Chương 23: Như thế nào mới là vong ân phụ nghĩa ? Mộ Dung Thất Thất khiêm thuận* khiến cho Đoan Mộc Tình cảm thấy thật khoái hoạt, đặc biệt một câu “thái tử” cuối cùng kia càng khiến cho Đoan Mộc Tình thêm thoải mái trong lòng, nàng vuốt ve bụng mình, giống như có thể lập tức hoài thai một nam hài, hơn nữa khi sinh hạ hắn có thể kế thừa hoàng vị. (*khiêm tốn+ nhún nhường) “Khi bổn cung sinh hạ thái tử, người đầu tiên ta ban thưởng sẽ là ngươi!” Đoan Mộc Tình trở lại Thanh Loan cung, vừa ngồi xuống, không bao lâu Long Trạch Vũ lại tới đây . Nhìn Long Trạch Vũ đến, Đoan Mộc Tình cảm thấy thực kinh ngạc, chẳng lẽ nhanh như vậy hắn đã biết chuyện về Tấn Mặc? Nàng còn chưa tìm ra cách để giải thích về chuyện của Tấn Mặc đâu! Hoàng Thượng vốn cũng đã không hề yêu thích mình, nếu hắn lấy chuyện này làm cái cớ phán Đoan Mộc gia tội cấu kết Bắc Chu, vậy phải làm như thế nào cho phải? Chỉ trong, những suy nghĩ rối loạn của Đoan Mộc Tình vòng một vòng lại một vòng, trong lòng bàn tay cũng bởi vì khẩn trương mà trở nên ướt át. “Hoàng hậu, trẫm hôm nay đến có một việc muốn nói với ngươi.” Chuyện mà Đoan Mộc Tình tưởng tượng cũng không có phát sinh, ngược Long Trạch Vũ lại dùng thái độ bình thường ngồi bên người nàng, đem tay nàng đặt vào lòng bàn tay của mình. Động tác vô cùng thân thiết như vậy, khiến cho Đoan Mộc Tình sửng sốt. Đã bao nhiêu lâu rồi hắn mới thân thiết như vậy với nàng? Một năm, ba năm, hay là năm năm? Chính Đoan Mộc Tình cũng không nhớ rõ. Long Trạch Vũ cũng không có nhận thấy được sự khác thường của Đoan Mộc Tình, hắn chỉ biết nghĩ đến chuyện khiến hắn phẫn nộ ,“Hôm nay trẫm nhận được cầu hôn thư của Bắc Chu, Hoàn Nhan Liệt muốn trẫm đem công chúa gả qua đó! Ngươi cũng biết, thực lực của nước ta căn bản không thể chống lại Bắc Chu!” “Hoàn Nhan Liệt?” Không phải chuyện là chuyện mà mình suy đoán, Đoan Mộc Tình nhất thời cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nhưng lại nghĩ đến công chúa hoàng thất duy nhất đủ tuổi kết hôn, kia không phải nữ nhi thân sinh Long Trạch Vũ Nhi của mình sao, tâm tình của Đoan Mộc Tình lại lần nữa khẩn trương. Nhìn đến nam nhân trước mắt này đã làm bạn với mình hơn mười năm, khẽ chau mày, Đoan Mộc Tình thật cẩn thận mở miệng,“Hoàng Thượng, người không phải muốn đem Vũ Nhi gả đi chứ? Nhưng mà so về tuổi tác, Hoàn Nhan Liệt có thể làm phụ thân nàng a!” “Hoàng hậu, không phải như thế.” Long Trạch Vũ đem Đoan Mộc Tình ôm vào trong ngực, cằm tựa vào vai Đoan Mộc Tình, thanh âm cũng trở nên khổ sở,“Hoàn Nhan Liệt muốn thay Nam Lân vương Phượng Thương cầu thân! Nghe nói Phượng Thương thân mình không tốt, Hoàn Nhan Liệt muốn cho công chúa thành thân, cấp cho Phượng Thương để xung hỉ……” “Không!” Nghe được từ Nam Lân vương Phượng Thương này, tâm Đoan Mộc Tình lập tức xoắn thành một đoàn. Gắn kết lại hết thảy mọi chuyện, Đoan Mộc Tình rốt cuộc cẩn thận suy nghĩ xem vì sao hôm nay Tấn Mặc lại lớn mật giả mạo như vậy mà đi gặp nàng, chẳng lẽ là thay chủ tử của mình nhìn xem nhạc mẫu tương lai? Thì ra là thế! Thì ra là thế a! “Hoàng Thượng, không được a! Thiên hạ này không người nào không biết Nam Lân vương tính cách bạo lệ, đã khắc chết tám vị phu nhân trước. Nay Hoàn Nhan Liệt muốn chúng ta đem Vũ Nhi gả đi, kia không phải đem nàng đẩy xuống hố lửa sao!” Nghĩ đến những lời đồn về Phượng Thương, Đoan Mộc Tình không khỏi rùng mình một cái. Thị huyết, lãnh khốc, vô tình…… Để cho nữ nhi của nàng gả cho một người ma quỷ như vậy, nàng có chết cũng không đáp ứng! Phản ứng của Đoan Mộc Tình không ngoài dự kiến của Long Trạch Vũ, nhưng là hắn không còn biện pháp nào khác a! Bắc Chu binh hùng tướng mạnh, Nam Lân vương Phượng Thương lại dụng binh như thần, nếu không đáp ứng, vạn nhất chọc giận Bắc Chu, đến lúc đó bọn họ huy binh chinh phục nam, hậu quả thực là không tưởng! “Hoàng hậu, trẫm cũng không muốn như vậy. Năm đó một trận Nhạn Đãng sơn đã khiến bốn mươi vạn nam đinh tinh tráng của Tây Kỳ thua thảm bại, tuy rằng qua mười lăm năm, nhưng quốc lực vừa mới được khôi phục, chúng ta không có năng lực chống lại cường đại Bắc Chu a –” Lần đầu tiên Long Trạch Vũ có cảm giác thất bại, hắn không đủ tư cách để làm một vị phụ thân, rõ ràng biết đó là bẫy rập, là hố lửa, nhưng hắn vẫn là không thể không đẩy nữ nhi thân sinh của mình xuống đó, bởi vì hắn vô năng, không thể nói “Không” đối với yêu cầu của Hoàn Nhan Liệt. “Hoàng hậu, trẫm thực xin lỗi ngươi, thực xin lỗi Vũ Nhi –” “Không muốn!” Một thân ảnh màu vàng nhạt xông vào,“Phụ hoàng, mẫu hậu, nữ nhi không muốn gả cho Quỷ Vương! Không muốn gả cho hắn!” “Vũ Nhi……” Nhìn thấy nữ nhi bộ dáng tràn đầy nước mắt của nữ nhi, trong lòng Đoan Mộc Tình đau đến không chịu nổi, lập tức giãy ra khỏi cái ôm của Long Trạch Vũ, đem Long Trạch Vũ Nhi ôm vào trong ngực,“Vũ Nhi, mẫu hậu sẽ không để ngươi gả cho hắn ! Sẽ không để ngươi gả cho hắn xung hỉ !” “Hồ đồ!” Nghe được “lời vô vị” của Đoan Mộc Tình, Long Trạch Vũ mở miệng răn dạy,“Chẳng lẽ ngươi vì Vũ Nhi, không để ý tới an nguy của dân chúng Tây Kì quốc sao!” “Phụ hoàng, vì sao cứ phải khư khư là nữ nhi?” Nghe xong lời Long Trạch Vũ nói, Long Trạch Vũ Nhi từ từ đứng lên. “Phụ hoàng có thể sắc phong chi nữ của các đại thần làm công chúa, để cho nàng thay thế Vũ Nhi a! Trước kia không phải cũng có trường hợp như vậy sao? Vì sao không để nữ nhi của các đại thần gả đi! Bắc Chu chỉ nói là công chúa, cũng không có nói là công chúa mang huyết thống của hoàng thất a!” Một câu của Long Trạch Vũ Nhi, làm cho Long Trạch Vũ đang lâm vào khốn cảnh lập tức tươi tỉnh hẳn lên,“Đúng vậy! Có thể như thế! Trẫm như thế nào lại quên a! Là trẫm sơ xuất !” Long Trạch Vũ nói như vậy, Đoan Mộc Tình lập tức nhận thấy được đây là một cơ hội lớn, phải rèn sắt khi còn nóng, củng cố ý nghĩ của hắn. “Rốt cuộc để cho ai làm công chúa a?” Long Trạch Vũ tự hỏi mình vấn đề này, Đoan Mộc Tình cũng như vậy. Ngoại trừ tìm ở tứ đại thế gia còn có vương công quý tộc gia, muốn tìm chọn một người thích hợp, thật đúng là không dễ dàng. Đột nhiên, trong đầu Đoan Mộc Tình hiện lên một bóng người, Mộ Dung Thất Thất, tâm tư suy nghĩ một hồi lâu, rốt cục Đoan Mộc Tình hạ quyết định đem Mộ Dung Thất Thất đi làm “Kẻ chết thay”. “Hoàng Thượng, trong lòng nô tì nghĩ có một người thích hợp.” Đoan Mộc Tình vẫy tay đối Long Trạch Vũ Nhi bảo nàng đi xuống, chính mình đi tới bên người Long Trạch Vũ, đem chuyện đã xảy ra hôm nay ở Đoan Mộc phủ nói một lần, bất quá che giấu chuyện Mộ Dung Thất Thất tặng cho nàng Dục Tử Hoàn. “Cảnh Thiên viết [Thư từ hôn]?” Nghe tới chuyện Long Trạch Cảnh Thiên hưu Mộ Dung Thất Thất, Long Trạch Vũ có chút kinh ngạc, kinh ngạc rất nhiều, nhưng hắn lại không muốn tìm hiểu nguyên nhân của phương diện này. Con của mình, hắn vẫn là hiểu nhất, hắn ta tâm cao khí ngạo như vậy, làm sao có thể thú một cái thê tử là phế vật về! “Hưu cũng tốt! Bất quá, tựa hồ thanh danh Mộ Dung Thất Thất không tốt lắm, nếu để cho nàng gả đi, trẫm sẽ lo lắng bên kia không đáp ứng –” “Hoàng Thượng, cùng lắm thì chúng ta cấp cho nàng nhiều của hồi môn. Núi cao đường xa, chờ chuyện tình bên này rơi vào tai Bắc Chu, nàng đã sớm gả đi rồi, có thể sống qua đêm tân hôn hay không mới là vấn đề chính a!” Đoan Mộc Tình chủ động kéo Long Trạch Vũ, thanh âm cũng dị thường ôn nhu. Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà trong lòng Đoan Mộc Tình lại có ý nghĩ khác. Nàng ước gì tiếng xấu Mộ Dung Thất Thất lan xa, làm cho Phượng Thương sớm một chút biết nàng là một hưu phụ. Đến lúc Bắc Chu truy cứu, nàng có thể quang minh chính đại nói bị Mộ Dung gia lừa gạt, đến lúc đó xem Long Trạch Vũ còn có thể che chở Mộ Dung gia được nữa không! Mộ Dung gia suy tàn, nàng thật muốn nhìn xem thử tiện nhân Mộ Dung Tuyết Liên kia còn diễu võ dương oai như thế nào ở trong cung! Nghe Đoan Mộc Tình nói như vậy, tâm tình Long Trạch Vũ tốt lên, vừa rồi hắn vẫn cho đây là vấn đề khó giải quyết, hiện tại hóa ra mọi chuyện lại dễ dàng như vậy, Long Trạch Vũ đã hoàn toàn tiếp nhận đề nghị của Đoan Mộc Tình.“Tình nhi, ngươi thật sự là hoàng hậu tốt của trẫm a! Tối hôm nay trẫm sẽ nghỉ ngơi ở nơi này !”
/150
|