Edit: Sahara
"Làm sao đến được phiến không gian kia?"
"Chúng ta biết phương pháp đến đó, nhưng cần có thời gian chuẩn bị." Tuyết Oánh trưởng lão ngẩng đầu nhìn Vân Lạc Phong: "Cho nên, ta và mấy vị trưởng lão khác định đến đó tìm viện trưởng. Tuy nhiên, Học Viện Tây Châu cần có người trấn giữ, cho nên chúng ta mới tìm con về."
Nói là tìm Vân Lạc Phong về nghĩ cách, kỳ thực thì họ đã quyết định xong hết cả rồi.
Dù bỏ lại Học Viện Tây Châu thì họ cũng phải đến không gian kia tìm viện trưởng.
Có điều, nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng thực tế họ cũng không nỡ thật sự bỏ mặc Học Viện Tây Châu, chính vì thế mới gọi Vân Lạc Phong về.
"Mọi người đưa con đến phiến không gian kia!" Vân Lạc Phong ngẩng đầu nhìn Tuyết Oánh trưởng lão, gằn từng chữ một, nói.
Tuyết Oánh trưởng lão sửng sốt: "Không được! Nơi đó quá nguy hiểm, con không thể đi!"
"Con không thể? Vậy mọi người thì có thể?" Vân Lạc Phong mím môi: "Con đi, ít nhất cũng bảo vệ tốt được chính mình, huống chi con còn có Vân Tiêu!"
Mấy vị trưởng lão đều biết ý của Vân Lạc Phong, đồ đệ ngoan này của họ sợ họ gặp nguy hiểm, cho nên mới tự mình xung phong đi.
"Không được!" Hư Không trưởng lão đứng phắt dậy: "Đây là chuyện của Học Viện Tây Châu, chúng ta sao có thể để con đi mạo hiểm? Hơn nữa, mấy bộ xương già chúng ta còn chưa vô dụng đến mức đó."
Thần sắc Vân Lạc Phong cũng thập phần kiên định: "Thứ nhất, con cũng là người của học viện, chiếu lý nên tận lực vị học viện! Thứ hai, Cơ Cửu Thiên là bằng hữu của con, con không thể khoanh tay, trơ mắt ngồi nhìn! Thứ ba,...."
Vân Lạc Phong dừng lại một chút mới nói tiếp: "E là con đã chọc đến Linh Thần Đại Lục rồi!"
"Linh Thần Đại Lục?"
Đáy mắt Hư Không trưởng lão chợt xuất hiện tia kinh hoàng: "Sao con lại chọc đến Linh Thần Đại Lục?"
Dựa vào địa vị của mấy lão gia hỏa bọn họ, sao có thể không biết đến sự tồn tại của Linh Thần Đại Lục?
Điều bọn họ không ngờ chính là, Vân Lạc Phong vậy mà lại chọc vào Linh Thần Đại Lục.
"Cho nên mọi người đã biết vì sao con nhất định phải đi phiến không gian kia rồi chứ? Để đủ sức đối địch cùng Linh Thần Đại Lục, con cần phải đột phá thực lực hiện tại. Ở Thất Châu Đại Lục hiển nhiên là không thể, chỉ có cách đến không gian kia mà thôi."
Nghe thấy lời này của Vân Lạc Phong, Hư Không trưởng lão bất đắc dĩ thở dài.
"Được, vậy con đi đi! Trước khi con về, ta sẽ thay con chăm sóc người thân của con thật tốt."
Trên mặt Vân Lạc Phong lập tức lộ vẻ cảm kích: "Đa tạ!"
Hư Không trưởng lão cười khổ: "Sư đồ chúng ta cần gì nói lời đa tạ! Hơn nữa, dù muốn đa tạ, thì cũng nên là chúng ta đa tạ con. Tìm viện trưởng vốn là trách nhiệm của chúng ta, vậy mà bây giờ lại liên lụy đến con."
Đối diện với lời xin lỗi của các vị trưởng lão, Vân Lạc Phong không nói thêm lời nào.
Cơ Cửu Thiên tìm được phiến không gian kia, ai nói trước được, đây không phải là cơ hội cho nàng?
"Khi nào không gian kia mở ra?" Giọng nói trầm thấp của Vân Tiêu chậm rãi vang lên bên tai các vị trưởng lão.
"Ba ngày, cho chúng ta ba ngày thời gian chuẩn bị."
"Được! Vậy ba ngày sau, ta cùng Phong nhi đến tìm các người."
Vân Tiêu duỗi tay ôm lấy eo Vân Lạc Phong, rồi xoay người rời khỏi trưởng lão viện.
"Chúng ta có cần trở về từ biệt không?"
"Không cần!" Vân Lạc Phong lắc đầu: "Lúc rời khỏi Đông Châu, ta đã nói cùng gia gia rồi, chỉ e là lần này lại phải rơi đi một khoảng thời gian, còn về Cương Thiết Liệt Diễm quân đoàn, ta đã đưa họ vào Linh Trận, cho nên không cần trở về."
Linh Trận chính là trận pháp tùy thân bên người nàng.
Do không tiện nhắc đến trận pháp trước mặt người khác, nên nàng đã tùy tiện đặt tên nó là Linh Trận.
Tu luyện trong Linh Trận, người Cương Thiết Liệt Diễm quân đoàn đột phá cực nhanh, Diệp Linh và Khinh Yên đều đã đạt cảnh giới Tôn Linh Giả. Khoảng cách tới Thánh Linh Giả cũng chỉ còn một bước ngắn.
"Làm sao đến được phiến không gian kia?"
"Chúng ta biết phương pháp đến đó, nhưng cần có thời gian chuẩn bị." Tuyết Oánh trưởng lão ngẩng đầu nhìn Vân Lạc Phong: "Cho nên, ta và mấy vị trưởng lão khác định đến đó tìm viện trưởng. Tuy nhiên, Học Viện Tây Châu cần có người trấn giữ, cho nên chúng ta mới tìm con về."
Nói là tìm Vân Lạc Phong về nghĩ cách, kỳ thực thì họ đã quyết định xong hết cả rồi.
Dù bỏ lại Học Viện Tây Châu thì họ cũng phải đến không gian kia tìm viện trưởng.
Có điều, nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng thực tế họ cũng không nỡ thật sự bỏ mặc Học Viện Tây Châu, chính vì thế mới gọi Vân Lạc Phong về.
"Mọi người đưa con đến phiến không gian kia!" Vân Lạc Phong ngẩng đầu nhìn Tuyết Oánh trưởng lão, gằn từng chữ một, nói.
Tuyết Oánh trưởng lão sửng sốt: "Không được! Nơi đó quá nguy hiểm, con không thể đi!"
"Con không thể? Vậy mọi người thì có thể?" Vân Lạc Phong mím môi: "Con đi, ít nhất cũng bảo vệ tốt được chính mình, huống chi con còn có Vân Tiêu!"
Mấy vị trưởng lão đều biết ý của Vân Lạc Phong, đồ đệ ngoan này của họ sợ họ gặp nguy hiểm, cho nên mới tự mình xung phong đi.
"Không được!" Hư Không trưởng lão đứng phắt dậy: "Đây là chuyện của Học Viện Tây Châu, chúng ta sao có thể để con đi mạo hiểm? Hơn nữa, mấy bộ xương già chúng ta còn chưa vô dụng đến mức đó."
Thần sắc Vân Lạc Phong cũng thập phần kiên định: "Thứ nhất, con cũng là người của học viện, chiếu lý nên tận lực vị học viện! Thứ hai, Cơ Cửu Thiên là bằng hữu của con, con không thể khoanh tay, trơ mắt ngồi nhìn! Thứ ba,...."
Vân Lạc Phong dừng lại một chút mới nói tiếp: "E là con đã chọc đến Linh Thần Đại Lục rồi!"
"Linh Thần Đại Lục?"
Đáy mắt Hư Không trưởng lão chợt xuất hiện tia kinh hoàng: "Sao con lại chọc đến Linh Thần Đại Lục?"
Dựa vào địa vị của mấy lão gia hỏa bọn họ, sao có thể không biết đến sự tồn tại của Linh Thần Đại Lục?
Điều bọn họ không ngờ chính là, Vân Lạc Phong vậy mà lại chọc vào Linh Thần Đại Lục.
"Cho nên mọi người đã biết vì sao con nhất định phải đi phiến không gian kia rồi chứ? Để đủ sức đối địch cùng Linh Thần Đại Lục, con cần phải đột phá thực lực hiện tại. Ở Thất Châu Đại Lục hiển nhiên là không thể, chỉ có cách đến không gian kia mà thôi."
Nghe thấy lời này của Vân Lạc Phong, Hư Không trưởng lão bất đắc dĩ thở dài.
"Được, vậy con đi đi! Trước khi con về, ta sẽ thay con chăm sóc người thân của con thật tốt."
Trên mặt Vân Lạc Phong lập tức lộ vẻ cảm kích: "Đa tạ!"
Hư Không trưởng lão cười khổ: "Sư đồ chúng ta cần gì nói lời đa tạ! Hơn nữa, dù muốn đa tạ, thì cũng nên là chúng ta đa tạ con. Tìm viện trưởng vốn là trách nhiệm của chúng ta, vậy mà bây giờ lại liên lụy đến con."
Đối diện với lời xin lỗi của các vị trưởng lão, Vân Lạc Phong không nói thêm lời nào.
Cơ Cửu Thiên tìm được phiến không gian kia, ai nói trước được, đây không phải là cơ hội cho nàng?
"Khi nào không gian kia mở ra?" Giọng nói trầm thấp của Vân Tiêu chậm rãi vang lên bên tai các vị trưởng lão.
"Ba ngày, cho chúng ta ba ngày thời gian chuẩn bị."
"Được! Vậy ba ngày sau, ta cùng Phong nhi đến tìm các người."
Vân Tiêu duỗi tay ôm lấy eo Vân Lạc Phong, rồi xoay người rời khỏi trưởng lão viện.
"Chúng ta có cần trở về từ biệt không?"
"Không cần!" Vân Lạc Phong lắc đầu: "Lúc rời khỏi Đông Châu, ta đã nói cùng gia gia rồi, chỉ e là lần này lại phải rơi đi một khoảng thời gian, còn về Cương Thiết Liệt Diễm quân đoàn, ta đã đưa họ vào Linh Trận, cho nên không cần trở về."
Linh Trận chính là trận pháp tùy thân bên người nàng.
Do không tiện nhắc đến trận pháp trước mặt người khác, nên nàng đã tùy tiện đặt tên nó là Linh Trận.
Tu luyện trong Linh Trận, người Cương Thiết Liệt Diễm quân đoàn đột phá cực nhanh, Diệp Linh và Khinh Yên đều đã đạt cảnh giới Tôn Linh Giả. Khoảng cách tới Thánh Linh Giả cũng chỉ còn một bước ngắn.
/2169
|