Tướng quân Tạ Lâm từ biên quan vừa về đến. Cuộc lật đổ của Cao Quân Lam diễn ra đột ngột, ông vốn định kéo quân về tiếp viện nhưng thư của Tần Vũ Quân đã chuyển đến. Nghe ông ấy phân tích tình hình: Tứ hoàng tử dù là dòng chính thống nhưng lại câu kết cùng Đông quốc, Cao Quân Lam tuy là kẻ nổi loạn nhưng lại được lòng dân, lại đang nắm giữ loại vũ khí bí mật khiến Đông quốc và các chư hầu đều e ngại. Mạc tri thủ dù có đổi chủ mới cũng không ảnh hưởng đến dân chúng, không nên khiến lòng người thêm loạn lúc này.
Nhưng có một tin tức quan trọng không thể không báo. Ông đành vội vã quay về.
Trong điện, Cao Quân Lam ngồi trên ngai vàng, không mặc long bào, vẻ mặt đăm chiêu.
Tạ Lâm cũng ngại ngần. Hắn chưa xưng đế, cũng chưa phải là quốc chủ, rất khó để xưng hô.
-Cao…Cao công tử.
Do thám cho biết, Đông quốc bề ngoài án binh bất động nhưng đang âm thầm thực hiện liên minh. Vọng Yểm quốc được đánh giá rất cao vì Đông Phương Phong xử sự dứt khoát, từ một hoàng đế bù nhìn đã giành lại quyền vị, còn giáng lại cho những quốc gia mưu đồ xâm lược những đòn phản công đáng sợ. Không nghi ngờ gì nữa. Vọng Yểm quốc chính là một kình địch mạnh mẽ trong tương lai.
-Ông cứ nói đi!
-Theo thần…Đông quốc muốn liên kế với Vọng Yểm, mục tiêu chính là chúng ta. Hiện nay Mạc tri thủ đang nội loạn, còn chưa có tân quân….Thần e là….
Làm hoàng đế thực sự rất phiền phức. Nhưng mà…
-Đông quốc định làm gì? Theo ta được biết, chúng cũng từng muốn đục nước béo cò Vọng Yểm mà…
-Quốc chủ Đông quốc đã đưa công chúa Sa Hoa sang Vọng Yểm, ý đồ kết thông gia.
Cao Quân Lam nhướng mày. Gả công chúa Sa Hoa cho Vọng Yểm quốc, liên minh chính trị rất có lợi. Đám thần tử Vọng Yểm nhất định sẽ tâu cùng hoàng thượng chấp nhận. Lúc đó thì Ninh Nhi…
Lấy chung chồng? Lại là công chúa? Em gái Cao Quân Lam chẳng phải sẽ thiệt thòi sao?
Tin tức hắn nhận được. Ninh Nhi là hoàng phi Vọng Yểm, rất được yêu thương. Nhưng nam tử, giang sơn làm trọng, quốc chủ Vọng Yểm dù có yêu thương Ninh nhi đến mấy cũng không thể vì nàng mà bỏ giang sơn. Chỉ có ca ca yêu thương muội tử. Chỉ có Cao Quân Lam chủ động đến một bước, cho Ninh Nhi danh phận, để đám người đó không dám khinh dễ muội muội của hắn.
-Ngay lập tức cho người đưa thư hàm sang Vọng Yểm. Ta -Cao Quân Lam sẽ nhanh chóng sang đó đón em gái là Ninh phi của Vọng Yểm quốc về.
-Cao công tử…
-Ba ngày nữa, ta sẽ làm lễ thành hôn cùng công chúa Uyển Thanh, sau đó thông cáo thiên hạ, chính thức lên ngôi quốc chủ Mạc tri thủ, đổi quốc hiệu là Bạch Liên.
-Tuân lệnh.
Cả đời hắn, chỉ mong em gái mình hạnh phúc. Dù phải đánh đổi bằng sinh mạng, bằng danh dự, bằng sự kiêu hãnh bản thân….Em gái là tất cả điều tốt đẹp trong đời hắn. Nhất định không để Ninh Nhi khóc….Không để nàng rơi một giọt nước mắt nào.
Ánh mắt Cao Quân Lam chợt tối đi…
-Công chúa của Đông quốc đã lên đường chưa?
-Theo thám tử mật báo, đã lên đường từ hôm qua.
-Hạ lệnh. Bằng mọi giá, giết chết nàng ta…Không cho nàng ta cơ hội đến Vọng Yểm. Tin tức phải nhanh chóng đưa về đây, thông báo cho ta, không để sót một chi tiết nào.
-Tuân lệnh…
-Tạ tướng quân…
-Thần nghe lời dạy…
-Ta có một loại vũ khí đặc biệt. Ông đến kho mang vài cái đến ngay biên giới Đông quốc, thực hiện tập trận công khai cho bọn chúng thấy sức mạnh của nó. Cách chế tạo ta cũng sẽ cho người đem đến sau, cùng ông chế tạo thêm đề phòng lúc cần kíp. Chỉ cần phát hiện ai xâm lược biên giới, giết không tha…
-Thần tuân chỉ,,,,
Cao Quân Lam rời khỏi điện…Gió đêm phả vào khuôn mặt thanh tú. Nụ cười của cô bé con lại hiện ra trước mắt, như đóa bạch liên thanh khiết chẳng vướng bụi trần.
-Ca ca…Ca ca thương muội không?
Ca ca luôn thương muội. Dù ca ca có chết, cũng phải dùng tấm thân này che chở cho muội….Muội muội….Diệp nhi…
Đằng xa lại có tiếng gào khóc văng vẳng. Tiếng khóc từ cung Chiêu thánh. Từ hôm đó, Uyển Thanh như điên loạn, cứ cười cười, khóc khóc…Thấy hắn là như thấy quái vật. Nàng hận hắn….Nàng căm thù Cao Quân Lam vô hạn…..Nhưng một khi đã quyết định, hắn sẽ không bao giờ hối hận. Nợ máu phải trả bằng máu, thế thôi!
Nhưng có một tin tức quan trọng không thể không báo. Ông đành vội vã quay về.
Trong điện, Cao Quân Lam ngồi trên ngai vàng, không mặc long bào, vẻ mặt đăm chiêu.
Tạ Lâm cũng ngại ngần. Hắn chưa xưng đế, cũng chưa phải là quốc chủ, rất khó để xưng hô.
-Cao…Cao công tử.
Do thám cho biết, Đông quốc bề ngoài án binh bất động nhưng đang âm thầm thực hiện liên minh. Vọng Yểm quốc được đánh giá rất cao vì Đông Phương Phong xử sự dứt khoát, từ một hoàng đế bù nhìn đã giành lại quyền vị, còn giáng lại cho những quốc gia mưu đồ xâm lược những đòn phản công đáng sợ. Không nghi ngờ gì nữa. Vọng Yểm quốc chính là một kình địch mạnh mẽ trong tương lai.
-Ông cứ nói đi!
-Theo thần…Đông quốc muốn liên kế với Vọng Yểm, mục tiêu chính là chúng ta. Hiện nay Mạc tri thủ đang nội loạn, còn chưa có tân quân….Thần e là….
Làm hoàng đế thực sự rất phiền phức. Nhưng mà…
-Đông quốc định làm gì? Theo ta được biết, chúng cũng từng muốn đục nước béo cò Vọng Yểm mà…
-Quốc chủ Đông quốc đã đưa công chúa Sa Hoa sang Vọng Yểm, ý đồ kết thông gia.
Cao Quân Lam nhướng mày. Gả công chúa Sa Hoa cho Vọng Yểm quốc, liên minh chính trị rất có lợi. Đám thần tử Vọng Yểm nhất định sẽ tâu cùng hoàng thượng chấp nhận. Lúc đó thì Ninh Nhi…
Lấy chung chồng? Lại là công chúa? Em gái Cao Quân Lam chẳng phải sẽ thiệt thòi sao?
Tin tức hắn nhận được. Ninh Nhi là hoàng phi Vọng Yểm, rất được yêu thương. Nhưng nam tử, giang sơn làm trọng, quốc chủ Vọng Yểm dù có yêu thương Ninh nhi đến mấy cũng không thể vì nàng mà bỏ giang sơn. Chỉ có ca ca yêu thương muội tử. Chỉ có Cao Quân Lam chủ động đến một bước, cho Ninh Nhi danh phận, để đám người đó không dám khinh dễ muội muội của hắn.
-Ngay lập tức cho người đưa thư hàm sang Vọng Yểm. Ta -Cao Quân Lam sẽ nhanh chóng sang đó đón em gái là Ninh phi của Vọng Yểm quốc về.
-Cao công tử…
-Ba ngày nữa, ta sẽ làm lễ thành hôn cùng công chúa Uyển Thanh, sau đó thông cáo thiên hạ, chính thức lên ngôi quốc chủ Mạc tri thủ, đổi quốc hiệu là Bạch Liên.
-Tuân lệnh.
Cả đời hắn, chỉ mong em gái mình hạnh phúc. Dù phải đánh đổi bằng sinh mạng, bằng danh dự, bằng sự kiêu hãnh bản thân….Em gái là tất cả điều tốt đẹp trong đời hắn. Nhất định không để Ninh Nhi khóc….Không để nàng rơi một giọt nước mắt nào.
Ánh mắt Cao Quân Lam chợt tối đi…
-Công chúa của Đông quốc đã lên đường chưa?
-Theo thám tử mật báo, đã lên đường từ hôm qua.
-Hạ lệnh. Bằng mọi giá, giết chết nàng ta…Không cho nàng ta cơ hội đến Vọng Yểm. Tin tức phải nhanh chóng đưa về đây, thông báo cho ta, không để sót một chi tiết nào.
-Tuân lệnh…
-Tạ tướng quân…
-Thần nghe lời dạy…
-Ta có một loại vũ khí đặc biệt. Ông đến kho mang vài cái đến ngay biên giới Đông quốc, thực hiện tập trận công khai cho bọn chúng thấy sức mạnh của nó. Cách chế tạo ta cũng sẽ cho người đem đến sau, cùng ông chế tạo thêm đề phòng lúc cần kíp. Chỉ cần phát hiện ai xâm lược biên giới, giết không tha…
-Thần tuân chỉ,,,,
Cao Quân Lam rời khỏi điện…Gió đêm phả vào khuôn mặt thanh tú. Nụ cười của cô bé con lại hiện ra trước mắt, như đóa bạch liên thanh khiết chẳng vướng bụi trần.
-Ca ca…Ca ca thương muội không?
Ca ca luôn thương muội. Dù ca ca có chết, cũng phải dùng tấm thân này che chở cho muội….Muội muội….Diệp nhi…
Đằng xa lại có tiếng gào khóc văng vẳng. Tiếng khóc từ cung Chiêu thánh. Từ hôm đó, Uyển Thanh như điên loạn, cứ cười cười, khóc khóc…Thấy hắn là như thấy quái vật. Nàng hận hắn….Nàng căm thù Cao Quân Lam vô hạn…..Nhưng một khi đã quyết định, hắn sẽ không bao giờ hối hận. Nợ máu phải trả bằng máu, thế thôi!
/40
|