Chương 100.2: Ra tay!
Nhưng một khi Hiên Viên Nguyệt Triệt cưới Phượng Thiên Tuyết, như vậy nguyện vọng kia của nàng sẽ không thể thực hiện được nữa!
"Đúng rồi, hiện giờ sư huynh cố chấp như vậy, có lẽ là bị nữ nhân kia mê hoặc!".
Thanh Nhi cũng nhẹ giọng nói.
Tằng Lạc Băng lạnh lùng nhìn lướt qua hai ái đồ làm nàng mất hết mặt mũi, hừ lạnh một tiếng, "Các ngươi không cần hành động thiếu suy nghĩ, sư phụ sẽ có phương pháp ứng phó.".
Nghe thấy Tằng Lạc Băng nói như vậy, Thượng Quan Tĩnh Nhi và Thượng Quan Thanh Nhi đều yên tâm.
Ngày hôm nay Phượng Thiên Tuyết nhân dịp không có trận tỉ thí nào trên lôi đài, liền vào không gian chế tạo độc dược.
Thành quả một ngày chính là năm viên Bách nhật Điên, đã có năm viên Bách nhật Điên này, nàng không phải sợ hãi nữa.
Nếu như ở đại lục Thần Giới, loại độc đan cấp thấp này, sẽ nhanh chóng bị người ta giải trừ, nhưng mà ở đây... he he, Phượng Thiên Tuyết dường như thấy cảnh đám người hãm hại nàng đều chìm vào điên cuồng!
Cho Tiểu Bạch Bạch ăn mấy viên đan dược, vật nhỏ lại hưng phấn nhảy tưng tưng, Phượng Thiên Tuyết lại tới phòng phù thuật, một đêm không ngủ, làm ra vài cái Bạo tạc phù, cùng với một ít phù vụn vặt khá cao cấp.
Dù sao khi đối mặt với Lam Kinh Phong, nàng cần phải có nhiều át chủ bài hơn nữa, lỡ như có người ra tay đánh lén thì sao?
Sáng sớm ngày hôm sau, dùng xong đồ ăn sáng, Phượng Thiên Tuyết liền tới chờ ở đối diện lôi đài, hiện giờ nàng chính là tâm phúc của Huyền Vương, lại là ý trung nhân của Đại vương tử, đi tới đâu cũng đều trở thành tiêu điểm.
"Thiên Tuyết tỷ tỷ, Lam Kinh Phong kia quá ngạo mạn rồi, giống như toàn bộ thế giới đều ở dưới chân hắn ấy, Thiên Tuyết tỷ tỷ nhớ kỹ đừng nương tay!".
Trần Băng Vũ hạ giọng cười nhẹ nói. Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]
Trần Tĩnh Hiên cũng gật đầu, "Nếu như ngươi có thể đánh bại Lam Kinh Phong, nhất định sẽ được Thanh Đạo tông coi trọng, đến lúc đó không ai dám bắt nạt ngươi!".
Tuy rằng Phượng Thiên Tuyết rất cường hãn, nhưng mà Trần Tĩnh Hiên vẫn lo lắng, một khi nàng chọc tới mấy lão quái bên người Tĩnh Đế, có hai người đã là Huyền Tông đỉnh phong, có ba người là Huyền Tông sơ cảnh, còn dư lại tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng cùng lúc bao vây, Phượng Thiên Tuyết nhất định không phải là đối thủ.
Cặp mắt to của Phượng Thiên Trạch đầy tràn vui vẻ, "Các ngươi yên tâm đi, tỷ tỷ nhất định sẽ thắng!".
Hắn ngày càng tin tưởng Phượng Thiên Tuyết!
Nội tâm Lam Kinh Phong cũng vô cùng phức tạp, mặc kệ lúc nào, Phượng Thiên Tuyết đều khiến hắn bất ngờ, cho nên khi đối thủ là Phượng Thiên Tuyết, hắn đột nhiên cảm thấy hơi khó nắm bắt.
Thanh Đạo Tử lại không cho hắn loại phù nào đặc biệt, bởi vì trong lòng Thanh Đạo Tử, Phượng Thiên Tuyết căn bản không phải là đối thủ của Lam Kinh Phong.
Lam Kinh Phong vẫn cường điệu thực lực của Phượng Thiên Tuyết, nhưng mà Thanh Đạo Tử không để tâm tới một tiểu nữ oa như Phượng Thiên Tuyết.
Lam Kinh Phong bất đắc dĩ, cũng có chút buồn cười vì phản ứng của mình, từ nhỏ hắn đã sống dưới hào quang thiên tài, chưa từng sợ hãi ai!
Coi như là Phượng Thiên Tuyết có năng lực lớn hơn nữa cũng không có khả năng đánh bại hắn? Nghĩ tới đây, Lam Kinh Phong yên tâm hơn.
Đúng lúc này, đến phiên Phượng Thiên Tuyết và Lam Kinh Phong lên đài.
Phía dưới, Tằng Lạc Băng ngồi ở vị trí hàng thứ hai, lãnh đạm nhìn Phượng Thiên Tuyết lên đài.
"Sư phụ, lúc nào ra tay?". Thượng Quan Tĩnh Nhi dùng thần thức trao đổi với Tằng Lạc Băng.
"Các ngươi không cần lo lắng những chuyện này, ta tự có cách, nhưng không cho phép các ngươi động thủ lung tung, các ngươi không phải là đối thủ của nàng!". Tằng Lạc Băng dù sao cũng là Huyền Thánh sơ cảnh, vừa liếc liền biết Phượng Thiên Tuyết che giấu thực lực.
Thượng Quan Tĩnh Nhi hậm hực cười cười, cung kính ngậm miệng lại.
Nếu Tằng Lạc Băng định ra tay ở đây, chỉ sợ sẽ bị Hiên Viên Nguyệt Triệt phát hiện, nàng không ngu như vậy!
Chỉ có thể chờ Hiên Viên Nguyệt Triệt rời khỏi đây, mới là cơ hội tốt! Đợi Phượng Thiên Tuyết và Lam Kinh Phong đấu một trận, tất nhiên sẽ hao tổn nguyên khí, khi đó nàng có thể dẫn Phượng Thiên Tuyết rời đi, ra tay với một mình nàng!
/1938
|