Lão cật lực muốn rời mắt khỏi rãnh ngực tuyết trắng sâu hút mê người kia nhưng bất thành, lúc này cảm thấy khí huyết quay cuồng, hạ thân bất giác đã đứng lên, chống đỉnh quần lão nhọt hoắt như đỉnh một cái lều.
Liễu Mị Nương đôi mắt quyến rũ, thu ba lay động, nàng ăn mặc mát mẻ, trên người thuyền xuyên hiển lộ cảnh xuân, thấy Thân lão đại hô hấp dồn dập nhìn chằm chằm ngực mình, cũng không để ý, lập tức liếc hạ thân Thân lão đại, nhìn thấy nơi đó nhô lên lều trại cao cao, liền cười khanh khách phóng đãng, bộ ngực rung động lên xuống, trang điểm xinh đẹp, quyến rũ.
Thân lão đại thấy bộ dạng lẳng lơ của Liễu Mị Nương, trong lòng ngứa như bị mèo cào, ma xui quỷ khiến dĩ nhiên đẩy hạ thân về phía trước. Liễu Mị Nương lại cười ha ha, vặn eo đi tới vài bước, quyến rũ nói:
- Thân đại ca, có mang người về hay không?
Thân lão đại vốn thần hồn điên đảo sắc tâm đại động, nghe được Liễu Mị Nương hỏi như vậy, vẻ mặt lập tức xấu hổ:
- Liễu cô nương, người kia… chúng ta không thể mang trở về!
Đôi mắt quyến rũ của Liễu Mị Nương đảo quanh, ồ một tiếng, đôi môi ướt át đỏ mọng khẽ mở:
- Chẳng lẽ trong xe ngựa không có người?
- Không phải không phải.
Thân lão đại vội đáp:
- Chỉ là… Liễu cô nương, là chúng ta vô năng, trúng quỷ kế của quan binh, chết không ít huynh đệ, ngay… ngay cả chiếc xe ngựa kia cũng không thấy.
Thỉu lão đại thấy báu vật đẹp đẽ chỉ nói chuyện với Thân lão đại, hơi không cam lòng, vội cướp lời nói:
- Liễu… Liễu cô nương, quan binh che chở xe ngựa chặt chẽ, chúng ta dùng rất nhiều khí lực, cũng không thể đạt được, thật sự xin lỗi.
- Vị này là?
Đôi mắt quyến rũ của Liễu Mị Nương long lanh, nhìn về phía Thủy lão đại, tuy rằng nàng che nửa mặt bằng mặt nạ màu đỏ, nhưng vẫn mị thái lan tràn, quyến rũ mê người.
- Ồ, hắn là… !
Thân lão đại đang muốn giới thiệu, Thủy lão đại đã cướp lời :
- Liễu cô nương, ta là Thủy Dũng Thanh Hà Đường, hôm nay có thể nhìn thấy cô nương, thật sự là vinh hạnh ba đời !
Gã vốn là người thô lỗ, lúc này thấy được mỹ nhân đẹp đẽ, cũng ra vẻ nhã nhặn. Liễu Mị Nương vặn vẹo vòng eo, nhích tới gần, đôi mắt quyến rũ đánh giá một phen trên người Thủy lão đại. Thủy lão đại thấy mỹ nhân đánh giá, tâm tình kích động, không kìm được ưỡn ngực. Liễu Mị Nương cười ha ha, vươn tay nhẹ nhàng đặt lên bộ ngực Thủy lão đại, Thủy lão đại ưỡn ngực, khi bàn tay mềm mại trắng nõn của Liễu Mị Nương chạm tới, thân thể gã run lên, từng đợt gió thơm xông vào mũi, cực kỳ dễ ngửi. Giờ phút này Liễu Mị Nương ở quá gần, bộ ngực sửa đầy đặn ngay trước mắt, hình xăm hồ ly kia có thể thấy được rõ ràng. Thủy lão đại nuốt một ngụm nước bọt, thầm muốn hóa thành hình xăm hồ ly kia, dính sát trên người Liễu Mị Nương, lại nghe được thanh âm giòn tan quyền rũ đến tận xương của Liễu Mị Nương :
- Tên của Thủy đại ca thật hay, Thủy Dũng, quả nhiên là dũng mãnh vô cùng, Mị Nương rất thích.
Cổ họng Thủy Dũng mấp máy, bị diễm quang của Liễu Mị Nương chèn ép đến nói cũng không thể lưu loát:
- Liễu… Liễu cô nương, ta… ta đều nghe cô… !
Liễu Mị Nương quyến rũ người, giọng nói quyến rũ :
- Nghe ta sao ? Thủy ca ca, huynh nghe ta cái gì ?
Một tiếng Thủy ca ca này, xuân ý dạt dào, tràn đầy hương vị khiêu khích. Thủy Dũng trống rỗng trong đầu, lắp bắp nói:
- Ta… Cái gì ta cũng nghe nàng, tất cả nghe theo nàng, nàng muốn ta làm gì… muốn ta làm gì… thì làm cái đó… !
Thân lão đại thấy bộ dáng liếc mắt đưa tình của Liễu Mị Nương và Thủy Dũng, trong cợn giận dữ, gắt gao nhìn chằm chằm Thủy Dũng, trong mắt lại sinh ra sát khí.
Liễu Mị Nương cười khanh khách, thu tay lại, liếc Thân lão đại một cái, nâng một cánh tay ngọc lên, vươn về phía người đội nón tre, người nọ lấy một túi tiền từ trong ngực ra, ném qua. Ngọc thủ Liễu Mị Nương vừa động, vững vàng đón lấy, móng tay của nàng dài nhỏ sạch sẽ, bên trên còn bôi chút sơn màu đỏ. Màu da nàng trắng như tuyết, nhưng quần áo trên người lại đỏ như lửa, trắng hồng giao nhau, lại tràn đầy phóng đãng, thuận tay đưa túi tiền cho Thân lão đại, quyến rũ nói:
- Thân đại ca, lúc trước đưa tiền đặt cọc, đây là một trăm lạng vàng còn lại, xin huynh cầm lấy!
Thân lão đại vội đáp:
- Liễu cô nương, điều này không được. Chuyện này chúng ta làm hỏng, người chưa mang về, tiền này tuyệt đối không thể nhận lấy.
Liễu Mị Nương lắc đầu nói:
- Điều này cũng không trách mọi người, chỉ là quan binh quá mức giảo hoạt. Lần này hai vị đại ca hưng sư động chúng vì tiểu muội, triệu tập các lộ hảo hán mai phục tại Cô Sơn Huyện, bởi vậy còn chết không ít huynh đệ, Mị Nương băn khoăn trong lòng. Thân đại ca, trên người tiểu muội cũng chỉ có số tiền tài này, biết không đủ để báo đáp ân tình của mọi người, sau này nếu có cơ hội, sẽ báo đáp thêm.
Lúc nàng nói chuyện, khuôn mặt vẫn mang theo nụ cười quyến rũ, giọng nói vẫn mị hoặc, căn bản nhìn không ra có ý tứ băn khoăn.
Thân lão đại lập tức đáp:
- Liễu… Liễu cô nương, vàng này ta tuyệt đối không thể nhận, đi lại trên giang hồ, cũng có quy củ giang hồ, lấy tiền của người, làm việc cho người, chuyện lần này làm không tốt, vàng này đương nhiên không nhận được, hơn nữa… !
Gã nhìn chằm chằm khuôn mặt yêu mị đến tận xương của Liễu Mị Nương, tầm mắt lại chuyển một lần nữa, cuối cùng ưỡn ngực nói:
- Huống chi lần này làm việc cho cô nương, cũng không phải vì vàng.
Đôi mắt Liễu Mị Nương quyến rũ lưu chuyển, ra vẻ khó hiểu nói:
- Lúc trước Mị Nương nghe nói Thân đại ca chính là hảo hán Tín Châu, là nhân vật nổi tiếng ở Tín Châu, mang theo một đám huynh đệ phạt ác dương thiện ở vùng Cô Sơn, lúc này mới tìm tới Thân đại ca, cầu Thân đại ca giúp tiểu muội cứu một người. Thân đại ca đại nhân đại nghĩa, ra tay cứu giúp, trước đó tiểu muội cũng đã nói, dùng số tiền lớn thuê, tiểu muội không có vật khác, chỉ có túi vàng này, nếu Thân đại ca không nhận lấy, trên người tiểu muội, đã không còn vật gì báo đáp.
Thân lão đại cổ họng mấp máy, Liễu Mị Nương thấy hai mắt rực lửa của gã, cười cười vặn eo đi tới, gần trong gang tấc, thấp giọng nói:
- Thân đại ca, huynh… nhìn qua huynh hết sức mệt nhọc, có phải đói bụng hay không?
Thân lão đại nhìn chằm chằm bộ ngực tuyết trắng của Liễu Mị Nương, nuốt từng ngụm nước bọt, nói:
- Đúng… là đói bụng?
Thân thể mềm mại của Liễu Mị Nương dán tới, mắt đầy quyến rũ, không ngờ một cánh tay mượt mà nhấc lên, nhẹ nhàng ma sát chỗ lều trại của Thân lão đại, đụng vào, trêu đùa rất có kỹ xảo, cười quyến rũ nói:
- Thân đại ca đói bụng, là muốn ăn cái gì?
Hơi thở của nàng như lan, gió thơm xông vào mũi:
- Lại không biết Thân đại ca đói bụng bên trên, hay là… ha ha ha, hay là đói bụng phía dưới… !
Thân lão đại bị Liễu Mị Nương khiêu khích thân thể gần như muốn bùng nổ, gã không kìm nổi ôm lấy eo nhỏ của Liễu Mị Nương, kích động nói:
- Bên trên bên dưới của Thân đại ca đều đói bụng, Liễu… muội tử tốt, muội có biện pháp khiến đại ca ăn no hay không?
- Đại ca muốn ăn cái gì?
Liễu Mị Nương cắn đôi môi đỏ mọng, kiều diễm ướt át, lẳng lơ tới tận xương.
- Đại ca… đại ca muốn ăn bánh bao thịt.
Thân lão đại vốn là thổ phỉ lùm cỏ, không phải người lương thiện gì, lúc trước còn giả vờ giả vịt, giờ phút này Liễu Mị Nương chủ động khiêu khích, Thân lão đại làm sao có thể nhịn được, lộ ra nguyên hình, tay ôm vòng eo nhỏ nhắn chuyển xuống dưới, đặt lên cặp mông no tròn căng chật của Liễu Mị Nương, gợi cảm mê người.
Liễu Mị Nương hai má ửng hồng, nhìn qua mềm mại quyến rũ:
- Thân đại ca, nơi này… nơi này không phải bánh bao thịt!
- Có!
Thân lão đại hai mắt tràn đầy vẻ dâm dục, nhìn chằm chằm bộ ngực muốn phá tan áo của Liễu Mị Nương:
- Muội tử tốt, trên người của muội không phải mang theo hai cái bánh bao thịt trắng trắng mềm mềm rất lớn sao? Thân đại ca thích ăn bánh bao thịt này của muội!
Tay kia của gã nhấc lên, muốn sờ ngực Liễu Mị Nương, Liễu Mị Nương đã nâng tay lên ngăn cản, cười ha ha phóng đãng nói:
- Thân đại ca, huynh thật là xấu… !
Đôi mắt nàng quyến rũ, ỏn ẻn nói:
- Vậy thì chí thích… thích cặp bánh bao thịt này trên người muội… không thèm thứ khách sao?
Bộ ngực của nàng phập phồng lên xuống, dáng người như ẩn như hiện, xuân ý dạt dào, khiến người ta mơ màng.
- Thích!
Thân lão đại làm sao có thể chống cự khiêu khích của báu vật đẹp đẽ như thế, thấy báu vật trong ngực non muốn chảy nước, khuôn mặt lộ ra vẻ quyến rũ tận xương, chính là báu vật lẳng lơ nhất mà mình chứng kiến, lúc này tâm tình cực kỳ vui mừng:
- Muội tử tốt, những thứ ăn ngon trên người của muội, chờ đại ca sẽ từ từ ăn… Ha ha, chẳng những muốn ăn đồ trên người muội, còn muốn nếm nước trên người muội… !
Gã quên hết tất cả, dường như đã quên sau lưng còn có hai người, chỉ cho rằng dưới ánh trăng sơn minh thủy tú này chỉ có mình và báu vật trong lòng, cũng không đề phòng Thủy Dũng phía sau, trong cơn giận dữ, mắt thấy báu vật đẹp đẽ bị Thân lão đại ôm vào trong lòng, thậm chí có thể nhìn thấy bàn tay heo của Thân lão đại xoa nắn trên mông Liễu Mị Nương, ma xui quỷ khiến, tràn ngập phẫn nộ, sát khí bùng lên, trên người không có binh khí, nhìn chung quanh một chút, nhìn thấy một khối đá nhọn trên mặt đất, giận giữ nhặt nham thạch lên, giống như gặp ma, đi tới từng bước.
Lúc này Thân lão đại thần hồn điên đảo, căn bản không biết Thủy Dũng tới gần, một tay xoa bóp mông phấn của Liễu Mị Nương, tay kia thì lần vào áo ngực Liễu Mị Nương, lại bị Liễu Mị Nương ngăn cản rất có kỹ xảo, thần hồn điên đảo, dường như đỉnh đầu có vật gì hung hăng nện xuống, lập tức nhìn thấy Liễu Mị Nương uốn éo eo thon, thân thể mềm mại đã rời khỏi lòng mình, lập tức, một cơn đau nhức đỉnh đầu truyền khắp toàn thân, toàn thân dâng lên cảm giác lạnh như băng, cảm nhận được đỉnh đầu cực nóng, giơ tay sờ lên đầu, đưa ra trước mặt nhìn, lại tràn đầy máu tươi đỏ sẫm.
Trong nhất thời gã cảm thấy choáng váng đầu óc, chịu đựng đau đớn chậm rãi xoay người lại, thấy được gương mặt dữ tợn của Thủy Dũng ở trước mắt mình, đôi mắt kia tràn đầy phẫn nộ. Thủy Dũng thấy gã xoay người, lại giơ tay lên, tảng đá trogn tay không chút do dự đập vào đỉnh đầu Thân lão đại, Thân lão đại liền ngã xuống đất.
Thân thể cao lớn của gã giãy dụa trên mặt đất, muốn đứng lên, vài lần không thể đứng dậy, trong miệng phát ra tiếng rống giận như dã thú. Thủy Dũng đã tiến lên, dường như điên cuồng, hai mắt đỏ thẫm, trong miệng kêu lên:
- Giết chết ngươi, giết chết ngươi, giết chết ngươi… !
Tảng đá trong tay dùng sức đập xuống, cũng không nhìn nơi đập, cứ tùy ý phẫn nộ đập lên người Thân lão đại. Máu tươi trên người Thân lão đại phun tung tóe lên khuôn mặt vặn vẹo biến hình của Thủy Dũng, dữ tợn đáng sợ khác thường.
Liễu Mị Nương đã sớm kéo ra khoảng cách, vẫn đẹp đẽ mị hoặc, thậm chí khóe miệng mang theo nụ cười, nụ cười kia vẫn đẹp, dường như chỉ là đang nhìn một vở tuồng trên đài, còn người nón tre áo tơi kia, sau khi lấy túi tiền giao cho Liễu Mị Nương, giờ phút này đứng nơi đó không nhúc nhích giống như cây cột, bên cạnh giết người, gã cũng không thèm liếc tới một cái.
Lúc đầu Thân lão đại còn giãy dụa, nhưng Thủy Dũng đập vài chục cái, Thân lão đại dần dần không thể hoạt động, quỳ rạp trên mặt đất, ngón tay còn đang co giật, máu loãng từ trên người chạy xuôi xuống theo khe tảng đá, chảy vào bích đầm trong suốt, bích đầm vốn trong suốt tới đáy, giờ phút này chậm rãi biến thành màu đỏ vì máu loãng, không khí vốn tràn ngập trong lành cũng nồng đậm mùi máu tươi.
Liễu Mị Nương đôi mắt quyến rũ, thu ba lay động, nàng ăn mặc mát mẻ, trên người thuyền xuyên hiển lộ cảnh xuân, thấy Thân lão đại hô hấp dồn dập nhìn chằm chằm ngực mình, cũng không để ý, lập tức liếc hạ thân Thân lão đại, nhìn thấy nơi đó nhô lên lều trại cao cao, liền cười khanh khách phóng đãng, bộ ngực rung động lên xuống, trang điểm xinh đẹp, quyến rũ.
Thân lão đại thấy bộ dạng lẳng lơ của Liễu Mị Nương, trong lòng ngứa như bị mèo cào, ma xui quỷ khiến dĩ nhiên đẩy hạ thân về phía trước. Liễu Mị Nương lại cười ha ha, vặn eo đi tới vài bước, quyến rũ nói:
- Thân đại ca, có mang người về hay không?
Thân lão đại vốn thần hồn điên đảo sắc tâm đại động, nghe được Liễu Mị Nương hỏi như vậy, vẻ mặt lập tức xấu hổ:
- Liễu cô nương, người kia… chúng ta không thể mang trở về!
Đôi mắt quyến rũ của Liễu Mị Nương đảo quanh, ồ một tiếng, đôi môi ướt át đỏ mọng khẽ mở:
- Chẳng lẽ trong xe ngựa không có người?
- Không phải không phải.
Thân lão đại vội đáp:
- Chỉ là… Liễu cô nương, là chúng ta vô năng, trúng quỷ kế của quan binh, chết không ít huynh đệ, ngay… ngay cả chiếc xe ngựa kia cũng không thấy.
Thỉu lão đại thấy báu vật đẹp đẽ chỉ nói chuyện với Thân lão đại, hơi không cam lòng, vội cướp lời nói:
- Liễu… Liễu cô nương, quan binh che chở xe ngựa chặt chẽ, chúng ta dùng rất nhiều khí lực, cũng không thể đạt được, thật sự xin lỗi.
- Vị này là?
Đôi mắt quyến rũ của Liễu Mị Nương long lanh, nhìn về phía Thủy lão đại, tuy rằng nàng che nửa mặt bằng mặt nạ màu đỏ, nhưng vẫn mị thái lan tràn, quyến rũ mê người.
- Ồ, hắn là… !
Thân lão đại đang muốn giới thiệu, Thủy lão đại đã cướp lời :
- Liễu cô nương, ta là Thủy Dũng Thanh Hà Đường, hôm nay có thể nhìn thấy cô nương, thật sự là vinh hạnh ba đời !
Gã vốn là người thô lỗ, lúc này thấy được mỹ nhân đẹp đẽ, cũng ra vẻ nhã nhặn. Liễu Mị Nương vặn vẹo vòng eo, nhích tới gần, đôi mắt quyến rũ đánh giá một phen trên người Thủy lão đại. Thủy lão đại thấy mỹ nhân đánh giá, tâm tình kích động, không kìm được ưỡn ngực. Liễu Mị Nương cười ha ha, vươn tay nhẹ nhàng đặt lên bộ ngực Thủy lão đại, Thủy lão đại ưỡn ngực, khi bàn tay mềm mại trắng nõn của Liễu Mị Nương chạm tới, thân thể gã run lên, từng đợt gió thơm xông vào mũi, cực kỳ dễ ngửi. Giờ phút này Liễu Mị Nương ở quá gần, bộ ngực sửa đầy đặn ngay trước mắt, hình xăm hồ ly kia có thể thấy được rõ ràng. Thủy lão đại nuốt một ngụm nước bọt, thầm muốn hóa thành hình xăm hồ ly kia, dính sát trên người Liễu Mị Nương, lại nghe được thanh âm giòn tan quyền rũ đến tận xương của Liễu Mị Nương :
- Tên của Thủy đại ca thật hay, Thủy Dũng, quả nhiên là dũng mãnh vô cùng, Mị Nương rất thích.
Cổ họng Thủy Dũng mấp máy, bị diễm quang của Liễu Mị Nương chèn ép đến nói cũng không thể lưu loát:
- Liễu… Liễu cô nương, ta… ta đều nghe cô… !
Liễu Mị Nương quyến rũ người, giọng nói quyến rũ :
- Nghe ta sao ? Thủy ca ca, huynh nghe ta cái gì ?
Một tiếng Thủy ca ca này, xuân ý dạt dào, tràn đầy hương vị khiêu khích. Thủy Dũng trống rỗng trong đầu, lắp bắp nói:
- Ta… Cái gì ta cũng nghe nàng, tất cả nghe theo nàng, nàng muốn ta làm gì… muốn ta làm gì… thì làm cái đó… !
Thân lão đại thấy bộ dáng liếc mắt đưa tình của Liễu Mị Nương và Thủy Dũng, trong cợn giận dữ, gắt gao nhìn chằm chằm Thủy Dũng, trong mắt lại sinh ra sát khí.
Liễu Mị Nương cười khanh khách, thu tay lại, liếc Thân lão đại một cái, nâng một cánh tay ngọc lên, vươn về phía người đội nón tre, người nọ lấy một túi tiền từ trong ngực ra, ném qua. Ngọc thủ Liễu Mị Nương vừa động, vững vàng đón lấy, móng tay của nàng dài nhỏ sạch sẽ, bên trên còn bôi chút sơn màu đỏ. Màu da nàng trắng như tuyết, nhưng quần áo trên người lại đỏ như lửa, trắng hồng giao nhau, lại tràn đầy phóng đãng, thuận tay đưa túi tiền cho Thân lão đại, quyến rũ nói:
- Thân đại ca, lúc trước đưa tiền đặt cọc, đây là một trăm lạng vàng còn lại, xin huynh cầm lấy!
Thân lão đại vội đáp:
- Liễu cô nương, điều này không được. Chuyện này chúng ta làm hỏng, người chưa mang về, tiền này tuyệt đối không thể nhận lấy.
Liễu Mị Nương lắc đầu nói:
- Điều này cũng không trách mọi người, chỉ là quan binh quá mức giảo hoạt. Lần này hai vị đại ca hưng sư động chúng vì tiểu muội, triệu tập các lộ hảo hán mai phục tại Cô Sơn Huyện, bởi vậy còn chết không ít huynh đệ, Mị Nương băn khoăn trong lòng. Thân đại ca, trên người tiểu muội cũng chỉ có số tiền tài này, biết không đủ để báo đáp ân tình của mọi người, sau này nếu có cơ hội, sẽ báo đáp thêm.
Lúc nàng nói chuyện, khuôn mặt vẫn mang theo nụ cười quyến rũ, giọng nói vẫn mị hoặc, căn bản nhìn không ra có ý tứ băn khoăn.
Thân lão đại lập tức đáp:
- Liễu… Liễu cô nương, vàng này ta tuyệt đối không thể nhận, đi lại trên giang hồ, cũng có quy củ giang hồ, lấy tiền của người, làm việc cho người, chuyện lần này làm không tốt, vàng này đương nhiên không nhận được, hơn nữa… !
Gã nhìn chằm chằm khuôn mặt yêu mị đến tận xương của Liễu Mị Nương, tầm mắt lại chuyển một lần nữa, cuối cùng ưỡn ngực nói:
- Huống chi lần này làm việc cho cô nương, cũng không phải vì vàng.
Đôi mắt Liễu Mị Nương quyến rũ lưu chuyển, ra vẻ khó hiểu nói:
- Lúc trước Mị Nương nghe nói Thân đại ca chính là hảo hán Tín Châu, là nhân vật nổi tiếng ở Tín Châu, mang theo một đám huynh đệ phạt ác dương thiện ở vùng Cô Sơn, lúc này mới tìm tới Thân đại ca, cầu Thân đại ca giúp tiểu muội cứu một người. Thân đại ca đại nhân đại nghĩa, ra tay cứu giúp, trước đó tiểu muội cũng đã nói, dùng số tiền lớn thuê, tiểu muội không có vật khác, chỉ có túi vàng này, nếu Thân đại ca không nhận lấy, trên người tiểu muội, đã không còn vật gì báo đáp.
Thân lão đại cổ họng mấp máy, Liễu Mị Nương thấy hai mắt rực lửa của gã, cười cười vặn eo đi tới, gần trong gang tấc, thấp giọng nói:
- Thân đại ca, huynh… nhìn qua huynh hết sức mệt nhọc, có phải đói bụng hay không?
Thân lão đại nhìn chằm chằm bộ ngực tuyết trắng của Liễu Mị Nương, nuốt từng ngụm nước bọt, nói:
- Đúng… là đói bụng?
Thân thể mềm mại của Liễu Mị Nương dán tới, mắt đầy quyến rũ, không ngờ một cánh tay mượt mà nhấc lên, nhẹ nhàng ma sát chỗ lều trại của Thân lão đại, đụng vào, trêu đùa rất có kỹ xảo, cười quyến rũ nói:
- Thân đại ca đói bụng, là muốn ăn cái gì?
Hơi thở của nàng như lan, gió thơm xông vào mũi:
- Lại không biết Thân đại ca đói bụng bên trên, hay là… ha ha ha, hay là đói bụng phía dưới… !
Thân lão đại bị Liễu Mị Nương khiêu khích thân thể gần như muốn bùng nổ, gã không kìm nổi ôm lấy eo nhỏ của Liễu Mị Nương, kích động nói:
- Bên trên bên dưới của Thân đại ca đều đói bụng, Liễu… muội tử tốt, muội có biện pháp khiến đại ca ăn no hay không?
- Đại ca muốn ăn cái gì?
Liễu Mị Nương cắn đôi môi đỏ mọng, kiều diễm ướt át, lẳng lơ tới tận xương.
- Đại ca… đại ca muốn ăn bánh bao thịt.
Thân lão đại vốn là thổ phỉ lùm cỏ, không phải người lương thiện gì, lúc trước còn giả vờ giả vịt, giờ phút này Liễu Mị Nương chủ động khiêu khích, Thân lão đại làm sao có thể nhịn được, lộ ra nguyên hình, tay ôm vòng eo nhỏ nhắn chuyển xuống dưới, đặt lên cặp mông no tròn căng chật của Liễu Mị Nương, gợi cảm mê người.
Liễu Mị Nương hai má ửng hồng, nhìn qua mềm mại quyến rũ:
- Thân đại ca, nơi này… nơi này không phải bánh bao thịt!
- Có!
Thân lão đại hai mắt tràn đầy vẻ dâm dục, nhìn chằm chằm bộ ngực muốn phá tan áo của Liễu Mị Nương:
- Muội tử tốt, trên người của muội không phải mang theo hai cái bánh bao thịt trắng trắng mềm mềm rất lớn sao? Thân đại ca thích ăn bánh bao thịt này của muội!
Tay kia của gã nhấc lên, muốn sờ ngực Liễu Mị Nương, Liễu Mị Nương đã nâng tay lên ngăn cản, cười ha ha phóng đãng nói:
- Thân đại ca, huynh thật là xấu… !
Đôi mắt nàng quyến rũ, ỏn ẻn nói:
- Vậy thì chí thích… thích cặp bánh bao thịt này trên người muội… không thèm thứ khách sao?
Bộ ngực của nàng phập phồng lên xuống, dáng người như ẩn như hiện, xuân ý dạt dào, khiến người ta mơ màng.
- Thích!
Thân lão đại làm sao có thể chống cự khiêu khích của báu vật đẹp đẽ như thế, thấy báu vật trong ngực non muốn chảy nước, khuôn mặt lộ ra vẻ quyến rũ tận xương, chính là báu vật lẳng lơ nhất mà mình chứng kiến, lúc này tâm tình cực kỳ vui mừng:
- Muội tử tốt, những thứ ăn ngon trên người của muội, chờ đại ca sẽ từ từ ăn… Ha ha, chẳng những muốn ăn đồ trên người muội, còn muốn nếm nước trên người muội… !
Gã quên hết tất cả, dường như đã quên sau lưng còn có hai người, chỉ cho rằng dưới ánh trăng sơn minh thủy tú này chỉ có mình và báu vật trong lòng, cũng không đề phòng Thủy Dũng phía sau, trong cơn giận dữ, mắt thấy báu vật đẹp đẽ bị Thân lão đại ôm vào trong lòng, thậm chí có thể nhìn thấy bàn tay heo của Thân lão đại xoa nắn trên mông Liễu Mị Nương, ma xui quỷ khiến, tràn ngập phẫn nộ, sát khí bùng lên, trên người không có binh khí, nhìn chung quanh một chút, nhìn thấy một khối đá nhọn trên mặt đất, giận giữ nhặt nham thạch lên, giống như gặp ma, đi tới từng bước.
Lúc này Thân lão đại thần hồn điên đảo, căn bản không biết Thủy Dũng tới gần, một tay xoa bóp mông phấn của Liễu Mị Nương, tay kia thì lần vào áo ngực Liễu Mị Nương, lại bị Liễu Mị Nương ngăn cản rất có kỹ xảo, thần hồn điên đảo, dường như đỉnh đầu có vật gì hung hăng nện xuống, lập tức nhìn thấy Liễu Mị Nương uốn éo eo thon, thân thể mềm mại đã rời khỏi lòng mình, lập tức, một cơn đau nhức đỉnh đầu truyền khắp toàn thân, toàn thân dâng lên cảm giác lạnh như băng, cảm nhận được đỉnh đầu cực nóng, giơ tay sờ lên đầu, đưa ra trước mặt nhìn, lại tràn đầy máu tươi đỏ sẫm.
Trong nhất thời gã cảm thấy choáng váng đầu óc, chịu đựng đau đớn chậm rãi xoay người lại, thấy được gương mặt dữ tợn của Thủy Dũng ở trước mắt mình, đôi mắt kia tràn đầy phẫn nộ. Thủy Dũng thấy gã xoay người, lại giơ tay lên, tảng đá trogn tay không chút do dự đập vào đỉnh đầu Thân lão đại, Thân lão đại liền ngã xuống đất.
Thân thể cao lớn của gã giãy dụa trên mặt đất, muốn đứng lên, vài lần không thể đứng dậy, trong miệng phát ra tiếng rống giận như dã thú. Thủy Dũng đã tiến lên, dường như điên cuồng, hai mắt đỏ thẫm, trong miệng kêu lên:
- Giết chết ngươi, giết chết ngươi, giết chết ngươi… !
Tảng đá trong tay dùng sức đập xuống, cũng không nhìn nơi đập, cứ tùy ý phẫn nộ đập lên người Thân lão đại. Máu tươi trên người Thân lão đại phun tung tóe lên khuôn mặt vặn vẹo biến hình của Thủy Dũng, dữ tợn đáng sợ khác thường.
Liễu Mị Nương đã sớm kéo ra khoảng cách, vẫn đẹp đẽ mị hoặc, thậm chí khóe miệng mang theo nụ cười, nụ cười kia vẫn đẹp, dường như chỉ là đang nhìn một vở tuồng trên đài, còn người nón tre áo tơi kia, sau khi lấy túi tiền giao cho Liễu Mị Nương, giờ phút này đứng nơi đó không nhúc nhích giống như cây cột, bên cạnh giết người, gã cũng không thèm liếc tới một cái.
Lúc đầu Thân lão đại còn giãy dụa, nhưng Thủy Dũng đập vài chục cái, Thân lão đại dần dần không thể hoạt động, quỳ rạp trên mặt đất, ngón tay còn đang co giật, máu loãng từ trên người chạy xuôi xuống theo khe tảng đá, chảy vào bích đầm trong suốt, bích đầm vốn trong suốt tới đáy, giờ phút này chậm rãi biến thành màu đỏ vì máu loãng, không khí vốn tràn ngập trong lành cũng nồng đậm mùi máu tươi.
/1596
|