Edit: Sahara
Vô Tôn im lặng, đang suy xét giữa lợi và hại.
"Các ngươi có thể từ chối. Tuy nhiên, số phận của Kim Dương Quốc rồi đây cũng sẽ giống các nước khác. Cho dù bây giờ các ngươi có thể gọi Kim Dương công chúa về thì ta cũng có thể giết chết Kim Dương công chúa." Người đàn ông kia nâng tầm mắt lên, giọng nói trầm trầm vang vọng khắp ngự thư phòng: "Có điều, từ lâu ta đã được nghe đến đại danh của Kim Dương công chúa, càng ngưỡng mộ nàng ấy, nếu các ngươi đồng ý, ta sẽ thành thân cùng Kim Dương công chúa, liên hôn với Kim Dương Quốc."
"Không được!" Mặt Trình Phi Dương biến sắc: "Trẫm không đồng ý! Kim Dương không phải là đồ vật, trẫm sẽ không lấy Kim Dương ra để giao dịch."
Tuy Trình Phi Dương có chút hồ đồ, tham món lợi nhỏ, nhưng ông ta thật lòng yêu thương đứa con gái này của mình.
Huống chi, Kim Dương công chúa còn là niềm hy vọng của cả Kim Dương Quốc, ông ta làm sao có thể vứt bỏ Kim Dương công chúa?
"Điều kiện này, lão phu có thể đồng ý thay bệ hạ."
Vô Tôn ở một bên lại đột ngột lên tiếng.
"Vô Tôn đại nhân!" Mặt mày Trình Phi Dương xanh mét: "Người không thể đối xử với Kim Dương như vậy."
"Bệ hạ, lão phu biết bệ hạ yêu thương Kim Dương công chúa, nhung dù sao Kim Dương công chúa cũng chỉ là một nữ tử mà thôi, chẳng lẽ bệ hạ muốn để Kim Dương công chúa thừa kế Kim Dương Quốc thật à? Trước đó, lão phu đã có nói với Kim Dương công chúa, trong trận tranh bá này, Kim Dương công chúa cần phải giành hạng nhất, nếu không, lão phu sẽ gả Kim Dương công chúa cho một trong ba hoàng đế của ba nước còn lại. Lấy thân phận của Kim Dương công chúa, dù gả cho vị hoàng đế nào thì Kim Dương công chúa cũng sẽ là hoàng hậu."
Trình Phi Dương trừng lớn hai mắt, có lẽ là do không ngờ Vô Tôn lại nói như vậy với Kim Dương công chúa.
"Đương nhiên, đó chẳng qua là lão phu muốn hù dọa Kim Dương công chúa một chút mà thôi. Muốn cưới Kim Dương công chúa, hoàng đế của ba nước kia còn chưa đủ tư cách! Lão phu làm vậy chỉ là muốn ép Kim Dương công chúa dốc hết sức giành vị trí đệ nhất!" Vô Tôn liếc nhìn Trình Phi Dương, tiếp tục nói: "Bây giờ, minh chủ liên minh Tự Do muốn nghênh thú Kim Dương công chúa, chúng ta có lý do gì mà từ chối chứ?"
Hai chân Trình Phi Dương nhũn ra, ngồi phịch xuống đất, mặt mày tái nhợt.
Trước mặt người khác, mấy vị cao thủ Kim Dương Quốc luôn giữ thể diện cho ông ta, thế nhưng, đại sự Kim Dương Quốc lại không phải do ông ta làm chủ!
"Ta nghĩ các ngươi hiểu lầm rồi!" Giữa lúc Trình Phi Dương tuyệt vọng, người đàn ông kia lại cười lạnh lùng: "Ta chỉ để Kim Dương công chúa làm nữ nhân của ta, chứ không phải cưới Kim Dương công chúa làm thê tử. Người có thể trở thành thê tử của ta chỉ có mình Vân Nguyệt Thanh mà thôi! Nàng mới là người xứng đáng được ta yêu, còn những người khác đều chỉ có thể làm thiếp."
Sắc mặt Vô Tôn lúc này cũng không được dễ nhìn cho lắm, nhưng thực lực của liên minh Tự Do ngày một mạnh hơn, hơn nữa, người đàn ông này còn nắm trong tay bí thuật lợi hại như vậy. Tình huống hiện nay căn bản là không cho bọn họ có sự lựa chọn.
Vì vậy, Vô Tôn cắn răng đồng ý: "Được!"
"Vôn Tôn đại nhân!" Trình Phi Dương không dám tin, không kiềm chế được mà gọi một tiếng.
Vô Tôn làm như không nhìn thấy ánh mắt Trình Phi Dương, ông ta quay sang nhìn người đàn ông kia: "Các vị hoàng tử của Kim Dương Quốc chúng ta, có thể gọi họ về không?"
Người đàn ông kia lạnh lùng liếc nhìn Vô Tôn: "Có liên minh Tự Do của ta hậu thuẫn, còn cần đám hoàng tử đó làm gì?"
Ý chính là, muốn giữ lại những hoàng tử kia là chuyện không thể nào.....
Khóe miệng Trình Phi Dương co rút, mặt đầy thống khổ. Chỉ một quyết định lúc này, chẳng những khiến ông ta mất đi nhiều hoàng tử cùng một lúc, mà còn mất luôn cả đứa con gái ông ta yêu thương nhất.
Càng buồn cười hơn là, một vị hoàng đế như ông ta lại không đủ khả năng cứu con gái mình....
"À phải, bên cạnh nhị hoàng tử Thiên Tề Quốc có phải có một bạch y nữ tử hay không?" Hai mắt người đàn ông kia khẽ lóe sáng: "Cô gái kia lớn lên rất giống Thanh Nhi, đến lúc đó, các ngươi cũng đưa nàng ta lên giường ta cùng với Kim Dương công chúa đi!"
Dù không có được Vân Nguyệt Thanh, tìm một người giống nàng để thay thế cũng không tệ, ai bảo hắn yêu nữ nhân nhẫn tâm kia đến như vậy làm gì?
Vô Tôn im lặng, đang suy xét giữa lợi và hại.
"Các ngươi có thể từ chối. Tuy nhiên, số phận của Kim Dương Quốc rồi đây cũng sẽ giống các nước khác. Cho dù bây giờ các ngươi có thể gọi Kim Dương công chúa về thì ta cũng có thể giết chết Kim Dương công chúa." Người đàn ông kia nâng tầm mắt lên, giọng nói trầm trầm vang vọng khắp ngự thư phòng: "Có điều, từ lâu ta đã được nghe đến đại danh của Kim Dương công chúa, càng ngưỡng mộ nàng ấy, nếu các ngươi đồng ý, ta sẽ thành thân cùng Kim Dương công chúa, liên hôn với Kim Dương Quốc."
"Không được!" Mặt Trình Phi Dương biến sắc: "Trẫm không đồng ý! Kim Dương không phải là đồ vật, trẫm sẽ không lấy Kim Dương ra để giao dịch."
Tuy Trình Phi Dương có chút hồ đồ, tham món lợi nhỏ, nhưng ông ta thật lòng yêu thương đứa con gái này của mình.
Huống chi, Kim Dương công chúa còn là niềm hy vọng của cả Kim Dương Quốc, ông ta làm sao có thể vứt bỏ Kim Dương công chúa?
"Điều kiện này, lão phu có thể đồng ý thay bệ hạ."
Vô Tôn ở một bên lại đột ngột lên tiếng.
"Vô Tôn đại nhân!" Mặt mày Trình Phi Dương xanh mét: "Người không thể đối xử với Kim Dương như vậy."
"Bệ hạ, lão phu biết bệ hạ yêu thương Kim Dương công chúa, nhung dù sao Kim Dương công chúa cũng chỉ là một nữ tử mà thôi, chẳng lẽ bệ hạ muốn để Kim Dương công chúa thừa kế Kim Dương Quốc thật à? Trước đó, lão phu đã có nói với Kim Dương công chúa, trong trận tranh bá này, Kim Dương công chúa cần phải giành hạng nhất, nếu không, lão phu sẽ gả Kim Dương công chúa cho một trong ba hoàng đế của ba nước còn lại. Lấy thân phận của Kim Dương công chúa, dù gả cho vị hoàng đế nào thì Kim Dương công chúa cũng sẽ là hoàng hậu."
Trình Phi Dương trừng lớn hai mắt, có lẽ là do không ngờ Vô Tôn lại nói như vậy với Kim Dương công chúa.
"Đương nhiên, đó chẳng qua là lão phu muốn hù dọa Kim Dương công chúa một chút mà thôi. Muốn cưới Kim Dương công chúa, hoàng đế của ba nước kia còn chưa đủ tư cách! Lão phu làm vậy chỉ là muốn ép Kim Dương công chúa dốc hết sức giành vị trí đệ nhất!" Vô Tôn liếc nhìn Trình Phi Dương, tiếp tục nói: "Bây giờ, minh chủ liên minh Tự Do muốn nghênh thú Kim Dương công chúa, chúng ta có lý do gì mà từ chối chứ?"
Hai chân Trình Phi Dương nhũn ra, ngồi phịch xuống đất, mặt mày tái nhợt.
Trước mặt người khác, mấy vị cao thủ Kim Dương Quốc luôn giữ thể diện cho ông ta, thế nhưng, đại sự Kim Dương Quốc lại không phải do ông ta làm chủ!
"Ta nghĩ các ngươi hiểu lầm rồi!" Giữa lúc Trình Phi Dương tuyệt vọng, người đàn ông kia lại cười lạnh lùng: "Ta chỉ để Kim Dương công chúa làm nữ nhân của ta, chứ không phải cưới Kim Dương công chúa làm thê tử. Người có thể trở thành thê tử của ta chỉ có mình Vân Nguyệt Thanh mà thôi! Nàng mới là người xứng đáng được ta yêu, còn những người khác đều chỉ có thể làm thiếp."
Sắc mặt Vô Tôn lúc này cũng không được dễ nhìn cho lắm, nhưng thực lực của liên minh Tự Do ngày một mạnh hơn, hơn nữa, người đàn ông này còn nắm trong tay bí thuật lợi hại như vậy. Tình huống hiện nay căn bản là không cho bọn họ có sự lựa chọn.
Vì vậy, Vô Tôn cắn răng đồng ý: "Được!"
"Vôn Tôn đại nhân!" Trình Phi Dương không dám tin, không kiềm chế được mà gọi một tiếng.
Vô Tôn làm như không nhìn thấy ánh mắt Trình Phi Dương, ông ta quay sang nhìn người đàn ông kia: "Các vị hoàng tử của Kim Dương Quốc chúng ta, có thể gọi họ về không?"
Người đàn ông kia lạnh lùng liếc nhìn Vô Tôn: "Có liên minh Tự Do của ta hậu thuẫn, còn cần đám hoàng tử đó làm gì?"
Ý chính là, muốn giữ lại những hoàng tử kia là chuyện không thể nào.....
Khóe miệng Trình Phi Dương co rút, mặt đầy thống khổ. Chỉ một quyết định lúc này, chẳng những khiến ông ta mất đi nhiều hoàng tử cùng một lúc, mà còn mất luôn cả đứa con gái ông ta yêu thương nhất.
Càng buồn cười hơn là, một vị hoàng đế như ông ta lại không đủ khả năng cứu con gái mình....
"À phải, bên cạnh nhị hoàng tử Thiên Tề Quốc có phải có một bạch y nữ tử hay không?" Hai mắt người đàn ông kia khẽ lóe sáng: "Cô gái kia lớn lên rất giống Thanh Nhi, đến lúc đó, các ngươi cũng đưa nàng ta lên giường ta cùng với Kim Dương công chúa đi!"
Dù không có được Vân Nguyệt Thanh, tìm một người giống nàng để thay thế cũng không tệ, ai bảo hắn yêu nữ nhân nhẫn tâm kia đến như vậy làm gì?
/2169
|