Vù! Vù!
Behira nhanh chóng liên kết với trận pháp bảo vệ khu vực trung tâm để hội tụ năng lượng xây dựng một bức tường ánh sáng ngăn cản tầm nhìn của người bên ngoài.
Một trận pháp tạo ra bởi Điện Chủ của Trận Pháp Thánh Điện đang bảo vệ khu vực trung tâm lẫn Thập Linh Hỏa Thành, nó là một trận pháp rất mạnh nhưng Behira không muốn dựa vào nó để chiến thắng kẻ địch.
Chiến thắng của Hộ Giáo Thánh Điện sẽ không thuyết phục nếu dùng đến thứ sức mạnh từ bên ngoài.
Sinh vật vừa đi xuyên qua môi trường bị làm chậm bởi năng lực của Melvin chính là Edgar, cậu ta đang ở trong một trạng thái chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ có tên gọi là Thần Bảo Vệ Bầu Trời.
Hình thái nguyên sơ đó là thứ được tạo ra bởi linh hồn, thân xác, ý chí, vận mệnh cùng với quyền năng được trao tặng bởi các thực thể bên trong Thần Niệm Trần Ai Giới.
Trong hình thái chiến đấu này, Edgar có thể dễ dàng vượt qua sức mạnh của thiên tài mười sao của thế giới tu sĩ, thế nhưng, sức mạnh càng lớn thì cái giá phải trả càng lớn, Edgar đang hứng chịu áp lực không ai có thể tưởng tượng được để giữ cho thể xác, linh hồn, ý chí của cậu nằm trong tầm kiểm soát mà không phải bị thứ sức mạnh thần thánh kia đồng hóa.
Nếu như bị đồng hóa, nếu như Edgar không còn là chính mình thì cũng giống như khi con người biến thành Venger Thức Tỉnh, Edgar sẽ trở thành một con quái vật gọi là Thần Bảo Vệ Bầu Trời đúng nghĩa, cậu sẽ hoàn toàn mất đi cuộc sống tốt đẹp cậu đang có.
Behira ngăn cản tầm nhìn của mọi người vì bất cứ ai khi nhìn thẳng vào Edgar trong trạng thái thần thánh này sẽ khiến đôi mắt của họ nổ tung.
Một ví dụ cụ thể nhất là khi người bình thường ngước nhìn vào Mặt Trời sẽ khiến mắt của họ bị lóa, vậy thì trong trường hợp của Edgar thì Edgar chính là Mặt Trời, không những vậy, mà còn là một Mặt Trời rực sáng chỉ cách con người vài chục mét mà thôi.
Dù cho dùng thần thức nhìn thì cũng chỉ thấy một bóng hình mơ hồ không rõ, nếu như tập trung cảm nhận thì thần thức sẽ bị đánh tan làm linh hồn bị tổn thương.
Hiển nhiên rằng, mấy thứ nguy hiểm vừa kể trên không áp dụng đối với tu sĩ có sức mạnh ngang bằng hoặc cao hơn Edgar trong trạng thái Thần Bảo Vệ Bầu Trời, nếu như yếu hơn đôi chút thì đôi mắt sẽ chảy một chút máu chứ không nổ tung.
Sinh vật càng yếu ớt càng không có tư cách diện kiến Thần Linh chứ đừng nói là nhìn thẳng vào Thần Linh!
Chuyện này như thể tình huống Thanh Vũ lần đầu nhìn thấy Phong Ngục Dạ Thần trong Thất Dạ Ngục, nếu như Thanh Vũ không được phép thì hắn sẽ không bao giờ nhìn thấy Phong Ngục Dạ Thần.
Hình dạng Edgar trong hình thái nguyên sơ Thần Bảo Vệ Bầu Trời trông rất kỳ dị, thân cao hơn tám mét, gương mặt có đặc điểm giống như Edgar nhưng lại có một đôi mắt to tròn màu xanh thẳm chứa đựng bầu trời rộng lớn vô hạn, bất kỳ sinh vật nào nhìn thẳng vào đôi mắt đó đều cảm thấy bản thân quá nhỏ bé tựa như hạt bụi vậy.
Cơ thể vừa trong suốt lại vừa óng ánh như ngọc, đôi bàn tay như thể đang nắm giữ cả trời cao, mười lưỡi kiếm màu bạc bao quanh cơ thể, chúng kết nối tại một điểm trên phần đỉnh đầu của Edgar cùng một cặp sừng hơi cong, trên đôi tay đôi chân có thêm phần cánh nhỏ tựa như kim loại cứng rắn, toàn thân bao phủ trong một vầng hào quang màu trắng thần thánh, siêu nhiên khó tả.
Bịch!
Xác Melvin ngã ra sau chạm vào mặt đất phát ra âm thanh làm lòng người lạnh buốt, dù cho có là năng lực “Làm Chậm” được “Khuếch Đại” lên hàng chục lần đi chăng nữa thì Melvin vẫn không thể giúp bản thân thoát khỏi cái chết từ trong tay của Edgar.
Năng lực “Làm Chậm” của Melvin đã được tăng cường bằng cách hấp thụ nhiều viên tinh thể biến dị chứa năng lực cùng loại, và Jason cũng không ngoại lệ, thế nhưng năng lực của họ thật quá yếu ớt khi kẻ địch của họ là Thần Bảo Vệ Bầu Trời.
Thần Bảo Vệ Bầu Trời miễn nhiễm hầu hết các hiệu ứng khống chế hoặc trái chiều bằng sức mạnh quyền năng gọi là Thiên Không Ngút Ngàn, mấy trạng thái nhỏ bé đó không thể nào ảnh hưởng đến bầu trời cao vút trên không trung.
Uy áp nguy hiểm cực độ cứ liên tục bùng nổ ra từ Edgar khiến cho trận chiến đang diễn ra phải ngưng lại, thành viên của Hộ Giáo Thánh Điện đã biết trước năng lực của Edgar nhưng đám người của tổ chức K.A.K thì không có nhiều thông tin như thế, điều này khiến bọn chúng phải hứng chịu những tổn thất nặng nề.
Bành! Bành!
Tiếng nổ kinh khủng cứ vang lên mỗi khi một người nhìn thẳng vào Edgar, đôi mắt của họ nổ tung.
“Đừng nhìn!”
Jason gầm gừ một tiếng cảnh báo đồng đội, máu chảy xuống ồ ạt từ đôi mắt tô điểm thêm phần đáng sợ cho gương mặt hung hiểm của hắn.
“Năng lực cấp độ thần thoại… không phải là phiên bản mô phỏng, là phiên bản chính gốc!”
Yanis lẩm bẩm vài tiếng, ông đưa một tay lên xoa trán của mình vì đôi mắt của ông vừa nổ tung, bởi vì tính cách hiếu kỳ thích nghiên cứu của một nhà khoa học lâu năm nên dù biết nguy hiểm ông vẫn nhìn thẳng vào Edgar, ông hồi phục đôi mắt lại như cũ mà không cần đến bất kỳ vật phẩm thần kỳ cho thấy năng lực của ông rất đa dụng, tuy vậy cơn đau vẫn khiến đầu của ông hơi choáng một chút.
Vishal khựng đứng cả người, toàn thân run rẩy, một bóng ma đang bao phủ lấy tâm trí của hắn, năng lực cấp độ thần thoại “Khỉ Đỏ Hung Tợn” giúp các giác quan cũng như khả năng cảm nhận nguy hiểm tăng lên đáng kể, nhờ thế mà hắn đã không dám quay đầu nhìn vào Edgar nên tránh thoát tai nạn.
“Edgar, tại sao cậu lại ép bản thân đến thế chứ?”
Chad than nhẹ với một bộ giáp đất đá vỡ vụn vì chịu nhiều công kích từ kẻ địch mạnh là Yanis. Chad hiểu rõ tính cách của Edgar, cậu ta là một người thanh niên trẻ tuổi nhiệt huyết cùng với lòng dũng cảm sẵn sàng đối mặt với hiểm nguy, nhưng cậu ta cũng rất nóng tính, làm việc không suy nghĩ trước suy nghĩ sau.
“Chad, rốt cuộc thì những kẻ lang thang đáng thương như chúng ta cũng đã tìm thấy một ngôi nhà để ở lại, lần này, bằng mọi giá, tôi sẽ bảo vệ nó, ngôi nhà thứ hai cũng là ngôi nhà cuối cùng của tôi!”
Những lời nói chân thành trước khi gia nhập Giáo Đình của Chad vẫn còn vang vãng bên trong đầu của Chad.
Aviv điềm tĩnh nói trong khi liếc về phía Edgar mà không hề hấn gì: “Rốt cuộc đã dùng đến thứ sức mạnh bị cấm rồi ư? Lại dùng nó ngay trong chính thành phố đông dân như này thì có vẻ gay go rồi đây! Behira lại có thêm nhiều phiền não.”
Sức mạnh biến đổi thành hình thái nguyên sơ đó đã bị cấm sử dụng trong những trường hợp không cần thiết, việc sử dụng nó bên trong khu dân cư càng nghiêm trọng hơn nữa. Nếu như một hình thái nguyên sơ mất khống chế thì đó chẳng khác gì một thảm họa diệt vong.
Ngoài ra, khi trở lại trạng thái bình thường thì Edgar sẽ bị suy yếu ít nhất là ba tháng cho đến một năm, cậu không thể tu luyện trong khoảng thời gian suy yếu và còn chịu sự giám sát bởi ít nhất một người sở hữu sức mạnh kia để tránh xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Edgar hiểu rõ mọi hậu quả nhưng cậu vẫn quyết định làm vậy vì để bảo đảm chiến thắng vẻ vang cho Hộ Giáo Thánh Điện!
Edgar nghiêng đầu nhìn xuống như thể đang nhìn đến tất cả kẻ địch có mặt tại đây, tầm nhìn của cậu không còn bị giới hạn bởi đôi mắt tầm thường nữa bởi vì lúc bấy giờ đôi mắt của cậu chính là cả vòm trời bao la.
“Kể cả một phút, một giây, ta cũng không cho phép những kẻ đáng khinh như các ngươi đặt bàn chân dơ bẩn lên mảnh đất này!”
Ánh nhìn bất thiện cùng với giọng nói như thể xuyên thẳng vào màng nhĩ của Edgar khiến đám người Jason sởn tóc gáy, bọn chúng kích hoạt hết năng lượng của Chiến Giáp Ánh Bạc để nâng cao phòng ngự, chuẩn bị hứng chịu các đợt tấn công của Edgar.
“Tất cả các ngươi hãy tan biến hết đi!”
Edgar nói trong lúc nguồn năng lượng thần thánh phát ra từ cậu sôi trào biến cả bầu trời đầy nắng thành màu đen tuyền âm trầm.
Edgar lạnh lùng nói: “Thiên Không Lôi Phạt!”
Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!
Bầu trời đen nhánh đột nhiên bị xé toạc ra bởi hàng trăm cột lôi điện to mấy mét, chúng giáng thẳng xuống vị trí của đám người Jason rồi đánh vào Chiến Giáp Ánh Bạc, năng lượng phòng ngự của Chiến Giáp Ánh Bạc nhanh chóng bị giảm đi rồi cuối cùng bộ giáp siêu kim loại này đã nổ tung.
Thiên Không Lôi Phạt, một đòn pháp thuật đẳng cấp Thần Thuật được tạo ra bằng cách kết hợp giữa sức mạnh của bầu trời và tri thức pháp thuật mà Edgar học được từ Giáo Đình.
Đám người Jason đứng lên từ giữa mấy vụ nổ nhỏ, mặc dù Chiến Giáp Ánh Bạc nổ tung nhưng nó vẫn giúp bọn chúng giữ lại được một mạng, có điều cơ thể bị cháy đen trông quá đỗi chật vật.
Jason thân là một người chỉ huy mạnh nhất trong đội, hắn ta vẫn không có việc gì, bộ giáp siêu kim loại bị hủy hoại là một tổn thất nhỏ không đáng kể. Jason vừa dùng năng lực tiến hóa “Khuếch Đại” giúp các tế bào gia tăng tốc độ chữa trị thương tổn thì đột nhiên hắn rùng mình.
“Thiên Không Sụp Đổ!” Một giọng nói xuyên qua không khí rơi thẳng vào giữa tai của Jason, đó là tiếng nói của Edgar, không lẫn vào đâu được.
Ầm! Ầm! Ầm!
Một luồng sức mạnh vô hình hiện hữu giữa khoảng không trên bầu trời bắt đầu ngưng tụ thành thực chất, nó biến thành một nắm đấm màu vàng kim khổng lồ đánh thẳng xuống từ trên cao, mục tiêu nó nhắm đến là Jason.
Cũng như Thiên Không Lôi Phạt, Thiên Không Sụp Đổ cũng là một loại pháp thuật đẳng cấp Thần Thuật được tạo ra bởi sức mạnh bầu trời và kiến thức pháp thuật cầu kỳ!
Jason ngẩng đầu với đôi mắt điên dại, cơ bắp của hắn bất ngờ phình to lên, làn da cứng cáp hơn gấp nhiều lần làm chúng chẳng khác gì kim loại, hắn đã dùng năng lực “Khuếch Đại” để cường hóa sức mạnh của bản thân lên gấp nhiều lần.
Bành!
Jason mở lòng bàn tay giơ lên bầu trời chặn lấy Thiên Không Sụp Đổ, hắn chưa chịu được ba giây nữa thì hắn đã bị nhấn xuống sâu trong lòng đất, các vết nứt như mạng nhện trải dài cả mấy trăm mét, rất nhiều ngôi nhà, kiến trúc đổ vỡ, khói bụi mù mịt.
Thình thịch!
Trái tim của Vishal đập mạnh như tiếng trống vang lên trong lòng của hắn khiến hắn ngừng thở, không biết từ khi nào thì Edgar đã đứng đằng sau Vishal, áp lực của cái chết đang lớn hơn bao giờ hết, tâm trí của Vishal gần như sụp đổ, nhưng như thế càng khiến hắn ta giống một con quái vật trong thần thoại hơn nữa.
“Con quái vật chết tiệt kia, mày đừng có ngông cuồng!”
“Rừng Rậm Săn Mồi!”
Vishal rít gào biến khu vực nơi đây thành địa hình rừng rậm nhờ vào năng lực thần thoại “Khỉ Đỏ Hung Tợn”.
Vù! Vù! Vù!
Hàng ngàn Vishal trong hình dạng “Khỉ Đỏ Hung Tợn” lao ra từ sâu trong rừng rồi đứng trên cành cây, tất cả bọn chúng đều tập trung nhìn vào Edgar, bọn chúng chính là một bầy quái vật đang đi săn mồi.
“Tận hưởng cảm giác bị săn đi!”
Hàng ngàn Vishal cùng lên tiếng nói, tình hình rất quỷ dị, bọn chúng nhảy từ cành cây này sang cành cây khác, di chuyển từ nơi này sang nơi khác với tốc độ cực nhanh, mắt thường không thể theo kịp, bọn chúng xoay quanh Edgar để chờ thời điểm tấn công ăn thịt con mồi.
“CHẾT!”
Sau cùng, hàng ngàn Vishal cùng nhau giẫm mạnh rồi phóng đến gần Edgar, bọn chúng ở khắp nơi, bốn phương tám hướng, bên trái, bên phải, bầu trời, mặt đất, không còn lối thoát dành cho con mồi ở chính giữa.
“Ngươi chỉ có vậy sao?”
Đối diện với tình cảnh đó, Edgar điềm tĩnh nói, đôi mắt của cậu chuyển dời rồi nhìn vào một Vishal trong đám Vishal đang nhào lên tấn công, nó chính là bản thể của Vishal, một ánh mắt của Edgar đủ để Vishal khiếp hãi đến tận sâu trong linh hồn.
“Thiên Không Thần Kiếm!” Edgar nhẹ giọng nói.
Xẹt! Xẹt! Xẹt!
Mười lưỡi kiếm kết nối tại một điểm trên đỉnh đầu của Vishal chuyển động nhẹ nhàng, ngay sau đó, hàng ngàn Vishal bị chém thành mấy chục khúc, thậm chí là cả kết giới tạo ra bởi năng lực thần thoại cũng bị phá hủy triệt để.
“Không thể nào!!”
Vishal gầm thét trong vô vọng, tầm mắt của hắn dần dần rơi vào bóng tối.
Vishal “Khỉ Đỏ Hung Tợn” chết!
Kết giới, vô số phân thân cùng ảo ảnh tạo ra bởi Vishal nhờ vào các tri thức, pháp thuật học từ Giáo Đình chẳng khác gì một miếng giấy mỏng manh khi đối diện với Edgar trong trạng thái Thần Bảo Vệ Bầu Trời với một đôi mắt không góc chết cùng kiếm thuật Thần Kiếm Chân Giải!
Edgar lập tức chuyển sang mục tiêu thứ ba là nhà sinh vật học Yanis!
Yanis thản nhiên nói: “Đến đây đi, hãy cho tôi biết liệu cậu có thể chém đứt làn da có độ cứng gần sánh ngang kim cương này hay không!”
“Như ngươi mong muốn!” Edgar lạnh nhạt đáp lại.
Bành!
Tiếng nói rơi vào tai của Yanis khiến cho màng nhĩ trong đôi tai của ông nổ tung trong nháy mắt, Yanis tạm thời bị mất thính giác, ông không thể nghe được gì nữa.
Vừa rồi, Edgar đã dùng sức mạnh bầu trời nén và gia tăng cường độ của âm thanh rồi chuyển nó trực tiếp vào đôi tai của Yanis, một cách tấn công khó có thể phòng thủ khiến kẻ địch đánh mất thính giác ngay khi vừa chạm trán!
“Thú vị đấy!” Yanis nén cơn đau lại, ông nở nụ cười khen ngợi.
Năng lực “Tế Bào Tổ Hợp” có thừa sức giúp ông chữa trị vết thương ở đôi tai trong vòng vài giây nhưng ông không làm điều đó, ông chuyển sang tập trung cảm nhận đối thủ thông qua mùi hương, những rung động trong không khí bằng cách tạo ra các tế bào động vật có năng lực cảm nhận như loài rắn, loài dơi, …
Edgar tiếp cận Yanis chừng đầy mười mét, các lưỡi kiếm trên đầu liền chuyển động nhịp nhàng tạo thành các đường kiếm khí vô hình.
Yanis vốn dĩ đã cường hóa đôi mắt của ông nhưng nó vẫn nổ tung khi vừa nhìn thấy Edgar, việc này đẩy Yanis vào thế bất lợi khi không ông thể lợi dụng tế bào mắt của loài ruồi để giúp ông ngăn chặn và né tránh các đường kiếm vô hình, thế là Yanis nhận lấy toàn bộ các đường kiếm đó, chúng tạo ra các ngấn màu bạc trên cơ thể ông, còn đẩy lùi ông ra thật xa.
“Ngươi có vẻ cứng hơn những tên khác!?” Edgar hơi ngạc nhiên.
“Chàng trai trẻ nóng tính, thế giới này, vũ trụ này rất rộng lớn, sức mạnh của cậu tuy rất lớn nhưng khi so sánh với cả thế giới thì chẳng là gì cả, đừng tạo ra cái thói quen tự mãn kiêu ngạo đó!”
Yanis cười trả lời trong khi ông thúc giục năng lực tái tạo đôi mắt, nhưng mỗi lần tái tạo hoàn thành thì đôi mắt ông lại nổ tung, ông đang tìm kiếm một đôi mắt cho phép ông nhìn thấy Edgar, cuối cùng sau khi loại bỏ rất nhiều đôi mắt khác nhau, ông thành công tạo ra một đôi mắt giúp ông nhìn thẳng vào Edgar nhưng nó chỉ có hai màu trắng và đen.
Keng! Keng!
Yanis thay đổi tế bào ở cánh tay tạo thành hình dạng như lưỡi kiếm để phòng thủ và đáp trả lại Yanis, hai người chém nhau cuồng loạn giữa không trung.
“Kết thúc được rồi!” Edgar bất chợt thốt ra một tiếng.
“Thiên Không Rung Động!”
Xẹt!
Một nguồn sức mạnh rung động tập hợp từ cả vùng trời chuyển vào lưỡi kiếm của Edgar giúp Edgar cắt đứt đôi tay của Yanis một cách dễ dàng, cứ như thể một lưỡi cưa máy đang cưa gỗ vậy.
Edgar tiếp thêm một cú đấm cực mạnh vào giữa ngực của Yanis làm ông ta bay ngược xuống mặt đất rồi tạo thành một cái hố lớn.
Yanis nằm dài, ông rất mệt mỏi vì dùng quá nhiều năng lực phục vụ chiến đấu.
“Lợi dụng những rung động có sẵn trong tự nhiên để tạo thành vũ khí sắc bén à? Cú đấm kia cũng tích hợp thêm sức mạnh của sự rung động… nhờ đó mà nó có thể tác động vào nội tạng của mình mặc cho lớp mỡ dày dưới da đã chuyển rất nhiều lực tác động ra ngoài môi trường xung quanh…”
“Quả là một chàng trai nóng tính đáng sợ!” Yanis cười khổ.
Edgar đã quét ngang ba kẻ địch mạnh nhất chỉ trong vòng chưa đến hai phút đồng hồ!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc và thán phục trước chiến tích của Edgar, còn đám người của tổ chức K.A.K thì đã sợ tới mức không còn sức lực để đứng lên nữa!
Cạch! Cạch! Cạch!
Không ngờ rằng, giữa bầu không khí này lại có một vài tiếng bước chân chập chững vọng ra từ đằng sau Edgar, cậu ta bình tĩnh xoay người nhìn vào chủ nhân của tiếng bước chân kia.
Người đó chính Melvin, kẻ vốn dĩ đã chết!
“Này, Edgar!”
Melvin khó khăn nói, phần đầu của hắn được chấp vá bởi nhiều mảnh vỡ, máu tươi đang chảy ra nhưng rất chậm, có thể nhìn thấy cả bộ não bị tổn thương nghiêm trọng của hắn. Trong thời khắc nguy cấp, Melvin đã dùng năng lực “Làm Chậm” được “Khuếch Đại” để giúp quá trình tử vong của hắn chậm lại gấp mấy chục lần.
“Tao phải cảm ơn mày vì bữa tiệc bất ngờ mày dành tặng cho tao trong ngày hôm nay! Từ khi sinh ra đến giờ chưa một người nào tổ chức tiệc cho tao cả, tao thừa nhận tao đã đố kỵ cuộc sống hiện tại của mày…”
“Tạo chỉ là một thằng thấp hèn vì lòng đố kỵ nên muốn hủy diệt hết mọi thứ, hôm nay cũng vậy, tạo sẽ hủy diệt hết mọi thứ thuộc về mày!”
Melvin nghiêng cái đầu đầy rẫy vết thương, nụ cười không cảm xúc, hai con mắt thể hiện ra nỗi tuyệt vọng trước khi chết của một con người:
“THẾ GIỚI MỤC NÁT NÀY TRONG MẮT TAO VỐN DĨ NÊN BỊ HỦY DIỆT!!”
“CHO NÊN, TẤT CẢ HÃY CÙNG XUỐNG ĐỊA NGỤC VÔ TẬN ĐI!”
Melvin vừa dứt lời thì dung dịch trong hai ống tiêm đang găm vào người hắn cũng đã cạn kiệt.
Jason hoảng hốt: “Melvin, ngươi điên rồi!”
Yanis cắn răng: “Melvin đã lấy được mấy thứ đó từ lúc nào?”
Hai người phản ứng quá khích bởi vì họ biết hai ống tiêm kia là thứ gì.
Một ống tiêm cho người sử dụng sức mạnh của Venger Thức Tỉnh!
Một ống tiêm cường hóa có thêm tế bào của một sinh vật mạnh mẽ, nó có rất nhiều danh hiệu…
Siêu Rồng Thần Cổ Đại!
Siêu Rồng Thần Bất Tử!
Siêu Rồng Thần Hủy Diệt!
Ầm! Ầm! Ầm!
Năng lượng khổng lồ tuông trào ra từ Melvin đánh bật một lớp đất đá, khu vực mấy trăm mét xung quanh Melvin bị san thành bình địa!
Melvin bước ra từ giữa đống bụi mù với một hình dạng mới cao cấp hơn!
Một cơ thể rồng phương tây cao lớn, đôi mắt màu bạc không chút tình cảm đặc trưng thuộc về Venger Thức Tỉnh, năng lượng hắc ám như vô hạn!
Rồng Thức Tỉnh – Melvin!
Behira nhanh chóng liên kết với trận pháp bảo vệ khu vực trung tâm để hội tụ năng lượng xây dựng một bức tường ánh sáng ngăn cản tầm nhìn của người bên ngoài.
Một trận pháp tạo ra bởi Điện Chủ của Trận Pháp Thánh Điện đang bảo vệ khu vực trung tâm lẫn Thập Linh Hỏa Thành, nó là một trận pháp rất mạnh nhưng Behira không muốn dựa vào nó để chiến thắng kẻ địch.
Chiến thắng của Hộ Giáo Thánh Điện sẽ không thuyết phục nếu dùng đến thứ sức mạnh từ bên ngoài.
Sinh vật vừa đi xuyên qua môi trường bị làm chậm bởi năng lực của Melvin chính là Edgar, cậu ta đang ở trong một trạng thái chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ có tên gọi là Thần Bảo Vệ Bầu Trời.
Hình thái nguyên sơ đó là thứ được tạo ra bởi linh hồn, thân xác, ý chí, vận mệnh cùng với quyền năng được trao tặng bởi các thực thể bên trong Thần Niệm Trần Ai Giới.
Trong hình thái chiến đấu này, Edgar có thể dễ dàng vượt qua sức mạnh của thiên tài mười sao của thế giới tu sĩ, thế nhưng, sức mạnh càng lớn thì cái giá phải trả càng lớn, Edgar đang hứng chịu áp lực không ai có thể tưởng tượng được để giữ cho thể xác, linh hồn, ý chí của cậu nằm trong tầm kiểm soát mà không phải bị thứ sức mạnh thần thánh kia đồng hóa.
Nếu như bị đồng hóa, nếu như Edgar không còn là chính mình thì cũng giống như khi con người biến thành Venger Thức Tỉnh, Edgar sẽ trở thành một con quái vật gọi là Thần Bảo Vệ Bầu Trời đúng nghĩa, cậu sẽ hoàn toàn mất đi cuộc sống tốt đẹp cậu đang có.
Behira ngăn cản tầm nhìn của mọi người vì bất cứ ai khi nhìn thẳng vào Edgar trong trạng thái thần thánh này sẽ khiến đôi mắt của họ nổ tung.
Một ví dụ cụ thể nhất là khi người bình thường ngước nhìn vào Mặt Trời sẽ khiến mắt của họ bị lóa, vậy thì trong trường hợp của Edgar thì Edgar chính là Mặt Trời, không những vậy, mà còn là một Mặt Trời rực sáng chỉ cách con người vài chục mét mà thôi.
Dù cho dùng thần thức nhìn thì cũng chỉ thấy một bóng hình mơ hồ không rõ, nếu như tập trung cảm nhận thì thần thức sẽ bị đánh tan làm linh hồn bị tổn thương.
Hiển nhiên rằng, mấy thứ nguy hiểm vừa kể trên không áp dụng đối với tu sĩ có sức mạnh ngang bằng hoặc cao hơn Edgar trong trạng thái Thần Bảo Vệ Bầu Trời, nếu như yếu hơn đôi chút thì đôi mắt sẽ chảy một chút máu chứ không nổ tung.
Sinh vật càng yếu ớt càng không có tư cách diện kiến Thần Linh chứ đừng nói là nhìn thẳng vào Thần Linh!
Chuyện này như thể tình huống Thanh Vũ lần đầu nhìn thấy Phong Ngục Dạ Thần trong Thất Dạ Ngục, nếu như Thanh Vũ không được phép thì hắn sẽ không bao giờ nhìn thấy Phong Ngục Dạ Thần.
Hình dạng Edgar trong hình thái nguyên sơ Thần Bảo Vệ Bầu Trời trông rất kỳ dị, thân cao hơn tám mét, gương mặt có đặc điểm giống như Edgar nhưng lại có một đôi mắt to tròn màu xanh thẳm chứa đựng bầu trời rộng lớn vô hạn, bất kỳ sinh vật nào nhìn thẳng vào đôi mắt đó đều cảm thấy bản thân quá nhỏ bé tựa như hạt bụi vậy.
Cơ thể vừa trong suốt lại vừa óng ánh như ngọc, đôi bàn tay như thể đang nắm giữ cả trời cao, mười lưỡi kiếm màu bạc bao quanh cơ thể, chúng kết nối tại một điểm trên phần đỉnh đầu của Edgar cùng một cặp sừng hơi cong, trên đôi tay đôi chân có thêm phần cánh nhỏ tựa như kim loại cứng rắn, toàn thân bao phủ trong một vầng hào quang màu trắng thần thánh, siêu nhiên khó tả.
Bịch!
Xác Melvin ngã ra sau chạm vào mặt đất phát ra âm thanh làm lòng người lạnh buốt, dù cho có là năng lực “Làm Chậm” được “Khuếch Đại” lên hàng chục lần đi chăng nữa thì Melvin vẫn không thể giúp bản thân thoát khỏi cái chết từ trong tay của Edgar.
Năng lực “Làm Chậm” của Melvin đã được tăng cường bằng cách hấp thụ nhiều viên tinh thể biến dị chứa năng lực cùng loại, và Jason cũng không ngoại lệ, thế nhưng năng lực của họ thật quá yếu ớt khi kẻ địch của họ là Thần Bảo Vệ Bầu Trời.
Thần Bảo Vệ Bầu Trời miễn nhiễm hầu hết các hiệu ứng khống chế hoặc trái chiều bằng sức mạnh quyền năng gọi là Thiên Không Ngút Ngàn, mấy trạng thái nhỏ bé đó không thể nào ảnh hưởng đến bầu trời cao vút trên không trung.
Uy áp nguy hiểm cực độ cứ liên tục bùng nổ ra từ Edgar khiến cho trận chiến đang diễn ra phải ngưng lại, thành viên của Hộ Giáo Thánh Điện đã biết trước năng lực của Edgar nhưng đám người của tổ chức K.A.K thì không có nhiều thông tin như thế, điều này khiến bọn chúng phải hứng chịu những tổn thất nặng nề.
Bành! Bành!
Tiếng nổ kinh khủng cứ vang lên mỗi khi một người nhìn thẳng vào Edgar, đôi mắt của họ nổ tung.
“Đừng nhìn!”
Jason gầm gừ một tiếng cảnh báo đồng đội, máu chảy xuống ồ ạt từ đôi mắt tô điểm thêm phần đáng sợ cho gương mặt hung hiểm của hắn.
“Năng lực cấp độ thần thoại… không phải là phiên bản mô phỏng, là phiên bản chính gốc!”
Yanis lẩm bẩm vài tiếng, ông đưa một tay lên xoa trán của mình vì đôi mắt của ông vừa nổ tung, bởi vì tính cách hiếu kỳ thích nghiên cứu của một nhà khoa học lâu năm nên dù biết nguy hiểm ông vẫn nhìn thẳng vào Edgar, ông hồi phục đôi mắt lại như cũ mà không cần đến bất kỳ vật phẩm thần kỳ cho thấy năng lực của ông rất đa dụng, tuy vậy cơn đau vẫn khiến đầu của ông hơi choáng một chút.
Vishal khựng đứng cả người, toàn thân run rẩy, một bóng ma đang bao phủ lấy tâm trí của hắn, năng lực cấp độ thần thoại “Khỉ Đỏ Hung Tợn” giúp các giác quan cũng như khả năng cảm nhận nguy hiểm tăng lên đáng kể, nhờ thế mà hắn đã không dám quay đầu nhìn vào Edgar nên tránh thoát tai nạn.
“Edgar, tại sao cậu lại ép bản thân đến thế chứ?”
Chad than nhẹ với một bộ giáp đất đá vỡ vụn vì chịu nhiều công kích từ kẻ địch mạnh là Yanis. Chad hiểu rõ tính cách của Edgar, cậu ta là một người thanh niên trẻ tuổi nhiệt huyết cùng với lòng dũng cảm sẵn sàng đối mặt với hiểm nguy, nhưng cậu ta cũng rất nóng tính, làm việc không suy nghĩ trước suy nghĩ sau.
“Chad, rốt cuộc thì những kẻ lang thang đáng thương như chúng ta cũng đã tìm thấy một ngôi nhà để ở lại, lần này, bằng mọi giá, tôi sẽ bảo vệ nó, ngôi nhà thứ hai cũng là ngôi nhà cuối cùng của tôi!”
Những lời nói chân thành trước khi gia nhập Giáo Đình của Chad vẫn còn vang vãng bên trong đầu của Chad.
Aviv điềm tĩnh nói trong khi liếc về phía Edgar mà không hề hấn gì: “Rốt cuộc đã dùng đến thứ sức mạnh bị cấm rồi ư? Lại dùng nó ngay trong chính thành phố đông dân như này thì có vẻ gay go rồi đây! Behira lại có thêm nhiều phiền não.”
Sức mạnh biến đổi thành hình thái nguyên sơ đó đã bị cấm sử dụng trong những trường hợp không cần thiết, việc sử dụng nó bên trong khu dân cư càng nghiêm trọng hơn nữa. Nếu như một hình thái nguyên sơ mất khống chế thì đó chẳng khác gì một thảm họa diệt vong.
Ngoài ra, khi trở lại trạng thái bình thường thì Edgar sẽ bị suy yếu ít nhất là ba tháng cho đến một năm, cậu không thể tu luyện trong khoảng thời gian suy yếu và còn chịu sự giám sát bởi ít nhất một người sở hữu sức mạnh kia để tránh xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Edgar hiểu rõ mọi hậu quả nhưng cậu vẫn quyết định làm vậy vì để bảo đảm chiến thắng vẻ vang cho Hộ Giáo Thánh Điện!
Edgar nghiêng đầu nhìn xuống như thể đang nhìn đến tất cả kẻ địch có mặt tại đây, tầm nhìn của cậu không còn bị giới hạn bởi đôi mắt tầm thường nữa bởi vì lúc bấy giờ đôi mắt của cậu chính là cả vòm trời bao la.
“Kể cả một phút, một giây, ta cũng không cho phép những kẻ đáng khinh như các ngươi đặt bàn chân dơ bẩn lên mảnh đất này!”
Ánh nhìn bất thiện cùng với giọng nói như thể xuyên thẳng vào màng nhĩ của Edgar khiến đám người Jason sởn tóc gáy, bọn chúng kích hoạt hết năng lượng của Chiến Giáp Ánh Bạc để nâng cao phòng ngự, chuẩn bị hứng chịu các đợt tấn công của Edgar.
“Tất cả các ngươi hãy tan biến hết đi!”
Edgar nói trong lúc nguồn năng lượng thần thánh phát ra từ cậu sôi trào biến cả bầu trời đầy nắng thành màu đen tuyền âm trầm.
Edgar lạnh lùng nói: “Thiên Không Lôi Phạt!”
Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!
Bầu trời đen nhánh đột nhiên bị xé toạc ra bởi hàng trăm cột lôi điện to mấy mét, chúng giáng thẳng xuống vị trí của đám người Jason rồi đánh vào Chiến Giáp Ánh Bạc, năng lượng phòng ngự của Chiến Giáp Ánh Bạc nhanh chóng bị giảm đi rồi cuối cùng bộ giáp siêu kim loại này đã nổ tung.
Thiên Không Lôi Phạt, một đòn pháp thuật đẳng cấp Thần Thuật được tạo ra bằng cách kết hợp giữa sức mạnh của bầu trời và tri thức pháp thuật mà Edgar học được từ Giáo Đình.
Đám người Jason đứng lên từ giữa mấy vụ nổ nhỏ, mặc dù Chiến Giáp Ánh Bạc nổ tung nhưng nó vẫn giúp bọn chúng giữ lại được một mạng, có điều cơ thể bị cháy đen trông quá đỗi chật vật.
Jason thân là một người chỉ huy mạnh nhất trong đội, hắn ta vẫn không có việc gì, bộ giáp siêu kim loại bị hủy hoại là một tổn thất nhỏ không đáng kể. Jason vừa dùng năng lực tiến hóa “Khuếch Đại” giúp các tế bào gia tăng tốc độ chữa trị thương tổn thì đột nhiên hắn rùng mình.
“Thiên Không Sụp Đổ!” Một giọng nói xuyên qua không khí rơi thẳng vào giữa tai của Jason, đó là tiếng nói của Edgar, không lẫn vào đâu được.
Ầm! Ầm! Ầm!
Một luồng sức mạnh vô hình hiện hữu giữa khoảng không trên bầu trời bắt đầu ngưng tụ thành thực chất, nó biến thành một nắm đấm màu vàng kim khổng lồ đánh thẳng xuống từ trên cao, mục tiêu nó nhắm đến là Jason.
Cũng như Thiên Không Lôi Phạt, Thiên Không Sụp Đổ cũng là một loại pháp thuật đẳng cấp Thần Thuật được tạo ra bởi sức mạnh bầu trời và kiến thức pháp thuật cầu kỳ!
Jason ngẩng đầu với đôi mắt điên dại, cơ bắp của hắn bất ngờ phình to lên, làn da cứng cáp hơn gấp nhiều lần làm chúng chẳng khác gì kim loại, hắn đã dùng năng lực “Khuếch Đại” để cường hóa sức mạnh của bản thân lên gấp nhiều lần.
Bành!
Jason mở lòng bàn tay giơ lên bầu trời chặn lấy Thiên Không Sụp Đổ, hắn chưa chịu được ba giây nữa thì hắn đã bị nhấn xuống sâu trong lòng đất, các vết nứt như mạng nhện trải dài cả mấy trăm mét, rất nhiều ngôi nhà, kiến trúc đổ vỡ, khói bụi mù mịt.
Thình thịch!
Trái tim của Vishal đập mạnh như tiếng trống vang lên trong lòng của hắn khiến hắn ngừng thở, không biết từ khi nào thì Edgar đã đứng đằng sau Vishal, áp lực của cái chết đang lớn hơn bao giờ hết, tâm trí của Vishal gần như sụp đổ, nhưng như thế càng khiến hắn ta giống một con quái vật trong thần thoại hơn nữa.
“Con quái vật chết tiệt kia, mày đừng có ngông cuồng!”
“Rừng Rậm Săn Mồi!”
Vishal rít gào biến khu vực nơi đây thành địa hình rừng rậm nhờ vào năng lực thần thoại “Khỉ Đỏ Hung Tợn”.
Vù! Vù! Vù!
Hàng ngàn Vishal trong hình dạng “Khỉ Đỏ Hung Tợn” lao ra từ sâu trong rừng rồi đứng trên cành cây, tất cả bọn chúng đều tập trung nhìn vào Edgar, bọn chúng chính là một bầy quái vật đang đi săn mồi.
“Tận hưởng cảm giác bị săn đi!”
Hàng ngàn Vishal cùng lên tiếng nói, tình hình rất quỷ dị, bọn chúng nhảy từ cành cây này sang cành cây khác, di chuyển từ nơi này sang nơi khác với tốc độ cực nhanh, mắt thường không thể theo kịp, bọn chúng xoay quanh Edgar để chờ thời điểm tấn công ăn thịt con mồi.
“CHẾT!”
Sau cùng, hàng ngàn Vishal cùng nhau giẫm mạnh rồi phóng đến gần Edgar, bọn chúng ở khắp nơi, bốn phương tám hướng, bên trái, bên phải, bầu trời, mặt đất, không còn lối thoát dành cho con mồi ở chính giữa.
“Ngươi chỉ có vậy sao?”
Đối diện với tình cảnh đó, Edgar điềm tĩnh nói, đôi mắt của cậu chuyển dời rồi nhìn vào một Vishal trong đám Vishal đang nhào lên tấn công, nó chính là bản thể của Vishal, một ánh mắt của Edgar đủ để Vishal khiếp hãi đến tận sâu trong linh hồn.
“Thiên Không Thần Kiếm!” Edgar nhẹ giọng nói.
Xẹt! Xẹt! Xẹt!
Mười lưỡi kiếm kết nối tại một điểm trên đỉnh đầu của Vishal chuyển động nhẹ nhàng, ngay sau đó, hàng ngàn Vishal bị chém thành mấy chục khúc, thậm chí là cả kết giới tạo ra bởi năng lực thần thoại cũng bị phá hủy triệt để.
“Không thể nào!!”
Vishal gầm thét trong vô vọng, tầm mắt của hắn dần dần rơi vào bóng tối.
Vishal “Khỉ Đỏ Hung Tợn” chết!
Kết giới, vô số phân thân cùng ảo ảnh tạo ra bởi Vishal nhờ vào các tri thức, pháp thuật học từ Giáo Đình chẳng khác gì một miếng giấy mỏng manh khi đối diện với Edgar trong trạng thái Thần Bảo Vệ Bầu Trời với một đôi mắt không góc chết cùng kiếm thuật Thần Kiếm Chân Giải!
Edgar lập tức chuyển sang mục tiêu thứ ba là nhà sinh vật học Yanis!
Yanis thản nhiên nói: “Đến đây đi, hãy cho tôi biết liệu cậu có thể chém đứt làn da có độ cứng gần sánh ngang kim cương này hay không!”
“Như ngươi mong muốn!” Edgar lạnh nhạt đáp lại.
Bành!
Tiếng nói rơi vào tai của Yanis khiến cho màng nhĩ trong đôi tai của ông nổ tung trong nháy mắt, Yanis tạm thời bị mất thính giác, ông không thể nghe được gì nữa.
Vừa rồi, Edgar đã dùng sức mạnh bầu trời nén và gia tăng cường độ của âm thanh rồi chuyển nó trực tiếp vào đôi tai của Yanis, một cách tấn công khó có thể phòng thủ khiến kẻ địch đánh mất thính giác ngay khi vừa chạm trán!
“Thú vị đấy!” Yanis nén cơn đau lại, ông nở nụ cười khen ngợi.
Năng lực “Tế Bào Tổ Hợp” có thừa sức giúp ông chữa trị vết thương ở đôi tai trong vòng vài giây nhưng ông không làm điều đó, ông chuyển sang tập trung cảm nhận đối thủ thông qua mùi hương, những rung động trong không khí bằng cách tạo ra các tế bào động vật có năng lực cảm nhận như loài rắn, loài dơi, …
Edgar tiếp cận Yanis chừng đầy mười mét, các lưỡi kiếm trên đầu liền chuyển động nhịp nhàng tạo thành các đường kiếm khí vô hình.
Yanis vốn dĩ đã cường hóa đôi mắt của ông nhưng nó vẫn nổ tung khi vừa nhìn thấy Edgar, việc này đẩy Yanis vào thế bất lợi khi không ông thể lợi dụng tế bào mắt của loài ruồi để giúp ông ngăn chặn và né tránh các đường kiếm vô hình, thế là Yanis nhận lấy toàn bộ các đường kiếm đó, chúng tạo ra các ngấn màu bạc trên cơ thể ông, còn đẩy lùi ông ra thật xa.
“Ngươi có vẻ cứng hơn những tên khác!?” Edgar hơi ngạc nhiên.
“Chàng trai trẻ nóng tính, thế giới này, vũ trụ này rất rộng lớn, sức mạnh của cậu tuy rất lớn nhưng khi so sánh với cả thế giới thì chẳng là gì cả, đừng tạo ra cái thói quen tự mãn kiêu ngạo đó!”
Yanis cười trả lời trong khi ông thúc giục năng lực tái tạo đôi mắt, nhưng mỗi lần tái tạo hoàn thành thì đôi mắt ông lại nổ tung, ông đang tìm kiếm một đôi mắt cho phép ông nhìn thấy Edgar, cuối cùng sau khi loại bỏ rất nhiều đôi mắt khác nhau, ông thành công tạo ra một đôi mắt giúp ông nhìn thẳng vào Edgar nhưng nó chỉ có hai màu trắng và đen.
Keng! Keng!
Yanis thay đổi tế bào ở cánh tay tạo thành hình dạng như lưỡi kiếm để phòng thủ và đáp trả lại Yanis, hai người chém nhau cuồng loạn giữa không trung.
“Kết thúc được rồi!” Edgar bất chợt thốt ra một tiếng.
“Thiên Không Rung Động!”
Xẹt!
Một nguồn sức mạnh rung động tập hợp từ cả vùng trời chuyển vào lưỡi kiếm của Edgar giúp Edgar cắt đứt đôi tay của Yanis một cách dễ dàng, cứ như thể một lưỡi cưa máy đang cưa gỗ vậy.
Edgar tiếp thêm một cú đấm cực mạnh vào giữa ngực của Yanis làm ông ta bay ngược xuống mặt đất rồi tạo thành một cái hố lớn.
Yanis nằm dài, ông rất mệt mỏi vì dùng quá nhiều năng lực phục vụ chiến đấu.
“Lợi dụng những rung động có sẵn trong tự nhiên để tạo thành vũ khí sắc bén à? Cú đấm kia cũng tích hợp thêm sức mạnh của sự rung động… nhờ đó mà nó có thể tác động vào nội tạng của mình mặc cho lớp mỡ dày dưới da đã chuyển rất nhiều lực tác động ra ngoài môi trường xung quanh…”
“Quả là một chàng trai nóng tính đáng sợ!” Yanis cười khổ.
Edgar đã quét ngang ba kẻ địch mạnh nhất chỉ trong vòng chưa đến hai phút đồng hồ!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc và thán phục trước chiến tích của Edgar, còn đám người của tổ chức K.A.K thì đã sợ tới mức không còn sức lực để đứng lên nữa!
Cạch! Cạch! Cạch!
Không ngờ rằng, giữa bầu không khí này lại có một vài tiếng bước chân chập chững vọng ra từ đằng sau Edgar, cậu ta bình tĩnh xoay người nhìn vào chủ nhân của tiếng bước chân kia.
Người đó chính Melvin, kẻ vốn dĩ đã chết!
“Này, Edgar!”
Melvin khó khăn nói, phần đầu của hắn được chấp vá bởi nhiều mảnh vỡ, máu tươi đang chảy ra nhưng rất chậm, có thể nhìn thấy cả bộ não bị tổn thương nghiêm trọng của hắn. Trong thời khắc nguy cấp, Melvin đã dùng năng lực “Làm Chậm” được “Khuếch Đại” để giúp quá trình tử vong của hắn chậm lại gấp mấy chục lần.
“Tao phải cảm ơn mày vì bữa tiệc bất ngờ mày dành tặng cho tao trong ngày hôm nay! Từ khi sinh ra đến giờ chưa một người nào tổ chức tiệc cho tao cả, tao thừa nhận tao đã đố kỵ cuộc sống hiện tại của mày…”
“Tạo chỉ là một thằng thấp hèn vì lòng đố kỵ nên muốn hủy diệt hết mọi thứ, hôm nay cũng vậy, tạo sẽ hủy diệt hết mọi thứ thuộc về mày!”
Melvin nghiêng cái đầu đầy rẫy vết thương, nụ cười không cảm xúc, hai con mắt thể hiện ra nỗi tuyệt vọng trước khi chết của một con người:
“THẾ GIỚI MỤC NÁT NÀY TRONG MẮT TAO VỐN DĨ NÊN BỊ HỦY DIỆT!!”
“CHO NÊN, TẤT CẢ HÃY CÙNG XUỐNG ĐỊA NGỤC VÔ TẬN ĐI!”
Melvin vừa dứt lời thì dung dịch trong hai ống tiêm đang găm vào người hắn cũng đã cạn kiệt.
Jason hoảng hốt: “Melvin, ngươi điên rồi!”
Yanis cắn răng: “Melvin đã lấy được mấy thứ đó từ lúc nào?”
Hai người phản ứng quá khích bởi vì họ biết hai ống tiêm kia là thứ gì.
Một ống tiêm cho người sử dụng sức mạnh của Venger Thức Tỉnh!
Một ống tiêm cường hóa có thêm tế bào của một sinh vật mạnh mẽ, nó có rất nhiều danh hiệu…
Siêu Rồng Thần Cổ Đại!
Siêu Rồng Thần Bất Tử!
Siêu Rồng Thần Hủy Diệt!
Ầm! Ầm! Ầm!
Năng lượng khổng lồ tuông trào ra từ Melvin đánh bật một lớp đất đá, khu vực mấy trăm mét xung quanh Melvin bị san thành bình địa!
Melvin bước ra từ giữa đống bụi mù với một hình dạng mới cao cấp hơn!
Một cơ thể rồng phương tây cao lớn, đôi mắt màu bạc không chút tình cảm đặc trưng thuộc về Venger Thức Tỉnh, năng lượng hắc ám như vô hạn!
Rồng Thức Tỉnh – Melvin!
/898
|