Edit: Sahara
"Lâm Nguyên ta chẳng qua là ăn ngay nói thật mà thôi!"
Lâm Nguyên vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ, cứng cổ nói.
Dù ngươi là sư đệ của Kiếp Phù Dung thì đã sao? Lấy tình hình thân thể ngươi lúc này, chẳng lẽ có thể đánh được ta hay sao?
Trước đó Tô Tranh vì muốn phá phong ấn mà không ngừng tấn công liên tục lên lá chắn, đồng thời cũng bị lá chắn phản ngược lại mà thương tổn không nhẹ. Chỉ chút ít thời gian, hắn ta làm sao phục hồi lại nhanh như vậy?
Đây cũng chính là nguyên nhân chính cho việc Lâm Nguyên dám lớn lối như thế với Tô Tranh.
"Grào...."
Tô Tranh phát ra một tiếng rống đầy phẫn nộ, tiếp theo, cả người của Tô Tranh bị bao phủ bởi một tầng ánh sáng chói mắt, sau khi ánh sáng dần dần tan đi, một con hổ khổng lồ bỗng dưng xuất hiện ngay tại chỗ Tô Tranh vừa đứng.
"Linh thú? Tên gia hỏa kia là linh thú? Mà còn là linh thú hóa hình người nữa! Trời ạ! Hắn ta chắn chắc là một con linh thú cấp bậc Tôn Linh Giả từng ăn qua Hóa Hình Thảo!"
Linh thú một khi đạt đến cảnh giới Tôn Linh Giả thì có thể thông qua Hóa Hình Thảo để biến thành hình người.
Đừng thấy hai linh thú đều ở cảnh giới Tôn Linh Giả mà nghĩ chúng giống nhau, một khi có một con biến được thành hình người, vậy con còn lại tuyệt đối không phải là đối thủ của con kia!
Vì vậy, sau khi biết được Tô Tranh là linh thú, thì tất cả những người ở đây đều bị dọa sợ đến phát ngốc.
Quan trọng nhất là, trong thời gian đồng hành vừa qua, quan hệ giữa họ và nhóm người của con linh thú này không hề tốt một chút nào, nhiều lần còn ở trước mặt nó mà làm trò châm chọc Vân Lạc Phong....
Sắc mặt Lâm Nguyên có chút thay đổi: "trên người của ngươi bị thương cũng khá nặng, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng bằng vào một thân thương tích của mình mà có thể đối phó được tất cả chúng ta?"
"Thứ nhất, người ta muốn đối phó không phải tất cả mọi người, mà chỉ có một mình ngươi mà thôi! Thứ hai, cho dù tất cả các ngươi cùng nhau xông lên, ta cũng muốn chống mắt xem thử xem các ngươi có thể đánh thắng được ta hay không?"
Tô Tranh gầm gừ một tiếng, trong con ngươi hổ phách bỗng lóe lên tia sáng khát máu.
Đột nhiên ngay trong lúc này, từ phía trước truyền tới một giọng nói, trong giọng nói ấy còn mang theo một chút nghi hoặc: "xem ra trong Vô Hồi Chi Sâm quả thật là đã xảy ra chuyện rất nghiêm trọng. Chỉ là không biết các người có thể cho ta hỏi thăm về hai người hay không?"
Trên lưng ngựa, nữ tử toàn thân hồng y* khẽ mỉm cười, anh tư hào sảng, phong thái trác tuyệt.
(*hồng = đỏ, hồng y: áo đỏ)
Mà cùng ngồi trên lưng ngựa ở phía trước nữ tử hồng y là một nam nhân diện mạo anh tuấn, thần sắc có chút lạnh lùng, khuôn mặt như điêu khắc, hoàn mỹ đến cực điểm.
Đối tượng mà nữ tử hồng y hỏi, hiển nhiên là những người đang đứng ở đây. Suy cho cùng thì nữ tử hồng y cũng là con người, mà linh thú trước giờ lại luôn luôn chán ghét nhân loại.
"Vị phu nhân này... Không biết là muốn hỏi thăm người nào?"
Trong lòng Lâm Nguyên cảm thấy rất vui vẻ, vì ông ta nhận ra được thực lực của hai người này rất cường đại, nếu như có được sự trợ giúp của hai người bọn họ, nói không chừng thật sự sẽ có thể đánh bại được con thú vương này.
"Hai người mà ta muốn hỏi thăm là một đôi phu thê. Họ tên là Vân Lạc Phong và Vân Tiêu. Không biết các vị đây có từng gặp qua hai người bọn họ trong Vô Hồi Chi Sâm này hay không?"
Đám người Lâm Nguyên nghe xong thì hơi sửng sốt một chút.
Tuy nói Lâm Nguyên ông ta kết oán với Vân Lạc Phong, nhưng từ đầu đến cuối ông ta lại không hề biết được Vân Lạc Phong tên gọi là gì, giờ đây, nữ tử hồng y hỏi như vậy lại khiến cho ông ta có chút bối rối không biết trả lời thế nào.
Nữ tử hồng y nhíu mày, nhìn thấy biểu tình nghi hoặc trên mặt của những người ở đây thì biết ngay là bọn họ không hề quen biết với con trai và con dâu của mình.
"Xem ra chúng nó không có ở chỗ này, Diệp ca, chúng ta đi thôi!"
Ngay lúc mà nữ tử hồng y muốn rời đi, thì bỗng nhiên bắt gặp được tia sáng khác thường chợt lóe lên trong mắt của con linh thú khổng lồ kia, khiến bà không khỏi phải dừng lại.
"Vị lão huynh này chắc là thuộc tộc Linh Thú Nhất Tộc, không biết lão huynh có từng gặp qua hai người mà ta muốn hỏi hay không?"
Nữ tử hồng y khách sao chấp quyền, hỏi.
Nữ tử hồng y cũng không trông mong gì linh thú này sẽ trả lời mình, chẳng qua là bà không muốn buông tha bất cứ cơ hội nào mà thôi, cho nên mới thử vận may dò hỏi một chút.
Tô Tranh mà Long Phi quay sang nhìn nhau một cái, sau đó cùng quay sang nhìn nữ tử hồng y, hỏi: "ngươi có quan hệ gì với hai người bọn họ?"
Trong lòng Long Phi và Tô Tranh đều hạ quyết tâm giống nhau, nếu hai người này là kẻ thù của Vân Lạc Phong và Vân Tiêu, thì một chữ bọn họ cũng không nói.
"Lâm Nguyên ta chẳng qua là ăn ngay nói thật mà thôi!"
Lâm Nguyên vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ, cứng cổ nói.
Dù ngươi là sư đệ của Kiếp Phù Dung thì đã sao? Lấy tình hình thân thể ngươi lúc này, chẳng lẽ có thể đánh được ta hay sao?
Trước đó Tô Tranh vì muốn phá phong ấn mà không ngừng tấn công liên tục lên lá chắn, đồng thời cũng bị lá chắn phản ngược lại mà thương tổn không nhẹ. Chỉ chút ít thời gian, hắn ta làm sao phục hồi lại nhanh như vậy?
Đây cũng chính là nguyên nhân chính cho việc Lâm Nguyên dám lớn lối như thế với Tô Tranh.
"Grào...."
Tô Tranh phát ra một tiếng rống đầy phẫn nộ, tiếp theo, cả người của Tô Tranh bị bao phủ bởi một tầng ánh sáng chói mắt, sau khi ánh sáng dần dần tan đi, một con hổ khổng lồ bỗng dưng xuất hiện ngay tại chỗ Tô Tranh vừa đứng.
"Linh thú? Tên gia hỏa kia là linh thú? Mà còn là linh thú hóa hình người nữa! Trời ạ! Hắn ta chắn chắc là một con linh thú cấp bậc Tôn Linh Giả từng ăn qua Hóa Hình Thảo!"
Linh thú một khi đạt đến cảnh giới Tôn Linh Giả thì có thể thông qua Hóa Hình Thảo để biến thành hình người.
Đừng thấy hai linh thú đều ở cảnh giới Tôn Linh Giả mà nghĩ chúng giống nhau, một khi có một con biến được thành hình người, vậy con còn lại tuyệt đối không phải là đối thủ của con kia!
Vì vậy, sau khi biết được Tô Tranh là linh thú, thì tất cả những người ở đây đều bị dọa sợ đến phát ngốc.
Quan trọng nhất là, trong thời gian đồng hành vừa qua, quan hệ giữa họ và nhóm người của con linh thú này không hề tốt một chút nào, nhiều lần còn ở trước mặt nó mà làm trò châm chọc Vân Lạc Phong....
Sắc mặt Lâm Nguyên có chút thay đổi: "trên người của ngươi bị thương cũng khá nặng, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng bằng vào một thân thương tích của mình mà có thể đối phó được tất cả chúng ta?"
"Thứ nhất, người ta muốn đối phó không phải tất cả mọi người, mà chỉ có một mình ngươi mà thôi! Thứ hai, cho dù tất cả các ngươi cùng nhau xông lên, ta cũng muốn chống mắt xem thử xem các ngươi có thể đánh thắng được ta hay không?"
Tô Tranh gầm gừ một tiếng, trong con ngươi hổ phách bỗng lóe lên tia sáng khát máu.
Đột nhiên ngay trong lúc này, từ phía trước truyền tới một giọng nói, trong giọng nói ấy còn mang theo một chút nghi hoặc: "xem ra trong Vô Hồi Chi Sâm quả thật là đã xảy ra chuyện rất nghiêm trọng. Chỉ là không biết các người có thể cho ta hỏi thăm về hai người hay không?"
Trên lưng ngựa, nữ tử toàn thân hồng y* khẽ mỉm cười, anh tư hào sảng, phong thái trác tuyệt.
(*hồng = đỏ, hồng y: áo đỏ)
Mà cùng ngồi trên lưng ngựa ở phía trước nữ tử hồng y là một nam nhân diện mạo anh tuấn, thần sắc có chút lạnh lùng, khuôn mặt như điêu khắc, hoàn mỹ đến cực điểm.
Đối tượng mà nữ tử hồng y hỏi, hiển nhiên là những người đang đứng ở đây. Suy cho cùng thì nữ tử hồng y cũng là con người, mà linh thú trước giờ lại luôn luôn chán ghét nhân loại.
"Vị phu nhân này... Không biết là muốn hỏi thăm người nào?"
Trong lòng Lâm Nguyên cảm thấy rất vui vẻ, vì ông ta nhận ra được thực lực của hai người này rất cường đại, nếu như có được sự trợ giúp của hai người bọn họ, nói không chừng thật sự sẽ có thể đánh bại được con thú vương này.
"Hai người mà ta muốn hỏi thăm là một đôi phu thê. Họ tên là Vân Lạc Phong và Vân Tiêu. Không biết các vị đây có từng gặp qua hai người bọn họ trong Vô Hồi Chi Sâm này hay không?"
Đám người Lâm Nguyên nghe xong thì hơi sửng sốt một chút.
Tuy nói Lâm Nguyên ông ta kết oán với Vân Lạc Phong, nhưng từ đầu đến cuối ông ta lại không hề biết được Vân Lạc Phong tên gọi là gì, giờ đây, nữ tử hồng y hỏi như vậy lại khiến cho ông ta có chút bối rối không biết trả lời thế nào.
Nữ tử hồng y nhíu mày, nhìn thấy biểu tình nghi hoặc trên mặt của những người ở đây thì biết ngay là bọn họ không hề quen biết với con trai và con dâu của mình.
"Xem ra chúng nó không có ở chỗ này, Diệp ca, chúng ta đi thôi!"
Ngay lúc mà nữ tử hồng y muốn rời đi, thì bỗng nhiên bắt gặp được tia sáng khác thường chợt lóe lên trong mắt của con linh thú khổng lồ kia, khiến bà không khỏi phải dừng lại.
"Vị lão huynh này chắc là thuộc tộc Linh Thú Nhất Tộc, không biết lão huynh có từng gặp qua hai người mà ta muốn hỏi hay không?"
Nữ tử hồng y khách sao chấp quyền, hỏi.
Nữ tử hồng y cũng không trông mong gì linh thú này sẽ trả lời mình, chẳng qua là bà không muốn buông tha bất cứ cơ hội nào mà thôi, cho nên mới thử vận may dò hỏi một chút.
Tô Tranh mà Long Phi quay sang nhìn nhau một cái, sau đó cùng quay sang nhìn nữ tử hồng y, hỏi: "ngươi có quan hệ gì với hai người bọn họ?"
Trong lòng Long Phi và Tô Tranh đều hạ quyết tâm giống nhau, nếu hai người này là kẻ thù của Vân Lạc Phong và Vân Tiêu, thì một chữ bọn họ cũng không nói.
/2169
|