Ánh mắt tiểu lão đầu chuyển hướng nhìn Ninh Viễn một chút, khuôn mặt già nua nở một cười trào phúng: "Những người tuổi trẻ bây giờ đó, chẳng những thích ỷ thế hiếp người, lại còn thích mạnh miệng phán quyết!"
"Lão già kia, ngươi là ai hả?"
Ninh Viễn thấy tiểu lão đầu này vậy mà lại nói chuyện như vậy với mình, bất giác giận tím mặt, trên khuôn mặt tuấn tú bao phủ một tầng lửa giận.
"Ngại ngùng," Tiểu lão đầu hơi hơi nheo lại đôi mắt, cười tít mắt nói, "Ta chính là Thiên Nhai Thiên gia từ trong miệng ngươi lấy ra tác oai tác quái đó."
Giờ phút này, sắc mặt Ninh Viễn hết sức đặc sắc, giống như là dùng thuốc nhuộm đổi tới đổi đi, chỉ trong một giây đã thay đổi thành màu sắc khác, hắn gắt gao cắn môi, toàn thân run nhè nhẹ.
"Không... Không có khả năng, ngươi là Thiên Nhai? Điều đó không có khả năng!"
Thiên Lâm hoàn toàn không có nói với hắn, lần này Thiên Nhai đến Ninh gia, chắc chắn lão già này là người giả mạo.
"Chậc chậc," Lâm Nhược Bạch liếc mắt nhìn thần sắc Ninh Viễn không dám tin, cười sáng lạn nói: "Ninh Viễn, ta thật sự không biết nên nói ngươi ngu xuẩn, hay là quá mức tin tưởng người khác? Ngươi nói cái người Thiên Lâm kia, căn bản không phải vì giúp ngươi mà đến Ninh gia! Hắn tới nơi này là vì cầu hôn Ninh Hân!"
Ầm!
Một đạo sấm sét giữa trời quang, chặn đầu chém xuống, vừa lúc đánh bể đầu óc của Ninh Viễn vốn là còn chưa hồi thần lại.
Chính mình lại cho rằng nhận thức một huynh đệ tốt, lại đến Ninh gia không phải vì trợ giúp hắn, mà là vì cầu hôn Ninh Hân sao?
Từ khi nào thì tên kia động tâm tư không nên có với Ninh Hân? Vì sao một điểm hắn cũng không biết chuyện?
"Còn với thân phận của Thiên Nhai," Lâm Nhược Bạch dừng lại một chút, "Là người Thiên gia thừa nhận mà! A..., đúng rồi, thi thể của mấy người Thiên gia đã bị kéo ra ngoài rồi, hiện tại phỏng chừng còn chưa đưa đi quá xa, có muốn ta cho người kéo trở về cho ngươi xem hay không?"
Bước chân Ninh Viễn lão đảo một cái, lui ra phía sau mấy bước, trong ánh mắt toàn là tuyệt vọng!
Hắn tự cho là có con bài sau cũng chưa lặt, thực ra lại không chịu nổi một kích như vậy! Không chỉ bởi vì Thiên Lâm phản bội, alij có tiểu lão đầu trước mắt này!
"Nếu như Ninh gia biết Thiên Nhai, vậy thì vì sao không để cho hắn xuất thủ sớm chút? Vậy năm đó lão gia chủ sẽ không chịu nhiều đau khổ như vậy."
Ninh Viễn cắn chặt môi, hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
Hắn thật sự không rõ, vì sao Thiên Nhai giao hữu với Ninh gia, nhưng lại chưa từng đứng ra trợ giúp Ninh gia lần nào? Chẳng lẽ trong đó có nguyên nhân gì sao?
Từ đầu đến cuối, hắn đều không có liên hệ giữa Thiên Nhai và Vân Lạc Phong vào một chỗ! Theo ý hắn, thân phận của Vân Lạc Phong như vậy không có tư cách kết giao với thần y Thiên Nhai!
Đáng tiếc không như hắn mong muốn.
Kế tiếp, lời của tiểu lão đầu nói, nháy mắt đánh Ninh Vieenc vào địa ngục, cả như giống như một tảng đá đứng ngây tại chỗ, không có bất kỳ một hành động và biểu cảm gì.
"Ta và Ninh gia cũng không có quan hệ gì lắm, hiện tại ta đến đây, chỉ là nghe nói Vân nha đầu bị khi dễ mà thôi! Ta còn trông cậy vào ngày nào đó tâm tình Vân nha đầu mà tốt thì chỉ điểm cho ta một vài điểm trong y thuật, cho nên chuyện của nàng ta không thể không quản."
Ngụ ý, hắn tới nơi này, mục đích chính là vì Vân Lạc Phong, không có liên quan gì đến những người khác! Thiên gia các ngươi không phải là xem thường thân phận của nàng ấy sao? Nếu như thế, hắn sẽ khiến cho những người từng xem thường nàng biết, về sau sẽ trèo cao không nổi!
Mà những lời này, là hắn cố ý nói ra, dù sao, trước khi đến, hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ là nghe nói có quan hệ với Vân Lạc Phong, nên vội vàng đến đây.
"Lão già kia, ngươi là ai hả?"
Ninh Viễn thấy tiểu lão đầu này vậy mà lại nói chuyện như vậy với mình, bất giác giận tím mặt, trên khuôn mặt tuấn tú bao phủ một tầng lửa giận.
"Ngại ngùng," Tiểu lão đầu hơi hơi nheo lại đôi mắt, cười tít mắt nói, "Ta chính là Thiên Nhai Thiên gia từ trong miệng ngươi lấy ra tác oai tác quái đó."
Giờ phút này, sắc mặt Ninh Viễn hết sức đặc sắc, giống như là dùng thuốc nhuộm đổi tới đổi đi, chỉ trong một giây đã thay đổi thành màu sắc khác, hắn gắt gao cắn môi, toàn thân run nhè nhẹ.
"Không... Không có khả năng, ngươi là Thiên Nhai? Điều đó không có khả năng!"
Thiên Lâm hoàn toàn không có nói với hắn, lần này Thiên Nhai đến Ninh gia, chắc chắn lão già này là người giả mạo.
"Chậc chậc," Lâm Nhược Bạch liếc mắt nhìn thần sắc Ninh Viễn không dám tin, cười sáng lạn nói: "Ninh Viễn, ta thật sự không biết nên nói ngươi ngu xuẩn, hay là quá mức tin tưởng người khác? Ngươi nói cái người Thiên Lâm kia, căn bản không phải vì giúp ngươi mà đến Ninh gia! Hắn tới nơi này là vì cầu hôn Ninh Hân!"
Ầm!
Một đạo sấm sét giữa trời quang, chặn đầu chém xuống, vừa lúc đánh bể đầu óc của Ninh Viễn vốn là còn chưa hồi thần lại.
Chính mình lại cho rằng nhận thức một huynh đệ tốt, lại đến Ninh gia không phải vì trợ giúp hắn, mà là vì cầu hôn Ninh Hân sao?
Từ khi nào thì tên kia động tâm tư không nên có với Ninh Hân? Vì sao một điểm hắn cũng không biết chuyện?
"Còn với thân phận của Thiên Nhai," Lâm Nhược Bạch dừng lại một chút, "Là người Thiên gia thừa nhận mà! A..., đúng rồi, thi thể của mấy người Thiên gia đã bị kéo ra ngoài rồi, hiện tại phỏng chừng còn chưa đưa đi quá xa, có muốn ta cho người kéo trở về cho ngươi xem hay không?"
Bước chân Ninh Viễn lão đảo một cái, lui ra phía sau mấy bước, trong ánh mắt toàn là tuyệt vọng!
Hắn tự cho là có con bài sau cũng chưa lặt, thực ra lại không chịu nổi một kích như vậy! Không chỉ bởi vì Thiên Lâm phản bội, alij có tiểu lão đầu trước mắt này!
"Nếu như Ninh gia biết Thiên Nhai, vậy thì vì sao không để cho hắn xuất thủ sớm chút? Vậy năm đó lão gia chủ sẽ không chịu nhiều đau khổ như vậy."
Ninh Viễn cắn chặt môi, hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
Hắn thật sự không rõ, vì sao Thiên Nhai giao hữu với Ninh gia, nhưng lại chưa từng đứng ra trợ giúp Ninh gia lần nào? Chẳng lẽ trong đó có nguyên nhân gì sao?
Từ đầu đến cuối, hắn đều không có liên hệ giữa Thiên Nhai và Vân Lạc Phong vào một chỗ! Theo ý hắn, thân phận của Vân Lạc Phong như vậy không có tư cách kết giao với thần y Thiên Nhai!
Đáng tiếc không như hắn mong muốn.
Kế tiếp, lời của tiểu lão đầu nói, nháy mắt đánh Ninh Vieenc vào địa ngục, cả như giống như một tảng đá đứng ngây tại chỗ, không có bất kỳ một hành động và biểu cảm gì.
"Ta và Ninh gia cũng không có quan hệ gì lắm, hiện tại ta đến đây, chỉ là nghe nói Vân nha đầu bị khi dễ mà thôi! Ta còn trông cậy vào ngày nào đó tâm tình Vân nha đầu mà tốt thì chỉ điểm cho ta một vài điểm trong y thuật, cho nên chuyện của nàng ta không thể không quản."
Ngụ ý, hắn tới nơi này, mục đích chính là vì Vân Lạc Phong, không có liên quan gì đến những người khác! Thiên gia các ngươi không phải là xem thường thân phận của nàng ấy sao? Nếu như thế, hắn sẽ khiến cho những người từng xem thường nàng biết, về sau sẽ trèo cao không nổi!
Mà những lời này, là hắn cố ý nói ra, dù sao, trước khi đến, hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ là nghe nói có quan hệ với Vân Lạc Phong, nên vội vàng đến đây.
/2169
|