Trịnh Thiên Tắc đâu chỉ bị chơi xỏ, quả thực là bị bài bố đến đầu óc choáng váng, hơn nữa còn bị đánh một cú đánh khó chịu.
Nói là cú đánh khó chịu coi như dễ nghe, thật ra là bị vẽ mặt trước mặt mọi người rồi.
Thử nghĩ, một nhân vật số một cục Công an thành phố, dưới tình huống không biết chút gì, bị người ở ngay dưới mắt lừa dối, đem Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực mà ông ta muốn bắt từ huyện Khổng điều đến Thành ủy, lại từ Thành ủy điều tiến cục Công an thành phố, thần không biết quỷ không hay biến hóa nhanh chóng thành cảnh sát nhân dân cục Công an thành phố, cái tát này liền đánh đến quá vang dội quá trực tiếp, gần như là xem chức Cục trưởng Công an ông ta không tồn tại.
Chẳng những là xem Cục trưởng Công an ông ta không tồn tại, hay là trực tiếp cho ông ta một uy thế phủ đầu. Nếu lại nghĩ đến uy thế phủ đầu ngày đó lúc Quan Doãn vào tòa nhà Thành ủy, hiện tại chẳng những trả trở về, hơn nữa còn là gấp bội, không thể không khiến người ta cảm thán, quả báo tới thực nhanh.
Nghe nói, lúc Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực một thân trang phục cảnh sát xuất hiện tại học viện Tiến Thủ, tại chỗ liền chấn kinh một đám người học viện Tiến Thủ, nhất là thủ hạ của Trinh Lệnh Đông lúc ấy cùng Lưu Bảo Gia, Lôi Tấn Lực giao thủ, tròng mắt thiếu chút nữa rớt xuống đất, ngón tay muốn chỉ Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực liền nâng trên không trung, rốt cuộc thả xuống.
Không chỉ đám thủ hạ của Trịnh Lệnh Đông trợn mắt há hốc mồm, mà ngay cả cảnh sát phụ trách gọi Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực đến cũng là nghẹn họng nhìn trân trối, sao lại giống ma thuật đại biến người sống như vậy, trong nháy mắt Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực trở thành cảnh sát nhân dân cục thành phố rồi, đây... quá khoa trương rồi, chưa từng nghe nói qua chuyện như vậy.
Sau đó, cảnh tượng ngay lúc đó bị người nhiều chuyện truyền ra. Đem vẻ mặt muôn hình muôn vẻ khiếp sợ của người xung quanh lúc ấy đều hình dung sinh động như thật, mà ngay cả viện trưởng học viện tiến thủ Trịnh An Dật cũng thay đổi bộ dáng an nhàn tự nhiên bình thường, tại chỗ tháo kính lão, ánh mắt trừng giống như chuông đồng.
Sau đó khi Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực diễu võ dương oai ở học viện dạo qua một vòng, sau khi mấy người cảnh sát hỏi vài câu trả lời vài câu tượng trưng, liền lại vênh váo tự đắc rời khỏi học viện tiến thủ, Ttrịnh An Dật tức giận đến quăng mắt kính tại chỗ, vừa độc địa giẫm lên mấy cước, dường như giẫm lên không phải mắt kính của ông ta, mà là Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực kiêu ngạo..
Còn có người nói, Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực lúc rời đi, ném ra một câu độc ác:
- Các vị, tôi sẽ còn trở lại. Chuẩn bị tốt vào, có oán báo oán. Có thù báo thù.
Ngẫm lại học viện tiến thủ tung hoành Hoàng Lương rất nhiều năm, bình thường không có một gã cảnh sát dám đến điều tra, càng không có cảnh sát dám làm càn đối với học viện Tiến Thủ, không ngờ phong thủy luân chuyển, cho đến ngày nay, lại bị hai gã cảnh sát tài hoa mới đến cục thành phố nửa ngày giáp mặt uy hiếp, cái gì có thể nhẫn nhịn được chứ cái này thì không thể!
Nhưng không đành lòng lại có thể thế nào? Cảnh sát đi cùng Lưu Bảo Gia không dám làm gì Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực, cũng phải, ở ngay dưới mắt trình diễn trò khôi hài bình dân nháy mắt một cái biến thành cảnh sát. Ai cũng không ngốc, đều biết rằng sau lưng có sự tình khác thường, tất nhiên có lực lượng có mạnh có lực tham gia, nếu không không có khả năng xuất hiện tương phản lớn như vậy.
So với cảnh tượng trình diễn ở học viện Tiến Thủ, Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy gây cho Thành ủy kinh ngạc lớn hơn nữa, Tưởng Tuyết Tùng vừa nghe xong lập tức tức giận, lập tức mở cuộc họp hội nghị ủy viên thường vụ mở rộng, nghiên cứu đối sách tương ứng.
Hội nghị Ủy viên thường vụ mở rộng, Trịnh Thiên Tắc, Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng đều dự thính hội nghị. Ngay từ đầu Hội nghị, Tưởng Tuyết Tùng liền vì chuyện Trịnh Lệnh Đông trốn đi nghiêm khắc phê bình cục Công an thành phố trông giữ bất lực. Không ngờ xuất hiện sai lầm to lớn như vậy, đồng chí phụ trách chính khó chối được sai lầm này.
Sau đó, Thôi Đồng chủ động tự mình phê bình, lấy danh nghĩa tổ trưởng tổ chuyên án hướng Thành ủy thành khẩn kiểm điểm, thừa nhận điểm thiếu sót trong công việc. Đề tài vừa chuyển nhấn mạnh chỉ ra, tuy rằng công việc tổ chuyên án có chỗ sai lầm, nhưng Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy đã lộ ra lỗ hổng trong công tác bảo vệ của cục Công an thành phố, hy vọng cục Công an thành phố dùng chuyện này làm bài học, cải tiến tác phong làm việc của cục Công an thành phố.
Về sau, Trịnh Thiên Tắc lên tiếng.
Đừng nhìn Trịnh Thiên Tắc là Cục trưởng Công an thành phố, nhưng ông ta cũng chỉ là dự thính hội nghị, không phải tham dự hội nghị, giống Quan Doãn, không quyền lên tiếng, trừ phi lãnh đạo yêu cầu lên tiếng, nếu không chủ động lên tiếng chính là không hiểu quy củ. Khi Thôi Đồng chỉ ra phê bình lỗ hổng công tác của cục Công an, Trịnh Thiên Tắc nắm chặt hai tay, cúi đầu không nói, ngồi ở chỗ ngồi của Quan Doãn rõ ràng có thể thấy được sắc mặt của ông ta cực kỳ khó coi.
Cũng có thể hiểu là Trịnh Thiên Tắc nghẹn khuất, Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy vốn chính là một kích phủ đầu đối với ông ta, rồi lại bị người ta đem khuyết điểm ấn đến trên đầu của ông ta, gõ mãi, nếu chỉ là một chuyện Trịnh Lệnh Đông thì thôi, trước khi họp, ông ta đã nghe nói chuyện Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực điều vào cục thành phố, thiếu chút nữa không tức giận đến ông ta nhảy lầu —— đương nhiên ông ta mới không nhảy lầu, ông ta chỉ biết bức người khác nhảy lầu.
Quả thật, với quyền hạn của Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng, điều hai gã cảnh sát nhân dân bình thường vào cục thành phố, không cần qua phê chuẩn của ông ta, dù sao quyền hạn Phó cục trưởng thường trực không nhỏ, hơn nữa điều động của Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực lại là đi con đường đặc biệt, là từ Ban tổ chức cán bộ Thành ủy trực tiếp điều vào, hết thảy thủ tục chẳng những hợp pháp, hơn nữa mau lẹ, chuyện đặc biệt làm theo cách đặc biệt, chính là nói, đừng thấy Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực là một lần điều động nho nhỏ, ít nhất phải ba bên cùng hành động mới có thể dấu giếm, dưới tình huống ông ta không biết chút nào hoàn thành điều động.
Đầu tiên phải huyện Khổng phối hợp, huyện Khổng phối hợp không cần phải nói, huyện Khổng là đại bản doanh của Quan Doãn, lực ảnh hưởng của Quan Doãn ở huyện Khổng tuyệt đối rất tốt.
Tiếp theo phải Ban tổ chức cán bộ Thành ủy phối hợp, Trương Thiên Hào Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy là tay chân của Tưởng Tuyết Tùng, nhưng Trương Thiên Hào với tôn nghiêm của Trưởng ban, không có khả năng tự mình hỏi đến việc này, tất nhiên sẽ qua tay một Phó trưởng ban mới có thể chuyện đặc biệt làm theo cách đặc biệt, trong thời gian hai ngày ngắn ngủi hoàn thành điều lệnh.
Như vậy cũng chỉ có một người... Diệp Lâm.
Nghĩ tới Diệp Lâm, ánh mắt Trịnh Thiên Tắc liền hơi hơi nheo lại, trên mặt toát ra vẻ hung ác.
Cuối cùng, còn phải cục Công an thành phố phối hợp. Cục thành phố trước khi Quách Hiểu Húc chưa có lập trường rõ ràng, ông ta còn có thể chặt chẽ khống chế thế cục cục thành phố, nhưng lập trường Quách Hiểu Húc biến đổi, mà đồng thời Thôi Hướng cũng theo lập trường Thôi Đồng rõ ràng không hề trung lập, cũng cùng Quách Hiểu Húc liên kết rồi, hai vị Phó cục trưởng liên kết kềm chế quyền lực của ông ta, khiến ông ta bị động khắp nơi.
Uy lực liên thủ lần đầu tiên chính là khiến ông ta trên chuyện điều động Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực, hoàn toàn bị che lại trong cái trống!
Lần đầu tiên, Trịnh Thiên Tắc cảm giác được cục Công an từng bị ông ta kinh doanh đến kín không kẽ hở, xuất hiện khẽ hở thật lớn, chẳng những lộ ra tiếng gió vù vù, cũng sắp dột mưa.
Kỳ thật nếu là bình thường, điều vào hai người phụ thuộc quyền hạn bình thường của Phó cục trưởng thường trực, Trịnh Thiên Tắc cũng không thể chỉ trích Quách Hiểu Húc cái gì, nếu Phó cục trưởng thường trực cả quyền điều vào một hai cảnh sát nhân dân cũng không có, mới là kỳ quặc quái gở. Nhưng sớm không điều muộn không điều, lại ở lúc học viện Tiến Thủ yêu cầu cục thành phố gọi Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực tới mới điều động, Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng lần đầu tiên liên kết, chẳng những là công nhiên đánh mặt Trịnh Thiên Tắc, hơn nữa còn ngầm dẫn theo một uất ức
Cho đến khi khiến Trịnh Thiên Tắc buồn bực đến muốn hộc máu.
Huống chi lại ở trên hội nghị thường ủy bị Thôi Đồng chỉ đích danh phê bình trước mặt mọi người, ông ta thực sự nhấm nháp được tư vị có khổ không nói nên lời, bất kể là Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy hay là điều động Lưu Bảo Gia, Lôi Tấn Lực, đều là bị người ta ngầm tính toán. Ông ta vẫn còn muốn tìm người phát hỏa tìm người trút giận, kết quả chế giễu, sau khi bị đánh một cú đánh khó chịu, đạp một chân uất ức, còn phải ở trong cuộc họp bị phê bình, thiên hạ còn có đạo lý như vậy ư?
Nhưng không phục cũng không có cách nào, Hô Diên Ngạo Bác rõ ràng muốn buông tay chuyện học viện Tiến Thủ, sau khi Tưởng Tuyết Tùng nghiêm khắc tỏ thái độ, sau khi Thôi Đồng chỉ đích danh phê bình cục Công an thành phố công tác, Hô Diên Ngạo Bác chỉ là hừ hừ ha ha vài câu, phụ họa ý kiến Tưởng Tuyết Tùng, khiến Trịnh Thiên Tắc bất mãn hết sức, Chủ tịch thành phố Hô Diên trước kia cùng bí thư Tưởng địa vị ngang nhau đi đâu rồi?
Không ai ra sức ủng hộ, Trịnh Thiên Tắc vốn chỉ là dự thính hội nghị thường vụ, chỉ có thể cúi đầu, sau khi ông ta bị Thôi Đồng chỉ đích danh, đứng dậy lên tiếng, đầu tiên là thừa nhận công tác sai lầm, sau đó lại tỏ vẻ nhất định phải nghĩ hết mọi biện pháp truy nã Trịnh Lệnh Đông quy án, cuối cùng lại uyển chuyển không chỉ đích danh phê bình Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng, đem trách nhiệm Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy đổ lên trên người Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng, cũng là vì mình bỏ bớt vài phần trách nhiệm, đồng thời cũng là hàm súc cho thấy ông ta sẽ không ngốc núc ních tùy ý người khác tạt nước bẩn lên người ông ta, ông ta phải đánh trả.
Trịnh Thiên Tắc không ngờ chính là, trong lời phát biểu của Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng sau đó, không có trốn tránh nửa điểm trách nhiệm, tranh nhau đem trách nhiệm ôm trên người mình, Quách Hiểu Húc còn chủ động đề xuất thỉnh cầu Thành ủy xử phạt.
Cuối cùng, Tưởng Tuyết Tùng gõ nhịp quyết định, Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng cảnh cáo miệng một lần, Trịnh Thiên Tắc kiểm điểm trước hội nghị thường vụ.
Trịnh Thiên Tắc trong lòng ứ đọng khó có thể bình an, không nghĩ tới Tưởng Tuyết Tùng thật không nể tình, ông ta đã đánh nát răng nanh nuốt trong bụng, còn muốn trước mặt mọi người làm mất mặt ông ta, để ông ta kiểm điểm trước hội nghị thường vụ, so với khiến ông ta kiểm điểm trước Thành ủy càng mất mặt, là trước mặt mọi người khiến ông ta xấu hổ vô cùng.
Là đối với uy danh Cục trưởng Công an thành phố của ông ta một lần đả kích ngay mặt!
Nhưng tình thế mạnh hơn người, Trịnh Thiên Tắc bị bức đành chịu, trước kia còn có Hô Diên Ngạo Bác thay ông ta nói chuyện, nhưng hôm nay, Hô Diên Ngạo Bác giống như câm, một câu cứu giúp cũng không nói, Hô Diên Ngạo Bác không ngẩng nổi đầu, người theo của ông ta liền ngậm miệng không nói, tiết tấu hoàn toàn bị Tưởng Tuyết Tùng nắm giữ. Trịnh Thiên Tắc một mình chiến đấu hăng hái, chỉ có một con đường cúi đầu nhận sai có thể đi.
Lần đầu tiên, ở trong hội nghị thường ủy Hô Diên Ngạo Bác thành trang trí, lần đầu tiên, đầu ngẩng cao cao của Trịnh Thiên Tắc phải cúi xuống, trên hội nghị thường ủy làm kiểm điểm sâu sắc. Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy, khiến Trịnh Thiên Tắc bị xát muối lên vết thương, đồng thời lại để cho thế cục Hoàng Lương chính thức mở rộng ra, khiến tất cả mọi người đều thay đổi ấn tượng về Tưởng Tuyết Tùng, từ nay về sau, Tưởng Tuyết Tùng quét sạch xu hướng suy tàn ba năm qua, với thái độ ngạo nghễ, một lần nữa tạo nên quyền uy của nhân vật số một Thành ủy!
Đều cho rằng hội nghị thường vụ dừng ở đây, đả kích nghiêm trọng dáng vẻ bệ vệ của Hô Diên Ngạo Bác, suy yếu uy danh của Trịnh Thiên Tắc, khiến hệ thống công an luôn luôn kín không kẽ hở xuất hiện buông lỏng trước nay chưa có, bí thư Tưởng có thu hoạch lớn, hẳn là đã hài lòng... Không ngờ, khi hội nghị sắp chấm dứt, Tưởng Tuyết Tùng lại ném ra một quả bom tấn.
- Lại tuyên bố một việc, thông qua Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy phê chuẩn, vì đồng chí Thiên Khải muốn đi trường Đảng trung ương học tập nửa năm, tôi đề nghị công việc của cậu ta do hai vị đồng chí Vương Hướng Đông và Quách Vĩ Toàn chia sẻ.
Nói vừa xong, toàn bộ phòng họp lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người chấn kinh rồi. Nếu như nói vừa rồi mượn chuyện Trịnh Lệnh Đông bỏ trốn chèn ép Trịnh Thiên Tắc, nhưng thật ra là âm thầm đánh Hô Diên Ngạo Bác mà nói..., như vậy sắp xếp nhằm vào Vu Thiên Khải, chính là Tưởng Tuyết Tùng giáp mặt hướng Hô Diên Ngạo Bác đánh ra quyền thứ nhất.
Màn lớn mở ra
Nói là cú đánh khó chịu coi như dễ nghe, thật ra là bị vẽ mặt trước mặt mọi người rồi.
Thử nghĩ, một nhân vật số một cục Công an thành phố, dưới tình huống không biết chút gì, bị người ở ngay dưới mắt lừa dối, đem Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực mà ông ta muốn bắt từ huyện Khổng điều đến Thành ủy, lại từ Thành ủy điều tiến cục Công an thành phố, thần không biết quỷ không hay biến hóa nhanh chóng thành cảnh sát nhân dân cục Công an thành phố, cái tát này liền đánh đến quá vang dội quá trực tiếp, gần như là xem chức Cục trưởng Công an ông ta không tồn tại.
Chẳng những là xem Cục trưởng Công an ông ta không tồn tại, hay là trực tiếp cho ông ta một uy thế phủ đầu. Nếu lại nghĩ đến uy thế phủ đầu ngày đó lúc Quan Doãn vào tòa nhà Thành ủy, hiện tại chẳng những trả trở về, hơn nữa còn là gấp bội, không thể không khiến người ta cảm thán, quả báo tới thực nhanh.
Nghe nói, lúc Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực một thân trang phục cảnh sát xuất hiện tại học viện Tiến Thủ, tại chỗ liền chấn kinh một đám người học viện Tiến Thủ, nhất là thủ hạ của Trinh Lệnh Đông lúc ấy cùng Lưu Bảo Gia, Lôi Tấn Lực giao thủ, tròng mắt thiếu chút nữa rớt xuống đất, ngón tay muốn chỉ Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực liền nâng trên không trung, rốt cuộc thả xuống.
Không chỉ đám thủ hạ của Trịnh Lệnh Đông trợn mắt há hốc mồm, mà ngay cả cảnh sát phụ trách gọi Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực đến cũng là nghẹn họng nhìn trân trối, sao lại giống ma thuật đại biến người sống như vậy, trong nháy mắt Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực trở thành cảnh sát nhân dân cục thành phố rồi, đây... quá khoa trương rồi, chưa từng nghe nói qua chuyện như vậy.
Sau đó, cảnh tượng ngay lúc đó bị người nhiều chuyện truyền ra. Đem vẻ mặt muôn hình muôn vẻ khiếp sợ của người xung quanh lúc ấy đều hình dung sinh động như thật, mà ngay cả viện trưởng học viện tiến thủ Trịnh An Dật cũng thay đổi bộ dáng an nhàn tự nhiên bình thường, tại chỗ tháo kính lão, ánh mắt trừng giống như chuông đồng.
Sau đó khi Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực diễu võ dương oai ở học viện dạo qua một vòng, sau khi mấy người cảnh sát hỏi vài câu trả lời vài câu tượng trưng, liền lại vênh váo tự đắc rời khỏi học viện tiến thủ, Ttrịnh An Dật tức giận đến quăng mắt kính tại chỗ, vừa độc địa giẫm lên mấy cước, dường như giẫm lên không phải mắt kính của ông ta, mà là Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực kiêu ngạo..
Còn có người nói, Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực lúc rời đi, ném ra một câu độc ác:
- Các vị, tôi sẽ còn trở lại. Chuẩn bị tốt vào, có oán báo oán. Có thù báo thù.
Ngẫm lại học viện tiến thủ tung hoành Hoàng Lương rất nhiều năm, bình thường không có một gã cảnh sát dám đến điều tra, càng không có cảnh sát dám làm càn đối với học viện Tiến Thủ, không ngờ phong thủy luân chuyển, cho đến ngày nay, lại bị hai gã cảnh sát tài hoa mới đến cục thành phố nửa ngày giáp mặt uy hiếp, cái gì có thể nhẫn nhịn được chứ cái này thì không thể!
Nhưng không đành lòng lại có thể thế nào? Cảnh sát đi cùng Lưu Bảo Gia không dám làm gì Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực, cũng phải, ở ngay dưới mắt trình diễn trò khôi hài bình dân nháy mắt một cái biến thành cảnh sát. Ai cũng không ngốc, đều biết rằng sau lưng có sự tình khác thường, tất nhiên có lực lượng có mạnh có lực tham gia, nếu không không có khả năng xuất hiện tương phản lớn như vậy.
So với cảnh tượng trình diễn ở học viện Tiến Thủ, Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy gây cho Thành ủy kinh ngạc lớn hơn nữa, Tưởng Tuyết Tùng vừa nghe xong lập tức tức giận, lập tức mở cuộc họp hội nghị ủy viên thường vụ mở rộng, nghiên cứu đối sách tương ứng.
Hội nghị Ủy viên thường vụ mở rộng, Trịnh Thiên Tắc, Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng đều dự thính hội nghị. Ngay từ đầu Hội nghị, Tưởng Tuyết Tùng liền vì chuyện Trịnh Lệnh Đông trốn đi nghiêm khắc phê bình cục Công an thành phố trông giữ bất lực. Không ngờ xuất hiện sai lầm to lớn như vậy, đồng chí phụ trách chính khó chối được sai lầm này.
Sau đó, Thôi Đồng chủ động tự mình phê bình, lấy danh nghĩa tổ trưởng tổ chuyên án hướng Thành ủy thành khẩn kiểm điểm, thừa nhận điểm thiếu sót trong công việc. Đề tài vừa chuyển nhấn mạnh chỉ ra, tuy rằng công việc tổ chuyên án có chỗ sai lầm, nhưng Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy đã lộ ra lỗ hổng trong công tác bảo vệ của cục Công an thành phố, hy vọng cục Công an thành phố dùng chuyện này làm bài học, cải tiến tác phong làm việc của cục Công an thành phố.
Về sau, Trịnh Thiên Tắc lên tiếng.
Đừng nhìn Trịnh Thiên Tắc là Cục trưởng Công an thành phố, nhưng ông ta cũng chỉ là dự thính hội nghị, không phải tham dự hội nghị, giống Quan Doãn, không quyền lên tiếng, trừ phi lãnh đạo yêu cầu lên tiếng, nếu không chủ động lên tiếng chính là không hiểu quy củ. Khi Thôi Đồng chỉ ra phê bình lỗ hổng công tác của cục Công an, Trịnh Thiên Tắc nắm chặt hai tay, cúi đầu không nói, ngồi ở chỗ ngồi của Quan Doãn rõ ràng có thể thấy được sắc mặt của ông ta cực kỳ khó coi.
Cũng có thể hiểu là Trịnh Thiên Tắc nghẹn khuất, Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy vốn chính là một kích phủ đầu đối với ông ta, rồi lại bị người ta đem khuyết điểm ấn đến trên đầu của ông ta, gõ mãi, nếu chỉ là một chuyện Trịnh Lệnh Đông thì thôi, trước khi họp, ông ta đã nghe nói chuyện Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực điều vào cục thành phố, thiếu chút nữa không tức giận đến ông ta nhảy lầu —— đương nhiên ông ta mới không nhảy lầu, ông ta chỉ biết bức người khác nhảy lầu.
Quả thật, với quyền hạn của Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng, điều hai gã cảnh sát nhân dân bình thường vào cục thành phố, không cần qua phê chuẩn của ông ta, dù sao quyền hạn Phó cục trưởng thường trực không nhỏ, hơn nữa điều động của Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực lại là đi con đường đặc biệt, là từ Ban tổ chức cán bộ Thành ủy trực tiếp điều vào, hết thảy thủ tục chẳng những hợp pháp, hơn nữa mau lẹ, chuyện đặc biệt làm theo cách đặc biệt, chính là nói, đừng thấy Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực là một lần điều động nho nhỏ, ít nhất phải ba bên cùng hành động mới có thể dấu giếm, dưới tình huống ông ta không biết chút nào hoàn thành điều động.
Đầu tiên phải huyện Khổng phối hợp, huyện Khổng phối hợp không cần phải nói, huyện Khổng là đại bản doanh của Quan Doãn, lực ảnh hưởng của Quan Doãn ở huyện Khổng tuyệt đối rất tốt.
Tiếp theo phải Ban tổ chức cán bộ Thành ủy phối hợp, Trương Thiên Hào Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy là tay chân của Tưởng Tuyết Tùng, nhưng Trương Thiên Hào với tôn nghiêm của Trưởng ban, không có khả năng tự mình hỏi đến việc này, tất nhiên sẽ qua tay một Phó trưởng ban mới có thể chuyện đặc biệt làm theo cách đặc biệt, trong thời gian hai ngày ngắn ngủi hoàn thành điều lệnh.
Như vậy cũng chỉ có một người... Diệp Lâm.
Nghĩ tới Diệp Lâm, ánh mắt Trịnh Thiên Tắc liền hơi hơi nheo lại, trên mặt toát ra vẻ hung ác.
Cuối cùng, còn phải cục Công an thành phố phối hợp. Cục thành phố trước khi Quách Hiểu Húc chưa có lập trường rõ ràng, ông ta còn có thể chặt chẽ khống chế thế cục cục thành phố, nhưng lập trường Quách Hiểu Húc biến đổi, mà đồng thời Thôi Hướng cũng theo lập trường Thôi Đồng rõ ràng không hề trung lập, cũng cùng Quách Hiểu Húc liên kết rồi, hai vị Phó cục trưởng liên kết kềm chế quyền lực của ông ta, khiến ông ta bị động khắp nơi.
Uy lực liên thủ lần đầu tiên chính là khiến ông ta trên chuyện điều động Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực, hoàn toàn bị che lại trong cái trống!
Lần đầu tiên, Trịnh Thiên Tắc cảm giác được cục Công an từng bị ông ta kinh doanh đến kín không kẽ hở, xuất hiện khẽ hở thật lớn, chẳng những lộ ra tiếng gió vù vù, cũng sắp dột mưa.
Kỳ thật nếu là bình thường, điều vào hai người phụ thuộc quyền hạn bình thường của Phó cục trưởng thường trực, Trịnh Thiên Tắc cũng không thể chỉ trích Quách Hiểu Húc cái gì, nếu Phó cục trưởng thường trực cả quyền điều vào một hai cảnh sát nhân dân cũng không có, mới là kỳ quặc quái gở. Nhưng sớm không điều muộn không điều, lại ở lúc học viện Tiến Thủ yêu cầu cục thành phố gọi Lưu Bảo Gia và Lôi Tấn Lực tới mới điều động, Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng lần đầu tiên liên kết, chẳng những là công nhiên đánh mặt Trịnh Thiên Tắc, hơn nữa còn ngầm dẫn theo một uất ức
Cho đến khi khiến Trịnh Thiên Tắc buồn bực đến muốn hộc máu.
Huống chi lại ở trên hội nghị thường ủy bị Thôi Đồng chỉ đích danh phê bình trước mặt mọi người, ông ta thực sự nhấm nháp được tư vị có khổ không nói nên lời, bất kể là Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy hay là điều động Lưu Bảo Gia, Lôi Tấn Lực, đều là bị người ta ngầm tính toán. Ông ta vẫn còn muốn tìm người phát hỏa tìm người trút giận, kết quả chế giễu, sau khi bị đánh một cú đánh khó chịu, đạp một chân uất ức, còn phải ở trong cuộc họp bị phê bình, thiên hạ còn có đạo lý như vậy ư?
Nhưng không phục cũng không có cách nào, Hô Diên Ngạo Bác rõ ràng muốn buông tay chuyện học viện Tiến Thủ, sau khi Tưởng Tuyết Tùng nghiêm khắc tỏ thái độ, sau khi Thôi Đồng chỉ đích danh phê bình cục Công an thành phố công tác, Hô Diên Ngạo Bác chỉ là hừ hừ ha ha vài câu, phụ họa ý kiến Tưởng Tuyết Tùng, khiến Trịnh Thiên Tắc bất mãn hết sức, Chủ tịch thành phố Hô Diên trước kia cùng bí thư Tưởng địa vị ngang nhau đi đâu rồi?
Không ai ra sức ủng hộ, Trịnh Thiên Tắc vốn chỉ là dự thính hội nghị thường vụ, chỉ có thể cúi đầu, sau khi ông ta bị Thôi Đồng chỉ đích danh, đứng dậy lên tiếng, đầu tiên là thừa nhận công tác sai lầm, sau đó lại tỏ vẻ nhất định phải nghĩ hết mọi biện pháp truy nã Trịnh Lệnh Đông quy án, cuối cùng lại uyển chuyển không chỉ đích danh phê bình Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng, đem trách nhiệm Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy đổ lên trên người Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng, cũng là vì mình bỏ bớt vài phần trách nhiệm, đồng thời cũng là hàm súc cho thấy ông ta sẽ không ngốc núc ních tùy ý người khác tạt nước bẩn lên người ông ta, ông ta phải đánh trả.
Trịnh Thiên Tắc không ngờ chính là, trong lời phát biểu của Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng sau đó, không có trốn tránh nửa điểm trách nhiệm, tranh nhau đem trách nhiệm ôm trên người mình, Quách Hiểu Húc còn chủ động đề xuất thỉnh cầu Thành ủy xử phạt.
Cuối cùng, Tưởng Tuyết Tùng gõ nhịp quyết định, Quách Hiểu Húc và Thôi Hướng cảnh cáo miệng một lần, Trịnh Thiên Tắc kiểm điểm trước hội nghị thường vụ.
Trịnh Thiên Tắc trong lòng ứ đọng khó có thể bình an, không nghĩ tới Tưởng Tuyết Tùng thật không nể tình, ông ta đã đánh nát răng nanh nuốt trong bụng, còn muốn trước mặt mọi người làm mất mặt ông ta, để ông ta kiểm điểm trước hội nghị thường vụ, so với khiến ông ta kiểm điểm trước Thành ủy càng mất mặt, là trước mặt mọi người khiến ông ta xấu hổ vô cùng.
Là đối với uy danh Cục trưởng Công an thành phố của ông ta một lần đả kích ngay mặt!
Nhưng tình thế mạnh hơn người, Trịnh Thiên Tắc bị bức đành chịu, trước kia còn có Hô Diên Ngạo Bác thay ông ta nói chuyện, nhưng hôm nay, Hô Diên Ngạo Bác giống như câm, một câu cứu giúp cũng không nói, Hô Diên Ngạo Bác không ngẩng nổi đầu, người theo của ông ta liền ngậm miệng không nói, tiết tấu hoàn toàn bị Tưởng Tuyết Tùng nắm giữ. Trịnh Thiên Tắc một mình chiến đấu hăng hái, chỉ có một con đường cúi đầu nhận sai có thể đi.
Lần đầu tiên, ở trong hội nghị thường ủy Hô Diên Ngạo Bác thành trang trí, lần đầu tiên, đầu ngẩng cao cao của Trịnh Thiên Tắc phải cúi xuống, trên hội nghị thường ủy làm kiểm điểm sâu sắc. Trịnh Lệnh Đông bỏ chạy, khiến Trịnh Thiên Tắc bị xát muối lên vết thương, đồng thời lại để cho thế cục Hoàng Lương chính thức mở rộng ra, khiến tất cả mọi người đều thay đổi ấn tượng về Tưởng Tuyết Tùng, từ nay về sau, Tưởng Tuyết Tùng quét sạch xu hướng suy tàn ba năm qua, với thái độ ngạo nghễ, một lần nữa tạo nên quyền uy của nhân vật số một Thành ủy!
Đều cho rằng hội nghị thường vụ dừng ở đây, đả kích nghiêm trọng dáng vẻ bệ vệ của Hô Diên Ngạo Bác, suy yếu uy danh của Trịnh Thiên Tắc, khiến hệ thống công an luôn luôn kín không kẽ hở xuất hiện buông lỏng trước nay chưa có, bí thư Tưởng có thu hoạch lớn, hẳn là đã hài lòng... Không ngờ, khi hội nghị sắp chấm dứt, Tưởng Tuyết Tùng lại ném ra một quả bom tấn.
- Lại tuyên bố một việc, thông qua Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy phê chuẩn, vì đồng chí Thiên Khải muốn đi trường Đảng trung ương học tập nửa năm, tôi đề nghị công việc của cậu ta do hai vị đồng chí Vương Hướng Đông và Quách Vĩ Toàn chia sẻ.
Nói vừa xong, toàn bộ phòng họp lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người chấn kinh rồi. Nếu như nói vừa rồi mượn chuyện Trịnh Lệnh Đông bỏ trốn chèn ép Trịnh Thiên Tắc, nhưng thật ra là âm thầm đánh Hô Diên Ngạo Bác mà nói..., như vậy sắp xếp nhằm vào Vu Thiên Khải, chính là Tưởng Tuyết Tùng giáp mặt hướng Hô Diên Ngạo Bác đánh ra quyền thứ nhất.
Màn lớn mở ra
/556
|