Quan Thanh

Chương 416: Hướng đi huy hoàng – Rung động (hết)

/498


Quy Ninh đầu tư hơn 20 triệu đồng xây dựng sân vận động mới, chiếm gần 40.000 m2, diện tích xây dựng 5100 m2, coi như là một sân vận động lớn khá hiện đại tại địa phu Phòng Sơn. Bên trong sân vận động có đường chạy tiêu chuẩn 400 m, sân bóng cùng sân điền kinh; chủ thể khán đài là 3 tầng, khu vực là 4 tầng, cao 20 m, có thể chứa được 20.000 người.

Gần 20.000 chỗ ngồi của sân vận động Quy Ninh toàn bộ chật ních, người xem đền tử Quy Ninh và Phòng Sơn thậm chí là trong tỉnh, 5h chiều đã sớm hết vé vào sân rồi. Bên ngoài sân vận động cờ màu biểu ngữ lan tràn, xe đậu ngoài bãi đỗ liếc mặt một cái thấy không tới điểm cuối.

Màn đêm buông xuống, bóng đêm dần dần bao phủ xuống. Ngọn đèn xán lạn sân vận động tắt theo thứ tự, âm thanh ồn ào cũng dần dần bình ổn.

Đột nhiên, tiếng trống rung trời vang lên. Ngay sau đó, một cột sáng màu hồng sáng ngời trên sân khấu dựng ở trung tâm sân vận động, hai người dẫn chương trình một nam một nữ hiện ra trước mắt mọi người, bọn họ chính là người dẫn chương trình nổi tiếng của CCTV là Hiểu Mai và Á Long.

- Các bạn Quy Ninh, chào mọi người!

...

...

Người dẫn chương trình Hiểu Mai và Á Long nói xong lời dạo đầu, sau đó Á Long cũng chậm rãi lui ra sau mấy bước, biến mất trong bóng đêm, mà Hiểu Mai mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đỏ sáng tươi thì đi tới trước cột sáng đổi màu, một đường dọc theo thảm đỏ đi xuống sân khẩu, đi tới chỗ khách quý trên khán đài.

- Thưa các quý vị. Nói cho mọi người một tin tốt, Phó Bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn, Chủ tịch tỉnh Trình Nguyên Cương xuất hiện ngay tại hiện trường của chúng ta... Tiếp theo, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh Chủ tịch tỉnh Trình nói chuyện với chúng ta!

Hiểu Mai cười đưa micro cho Trình Nguyên Cương chậm rãi đứng lên.

Tiếng vỗ tay như sấm lập tức vang lên trong sân. Ngoại trừ một số ít người ra, phần lớn người xem tiết mục đều không biết, không ngờ trên khán đài có một vị lãnh đạo chủ chốt của tỉnh tới.

Trình Nguyên Cương khẽ mỉm cười, nhận micro cất cao giọng nói:

- Các bạn, các đồng chí, đầu tiên tôi đại biểu Tỉnh ủy và UBND tỉnh Đông Sơn, tuyên bố một tin tức tốt với mọi người. Ngày 17 tháng 7, Viện Quốc vụ chính thức phê chuẩn hủy bỏ chế độ xây dựng huyện Quy Ninh, chính phủ nhân dân tỉnh Đông Sơn chính thức gửi đi công văn số 106-2002 “thông báo về hủy đi huyện Quy Ninh thiết lập thành phố Quy Ninh”... Từ nay về sau, huyện Quy Ninh vĩnh viễn trở thành lịch sử, mảnh đất chúng ta đang đứng dưới chân, bỏ huyện đổi thành phố trở thành thành phố Quy Ninh!

- Nơi này, tôi muốn chúc mừng toàn bộ cán bộ quần chúng Quy Ninh, chúc mừng mọi người... Vài năm trong quá khứ, mọi người gian khổ phấn đấu cố gắng đấu tranh, lấy được thành tích phát triển người đời nhìn chăm chú, đạt được khẳng định cao độ của Trung ương, Tỉnh ủy và UBND tỉnh, Thành ủy và UBND thành phố... Tôi tin tưởng, 380.000 người dân Quy Ninh có tinh thần cải cách, dưới sự lãnh đạo của Thành ủy và UBND Quy Ninh mới, sẽ tiếp tục xây dựng conn đường xã hội ngẩng cao đầu, xoải bước đi tới!

- Lịch sử mở ra một trương mới... Tốt lắm, lại chúc mừng mọi người!

Bàn tay to mạnh mẽ có lực của Trình Nguyen Cương múa may hai cái ở cột sáng. Tiếng nói của ông ta vừa dứt, toàn trường trên dưới vỗ tay hùa theo, mà ngọn đèn toàn trường cũng đột nhiên sáng lên, dưới ánh đèn mạnh mẽ của đèn pha,, một biểu ngữ thật lớn xuất hiện trên không trung sân khấu: Nhiệt liệt chúc mừng huyện Quy Ninh rút huyện đổi thành phố!

Vốn giai đoạn bắt đầu diễn xuất còn có một vị lãnh đạo thành phố mở màn treo biển nghi thức cho Quy Ninh rút huyện đổi thành phố, nhưng bởi vì Trình Nguyên Cương đã đến, tổ đạo diễn lâm thời quyết định, sửa do Chủ tịch tỉnh Trình tuyên bố tin tức rút huyện đổi thành phố, hủy bỏ nghi thức mở màn.

...

...

- Trái tim thiên sứ, nước mắt thiên sứ, thiên sứ nỉ non trong ánh sáng... Các vị khán giả, tiếp theo mời thưởng thức bài hát trái tim thiên sứ do nữ minh tinh Kim Tuệ Kiều đến từ Hàn Quốc mang đến cho chúng.

Qua bẩy tám tiết mục, người dẫn chương trình Hiểu Mai lại thay đổi một bộ lễ phục màu xanh nhạt, cả người càng thêm cao quý thanh lịch.

Ánh sáng trên sân khẩu lập tức yếu xuống, nhưng khi Kim Tuệ Kiều mặc bộ váy thiên sứ cắm một đôi cánh trong suốt sau lưng chậm rãi đi lên sân khấu, ngọn đèn lại lập tức sáng lên.

Tiếng nhạc du hương và tiếng vỗ tay nhiệt liệt cùng nhau vang lên, Kim Tuệ Kiều sáng ngời hơi khom người rất tao nhã về phía dưới đài, mở miệng hát lên ---

Trong mông lung

Luôn cảm thấy có một cảm giác nói không nên lời

Thúc đẩy tôi tiến về phía trước

Thật sự rất muốn rời xa thành thị ồn ào

Trong trời đêm

Một mình yên lặng suy nghĩ em!

Thiên sứ trong lòng tôi

Thuần khiết mà lại trong sáng

...

Giọng hát Kim Tuệ Kiều cực kỳ ngọt ngào, cũng không biết một người Hàn Quốc như cô, tại sao đọc nhấn Hán ngữ từng chữ lại lưu loát v à thành thạo như thế, thậm chí giọng hát của cô còn rõ ràng hơn một số ca sĩ Hongkong.

Gần hai vạn khán giả xem chậm rãi say mê trong tiếng ca tuyệt vời động lòng người của Kim Tuệ Kiều. Bài “trái tim thiên sứ” này là ca khúc thành danh của Kim Tuệ Kiều. Rất nhiều người trẻ tuổi đều đang ngâm nga, chờ Kim Tuệ Kiều hát đến lần tiếng hat, trên sân đã vang lên rất nhiều tiếng ngâm nga của dân mê ca nhạc.

- Thiên sứ trong lòng tôi, thuần khiết mà lại trong sáng...

Trên khuôn mặt ngọt ngào của Kim Tuệ Kiều lộ ra nụ cười tươi, cô tao nhã mà cúi người thi lễ, mỉm cười không để ý người xem ở đây lại hoan hô một hồi, giẫm trên mảnh vụn đi xuống sân khấu.

- Cảm ơn tiếng ca tuyệt vời động lòng người của Kim Tuệ Kiều, tiếng ca tựa như tiếng trời khiến chúng ta tẩy rửa hết thảy bụi bặm ồn ào... Tiếp theo, xin thưởng thức đơn ca “Tình yêu đô thị”, người biểu diễn ---- minh tinh điện ảnh và truền hình nổi tiếng Tống Phương Phỉ!

Tiếng người dẫn chương trình Á Lông rơi xuống, không khí trong sana lập tức bùng nổ. Bởi vậy có thể thấy được tên tuổi và lực ảnh hưởng to lớn của Tống Phương Phỉ. Với tư cách trung tâm của đêm diễn này, Tống Phương Phỉ là một nhân tốt quan trọng với rất nhiều người xem đến từ bên ngoài.

Đám mê ca nhạc điên cuồng quơ gậy huỳnh quang trong tay, trong ngọn đèn mê ly hôn ám kiều diễm, từng tiếng động ồn ào cũng với tiếng hoan hô rung trời vang thẳng vòm trời.

Tống Phương Phỉ mặc một chiếc váy dài màu trắng, tóc dài đen huyền búi cao cao, cô chậm rãi bước tới theo tiết tấu âm nhạc phập phồng, cho tới khi đến giữa sân khấu, nụ cười cao quý thanh lịch trên mặt, tay nắm micro nhẹ nhàng vung trên không.

- Các bạn Quy Ninh, chào buổi tối mọi người!...

Không hổ là một minh tinh nổi tiếng, mấy câu nói ngắn ngủn của Tống Phương Phỉ đã chọc cho trái tim người xem hiện trường sôi trào lên, rất nhiều người xem quơ cờ nhỏ và gậy huỳnh quang, hoan hô lên.

Tình yêu, là một ly rượu vang chua xót

Đầu đường thành phố

Cặp tình yêu lãng mạn đi lại

Trong lòng anh có em, trong lòng em có anh

Trời xanh xanh

Mây trắng trắng

Trời trong giống như lòng em

Em nguyện ý lẳng lặng mà chờ đợi bên người như v ậy

Vĩnh viễn cùng trời đất, đến bạc đầu

Đến đây đi, người thân ái

...

Nghiêm khắc mà nói, giọng của Tống Phương Phỉ cũng không quá xuất sắc, giọng cũng không chuyên nghiệp, ít nhất kém hơn rất nhiều so với Kim Tuệ Kiều. Giọng ca của cô đều là tố chất bản thân, làn điệu bằng phẳng, không có âm thanh cao thấp tương phản. Hoặc là nói, cô hát, rất nhiều người đều có thể hát.

Dù sao “công việc chính” của Tống Phương Phỉ là biểu diễn, đầu tiên cô là một minh tinh điện ảnh, tiếp theo mới là một ca sĩ. Nhưng hiện giờ, người hâm mộ sẽ không so đo giọng ca sĩ, chỉ cần nổi tiếng, lợn mẹ cũng có thể lên đài ca hát, huống chi trình độ ca hát của Tống Phương Phỉ coi như là bậc trung thượng.

Đại khái cũng chính là nguyên nhân quan trọng rất nhiều diễn viên điện ảnh sau khi có tiếng, rất nhanh sẽ tiến quân giới ca hát. Hơi huấn luyện thêm, chỉ cần điều kiện không quá kém, đại khái đều có thể làm điện ảnh kiêm ca hát.

Dưới lời mời của người dẫn chương trình, Tống Phương Phỉ liên tiếp hát hai bài, toàn bộ đều là ca khúc đơn ca mời của cô năm nay. Bởi vì đêm nay CCTV truyền hình trực tiếp kênh Tống Nghệ, Tống Phương Phỉ cũng ôm mục đích làm tuyên truyền cho mình.

...

...

- Các vị khán giả, tiếp theo đến khâu giao lưu giữa chúng ta. Tiếp theo, có vị khán giả nào nguyện ý lên đài biểu diễn tiết mục cùng với nghệ sĩ của chúng ta? Có hay không?

Người dẫn chương trình Hiểu Mai cười hô, đi tới bên cạnh sân khấu, giơ tay về phía khán giả quanh mình.

Trên sân không động tĩnh, không ai chủ động lên đài.

Hiểu Mai cười cười, đột nhiên quăng ánh mắt về phía An Tại Đào ngồi ở vị trí đầu ở ghế khách quý, cất cao giọng nói:

- Xem ra các bạn Quy Ninh đều rất câu nệ... Như vậy đi, Bí thư An của Quy Ninh, ngài dẫn đầu được không? Đến đây đi, Bí thư An! Các khán giả, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay cho Bí thư An!

Hiểu Mai vừa nói như vậy, không chỉ có người xem trong sân vỗ tay nhiệt liệt, ngay cả các lãnh đạo tỉnh thành phố ngồi hàng đầu tiên đều đặt ánh mắt lên người An Tại Đào.

An Tại Đào mỉm cười đứng dậy, chậm rãi lên sân khấu.

- Cảm ơn Bí thư An phối hợp... Bí thư An, làm Bí thư Thành ủy đầu tiên của thành phố Quy Ninh, trong đêm vui mừng hôm nay... Ngài chuẩn bị biểu diễn tiết mục gì cho chúng ta?

Hiểu Mai cười nói.

An Tại Đào do dự một chút, cười cười:

- Người dẫn chương trình đây không phải là ngoài khả năng sao... Được rồi, tôi liền hát một bài cho mọi người.

- Ồ? Xin hỏi Bí thư An muốn hát bài gì?

An Tại Đào cười cười, ngẩng đầu về dàn nhạc và nghệ sĩ dương cần ở góc trái trên sân khấu. Hắn đi nhanh tới, khom người cười với nghệ sĩ dương cầm. Nghệ sĩ dương cầm sửng sốt, nhưng lập tức phản ứng lại, vị quan phụ mẫu trẻ tuổi của Quy Ninh này muốn chơi đàn!

Cho dù bất ngờ, nhưng nghệ sĩ dương cầm trẻ tuổi vẫn đứng dậy, cười nhường chỗ cho An Tại Đào.

An Tại Đào ngồi sau đàn dương cầm, trên sân một mảnh yên tĩnh, rất nhiều người đều hơi tò mò mà nhìn lên đài. Người trong quan trường biết An Tại Đào hiểu đàn dương cầm không nhiều lắm, chỉ sợ người ở đây cũng chỉ có Lãnh Mai biết một phần.

An Tại Đào lẳng lặng ngồi đó, khi hai tay chạm lên phím đàn, đầu ngón tay truyền đến một cảm giác bình tĩnh và quen thuộc. Đã nhiều năm không sờ tới đàn... Hắn nhẹ nhàng thở dài trong lòng, đầu đột nhiên giương lên, trong nháy mắt tóc vung lên, hai tay hắn đột nhiên ấn xuống phím đàn, một hồi âm thành nghệ thuật lưu loát dễ nghe vang lên, chợt, tiếng đàn du hương uyển chuyển từ thấp tới cao, quanh quẩn ở đây.

Hắn đàn chính là bài hát kiếp trước hắn thích nhất, ca khúc thành danh của ca sĩ Đài Loan Tiểu Cương “Hoàng hôn”. Kiếp trước, lúc bài hát này của Tiểu Cương nổi lên trong nước, hắn mới biết được tin tức Hạ Hiểu Tuyết u buồn tự sát tại nước Mỹ, trong lòng bi thương, bài ca này trở thành vật dẫn tốt nhất ngăn lại tình cảm bi thương của hắn.

Mỗi lần tự đàn ở nhà, mỗi lần nhớ lại tình yêu sinh tử của mình cùng Hiểu Tuyết trong tiếng đàn, bi thương trong lòng hắn đều dâng lên cực kiểm, không kìm nổi lệ rơi đầy mặt.

Kiếp trước đã thế, kiếp này, hắn cuối cùng vẫn chuyện tốt thành đôi với Hạ Hiểu Tuyết. Cho nên, một làn nữa đàn lên giai điệu quen thuộc này, tâm tình của hắn tự nhiên là khác nhau.

Đàn một lần, trong tiếng hoan hô của mọi người, hắn đứng dậy trả vị trí cho nghệ sĩ dương cầm, sau đó khom người gật đầu với dàn nhạc.

- Các vị lãnh đọa, các vị khách, các khán giả. Tiếp theo, tôi biểu diễn một bài “Hoàng hôn” cho mọi người, đây là bài hát tôi thích nhất, hy vọng mọi người có thể thích.

An Tại Đào nắm micro trong tay, cúi người thi lễ dưới đài.

Dưới khán đài, Trình Nguyên Cương nghiêng đầu kinh ngạc nói với Trương Bằng Viễn:

- Đồng chí Bằng Viễn, đồng chí Tiểu An đàn dương cầm không tồi đó, không nghĩ tới đồng chí trẻ tuổi này quả thật đa tài đa nghệ!

Trương Bằng Viễn cười hai tiếng, cũng không nói gì.

Đông Phương Du hơi không thể tin nổi mà nhìn An Tại Đào đứng trên sân khấu, thần sắc bình tĩnh thong dong, khongo kìm nổi hỏi Lãnh Mai bên người một câu:

- Trưởng Ban Thư ký Lãnh, đồng chí Tiểu An sẽ không phải học nghệ thuật chứ? Tôi nghe trình độ đàn dương cầm của hắn sợ là không thấp, đây cũng không phải một hai năm có thể luyện ra!

Lãnh Mai khẽ mỉm cười:

- Chủ tịch thành phố Đông Phương, đồng chí Tại Đào là học tin tức... Về phần đàn dương cần này, sợ là một yêu thích nghiệp dư đi.

Khi hai người đang nói chuyện, âm nhạc của dàn nhạc đệm đã vang lên.

- Qua cả mùa hè, buồn thương cũng không giảm một chút...

An Tại Đào nhẹ nhàng hát lên, giọng nam trầm mạnh mẽ kia quanh quẩn toàn trường, chỉ cần hát hai câu lên lên, trên sân lập tức bùng nổ tiếng vỗ tay và tiến hoan hô nhiệt liệt.

Lái xe chạy trên con đường rộng rãi khôn cùng

Có cảm giác lạc mất chính mình

Hát không xong một bài ca

Mệt mỏi còn lại mắt thâm quầng

Thế giới tình cảm không thể tránh được thương tổn

...

An Tại Đào tiếp tục hát, chậm rãi, toàn bộ tâm thần đều chìm đắm trong tiếng nhạc du hương uyển chuyển. Nghiêm khắc mà nói, điều kiện giọng hát của An Tại Đào là không tồi, mà bài hát này hắn hát quen tới không thể quen hơn, mỗi một câu hát đều xuất phát từ sâu trong tâm hồn hắn.

Trí nhớ kiếp trước kiếp này đàn xen nhau, An Tại Đào đứng đó, không có bất luận động tác biểu diễn và ngôn ngữ cử chỉ gì, nhưng tiếng ca tràn đầy cảm tình và thương cảm nào đó rất đủ lực xuyên thấu, tấn công tâm thần khán giả ở đây.

Vẫn nhớ rõ lời gặp lại kiên quyết như sắt trong miệng em

Trong u ám có ảo giác ánh mặt trời chói chang thiêu đốt bản thân

Hoàng hôn đường chân trời

Viết một câu ly biệt

Tình yêu tiến vào đêm đen vĩnh viễn ---

Hát đến nơi này, cho dù giờ phút này đã khong còn tình cảm bi thương kiếp trước, nhưng An Tại Đào vẫn không kìm nổi kích động tâm thần, hai giọt nước mắt trong suốt yên lặng chảy xuống.

...

...

Bài hát Hoàng hôn này An Tại Đào chỉ hát cho mình, nhưng buổi tối ngày hôm nay, ca sĩ gà mờ nghiệp dư đi lên “góp vui” này, lại gây ra cho khán giả cảm giác rung động thật lớn.

Chuyên nghiệp, rất chuyên nghiệp!

Các thành viên dàn nhạc trên đài vừa lưu loát đàn tấu hoặc kéo nhạc khí của mình, vừa ngơ ngác nhìn nhau, quăng cho nhau cái nhìn kinh ngạc.

Trong hậu trường nghệ sĩ bên sườn sân khấu, một đám nghệ sĩ tụ tập ở đó, dùng ánh mắt không thể tin nổi si ngốc mà nhìn An Tại Đào đang biểu diễn trên đài, đều không dám tin vào lỗ tai mình.

Hai câu đầu tiên của An Tại Đào vừa ra khỏi miệng, tiếng ca thậm chí còn có hương vị hơn so với nguyên bản, khiến Tống Phương Phỉ và Kim Tuệ Kiều khiếp sợ đứng dậy đều nhìn lên đài, một câu cũng nói không nên lời.

Tại khán đài phía đông, đám cán bộ chính quyền Quy Ninh đều dùng một ánh mắt cực kỳ ngạc nhiên nhìn chằm chằm lên đài, không ai nghĩ tới, vị Bí thư Thành ủy trẻ tuổi này của bọn họ không chỉ đàn dương cầm hay, hát cũng tốt như vậy, đây quả thực là trình độ chuyên nghiệp.

Ngay cả Lãnh Mai, cũng hơi giật mình. Tay cô nắm chặt lại, trong lòng vừa ngạc nhiên và vui mừng, còn có vài phần thương cảm. Cô có thể cảm giác được, An Tại Đào dùng trái tim để hát, trong tiếng hát của hắn rõ ràng có một loại cảm giác đau buồn ai oán và nhìn thấy tang thương u buồn thế gian.

Hắn đang hát cho ai nghe? Vì sao hắn thương cảm như vậy?

Lãnh Mai run lên trong lòng.

Lấy bài hát này cáo biệt nhưng mưa gió và thăng trầm phía trước, cụng ly với chuyện cũ ---- An Tại Đào khẽ than trong lòng, tâm thần liệt trở nên bình tĩnh lại. Hắn khẽ mỉm cười, trong tiếng vỗ tay như sấm và tiếng hoan hô điên cuồng, khom người thi lễ ới dàn nhạc, sau đó gật đầu dưới đài:

- Hoàng hôn, cảm ơn mọi người!

Nói xong, An Tại Đào nhét micro trong tay vào tay người dẫn chương trình Hiểu Mai, sau đó vội vàng xuống đài.

...

...

Văn nghệ lớn “Đêm Quy Ninh, đi tới huy hoàng” đạt được thành công thật lớn. Trên truyền thông lớn ngày hôm sau, tuyên tố tin tức Quy Ninh bỏ huyện đổi thành phố, Chủ tịch tỉnh Trình Nguyên Cương đến Quy Ninh tham gia hoạt động xuất hiện trên báo, còn có đủ loại tin tức che trời phủ đất về “Bí thư Thành ủy có phong thái minh tinh”.

Một cán bộ lãnh đạo Đảng viên, không ngờ xuất hiện trên rất nhiều truyền thông giải trí, đây chính là một chuyện lạ rất hiếm thấy. Một số tin tức “đồn thổi” về An Tại Đào, dùng tốc độ cực nhanh truyền bá trên inte.

Đương nhiên, trên mạng cũng có tiếng nói cá biệt chỉ trích An Tại Đào làm náo động vân vân. Nhưng cho dù thế nào, điều này đối với An Tại Đào mà nói, cuối cùng là một lần ngẫu nhiên, một nhạc đệm nhỏ bé không đáng kể trong kiếp sống quan trường của hắn.

Hoặc là nói, đây xem như một ký ức sâu sắc độc đáo nào đó lưu lại cho người Quy Ninh, trước khi hắn rời khỏi Quy Ninh.

Tin tức trên mạng nóng vài ngày liền bình ổn, dần dần trở về bình tĩnh. Làm Bí thư Thành ủy đầu tiên khi Quy Ninh bỏ huyện đổi thành phố, trong mấy tháng tiếp theo An Tại Đào cũng không có động tĩnh quá lớn, hết thảy như cũ, xây dựng thành phố Quy Ninh mới tiếp tục tiến về phía trước trên quỹ đạo bình thường.

Người Quy Ninh cũng không biết, vị Bí thư Thành ủy trẻ tuổi gây ra cho họ rất nhiều niềm vui bất ngờ này, sắp rời khỏi Quy Ninh đi tới một sân khấu cao hơn và một cương vị hoàn toàn mới.

Sắp tới cuối năm 2002, Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy trước tiên đến khảo sát bộ máy chính quyền Đang rủy Quy Ninh. Ngày 14 tháng 12, khảo sát cán bộ chấm dứt. Đúng lúc này, ở thành phố truyền tới một tin tức khiến quan trường quy ninh chấn động và bất ngờ ----

Một Phó Chủ tịch thành phố Phòng Sơn lui về tuyến hai, Bí thư Thành ủy Quy Ninh sắp được Tỉnh ủy Đông Sơn đề bạt làm Phó Chủ tịch Thành phố.

Đối với rất nhiều cán bộ Quy Ninh mà nói, tin tức này quả thật rất đột nhiên, rất bất ngờ, nhưng phần lớn là hâm mộ, thậm chí là ghen tị.

Trong lòng mọi người, vừa mới bỏ huyện đổi thành phố thành công, An Tại Đào hẳn là ở lại Quy Ninh hai năm, nhưng hiện giờ lại thăng chức mà đi --- Phó Chủ tịch thành phố không tới 30 tuổi, sau này chưa chắc không có, nhưng nhất định trước đó chưa có?


/498

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status