Bốn câu hỏi liên tiếp nện xuống, khiến Từ Hàng nhất thời bí lời, phẫn nộ cười cười, quả thật bọn họ không quen biết, chỉ là đã từng thấy mặt, là anh ta tự làm mình mất mặt, nhưng dễ dàng buông tha cũng không phải là phong cách của anh ta: Một lần thì lạ, hai lần là quen, làm người phải có lòng khoan dung, Trưởng Tôn tiểu thư thiện lương xinh đẹp như vậy sao nỡ lòng làm khó người khác đúng không?
Nghe xong, Trưởng Tôn Ngưng cười cười, nụ cười sáng lạng như một đóa hoa tường vi tỏa hương mê hoặc, thiện lương? Thật hài hước, sống hai đời, lần đầu tiên có người dùng cái từ này để hình dung cô, thật sự không biết đang nói cô ngây thơ hay là dối trá. mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dd lequydon
Là bọn họ đuối lý, nên nói xin lỗi.
Theo tiếng nói cô nhìn sang, người nói là Thuộc Ninh, không ngờ anh ta lại
Nghe xong, Trưởng Tôn Ngưng cười cười, nụ cười sáng lạng như một đóa hoa tường vi tỏa hương mê hoặc, thiện lương? Thật hài hước, sống hai đời, lần đầu tiên có người dùng cái từ này để hình dung cô, thật sự không biết đang nói cô ngây thơ hay là dối trá. mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dd lequydon
Là bọn họ đuối lý, nên nói xin lỗi.
Theo tiếng nói cô nhìn sang, người nói là Thuộc Ninh, không ngờ anh ta lại
/101
|