Các sư huynh sư tỷ đều chỉ có thể giao tiếp với anh qua một cánh cửa.
Vy Vy thử đẩy cửa vào kết giới mà Tiểu Bạch lập nên dường như không có nghĩa lý gì với Vy Vy, cô cứ thể đẩy cửa bước vào.
Vừa bước vào phòng trước mắt cô là tiểu Du Lạc… thật sự rất giống Du Lạc hồi nhỏ.
Lúc trước khi anh bị cô biến về bộ dạng này nhưng vì quá lo lắng nên cô chưa nhìn rõ dáng vẻ của anh, thật không ngờ khi Tiểu Bạch hóa nhỏ lại giống Du Lạc đến như vậy.
Chẳng lẽ… Tiểu Bạch là kiếp trước của Du Lạc?
Cô và anh có duyên mẹ con từ kiếp này luôn sao?
“Nè sao cô vào đây được?”
Vy Vy khẽ bật cười “Ừm thì cửa không chốt thì vào thôi.”
“Cô còn ở đó cười, có phải do cô làm không hả?”
Vy Vy giả ngây ngô “Tôi á? Đâu có đâu, đột nhiên đang bình thường anh ngất xỉu thế là biến thành bộ dạng này đó.”
Tiểu Bạch cũng không nghi ngờ cô nữa “Thế chắc trong móng tay của con yêu nữ không da đó có thứ gì đó khiến cơ thể ta bị teo lại nhỏ thành thế này.”
Cô cũng gật đầu coi là như thế, nếu để anh biết chính cô làm anh thành thế này thì chắc anh sẽ gào ầm lên đòi cô biến lại về mất, mà cô thì không có cách biến về.
Trong tương lai chắc chắn cô sẽ giúp anh biến về hoặc là …không.
Cứ coi như cô luyện tập cách làm mẹ khi đối mặt với gương mặt Du Lạc đi, cô đã trấn an mình như vậy.
Thấy cô yên tĩnh một cách kỳ lạ anh khẽ nói “Nè làm gì mà ngồi ngẩn ngơ ở đó thế?”
“Đâu có gì đâu!”
“Nè!”
“Gì?”
“Ta đói rồi cô xuống bếp lấy đồ ăn cho ta đi!”
Biết bản thân mình là người sai nên Vy Vy chấp nhận nghe theo cô xuống bếp lấy đồ ăn cho anh.
Tiểu Bạch nghi hoặc “Nói là làm luôn à?” Anh chợt nhận ra “Nhưng cô ấy đâu biết nhà bếp ở đâu?”
Bên kia Vy Vy đang mở sách tìm kiếm cách có thể biến Tiểu Bạch về hình dáng ban đầu nhưng trong đó chẳng có chút thông tin nào hết.
“Đợi chút…!!!” Giọng Tiểu Bạch gọi cô.
Vy Vy nghe thấy tiếng cô vội vàng cất quyển sách đi.
“Sao cô đi gì mà nhanh thế?”
“Có sao?” Vy Vy giả ngu
Ý chỉ anh chân ngắn à?
Anh bất lực chỉ hướng ngược lại “Nhà bếp hướng đằng kia!”
Vy Vy hiểu ra “À thế à!” cô cùng anh đi về hướng ngược lại.
Suốt quãng đường tới nhà bếp rất nhiều sư đệ gặp Tiểu Bạch đều cất tiếng chào nhưng sau lưng Tiểu Bạch thì lại cười nhạo dáng vẻ hiện giờ của anh, họ coi anh là người không có năng lực nên mới bị yêu quái biến thành như vậy.
Tiểu Bạch có chiếc tai rất nhanh nhạy nên dù họ có nói nhỏ đến đâu anh cũng có thể nghe rõ mồn một.
Nhiều kẻ không phải người của Đông Trạch Viên còn quá đáng hơn khi thấy Tiểu Bạch họ gọi anh là cu tý mặc dù anh là sư huynh của họ.
“Sao họ lại quá đáng như thế chứ!” Vy Vy định ba mặt một lời với họ nhưng bị Tiểu Bạch cản lại bằng đôi bàn tay nhỏ xinh.
“Kệ họ đi, họ không phải người của Đông Trạch Viên nên nếu gây sự với các viện khác thì mọi chuyện càng trở nên rắc rối hơn thôi.”
Vy Vy vẻ mặt buồn rầu nhìn anh “Chẳng lẽ không còn cách nào để khôi phục dáng vẻ ban đầu sao?”
Tiểu Bạch thở dài “Linh Lung sư tỷ đã nhờ sư tôn tới xem rồi, họ nói sẽ tìm cách giải quyết. Nhưng họ còn biết bao nhiêu việc, việc của ta chỉ là việc nhỏ nên chắc chắn sẽ rất rất lâu sau họ mới giải quyết.”
“Huynh chấp nhận như vậy luôn à?”
“Tất nhiên là không rồi! Dù sao đi nữa ta… ta vẫn chưa có một mối tình nào…”
Vy Vy giả bộ không hiểu “Ủa thế Đường Nguyệt là như nào …?”
“Ta chỉ coi muội ấy là muội muội thôi, từ trước tới giờ ta chưa từng có ý với muội ấy!”
Cô gật đầu tỏ vẻ quan tâm “Thật thế sao? Nhưng ta thấy Đường Nguyệt không coi huynh chỉ là một sư huynh bình thường đâu!”
“Ta đói rồi đi ăn nhanh đi!”
Vy Vy đành đi theo.
Khi cả hai ăn uống lo say bước ra khỏi nhà bếp thì Tiểu Bạch gặp ngay người mà anh muốn tránh nhất, không phải Đường Nguyệt mà là kẻ khác.
“Ôi ai đây??? Trong Đông viện chúng ta có đệ tử mới bao giờ vậy?”
Hắn ta là người nhập môn cùng ngày với Tiểu Bạch, do tâm hắn không vững luôn bị tà ma hê hoặc nên hắn chỉ được là tiểu đệ đứng sau Tiểu Bạch.
Ở Trạch An Viên không quan tuổi tác thứ quan trọng là cấp bậc, càng là người cấp bậc cao thì chắc chắn sẽ được có sự tôn trọng của người khác.
Gương mặt hắn khá già nếu không ai nói hắn là tiểu đệ của Tiểu Bạch thì có lẽ sẽ hiểu nhầm hắn là sư thúc trong Đông viện.
Dù là tiểu đệ nhưng hắn ta luôn tỏ vẻ trịnh thượng kiêu căng không coi Tiểu Bạch vào mắt và đặc biệt dành tình cảm cho Đường Nguyệt.
Do Đường Nguyệt dành tình cảm cho Tiểu Bạch nên càng vì thế mà hắn càng ghét Tiểu Bạch hơn.
Cũng chính vì muốn tránh mặt hắn nên Tiểu Bạch mới tạo kết giới không muốn gặp ai.
“Sư huynh trông thần khí hồng hào quá nhỉ trả bù cho đệ đây, đệ vừa bắt được quỷ ở trấn Ngư Hà giờ mới có thời gian nghỉ ngơi đấy! Đệ đã tới thăm huynh thế mà huynh không gặp ai ngờ giờ chúng ta lại gặp nhau ở đây như thế này.
Vy Vy khẽ hỏi nhỏ Tiểu Bạch “Ai thế? Sao trông hắn ngông cuồng thế?”
“Kiều Bách Liên đệ tử thứ 6 của Đông viện cũng như là đệ tử thứ 101 của Trạch An Viên.”
Cô gật đầu hiểu ra, cô vội hành lễ theo cách học lỏm của người Đông viện với Kiều Bách Liên “Sư huynh!!!”
Hắn ta lúc này mới để ý Vy Vy “Cô nương là…???”
“Muội là đệ tử mới của Đông viện chúng ta, Linh Lung sư tỷ đã thông báo cho sư tôn rồi ạ thế nên chẳng mấy chốc muội cũng sẽ được phong hiệu như các huynh thôi.”
Vy Vy nói tiếp “Muội đã nghe uy danh của huynh từ lâu, muội thực sự rất ngưỡng mộ huynh, nếu có thể sau này huynh hướng dẫn muội bắt yêu nhé!”
Đột nhiên được người khác khen lại còn là cô nương xinh đẹp nên Kiểu Bách Liên cũng nở mũi tự hào, hắn ta cũng rất vui vẻ đồng ý.
Còn bên kia lại có người không được vui.
Vy Vy thử đẩy cửa vào kết giới mà Tiểu Bạch lập nên dường như không có nghĩa lý gì với Vy Vy, cô cứ thể đẩy cửa bước vào.
Vừa bước vào phòng trước mắt cô là tiểu Du Lạc… thật sự rất giống Du Lạc hồi nhỏ.
Lúc trước khi anh bị cô biến về bộ dạng này nhưng vì quá lo lắng nên cô chưa nhìn rõ dáng vẻ của anh, thật không ngờ khi Tiểu Bạch hóa nhỏ lại giống Du Lạc đến như vậy.
Chẳng lẽ… Tiểu Bạch là kiếp trước của Du Lạc?
Cô và anh có duyên mẹ con từ kiếp này luôn sao?
“Nè sao cô vào đây được?”
Vy Vy khẽ bật cười “Ừm thì cửa không chốt thì vào thôi.”
“Cô còn ở đó cười, có phải do cô làm không hả?”
Vy Vy giả ngây ngô “Tôi á? Đâu có đâu, đột nhiên đang bình thường anh ngất xỉu thế là biến thành bộ dạng này đó.”
Tiểu Bạch cũng không nghi ngờ cô nữa “Thế chắc trong móng tay của con yêu nữ không da đó có thứ gì đó khiến cơ thể ta bị teo lại nhỏ thành thế này.”
Cô cũng gật đầu coi là như thế, nếu để anh biết chính cô làm anh thành thế này thì chắc anh sẽ gào ầm lên đòi cô biến lại về mất, mà cô thì không có cách biến về.
Trong tương lai chắc chắn cô sẽ giúp anh biến về hoặc là …không.
Cứ coi như cô luyện tập cách làm mẹ khi đối mặt với gương mặt Du Lạc đi, cô đã trấn an mình như vậy.
Thấy cô yên tĩnh một cách kỳ lạ anh khẽ nói “Nè làm gì mà ngồi ngẩn ngơ ở đó thế?”
“Đâu có gì đâu!”
“Nè!”
“Gì?”
“Ta đói rồi cô xuống bếp lấy đồ ăn cho ta đi!”
Biết bản thân mình là người sai nên Vy Vy chấp nhận nghe theo cô xuống bếp lấy đồ ăn cho anh.
Tiểu Bạch nghi hoặc “Nói là làm luôn à?” Anh chợt nhận ra “Nhưng cô ấy đâu biết nhà bếp ở đâu?”
Bên kia Vy Vy đang mở sách tìm kiếm cách có thể biến Tiểu Bạch về hình dáng ban đầu nhưng trong đó chẳng có chút thông tin nào hết.
“Đợi chút…!!!” Giọng Tiểu Bạch gọi cô.
Vy Vy nghe thấy tiếng cô vội vàng cất quyển sách đi.
“Sao cô đi gì mà nhanh thế?”
“Có sao?” Vy Vy giả ngu
Ý chỉ anh chân ngắn à?
Anh bất lực chỉ hướng ngược lại “Nhà bếp hướng đằng kia!”
Vy Vy hiểu ra “À thế à!” cô cùng anh đi về hướng ngược lại.
Suốt quãng đường tới nhà bếp rất nhiều sư đệ gặp Tiểu Bạch đều cất tiếng chào nhưng sau lưng Tiểu Bạch thì lại cười nhạo dáng vẻ hiện giờ của anh, họ coi anh là người không có năng lực nên mới bị yêu quái biến thành như vậy.
Tiểu Bạch có chiếc tai rất nhanh nhạy nên dù họ có nói nhỏ đến đâu anh cũng có thể nghe rõ mồn một.
Nhiều kẻ không phải người của Đông Trạch Viên còn quá đáng hơn khi thấy Tiểu Bạch họ gọi anh là cu tý mặc dù anh là sư huynh của họ.
“Sao họ lại quá đáng như thế chứ!” Vy Vy định ba mặt một lời với họ nhưng bị Tiểu Bạch cản lại bằng đôi bàn tay nhỏ xinh.
“Kệ họ đi, họ không phải người của Đông Trạch Viên nên nếu gây sự với các viện khác thì mọi chuyện càng trở nên rắc rối hơn thôi.”
Vy Vy vẻ mặt buồn rầu nhìn anh “Chẳng lẽ không còn cách nào để khôi phục dáng vẻ ban đầu sao?”
Tiểu Bạch thở dài “Linh Lung sư tỷ đã nhờ sư tôn tới xem rồi, họ nói sẽ tìm cách giải quyết. Nhưng họ còn biết bao nhiêu việc, việc của ta chỉ là việc nhỏ nên chắc chắn sẽ rất rất lâu sau họ mới giải quyết.”
“Huynh chấp nhận như vậy luôn à?”
“Tất nhiên là không rồi! Dù sao đi nữa ta… ta vẫn chưa có một mối tình nào…”
Vy Vy giả bộ không hiểu “Ủa thế Đường Nguyệt là như nào …?”
“Ta chỉ coi muội ấy là muội muội thôi, từ trước tới giờ ta chưa từng có ý với muội ấy!”
Cô gật đầu tỏ vẻ quan tâm “Thật thế sao? Nhưng ta thấy Đường Nguyệt không coi huynh chỉ là một sư huynh bình thường đâu!”
“Ta đói rồi đi ăn nhanh đi!”
Vy Vy đành đi theo.
Khi cả hai ăn uống lo say bước ra khỏi nhà bếp thì Tiểu Bạch gặp ngay người mà anh muốn tránh nhất, không phải Đường Nguyệt mà là kẻ khác.
“Ôi ai đây??? Trong Đông viện chúng ta có đệ tử mới bao giờ vậy?”
Hắn ta là người nhập môn cùng ngày với Tiểu Bạch, do tâm hắn không vững luôn bị tà ma hê hoặc nên hắn chỉ được là tiểu đệ đứng sau Tiểu Bạch.
Ở Trạch An Viên không quan tuổi tác thứ quan trọng là cấp bậc, càng là người cấp bậc cao thì chắc chắn sẽ được có sự tôn trọng của người khác.
Gương mặt hắn khá già nếu không ai nói hắn là tiểu đệ của Tiểu Bạch thì có lẽ sẽ hiểu nhầm hắn là sư thúc trong Đông viện.
Dù là tiểu đệ nhưng hắn ta luôn tỏ vẻ trịnh thượng kiêu căng không coi Tiểu Bạch vào mắt và đặc biệt dành tình cảm cho Đường Nguyệt.
Do Đường Nguyệt dành tình cảm cho Tiểu Bạch nên càng vì thế mà hắn càng ghét Tiểu Bạch hơn.
Cũng chính vì muốn tránh mặt hắn nên Tiểu Bạch mới tạo kết giới không muốn gặp ai.
“Sư huynh trông thần khí hồng hào quá nhỉ trả bù cho đệ đây, đệ vừa bắt được quỷ ở trấn Ngư Hà giờ mới có thời gian nghỉ ngơi đấy! Đệ đã tới thăm huynh thế mà huynh không gặp ai ngờ giờ chúng ta lại gặp nhau ở đây như thế này.
Vy Vy khẽ hỏi nhỏ Tiểu Bạch “Ai thế? Sao trông hắn ngông cuồng thế?”
“Kiều Bách Liên đệ tử thứ 6 của Đông viện cũng như là đệ tử thứ 101 của Trạch An Viên.”
Cô gật đầu hiểu ra, cô vội hành lễ theo cách học lỏm của người Đông viện với Kiều Bách Liên “Sư huynh!!!”
Hắn ta lúc này mới để ý Vy Vy “Cô nương là…???”
“Muội là đệ tử mới của Đông viện chúng ta, Linh Lung sư tỷ đã thông báo cho sư tôn rồi ạ thế nên chẳng mấy chốc muội cũng sẽ được phong hiệu như các huynh thôi.”
Vy Vy nói tiếp “Muội đã nghe uy danh của huynh từ lâu, muội thực sự rất ngưỡng mộ huynh, nếu có thể sau này huynh hướng dẫn muội bắt yêu nhé!”
Đột nhiên được người khác khen lại còn là cô nương xinh đẹp nên Kiểu Bách Liên cũng nở mũi tự hào, hắn ta cũng rất vui vẻ đồng ý.
Còn bên kia lại có người không được vui.
/126
|