Phượng hoàng mở rộng đôi cánh rực lửa thật lớn của nó, cất cao giọng nói :
-Yêu vương, lúc trước ngươi phong ấn thân thể của ta khiến ta thống khổ rất nhiều năm, mối thù này hôm nay chúng ta cũng nên kết liễu đi.
Nó quay đầu liếc mắt nhìn ta một cái, vẻ ôn hòa toát ra từ đáy mắt
-Hải tử, hôm nay cũng chính là lúc ta báo đáp cho ngươi, lời hứa lúc trước ta cũng không quên.
Trong lòng ta ấm lên, vừa muốn mở lời thì đã bị áp lực thật lớn chấn tới, ta vội vận thần lực kháng cự lại đòn tấn công của Minh yêu, Yêu Minh Đao chạm vào quang minh thánh kiếm, cả ta và Minh yêu đều đại chấn, cùng bị lùi về phía sau.
Hỏa Phượng Hoàng trong không trung tựa hồ như không thấy việc gì, trong mắt hắn chỉ có yêu vương:
-Long vương, hôm nay chúng ta cùng hợp lực đấu với quái vật này một trận, bất luận sinh tử nhất định chúng ta phải tận sức.
Long vương ha hả cười ta trả lời:
-Hảo hảo, phượng hoàng huynh đệ chúng ta đã bao lâu không gặp,cũng gần mấy trăm năm qua rồi, không ngờ Hỏa Phượng
Hoàng ngươi vẫn nóng tính như vậy, hôm nay chúng ta diễn một hồi Long Phượng hòa minh nhé.
Nói xong Long Vương ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng long khiếu liệu lượng, kim quang toàn thân đại phóng, tựa hồ như chưa từng bị thương, khí thế mãnh liệt tràn ngập khắp bầu trời tựa như chứng minh với mọi người thân phận long vương của mình.
Hỏa Phượng Hoàng cũng cất tiếng cười, Phượng minh vang động, thanh âm một long một phượng hòa nhau không ngừng vang lên thấu tận trời cao. Cục diện nhất thời chuyển biến khiến lòng tin của ta càng mãnh liệt, ra sức huy động thánh kiếm không ngừng chém tới Minh yêu.
Sắc mạt yêu vương thay đổi, hai tay hợp lại trước ngực giọng lạnh lùng nói:
-Nếu các ngươi đều quyết định như vậy thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi.
Vừa nói, mái tóc màu lam sau lưng hắn chợt tung bay trong mắt lóe lên hông mang yêu dị, sau lưng đột nhiên xuất hiện một đôi cánh ác ma thật lớn, yêu khí khổng lồ tràn ngập tại phía sau hắn, khí thế cường đại không ngừng đấu tranh cùng với long tức của long vương và Hỏa Phượng Hoàng.
- A.
Chẳng biết là ai gầm lên một tiếng, ánh lửa lóe lên soi rõ ba đạo thân ảnh lớn nhỏ bất đồng đều đang phi về phía trung tâm, ba đạo thân ảnh không ngừng quấn lấy nhau tại không trung, năng lượng vĩ đại do họ phát ra đã bức ta và Minh yêu, tiểu kim và Huyết yêu cùng bị bức ra ngoài ngàn thước, trong lúc nhất thời bất phân thắng bại.
Ta cố nhịn không quan tâm đến trận đấu hiếm có đó, phát huy năng lượng của mình đến cực hạn, điên cuồng liều mạng cùng Minh yêu.Quang Minh thánh kiếm không hề ngưng nghỉ tấn công Yêu Minh đao, năng lượng bùng nổ khắp không gian, dù sau khi hợp thể lực công kích của Minh yêu đã lớn hơn rất nhiều nhưng ánh mắt của hắn dường như mất đi sự linh động, dù sao hai linh hồn khống chế một thân thể cũng không dễ dàng.
Quang Minh thánh kiếm là thần binh đệ nhất thần giới, Yêu Minh đao làm sao có thể so sánh được, dần dần trên thân đao xuất hiện từng vết nứt nhưng dường như Minh yêu không hề để ý đến hắn vẫn ra sức vận yêu khí kháng cự cùng ta.
Năng lượng thần thánh trong cơ thể ta đã sớm vận đến đỉnh điểm, sáu đôi quang dực sau lưng không ngừng hấp thu linh khí trong thiên địa, năng lượng cuồn cuộn tràn vào cơ thể ta như trường giang đại hải giúp ta duy trì trạng thái tốt nhất, Quang Minh thánh kiếm không ngừng bổ về phía Minh yêu, một kiếm lại thêm một kiếm.
Theo thời gian trôi qua năng lượng dự trữ của thân thể do Minh yêu và Vu yêu kết hợp dường như đã cạn, đã không còn có thể liều mạng đánh ngang tay cùng ta tiếp, thân hình hắn hơi lui về phía sau, vết nứt trên Yêu Minh đao cũng không ngừng mở rộng.
Minh yêu dường như cũng nhận ra bản thân mình không ổn, hắn vận toàn lực xuất chiêu đánh văng ta ra rồi tay trái họa xuất một phù hiệu quái dị trong không trung rồi há miệng ra phun tới một ngụm hắc khí, làn hắc khí vừa tiếp xúc với phù hiệu kỳ quái kia chợt khiến hắc mang đại trướng, hơn mười làn hắc vụ hình thành một bộ khô cốt thật lớn đánh về phía ta. Trong lòng ta cười thầm, chết đến nơi còn muốn giãy dụa sao ? Ta lại dụng Thánh kiếm vẽ lên một vòng tròn, ngân quang bính phát, Thánh Quang tứ ngược lại dùng đến, từng khối lớn quang mang hoàn toàn bao phủ lấy bộ khô cốt khiến nó không ngừng giãy dụa, tựa hồ muốn đột phá ra ngoài, nhưng ta làm sao có thể để chúng đắc sính, ta không ngừng truyền năng lượng qua thần chi thủ vào trong Thánh kiếm, duy trì cường độ của quang mang.
Rốt cuộc, bộ khô cốt không chịu duy trì nổi trực tiếp tiêu mất sau một tiếng thét dài không cam chịu, toàn thân Minh yêu cũng run lên dường như đã bị thương nặng. Đương nhiên ta không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, nhân kiếm hợp nhất đánh tới, ngân mang của Thánh kiếm chợt thu liễm, dường như tất cả năng lượng đều tập trung vào nhất chiêu này.
Đáy mắt Minh yêu tràn đầy vẻ hoảng sợ, hai tay cầm Yêu Minh đao vận toàn lực bổ tới đón lấy ta, hắn đã như cung giương lần cuối ta làm sao có thể nương tay. Ta hét lớn một tiếng, Thánh kiếm trong tay uẩn hàm quang hoa chém lên trên Yêu Minh đao đã rạn nứt. Đao kiếm lại một lần nữa va chạm trong không trung, ta đối mặt cùng Minh yêu, cùng vận hết sức lực liều mạng chấn nhiếp đối phương. Yêu Minh đao trong tay Minh yêu dần không chịu nổi, dưới sự va chạm cường đại này dần dần muốn gẫy ra.
-Đi tìm chết đi.
Theo tiếng rống giận dữ của ta năng lượng Thánh kiếm được vận đến cực hạn cực mạnh đẩy ra một cỗ hạo nhiên chính khí trực tiếp chấn nát Yêu Minh đao khiến nó hóa thành một làn vụ khí mờ nhạt rồi biến mất, Thánh kiếm theo đà bổ lên người hắn một vết thương trí mạng. Ta cũng nhân dịp bay vòng về phía sau lưng hắn, thân thể Minh yêu chợt như khựng lại trong không trung, dường như cả thời gian đều cũng đình trệ.
-Oanh –
Cả thân thể Tát Đạt ma vương do Minh yêu điều khiển hoàn toàn nổ tan, một làn hôi vụ từ thân thể hắn bay ra nhanh như chớp bay về phía Huyết yêu đang giao chiến cùng tiểu kim. Ta rõ ràng cảm thấy khi thánh kiếm chém lên thân của Tát Đạt đã trực tiếp luyện hóa linh hồn của Minh yêu cùng thân xác của Tát Đạt cũng khiến linh hồn của Vu yêu đồng thời thụ thương không nhẹ nên hắn đã hóa thành làn hắc vụ đang chạy trốn trước mắt. Ta đương nhiên không để cho ý đồ của hắn thành công, nếu Vu yêu lại dung nhập cùng với Huyết yêu chúng ta có lẽ lại phải khổ chiến mất.
-Yêu vương, lúc trước ngươi phong ấn thân thể của ta khiến ta thống khổ rất nhiều năm, mối thù này hôm nay chúng ta cũng nên kết liễu đi.
Nó quay đầu liếc mắt nhìn ta một cái, vẻ ôn hòa toát ra từ đáy mắt
-Hải tử, hôm nay cũng chính là lúc ta báo đáp cho ngươi, lời hứa lúc trước ta cũng không quên.
Trong lòng ta ấm lên, vừa muốn mở lời thì đã bị áp lực thật lớn chấn tới, ta vội vận thần lực kháng cự lại đòn tấn công của Minh yêu, Yêu Minh Đao chạm vào quang minh thánh kiếm, cả ta và Minh yêu đều đại chấn, cùng bị lùi về phía sau.
Hỏa Phượng Hoàng trong không trung tựa hồ như không thấy việc gì, trong mắt hắn chỉ có yêu vương:
-Long vương, hôm nay chúng ta cùng hợp lực đấu với quái vật này một trận, bất luận sinh tử nhất định chúng ta phải tận sức.
Long vương ha hả cười ta trả lời:
-Hảo hảo, phượng hoàng huynh đệ chúng ta đã bao lâu không gặp,cũng gần mấy trăm năm qua rồi, không ngờ Hỏa Phượng
Hoàng ngươi vẫn nóng tính như vậy, hôm nay chúng ta diễn một hồi Long Phượng hòa minh nhé.
Nói xong Long Vương ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng long khiếu liệu lượng, kim quang toàn thân đại phóng, tựa hồ như chưa từng bị thương, khí thế mãnh liệt tràn ngập khắp bầu trời tựa như chứng minh với mọi người thân phận long vương của mình.
Hỏa Phượng Hoàng cũng cất tiếng cười, Phượng minh vang động, thanh âm một long một phượng hòa nhau không ngừng vang lên thấu tận trời cao. Cục diện nhất thời chuyển biến khiến lòng tin của ta càng mãnh liệt, ra sức huy động thánh kiếm không ngừng chém tới Minh yêu.
Sắc mạt yêu vương thay đổi, hai tay hợp lại trước ngực giọng lạnh lùng nói:
-Nếu các ngươi đều quyết định như vậy thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi.
Vừa nói, mái tóc màu lam sau lưng hắn chợt tung bay trong mắt lóe lên hông mang yêu dị, sau lưng đột nhiên xuất hiện một đôi cánh ác ma thật lớn, yêu khí khổng lồ tràn ngập tại phía sau hắn, khí thế cường đại không ngừng đấu tranh cùng với long tức của long vương và Hỏa Phượng Hoàng.
- A.
Chẳng biết là ai gầm lên một tiếng, ánh lửa lóe lên soi rõ ba đạo thân ảnh lớn nhỏ bất đồng đều đang phi về phía trung tâm, ba đạo thân ảnh không ngừng quấn lấy nhau tại không trung, năng lượng vĩ đại do họ phát ra đã bức ta và Minh yêu, tiểu kim và Huyết yêu cùng bị bức ra ngoài ngàn thước, trong lúc nhất thời bất phân thắng bại.
Ta cố nhịn không quan tâm đến trận đấu hiếm có đó, phát huy năng lượng của mình đến cực hạn, điên cuồng liều mạng cùng Minh yêu.Quang Minh thánh kiếm không hề ngưng nghỉ tấn công Yêu Minh đao, năng lượng bùng nổ khắp không gian, dù sau khi hợp thể lực công kích của Minh yêu đã lớn hơn rất nhiều nhưng ánh mắt của hắn dường như mất đi sự linh động, dù sao hai linh hồn khống chế một thân thể cũng không dễ dàng.
Quang Minh thánh kiếm là thần binh đệ nhất thần giới, Yêu Minh đao làm sao có thể so sánh được, dần dần trên thân đao xuất hiện từng vết nứt nhưng dường như Minh yêu không hề để ý đến hắn vẫn ra sức vận yêu khí kháng cự cùng ta.
Năng lượng thần thánh trong cơ thể ta đã sớm vận đến đỉnh điểm, sáu đôi quang dực sau lưng không ngừng hấp thu linh khí trong thiên địa, năng lượng cuồn cuộn tràn vào cơ thể ta như trường giang đại hải giúp ta duy trì trạng thái tốt nhất, Quang Minh thánh kiếm không ngừng bổ về phía Minh yêu, một kiếm lại thêm một kiếm.
Theo thời gian trôi qua năng lượng dự trữ của thân thể do Minh yêu và Vu yêu kết hợp dường như đã cạn, đã không còn có thể liều mạng đánh ngang tay cùng ta tiếp, thân hình hắn hơi lui về phía sau, vết nứt trên Yêu Minh đao cũng không ngừng mở rộng.
Minh yêu dường như cũng nhận ra bản thân mình không ổn, hắn vận toàn lực xuất chiêu đánh văng ta ra rồi tay trái họa xuất một phù hiệu quái dị trong không trung rồi há miệng ra phun tới một ngụm hắc khí, làn hắc khí vừa tiếp xúc với phù hiệu kỳ quái kia chợt khiến hắc mang đại trướng, hơn mười làn hắc vụ hình thành một bộ khô cốt thật lớn đánh về phía ta. Trong lòng ta cười thầm, chết đến nơi còn muốn giãy dụa sao ? Ta lại dụng Thánh kiếm vẽ lên một vòng tròn, ngân quang bính phát, Thánh Quang tứ ngược lại dùng đến, từng khối lớn quang mang hoàn toàn bao phủ lấy bộ khô cốt khiến nó không ngừng giãy dụa, tựa hồ muốn đột phá ra ngoài, nhưng ta làm sao có thể để chúng đắc sính, ta không ngừng truyền năng lượng qua thần chi thủ vào trong Thánh kiếm, duy trì cường độ của quang mang.
Rốt cuộc, bộ khô cốt không chịu duy trì nổi trực tiếp tiêu mất sau một tiếng thét dài không cam chịu, toàn thân Minh yêu cũng run lên dường như đã bị thương nặng. Đương nhiên ta không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, nhân kiếm hợp nhất đánh tới, ngân mang của Thánh kiếm chợt thu liễm, dường như tất cả năng lượng đều tập trung vào nhất chiêu này.
Đáy mắt Minh yêu tràn đầy vẻ hoảng sợ, hai tay cầm Yêu Minh đao vận toàn lực bổ tới đón lấy ta, hắn đã như cung giương lần cuối ta làm sao có thể nương tay. Ta hét lớn một tiếng, Thánh kiếm trong tay uẩn hàm quang hoa chém lên trên Yêu Minh đao đã rạn nứt. Đao kiếm lại một lần nữa va chạm trong không trung, ta đối mặt cùng Minh yêu, cùng vận hết sức lực liều mạng chấn nhiếp đối phương. Yêu Minh đao trong tay Minh yêu dần không chịu nổi, dưới sự va chạm cường đại này dần dần muốn gẫy ra.
-Đi tìm chết đi.
Theo tiếng rống giận dữ của ta năng lượng Thánh kiếm được vận đến cực hạn cực mạnh đẩy ra một cỗ hạo nhiên chính khí trực tiếp chấn nát Yêu Minh đao khiến nó hóa thành một làn vụ khí mờ nhạt rồi biến mất, Thánh kiếm theo đà bổ lên người hắn một vết thương trí mạng. Ta cũng nhân dịp bay vòng về phía sau lưng hắn, thân thể Minh yêu chợt như khựng lại trong không trung, dường như cả thời gian đều cũng đình trệ.
-Oanh –
Cả thân thể Tát Đạt ma vương do Minh yêu điều khiển hoàn toàn nổ tan, một làn hôi vụ từ thân thể hắn bay ra nhanh như chớp bay về phía Huyết yêu đang giao chiến cùng tiểu kim. Ta rõ ràng cảm thấy khi thánh kiếm chém lên thân của Tát Đạt đã trực tiếp luyện hóa linh hồn của Minh yêu cùng thân xác của Tát Đạt cũng khiến linh hồn của Vu yêu đồng thời thụ thương không nhẹ nên hắn đã hóa thành làn hắc vụ đang chạy trốn trước mắt. Ta đương nhiên không để cho ý đồ của hắn thành công, nếu Vu yêu lại dung nhập cùng với Huyết yêu chúng ta có lẽ lại phải khổ chiến mất.
/320
|