Tiểu Kim nhanh như cắt bay lại bên ta, bất mãn nhìn mẫu thân nó kêu lớn lên.
Bạch sắc cự long vội vã nói :
- Ai da, mụ mụ không cố ý đâu, chúng ta đi thôi.
Nhóm 3 Long 1 người lập tức phi hành tiến vào phía sâu trong bồn địa.
Trước mắt ta hiện ra một huyệt động thật lớn, bạch sắc cự long dùng long trảo giữ bạch quang xung quanh ta, ngừng lại, quay đầu nói với Tiểu Kim :
- Đây là nhà của chúng ta, Tiểu Thanh a, à không, phải là Thanh thúc của Tiểu Kim, ngươi canh cửa cho ta, chúng ta vào trước, không cho ai làm phiền gia đình ta 3 người sum họp.
Nói xong mang theo ta cùng Tiểu Kim đi vào.
Thanh long đứng lại cửa nhìn theo bóng chúng ta biến mất, đau khổ dùng móng vuốt tự vỗ lên đầu mình, làu bàu nói:
- Ta, ta, ta, ta chính là một trong Long tộc Bát đại trưởng lão, giờ lại tự nhiên thành rồng canh cửa, Đại tỷ cũng thật quá đáng a.
Đột nhiên, hắn như nghĩ ra cái gì, nhảy dựng lên:
- Ha, bây giờ là Thanh thúc của Long vương, ha ha, cái này không ai trong Long tộc có thể hiệu xưng được, sau này có ích lắm.
Thanh Long tư tưởng trải khắp bốn phía cửa động, quyết không cho ai vào quấy rầy, hoàn thành nhiệm vụ bạch sắc cự long giao cho. Lão long này, từ nhỏ đến giờ chỉ toàn ở trong Long cốc, mặc dù đã trải qua vô số năm tháng, nhưng vẫn còn giữ sự ngây thơ ấu trĩ của tuổi nhỏ.
Ta toàn thân đau đớn đến thấu tim gan, nhưng chính là Thánh kiếm năng lượng không ngừng bảo hộ đại não, không để cho ta ngất đi, mồ hôi của ta cũng đã nhanh chóng xuất ra ướt đẫm toàn thân.
Tiểu Kim cũng cảm nhận nỗi thống khổ của ta, lập tức giúp ta thêm một nguyên linh khôi phục ma pháp.
Bạch sắc cự long kinh ngạc nói:
- Nhi tử, ngươi có thể dùng quang hệ ma pháp ư, không sai a. Long tộc chúng ta rất khó sử dụng nguyên tố ma pháo, chỉ dùng long ngữ với long tức ma pháp thôi.
Tiểu Kim đắc ý ngẩng đầu lên kêu vài tiếng.
Bạch sắc cự long kinh ngạc nhìn nó, nhưng lại thôi không nói gì nữa
Huyệt động càng đi vào sâu càng lớn, cuối cùng cũng đến mộit nơi như một cái sân rộng. Bạch sắc cự long cũng dừng lại, cung kính hướng về phía trước nói:
- Long vương, thiếp đã về rồi. Con chúng ta cũng đã về rồi.
Tiểu Kim tò mò nhìn về phía trước, địa phương hắc ám phía trước đột nhiên sáng lên, một luồng kim quang chói mắt hiện ra phía trước. Mặc dù kim quang ở đó nhưng khí thế cường đại đã tràn ngập huyệt động. Bạch sắc cự long không tự chủ được cúi đầu xuống.
Kim sắc cự long thân dài chừng 60 trượng, toàn thân bao phủ lân phiến vàng rực, hai cánh thu về 2 bên thân thể, nhìn thấy 2 long trảo thật lớn bên ngoài. Hắn chậm rãi đứng dậy, dùng long mục nhìn chăm chú vào Tiểu Kim.
Tiểu Kim lui về phía sau 2 bước, nép vào phía sau thân của Bạch sắc cự long, dùng móng vuốt bám vào lân phiến trên thân cự long.
Bạch sắc cự long ôn nhu nói:
- Hài tử, đừng sợ, người này chính là phụ thân ngươi a.
Một âm thanh uy nghiêm mạnh mẽ vang lên, bình thản nói:
- Hài tử của ta, ngươi đã về rồi, nhanh, qua đây cho ba ba nhìn một chút.
Một đạo kim quang bắn lại, bao lấy Tiểu Kim, nâng nó đi tới. Càng tới gần Long vương, Tiểu Kim càng cảm thấy áp lực Long vương gây ra cho nó càng cường đại.
Bạch sắc cự long nhẹ nhàng nói:
- Long vương, mong ngài nương nhẹ, đừng dọa hài tử.
Thanh âm uy nghiêm của Long vương nói:
- Thân là hài tử của Long vương, cũng là truyền thừa của Long vương, sao lại có thể bị dọa khiếp đảm được.
Nghe Long vương nói, tiềm lực trong người Tiểu Kim dường như bị kích phát, nó tự ưỡn ngực, trong đôi mắt kim quang lóe ra mãnh liệt, hình thành một vòng năng lượng quanh thân, đứng trước lão Long vương lấy khí thế vươn thẳng thân lên.
Lão Long vương hài lòng nhìn nó, nói:
- Đúng, vậy mới đúng là con ta, không được, hài tử a, sao cơ thể của ngươi lại hư nhược như vậy. A Bạch, nàng có dẫn cái gì theo hay không, ta ngửi thấy mùi con người.
Bạch sắc cự long cũng đã đi tới, dùng bạch quang ngăn trở ta bước tới, nói:
- Con mình nói, đây là chủ nhân của hắn, vốn đã bị Tiểu Thanh đả thương, ngài xem thử coi sao.
Lão Long vương cũng không phẫn nộ như Bạch sắc cự long dự đoán, hắn chằm chặp nhìn vào ta, thì thào nói:
- Chẳng lẽ, đây chính là người thừa kế của Thần vương, đấng cứu thế Quang Chi Tử hay sao?
Tiểu Kim lớn tiếng kêu to, xác nhận ý nghĩ của Long vương. Long vương cau mày nói:
- Tên Tiểu Thanh này, đã 1 vạn tuổi mà vẫn còn nóng nảy vậy sao, người này bị thương rất nghiêm trọng a.
Nói xong, từ sừng phát ra một đạo kim quang bọc thân ta lại.
Bọn họ nói chuyện, ta một chữ cũng nghe không sót, chỉ là khổ nỗi không thể nói ra lời
Lão Long vương phát xuất kim quang chiếu lên người ta, trên người lập tức có cảm giác ấm áp, cảm giác này ngày càng nóng lên tựa như muốn nung chảy ta ra. Ta không kìm được bật ra tiếng rên thống khổ.
Tiểu Kim nhìn thấy thế lộ vẻ lo lắng, Bạch sắc cự long nói với nó:
- Đừng lo, phụ vương của ngươi đang trị liệu thương thế cho hắn đấy.
Lão Long vương không giảm bớt cường độ chút nào, kim quang phát xuất càng lúc càng cường liệt, rốt cục dưới năng lượng mạnh mẽ này, ta cũng mất đi tri giác.
Khi ta tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong một thạch động, đứng bên cạnh ta chính là Thanh sắc cự long đã đả thương ta. Thấy ta tỉnh lại, hắn lạnh lùng nói: “
- Con người, ngươi tỉnh rồi à, ta với ngươi đi gặp Long vương đi.
Con rồng chết tiệt này, đánh ta trọng thương đến mức này vẫn còn kiêu ngạo vậy sao? Ta tự kiểm tra thân thể một chút. tuy có hơi hư nhược nhưng xương cốt đều đã lành lặn. Ta cũng nhẹ nhàng cử động một chút, hết thảy đều bình thường, thân thể tựa hồ nhẹ hơn trước.
Ta cũng lạnh lùng đáp lời:
- Con rồng chết tiệt kia, ngươi thừa dịp ta không chú ý đánh lén, có bản lãnh gì lên tiếng chứ.
Thanh long dùng cánh, hất nhẹ ta một cái, đẩy ta ngã ra ghế, ta cả giận nói:
- Ngươi định làm gì?
Thanh long khinh miệt nói:
- Bằng vào ngươi cũng đòi đấu với ta, ta xem ngươi đúng là không nhịn được rồi.
Nói xong, đem 2 móng tay miết vào nhau trước mặt ta, phát ra tiếng kêu ken két.
Ta hừ một tiếng, nói:
- Không phải muốn dẫn ta đi gặp Long vương sao? Sao còn chưa đi nữa?
Thanh long lúc này mới thu hồi thần thái khinh miệt, cũng không nói thêm lời nào, đi ra ngoài. Ta đi theo sau nó, chân chỉ muốn dùng lực đá đít một phát, tên này thật là quá kiêu ngạo ngang ngược.
Lại tới huyệt động ban đầu, Bạch sắc cự long cùng Tiểu Kim phân biệt đứng 2 bên cánh của lão Long vương. Hắn uy nghiêm nói:
- Con người, ngươi tỉnh rồi à.
Bạch sắc cự long vội vã nói :
- Ai da, mụ mụ không cố ý đâu, chúng ta đi thôi.
Nhóm 3 Long 1 người lập tức phi hành tiến vào phía sâu trong bồn địa.
Trước mắt ta hiện ra một huyệt động thật lớn, bạch sắc cự long dùng long trảo giữ bạch quang xung quanh ta, ngừng lại, quay đầu nói với Tiểu Kim :
- Đây là nhà của chúng ta, Tiểu Thanh a, à không, phải là Thanh thúc của Tiểu Kim, ngươi canh cửa cho ta, chúng ta vào trước, không cho ai làm phiền gia đình ta 3 người sum họp.
Nói xong mang theo ta cùng Tiểu Kim đi vào.
Thanh long đứng lại cửa nhìn theo bóng chúng ta biến mất, đau khổ dùng móng vuốt tự vỗ lên đầu mình, làu bàu nói:
- Ta, ta, ta, ta chính là một trong Long tộc Bát đại trưởng lão, giờ lại tự nhiên thành rồng canh cửa, Đại tỷ cũng thật quá đáng a.
Đột nhiên, hắn như nghĩ ra cái gì, nhảy dựng lên:
- Ha, bây giờ là Thanh thúc của Long vương, ha ha, cái này không ai trong Long tộc có thể hiệu xưng được, sau này có ích lắm.
Thanh Long tư tưởng trải khắp bốn phía cửa động, quyết không cho ai vào quấy rầy, hoàn thành nhiệm vụ bạch sắc cự long giao cho. Lão long này, từ nhỏ đến giờ chỉ toàn ở trong Long cốc, mặc dù đã trải qua vô số năm tháng, nhưng vẫn còn giữ sự ngây thơ ấu trĩ của tuổi nhỏ.
Ta toàn thân đau đớn đến thấu tim gan, nhưng chính là Thánh kiếm năng lượng không ngừng bảo hộ đại não, không để cho ta ngất đi, mồ hôi của ta cũng đã nhanh chóng xuất ra ướt đẫm toàn thân.
Tiểu Kim cũng cảm nhận nỗi thống khổ của ta, lập tức giúp ta thêm một nguyên linh khôi phục ma pháp.
Bạch sắc cự long kinh ngạc nói:
- Nhi tử, ngươi có thể dùng quang hệ ma pháp ư, không sai a. Long tộc chúng ta rất khó sử dụng nguyên tố ma pháo, chỉ dùng long ngữ với long tức ma pháp thôi.
Tiểu Kim đắc ý ngẩng đầu lên kêu vài tiếng.
Bạch sắc cự long kinh ngạc nhìn nó, nhưng lại thôi không nói gì nữa
Huyệt động càng đi vào sâu càng lớn, cuối cùng cũng đến mộit nơi như một cái sân rộng. Bạch sắc cự long cũng dừng lại, cung kính hướng về phía trước nói:
- Long vương, thiếp đã về rồi. Con chúng ta cũng đã về rồi.
Tiểu Kim tò mò nhìn về phía trước, địa phương hắc ám phía trước đột nhiên sáng lên, một luồng kim quang chói mắt hiện ra phía trước. Mặc dù kim quang ở đó nhưng khí thế cường đại đã tràn ngập huyệt động. Bạch sắc cự long không tự chủ được cúi đầu xuống.
Kim sắc cự long thân dài chừng 60 trượng, toàn thân bao phủ lân phiến vàng rực, hai cánh thu về 2 bên thân thể, nhìn thấy 2 long trảo thật lớn bên ngoài. Hắn chậm rãi đứng dậy, dùng long mục nhìn chăm chú vào Tiểu Kim.
Tiểu Kim lui về phía sau 2 bước, nép vào phía sau thân của Bạch sắc cự long, dùng móng vuốt bám vào lân phiến trên thân cự long.
Bạch sắc cự long ôn nhu nói:
- Hài tử, đừng sợ, người này chính là phụ thân ngươi a.
Một âm thanh uy nghiêm mạnh mẽ vang lên, bình thản nói:
- Hài tử của ta, ngươi đã về rồi, nhanh, qua đây cho ba ba nhìn một chút.
Một đạo kim quang bắn lại, bao lấy Tiểu Kim, nâng nó đi tới. Càng tới gần Long vương, Tiểu Kim càng cảm thấy áp lực Long vương gây ra cho nó càng cường đại.
Bạch sắc cự long nhẹ nhàng nói:
- Long vương, mong ngài nương nhẹ, đừng dọa hài tử.
Thanh âm uy nghiêm của Long vương nói:
- Thân là hài tử của Long vương, cũng là truyền thừa của Long vương, sao lại có thể bị dọa khiếp đảm được.
Nghe Long vương nói, tiềm lực trong người Tiểu Kim dường như bị kích phát, nó tự ưỡn ngực, trong đôi mắt kim quang lóe ra mãnh liệt, hình thành một vòng năng lượng quanh thân, đứng trước lão Long vương lấy khí thế vươn thẳng thân lên.
Lão Long vương hài lòng nhìn nó, nói:
- Đúng, vậy mới đúng là con ta, không được, hài tử a, sao cơ thể của ngươi lại hư nhược như vậy. A Bạch, nàng có dẫn cái gì theo hay không, ta ngửi thấy mùi con người.
Bạch sắc cự long cũng đã đi tới, dùng bạch quang ngăn trở ta bước tới, nói:
- Con mình nói, đây là chủ nhân của hắn, vốn đã bị Tiểu Thanh đả thương, ngài xem thử coi sao.
Lão Long vương cũng không phẫn nộ như Bạch sắc cự long dự đoán, hắn chằm chặp nhìn vào ta, thì thào nói:
- Chẳng lẽ, đây chính là người thừa kế của Thần vương, đấng cứu thế Quang Chi Tử hay sao?
Tiểu Kim lớn tiếng kêu to, xác nhận ý nghĩ của Long vương. Long vương cau mày nói:
- Tên Tiểu Thanh này, đã 1 vạn tuổi mà vẫn còn nóng nảy vậy sao, người này bị thương rất nghiêm trọng a.
Nói xong, từ sừng phát ra một đạo kim quang bọc thân ta lại.
Bọn họ nói chuyện, ta một chữ cũng nghe không sót, chỉ là khổ nỗi không thể nói ra lời
Lão Long vương phát xuất kim quang chiếu lên người ta, trên người lập tức có cảm giác ấm áp, cảm giác này ngày càng nóng lên tựa như muốn nung chảy ta ra. Ta không kìm được bật ra tiếng rên thống khổ.
Tiểu Kim nhìn thấy thế lộ vẻ lo lắng, Bạch sắc cự long nói với nó:
- Đừng lo, phụ vương của ngươi đang trị liệu thương thế cho hắn đấy.
Lão Long vương không giảm bớt cường độ chút nào, kim quang phát xuất càng lúc càng cường liệt, rốt cục dưới năng lượng mạnh mẽ này, ta cũng mất đi tri giác.
Khi ta tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong một thạch động, đứng bên cạnh ta chính là Thanh sắc cự long đã đả thương ta. Thấy ta tỉnh lại, hắn lạnh lùng nói: “
- Con người, ngươi tỉnh rồi à, ta với ngươi đi gặp Long vương đi.
Con rồng chết tiệt này, đánh ta trọng thương đến mức này vẫn còn kiêu ngạo vậy sao? Ta tự kiểm tra thân thể một chút. tuy có hơi hư nhược nhưng xương cốt đều đã lành lặn. Ta cũng nhẹ nhàng cử động một chút, hết thảy đều bình thường, thân thể tựa hồ nhẹ hơn trước.
Ta cũng lạnh lùng đáp lời:
- Con rồng chết tiệt kia, ngươi thừa dịp ta không chú ý đánh lén, có bản lãnh gì lên tiếng chứ.
Thanh long dùng cánh, hất nhẹ ta một cái, đẩy ta ngã ra ghế, ta cả giận nói:
- Ngươi định làm gì?
Thanh long khinh miệt nói:
- Bằng vào ngươi cũng đòi đấu với ta, ta xem ngươi đúng là không nhịn được rồi.
Nói xong, đem 2 móng tay miết vào nhau trước mặt ta, phát ra tiếng kêu ken két.
Ta hừ một tiếng, nói:
- Không phải muốn dẫn ta đi gặp Long vương sao? Sao còn chưa đi nữa?
Thanh long lúc này mới thu hồi thần thái khinh miệt, cũng không nói thêm lời nào, đi ra ngoài. Ta đi theo sau nó, chân chỉ muốn dùng lực đá đít một phát, tên này thật là quá kiêu ngạo ngang ngược.
Lại tới huyệt động ban đầu, Bạch sắc cự long cùng Tiểu Kim phân biệt đứng 2 bên cánh của lão Long vương. Hắn uy nghiêm nói:
- Con người, ngươi tỉnh rồi à.
/320
|