Không phải là ai khác, chính là Hô Diên Ngạo Bác.
Mặt Hô Diên Ngạo Bác giận dữ, hai tay của y chống nạnh đứng ở trước mặt Quan Doãn, thái độ từ trên cao nhìn xuống vô cùng ngạo nghễ:
- Quan Doãn, mau xin lỗi Dung Thiên Hành.
Phía sau Hô Diên Ngạo Bác là Lưu Dương, vẻ mặt Lưu Dương cười như không cười, khoanh tay chế giễu đứng nhìn, dường như muốn xem Quan Doãn mất mặt như thế nào.
Quan Doãn đứng thản nhiên, dường như không bị ảnh hưởng bởi lời nói của Hô Diên Ngạo Bác, hắn bình tĩnh nói:
- Chủ tịch thành phố Hô Diên, tôi tại sao phải đi xin lỗi Dung Thiên Hành? Dung Thiên Hành đã làm sai trước, y hẳn phải xin lỗi tôi mới đúng.
-Quan Doãn, cậu.
Hô Diên Ngạo Bác tức giận đến run người.
- Cậu hơi quá đáng, tôi sẽ báo cho Bí thư Tưởng biết chuyện này, cậu đánh nhà đầu tư đến từ thủ đô Bắc Kinh, ảnh hưởng ngiêm trọng đến hình tượng Thành ủy Hoàng Lương, tôi sẽ đề nghị Thành ủy phát thông báo phê bình cậu.
Râu tóc của Hô Diên Ngạo Bác gần như dựng đứng, dường như giận quá không kềm được, kỳ thật đôi mắt lạnh của Quan Doãn đã biết, biết Hô Diên Ngạo Bác đang cố ý diễn trò, cho dù những nhân vật lớn như Dung Thiên Hành, Lãnh Tử Thiên, Hoàng Vũ Nhật đến từ Bắc Kinh, với thân phận là Chủ tịch của một thành phố, cũng không cần thiết phải tỏ thái độ bảo vệ mấy người của Dung Thiên Hành như vậy, Hô Diên Ngạo Bác làm như vậy, nhất định có suy tính đến vấn đề chính trị bên trong, một là muốn tỏ rõ quyền uy của một Chủ tịch thành phố, hai là muốn tỏ rỏ thiện ý lấy lòng của y trước mấy người của Dung Thiên Hành.
Nếu trước đây Quan Doãn bị sự giận dữ lôi đình của Hô Diên Ngạo Bác làm sợ tới mức câm như hến, dù sao Chủ tịch thành phố Hô Diên cũng là nhân vật số hai của Thành ủy, nếu y đề nghị Thành ủy phát thông báo phê bình hắn, sẽ đưa Tưởng Tuyết Tùng rơi vào thế thế khó xử.
Nếu Quan Doãn thật sự rơi vào trong tay của Hô Diên Ngạo Bác, Hô Diên Ngạo Bác không ngại trở mặt để hủy hết tiền đồ của hắn, Tưởng Tuyết Tùng thân là nhân vật số một cũng không chắc có thể ngăn cản thành công việc này. Nhưng hiện tại, Quan Doãn lại không hề sợ hãi, một là hắn hiểu thấu bản chất ngoài mạnh trong yếu của Hô Diên Ngạo Bác, hai là trận chiến cuối cùng của Hoàng Lương đã sắp diễn ra trên mọi mặt của Hoàng Lương, Hô Diên Ngạo Bác chắc chắn sẽ không muốn gây thêm rắc rối, đem hắn thi hành án tử.
Sự kiện của Trần Vũ Tường còn chưa thu được kết quả tốt, nếu Hô Diên Ngạo Bác đem hắn ra làm công cụ nã pháo vàoTưởng Tuyết Tùng. Thì quả nhiên Hô Diên Ngạo Bác không có có đầu óc chính trị. Bất kỳ một người nào trong quan trường mà hơi có trí tuệ chính trị, thì sẽ không sử dụng một thủ đoạn đến hai lần, chính là trong lòng Quan Doãn luôn tin tưởng. Hắn dưới áp lực của Hô Diên Ngạo Bác không hề thoái nhường.
Quả thật không thể thoái nhường, hiện tại hắn không chỉ đại diện cho chính hắn. Mà hắn hiện tại là người đại diện cho Tưởng Tuyết Tùng, cũng là người đại diện cho tất cả mọi người đồng hành với hắn, bao gồm Kim nhất Giai, Lý Mộng Hàm, Tề Ngang Dương, Tô Mạc Ngu.
-Chủ Tịch thành phố Hô Diên, ông không hỏi phải trái trắng đen lại bảo tôi phải đi xin lỗi Dung Thiên Hành, chẳng phải rất độc đoán sao
Quan Doãn không kiêu ngạo không siểm nịnh, vừa tỏ thái độ cung kính vừa phải, vừa tỏ thái độ can đảm hoài nghi.
-Tôi không cần biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tôi chỉ thấy cậu đánh Dung Thiên Hành, cậu nhất định phải xin lỗi y.
Hô Diên Ngạo Bác dứt khoát cứng rắn, mạnh mẽ đến cùng, chính là cứng rắn cưỡng ép Quan Doãn cúi đầu nhận lỗi. Không tin sự oai phong của một người đường đường là Chủ tịch thành phố, lại áp chế không nỗi một thư ký kiêu ngạo, cho dù hắn là thư ký số một của Thành ủy cũng không được.
-Rất xin lỗi, Chủ tịch thành phố Hô Diên, bây giờ không phải là trong giờ công tác. Sự tình của tôi và Dung Thiên Hành cũng là việc riêng tư.
Quan Doãn tỏ ra rất cứng rắn, ngụ ý chính là việc cá nhân nằm ngoài giờ làm việc, Hô Diên Ngạo Bác không có quyền can thiệp.
Hắn tin tưởng, nếu Hô Diên Ngạo Bác còn tiếp tục áp bức hắn nói lời xin lỗi, Tề Ngang Dương sẽ ra tay.
Có Tề Ngang Dương đang ở đó, vẫn chưa giải quyết được phiền toái sao? Chuyện hôm nay, không phải ở vấn đề xin lỗi hay không xin lỗi, mà là muốn đề cập đến quyền uy của người đó lớn như thế nào, bên Quan Doãn ngoại trừ Tưởng Tuyết Tùng không có đích thân tới, toàn bộ lực lượng kinh tế bắt tay hành động, mà bên Hô Diên Ngạo Bác đem toàn bộ vấn đề chính trị và kinh tế ra trận, bây giờ hai đội quân đang chính diện đối chọi, chỉ có thể thắng chứ không cho phép bại trận.
Chẳng khác gì là một trận chiến cuối cùng đang vây quanh khu kinh tế mới, hiện tại là một trận chiến, một trận diễn thử trước khi đại chiến xảy ra.
Hơn nữa Dung Thiên Hành ức hiếp Tiểu Muội, sự tức giận của Quan Doãn còn chưa hạ xuống, giờ còn bắt hắn đi xin lỗi Dung Thiên Hành? Không có cửa đâu.
Quan Doãn là một thư ký nho nhỏ không để sĩ diện cho một người đường đường là Chủ tịch thành phố, Hô Diên Ngạo Bác vốn đã giận càng thêm giận, không ngờ Quan Doãn nói vừa xong, Hô Diên Ngạo Bác trong nháy mắt gió êm sóng lặng, sắc mặt rất dịu nói:
- Cậu nói rất đúng, việc cá nhân, nên do đương sự giải quyết, Thiên Hành, anh nói xem, giải quyết như thế nào?
Nếu không phải Hô Diên Ngạo Bác đúng lúc đến đây, Dung Thiên Hành đã sớm đánh trả lại Quan Doãn rồi, Hô Diên Ngạo Bác đột nhiên xuất hiện, ngược lại làm cho y bình tĩnh lại, Hô Diên Ngạo Bác vừa hỏi y, y khoát tay nói:
- Bỏ đi, chỉ là nhất thời kích động, giữa những người trẻ tuổi bị kích động cũng là chuyện thường, không có gì lớn, cũng không cần nhọc đến sự quan tâm của Chủ tịch thành phố Hô Diên.
Hô Diên Ngạo Bác hơi sững sờ, không ngờ Dung Thiên Hành lập tức thu tay lại, quả là ngoài dự đoán của y, y còn tưởng rằng Dung Thiên Hành mượn cơ hội làm khó dễ Quan Doãn, lại chợt nghĩ, có lẽ con cháu quý tộc rất sĩ diện, cũng có lẽ là muốn tự mình giải quyết, dù sao Dung Thiên Hành không muốn truy cứu nữa, y cũng đúng lúc có bậc thềm để hạ xuống, y liền xua tay nói:
- Được rồi, sự tình của những người trẻ tuổi, tôi cũng mặc kệ, theo không kịp thời đại... Ha hả, đi, cùng đi xem xem khu kinh tế mới.
Hô Diên Ngạo Bác thư thả tự nhiên, vừa rồi cả vú lấp miệng em, hiện tại lại bình dị gần gũi, nói chuyện tự nhiên, quả nhiên là cao thủ trong quan trường, khiến Quan Doãn rất khâm phục, nhưng trong lòng nghĩ, Bí thư Tưởng có ý định lật đổ Hô Diên Ngạo Bác, sợ là rất khó, chỉ bằng vừa rồi Hô Diên Ngạo Bác một phen biểu diễn sự tức giận thuần thục, nếu như nói Hô Diên Ngạo Bác trong trận đấu cuối cùng không có chuẩn bị đầy đủ hay không có hậu đài phía sau lo liệu, mấy ai có thể tin.
Hô Diên Ngạo Bác xoay người đi đã quên chuyện không vui vừa rồi, đi vài bước, xoay người lại nói với Quan Doãn:
- Thư ký Quan, cậu cùng đi với bọn tôi chứ, vừa lúc cũng hướng về phía nhà đầu tư giới thiệu một chút về con đường phát triển kinh tế khu kinh tế mới của cậu đi, có so sánh mới có cao thấp, đúng hay không?
Lời nói của Hô Diên Ngạo Bác là có ý gì, Quan Doãn nhất thời khó hiểu, là muốn lấy ý tưởng sản nghiệp văn hóa so sánh với ý tưởng mở rộng khu thành thị trước mắt của Hô Diên Ngạo Bác? Hay là nói cách khác, muốn xác thực với hắn, ý nghĩ của Tưởng Tuyết Tùng và ý nghĩ của Hô Diên Ngạo Bác lại một lần nữa trực tiếp va chạm nhau?
Suy nghĩ thấu đáo, Quan Doãn lại hiểu rõ, Hô Diên Ngạo Bác dụng tâm thâm hậu, muốn cho hắn mất mặt trước mấy người của Lãnh Tử Thiên, quả nhiên nham hiểm, liên tiếp xuất hiện nhiều thủ đoạn, một động thái không thành, lại cho ra tiếp động thái mới, khiến hắn không thể không bội phục sự cao minh của Hô Diên Ngạo Bác. Thảo nào Tưởng Tuyết Tùng ba năm ép không được Hô Diên Ngạo Bác, Chủ tịch thành phố Hô Diên quả thật là một nhân vật khó lường.
Được, Quan Doãn trong nháy mắt hạ quyết tâm, hãy theo Hô Diên Ngạo Bác chơi một phen xem sao, hắn cung kính gật đầu nói:
- Vâng, Chủ tịch thành phố Hô Diên.
Tề Ngang Dương đứng một bên cười thầm, nếu như nói Hô Diên Ngạo Bác già đời giảo hoạt, đâu đâu cũng tính kế, như vậy Quan Doãn chính là từng bước bố trí đề phòng, cẩn thận, lão gian trá gặp phải tên nhóc tinh quái, có trò hay để xem, y lắc đầu, quay đầu lại nói với Tiểu Muội vài câu, Tiểu Muội gật đầu, cô ngồi lại trên xe. Kim Nhất Giai, Lý Mộng Hàm và Tô Mạc Ngu lặng lẽ đuổi theo, có cả Tề Ngang Dương, bốn người cùng theo sau Quan Doãn.
Quan Doãn không phải một mình chiến đấu.
Đội ngũ của Hô Diên Ngạo Bác lớn mạnh, ngoại trừ Lưu Dương ra, còn có Lãnh Tử Thiên, Hoàng Vũ Nhật, Dung Thiên Hành, ngoài ra, vừa rồi khi Hô Diên Ngạo Bác hùng hổ quát lớn Quan Doãn, Vương Hướng Đông không biết trốn ở chỗ nào, đợi sau khi gió yên biển lặng, y lại xông ra, lẫn vào trong đội ngũ, còn nhân dịp người không chú ý đưa mắt liếc Quan Doãn một cái.
Quan Doãn đáp lại cười, gật đầu với Vương Hướng Đông, với tư cách là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, cũng như là đại quản gia của Chủ tịch thành phố, Hô Diên Ngạo Bác xuất hiện tại khu kinh tế mới, Vương Hướng Đông cũng theo tới, chứng minh sự tình tương đối quan trọng. Mà Vương Hướng Đông vừa rồi khi Hô Diên Ngạo Bác giận dữ lại không xuất hiện, chuyện qua đi mới lộ diện, quả là người khôn khéo lõi đời
Đối với biểu hiện của Vương Hướng Đông, Quan Doãn lơ đễnh không lưu tâm, một người mọi việc đều thuận lợi, muốn đứng vào một hàng ngũ nào cũng được, vả lại muốn xem Vương Hướng Đông còn có thể làm kẻ cơ hội bao lâu.
Hô Diên Ngạo Bác thay đổi vẻ mặt nổi giận đùng đùng vừa nãy, gương mặt đã ít nhiều thay đổi, tâm tình vui vẻ giới thiệu với mọi người về tình trạng hiện nay của khu kinh tế mới.
- Khu kinh tế mới ở Hoàng Lương được thành lập tháng 8 năm 1992, khu kinh tế mới cấp tỉnh nhận được sự phê duyệt của Ủy ban nhân dân tỉnh. Khu kinh tế mới lúc ban đầu nhanh chóng xây dựng khu sinh thái mới, khu văn hóa, khoa học kỹ thuật, lấy thành phố mới làm mục tiêu, không ngừng tối ưu hóa môi trường đầu tư, tập trung vào việc giới thiệu một số ngành công nghệ cao, ngành công nghiệp liên quan đến các hạng mục đầu tư lớn và nghiên cứu phát triển nền tảng, nhanh chóng hình thành khu sản xuất công nghiệp đặc sắc.
- Mấy năm gần đây, theo sự chuyển đổi và phát triển của kinh tế Hoàng Lương, mô hình sinh thái vốn định sẵn của khu kinh tế mới, mục tiêu mô hình văn hóa và khoa học kỹ thuật đã không còn thích hợp với nhu cầu của xu thế kinh tế mới của Hoàng Lương, căn cứ vào sự phát triển lâu dài của Hoàng Lương, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố một lần nữa chế định mục tiêu kinh tế của thời kỳ mới ở khu kinh tế mới, trong quá trình xây dựng mới Hoàng Lương, điều kiện tiên quyết của Đại Hoàng Lương, khu phát triển kinh tế mới là Hoàng Lương mới, thí điểm của Đại Hoàng Lương phải lần lượt nhanh chóng khởi công tiêu chí xây dựng.
Hô Diên Ngạo Bác thao thao bất tuyệt, trên căn bản là đem hết những lời mà y phát biểu trong hội nghị kinh tế lần trước giới thiệu tóm tắt, kỳ thực là nói cho Lãnh Tử Thiên và mấy người cùng nghe, cũng là có ý mượn Quan Doãn truyền lời lại cho Tưởng Tuyết Tùng, lại trịnh trọng báo cho Tưởng Tuyết Tùng, y sẽ kiên quyết thúc đẩy kế hoạch phát triển.
Nói như vậy, Hô Diên Ngạo Bác chủ ý đã định, là muốn chống lại Tưởng Tuyết Tùng? Cũng phải, bất kỳ ai giữ vững thế thượng phong trong ba năm, thì sẽ không đầu hàng trước đêm cuối cùng của trận chiến, huống chi Hô Diên Ngạo Bác vẫn còn có đòn sát thủ chưa tung ra.
Hô Diên Ngạo Bác vừa nói, Lãnh Tử Thiên đứng một bên phụ họa, khi thấy thời điểm tẻ nhạt, Lưu Dương liền bổ sung vài câu. Đoàn người đi bộ khoảng hơn mười phút, ai cũng thu hết vào tầm mắt toàn bộ hiện trạng của khu kinh tế mới.
Nói thật, Quan Doãn cũng là lần đầu tiên đến gần nơi này quan sát khu kinh tế mới của Hoàng Lương.
Từ lúc khu kinh tế mới của Hoàng Lương thành lập tới nay, cho đến bây giờ cũng đã năm năm rồi, ngoại trừ xây dựng mở rộng đường ra, hoàn toàn vẫn chưa xây dựng mấy tòa nhà lớn, thỉnh thoảng chỉ có mấy khu nhà xưởng công nghệ cao, bên trong cũng là vườn không nhà trống, toàn cảnh hoang vắng. Có thể nói, kinh tế khu kinh tế mới đã bị gác lại quá lâu, cũng không thu được hiệu quả dự trù.
-Lúc này biện pháp cấp bách chính là xây dựng rầm rộ khu kinh tế mới, đem khu kinh tế mới xây thành bản mẫu của Hoàng Lương.
Hô Diên Ngạo Bác đột nhiên hăng hái, chỉ điểm giang sơn.
- Thư ký Quan, cậu nói xem, nếu ở khu kinh tế mới thậm chí là tỉnh Yến có nhiều tòa nhà cao ngút, như vậy Hoàng Lương trong một đêm rạng danh không?
Hay cho một vấn đề nan giải lớn bằng trời.
Mặt Hô Diên Ngạo Bác giận dữ, hai tay của y chống nạnh đứng ở trước mặt Quan Doãn, thái độ từ trên cao nhìn xuống vô cùng ngạo nghễ:
- Quan Doãn, mau xin lỗi Dung Thiên Hành.
Phía sau Hô Diên Ngạo Bác là Lưu Dương, vẻ mặt Lưu Dương cười như không cười, khoanh tay chế giễu đứng nhìn, dường như muốn xem Quan Doãn mất mặt như thế nào.
Quan Doãn đứng thản nhiên, dường như không bị ảnh hưởng bởi lời nói của Hô Diên Ngạo Bác, hắn bình tĩnh nói:
- Chủ tịch thành phố Hô Diên, tôi tại sao phải đi xin lỗi Dung Thiên Hành? Dung Thiên Hành đã làm sai trước, y hẳn phải xin lỗi tôi mới đúng.
-Quan Doãn, cậu.
Hô Diên Ngạo Bác tức giận đến run người.
- Cậu hơi quá đáng, tôi sẽ báo cho Bí thư Tưởng biết chuyện này, cậu đánh nhà đầu tư đến từ thủ đô Bắc Kinh, ảnh hưởng ngiêm trọng đến hình tượng Thành ủy Hoàng Lương, tôi sẽ đề nghị Thành ủy phát thông báo phê bình cậu.
Râu tóc của Hô Diên Ngạo Bác gần như dựng đứng, dường như giận quá không kềm được, kỳ thật đôi mắt lạnh của Quan Doãn đã biết, biết Hô Diên Ngạo Bác đang cố ý diễn trò, cho dù những nhân vật lớn như Dung Thiên Hành, Lãnh Tử Thiên, Hoàng Vũ Nhật đến từ Bắc Kinh, với thân phận là Chủ tịch của một thành phố, cũng không cần thiết phải tỏ thái độ bảo vệ mấy người của Dung Thiên Hành như vậy, Hô Diên Ngạo Bác làm như vậy, nhất định có suy tính đến vấn đề chính trị bên trong, một là muốn tỏ rõ quyền uy của một Chủ tịch thành phố, hai là muốn tỏ rỏ thiện ý lấy lòng của y trước mấy người của Dung Thiên Hành.
Nếu trước đây Quan Doãn bị sự giận dữ lôi đình của Hô Diên Ngạo Bác làm sợ tới mức câm như hến, dù sao Chủ tịch thành phố Hô Diên cũng là nhân vật số hai của Thành ủy, nếu y đề nghị Thành ủy phát thông báo phê bình hắn, sẽ đưa Tưởng Tuyết Tùng rơi vào thế thế khó xử.
Nếu Quan Doãn thật sự rơi vào trong tay của Hô Diên Ngạo Bác, Hô Diên Ngạo Bác không ngại trở mặt để hủy hết tiền đồ của hắn, Tưởng Tuyết Tùng thân là nhân vật số một cũng không chắc có thể ngăn cản thành công việc này. Nhưng hiện tại, Quan Doãn lại không hề sợ hãi, một là hắn hiểu thấu bản chất ngoài mạnh trong yếu của Hô Diên Ngạo Bác, hai là trận chiến cuối cùng của Hoàng Lương đã sắp diễn ra trên mọi mặt của Hoàng Lương, Hô Diên Ngạo Bác chắc chắn sẽ không muốn gây thêm rắc rối, đem hắn thi hành án tử.
Sự kiện của Trần Vũ Tường còn chưa thu được kết quả tốt, nếu Hô Diên Ngạo Bác đem hắn ra làm công cụ nã pháo vàoTưởng Tuyết Tùng. Thì quả nhiên Hô Diên Ngạo Bác không có có đầu óc chính trị. Bất kỳ một người nào trong quan trường mà hơi có trí tuệ chính trị, thì sẽ không sử dụng một thủ đoạn đến hai lần, chính là trong lòng Quan Doãn luôn tin tưởng. Hắn dưới áp lực của Hô Diên Ngạo Bác không hề thoái nhường.
Quả thật không thể thoái nhường, hiện tại hắn không chỉ đại diện cho chính hắn. Mà hắn hiện tại là người đại diện cho Tưởng Tuyết Tùng, cũng là người đại diện cho tất cả mọi người đồng hành với hắn, bao gồm Kim nhất Giai, Lý Mộng Hàm, Tề Ngang Dương, Tô Mạc Ngu.
-Chủ Tịch thành phố Hô Diên, ông không hỏi phải trái trắng đen lại bảo tôi phải đi xin lỗi Dung Thiên Hành, chẳng phải rất độc đoán sao
Quan Doãn không kiêu ngạo không siểm nịnh, vừa tỏ thái độ cung kính vừa phải, vừa tỏ thái độ can đảm hoài nghi.
-Tôi không cần biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tôi chỉ thấy cậu đánh Dung Thiên Hành, cậu nhất định phải xin lỗi y.
Hô Diên Ngạo Bác dứt khoát cứng rắn, mạnh mẽ đến cùng, chính là cứng rắn cưỡng ép Quan Doãn cúi đầu nhận lỗi. Không tin sự oai phong của một người đường đường là Chủ tịch thành phố, lại áp chế không nỗi một thư ký kiêu ngạo, cho dù hắn là thư ký số một của Thành ủy cũng không được.
-Rất xin lỗi, Chủ tịch thành phố Hô Diên, bây giờ không phải là trong giờ công tác. Sự tình của tôi và Dung Thiên Hành cũng là việc riêng tư.
Quan Doãn tỏ ra rất cứng rắn, ngụ ý chính là việc cá nhân nằm ngoài giờ làm việc, Hô Diên Ngạo Bác không có quyền can thiệp.
Hắn tin tưởng, nếu Hô Diên Ngạo Bác còn tiếp tục áp bức hắn nói lời xin lỗi, Tề Ngang Dương sẽ ra tay.
Có Tề Ngang Dương đang ở đó, vẫn chưa giải quyết được phiền toái sao? Chuyện hôm nay, không phải ở vấn đề xin lỗi hay không xin lỗi, mà là muốn đề cập đến quyền uy của người đó lớn như thế nào, bên Quan Doãn ngoại trừ Tưởng Tuyết Tùng không có đích thân tới, toàn bộ lực lượng kinh tế bắt tay hành động, mà bên Hô Diên Ngạo Bác đem toàn bộ vấn đề chính trị và kinh tế ra trận, bây giờ hai đội quân đang chính diện đối chọi, chỉ có thể thắng chứ không cho phép bại trận.
Chẳng khác gì là một trận chiến cuối cùng đang vây quanh khu kinh tế mới, hiện tại là một trận chiến, một trận diễn thử trước khi đại chiến xảy ra.
Hơn nữa Dung Thiên Hành ức hiếp Tiểu Muội, sự tức giận của Quan Doãn còn chưa hạ xuống, giờ còn bắt hắn đi xin lỗi Dung Thiên Hành? Không có cửa đâu.
Quan Doãn là một thư ký nho nhỏ không để sĩ diện cho một người đường đường là Chủ tịch thành phố, Hô Diên Ngạo Bác vốn đã giận càng thêm giận, không ngờ Quan Doãn nói vừa xong, Hô Diên Ngạo Bác trong nháy mắt gió êm sóng lặng, sắc mặt rất dịu nói:
- Cậu nói rất đúng, việc cá nhân, nên do đương sự giải quyết, Thiên Hành, anh nói xem, giải quyết như thế nào?
Nếu không phải Hô Diên Ngạo Bác đúng lúc đến đây, Dung Thiên Hành đã sớm đánh trả lại Quan Doãn rồi, Hô Diên Ngạo Bác đột nhiên xuất hiện, ngược lại làm cho y bình tĩnh lại, Hô Diên Ngạo Bác vừa hỏi y, y khoát tay nói:
- Bỏ đi, chỉ là nhất thời kích động, giữa những người trẻ tuổi bị kích động cũng là chuyện thường, không có gì lớn, cũng không cần nhọc đến sự quan tâm của Chủ tịch thành phố Hô Diên.
Hô Diên Ngạo Bác hơi sững sờ, không ngờ Dung Thiên Hành lập tức thu tay lại, quả là ngoài dự đoán của y, y còn tưởng rằng Dung Thiên Hành mượn cơ hội làm khó dễ Quan Doãn, lại chợt nghĩ, có lẽ con cháu quý tộc rất sĩ diện, cũng có lẽ là muốn tự mình giải quyết, dù sao Dung Thiên Hành không muốn truy cứu nữa, y cũng đúng lúc có bậc thềm để hạ xuống, y liền xua tay nói:
- Được rồi, sự tình của những người trẻ tuổi, tôi cũng mặc kệ, theo không kịp thời đại... Ha hả, đi, cùng đi xem xem khu kinh tế mới.
Hô Diên Ngạo Bác thư thả tự nhiên, vừa rồi cả vú lấp miệng em, hiện tại lại bình dị gần gũi, nói chuyện tự nhiên, quả nhiên là cao thủ trong quan trường, khiến Quan Doãn rất khâm phục, nhưng trong lòng nghĩ, Bí thư Tưởng có ý định lật đổ Hô Diên Ngạo Bác, sợ là rất khó, chỉ bằng vừa rồi Hô Diên Ngạo Bác một phen biểu diễn sự tức giận thuần thục, nếu như nói Hô Diên Ngạo Bác trong trận đấu cuối cùng không có chuẩn bị đầy đủ hay không có hậu đài phía sau lo liệu, mấy ai có thể tin.
Hô Diên Ngạo Bác xoay người đi đã quên chuyện không vui vừa rồi, đi vài bước, xoay người lại nói với Quan Doãn:
- Thư ký Quan, cậu cùng đi với bọn tôi chứ, vừa lúc cũng hướng về phía nhà đầu tư giới thiệu một chút về con đường phát triển kinh tế khu kinh tế mới của cậu đi, có so sánh mới có cao thấp, đúng hay không?
Lời nói của Hô Diên Ngạo Bác là có ý gì, Quan Doãn nhất thời khó hiểu, là muốn lấy ý tưởng sản nghiệp văn hóa so sánh với ý tưởng mở rộng khu thành thị trước mắt của Hô Diên Ngạo Bác? Hay là nói cách khác, muốn xác thực với hắn, ý nghĩ của Tưởng Tuyết Tùng và ý nghĩ của Hô Diên Ngạo Bác lại một lần nữa trực tiếp va chạm nhau?
Suy nghĩ thấu đáo, Quan Doãn lại hiểu rõ, Hô Diên Ngạo Bác dụng tâm thâm hậu, muốn cho hắn mất mặt trước mấy người của Lãnh Tử Thiên, quả nhiên nham hiểm, liên tiếp xuất hiện nhiều thủ đoạn, một động thái không thành, lại cho ra tiếp động thái mới, khiến hắn không thể không bội phục sự cao minh của Hô Diên Ngạo Bác. Thảo nào Tưởng Tuyết Tùng ba năm ép không được Hô Diên Ngạo Bác, Chủ tịch thành phố Hô Diên quả thật là một nhân vật khó lường.
Được, Quan Doãn trong nháy mắt hạ quyết tâm, hãy theo Hô Diên Ngạo Bác chơi một phen xem sao, hắn cung kính gật đầu nói:
- Vâng, Chủ tịch thành phố Hô Diên.
Tề Ngang Dương đứng một bên cười thầm, nếu như nói Hô Diên Ngạo Bác già đời giảo hoạt, đâu đâu cũng tính kế, như vậy Quan Doãn chính là từng bước bố trí đề phòng, cẩn thận, lão gian trá gặp phải tên nhóc tinh quái, có trò hay để xem, y lắc đầu, quay đầu lại nói với Tiểu Muội vài câu, Tiểu Muội gật đầu, cô ngồi lại trên xe. Kim Nhất Giai, Lý Mộng Hàm và Tô Mạc Ngu lặng lẽ đuổi theo, có cả Tề Ngang Dương, bốn người cùng theo sau Quan Doãn.
Quan Doãn không phải một mình chiến đấu.
Đội ngũ của Hô Diên Ngạo Bác lớn mạnh, ngoại trừ Lưu Dương ra, còn có Lãnh Tử Thiên, Hoàng Vũ Nhật, Dung Thiên Hành, ngoài ra, vừa rồi khi Hô Diên Ngạo Bác hùng hổ quát lớn Quan Doãn, Vương Hướng Đông không biết trốn ở chỗ nào, đợi sau khi gió yên biển lặng, y lại xông ra, lẫn vào trong đội ngũ, còn nhân dịp người không chú ý đưa mắt liếc Quan Doãn một cái.
Quan Doãn đáp lại cười, gật đầu với Vương Hướng Đông, với tư cách là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, cũng như là đại quản gia của Chủ tịch thành phố, Hô Diên Ngạo Bác xuất hiện tại khu kinh tế mới, Vương Hướng Đông cũng theo tới, chứng minh sự tình tương đối quan trọng. Mà Vương Hướng Đông vừa rồi khi Hô Diên Ngạo Bác giận dữ lại không xuất hiện, chuyện qua đi mới lộ diện, quả là người khôn khéo lõi đời
Đối với biểu hiện của Vương Hướng Đông, Quan Doãn lơ đễnh không lưu tâm, một người mọi việc đều thuận lợi, muốn đứng vào một hàng ngũ nào cũng được, vả lại muốn xem Vương Hướng Đông còn có thể làm kẻ cơ hội bao lâu.
Hô Diên Ngạo Bác thay đổi vẻ mặt nổi giận đùng đùng vừa nãy, gương mặt đã ít nhiều thay đổi, tâm tình vui vẻ giới thiệu với mọi người về tình trạng hiện nay của khu kinh tế mới.
- Khu kinh tế mới ở Hoàng Lương được thành lập tháng 8 năm 1992, khu kinh tế mới cấp tỉnh nhận được sự phê duyệt của Ủy ban nhân dân tỉnh. Khu kinh tế mới lúc ban đầu nhanh chóng xây dựng khu sinh thái mới, khu văn hóa, khoa học kỹ thuật, lấy thành phố mới làm mục tiêu, không ngừng tối ưu hóa môi trường đầu tư, tập trung vào việc giới thiệu một số ngành công nghệ cao, ngành công nghiệp liên quan đến các hạng mục đầu tư lớn và nghiên cứu phát triển nền tảng, nhanh chóng hình thành khu sản xuất công nghiệp đặc sắc.
- Mấy năm gần đây, theo sự chuyển đổi và phát triển của kinh tế Hoàng Lương, mô hình sinh thái vốn định sẵn của khu kinh tế mới, mục tiêu mô hình văn hóa và khoa học kỹ thuật đã không còn thích hợp với nhu cầu của xu thế kinh tế mới của Hoàng Lương, căn cứ vào sự phát triển lâu dài của Hoàng Lương, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố một lần nữa chế định mục tiêu kinh tế của thời kỳ mới ở khu kinh tế mới, trong quá trình xây dựng mới Hoàng Lương, điều kiện tiên quyết của Đại Hoàng Lương, khu phát triển kinh tế mới là Hoàng Lương mới, thí điểm của Đại Hoàng Lương phải lần lượt nhanh chóng khởi công tiêu chí xây dựng.
Hô Diên Ngạo Bác thao thao bất tuyệt, trên căn bản là đem hết những lời mà y phát biểu trong hội nghị kinh tế lần trước giới thiệu tóm tắt, kỳ thực là nói cho Lãnh Tử Thiên và mấy người cùng nghe, cũng là có ý mượn Quan Doãn truyền lời lại cho Tưởng Tuyết Tùng, lại trịnh trọng báo cho Tưởng Tuyết Tùng, y sẽ kiên quyết thúc đẩy kế hoạch phát triển.
Nói như vậy, Hô Diên Ngạo Bác chủ ý đã định, là muốn chống lại Tưởng Tuyết Tùng? Cũng phải, bất kỳ ai giữ vững thế thượng phong trong ba năm, thì sẽ không đầu hàng trước đêm cuối cùng của trận chiến, huống chi Hô Diên Ngạo Bác vẫn còn có đòn sát thủ chưa tung ra.
Hô Diên Ngạo Bác vừa nói, Lãnh Tử Thiên đứng một bên phụ họa, khi thấy thời điểm tẻ nhạt, Lưu Dương liền bổ sung vài câu. Đoàn người đi bộ khoảng hơn mười phút, ai cũng thu hết vào tầm mắt toàn bộ hiện trạng của khu kinh tế mới.
Nói thật, Quan Doãn cũng là lần đầu tiên đến gần nơi này quan sát khu kinh tế mới của Hoàng Lương.
Từ lúc khu kinh tế mới của Hoàng Lương thành lập tới nay, cho đến bây giờ cũng đã năm năm rồi, ngoại trừ xây dựng mở rộng đường ra, hoàn toàn vẫn chưa xây dựng mấy tòa nhà lớn, thỉnh thoảng chỉ có mấy khu nhà xưởng công nghệ cao, bên trong cũng là vườn không nhà trống, toàn cảnh hoang vắng. Có thể nói, kinh tế khu kinh tế mới đã bị gác lại quá lâu, cũng không thu được hiệu quả dự trù.
-Lúc này biện pháp cấp bách chính là xây dựng rầm rộ khu kinh tế mới, đem khu kinh tế mới xây thành bản mẫu của Hoàng Lương.
Hô Diên Ngạo Bác đột nhiên hăng hái, chỉ điểm giang sơn.
- Thư ký Quan, cậu nói xem, nếu ở khu kinh tế mới thậm chí là tỉnh Yến có nhiều tòa nhà cao ngút, như vậy Hoàng Lương trong một đêm rạng danh không?
Hay cho một vấn đề nan giải lớn bằng trời.
/556
|