Quỷ Dị Hồ Sơ

Chương 13 - Nhà Cổ

/28


( Lúc chỉnh lý đến hồ sơ này, tôi có chút do dự, bởi vì sự tình đề cập trong hồ sơ này cũng không liên quan đến công tác của tôi, nhưng cái hồ sơ này rất có ý tứ, hơn nữa tính chân thực rất cao, bởi vì lúc nhỏ tôi đã tự mình trải nghiệm qua, tuyệt đối có giá trị tham khảo.)

Một trong những nhân vật tích cực tham gia kháng chiến chống Nhật ở đầu thế kỷ trước chính là vị thượng tướng lục quân họ Tưởng, ông ta sau khi chết để lại một căn nhà lớn, căn nhà lớn cộng thêm hoa viên bên ngoài thì rộng ước chừng một ngàn mét vuông. Cuối những năm bảy mươi đầu thập niên tám mươi, liên tục không ngừng có những lời đồn ma quỷ liên quan đến căn nhà này, đầu tiên là bắt nguồn từ một đôi phu phụ trông giữ toà nhà.

Tưởng thượng tướng mất khi sáu mươi bảy tuổi do bệnh già tại Bắc Kinh, mấy người con của ông cũng di dân đến Hồng Kông, Canada và các nước khác, cho nên căn nhà cổ của ông từng để trống một đoạn thời gian rất dài. Sau đó có một đôi vợ chồng không nhà cửa không con cái đến ở, nói cho sang là người giữ nhà, nhưng cái này cùng với việc chiếm đọat nhà ở cũng không có khác biệt gì nhiều. Chẳng qua là lúc đó địa phương cũng chưa phát triển, dân cư thưa thớt, cũng không có lao động nhập cư, cộng thêm hoàn cảnh đáng thương của lão phu phụ, cho nên cũng không có ai phản đối.

Sau khi lão phu phụ vào ở không lâu, thì có việc lạ phát sinh, đầu tiên là lão ông bị bệnh lạ, toàn thân bị liệt, lại lúc nào cũng kêu đau. Nhưng nếu hỏi lão đau chỗ nào, lão lại không biết đau chỗ nào, đại khái sau một tháng thì chết mất.

Sau khi chồng qua đời, lão bà lại cả ngày nói nhăng nói cuội, nói chồng mình bên dưới rất cô đơn, muốn xuống cùng lão. Cũng không bao lâu, lão bà cũng đã chết.

Sau khi lão phu phụ chết đi, toà nhà cổ lại trống không một thời gian ngắn. Bên cạnh toà nhà cổ này có một trường tiểu học, trẻ con thôn quê đều rất ham chơi, thường xuyên vào giờ giải lao ngắn ngủi chạy vào trong căn nhà lớn chơi đùa, mà nơi thú vị nhất trong căn nhà lớn này phải kể tới tầng hầm bên dưới.

Toà nhà cổ có phong cách kiến trúc rất quỷ dị, cho dù đó là bức tường bao hoa viên, hay là bức tường ngoại thất của căn nhà lớn đều được ốp bằng loại gạch màu đỏ tươi, nhìn từ xa rất bắt mắt, nhưng tới gần nhìn thì có cảm giác quái lạ. Càng kỳ quái chính là, tầng hầm bên dưới có rất nhiều cái động hình vuông rộng ước chừng nửa mét, thông qua những cái động này có thể tiến vào những đường hầm nhỏ tỏa ra khắp căn nhà. Đối với tiểu hài tử mà nói, những đường hầm này không thể nghi ngờ chính là sân chơi thú vị nhất.

Ban ngày tiến vào trong địa đạo rất thú vị, ban đêm chui vào có lẽ sẽ càng thêm kích thích, nhưng mà trước giờ cũng chưa có ai từng thử qua, dù sao thì ban đêm cũng là đưa tay không thấy được năm ngón đó. Các lớp năm thứ tư tiểu học trở lên đều phải ở lại tự học vào ban đêm, có một đêm bị cúp điện, hiệu trưởng không có mặt, lại không biết lúc nào sẽ có điện, cho nên các giáo viên không dám tùy tiện cho học sinh tan học về nhà, lại để bọn chúng ra sân thể dục chơi đùa. Phải biết rằng thời điểm đó thông tin cực kỳ bất tiện, điện thoại cố định đã là rất hiếm, điện thoại di động thì càng không cần nhắc tới, muốn liên lạc với ai đó chỉ có thể dựa vào tiếng rống.

Một đám trẻ con hiếu động tụ lại một chỗ mà quậy, đương nhiên là chuyện gì cũng làm ra được. Náo loạn một hồi, bọn chúng lại bắt đầu có chủ ý tới căn nhà lớn. Không biết là ai đầu têu muốn vào trong địa đạo chơi trốn tìm, bất quá lại là hợp ý cả đám. Lúc đó tổng cộng có chín người, tôi cũng là một trong số đó.

Chúng tôi dùng phương thức kéo - búa - bao để quyết định xem ai làm quỷ, khi còn bé vận khí của tôi rất đen, hoặc phải nói là phản ứng có chút chậm chạp, cho nên thiếu chút xíu là phải làm quỷ rồi. May mắn còn có một người so với tôi còn ngốc hơn, chính là bạn nữ tiểu Trang, cô ấy chỉ biết ra cái kéo, mỗi lần đều là ra như vậy, tôi dù đần thế nào cũng sẽ không thua vào tay cô ấy.

Tiểu Trang vừa úp mặt vào tường đếm ngược từ mười đến một, tôi liền hướng phía trong căn nhà lớn chạy vào, mặt khác có mấy thằng bạn vốn muốn chạy xuống tầng hầm thì nhìn thấy tôi chạy vào trong căn nhà lớn, cũng đổi ý chạy theo. Tuy ước định trước là chơi bên dưới địa đạo, nhưng bọn tôi cũng không phải lần đầu tiên chơi ăn gian, chỉ là không nghĩ tới lần này chơi ăn gian lại cứu lấy mạng của bọn tôi.

Chạy theo tôi vào căn nhà lớn tổng cộng có bốn đứa con trai, trong đó có hai đứa cùng tôi chạy một hơi lên gác mái, trốn ở một góc tối trên gác mái mà nói chuyện phiếm. Hai đứa còn lại là tiểu Dũng và tiểu Kiều, tiểu Dũng nổi tiếng lớn gan, cho nên hắn không chạy theo tôi, rủ rê tiểu Kiều “thám hiểm” bên trong căn nhà lớn.

Chúng tôi ba đứa ở trên gác mái nói chuyện phiếm, nói tới nói lui một hồi lại quên mất đang chơi trốn tìm, cho đến khi tiếng chuông tan học vang lên, chúng tôi mạnh ai về nhà nấy. Bổ sung một câu, tiếng chuông leng keng tan học là do người kéo, mất điện cũng không có ảnh hưởng gì.

Cho đến ngày hôm sau đến trường, tôi mới biết được tối hôm qua đã xảy ra chuyện. Lúc tiểu Dũng và tiểu Kiều “thám hiểm” trong căn nhà lớn, vậy mà gặp phải một con quỷ lưỡi dài, bởi vì năng lực mô tả của trẻ con có hạn, chỉ có thể nói là có một cái lưỡi lớn ngọ ngoạy trên mặt đất và gọi nó là quỷ lưỡi dài. Tiểu Kiều bị doạ ngất tại chỗ, tiểu Dũng lớn gan, cắn răng một mực nhìn xuống sàn nhà kiên quyết kéo tiểu Kiều ra ngoài

Mà tiểu Trang đến cùng gặp phải chuyện gì? Ai cũng không biết, bởi vì cha mẹ cô ấy chỉ có thể tìm được thi thể của con gái trong địa đạo. Thi thể sắc mặt xanh mét, trước khi chết có lẽ đã trải qua sự tình khủng bố. Mặt khác ba nữ sinh còn lại thấy mấy nam sinh chạy vào căn nhà lớn, cho nên bọn họ cũng không có chạy xuống bên dưới, chỉ là trốn phía sau cây vải trong hoa viên. Nói cách khác, tối hôm qua chỉ có tiểu Trang tiến vào bên trong địa đạo.

Sau cùng, hiệu trưởng liền cấm chúng tôi đến toà nhà cổ chơi, thật ra không cần phải cấm, cũng không ai dám đến đó chơi. Đây là ấn tượng đầu tiên của tôi về các sự kiện kỳ lạ mà bản thân mình từng trải nghiệm qua.

Sau đó, theo đà phát triển của kinh tế, xã có chút tiền, liền xây một ngôi trường tiểu học mới, địa điểm cách xa chỗ toà nhà cổ. Kinh tế tốt lên, lao động nhập cư cũng tăng lên, vị cán bộ xã liền đem cái trường tiểu học cũ, thật ra chỉ là mấy gian nhà trệt cũ nát, cùng với toà nhà cổ đã bỏ hoang từ lâu cải tạo thành nhà trọ.

Trường học cũ thì không có phát sinh chuyện gì, nhưng toà nhà cổ thì việc lạ phát sinh không ngừng. Nhà trọ trên cơ bản đều là công nhân thuê, ban ngày làm việc mệt nhọc, buổi tối đặt lưng xuống giường lập tức ngáy khò khò ngủ mất rồi. Thế nhưng mà người thuê phòng trọ trong toà nhà cổ, còn chưa ở được một tháng đã toàn bộ dọn đi rồi, tiền thế chân cũng không thèm lấy lại. Đối với thu nhập ít ỏi của tầng lớp lao động mà nói, 200~300 nguyên tiền thế chân cũng không phải là con số nhỏ.

Nguyên nhân công nhân bỏ đi, nghe đồn là vì quỷ hồn lão phu phụ quấy nhiễu. Mặc kệ là thật hay giả, cuối cùng không còn có ai dám ban đêm đi vào toà nhà cổ nữa.

Ước chừng mười năm trước, chính quyền thành phố bắt đầu coi trọng di sản văn hoá, tiến hành trùng tu toà nhà cổ đã cũ nát đến mức không chịu nổi kia. Sau khi trùng tu, thì bức tường ngoại thất lại càng thêm đỏ tươi, nhìn từ xa tựa như một cổ quan tài khổng lồ.

Người địa phương ai cũng không dám qua đêm trong toà nhà cổ này, cho nên chính quyền thành phố bố trí một bảo vệ ở địa phương khác đến đây gác đêm. Nhưng ngày hôm sau, người ngoại tỉnh đến này cũng từ chối không làm, hắn nói ban đêm, bức tượng bán thân của Tưởng thượng tướng đặt ở đại sảnh lầu một, con mắt vậy mà lại chuyển động, hắn đi tới đâu, con mắt liền nhìn theo tới đó.

Mãi cho tới bây giờ, ban đêm vẫn không có ai trông coi toà nhà cổ. Tuy bên trong bài trí không ít văn vật trân quý mà sinh thời Tưởng thượng tướng thường dùng, nhưng cho tới bây giờ vẫn là chưa từng bị trộm qua.

Tôi dẫn Thiên Thư đến thăm quan toà nhà cổ, cô ấy nói thông đạo dưới tầng hầm có lẽ vì dụng ý làm mát cho căn nhà lớn bên trên mà đặc biệt thiết kế, nguyên lý tựa như quạt giải nhiệt cho máy tính vậy. Rất rõ ràng là trong các phòng của căn nhà lớn bên trên nếu so với bên ngoài thì mát mẻ hơn rất nhiều. Tôi lại hỏi cô ấy sự tình ma quỷ thì sao, cô ấy nói:” Toà nhà này xây kiểu như vậy, không có chuyện ma quỷ mới là lạ. Tường ngoài đỏ đến như máu, hình dạng lại bốn cạnh vuông vức, rất giống một cổ quan tài lớn, dễ dàng thu hút du hồn dã quỷ rồi. Trong hoa viên thì tất cả đều là cây vải trăm tuổi trở lên, ánh mặt trời chiếu xuyên qua không nổi, đối với quỷ hồn mà nói chỗ này không phải càng cảm thấy thoải mái dễ chịu sao chứ.

“ Điểm chết người nhất vẫn là tầng hầm bên dưới, bên dưới quanh năm không thấy ánh sáng mặt trời, cộng thêm trong hoa viên lắm cây nhiều hoa, khiến cho bên dưới ẩm thấp âm khí thịnh vượng, tựa như một thỏi nam châm hút toàn bộ quỷ hồn chung quanh về đây, quỷ hồn tăng lên, dĩ nhiên là sẽ ảnh hưởng đến đại não của người sống, nhìn thấy ảo giác là điều tất nhiên thôi.”

“ Vì sao sinh thời Tưởng thượng tướng sống tại đây lại không có nghe đồn đãi chuyện ma quỷ thế này?” Tôi hỏi.

Thiên Thư nói:” Tưởng thượng tướng chinh chiến cả đời, ý chí khẳng định so với dân thường thì kiên định hơn rất nhiều, đối với du hồn mà nói, ông ta giống như một ngọn đuốc, nhìn thấy ông ta trốn còn không kịp, sao lại dám đi trêu chọc ông ta chứ? Có ông ta sống ở trong nhà còn hữu dụng hơn so với việc thờ cúng tượng Phật, nhưng ông ta vừa khuất, chỗ này lập tức biến thành ổ quỷ rồi.”

Tưởng thượng tướng tên đầy đủ là gì tôi không tiện nói, ông ta chiếm một vị trí nhất định trong lịch sử Trung Quốc cận đại, chẳng những là một danh tướng kháng Nhật, sau khi đất nước độc lập còn làm đến chức uỷ viên thường vụ bộ chính trị, các bạn có hứng thú thì cứ baidu một cái là biết. Về phần toà nhà cổ của ông ấy thì đến nay vẫn được bảo tồn hoàn hảo, cũng mở cửa thăm quan tự do, nhưng thời gian mở cửa chỉ là vào ban ngày. ( baidu: trang tìm kiếm của TQ – giống google )

Ban ngày đến thăm quan toà nhà cổ cũng không có gì, ngoại trừ phong cách kiến trúc quái dị của căn nhà lớn, cũng không có gì quá đặc biệt, cho dù là tiến vào tầng hầm bên dưới mà nói thì cũng sẽ không phát sinh quái sự gì. Buổi tối lại không giống như vậy, chỉ đơn giản đứng bên ngoài xem đã cảm thấy âm trầm khủng bố, hơn mười gốc cây vải trên trăm tuổi bao lấy căn nhà lớn, thoạt nhìn giống như quỷ ảnh trùng trùng điệp điệp vậy.

Lớn gan một chút có thể trèo lên tường bao nhìn vào bên trong, nhìn vào cửa sổ lầu một đi, chính là dễ dàng nhìn thấy tượng đá bán thân của Tưởng thượng tướng, chăm chú nhìn một hồi sẽ phát hiện con mắt tượng đá tựa hồ thật sự chuyển động. Nếu còn chưa bị sợ đến chết, thì có thể trèo xuống đi vào, không có ai bắt bạn đâu, cho dù bạn đem đồ vật bên trong lấy đi cũng không ai làm gì bạn, bởi vì chung quanh đã sớm không có ai ở nữa rồi, phòng ốc trong toà nhà cổ này trên cơ bản là không có ai cả. Bất quá, tuy trị an những năm gần đây càng ngày càng kém, nhưng trong toà nhà cổ này lại chưa từng mất qua thứ gì.

/28

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status