Chương 96.2: trừng phạt ngươi!
“Ngươi không tin ta nói sao?”. Phượng Thiên Tuyết có chút thất vọng, không ngờ Hiên Viên Nguyệt Triệt không tin mình nói.
Có lẽ đối phương là sư mẫu của hắn, từ nhỏ che chở hắn lớn lên, chính là tưởng tượng nữ nhân ác độc kia lại đối tốt với Hiên Viên Nguyệt Triệt như vậy, Phượng Thiên Tuyết thực có chút ghen ghét cùng không vui.
“Nha đầu, nàng đừng nói hươu nói vượn, lại đây đi!”.
Hiên Viên Nguyệt Triệt dứt khoát không tiếp tục đề tài vừa mới nói, triển khai một nụ cười khuynh đảo chúng sinh với Phượng Thiên Tuyết.
Phượng Thiên Tuyết đành phải lập tức quay lưng đi, một lần nữa đi nhanh khỏi núi Bách Hoa!
“Nha đầu!”. Tiếng người nôn nóng lại bất đắc dĩ vang lên ở phía sau, trong nháy mắt, Hiên Viên Nguyệt Triệt đã ở phía trước Phượng Thiên Tuyết, bàn tay to bao quát, ôm lấy eo thon nhỏ của nàng.
Phượng Thiên Tuyết lắp bắp kinh hãi, huyền thuật của Hiên Viên Nguyệt Triệt, tiến bộ thật nhanh! Hắn kỳ thật là Huyền Thánh đại viên mãn, mà nàng lại cảm giác dường như hắn lại thăng cấp thêm một bậc.
Phượng Thiên Tuyết bị ôm lên, trời đất xoay tròn một trận, chờ lúc nàng phục hồi tinh thần lại, Hiên Viên Nguyệt Triệt đã ôm nàng ngồi xuống phía trên một cây cổ thụ.
Phượng Thiên Tuyết nhíu mày, lòng có chút khó chịu, lần đầu tiên cùng Hiên Viên Nguyệt Triệt bất đồng ý kiến, sao nàng có thể vui sướng.
Thấy Phượng Thiên Tuyết giãy giụa, Hiên Viên Nguyệt Triệt bất đắc dĩ thở dài, tăng lớn lực trong tay, làm nàng không thể động đậy!
Nếu không phải thấy hắn là Hiên Viên Nguyệt Triệt, Phượng Thiên Tuyết nhất định sẽ lấy phù ra tiếp đón hắn.
“Được, nha đầu không cần giãy giụa, nàng nói một chút, vì sao nghĩ như vậy? Sư mẫu luôn là người ôn hòa, có phải nàng hiểu lầm gì không?”.
Phượng Thiên Tuyết rũ mắt xuống, trong mắt tràn ra từng tầng thất vọng.
“Nếu ngươi không tin, ta cũng không muốn nói!”.
“Nha đầu! Sao nàng lại có thể như vậy? Có việc gì nói rõ với ta!”.
“Nói rõ, không phải ta cùng ngươi nói qua rồi sao, là ngươi không tin!”.
Phượng Thiên Tuyết phẫn nộ nâng lên mắt đẹp, trong mắt thủy quang trong suốt, lại đều là thất vọng ảm đạm, Hiên Viên Nguyệt Triệt nhìn đến đau lòng, đột nhiên hắn có một loại cảm giác, nếu chính mình không đối đãi tốt với nàng, tin tưởng nàng, nha đầu này, thật sự sẽ rời xa mình!
Hiên Viên Nguyệt Triệt hít một hơi thật sâu, hắn đột nhiên nghĩ tới một sự kiện, chính là Tằng Lạc Băng bị tập kích, nàng bị thương… Ở ****, hơn nữa tất cả mọi người đều chết, chỉ còn lại có mình nàng! Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]
Thương tổn kia, Hiên Viên Nguyệt Triệt cảm thấy ít nhất cần hai ngày mới có thể khôi phục, nhưng mà Tằng Lạc Băng chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã tốt rồi!
Điều này nói rõ Tằng Lạc Băng là có phương pháp trị liệu khác? Rốt cuộc bị thương ở đó, ngay cả nói chuyện cũng đau đớn.
Hơn nữa, Bát Dương Tông cùng môn khác không có oán thù gì, từ lúc Hiên Viên Nguyệt Triệt hiểu chuyện tới nay, đều chưa từng gặp qua có người lớn mật tới quấy rầy Bát Dương Tông!
Chính là lúc hắn và Phượng Thiên Tuyết ở một cùng chỗ, lại thu được Tín hiệu phù cầu cứu.
Lập tức, Hiên Viên Nguyệt Triệt trầm ngâm một chút, “Ta tin tưởng nàng!”.
Phượng Thiên Tuyết giật mình, “Ngươi thật sự tin tưởng ta sao?”.
Nàng cảm thấy hắn qua loa với mình.
Hiên Viên Nguyệt Triệt bất đắc dĩ hừ lạnh, “Bổn vương đã khi nào lừa gạt nàng chưa?”.
Phượng Thiên Tuyết hậm hực mà kéo khóe miệng, đúng như thế, Hiên Viên Nguyệt Triệt nói được làm được, hơn nữa hắn đã từng vừa ra tay, liền trừng trị Nhị vương tử cùng Bát vương gia, hai người kia hiện giờ quả thực sống không bằng chết!
Ai dám đặt chủ ý lên nàng, ai từng khi dễ nàng, chỉ có một đường chết!
Lúc Phượng Thiên Tuyết ngơ ngẩn, Hiên Viên Nguyệt Triệt nhéo cằm nàng, nhẹ giọng cười nói: “Nàng không nghe bổn vương nói, ta phải trừng phạt nàng!”.
/1938
|