Quan Doãn bỗng nhiên nghĩ tới lời khuyên bảo chân thành của ông cụ Dung đối với hắn thông qua Kim Nhất Giai, hắn còn cho rằng giữa hắn và Mộc Quả Pháp không còn có liên quan gì, bây giờ hắn mới biết, hắn đã lầm.
Nếu không phải là ông cụ Dung nhắc trước thì có lẽ Quan Doãn vẫn cần phải suy nghĩ sâu sắc hơn mới có thể nghĩ ra bàn tay khổng lồ ẩn giấu sâu phía sau cuộc gọi của Lý Đinh Sơn, không sai, đúng là Mộc Quả Pháp.
Lý Đinh Sơn không phải là người trong giới quan trường, mặc dù với thân phận là tổng biên tòa soạn Thanh Niên cấp quốc gia đóng tại tỉnh, thì anh ta là ở vị trí nửa phóng viên nửa quan chức, nhưng xét về bản chất, anh ta còn là phóng viên thời sự, hơn nữa theo như những tin tức và hiểu biết của Quan Doãn thì Lý Đinh Sơn không phải là một chính trị gia nhạy cảm mà là một người viết báo có nguồn cảm hứng vô tận.
Như vậy Lý Đinh Sơn đã mở miệng yêu cầu bản báo cáo điều tra của Hạ, đã nói rõ được hai vấn đề, một là tin tức của anh ta linh hoạt, đã trước tiên biết được hoặc nói là cảm nhận được hắn đã lấy được bản báo cáo điều tra của Hạ Lai, hai là mục đích cuối cùng của anh ta không phải là muốn phát biểu bản báo cáo điều tra trên báo Thanh Niên —— Quan Doãn không phải là người viết báo cũng hiểu được một sự thật là: báo cáo điều tra của Hạ Lai về cơ bản là không có khả năng công khai vì bên trong có dính líu đến rất nhiều cán bộ, đây là một sự kiện chính trị nghiêm trọng chứ không chỉ đơn giản là một bản thảo tin tức——mà là anh ta muốn lấy được bản báo cáo điều tra, để từ đó có thể thừa cơ hội chính thức nhúng tay vào sự kiện học viện Tiến Thủ.
Nếu Lý Đinh Sơn đã không có nhiều hứng thú với chính trị, thì khẳng định không phải anh ta muốn nhúng tay vào sự kiện học viện Tiến Thủ, cuối cùng là ai đã mượn tay Lý Đinh Sơn để lấy báo cáo điều tra, không cần nghĩ cũng biết, tất nhiên là Mộc Quả Pháp.
Liên tưởng đến những tin đồn về việc Mộc Quả Pháp có khả năng thất thế, trong lòng Quan Doãn càng hiểu rõ hơn 1 sự thật, tận mắt thấy thế cục học viện Tiến Thủ sắp mở, trong tỉnh cũng có người muốn mượn kết quả của học viện Tiến Thủ làm mưu tính riêng của mình, còn ông cụ Dung với nhãn quang sắc bén, đã sớm nhìn ra manh mối, nên chả trách phải thông qua Kim Nhất Giai nhắc nhở hắn ta.
Một khi đã nghĩ thông suốt, Quan Doãn ngược lại đã mỉm cười, nếu như ông cụ Dung không thông qua Kim Nhất Giai mà nhắc nhở hắn ta, anh ta rất có thể sẽ sao chép 1 phần báo cáo điều tra mà đưa cho Lý Đinh Sơn, hiện tại ông cụ Dung đã nhắc nhở hắn ta, hắn ta về cơ bản phải từ chối Lý Đinh Sơn, nhưng cố tình biểu hiện tâm lý ngược lại, làm cho anh ta bỗng có ý nghĩ đột phá, nếu như anh ta thật sự đưa báo cáo điều tra cho Lý Đinh Sơn, Lý Đinh Sơn lại chuyển nó vào tay Mộc Quả Pháp, Mộc Quả Pháp lại mượn cơ hội này tham gia vào sự kiện học viện Tiến Thủ, rồi sẽ dẫn đến những việc dây chuyền thế nào nữa đây?
Quan Doãn trong nháy mắt đã hạ quyết tâm. Anh ta cười ha hả nói:
- Tin tức của Tổng biên Lý thật là nhanh chóng. Tôi vừa mới lấy được báo cáo điều tra, thì anh đã biết hết rồi, thật là khâm phục.
Lý Đinh Sơn cười ha hả:
- Không nói gạt anh, thư ký Quan à, là Hạ Lai nói cho tôi biết đó.
Hạ Lai hả? Thật ngạc nhiên là không thể tin được, tại sao Hạ Lai phải nói cho Lý Đinh Sơn biết? Chẳng lẽ Hạ Lai cũng muốn có mục đích chính trị gì? Sau đó Quan Doãn liền lại nghĩ thông suốt. Hạ Lai là một người rất tận tâm, trong lúc cô ấy điều tra ở học viện Tiến Thủ, đã lấy tư cách là phóng viên báo Thanh Niên. Hiện tại đã giao một phần đáp án cho Lý Đinh Sơn, cũng coi như là trước sau vẹn toàn rồi.
Hạ Lai và báo Thanh Niên đã trước sau vẹn toàn rồi, cùng hắn ta thì tính thế nào? Quan Doãn chợt nghĩ xa hơn. Sững người trong chốc lát mới định thần lại, cũng không muốn hỏi ý đồ của Lý Đinh Sơn nhiều, anh ta nói:
- Ngày mai tôi sẽ gởi 1 phần đến cho anh
- Được, cám ơn nhé.
Lý Đinh Sơn cũng không nói nhiều, lập tức cúp điện thoại.
Nếu báo cáo điều tra đã đưa cho Lý Đinh Sơn 1 phần, thì Quan Doãn cần phải chuẩn bị mọi thứ hoàn hảo, mắt thấy đã tới dưới lầu, hắn ta dừng bước, lấy điện thoại gọi cho Lưu Gia Bảo, muốn khiến cho cuộc gặp mặt giữa Lưu Gia Bảo và Trịnh Lệnh Đông tăng thêm phần nặng ký, không ngờ điện thoại của Lưu Gia Bảo lại tắt máy.
Tại sao lại tắt điện thoại nhỉ? Quan Doãn không khỏi lo lắng, chẳng lẽ Lưu Gia Bảo đã gặp nguy hiểm gì sao? Hiện tại Trịnh Lệnh Đông là chó chết chủ, cũng là một kẻ liều mạng, nếu chẳng may gã nổi điên mà làm hại Lưu Gia Bảo thì phải làm sao đây?
Nghĩ như vậy hắn ta đã đi xuống lầu rồi, Vương Hướng Đông đang đợi ở trước xe, vừa thấy Quan Doãn, y liên cười ha hả đón chào và nói:
- Thư ký Quan, mời lên xe.
Sự nhiệt tình của Vương Hướng Đông ba phần là thực, bốn phần là đóng kịch, nhưng Quan Doãn có thể nhận ra Vương Hướng Đông là chân thành có lòng muốn ngồi cùng với hắn ta, liền tạm thời gác qua một bên chuyện của Lưu Gia Bảo, tin rằng Lưu Gia Bảo thông minh có thể ứng phó được với Trịnh Lệnh Đông.
Cũng phải, chuyện bạt tai nhất định phải cùng họ Vương giao đấu chính diện một lần mới có thể đặt dấu chấm hết, không thể cứ để mập mờ như thế này, vừa bước lên xe, Quan Doãn giật mình khi thấy hai người đang ngồi trên xe, một người là Trịnh Hằng Nam, còn người kia là Vương Khải Hoa.
Chuyện bạt tai của Thôi Nghĩa Thiên ngay tại nhà của Thôi Đồng xem như là đã giải quyết xong, đối với chuyện bạt tau này, Vương Khải Hoa không hề ra mặt đáp trả lại, thật không ngờ, Vương Hướng Đông đã sắp xếp buổi tiệc tối nay, không những Vương Khải Hoa lộ diện, mà Trịnh Hằng Nam cũng có mặt tại đây.
Nếu như nói Vương Hướng Đông sắp xếp hắn ta và Vương Khải Hoa gặp mặt coi như có thể lý giải rồi, lại lôi kéo thêm Trịnh Hằng Nam, nên khiến cho Quan Doãn không thể không đoán Vương Hướng Đông có ý đồ. Trước đó Vương Hướng Đông là nhân vật nặng ký cấp Thành ủy đầu tiên sau Kế Quách Vĩ truyền bá bài thơ Bạc Hạnh Lang, hiện tại gã ta lại sắp xếp buổi tiệc này, chẳng lẽ gã ta lạ muốn hòa hoãn, muốn hóa giải ân oán giữa hắn ta và Trịnh Hằng Nam ư?
Nhân vật nặng ký cấp cao họ Trịnh đều không ra mặt, nếu như Vương Hướng Đông ra mặt đại diện cho họ Trịnh, ẩn ý bên trong.... sẽ lớn đây.
- Trưởng ban thư ký Vương, trưởng ban thư ký Quách không phải cũng nói muốn đi chung sao?
Quan Doãn sau khi lên xe không bắt tay hàn huyên cùng Vương Khải Hoa, Trịnh Hằng Nam trước, mà liền hỏi thăm Quách Vĩ Toàn.
- Vĩ Toàn ngồi xe phía trước, cùng với Thừa Phong
Vương Hướng Đông cười ha hả,
- Thư ký Quan, không cần tôi phải giới thiệu Hằng Nam rồi, tôi xin giới thiệu Khải Hoa.
Vương Khải Hoa ngồi kế tài xế, quay người lại cười cười, và bắt tay cùng Quan Doãn:
- Thư ký Quan, nghe tên đã lâu
Vương Khải Hoa khoảng 35-36 tuổi, khuôn mặt bình thường, điển hình cho kiểu người miền Bắc, khuôn mặt hơi rộng, mắt vừa phải, lúc cười thì hai mắt híp lại thành một đường, chợt nhìn giống như là một diễn viên hài, nhưng nụ cười của anh ta tuy là nở rộ, lại khiến cho người khác không cảm nhận được ý cười.
- Chủ tịch Vương, xin chào.Quan Doãn nhiệt tình bắt tay cùng Vương Khải Hoa, tùy là nhiệt tình nhưng nắm liền buông, không có ý gì gọi là hội ngộ.
Trịnh Hằng Nam ngồi ở phía sau, sau khi Quan Doãn cùng với Vương Hướng Đông lên xe, thì sau xe có 3 người ngồi cả thảy, hơi chật một chút, Quan Doãn cố tình ngồi giữa, sát bên Trịnh Hằng Nam, sắc mặt Trịnh Hằng Nam liền không vui.
Quan Doãn ngay lập tức hiểu ra là Vương Hướng Đông cố ý gây nên, hắn ta ngược lại bình thản ung dung, cười ha hả chào hỏi:
- Chủ nhiệm Trịnh.
Trịnh Hằng Nam làm bộ không nghe thấy những lời nói của Quan Doãn, bèn tựa đầu vào một bên, nhìn ra ngoài cửa sổ, Quan Doãn thấy vậy thì trong lòng càng sáng tỏ thêm một chút về sự sắp xếp của Vương Hướng Đông, sợ là không phải là vì mục đích hóa giải ân oán giữa hắn ta và Trịnh Hằng Nam, mà sợ là gã ta có mục đích khác. Trước tiên cho dù ý đồ cuối cùng của Vương Hướng Đông là gì, thì Trịnh Hằng Nam trở mặt tại chỗ càng tốt, càng có lợi cho việc lan truyền tin tức.
Không bao lâu thì đã đến nơi, xuống xe vừa nhìn, đúng là nhà khách Hoàng Lương. Không nói việc khác, riêng việc Quan Doãn đến Hoàng Lương thời gian không ngắn, đây vẫn là lần đầu tiên đến nhà khách Hoàng Lương dùng bữa. Và so với cảnh xa hoa hiện đại của những khách sạn Sơn Hải Thiên, màu xám trên lầu chính của nhà khách Hoàng Lương đã làm hiện ra cảm giác trầm lắng, nặng nề về lịch sử tang thương, đứng ở trước tòa nhà đã khiến cho Quan Doãn thật sự cảm nhận được Hoàng Lương đúng là có khí chất đậm chất lịch sử thành cổ.
Hoàng Lương, dù sao cũng là thành cổ đã có mấy ngàn năm kế thừa lịch sử, cũng chính là kế thừa lịch sử, mới khiến cho Hoàng Lương mang trên lưng quá nhiều trọng trách, doanh nghiệp nhà nước đang từng bước cải cách những khó khăn, đã từng là các xí nghiệp khổng lồ nổi tiếng, huy hoàng một thời, giờ đây đang lâm vào tình trạng khủng hoảng, hơn nữa, các vấn đề về cải cách nhà ở, như mấy ngọn núi lớn thường ở trước mặt Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác.
Rốt cuộc là đi đường vòng, hay là phát triển tinh thần Ngu công dời núi, ý kiến của Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác không giống nhau, với nhận thức của Quan Doãn đối với Tưởng Tuyết Tùng, trong nhiệm kỳ hiện tại, kinh tế Hoàng Lương chắc có lẽ không có đột phá quá lớn. Một là do thói quen khó sửa, hai là lại có sự kiềm chế của ba dòng họ lớn, hơn nữa cũng không đủ thời gian, chiến tích của Tưởng Tuyết Tùng chắc có lẽ không thể hiện ở mặt phát triển kinh tế, nhưng làm quan một lần tạo phúc một phương, khi Tưởng Tuyết Tùng còn đương nhiệm, ông ta vì Hoàng Lương lại muốn lưu lại điều gì?
- Thư ký Quan đến rồi.
Lời nói của Quách Vĩ Toàn đã cắt đứt dòng suy nghĩ của Quan Doãn, Quan Doãn ngẩng đầu nhìn lên, Quách Vĩ Toàn từ phía trước xe bước đến, và một người sóng vai với y đi tới.
Nếu như nói lúc ở trong nhà của Thôi Đồng nhìn thấy Hoàng Hán khiến Quan Doãn càng thấy không rõ lắm về lai lịch và nguồn gốc của Hoàng Hán, thì tại bữa tiệc hôm nay cũng có mặt Hoàng Hán tại đây lại càng khiến cho Quan Doãn rất là thán phục rồi, Hoàng Hán trong mắt hắn, do trước kia khó bề phân biệt độ cao lên đến núi cao mây thẫm.
Quan Doãn thừa nhận một điểm, hiện tại hắn hơi khâm phục Hoàng Hán rồi.
- Thư ký Quan.
Hoàng Hán cười tủm tỉm chào hỏi Quan Doãn, lần lượt cũng đều chào hỏi mọi người, sau đó mọi người tụ họp một chỗ, đi lên phòng khách của nhà khách Hoàng Lương.
Khi đến phòng khách rồi, Quan Doãn muốn ngồi cạnh Quách Vĩ Toàn, tức là ngồi sau Vương Khải Hoa và Hoàng Hán, mọi người đểu không đồng ý, muốn Quan Doãn và Vương Hướng Đông ngồi cùng một chỗ, Quan Doãn chỉ giả bộ từ chối vài cái, liền ngồi ở ghế thượng.
Biểu hiện phong thái của một thư ký số một Thành ủy, Quan Doãn không phải muốn tự nâng địa vị của mình, mà là vì tin đồn lan truyền càng làm cho người ta tin là thật. Chỗ ngồi xếp hạng trên quan trường rất được chú trọng, người ngồi càng cao lời nói càng có giá trị, độ tin cậy càng cao. Nếu Quan Doãn ngồi ở phía cuối, hắn lại cố làm ra vẻ huyền bí đưa ra những tin tức điều chỉnh nhân sự, cũng khó mà thu hút sự coi trọng của mọi người.
Người trong quan trường có đôi khi không nghĩ đến sĩ diện cũng phải cố ý phơi bày ra mới có thể thu được hiệu quả như ý muốn.
Đang ngồi có tổng cộng bảy người, Quan Doãn, Vương Hướng Đông, Quách Vĩ Toàn, Hoàng Hán, Vương Khải Hoa, Trịnh Hằng Nam, và một người nữa là Vương Thuận Phong, bảy người ngồi chung một bàn, thật may là vừa đủ chỗ ngồi, không dư không thiếu, vừa bảo đảm không khí ấm cúng, lại không đến nỗi có dư thừa những cảm xúc ưu tư, sau khi ngồi xuống, Vương Hướng Đông vai rộng lưng to, lớn giọng nói:
- Hôm nay tôi làm chủ, rất vinh hạnh mời được thư ký Quan đến, coi như vì thư ký Quan đến Hoàng Lương công tác mà làm tiệc nghênh tiếp này, nào, tất cả cùng nâng ly, hoan nghênh Quan Doãn đến Hoàng Lương công tác.
Biểu hiện của Vương Hướng Đông không thể bắt bẻ, nắm trong tay thế điều khiển toàn cục, rõ ràng tự cho mình là chủ, ngoại trừ Quan Doãn ra, những người còn lại đều bày tỏ thái độ tiếp khách, mọi người đều hồ hởi nâng ly cùng Quan Doãn mời rượu, khuôn mặt Quan Doãn tươi cười đón chào, ai mời cũng không từ chối, uống một hơi cạn rượu trong ly.
Sau khi đã uống vài ly, không khí liền náo nhiệt hẳn lên, Quan Doãn lại mời rượu Vương Hướng Đông, Quách Vĩ Toàn và Vương Khải Hoa, Hoàng Hán mỗi người một ly, cũng không biết là có ý hay vô tình, mà cố tình bỏ qua Trịnh Hằng Nam, sắc mặt Trịnh Hằng Nam liền khó chịu, Quan Doãn cũng không để ý đến y, chỉ lặng lẽ liếc nhìn Quách Vĩ Toàn một cái.
Bây giờ Quách Vĩ Toàn và Quan Doãn càng lúc càng ăn ý, làm bộ không chút để ý hỏi:
- Thư ký Quan, buổi sáng tôi thấy trưởng ban Trương và Trưởng ban thư ký Lãnh đã đến văn phòng Bí thư Tưởng, có phải là để thương lượng bản dự thảo điều chỉnh nhân sự hay không?
Nếu không phải là ông cụ Dung nhắc trước thì có lẽ Quan Doãn vẫn cần phải suy nghĩ sâu sắc hơn mới có thể nghĩ ra bàn tay khổng lồ ẩn giấu sâu phía sau cuộc gọi của Lý Đinh Sơn, không sai, đúng là Mộc Quả Pháp.
Lý Đinh Sơn không phải là người trong giới quan trường, mặc dù với thân phận là tổng biên tòa soạn Thanh Niên cấp quốc gia đóng tại tỉnh, thì anh ta là ở vị trí nửa phóng viên nửa quan chức, nhưng xét về bản chất, anh ta còn là phóng viên thời sự, hơn nữa theo như những tin tức và hiểu biết của Quan Doãn thì Lý Đinh Sơn không phải là một chính trị gia nhạy cảm mà là một người viết báo có nguồn cảm hứng vô tận.
Như vậy Lý Đinh Sơn đã mở miệng yêu cầu bản báo cáo điều tra của Hạ, đã nói rõ được hai vấn đề, một là tin tức của anh ta linh hoạt, đã trước tiên biết được hoặc nói là cảm nhận được hắn đã lấy được bản báo cáo điều tra của Hạ Lai, hai là mục đích cuối cùng của anh ta không phải là muốn phát biểu bản báo cáo điều tra trên báo Thanh Niên —— Quan Doãn không phải là người viết báo cũng hiểu được một sự thật là: báo cáo điều tra của Hạ Lai về cơ bản là không có khả năng công khai vì bên trong có dính líu đến rất nhiều cán bộ, đây là một sự kiện chính trị nghiêm trọng chứ không chỉ đơn giản là một bản thảo tin tức——mà là anh ta muốn lấy được bản báo cáo điều tra, để từ đó có thể thừa cơ hội chính thức nhúng tay vào sự kiện học viện Tiến Thủ.
Nếu Lý Đinh Sơn đã không có nhiều hứng thú với chính trị, thì khẳng định không phải anh ta muốn nhúng tay vào sự kiện học viện Tiến Thủ, cuối cùng là ai đã mượn tay Lý Đinh Sơn để lấy báo cáo điều tra, không cần nghĩ cũng biết, tất nhiên là Mộc Quả Pháp.
Liên tưởng đến những tin đồn về việc Mộc Quả Pháp có khả năng thất thế, trong lòng Quan Doãn càng hiểu rõ hơn 1 sự thật, tận mắt thấy thế cục học viện Tiến Thủ sắp mở, trong tỉnh cũng có người muốn mượn kết quả của học viện Tiến Thủ làm mưu tính riêng của mình, còn ông cụ Dung với nhãn quang sắc bén, đã sớm nhìn ra manh mối, nên chả trách phải thông qua Kim Nhất Giai nhắc nhở hắn ta.
Một khi đã nghĩ thông suốt, Quan Doãn ngược lại đã mỉm cười, nếu như ông cụ Dung không thông qua Kim Nhất Giai mà nhắc nhở hắn ta, anh ta rất có thể sẽ sao chép 1 phần báo cáo điều tra mà đưa cho Lý Đinh Sơn, hiện tại ông cụ Dung đã nhắc nhở hắn ta, hắn ta về cơ bản phải từ chối Lý Đinh Sơn, nhưng cố tình biểu hiện tâm lý ngược lại, làm cho anh ta bỗng có ý nghĩ đột phá, nếu như anh ta thật sự đưa báo cáo điều tra cho Lý Đinh Sơn, Lý Đinh Sơn lại chuyển nó vào tay Mộc Quả Pháp, Mộc Quả Pháp lại mượn cơ hội này tham gia vào sự kiện học viện Tiến Thủ, rồi sẽ dẫn đến những việc dây chuyền thế nào nữa đây?
Quan Doãn trong nháy mắt đã hạ quyết tâm. Anh ta cười ha hả nói:
- Tin tức của Tổng biên Lý thật là nhanh chóng. Tôi vừa mới lấy được báo cáo điều tra, thì anh đã biết hết rồi, thật là khâm phục.
Lý Đinh Sơn cười ha hả:
- Không nói gạt anh, thư ký Quan à, là Hạ Lai nói cho tôi biết đó.
Hạ Lai hả? Thật ngạc nhiên là không thể tin được, tại sao Hạ Lai phải nói cho Lý Đinh Sơn biết? Chẳng lẽ Hạ Lai cũng muốn có mục đích chính trị gì? Sau đó Quan Doãn liền lại nghĩ thông suốt. Hạ Lai là một người rất tận tâm, trong lúc cô ấy điều tra ở học viện Tiến Thủ, đã lấy tư cách là phóng viên báo Thanh Niên. Hiện tại đã giao một phần đáp án cho Lý Đinh Sơn, cũng coi như là trước sau vẹn toàn rồi.
Hạ Lai và báo Thanh Niên đã trước sau vẹn toàn rồi, cùng hắn ta thì tính thế nào? Quan Doãn chợt nghĩ xa hơn. Sững người trong chốc lát mới định thần lại, cũng không muốn hỏi ý đồ của Lý Đinh Sơn nhiều, anh ta nói:
- Ngày mai tôi sẽ gởi 1 phần đến cho anh
- Được, cám ơn nhé.
Lý Đinh Sơn cũng không nói nhiều, lập tức cúp điện thoại.
Nếu báo cáo điều tra đã đưa cho Lý Đinh Sơn 1 phần, thì Quan Doãn cần phải chuẩn bị mọi thứ hoàn hảo, mắt thấy đã tới dưới lầu, hắn ta dừng bước, lấy điện thoại gọi cho Lưu Gia Bảo, muốn khiến cho cuộc gặp mặt giữa Lưu Gia Bảo và Trịnh Lệnh Đông tăng thêm phần nặng ký, không ngờ điện thoại của Lưu Gia Bảo lại tắt máy.
Tại sao lại tắt điện thoại nhỉ? Quan Doãn không khỏi lo lắng, chẳng lẽ Lưu Gia Bảo đã gặp nguy hiểm gì sao? Hiện tại Trịnh Lệnh Đông là chó chết chủ, cũng là một kẻ liều mạng, nếu chẳng may gã nổi điên mà làm hại Lưu Gia Bảo thì phải làm sao đây?
Nghĩ như vậy hắn ta đã đi xuống lầu rồi, Vương Hướng Đông đang đợi ở trước xe, vừa thấy Quan Doãn, y liên cười ha hả đón chào và nói:
- Thư ký Quan, mời lên xe.
Sự nhiệt tình của Vương Hướng Đông ba phần là thực, bốn phần là đóng kịch, nhưng Quan Doãn có thể nhận ra Vương Hướng Đông là chân thành có lòng muốn ngồi cùng với hắn ta, liền tạm thời gác qua một bên chuyện của Lưu Gia Bảo, tin rằng Lưu Gia Bảo thông minh có thể ứng phó được với Trịnh Lệnh Đông.
Cũng phải, chuyện bạt tai nhất định phải cùng họ Vương giao đấu chính diện một lần mới có thể đặt dấu chấm hết, không thể cứ để mập mờ như thế này, vừa bước lên xe, Quan Doãn giật mình khi thấy hai người đang ngồi trên xe, một người là Trịnh Hằng Nam, còn người kia là Vương Khải Hoa.
Chuyện bạt tai của Thôi Nghĩa Thiên ngay tại nhà của Thôi Đồng xem như là đã giải quyết xong, đối với chuyện bạt tau này, Vương Khải Hoa không hề ra mặt đáp trả lại, thật không ngờ, Vương Hướng Đông đã sắp xếp buổi tiệc tối nay, không những Vương Khải Hoa lộ diện, mà Trịnh Hằng Nam cũng có mặt tại đây.
Nếu như nói Vương Hướng Đông sắp xếp hắn ta và Vương Khải Hoa gặp mặt coi như có thể lý giải rồi, lại lôi kéo thêm Trịnh Hằng Nam, nên khiến cho Quan Doãn không thể không đoán Vương Hướng Đông có ý đồ. Trước đó Vương Hướng Đông là nhân vật nặng ký cấp Thành ủy đầu tiên sau Kế Quách Vĩ truyền bá bài thơ Bạc Hạnh Lang, hiện tại gã ta lại sắp xếp buổi tiệc này, chẳng lẽ gã ta lạ muốn hòa hoãn, muốn hóa giải ân oán giữa hắn ta và Trịnh Hằng Nam ư?
Nhân vật nặng ký cấp cao họ Trịnh đều không ra mặt, nếu như Vương Hướng Đông ra mặt đại diện cho họ Trịnh, ẩn ý bên trong.... sẽ lớn đây.
- Trưởng ban thư ký Vương, trưởng ban thư ký Quách không phải cũng nói muốn đi chung sao?
Quan Doãn sau khi lên xe không bắt tay hàn huyên cùng Vương Khải Hoa, Trịnh Hằng Nam trước, mà liền hỏi thăm Quách Vĩ Toàn.
- Vĩ Toàn ngồi xe phía trước, cùng với Thừa Phong
Vương Hướng Đông cười ha hả,
- Thư ký Quan, không cần tôi phải giới thiệu Hằng Nam rồi, tôi xin giới thiệu Khải Hoa.
Vương Khải Hoa ngồi kế tài xế, quay người lại cười cười, và bắt tay cùng Quan Doãn:
- Thư ký Quan, nghe tên đã lâu
Vương Khải Hoa khoảng 35-36 tuổi, khuôn mặt bình thường, điển hình cho kiểu người miền Bắc, khuôn mặt hơi rộng, mắt vừa phải, lúc cười thì hai mắt híp lại thành một đường, chợt nhìn giống như là một diễn viên hài, nhưng nụ cười của anh ta tuy là nở rộ, lại khiến cho người khác không cảm nhận được ý cười.
- Chủ tịch Vương, xin chào.Quan Doãn nhiệt tình bắt tay cùng Vương Khải Hoa, tùy là nhiệt tình nhưng nắm liền buông, không có ý gì gọi là hội ngộ.
Trịnh Hằng Nam ngồi ở phía sau, sau khi Quan Doãn cùng với Vương Hướng Đông lên xe, thì sau xe có 3 người ngồi cả thảy, hơi chật một chút, Quan Doãn cố tình ngồi giữa, sát bên Trịnh Hằng Nam, sắc mặt Trịnh Hằng Nam liền không vui.
Quan Doãn ngay lập tức hiểu ra là Vương Hướng Đông cố ý gây nên, hắn ta ngược lại bình thản ung dung, cười ha hả chào hỏi:
- Chủ nhiệm Trịnh.
Trịnh Hằng Nam làm bộ không nghe thấy những lời nói của Quan Doãn, bèn tựa đầu vào một bên, nhìn ra ngoài cửa sổ, Quan Doãn thấy vậy thì trong lòng càng sáng tỏ thêm một chút về sự sắp xếp của Vương Hướng Đông, sợ là không phải là vì mục đích hóa giải ân oán giữa hắn ta và Trịnh Hằng Nam, mà sợ là gã ta có mục đích khác. Trước tiên cho dù ý đồ cuối cùng của Vương Hướng Đông là gì, thì Trịnh Hằng Nam trở mặt tại chỗ càng tốt, càng có lợi cho việc lan truyền tin tức.
Không bao lâu thì đã đến nơi, xuống xe vừa nhìn, đúng là nhà khách Hoàng Lương. Không nói việc khác, riêng việc Quan Doãn đến Hoàng Lương thời gian không ngắn, đây vẫn là lần đầu tiên đến nhà khách Hoàng Lương dùng bữa. Và so với cảnh xa hoa hiện đại của những khách sạn Sơn Hải Thiên, màu xám trên lầu chính của nhà khách Hoàng Lương đã làm hiện ra cảm giác trầm lắng, nặng nề về lịch sử tang thương, đứng ở trước tòa nhà đã khiến cho Quan Doãn thật sự cảm nhận được Hoàng Lương đúng là có khí chất đậm chất lịch sử thành cổ.
Hoàng Lương, dù sao cũng là thành cổ đã có mấy ngàn năm kế thừa lịch sử, cũng chính là kế thừa lịch sử, mới khiến cho Hoàng Lương mang trên lưng quá nhiều trọng trách, doanh nghiệp nhà nước đang từng bước cải cách những khó khăn, đã từng là các xí nghiệp khổng lồ nổi tiếng, huy hoàng một thời, giờ đây đang lâm vào tình trạng khủng hoảng, hơn nữa, các vấn đề về cải cách nhà ở, như mấy ngọn núi lớn thường ở trước mặt Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác.
Rốt cuộc là đi đường vòng, hay là phát triển tinh thần Ngu công dời núi, ý kiến của Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác không giống nhau, với nhận thức của Quan Doãn đối với Tưởng Tuyết Tùng, trong nhiệm kỳ hiện tại, kinh tế Hoàng Lương chắc có lẽ không có đột phá quá lớn. Một là do thói quen khó sửa, hai là lại có sự kiềm chế của ba dòng họ lớn, hơn nữa cũng không đủ thời gian, chiến tích của Tưởng Tuyết Tùng chắc có lẽ không thể hiện ở mặt phát triển kinh tế, nhưng làm quan một lần tạo phúc một phương, khi Tưởng Tuyết Tùng còn đương nhiệm, ông ta vì Hoàng Lương lại muốn lưu lại điều gì?
- Thư ký Quan đến rồi.
Lời nói của Quách Vĩ Toàn đã cắt đứt dòng suy nghĩ của Quan Doãn, Quan Doãn ngẩng đầu nhìn lên, Quách Vĩ Toàn từ phía trước xe bước đến, và một người sóng vai với y đi tới.
Nếu như nói lúc ở trong nhà của Thôi Đồng nhìn thấy Hoàng Hán khiến Quan Doãn càng thấy không rõ lắm về lai lịch và nguồn gốc của Hoàng Hán, thì tại bữa tiệc hôm nay cũng có mặt Hoàng Hán tại đây lại càng khiến cho Quan Doãn rất là thán phục rồi, Hoàng Hán trong mắt hắn, do trước kia khó bề phân biệt độ cao lên đến núi cao mây thẫm.
Quan Doãn thừa nhận một điểm, hiện tại hắn hơi khâm phục Hoàng Hán rồi.
- Thư ký Quan.
Hoàng Hán cười tủm tỉm chào hỏi Quan Doãn, lần lượt cũng đều chào hỏi mọi người, sau đó mọi người tụ họp một chỗ, đi lên phòng khách của nhà khách Hoàng Lương.
Khi đến phòng khách rồi, Quan Doãn muốn ngồi cạnh Quách Vĩ Toàn, tức là ngồi sau Vương Khải Hoa và Hoàng Hán, mọi người đểu không đồng ý, muốn Quan Doãn và Vương Hướng Đông ngồi cùng một chỗ, Quan Doãn chỉ giả bộ từ chối vài cái, liền ngồi ở ghế thượng.
Biểu hiện phong thái của một thư ký số một Thành ủy, Quan Doãn không phải muốn tự nâng địa vị của mình, mà là vì tin đồn lan truyền càng làm cho người ta tin là thật. Chỗ ngồi xếp hạng trên quan trường rất được chú trọng, người ngồi càng cao lời nói càng có giá trị, độ tin cậy càng cao. Nếu Quan Doãn ngồi ở phía cuối, hắn lại cố làm ra vẻ huyền bí đưa ra những tin tức điều chỉnh nhân sự, cũng khó mà thu hút sự coi trọng của mọi người.
Người trong quan trường có đôi khi không nghĩ đến sĩ diện cũng phải cố ý phơi bày ra mới có thể thu được hiệu quả như ý muốn.
Đang ngồi có tổng cộng bảy người, Quan Doãn, Vương Hướng Đông, Quách Vĩ Toàn, Hoàng Hán, Vương Khải Hoa, Trịnh Hằng Nam, và một người nữa là Vương Thuận Phong, bảy người ngồi chung một bàn, thật may là vừa đủ chỗ ngồi, không dư không thiếu, vừa bảo đảm không khí ấm cúng, lại không đến nỗi có dư thừa những cảm xúc ưu tư, sau khi ngồi xuống, Vương Hướng Đông vai rộng lưng to, lớn giọng nói:
- Hôm nay tôi làm chủ, rất vinh hạnh mời được thư ký Quan đến, coi như vì thư ký Quan đến Hoàng Lương công tác mà làm tiệc nghênh tiếp này, nào, tất cả cùng nâng ly, hoan nghênh Quan Doãn đến Hoàng Lương công tác.
Biểu hiện của Vương Hướng Đông không thể bắt bẻ, nắm trong tay thế điều khiển toàn cục, rõ ràng tự cho mình là chủ, ngoại trừ Quan Doãn ra, những người còn lại đều bày tỏ thái độ tiếp khách, mọi người đều hồ hởi nâng ly cùng Quan Doãn mời rượu, khuôn mặt Quan Doãn tươi cười đón chào, ai mời cũng không từ chối, uống một hơi cạn rượu trong ly.
Sau khi đã uống vài ly, không khí liền náo nhiệt hẳn lên, Quan Doãn lại mời rượu Vương Hướng Đông, Quách Vĩ Toàn và Vương Khải Hoa, Hoàng Hán mỗi người một ly, cũng không biết là có ý hay vô tình, mà cố tình bỏ qua Trịnh Hằng Nam, sắc mặt Trịnh Hằng Nam liền khó chịu, Quan Doãn cũng không để ý đến y, chỉ lặng lẽ liếc nhìn Quách Vĩ Toàn một cái.
Bây giờ Quách Vĩ Toàn và Quan Doãn càng lúc càng ăn ý, làm bộ không chút để ý hỏi:
- Thư ký Quan, buổi sáng tôi thấy trưởng ban Trương và Trưởng ban thư ký Lãnh đã đến văn phòng Bí thư Tưởng, có phải là để thương lượng bản dự thảo điều chỉnh nhân sự hay không?
/556
|