Chương 10.2: Dược đỉnh thần bí
"Không không! Sau này mong rằng Thiên tiểu thư chiếu cố Vĩnh Xuân Đường của chúng ta hơn, vả lại, nếu sau này còn có Ngân Tiên quả, mong rằng Thiên tiểu thư tiếp tục liên hệ chúng ta!".
Bạch Viễn Đường hoàn toàn không có một chút dáng vẻ kiêu ngạo nào, còn Trần lão thì khẽ cười một tiếng: "Thiên nha đầu, chỉ cần ngươi có nó trong tay, chúng ta nhất định sẽ cho ngươi giá cả tốt nhất, tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi. Nếu như bình thường có gì cần Vĩnh Xuân Đường chúng ta hỗ trợ, chúng ta nhất định sẽ toàn tâm, toàn sức giúp đỡ!".
Kẻ ngu si cũng có thể hiểu rõ, Trần lão và Bạch Viễn Đường là đang khéo léo dụ dỗ, mượn hơi Phượng Thiên Tuyết.
Phượng Thiên Tuyết cũng đang chờ những lời nói này, dù sao hiện tại thực lực của nàng cũng không mạnh, lại một thân một mình, nếu như không may chọc tới đại nhân vật nào đó, quả thật cần sự giúp đỡ.
Dù sao nền móng thân thể này quá kém, huyền thuật, luyện đan thuật và cả phù thuật bảo điển mới lấy được, đều cần thời gian tu luyện.
"Trần lão khách khí, nhận được sự che chở từ Vĩnh Xuân Đường, là nha đầu ta may mắn.". Phượng Thiên Tuyết thản nhiên cười, hắc hắc, lão đầu này còn chưa phải quá ngu dốt.
Lấy lòng nàng như vậy, còn không phải là vì thấy nàng có thể lấy ra Ngân Tiên quả, lại cần loại dược đỉnh tốt nhất hay sao.
"Ha ha nha đầu này thật thẳng thắn, có thể khai thác nhân tài, Vĩnh Xuân Đường chúng ta cam tâm tình nguyện!".
Trần lão cười sảng khoái, thực lực của Vĩnh Xuân Đường không có gì để nghi ngờ, mà Phượng Thiên Tuyết lựa chọn Vĩnh Xuân Đường, đúng là cách lựa chọn thông minh nhất.
Chỉ chốc lát sau, liền có hai thị đồng cẩn thận từng ly từng tí mang một cái hòm tới, mở hòm ra, lọt vào mắt chính là một dược đỉnh đại khí.
Dược đỉnh độ cao bằng người, bên ngoài dược đỉnh được khảm bốn con rồng vàng, bốn con rồng đều há miệng, và trong miệng chứa một viên nguyệt lượng thạch phát ra ánh sáng bạc nhè nhẹ.
Trên dược đỉnh, có chạm trổ những đường vân vô cùng quái dị, một cỗ khí tức viễn cổ thê lương lập tức đập vào mặt.
Nội tâm Phượng Thiên Tuyết rung động vô cùng, nàng cảm nhận được ấn kí hình trăng khuyết trên xương quai xanh mình đang nóng rực lên rất rõ ràng.
Lẽ nào... Nàng có duyên với Ly Long dược đỉnh này? Hay là có gì đó trong không gian liên quan đến Ly Long dược đỉnh?
"Thiên nha đầu, đây chính là bảo bối của Vĩnh Xuân Đường ta, chỉ có một điều... Cho tới bây giờ vẫn chưa xuất hiện người có thể sử dụng nó để luyện thuốc, thế nhưng Thiên tiểu thư lại là người đặc biệt bất ngờ gặp gỡ, lão hủ định đưa nó cho Thiên tiểu thư, nếu như Thiên tiểu thư không chê...".
Trần lão cẩn thận nói, thực sự rất sợ Phượng Thiên Tuyết tức giận.
"Không sao, nếu như ta không dùng được, ta sẽ trả về chỗ cũ, mua cái dược đỉnh khác.". Phượng Thiên Tuyết đứng lên, đi tới gần dược đỉnh tinh tế quan sát.
Càng tới gần, Phượng Thiên Tuyết càng cảm thấy ấn kí nóng rực, nàng thản nhiên cong nhẹ khóe môi: "Trần lão, Ly Long dược đỉnh này giá bao nhiêu, hay là dùng Ngân Tiên quả đổi lấy Ly Long dược đỉnh này?".
"Không không, cái tôn dược đỉnh này đối với Vĩnh Xuân Đường mà nói, không có bất kì lợi ích nào, dùng để tặng người có duyên, nếu như Thiên nha đầu thích thì cứ lấy đi!".
Trần lão vui tươi hớn hở mà nói, hắn cũng vui vẻ muốn lôi kéo Phượng Thiên Tuyết, chỉ cần nàng thích là được..
"Đúng vậy, nếu như Thiên tiểu thư thích cứ việc nhận lấy!". Bạch Viễn Đường khẽ cười nói, đối với quyết định của Trần lão, hắn nghĩ chắc chắn đúng, người có tầm nhìn rộng sẽ luôn xem xét quyết định cho tương lai.
"Thật cám ơn Trần lão, Bạch phó đường chủ.".
Phượng Thiên Tuyết cũng không khách khí, ý niệm khẽ động, dược đỉnh đã bị thu vào trong không gian của nàng.
/1938
|