Quan Thanh

Chương 383: Tân Chủ tịch thành phố đến nhận chức

/498


Cái gọi là rút dây động rừng, trong quan trường càng biểu hiện rõ ràng hơn nữa. Trong lòng An Tại Đào hiểu rất rõ, chiêu độc này của hắn, chắc chắn khởi động hiệu ứng cánh bướm (1), nhưng rốt cuộc nó sẽ mang đến sự thay đổi sâu xa đến mức nào cho quan trường thành phố Phòng Sơn, tạm thời hắn chưa nghĩ đến. Mà trên thực tế, dường như cũng không cần suy nghĩ nhiều quá, nghĩ nhiều cũng vô ích.

Ở rất nhiều thời điểm, hắn hoặc là có thể lựa chọn yên lặng làm một cía đòn bẩy, nhưng hắn còn chưa có tự đại đến mức tự cho là có khả năng khuấy động toàn bộ quan trường. không có cái khả năng đó, hắn chỉ có thể cam tâm làm một cái điểm tựa nho nhỏ đủ để thay đổi toàn bộ đại cục.

Giống như hắn suy đoán, khi Lý Nam- con của Lý Đại Niên đến tỉnh tạm giữ chức, Lý Đại Niên đích thân gọi điện cho Bí thư Tỉnh uỷ Tiếu và Chủ tịch tỉnh Trần Nguyên Cương, tuy rằng chỉ hời hợt khách sáo nói vài câu, nhưng trong đó ẩn chứa ý tứ như thế nào không cần nói cũng biết.

Lý Nam đã đến, cùng với quan hệ giữa Lý Nam và Trương Nhiên-con gái Trương Thắng Lợi , chợt khiến phần lớn lãnh đạo ở tỉnh thay đổi suy nghĩ. Về điểm này Trương Thắng Lợi không cho là chuyện lớn lao gì, dù con gái ông dù có tiếp cận được với Lý Đại Niên-người tâm phúc của Triệu lão, thì kế tiếp cũng không giải quyết được gid.

Chuyện này thật ra rất đơn giản. Không ai lại vì Trương Thắng Lợi mà đắc tội với Lý Đại Niên-tâm phúc của ông Triệu. Không đáng, tuyệt đối là không đáng. Cho nên nói, tuy rằng chiêu này của An Tại Đào nhìn qua có chút buồn cười, thật ra là rất hiệu quả. Nếu ví “chuyện không may” của Trương Thắng Lợi là một đám cháy nổi lên trong quan trường thành phố và tỉnh, thì Lý Đại Niên tuyệt đối là một bình chữa lữa vô cùng hiệu quả.

Nếu chuyện của Trương Thắng Lợi không giải quyết được gì, như vậy, vị trí của Chủ tịch thành phố Phòng Sơn là vị trí nơi đầu sóng ngọn gió, không thể tiếp tục bỏ trống. Mà rõ ràng là nếu vụ của Trương Thắng Lợi được kết luận là “Điều tra nhưng không tìm được chứng cứ”, thì Đan Tân Dân và Âu Dương Khuyết Như- hai người âm thầm đâm dao sau lưng Trương Thắng Lợi sẽ rất mất uy tín trước lãnh đạo Tỉnh uỷ.

Những thay đổi đến dồn dập như nước chảy thành sông, lại quá đột ngột khiến cho Đan Tân Dân và Âu Dương Khuyết Như căn bản là không có kịp phản ứng. Ngay cả Bí thư Thành uỷ Trương Bằng Viễn cũng không ngờ, hôm nay Tỉnh uỷ liền trực tiếp điều một Chủ tịch thành phố “nhảy dù” xuống.

Người được chọn là Chủ tịch thành phố là do các Chủ tịch tỉnh đề nghị, mặt khác, tuy trong số các Uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ có người phản đối, ví dụ như Phó bí thư Ma, nhưng ngoiag dự đoán của mọi người Bí thư Tỉnh uỷ Tiếu lại trực tiếp tỏ thái độ, đồng ý với đề nghị của Trình Nguyên Cương.

Đây là lần đầu tiên kể từ sau khi nhậm chức, Bí thư Tiếu đồng ý với đề nghị của Chủ tịch Trình. Tiếu Tác Niên vừa tỏ thái độ, nhóm người Trần Cận Nam lập tức cũng tỏ thái độ, Phó bí thư Ma thấy sự việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể mặc kệ.

Trong đại lễ đường cơ quan Thành uỷ, các lãnh đạo của các cơ quan trực thuộc thành phố và các lãnh đạo Đảng các quận huyện ngồi chật kín. Theo lệ thường, trên đài chủ tịch chỉ có Bí thư Thành uỷ Trương Bằng Viễn và một Phó trưởng ban Ban tổ chức cán bộ tỉnh uỷ Trương, một Trưởng phòng Ban tổ chức cán bộ tỉnh uỷ cùng với Chủ tịch thành phố tới nhậm chức.

Vị chủ tịch thành phố “nhảy dù” tới này không ngờ lại là phụ nữ, nhìn qua khoảng chừng hơn ba mươi, rất thanh tú, rất trẻ trung, điều này làm cho các cán bộ thành phố Phòng Sơn đều bất ngờ.

Dưới đài, sắp xếp theo trình tự là các lãnh đạo thành phố, sau đó là các nhân vật số một Đảng uỷ các quận huyện, rồi đến các cơ quan, đơn vị trực thuộc thành phố, sau cùng là các lãnh đạo các doanh nghiệp lớn ở Phòng Sơn.

Trương Hân ngồi trong đám cán bộ cấp Cục của huyện, sắc mặt hơi u ám. Y cũng có phần bất ngờ, sau khi đến thành phố mới biết là Tỉnh uỷ tuyên bố bổ nhiệm tân Chủ tịch thành phố. Điều này cho thấy, rõ ràng là Đan Tân Dân và Âu Dương Khuyết Như hoàn toàn không diễn, mà như vậy thì những cố gắng của y trước đó cũng hoàn toàn tan thành bọt nước.

Tại sao lại như vậy? Trương Hân nghĩ không ra. Đương nhiên, y không thể nào nghĩ ra được một loạt những thay đổi này không ngờ là do An Tại Đào ở phía sau bức màn bí mật thúc đẩy.

Y theo bản năng liếc về phía An Tại Đào đang ngồi cách đó không xa. Sắc mặt An Tại Đào rất bình tĩnh. Lúc nãy, ngay trước khi Thành uỷ mở cuộc họp, hắn đã gặp Lận Nhiên.

Lận Nhiên vừa thấy An Tại Đào, vẻ mặt kích động và hưng phấn đến nỗi làm cho người ta cảm thấy nghi ngờ không biết có phải cô định vồ lấy An Tại Đào mà hôn không.

Kết quả như vậy, nhà họ Trương rất vừa lòng, riêng đối với An Tại Đào đương nhiên là mang ơn. Mà kế giải vây của An Tại Đào khiến Lận Nhiên sau khi biết được cũng phải sững sờ. Tối hôm qua, nói chuyện với em gái chồng cả đêm, cô gần như không thể tin được vào lỗ tai của chính mình. An Tại Đào không ngờ có thể tạo được quan hệ với Lý Đại Niên, điều này thật là khó tin nổi. Lúc này khuôn mặt của Lận Nhiên ửng hồng nhìn An Tại Đào, trong lúc nhất thời một câu cũng không nói lên lời.

Thật lâu sau, Lận Nhiên mới khẽ nói:

- Bí thư An, tôi phải làm sao để cảm tạ anh được?

An Tại Đào cười thản nhiên, bưng ly rượu vang đỏ trên bàn uống một hơi cạn sạch:

- Lận Nhiên, cô không cần phải cảm tạ tôi…Khi nào gặp Chủ tịch Trương, xin cho tôi gửi lời hỏi thăm bác ấy. Chờ thêm một thời gian nữa, tôi sẽ đến tận nơi thăm hỏi lãnh đạo, để lãnh đạo an tâm dưỡng bệnh, dù sao sức khoẻ là trên hết.

Nói xong, An Tại Đào đứng dậy muốn đi, Lận Nhiên theo phản xạ của đứng lên, nắm lấy cánh tay An Tại Đào, An Tại Đào thản nhiên nhìn cô một cái, Lận Nhiên không ngờ hơi sợ hãi, buông tay An Tại Đào ra, mặt lúc đỏ, lúc trắng.

An Tại Đào mỉm cười, gật đầu, rồi quay đầu bước đi. Lận Nhiên đứng đó nhìn theo bóng dáng An Tại Đào, vẻ mặt liên tục biến đổi, cũng không biết đang suy nghĩ gì.



- Bí thư An, tân Chủ tịch thành phố còn rất trẻ…

Trương Siêu hạ giọng nói.

An Tại Đào cười, nhìn lên Bí thư Thành uỷ Trương Bằng Viễn đang phát biểu trên đài chủ tịch, khẽ nói:

- Hình như tôi nhận ra cô ấy, nếu tôi không lầm, cô ấy hẳn là Uỷ viên thường vụ Thành uỷ thành phố Tân Hải, Bí thư Thành Đoàn Đông Phương Du.

- Hoá ra là lãnh đạo đi lên từ hệ thống Đoàn, bảo sao không trẻ như vậy.

Trương Siêu khẽ đáp, không nói thêm nữa, quay đầu lẳng lặng nhìn lên đài, tập trung tinh thần nghe Trương Bằng Viễn nói.

Thật ra trong lòng An Tại Đào cũng hơi bất ngờ, về cô Đông Phương Du này, hắn cũng có biết một chút, lúc hắn kết hôn, cô có tham dự hôn lễ của hắn. Trước kia cô là Phó bí thư Đoàn Tỉnh uỷ, một năm rưỡi trước đây, cô trao quyền cho cấp dưới đến Tân Hải làm Uỷ viên thường vụ Thành uỷ kiêm Bí thư thành Đoàn. Bây giờ, chưa đến hai năm liền được thăng chức, tốc độ thăng chức cực nhanh làm người ta phải chắc lưỡi. Nếu hắn không lầm thì năm nay cô mới 36 tuổi.

Bài diễn văn chào mừng của Trương Bằng Viễn, thật ra hơi run run, loại phát biểu dạo đầu này vốn chính là dùng lời nói đơn giản để làm sáng tỏ tình hình, nhưng ông ta cứ nói một cách qua loa, thế nên Phó trưởng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh uỷ Trương cảm thấy không kiên nhẫn nổi.

Tất cả mọi người đều hơi buồn bực, chỉ có An Tại Đào hiểu được, đây là Trương Bằng Viễn mượn cớ để trải nỗi lòng. Theo An Tại Đào suy đoán thì việc Đông Phương Du đến nhận chức, đối thủ của cô là Trương Bằng Viễn cũng bất ngờ, trước đó hẳn là Tỉnh uỷ cũng không báo trước cho ông ta.

Không chỉ là đột ngột, Đông Phương Du là do Chủ tịch tỉnh Trình đề cử, ý nghĩa của điều này không cần nói cũng biết. Có một nữ Chủ tịch thành phố trẻ tuổi có hậu thuẫn vững chắc như vậy trong bộ máy lãnh đạo thành phố, trong lòng Trương Bằng Viễn chắc chắn là cảm thấy không thoải mái.

- Các đồng chí, kế tiếp xin hoan nghênh tuyên bố bổ nhiệm của Phó trưởng Ban tổ chức cán bộ tỉnh uỷ Trương.

Rốt cuộc cũng kết thúc những lời “xã giao” của mình, đưa mi-crô cho Phó trưởng ban Trương đã chờ đợi từ nãy giờ.

Phó trưởng ban Trương là một người đàn ông hói đầu, không cao nhưng toát ra một vẻ rất trầm tĩnh, khuôn mặt tròn luôn lộ vẻ tươi cười, thoạt nhìn làm người ta có cảm giác dễ gần nhưng nhìn kỹ thì cảm thấy người này lòng dạ rất sâu.

- Các đồng chí Phòng Sơn, trước tiên xin cảm tạ bài diễn văn đầy thịnh tình của Bí thư Trương, ha ha.

Phó ban Trương cười cười:

- Đồng chí Trương Thắng Lợi vì tình trạng sức khoẻ, qua đề nghị của bản thân đồng chí ấy và sự nghiên cứu thận trọng của Tỉnh uỷ đi đến quyết định, Tỉnh uỷ đồng ý để đồng chí Trương Thắng Lợi rời vị trí công tác, về nhà dưỡng bệnh…Tỉnh uỷ và Uỷ ban nhân dân tỉnh đánh giá cao công tác của đồng chí Trương Thắng Lợi tại Phòng Sơn mấy năm vừa qua, quần chúng nhân dân Phòng Sơn cũng nhất trí tán thành…

Nói qua loa vài câu về nguyên nhân Trương Thắng Lợi rời chức vụ trước thời hạn, rồi Phó trưởng ban Trương liền đi vào vấn đề chính:

- Để đảm bảo phát triển kinh tế xã hội Phòng Sơn, củng cố sức mạnh của bộ máy Thành uỷ Phòng Sơn, Tỉnh uỷ nghiên cứu quyết định điều nhiệm đồng chí Đông Phương Du đến Phòng Sơn công tác, bổ nhiệm đồng chí Đông Phương Du làm Uỷ viên thường vụ Thành uỷ Phòng Sơn, Phó bí thư Thành uỷ, đề cử chức danh Quyền chủ tịch thành phố.

Đồng chí Đông Phương Du từng đảm nhiệm các chức vụ Chủ nhiệm uỷ ban thanh niên, Phó bí thư tỉnh Đoàn, Uỷ viên thường vụ Thành uỷ thành phố Tân Hải, Bí thư Thành đoàn Tân Hải…

Phó trưởng ban Trương cao giọng nói:

- Đồng chí Đông Phương Du trẻ trung, khoẻ mạnh, năng lực công tác tốt, trình độ lý luận chính trị cao, Tỉnh uỷ điều nhiệm đồng chí Đông Phương Du đến Phòng Sơn công tác là trải qua suy xét thận trọng…Tỉnh uỷ cho rằng đồng chí Đông Phương Du đảm nhiệm chức vụ Phó bí thư Thành ủy Phòng Sơn, Quyền Chủ tịch thành phố, là thích hợp, ổn thỏa Tỉnh ủy hy vọng, đồng chí Đông Phương Du có thể mau chóng bắt tay vào công tác, hoà nhập vào bộ máy lãnh đạo đoàn kết nhất trí của Uỷ ban nhân dân và Thành uỷ thành phố Phòng Sơn, cống hiến sức mình cho sự nghiệp phát triển kinh tế và xã hội Phòng Sơn…

Tiếng vỗ tay như sấm dậy, Đông Phương Du mỉm cười đứng dậy cúi chào, rồi ngồi xuống cất tiếng nói:

- Cảm tạ sự tín nhiệm của Tỉnh uỷ, cảm tạ Trưởng ban Trương và Ban tổ chức cán bộ Tỉnh uỷ đã bổ nhiệm tôi, cảm tạ Bí thư Huyện uỷ Trương và các đồng chí ở thành phố…

Có thể đến Phòng Sơn công tác, tôi cảm thấy trách nhiệm của mình rất trọng đại, áp lực rất lớn. Chủ tịch thành phố là một chức vụ lại là một trách nhiệm, một nghĩa vụ. Đảng và nhân dân giao cho tôi trọng trách này, để tôi được làm một công bộc tốt cho nhân dân, tạo phúc cho xã hội, lựa chọn duy nhất đúng đắn của tôi là phải thật chân thành, cụ thể trong công việc, trung thành với nhân dân, cùng đồng chí cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng, bản thân chăm chỉ chuyên cần, cố gắng làm hết phận sự của mình, nghiêm túc thực hiện chức trách, tạo lập thành tích để báo đáp sự quan tâm của Đảng, sự tín nhiệm của tổ chức và sự uỷ thác của nhân dân, để cho Tỉnh ủy, Thành ủy yên tâm, khiến cho toàn bộ thành phố nhân dân hài lòng.

Ở đây, tôi trịnh trọng hướng Thành ủy cùng toàn bộ nhân dân thành phố bày tỏ. Thứ nhất phải làm một Chủ tịch thành phố chuyên cần, phải nắm chắc thời cơ, cải cách phương pháp làm việc, đẩy mạnh phát triển, làm nhân dân giàu mạnh, nhất thiết phải nỗ lực công tác. Tôi sẽ tiếp tục không ngừng học tập, cố gắng đề cao năng lực, trình độ của mình. . . Thật sự đem hết tâm tư mưu cầu phát triển, đem nhiệt tình xây dựng, đem hết sức lực giải quyết những vấn đề khó khăn, kiên trì dân chủ tập trung hợp mưu hợp sức, từng bước từng bước giải quyết vấn đề, thực hiện chu đáo mỗi một công tác được giao, từng bước tiến lên, từng bước tăng cường và phát triển sự tin tưởng.

Thứ hai, phải làm một Chủ tịch thành phố gần dân, vì dân. Nỗi khổ của dân, nỗi lo của dân, sự oán trách của dân khiến tôi cảm thấy sâu sắc trọng trách trên vai mình, không thể né tránh. Tôi tăng cường ý thức và tôn chỉ, giữ vững nguyên tắc lấy dân làm gốc, dân sinh làm trọng, thực hiện tốt, phát triển tốt, bảo vệ lợi ích căn bản của quảng đại quần chúng nhân dân, chú ý lắng nghe ý kiến của quần chúng, thật sự quan tâm sự khó khăn của họ, cố gắng giải quyết những vấn đề nhân dân quan tâm nhất, một cách trực tiếp nhất, thực tế nhất, đặc biệt là những vấn đề khó khăn trong cuộc sống và sinh hoạt của nhân dân. Cố gắng cải thiện dân sinh, chú ý hoà giải mâu thuẫn, tranh chấp, toàn lực giữ gìn xã hội ổn định, để cho cải cách và phát triển mang lại càng nhiều thành quả cho quảng đại quần chúng nhân dân.

Thứ ba, phải làm một Chủ tịch thành phố liêm khiết. Người xưa nói, thông thường, đối với quan lại điều khó khăn nhất là công tâm và liêm chính.

Là Chủ tịch thành phố trong thời đại mới, đối với trách nhiệm, công tâm cùng liêm khiết, càng phải nhận thức tỉnh táo hơn, càng tự giác theo đuổi công tâm liêm chính, càng phải mẫu mực hơn.

Đông Phương Du ở trên đài mỉm cười từ tốn mà nói, không cần nhìn giấy, mà lại có thể liên tục nói những lời “khách sáo” như thế, đồng thời câu chữ lại rõ ràng, khúc triết, “đối trận” rất tinh tế, cho thấy người phụ nữ này trình độ không thấp. Ít ra, trình độ lý luận và trình độ diễn thuyết không thấp.

Người phụ nữ này không đơn giản! Các quan chức lớn nhỏ của thành phố Phòng Sơn ngồi dưới đài nghe giọng nói mặc dù không quá cao nhưng dễ nghe của Đông Phương Du, trong đầu đều hiện lên ý niệm như vậy.

- Ngồi mà nói suông , không bằng bắt tay vào làm. Tôi nhất định lấy hành động thực tế của chính mình báo đáp lại sự tín nhiệm và kỳ vọng của tổ chức và của các đồng chí đối với tôi. Xin mọi người ủng hộ tôi, trợ giúp tôi, giám sát tôi. Cám ơn mọi người!

Đông Phương Du chuyển vấn đề và kết thúc bài phát biểu của mình.

- Khụ khụ!

Trương Bằng Viễn ho khan hai tiếng, cao giọng nói:

- Các đồng chí, chúng ta hãy nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh đồng chí Đông Phương Du đến với thành phố chúng ta!

Lại một tràng pháo tay như sấm dậy, trên khuôn mặt thanh tú của Đông Phương Du lại hiện lên nụ cười, cô lại đứng dậy hướng xuống dưới đài cúi chào.

Trương Bằng Viễn lại nói tiếp:

- Các đồng chí, nhân dịp này, tôi xin nói thêm mấy câu đơn giản. Đồng chí Trương Thắng Lợi phải rời khỏi chức vụ trước thời hạn, là người cùng đồng chí Trương Thắng Lợi công tác nhiều năm với cương vị Bí thư Thành ủy, bản thân tôi hết sức tiếc nuối. Sự ra đi của đồng chí Trương Thắng Lợi là tổn thất lớn nhất của thành phố chúng ta... Sau khi đồng chí Trương Thắng Lợi rời khỏi công tác, ở thành phố truyền ra một số lời đồn, khiến một số đồng chí không an tâm công tác, hoang mang lo lắng, gây rất nhiều bất lợi cho sự đoàn kết, đối với chuyện này, Thành ủy hết sức đau lòng!

Đồng chí Đông Phương Du được điều đến Phòng Sơn công tác là sự ủng hộ và khẳng định của Tỉnh uỷ và Uỷ ban nhân dân tỉnh đối với Phòng Sơn…Các đồng chí, chúng ta nhất định phải kiên trì đoàn kết, phấn đấu. Phải đoàn kết chặt chẽ xung quanh Thành uỷ, toàn bộ các thành viên bộ máy phải quan tâm lẫn nhau, tôn trọng lẫn nhau, che chở, thông cảm cho nhau, trao đổi tin tức với nhau, dựa vào lực lượng và trí tuệ tập thể, phát huy tính tích cực, thông qua sự nỗ lực chung của tất cả mọi người, tạo thành một nguồn lực mạnh mẽ làm cho thành phố Phòng Sơn hưng thịnh.

Các đồng chí, chúng ta cần chăm chỉ và thật thà, làm quan thanh bạch. Khiêm tốn học tập đồng chí, học tập quần chúng, học tập sách vở, học tập thực tiễn. Có quyền lực trong tay, quyết không lợi dùng quyền thế để mưu lợi riêng, nghiêm khắc tuân thủ xây dựng các quy định làm trong sạch hoá bộ máy nhà nước. Phải tiến thêm một bước phát triển đổi mới một cách cụ thể, tạo được hiệu quả thiết thực…Bước tiếp theo, Thành uỷ sẽ triển khai hoạt động chỉnh đốn tác phong tư tưởng trong phạm vi toàn thành phố…

Trương Bằng Viễn ở trên đài chủ tịch cao giọng nói xong, vẻ mặt rõ ràng hơi kích động và nghưng trọng. Trên đài, tuy Đông Phương Du vẫn giữ nét mặt tươi cười, nhưng trong lòng thì âm thầm cân nhắc dụng ý thật sự trong những lời phát biểu của Trương Bằng Viễn, tuy rằng cô không thật sự hiểu rõ tình hình Phòng Sơn, nhưng có nghe được , dường như trong khoảng thời gian trước khi mình đến nhận chức và sau khi Trương Thắng Lợi rời khỏi chức vụ, quan trường Phòng Sơn có chút lộn xộn.

Dưới đài, sắc mặt Đan Tân Dân và Âu Dương Khuyết Như hết sức khó coi. Mục đích của bọn họ không đạt được, trên tỉnh điều đến một Chủ tịch thành phố, mà vị trí quyền lực của Trương Bằng Viễn không có bất cứ thay đổi nào. Không cần nghi ngờ, với sự ủng hộ hết mình của Phó bí thư Ma và Trần Cận Nam, hai vị quan chức cao cấp của Tỉnh uỷ, sau này Trương Bằng Viễn sẽ càng trở nên mạnh mẽ và cứng rắn.

Hai người ngày sau sẽ càng trở nên gian nan. Dưới đài, một số lãnh đạo thành phố, đã bắt đầu liếc nhìn hai người bằng ánh mắt vui sướng khi người gặp hoạ, ddief này làm cho hai người càng cảm thấy thêm khó chịu và lo sợ bất an.

Sau khi hội nghị bổ nhiệm kết thúc, lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đương nhiên là phải mở tiệc thết đãi Đông Phương Du.

Chiều nay hội nghị kéo dài hơi lâu, khi kết thúc đã là hơn 5 giờ, sắc trời bắt đầu tối dần. Phòng Sơn sắp bước vào mùa đông,thời tiết dần dần rét lạnh, gió Bắc thổi vô tình, không khí lạnh lẽo tràn ngập toàn thành phố.

An Tại Đào ngồi trên xe chạy về huyện. Trên đường, hắn biết xe của Trương Hân đi theo sau xe mình, thậm chí còn gọi điện cho hắn, nhưng An Tại Đào không bắt máy.

Sáng hôm sau, lúc đi làm An Tại Đào không dùng xe, mà đi bộ tới cơ quan Huyện uỷ. Hắn chậm rãi đi vào toà nhà cơ quan, tiến về phía phòng làm việc của mình. Tren đường đi, không ít cán bộ cơ quan đều kính cẩn chào hỏi hắn, An Tại Đào vẫn như thường ngày mỉm cười ôn hoà đáp lại, thoạt trông không có gì thay đổi. Thế nhưng, một vài người mẫn cảm, lại cảm thấy trong nụ cười điềm tĩnh của An Tại Đào có mang chút gì đó lạnh lùng, giống như hơi thở giá lạnh của ngày hôm nay.

Đồng Hồng Cương bước ra khỏi cửa đón An Tại Đào, mỉm cười:

- Bí thư An, ngài đã tới!

An Tại Đào gật đầu, chợt nhẹ nhàng mỉm cười:

- Lão Đồng, anh lên phòng làm việc của tôi một chút.

Đồng Hồng Cương trong lòng rung mình, vội vàng kính cẩn theo sát An Tại Đào vào văn phòng của hắn.

(1) Hiệu ứng cánh bướm: (tiếng Anh: Butterfly effect) là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc (sensitivity on initial conditions). Vốn được sử dụng ban đầu như một khái niệm khoa học đơn thuần, hiệu ứng cánh bướm sau đó đã được nhắc đến nhiều lần trong văn hóa đương đại, đặc biệt là trong các tác phẩm có đề cập tới quan hệ nhân quả hoặc nghịch lý thời gian.

Năm 1972, nhà khí tượng học và chuyên gia về lý thuyết hỗn loạn Edward Norton Lorenz đã giới thiệu trước Hiệp hội phát triển khoa học Hoa Kỳ (American Association for the Advancement of Science) một bài nói chuyện có tựa đề Predictability: Does the Flap of a Butterfly's Wings in Brazil Set off a Tornado in Texas? (Tính dự đoán được: Liệu con bướm đập cách ở Brasil có thể gây ra cơn lốc ở Texas?). Trước đó vào năm 1961, trong khi mô phỏng một dự đoán về thời tiết trên máy tính, Lorenz đã lỡ nhập số liệu là số thập phân 0,506 thay vì 0,506127 như dự định, và do đó đã thu được kết quả dự đoán thời tiết hoàn toàn khác biệt so với tính toán ban đầu. Từ kết quả này Lorenz đã đề cập tới sự ràng buộc chặt chẽ của hệ vật lý đối với các điều kiện ban đầu trong bài nói chuyện. Theo đó một cái đập cánh của con bướm nhỏ bé có thể gây ra sự thay đổi (dù rất nhỏ) trong điều kiện gốc của hệ vật lý, dẫn đến kết quả là những thay đổi lớn về thời tiết như cơn lốc tại một địa điểm cách nơi con bướm đập cách hàng vạn km. Cũng theo Lorenz thì tỉ lệ động năng giữa một cái đập cánh của con bướm với toàn bộ cơn lốc là quá nhỏ, vì thế con bướm chỉ có vai trò không đáng kể trong những tính toán lý thuyết hỗn loạn cho hệ vật lý, nói cách khác thì nếu một cái đập cánh của con bướm có thể gây ra cơn lốc, thì một cái đập cánh khác cũng có thể dập tắt nó, và bên cạnh cái đập cánh của con bướm thì còn có vô vàn hoạt động khác có động năng đáng kể hơn rất nhiều có thể ảnh hưởng tới thời tiết.


/498

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status