Editor: QR
Theo như lời hắn đã nói lúc trước, nếu thật sự Hồ Ly hô mưa gọi gió, sao có thể tận ba năm không về? Nhất định là hắn không thể trở nên nổi bật, mới không có mặt mũi nào trở về.
Còn chuyện Hồ Lâm từng công bố hắn tiến vào Thiên bảng học viện…
Chuyện đó thật đúng là chuyện buồn cười nhất thiên hạ!
Kiểu người như Hồ Ly có thể tiến vào Thiên bảng sao?
Chuyện này nhất định là Hồ Lâm bịa đặt, mục đích chính là vì để đệ đệ của hắn không quá mức xấu hổ mất mặt.
“Âu Dương Thiên Nhiên, nhớ rõ giấu nhi tử của ngươi thật kỹ. Nếu như để ta biết là do nhi tử của ngươi hại kế hoạch của ta thất bại, ta nhất định sẽ giết hết cả nhà các ngươi!”
Hồ Hựu Vũ làm động tác cắt cổ, đáy mắt âm u.
Nhìn động tác của Hồ Hựu Vũ, trái tim Âu Dương Thiên Nhiên run lên, theo bản năng hắn lau chùi mồ hôi lạnh rơi trên trán: “Hồ gia chủ, ngươi yên tâm, ta sẽ giấu nhi tử của mình ở chỗ không có bất cứ kẻ nào biết, sẽ không bởi vì hắn mà làm hỏng chuyện.”
“Chỉ hy vọng như thế.”
Hồ Hựu Vũ cười lạnh, không nói lời vô nghĩa với Âu Dương Thiên Nhiên, cho người đưa hắn rời khỏi Hồ gia.
…
Khu bình dân.
Hồ Lâm ở trong nhà đang nôn nóng chờ đợi, nhìn thấy đệ đệ trở về, vội vàng đi lên đón.
“Nhị đệ, thế nào? Không có người tìm đệ gây phiền phức chứ?”
Hồ Ly lắc đầu, đưa dược liệu cho Vân Lạc Phong, lại nhìn sang lão giả.
“Phụ thân, nói cho con biết rốt cuộc chuyện là như thế nào? Người chết có phải là nhi tử của Âu Dương Thiên Nhiên hay không?”
Thân thể kão giả run lên, dưới ánh mắt truy vấn của Hồ Ly, ông bất đắc dĩ gật đầu.
“Thật sự là nhi tử của hắn! Nhi tử của hắn chỉ bị sốt thôi, ta cho hắn uống thuốc hạ sốt bình thường, ai biết lại chết một cách không thể hiểu được.”
Vừa nghe lời này, Hồ Lâm vô cùng phẫn nộ: “Khẳng định là Hồ Hựu Vũ giở trò quỷ! Là hắn hãm hại phụ thân, nhi tử của Âu Dương Thiên Nhiên vừa chết, hắn đã tìm tới cửa tới, nói muốn cho phụ thân mượn bạc, phụ thân vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể mượn bạc của hắn!”
Hồ Ly không trả lời Hồ Lâm, ánh mắt nhìn chằm chằm lão giả: “Vì sao người phải chữa bệnh cho nhi tử của Âu Dương Thiên Nhiên?”
Lão giả cười khổ, nói: “Thầy thuốc nhân từ, ta thân là y sư, sao có thể cự tuyệt chữa bệnh? Chính là ta cũng không nghĩ được sẽ phát sinh chuyện này!”
“Phụ thân ngươi không hề cảm thấy, chuyện này có lẽ do bọn họ liên hợp lại hay sao?”
Hồ Ly càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, hai người kia đến cùng nhau, khẳng định có âm mưu.
“Chuyện này chắc không có khả năng, dù thế nào đi nữa Âu Dương Thiên Nhiên cũng sẽ không dùng tính mạng nhi tử của mình trả thù chúng ta.” Lão giả lắc lắc đầu: “Nhi tử của hắn đã chết, chuyện này hẳn là không phải do hắn làm, khẳng định là Hồ Hựu Vũ.”
Hồ Ly lạnh lùng cười, trong lòng hắn đã nhận định, chuyện này không thoát khỏi quan hệ với Âu Dương Thiên Nhiên.
Đúng lúc này, một con Tầm Kim Thử từ ngoài cửa chạy vào, rồi sau đó, ở dưới ánh mắt mọi người dần dần biến thành một thiếu niên mặc bạch y.
Người trong phòng đều bị dọa choáng váng, ngạc nhiên nhìn thiếu niên đột nhiên xuất hiện.
Trà Sữa không liếc mắt nhìn những người khác một cái, đi thẳng về phía Vân Lạc Phong, bẩm báo: “Chủ nhân, ta nghe theo lời phân phó, đi theo Hồ Hự Vũ. Kết quả, người đoán xem ta nghe được cái gì?”
Thần sắc Trà Sữa có chút hưng phấn: “Thì ra người bệnh bị chết kia cũng chưa chết, ngược lại đã được người ta đưa ra ngoài giấu đi.”
“Cái gì?”
Lão giả và Hồ Lâm đồng thời cả kinh thất sắc, bọn họ đã không kịp kinh ngạc về thân phận của Trà Sữa, song song chấn động tại chỗ.
“Không có khả năng.” Lão giả lắc lắc đầu: “Rõ ràng ta cảm nhận được tiểu nam hài không còn hơi thở, làm sao hắn có thể không chết?”
Theo như lời hắn đã nói lúc trước, nếu thật sự Hồ Ly hô mưa gọi gió, sao có thể tận ba năm không về? Nhất định là hắn không thể trở nên nổi bật, mới không có mặt mũi nào trở về.
Còn chuyện Hồ Lâm từng công bố hắn tiến vào Thiên bảng học viện…
Chuyện đó thật đúng là chuyện buồn cười nhất thiên hạ!
Kiểu người như Hồ Ly có thể tiến vào Thiên bảng sao?
Chuyện này nhất định là Hồ Lâm bịa đặt, mục đích chính là vì để đệ đệ của hắn không quá mức xấu hổ mất mặt.
“Âu Dương Thiên Nhiên, nhớ rõ giấu nhi tử của ngươi thật kỹ. Nếu như để ta biết là do nhi tử của ngươi hại kế hoạch của ta thất bại, ta nhất định sẽ giết hết cả nhà các ngươi!”
Hồ Hựu Vũ làm động tác cắt cổ, đáy mắt âm u.
Nhìn động tác của Hồ Hựu Vũ, trái tim Âu Dương Thiên Nhiên run lên, theo bản năng hắn lau chùi mồ hôi lạnh rơi trên trán: “Hồ gia chủ, ngươi yên tâm, ta sẽ giấu nhi tử của mình ở chỗ không có bất cứ kẻ nào biết, sẽ không bởi vì hắn mà làm hỏng chuyện.”
“Chỉ hy vọng như thế.”
Hồ Hựu Vũ cười lạnh, không nói lời vô nghĩa với Âu Dương Thiên Nhiên, cho người đưa hắn rời khỏi Hồ gia.
…
Khu bình dân.
Hồ Lâm ở trong nhà đang nôn nóng chờ đợi, nhìn thấy đệ đệ trở về, vội vàng đi lên đón.
“Nhị đệ, thế nào? Không có người tìm đệ gây phiền phức chứ?”
Hồ Ly lắc đầu, đưa dược liệu cho Vân Lạc Phong, lại nhìn sang lão giả.
“Phụ thân, nói cho con biết rốt cuộc chuyện là như thế nào? Người chết có phải là nhi tử của Âu Dương Thiên Nhiên hay không?”
Thân thể kão giả run lên, dưới ánh mắt truy vấn của Hồ Ly, ông bất đắc dĩ gật đầu.
“Thật sự là nhi tử của hắn! Nhi tử của hắn chỉ bị sốt thôi, ta cho hắn uống thuốc hạ sốt bình thường, ai biết lại chết một cách không thể hiểu được.”
Vừa nghe lời này, Hồ Lâm vô cùng phẫn nộ: “Khẳng định là Hồ Hựu Vũ giở trò quỷ! Là hắn hãm hại phụ thân, nhi tử của Âu Dương Thiên Nhiên vừa chết, hắn đã tìm tới cửa tới, nói muốn cho phụ thân mượn bạc, phụ thân vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể mượn bạc của hắn!”
Hồ Ly không trả lời Hồ Lâm, ánh mắt nhìn chằm chằm lão giả: “Vì sao người phải chữa bệnh cho nhi tử của Âu Dương Thiên Nhiên?”
Lão giả cười khổ, nói: “Thầy thuốc nhân từ, ta thân là y sư, sao có thể cự tuyệt chữa bệnh? Chính là ta cũng không nghĩ được sẽ phát sinh chuyện này!”
“Phụ thân ngươi không hề cảm thấy, chuyện này có lẽ do bọn họ liên hợp lại hay sao?”
Hồ Ly càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, hai người kia đến cùng nhau, khẳng định có âm mưu.
“Chuyện này chắc không có khả năng, dù thế nào đi nữa Âu Dương Thiên Nhiên cũng sẽ không dùng tính mạng nhi tử của mình trả thù chúng ta.” Lão giả lắc lắc đầu: “Nhi tử của hắn đã chết, chuyện này hẳn là không phải do hắn làm, khẳng định là Hồ Hựu Vũ.”
Hồ Ly lạnh lùng cười, trong lòng hắn đã nhận định, chuyện này không thoát khỏi quan hệ với Âu Dương Thiên Nhiên.
Đúng lúc này, một con Tầm Kim Thử từ ngoài cửa chạy vào, rồi sau đó, ở dưới ánh mắt mọi người dần dần biến thành một thiếu niên mặc bạch y.
Người trong phòng đều bị dọa choáng váng, ngạc nhiên nhìn thiếu niên đột nhiên xuất hiện.
Trà Sữa không liếc mắt nhìn những người khác một cái, đi thẳng về phía Vân Lạc Phong, bẩm báo: “Chủ nhân, ta nghe theo lời phân phó, đi theo Hồ Hự Vũ. Kết quả, người đoán xem ta nghe được cái gì?”
Thần sắc Trà Sữa có chút hưng phấn: “Thì ra người bệnh bị chết kia cũng chưa chết, ngược lại đã được người ta đưa ra ngoài giấu đi.”
“Cái gì?”
Lão giả và Hồ Lâm đồng thời cả kinh thất sắc, bọn họ đã không kịp kinh ngạc về thân phận của Trà Sữa, song song chấn động tại chỗ.
“Không có khả năng.” Lão giả lắc lắc đầu: “Rõ ràng ta cảm nhận được tiểu nam hài không còn hơi thở, làm sao hắn có thể không chết?”
/2169
|