữ đẹp đặc biệt tốt.
Ngu Mỹ Hà nóng mặt một chút, Không có, Học Bân rất tốt, đối với ai đều rất tốt.
Đổng Học Bân cũng vội vàng nói: Đúng vậy đúng vậy, chị Từ đừng dìm hàng tôi được không?
Được, nể mặt cậu ngày hôm nay làm cơm ngon như vậy, không dìm hàng tên nhóc cậu, tới, dùng bữa. Từ Yến gắp đồ ăn cho Đổng Học Bân và Ngu Mỹ Hà.
Một tiếng. . .
Hai tiếng đồng hồ. . .
Bữa cơm này ăn rất dài, sau khi ăn xong, mấy người đều uống không ít rượu.
Đổng Học Bân uống đương nhiên là nhiều nhất, hắn không dùng reverse đùa giỡn cái gì, cho nên đầu rất mơ hồ, sau khi đứng lên đều lảo đảo, Từ Yến và Ngu Mỹ Hà uống cũng không khác biệt lắm, tửu lượng của Từ Yến cũng được, nhìn qua cũng là trên mặt rất nóng, nhưng người thì không có chuyện gì, Ngu Mỹ Hà ngược lại không tốt, loại rượu xái nguyên tương này tác dụng chậm rất lớn, chị Ngu lúc đầu nghĩ không có gì nên uống thật nhiều, nhưng cuối cùng còn lắc lư hơn so với Đổng Học Bân, sau khi đỡ bàn đứng lên cũng không quá ổn, nhưng cũng may cũng không có say mèm.
Chín giờ hơn.
Đổng Học Bân bưng đầu nói: Chị Từ, chúng tôi trở về?
Từ Yến nhìn thời gian, kinh ngạc nói: A, đã lúc này? Nói chuyện phiếm qua thật đúng là nhanh, thôi, hai người ngày hôm nay cũng đừng đi.
Ngu Mỹ Hà vội nói: Vậy không được vậy không được.
Từ Yến hỏi: Con gái em ở nhà chờ em à?
Cũng không phải. Ngu Mỹ Hà nấc một cái, nói: Thiến Thiến đi nhà ông ngoại bà ngoại ở, buổi tối không về, bất quá. . . Ở chổ của chị không thích hợp.
Có cái gì không thích hợp của? Tiểu Bân cái dạng này, đại tỷ làm sao dám khiến cho hắn lái xe trở lại? Từ Yến lắc đầu nói.
Đổng Học Bân cười khổ, Chị Từ, tửu lượng của tôi chị còn không biết sao? Tôi không sao, khẳng định có thể an toàn đưa chị Ngu về nhà.
Từ Yến cười nói: Bản thân cậu đều đứng không yên, còn có thể cam đoan cái gì? Hơn nữa tôi còn muốn trò chuyện cùng Mỹ Hà nhiều một chút, quyết định như thế nha.
Đừng, vậy, vậy sao ngủ? Đổng Học Bân nói.
Sao đều có thể ngủ, các người đều ở đi. Từ Yến không khỏi phân trần nói.
Đổng Học Bân vừa nghe cũng không có cách, ngủ là ngủ, hắn cũng không phải không qua đêm trong nhà Từ Yến, chỉ bất quá phòng ngủ của nhà chị Từ bị cải tạo thành phòng sách và phòng luyện công, trong nhà chỉ có một phòng ngủ có thể ở, Đổng Học Bân muốn ngủ phỏng chừng cũng chỉ có thể ngủ sô pha.
Tôi đi rửa cái mặt trước. Ngu Mỹ Hà đi đến phòng vệ sinh.
Từ Yến ở phía sau nói: Áo ngủ chị còn một bộ, không có mặc qua, một hồi em mặc vào đi, bàn chải đánh răng trong phòng vệ sinh cũng có cái mới.
Ngu Mỹ Hà bước chân lay động đi vào, đóng cửa phòng vệ sinh.
Từ Yến cười nhìn Đổng Học Bân, Bằng không chị ngủ sô pha, cậu và Mỹ Hà ngủ trong phòng?
Đổng Học Bân trên mặt đỏ bừng nói: Ngài nói gì vậy, tôi cùng chị Ngu cũng là bạn tốt, tôi cùng cô ấy ngủ thì tính chuyện gì xảy ra nhi, nam nữ không được. Thằng nhãi này làm bộ làm tịch lên.
Từ Yến gật đầu, nói: Vậy chị cùng Mỹ Hà ngủ trong phòng? Tên nhóc cậu ngủ trên sô pha?
Đổng Học Bân ừ một tiếng, nhìn thân thể đầy ắp của Từ Yến, nương rượu không tự chủ được kéo đi cô ấy, còn nổi gan hôn lên tóc cô ấy.
Từ Yến không từ chối, nhưng không đồng ý, Không khác biệt lắm là được.
Đổng Học Bân không nghe, được một tấc lại muốn tiến một thước hung hăng ngắt một cái lên ngực cô ấy.
Từ Yến lớn hơn không ít so với Đổng Học Bân, cho nên áp lực trên tâm lý của hắn vẫn là không ít, cũng là uống rượu Đổng Học Bân mới dám làm càn như thế, hơn nữa hắn cũng biết, vô luận mình làm cái gì Từ Yến tựa như cũng sẽ không thật sự tức giận hắn, cho nên Đổng Học Bân lá gan cũng lớn.
Thật mềm mại.
Thật ấm áp.
Nhưng không đợi Đổng Học Bân sờ sờ hôn hôn, cửa phòng vệ sinh đột nhiên không hề dấu hiệu mở ra, Ngu Mỹ Hà đi tới nói: Bàn chải đánh răng em không tìm được, chị Từ. . . A! Sau đó Ngu Mỹ Hà sửng sốt một chút, trên mặt đỏ lên tới cổ, Tôi, tôi. . . Vội vội vàng vàng lấy tay đóng cửa.
Đổng Học Bân uống rượu, phản ứng cũng rất chậm, tay sờ trên ngực Từ Yến căn bản chưa kịp rút về, cái miệng cũng còn đang hôn tóc Từ Yến.
Chị Ngu khẳng định nhìn thấy!
Đổng Học Bân mồ hôi đều đổ xuống tới, Cái này, cái này. . .
Từ Yến nhìn nhìn hắn, Hiện tại được chưa?
Đổng Học Bân cười xấu hổ nói: Xin lỗi chị Từ, tôi cái này. . .
Chị quay về phòng thay quần áo, cậu cũng đi rửa mặt đi. Từ Yến thật ra không có phản ứng lớn, chỉ là nhàn nhạt nói một câu xong thì đi vào phòng ngủ đóng cửa.
Không bao lâu.
Ngu Mỹ Hà rửa mặt đi ra.
Từ Yến cũng thay áo ngủ đi ra phòng ngủ.
Có một màn vừa rồi, bầu không khí trong phòng khách nhất thời xấu hổ tới cực điểm.
Ba người ai cũng không nói chuyện, không ai biết nên nói cái gì.
Đổng Học Bân không thể chịu được, vội vàng vào phòng vệ sinh, Tôi cũng rửa mặt đi, hai ngài. . . hai ngài ngủ đi trước đi, khụ khụ, ngủ ngon ngủ ngon.
Ài.
Kích động là ma quỷ !
Đổng Học Bân ơi Đổng Học Bân! Đầu óc mày để đâu thế! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Nhà Từ Yến.
Trời càng ngày càng đen, nhưng Từ Yến và Ngu Mỹ Hà còn đang trò chuyện.
Mỹ Hà, sau này rảnh rỗi đến chổ của chị ngồi, lúc nào tới đều được.
Được, vậy, vậy chị sau này có thời gian cũng đi nhà của em, cách nơi này cũng không xa.
Nhất định, hai chúng ta gặp nhau quá muộn, ha ha, lần sau thỉnh giáo em vấn đề làm sao giáo dục đứa nhỏ.
Hẳn là em thỉnh giáo chị, con gái em học tập không cần phải lo, nhưng về quan hệ bạn học thì lại không được, quan hệ của con bé cùng bạn học đều không tốt lắm.
Ừm? Có người khi dễ con bé à?
Hiện tại vừa đổi trường học, em cũng không rõ ràng lắm, nhưng trước đây thì có.
Không có việc gì, sau này có loại sự tình này em trực tiếp tìm chị, chị xử lý cho em.
Không cần, quá phiền phức, mình em có thể giải quyết.
Tính chất công tác của chị tương đối đặc thù, loại sự tình này tìm chị thích hợp nhất, em cũng không cần khách khí.
Đã nói cả một giờ, hai người mỹ phụ tựa như trò chuyện không xong, khiến cho Đổng Học Bân một bên uống rượu giải sầu đều có chút mệt rã rời, tuy rằng hưởng no phúc được thấy, nhưng không chịu nổi không người phản ứng, vì vậy lúc này thấy hai người tạm thời đem trọng tâm câu chuyện thay đổi, Đổng Học Bân rốt cục chiếm được cơ hội, lập tức nói: Tôi nói chị Từ, chị Ngu này, chúng ta có thể ăn cơm trước được không? Chỉ một mình tôi ăn, hai ngài từ lúc đầu đã không động đũa, đồ ăn đều nguội, có phải là tôi nấu không được không? Hai ngài cái này cũng quá đả kích tôi quá.
Nghe vậy, Ngu Mỹ Hà cuống quít nói: Tôi ăn tôi ăn.
Từ Yến cười ha hả nói: Được, hai ta trò chuyện vui vẻ, nhưng thật ra làm cho Tiểu Bân vắng vẻ, được, ăn đi ăn đi, chị đi hâm đồ ăn một chút.
Ngu Mỹ Hà giành nói: Để em đi.
Vậy hai ta cùng đi, lò vi sóng ở bên kia. Từ Yến nói.
Hai người đi hâm đồ ăn, chờ từng món ăn một lần nữa mang lên bàn sau, hai người mới động đũa.
Từ Yến ừ một tiếng, nói: Tay nghề của Tiểu Bân càng ngày càng không tồi, ăn rất ngon.
Ngu Mỹ Hà cũng nhanh chóng gật đầu nói: Còn ngon hơn so với tôi.
Đổng Học Bân cười khổ một tiếng nói: Trù nghệ hai ngài một người tốt hơn so với một người, tôi sao có thể so được hả? Đừng tâng bốc tôi, trù nghệ tôi ra sao trong lòng tôi rõ ràng.
Từ Yến cười nói: Thế nào? Tức giận?
Đổng Học Bân xua tay, Không có, tôi tức giận cái gì.
Từ Yến cười nói: Được, hôm nay chị vui vẻ, cùng tên nhóc cậu uống vài ly.
Đừng đừng, một mình tôi uống là được, ngài cái này. . . Đổng Học Bân đương nhiên không có tức giận.
Coi thường tửu lượng của chị? Từ Yến cười nói: Ngày đó là tâm tình không tốt, hơn nữa cũng đã lâu chưa uống, cho nên mới say, hôm nay sẽ không, cùng cậu uống hai ba ly hẳn là cũng không có vấn đề gì, hơn nữa ngày mai ngày kia đều là ngày nghỉ, cũng không đi làm, cho dù uống say cũng không sao, đến đây, rót rượu đi, ha ha, Mỹ Hà, em cũng uống một ly nha? Hai ta uống chút?
Ngu Mỹ Hà nói: Em, em không biết uống.
Từ Yến nói: Uống chút thôi, thử xem, không được thì đừng uống.
Ngu Mỹ Hà không thể từ chối, Vậy. . . Vậy được rồi, em thử xem.
Đổng Học Bân vừa nhìn, cũng chỉ đành rót rượu, Từ Yến uống rượu cũng được, Đổng Học Bân cũng không nhắc nhở cái gì, nhưng chị Ngu cho tới bây giờ chưa từng uống rượu qua, hắn nói: Chị Ngu, rượu này là rượu xái nguyên tương, kinh thành gọi là kính lưu, đại khái cũng là mới ra còn chưa có pha chế qua, bình thường không chỗ nào bán, cũng không cho bán, là bảy mươi độ hơn, cao hơn so với rượu khác.
Bảy mươi độ? Ngu Mỹ Hà chớp mắt mấy cái, hiển nhiên không quá rõ ràng.
Từ Yến giải thích một câu, Bình thường rượu tinh khiết là chín mươi độ.
Hả? Không khác rượu tinh khiết? Ngu Mỹ Hà kinh ngạc.
Đổng Học Bân nói: Dù sao chị uống cẩn thận một chút, không được thì nhanh chóng dừng.
Từ Yến cầm lấy ly rượu nói: Tới, chúng ta làm một ly trước. . . Quên đi, làm một ngụm trước đi.
Ba người chạm ly, đều nhấp một ngụm, Đổng Học Bân tự nhiên không cần phải nói, tửu lượng của thằng nhãi này cao bao nhiêu ai cũng biết, Từ Yến lông mày nhíu lại, nhắm mắt nâng ly nuốt xuống, uống xong tựa như cảm giác cũng không tệ lắm, nói một câu uống được. Nhưng Ngu Mỹ Hà bên kia thì không tốt lắm, chị Ngu cắn răng nhắm mắt nuốt xuống, uống xong ngụm này thì che miệng lại.
Từ Yến hỏi: Thế nào?
Ngu Mỹ Hà hà hơi nói: Thật cay.
Từ Yến nở nụ cười, Uống là tốt rồi, không cần cố, xem ra tửu lượng của Mỹ Hà cũng không sai.
Không có không có, tôi, tôi khẳng định uống không được một ly này.
Uống không được thì thôi, có thể uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, tới, làm thêm một ngụm.
Rượu vừa ra, bầu không khí nhất thời nhiệt liệt lên, Từ Yến và Ngu Mỹ Hà cũng không chỉ lo nói chuyện phiếm riêng, mà cùng Đổng Học Bân trò chuyện.
Từ Yến nói: Tiểu Bân, cậu và Mỹ Hà làm sao nhận thức?
Đổng Học Bân ặc một cái, Đi trên đường, lúc đó nhìn thấy.
Ngu Mỹ Hà bổ sung nói: Lúc đó em và con gái không có tiền sống, xin cơm trên đường, vẫn là Đổng chủ nhiệm thu giữ bọn em.
Từ Yến nhợt nhạt nói: Chị đã nói rồi chứ? Tên nhóc này, đối với phụ nữ đẹp đặc biệt tốt.
Ngu Mỹ Hà nóng mặt một chút, Không có, Học Bân rất tốt, đối với ai đều rất tốt.
Đổng Học Bân cũng vội vàng nói: Đúng vậy đúng vậy, chị Từ đừng dìm hàng tôi được không?
Được, nể mặt cậu ngày hôm nay làm cơm ngon như vậy, không dìm hàng tên nhóc cậu, tới, dùng bữa. Từ Yến gắp đồ ăn cho Đổng Học Bân và Ngu Mỹ Hà.
Một tiếng. . .
Hai tiếng đồng hồ. . .
Bữa cơm này ăn rất dài, sau khi ăn xong, mấy người đều uống không ít rượu.
Đổng Học Bân uống đương nhiên là nhiều nhất, hắn không dùng reverse đùa giỡn cái gì, cho nên đầu rất mơ hồ, sau khi đứng lên đều lảo đảo, Từ Yến và Ngu Mỹ Hà uống cũng không khác biệt lắm, tửu lượng của Từ Yến cũng được, nhìn qua cũng là trên mặt rất nóng, nhưng người thì không có chuyện gì, Ngu Mỹ Hà ngược lại không tốt, loại rượu xái nguyên tương này tác dụng chậm rất lớn, chị Ngu lúc đầu nghĩ không có gì nên uống thật nhiều, nhưng cuối cùng còn lắc lư hơn so với Đổng Học Bân, sau khi đỡ bàn đứng lên cũng không quá ổn, nhưng cũng may cũng không có say mèm.
Chín giờ hơn.
Đổng Học Bân bưng đầu nói: Chị Từ, chúng tôi trở về?
Từ Yến nhìn thời gian, kinh ngạc nói: A, đã lúc này? Nói chuyện phiếm qua thật đúng là nhanh, thôi, hai người ngày hôm nay cũng đừng đi.
Ngu Mỹ Hà vội nói: Vậy không được vậy không được.
Từ Yến hỏi: Con gái em ở nhà chờ em à?
Cũng không phải. Ngu Mỹ Hà nấc một cái, nói: Thiến Thiến đi nhà ông ngoại bà ngoại ở, buổi tối không về, bất quá. . . Ở chổ của chị không thích hợp.
Có cái gì không thích hợp của? Tiểu Bân cái dạng này, đại tỷ làm sao dám khiến cho hắn lái xe trở lại? Từ Yến lắc đầu nói.
Đổng Học Bân cười khổ, Chị Từ, tửu lượng của tôi chị còn không biết sao? Tôi không sao, khẳng định có thể an toàn đưa chị Ngu về nhà.
Từ Yến cười nói: Bản thân cậu đều đứng không yên, còn có thể cam đoan cái gì? Hơn nữa tôi còn muốn trò chuyện cùng Mỹ Hà nhiều một chút, quyết định như thế nha.
Đừng, vậy, vậy sao ngủ? Đổng Học Bân nói.
Sao đều có thể ngủ, các người đều ở đi. Từ Yến không khỏi phân trần nói.
Đổng Học Bân vừa nghe cũng không có cách, ngủ là ngủ, hắn cũng không phải không qua đêm trong nhà Từ Yến, chỉ bất quá phòng ngủ của nhà chị Từ bị cải tạo thành phòng sách và phòng luyện công, trong nhà chỉ có một phòng ngủ có thể ở, Đổng Học Bân muốn ngủ phỏng chừng cũng chỉ có thể ngủ sô pha.
Tôi đi rửa cái mặt trước. Ngu Mỹ Hà đi đến phòng vệ sinh.
Từ Yến ở phía sau nói: Áo ngủ chị còn một bộ, không có mặc qua, một hồi em mặc vào đi, bàn chải đánh răng trong phòng vệ sinh cũng có cái mới.
Ngu Mỹ Hà bước chân lay động đi vào, đóng cửa phòng vệ sinh.
Từ Yến cười nhìn Đổng Học Bân, Bằng không chị ngủ sô pha, cậu và Mỹ Hà ngủ trong phòng?
Đổng Học Bân trên mặt đỏ bừng nói: Ngài nói gì vậy, tôi cùng chị Ngu cũng là bạn tốt, tôi cùng cô ấy ngủ thì tính chuyện gì xảy ra nhi, nam nữ không được. Thằng nhãi này làm bộ làm tịch lên.
Từ Yến gật đầu, nói: Vậy chị cùng Mỹ Hà ngủ trong phòng? Tên nhóc cậu ngủ trên sô pha?
Đổng Học Bân ừ một tiếng, nhìn thân thể đầy ắp của Từ Yến, nương rượu không tự chủ được kéo đi cô ấy, còn nổi gan hôn lên tóc cô ấy.
Từ Yến không từ chối, nhưng không đồng ý, Không khác biệt lắm là được.
Đổng Học Bân không nghe, được một tấc lại muốn tiến một thước hung hăng ngắt một cái lên ngực cô ấy.
Từ Yến lớn hơn không ít so với Đổng Học Bân, cho nên áp lực trên tâm lý của hắn vẫn là không ít, cũng là uống rượu Đổng Học Bân mới dám làm càn như thế, hơn nữa hắn cũng biết, vô luận mình làm cái gì Từ Yến tựa như cũng sẽ không thật sự tức giận hắn, cho nên Đổng Học Bân lá gan cũng lớn.
Thật mềm mại.
Thật ấm áp.
Nhưng không đợi Đổng Học Bân sờ sờ hôn hôn, cửa phòng vệ sinh đột nhiên không hề dấu hiệu mở ra, Ngu Mỹ Hà đi tới nói: Bàn chải đánh răng em không tìm được, chị Từ. . . A! Sau đó Ngu Mỹ Hà sửng sốt một chút, trên mặt đỏ lên tới cổ, Tôi, tôi. . . Vội vội vàng vàng lấy tay đóng cửa.
Đổng Học Bân uống rượu, phản ứng cũng rất chậm, tay sờ trên ngực Từ Yến căn bản chưa kịp rút về, cái miệng cũng còn đang hôn tóc Từ Yến.
Chị Ngu khẳng định nhìn thấy!
Đổng Học Bân mồ hôi đều đổ xuống tới, Cái này, cái này. . .
Từ Yến nhìn nhìn hắn, Hiện tại được chưa?
Đổng Học Bân cười xấu hổ nói: Xin lỗi chị Từ, tôi cái này. . .
Chị quay về phòng thay quần áo, cậu cũng đi rửa mặt đi. Từ Yến thật ra không có phản ứng lớn, chỉ là nhàn nhạt nói một câu xong thì đi vào phòng ngủ đóng cửa.
Không bao lâu.
Ngu Mỹ Hà rửa mặt đi ra.
Từ Yến cũng thay áo ngủ đi ra phòng ngủ.
Có một màn vừa rồi, bầu không khí trong phòng khách nhất thời xấu hổ tới cực điểm.
Ba người ai cũng không nói chuyện, không ai biết nên nói cái gì.
Đổng Học Bân không thể chịu được, vội vàng vào phòng vệ sinh, Tôi cũng rửa mặt đi, hai ngài. . . hai ngài ngủ đi trước đi, khụ khụ, ngủ ngon ngủ ngon.
Ài.
Kích động là ma quỷ !
Đổng Học Bân ơi Đổng Học Bân! Đầu óc mày để đâu thế! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
/2031
|