Ngày hôm sau, Trưởng Tôn Ngưng vừa ngủ dậy đã là 10 giờ rưỡi. Mới vừa rửa mặt xong, chuẩn bị xuống lầu ăn cái gì đó đã nhận được điện thoại của Trưởng Tôn Hoài An, nói là buổi tối có thể tập hợp đầy đủ người. Trưởng Tôn Ngưng bảo ông ta dẫn tất cả mọi người đến 'nhà hàng Thảo Nguyên Phong Toàn Dương ', còn lại cô để sắp xếp. Thảo nguyên Phong Toàn Dương là quán rượu đặc sắc nổi tiếng nhất huyện Dương Nhạc, rất được những những vị quan chức này yêu thích, mời khách ở đó là lựa chọn thích hợp nhất không thể nghi ngờ.
Lấp đầy bụng xong, vốn định tới 'quán Toàn Dương ' chuẩn bị sắp xếp trước, lúc này lại nhận được điện thoại của Tần Ngũ, ông ngỏ lời sẵn lòng đi theo Trưởng Tôn Ngưng. Trưởng Tôn Ngưng hơi cảm thấy bất ngờ, không nghĩ tới ông ấy sẽ đưa ra quyết định nhanh như vậy, không hổ là người xuất thân từ binh đoàn đặc chủng, dứt khoát quyết đoán, mạnh mẽ vang dội. Trưởng Tôn Ngưng vui vẻ, lại trả hết nợ nần cho ông ấy dựa theo giao hẹn lúc trước, tổng cộng ba vạn 3000 nguyên. Đối với Tần Ngũ mà nói, đây là con số thiên văn, nhưng đối với Trưởng Tôn Ngưng lúc này mà nói quả thực chỉ như chín trâu mất sợi lông - không đáng kể. Nếu dùng số tiền này, mua được người trợ thủ khiến mình thuận mắt lại yên tâm, như thế xem như nó cũng có giá trị.
Tần Ngũ biết ơn, Trưởng Tôn Ngưng cũng không nói thêm với ông nữa, trực tiếp báo cho ông ấy buổi tối đến quán 'Thảo nguyên Phong Toàn Dương ' sớm một chút hội hợp với mình, tiện đà sắp xếp trước.
Không tới năm giờ, Tần Ngũ đã tới rồi, ông thay đổi phong cách cả người mặc trang phụ thoải mái màu đen, tóc tai chỉnh tề, râu cạo sạch sẽ, cả người mười phần phấn chấn, giống như trẻ hơn cả mười tuổi.
Chú Tần, lúc chú tuổi còn trẻ chắc chắn mê đảo cả một mảng lớn người đẹp đó! Trưởng Tôn Ngưng không nhịn được nói đùa chế nhạo Tần Ngũ.
Cô thích yên tĩnh, nhưng cũng không phải người mặt than (người ít biểu lộ cảm xúc, thường chỉ có một vẻ mặt), trái lại chính là kiểu người chuyên môn gặp người nói người tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, nếu không trước kia sao có thể được xưng hô là 'Thiên diện Tử Thần'? Nếu Tần Ngũ là người cộng sự muốn hợp tác lâu dài do cô lựa chọn, cô hi vọng giữa bọn họ sẽ có một bầu không khí sung sướng thoải mái.
Tiểu Ngưng, cháu cũng đừng đùa cợt lão già trung niên như chú chứ, những thứ này không phải đều vì sợ làm mất mặt cháu sao. Tần Ngũ bị nói có chút xấu hổ, gãi gãi đầu.
Chú Tần trăm ngàn lần cũng đừng tự coi nhẹ mình, chú vẫn còn trong độ tuổi cường tráng dồi dào lực mạnh mẽ, chuyện về sau còn phải dựa vào chú bỏ ra nhiều tâm tư hơn nữa. Trưởng Tôn Ngưng coi như là chích ngừa sớm cho ông, để bản thân ông có thể chuẩn bị tâm lý trước.
Bị con bé như cháu nhìn trúng, chú Tần tôi đây tự nhiên dốc hết toàn lực là được. Cũng đừng chế nhạo chú, cháu mới đúng là người đẹp hiếm có trên trời khó thấy, trên mặt đất khó tìm. Lúc không hóa trang giống như hoa sen mới nở, trang điểm xong rồi lại giống như cây tường vi thơm ngát diêm dúa lẳng lơ, sức quyến rũ không thể đỡ đó!
Tần Ngũ là người có tính cách phóng khoáng, sảng khoái, sau khi quen thuộc với Trưởng Tôn Ngưng, cũng không hề nói chuyện câu nệ nữa, hi hi ha ha giống bạn già đã làm bạn nhiều năm mang theo sự yêu thương của bậc cha chú. Điểm ấy khiến Trưởng Tôn Ngưng hơi có chút vui mừng, nếu bởi vì ông ấy thiếu ân tình của cô mà khúm núm khắp nơi, thì thực sự phải suy xét thay đổi người rồi.
Vậy thì mượn lời hay của chú Tần, hi vọng chuyện đêm nay có thể thành công mỹ mãn. Nhưng mà, bốn chữ 'người đẹp hiếm có' này cháu không thích, hồng nhan bạc mệnh, đại hung (một từ chỉ số mệnh không tốt trong bói toán), không tốt. Nhưng nếu chú gọi là tiểu yêu nữ, cháu sẽ rất vui vẻ đó. Diễn đàn lê qý đôn.
Cháu đó! Tần Ngũ chỉ Trưởng Tôn Ngưng, sang sảng cười ha hả.
Hai người tán gẫu xong, cũng đã nhanh chóng đến sáu giờ tối, Trưởng Tôn Hoài An đúng hẹn dẫn người vào phòng lớn bao số 1. Bên trong phòng bao trang hoàng rất có phong cách, hơi thở mạnh mẽ hào hùng của thảo nguyên, đặc biệt bàn ăn cỡ lớn chuyên thiết kế cho những cuộc tụ họp. Thời gian lên món ăn vừa khớp, trước đó mười lăm phút, Trưởng Tôn Ngưng mới dặn dò lấy bàn tiệc Toàn Dương(cừu đủ món), mà mỗi loại đồ ăn đều ấy hai phần giống nhau như đúc.
Huyện trưởng Lý, các vị cục trưởng, mọi người cứ tùy ý ngồi, trăm ngàn lần đừng khách khí. Trưởng Tôn Hoài An bắt chuyện, mọi người lần lượt ngồi xuống.
Hoài An, không phải ông chơi bóng thua, phải mời chúng ta ăn cơm sao, hai người này là?
Những người khác cũng nghi hoặc, không ngừng đánh giá Trưởng Tôn Ngưng với Tần
Lấp đầy bụng xong, vốn định tới 'quán Toàn Dương ' chuẩn bị sắp xếp trước, lúc này lại nhận được điện thoại của Tần Ngũ, ông ngỏ lời sẵn lòng đi theo Trưởng Tôn Ngưng. Trưởng Tôn Ngưng hơi cảm thấy bất ngờ, không nghĩ tới ông ấy sẽ đưa ra quyết định nhanh như vậy, không hổ là người xuất thân từ binh đoàn đặc chủng, dứt khoát quyết đoán, mạnh mẽ vang dội. Trưởng Tôn Ngưng vui vẻ, lại trả hết nợ nần cho ông ấy dựa theo giao hẹn lúc trước, tổng cộng ba vạn 3000 nguyên. Đối với Tần Ngũ mà nói, đây là con số thiên văn, nhưng đối với Trưởng Tôn Ngưng lúc này mà nói quả thực chỉ như chín trâu mất sợi lông - không đáng kể. Nếu dùng số tiền này, mua được người trợ thủ khiến mình thuận mắt lại yên tâm, như thế xem như nó cũng có giá trị.
Tần Ngũ biết ơn, Trưởng Tôn Ngưng cũng không nói thêm với ông nữa, trực tiếp báo cho ông ấy buổi tối đến quán 'Thảo nguyên Phong Toàn Dương ' sớm một chút hội hợp với mình, tiện đà sắp xếp trước.
Không tới năm giờ, Tần Ngũ đã tới rồi, ông thay đổi phong cách cả người mặc trang phụ thoải mái màu đen, tóc tai chỉnh tề, râu cạo sạch sẽ, cả người mười phần phấn chấn, giống như trẻ hơn cả mười tuổi.
Chú Tần, lúc chú tuổi còn trẻ chắc chắn mê đảo cả một mảng lớn người đẹp đó! Trưởng Tôn Ngưng không nhịn được nói đùa chế nhạo Tần Ngũ.
Cô thích yên tĩnh, nhưng cũng không phải người mặt than (người ít biểu lộ cảm xúc, thường chỉ có một vẻ mặt), trái lại chính là kiểu người chuyên môn gặp người nói người tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, nếu không trước kia sao có thể được xưng hô là 'Thiên diện Tử Thần'? Nếu Tần Ngũ là người cộng sự muốn hợp tác lâu dài do cô lựa chọn, cô hi vọng giữa bọn họ sẽ có một bầu không khí sung sướng thoải mái.
Tiểu Ngưng, cháu cũng đừng đùa cợt lão già trung niên như chú chứ, những thứ này không phải đều vì sợ làm mất mặt cháu sao. Tần Ngũ bị nói có chút xấu hổ, gãi gãi đầu.
Chú Tần trăm ngàn lần cũng đừng tự coi nhẹ mình, chú vẫn còn trong độ tuổi cường tráng dồi dào lực mạnh mẽ, chuyện về sau còn phải dựa vào chú bỏ ra nhiều tâm tư hơn nữa. Trưởng Tôn Ngưng coi như là chích ngừa sớm cho ông, để bản thân ông có thể chuẩn bị tâm lý trước.
Bị con bé như cháu nhìn trúng, chú Tần tôi đây tự nhiên dốc hết toàn lực là được. Cũng đừng chế nhạo chú, cháu mới đúng là người đẹp hiếm có trên trời khó thấy, trên mặt đất khó tìm. Lúc không hóa trang giống như hoa sen mới nở, trang điểm xong rồi lại giống như cây tường vi thơm ngát diêm dúa lẳng lơ, sức quyến rũ không thể đỡ đó!
Tần Ngũ là người có tính cách phóng khoáng, sảng khoái, sau khi quen thuộc với Trưởng Tôn Ngưng, cũng không hề nói chuyện câu nệ nữa, hi hi ha ha giống bạn già đã làm bạn nhiều năm mang theo sự yêu thương của bậc cha chú. Điểm ấy khiến Trưởng Tôn Ngưng hơi có chút vui mừng, nếu bởi vì ông ấy thiếu ân tình của cô mà khúm núm khắp nơi, thì thực sự phải suy xét thay đổi người rồi.
Vậy thì mượn lời hay của chú Tần, hi vọng chuyện đêm nay có thể thành công mỹ mãn. Nhưng mà, bốn chữ 'người đẹp hiếm có' này cháu không thích, hồng nhan bạc mệnh, đại hung (một từ chỉ số mệnh không tốt trong bói toán), không tốt. Nhưng nếu chú gọi là tiểu yêu nữ, cháu sẽ rất vui vẻ đó. Diễn đàn lê qý đôn.
Cháu đó! Tần Ngũ chỉ Trưởng Tôn Ngưng, sang sảng cười ha hả.
Hai người tán gẫu xong, cũng đã nhanh chóng đến sáu giờ tối, Trưởng Tôn Hoài An đúng hẹn dẫn người vào phòng lớn bao số 1. Bên trong phòng bao trang hoàng rất có phong cách, hơi thở mạnh mẽ hào hùng của thảo nguyên, đặc biệt bàn ăn cỡ lớn chuyên thiết kế cho những cuộc tụ họp. Thời gian lên món ăn vừa khớp, trước đó mười lăm phút, Trưởng Tôn Ngưng mới dặn dò lấy bàn tiệc Toàn Dương(cừu đủ món), mà mỗi loại đồ ăn đều ấy hai phần giống nhau như đúc.
Huyện trưởng Lý, các vị cục trưởng, mọi người cứ tùy ý ngồi, trăm ngàn lần đừng khách khí. Trưởng Tôn Hoài An bắt chuyện, mọi người lần lượt ngồi xuống.
Hoài An, không phải ông chơi bóng thua, phải mời chúng ta ăn cơm sao, hai người này là?
Những người khác cũng nghi hoặc, không ngừng đánh giá Trưởng Tôn Ngưng với Tần
/101
|