Chuyện đã xảy ra trong hội nghị thành ủy thành phố Đông Sơn cuối cùng vẫn bị truyền ra ngoài.
- Diệp chủ tịch đúng là lợi hại, một người đỉnh ba phiếu, giỏi!
- Mấy ủy viên khác cũng không phải dùng bài trí, Lý phó bí thư lăn lộn tại Đông Sơn nhiều năm như vậy, há có thể để cho một hậu sinh vãn bối ngông cuồng như thế?
- Vậy thì rất khó nói, dù sao không phải mãnh long không quá giang, Diệp chủ tịch người ta là người có bản lĩnh, bằng không cũng sẽ không đảm nhiệm quyền chủ tịch thành phố khi còn trẻ tuổi như vậy!
- Nói tóm lại thành phố Đông Sơn sẽ không còn được bình tĩnh!
- Liên quan gì tôi, tôi chỉ muốn xem náo nhiệt mà thôi!
Trên quan trường Đông Sơn đối với việc này không ngừng xôn xao nghị luận.
Quan trường đấu tranh, tuy rất nhiều người đều xem không hiểu, nhưng việc này cũng không ảnh hưởng một ít nghiên cứu phỏng đoán, sau đó đưa ra phán đoán của mình, tỷ như rốt cục là gió đông áp đảo gió tây, hay là gió tây đẩy ngã gió đông.
Thông qua đủ loại con đường tin tức này cũng bị truyền tới Tỉnh ủy.
Trong hội nghị ủy viên Tỉnh ủy, quyền chủ tịch tỉnh Long Chính Tiết thuận tiện nhắc tới việc này.
- Tôi nghe nói cán bộ thành phố Đông Sơn đối với đồng chí Diệp Khai hình như có rất nhiều bất mãn.
Long Chính Tiết tỏ vẻ:
- Gần đây nghe nói đồng chí Diệp Khai trong hội nghị ủy viên thành ủy đã một người đại diện ba phiếu ủy viên, điều này thật sự làm mọi người không cách nào lý giải.
- Cách nói này có vẻ không thỏa đáng đi?
Có người lập tức đưa ra dị nghị:
- Sự tồn tại của hội nghị thường ủy chính là vì biểu hiện ra dân chủ chế, nếu một người đại diện ba phiếu thì chẳng khác gì xem thường chế độ hiện hành, tôi cho rằng cách làm của đồng chí Diệp Khai trong vấn đề này thật sự là làm người không hài lòng.
- Chuyện này khó mà nói…
Bí thư Ban kỷ luật thanh tra Tần Phương Trần biểu thị ý kiến bất đồng:
- Đồng chí Diệp Khai đi tới Đông Sơn công tác là do Tỉnh ủy phân cong, ký thác kỳ vọng. Tình huống địa phương công tác nơi ấy xác thực khá nghiêm trọng, bí thư thành ủy khuyết chức, tiền nhiệm chủ tịch thành phố xảy ra vấn đề, hiện tại ủy viên thành ủy, phó chủ tịch thường vụ thành phố cũng gặp phải kết cục song quy, thậm chí ở tại Đông Sơn còn gặp phải tình trạng bị hạ độc mưu sát uy hiếp tính mạng an toàn, điều này đã nói rõ vấn đề tại Đông Sơn vô cùng tệ hại, phải áp dụng biện pháp quả quyết mới có thể giải quyết vấn đề! Cho nên ở thời kỳ đặc thù, đồng chí Diệp Khai dùng thủ đoạn đặc thù tôi cho rằng là điều hợp lý!
- Tần bí thư nói vậy tuy có đạo lý, nhưng cẩn thận cân nhắc một chút sẽ phát hiện bên trong có lỗ thủng…
Một ủy viên Tỉnh ủy khác tỏ thái độ:
- Chế độ là chế độ, là điểm mấu chốt, không thể khiêu khích, đồng chí Diệp Khai có thể ở trong phạm vi chức quyền áp dụng thủ đoạn tất yếu để giữ gìn cục diện đoàn kết an ổn cán bộ Đông Sơn, nhưng tuyệt đối không thể làm ra chuyện khác người kiểu như vậy, đây là chà đạp chế độ. Tôi cho rằng là không thể làm, không thể dễ dàng tha thứ!
- Chế độ xác thực là không thể chà đạp, nhưng theo tôi biết với chế độ hiện hành mà nói, đối với cách nói của đồng chí Diệp Khai cũng không thể chối bỏ là không đúng!
Bí thư Tần Phương Trần vạch ra rõ ràng, đó là trong quy định cũng không có nói Diệp Khai ở tình huống một người kiêm ba chức lại không thể có được ba phiếu của ủy viên thường ủy.
Không có chuẩn xác vạch rõ là nghiêm cấm không được làm, thì có nghĩa là có thể làm, trên lý luận đều có thể cho rằng như thế.
Diệp Khai thân kiêm ba chức, dĩ nhiên là có được ba phiếu thường ủy, điều này rất công bình.
Dù sao loại tình huống này xác thực phi thường hiếm thấy, chỉ mới xuất hiện lần đầu tiên tại Đông Sơn mà thôi, đối với loại chuyện chưa từng xuất hiện này, nên có đãi ngộ đặc thù.
Bằng không mà nói anh dựa vào cái gì bắt buộc Diệp Khai đi gánh nặng trọng trách tới như vậy?
Đã người ta gánh chịu nổi trách nhiệm lớn như vậy, nên được hưởng quyền lợi tương ứng mới đúng.
- Trong chuyện này tôi cho rằng đồng chí Diệp Khai không có làm gì sai!
Trưởng ban tổ chức Trương Nhất Sơn bày tỏ thái độ, thái độ rất cẩn thận, nhưng ý tứ là vô cùng minh xác:
- Bởi nguyên nhân ở các phương diện, đồng chí Diệp Khai không thể không kiêm luôn ba chức, căn cứ nguyên tắc quyền lực cùng trách nhiệm ngang nhau, một chức vụ thì có một phần quyền lực, cho nên hắn yêu cầu ba phiếu thường ủy cũng không phải sai lầm. Nếu như nói bên trong có gì không đúng, đó chính là do Ban tổ chức tỉnh ủy khai triển công tác có chút sơ hở, không để mắt tới vấn đề tồn tại thực tế, tôi với tư cách trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy nên làm kiểm nghiệm!
Thái độ của Trương Nhất Sơn thật rõ ràng, chuyện đã xảy ra mọi người cảm thấy kinh ngạc, nhưng sai lầm cũng không chỉ đổ thừa cho Diệp Khai, việc này nếu đào móc sâu hơn thì tối đa phải quy cho Ban tổ chức Tỉnh ủy làm việc thiếu cân nhắc mà thôi.
Nếu có thể kịp thời phái một bí thư thành ủy cho thành phố Đông Sơn, phái tới một phó chủ tịch thường vụ Đông Sơn, việc này đương nhiên đã không còn tồn tại vấn đề, không tới mức bởi vì nhân số ủy viên thường ủy bỗng nhiên giảm bớt không thể không khiến cho Diệp Khai một người kiêm ba chức, cuối cùng gây ra chuyện chê cười như vậy.
Bất kể nói như thế nào, trong việc này Diệp Khai đã xuất lực thật lớn, bị ủy khuất, làm ra thành tích, làm ra cống hiến, không thể nói hắn phạm vài sai lầm.
Chứng kiến Trương Nhất Sơn gánh qua trách nhiệm, những người khác đương nhiên không thể tiếp tục nói thêm lời nào.
Dù sao chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, mấu chốt là phải xem anh nghĩ nó như thế nào, Trương Nhất Sơn không phải người tùy tiện nhận trách nhiệm lung tung, sau lưng của hắn chính là bí thư Nhạc Sơn, bởi vì một việc nhỏ khó xác định như vậy mà khơi mào chiến đấu trong hội nghị thường ủy, đây không phải bổn ý của mọi người.
Bởi vậy tất cả mọi người yên tĩnh trở lại.
Trong tay Long Chính Tiết cầm chén trà, một tay vạch nắp thổi nhẹ, trong nội tâm đang cân nhắc chuyện này.
Rất hiển nhiên muốn thông qua chuyện này tạo thành ảnh hưởng bất lợi gì cho Diệp Khai đoán chừng là không thể nào, bởi vì đúng như lời nói của Tần Phương Trần, đây là lỗ thủng của chế độ, bản thân Diệp Khai không thể nói đã phạm sai lầm, tối đa chỉ có thể nói hắn chui chỗ trống của chế độ mà thôi.
Mà Trương Nhất Sơn còn đi qua gánh lấy trách nhiệm, trực tiếp thừa nhận Ban tổ chức an bài phương diện nhân sự không cẩn thận, cho nên mới tạo thành cục diện một mình Diệp Khai đại diện ba phiếu thường ủy như trò đùa, việc này chỉ có thể nói là cơ duyên xảo hợp tạo thành tình huống đặc biệt, không thể nói là ai đã phạm vào sai lầm lớn.
Long Chính Tiết rất có kinh nghiệm đấu tranh, chỉ thoáng suy nghĩ một chút đã biết rõ chuyện này nên làm như thế nào.
- Nếu như vấn đề đã nằm trong phương diện nhân sự, như vậy Tỉnh ủy nên cẩn thận nghiên cứu một chút, nhanh chóng giải quyết vấn đề khuyết chức của ban lãnh đạo thành phố Đông Sơn đi!
Long Chính Tiết tỏ vẻ.
Mọi người nghe xong đối với ý kiến này không có gì phản đối.
Dù sao là một thành phố địa cấp, còn là thành phố địa cấp tương đối trọng yếu, bí thư thành ủy cùng phó chủ tịch thường vụ thành phố trường kỳ khuyết chức xác thực không phải là việc tốt, đối với việc mở rộng công tác thật sự bất lợi.
Bí thư Tần Phương Trần tuy tọa trấn Đông Sơn một thời gian, nhưng cũng không phải việc lâu dài, cho nên chuyện này nhất định phải sớm ngày giải quyết.
- Về vấn đề này chúng ta không cần lo lắng nhiều, trên Ban tổ chức trung ương vừa mới phát xuống tài liệu văn bản bổ nhiệm, nguyên bộ trưởng giáo bộ đoàn trung ương đồng chí Giang Hiểu Mai đảm nhiệm chức ủy viên thành ủy, phó chủ tịch thường vụ thành phố Đông Sơn!
Bí thư Nhạc Sơn phất tay nói.
Nghe xong lời nói của bí thư Nhạc Sơn mọi người đều có chút ngạc nhiên, cảm thấy việc này tựa hồ có chút khó tin.
Bộ trưởng giáo bộ Đoàn trung ương, hẳn là cán bộ cấp chính sảnh rồi, có thể mưu cầu được rất nhiều vị trí, hoàn toàn không cần đi tới một nơi thâm sơn cùng cốc như Đông Sơn mà phát triển, cho dù ở lại Đoàn trung ương trộn lẫn tư lịch cũng tốt hơn đi xuống địa phương xa xôi nhiều lắm.
Hơn nữa với cấp bậc chính sảnh lại đi đảm nhiệm thực chức cấp phó sảnh, nghe thật có vẻ ủy khuất.
Đương nhiên chỗ tốt cũng có, đó là hoàn thành một bước dài quá độ từ Bộ ủy tới địa phương, nếu như phát triển tốt sau này khả năng thăng lên cũng khá lớn.
- Về vấn đề bí thư thành ủy Đông Sơn, lần trước chúng ta đã định rồi, lần này không cần nói lại nữa!
Bí thư Nhạc Sơn lại nói thêm một câu.
Tuy mọi người lập tức giải tán, Long Chính Tiết lại vuốt cằm, suy nghĩ Giang Hiểu Mai kia rốt cục lại có lai lịch gì, vì sao Ban tổ chức trung ương lại trực tiếp phái tới Đông Sơn…
- Giang Hiểu Mai? Đó là ai vậy? Khi Diệp Khai nhận được tin tức này, cũng có chút kinh ngạc.
Mặc dù nói hắn đã bắt chuyện qua với bộ trưởng Niếp Vân Phi, nhắc hắn tìm một cán bộ khả năng kha khá đến đảm nhiệm chức vụ phó chủ tịch thường vụ thành phố, phối hợp tốt công tác của mình, nhưng rốt cục bộ trưởng Niếp Vân Phi làm sao an bài đó lại là một chuyện khác.
Nói tỷ như hiện tại phái xuống vị Giang Hiểu Mai kia, Diệp Khai hoàn toàn không biết nàng.
Nhưng còn có một chuyện khác, làm cho Diệp Khai có chút giật mình.
Đi tới Đông Sơn đảm nhiệm chức bí thư thành ủy lại là chủ tịch thành phố Long Thành Mộc Uyển Dung.
Tin tức này vượt ngoài dự liệu của hắn, nguyên lai tưởng rằng vì muốn áp chế hắn phát triển tại Đông Sơn, thượng cấp sẽ phái một lão cán bộ tư cách lão thành tới, nhưng không nghĩ ra sẽ điều phái Mộc Uyển Dung tới Đông Sơn.
- Giang Hiểu Mai, trước kia ở tại Bộ ủy em cũng từng nghe qua, tuổi tác tương đương như em, nổi danh tiểu mỹ nhân đâu!
Nghe câu hỏi của Diệp Khai, Mộc Uyển Dung cười đáp.
- Niếp Vân Phi Niếp lão đại thật không có suy nghĩ nha, phái tới một nữ phó chủ tịch thường vụ, đây là ý gì?
Diệp Khai có chút vò đầu, không hiểu lý do trong này.
- Nhất định là vì sợ anh lười biếng chứ sao…
Mộc Uyển Dung toạc ra một câu.
- Hắc hắc…
Diệp Khai nghe xong ngược lại chỉ cười hắc hắc, không phản bác.
Kỳ thật hắn chính là đánh chủ ý này, nếu như phó chủ tịch thường vụ mới tới lại là người quen thân, như vậy Diệp Khai sẽ không cần e ngại ủy quyền, đem tinh lực của mình hướng vĩ mô phát triển, đi làm việc khác, không cần giống như bây giờ mọi chuyện đều phải quan tâm.
Nhưng bây giờ thoạt nhìn quyết định này đã rơi vào khoảng không, dù sao một lần điều phối hai nữ tính cán bộ, tuy hắn có khả năng chiếm cứ địa vị có lợi trong hội nghị thường ủy, nhưng ý nghĩ muốn vung tay không quản xác thực là không thể thành.
- Ai, anh chính là mạng lao lực ah!
Diệp Khai phàn nàn với Mộc Uyển Dung.
Nhưng làm như vậy cũng có chỗ tốt, ít nhất sau khi Mộc Uyển Dung đi tới thành phố Đông Sơn, cuộc sống hạnh phúc của Diệp Khai đã có bảo đảm.
Những ngày qua thật sự làm hắn mệt tới kiệt lực!
- Diệp chủ tịch đúng là lợi hại, một người đỉnh ba phiếu, giỏi!
- Mấy ủy viên khác cũng không phải dùng bài trí, Lý phó bí thư lăn lộn tại Đông Sơn nhiều năm như vậy, há có thể để cho một hậu sinh vãn bối ngông cuồng như thế?
- Vậy thì rất khó nói, dù sao không phải mãnh long không quá giang, Diệp chủ tịch người ta là người có bản lĩnh, bằng không cũng sẽ không đảm nhiệm quyền chủ tịch thành phố khi còn trẻ tuổi như vậy!
- Nói tóm lại thành phố Đông Sơn sẽ không còn được bình tĩnh!
- Liên quan gì tôi, tôi chỉ muốn xem náo nhiệt mà thôi!
Trên quan trường Đông Sơn đối với việc này không ngừng xôn xao nghị luận.
Quan trường đấu tranh, tuy rất nhiều người đều xem không hiểu, nhưng việc này cũng không ảnh hưởng một ít nghiên cứu phỏng đoán, sau đó đưa ra phán đoán của mình, tỷ như rốt cục là gió đông áp đảo gió tây, hay là gió tây đẩy ngã gió đông.
Thông qua đủ loại con đường tin tức này cũng bị truyền tới Tỉnh ủy.
Trong hội nghị ủy viên Tỉnh ủy, quyền chủ tịch tỉnh Long Chính Tiết thuận tiện nhắc tới việc này.
- Tôi nghe nói cán bộ thành phố Đông Sơn đối với đồng chí Diệp Khai hình như có rất nhiều bất mãn.
Long Chính Tiết tỏ vẻ:
- Gần đây nghe nói đồng chí Diệp Khai trong hội nghị ủy viên thành ủy đã một người đại diện ba phiếu ủy viên, điều này thật sự làm mọi người không cách nào lý giải.
- Cách nói này có vẻ không thỏa đáng đi?
Có người lập tức đưa ra dị nghị:
- Sự tồn tại của hội nghị thường ủy chính là vì biểu hiện ra dân chủ chế, nếu một người đại diện ba phiếu thì chẳng khác gì xem thường chế độ hiện hành, tôi cho rằng cách làm của đồng chí Diệp Khai trong vấn đề này thật sự là làm người không hài lòng.
- Chuyện này khó mà nói…
Bí thư Ban kỷ luật thanh tra Tần Phương Trần biểu thị ý kiến bất đồng:
- Đồng chí Diệp Khai đi tới Đông Sơn công tác là do Tỉnh ủy phân cong, ký thác kỳ vọng. Tình huống địa phương công tác nơi ấy xác thực khá nghiêm trọng, bí thư thành ủy khuyết chức, tiền nhiệm chủ tịch thành phố xảy ra vấn đề, hiện tại ủy viên thành ủy, phó chủ tịch thường vụ thành phố cũng gặp phải kết cục song quy, thậm chí ở tại Đông Sơn còn gặp phải tình trạng bị hạ độc mưu sát uy hiếp tính mạng an toàn, điều này đã nói rõ vấn đề tại Đông Sơn vô cùng tệ hại, phải áp dụng biện pháp quả quyết mới có thể giải quyết vấn đề! Cho nên ở thời kỳ đặc thù, đồng chí Diệp Khai dùng thủ đoạn đặc thù tôi cho rằng là điều hợp lý!
- Tần bí thư nói vậy tuy có đạo lý, nhưng cẩn thận cân nhắc một chút sẽ phát hiện bên trong có lỗ thủng…
Một ủy viên Tỉnh ủy khác tỏ thái độ:
- Chế độ là chế độ, là điểm mấu chốt, không thể khiêu khích, đồng chí Diệp Khai có thể ở trong phạm vi chức quyền áp dụng thủ đoạn tất yếu để giữ gìn cục diện đoàn kết an ổn cán bộ Đông Sơn, nhưng tuyệt đối không thể làm ra chuyện khác người kiểu như vậy, đây là chà đạp chế độ. Tôi cho rằng là không thể làm, không thể dễ dàng tha thứ!
- Chế độ xác thực là không thể chà đạp, nhưng theo tôi biết với chế độ hiện hành mà nói, đối với cách nói của đồng chí Diệp Khai cũng không thể chối bỏ là không đúng!
Bí thư Tần Phương Trần vạch ra rõ ràng, đó là trong quy định cũng không có nói Diệp Khai ở tình huống một người kiêm ba chức lại không thể có được ba phiếu của ủy viên thường ủy.
Không có chuẩn xác vạch rõ là nghiêm cấm không được làm, thì có nghĩa là có thể làm, trên lý luận đều có thể cho rằng như thế.
Diệp Khai thân kiêm ba chức, dĩ nhiên là có được ba phiếu thường ủy, điều này rất công bình.
Dù sao loại tình huống này xác thực phi thường hiếm thấy, chỉ mới xuất hiện lần đầu tiên tại Đông Sơn mà thôi, đối với loại chuyện chưa từng xuất hiện này, nên có đãi ngộ đặc thù.
Bằng không mà nói anh dựa vào cái gì bắt buộc Diệp Khai đi gánh nặng trọng trách tới như vậy?
Đã người ta gánh chịu nổi trách nhiệm lớn như vậy, nên được hưởng quyền lợi tương ứng mới đúng.
- Trong chuyện này tôi cho rằng đồng chí Diệp Khai không có làm gì sai!
Trưởng ban tổ chức Trương Nhất Sơn bày tỏ thái độ, thái độ rất cẩn thận, nhưng ý tứ là vô cùng minh xác:
- Bởi nguyên nhân ở các phương diện, đồng chí Diệp Khai không thể không kiêm luôn ba chức, căn cứ nguyên tắc quyền lực cùng trách nhiệm ngang nhau, một chức vụ thì có một phần quyền lực, cho nên hắn yêu cầu ba phiếu thường ủy cũng không phải sai lầm. Nếu như nói bên trong có gì không đúng, đó chính là do Ban tổ chức tỉnh ủy khai triển công tác có chút sơ hở, không để mắt tới vấn đề tồn tại thực tế, tôi với tư cách trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy nên làm kiểm nghiệm!
Thái độ của Trương Nhất Sơn thật rõ ràng, chuyện đã xảy ra mọi người cảm thấy kinh ngạc, nhưng sai lầm cũng không chỉ đổ thừa cho Diệp Khai, việc này nếu đào móc sâu hơn thì tối đa phải quy cho Ban tổ chức Tỉnh ủy làm việc thiếu cân nhắc mà thôi.
Nếu có thể kịp thời phái một bí thư thành ủy cho thành phố Đông Sơn, phái tới một phó chủ tịch thường vụ Đông Sơn, việc này đương nhiên đã không còn tồn tại vấn đề, không tới mức bởi vì nhân số ủy viên thường ủy bỗng nhiên giảm bớt không thể không khiến cho Diệp Khai một người kiêm ba chức, cuối cùng gây ra chuyện chê cười như vậy.
Bất kể nói như thế nào, trong việc này Diệp Khai đã xuất lực thật lớn, bị ủy khuất, làm ra thành tích, làm ra cống hiến, không thể nói hắn phạm vài sai lầm.
Chứng kiến Trương Nhất Sơn gánh qua trách nhiệm, những người khác đương nhiên không thể tiếp tục nói thêm lời nào.
Dù sao chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, mấu chốt là phải xem anh nghĩ nó như thế nào, Trương Nhất Sơn không phải người tùy tiện nhận trách nhiệm lung tung, sau lưng của hắn chính là bí thư Nhạc Sơn, bởi vì một việc nhỏ khó xác định như vậy mà khơi mào chiến đấu trong hội nghị thường ủy, đây không phải bổn ý của mọi người.
Bởi vậy tất cả mọi người yên tĩnh trở lại.
Trong tay Long Chính Tiết cầm chén trà, một tay vạch nắp thổi nhẹ, trong nội tâm đang cân nhắc chuyện này.
Rất hiển nhiên muốn thông qua chuyện này tạo thành ảnh hưởng bất lợi gì cho Diệp Khai đoán chừng là không thể nào, bởi vì đúng như lời nói của Tần Phương Trần, đây là lỗ thủng của chế độ, bản thân Diệp Khai không thể nói đã phạm sai lầm, tối đa chỉ có thể nói hắn chui chỗ trống của chế độ mà thôi.
Mà Trương Nhất Sơn còn đi qua gánh lấy trách nhiệm, trực tiếp thừa nhận Ban tổ chức an bài phương diện nhân sự không cẩn thận, cho nên mới tạo thành cục diện một mình Diệp Khai đại diện ba phiếu thường ủy như trò đùa, việc này chỉ có thể nói là cơ duyên xảo hợp tạo thành tình huống đặc biệt, không thể nói là ai đã phạm vào sai lầm lớn.
Long Chính Tiết rất có kinh nghiệm đấu tranh, chỉ thoáng suy nghĩ một chút đã biết rõ chuyện này nên làm như thế nào.
- Nếu như vấn đề đã nằm trong phương diện nhân sự, như vậy Tỉnh ủy nên cẩn thận nghiên cứu một chút, nhanh chóng giải quyết vấn đề khuyết chức của ban lãnh đạo thành phố Đông Sơn đi!
Long Chính Tiết tỏ vẻ.
Mọi người nghe xong đối với ý kiến này không có gì phản đối.
Dù sao là một thành phố địa cấp, còn là thành phố địa cấp tương đối trọng yếu, bí thư thành ủy cùng phó chủ tịch thường vụ thành phố trường kỳ khuyết chức xác thực không phải là việc tốt, đối với việc mở rộng công tác thật sự bất lợi.
Bí thư Tần Phương Trần tuy tọa trấn Đông Sơn một thời gian, nhưng cũng không phải việc lâu dài, cho nên chuyện này nhất định phải sớm ngày giải quyết.
- Về vấn đề này chúng ta không cần lo lắng nhiều, trên Ban tổ chức trung ương vừa mới phát xuống tài liệu văn bản bổ nhiệm, nguyên bộ trưởng giáo bộ đoàn trung ương đồng chí Giang Hiểu Mai đảm nhiệm chức ủy viên thành ủy, phó chủ tịch thường vụ thành phố Đông Sơn!
Bí thư Nhạc Sơn phất tay nói.
Nghe xong lời nói của bí thư Nhạc Sơn mọi người đều có chút ngạc nhiên, cảm thấy việc này tựa hồ có chút khó tin.
Bộ trưởng giáo bộ Đoàn trung ương, hẳn là cán bộ cấp chính sảnh rồi, có thể mưu cầu được rất nhiều vị trí, hoàn toàn không cần đi tới một nơi thâm sơn cùng cốc như Đông Sơn mà phát triển, cho dù ở lại Đoàn trung ương trộn lẫn tư lịch cũng tốt hơn đi xuống địa phương xa xôi nhiều lắm.
Hơn nữa với cấp bậc chính sảnh lại đi đảm nhiệm thực chức cấp phó sảnh, nghe thật có vẻ ủy khuất.
Đương nhiên chỗ tốt cũng có, đó là hoàn thành một bước dài quá độ từ Bộ ủy tới địa phương, nếu như phát triển tốt sau này khả năng thăng lên cũng khá lớn.
- Về vấn đề bí thư thành ủy Đông Sơn, lần trước chúng ta đã định rồi, lần này không cần nói lại nữa!
Bí thư Nhạc Sơn lại nói thêm một câu.
Tuy mọi người lập tức giải tán, Long Chính Tiết lại vuốt cằm, suy nghĩ Giang Hiểu Mai kia rốt cục lại có lai lịch gì, vì sao Ban tổ chức trung ương lại trực tiếp phái tới Đông Sơn…
- Giang Hiểu Mai? Đó là ai vậy? Khi Diệp Khai nhận được tin tức này, cũng có chút kinh ngạc.
Mặc dù nói hắn đã bắt chuyện qua với bộ trưởng Niếp Vân Phi, nhắc hắn tìm một cán bộ khả năng kha khá đến đảm nhiệm chức vụ phó chủ tịch thường vụ thành phố, phối hợp tốt công tác của mình, nhưng rốt cục bộ trưởng Niếp Vân Phi làm sao an bài đó lại là một chuyện khác.
Nói tỷ như hiện tại phái xuống vị Giang Hiểu Mai kia, Diệp Khai hoàn toàn không biết nàng.
Nhưng còn có một chuyện khác, làm cho Diệp Khai có chút giật mình.
Đi tới Đông Sơn đảm nhiệm chức bí thư thành ủy lại là chủ tịch thành phố Long Thành Mộc Uyển Dung.
Tin tức này vượt ngoài dự liệu của hắn, nguyên lai tưởng rằng vì muốn áp chế hắn phát triển tại Đông Sơn, thượng cấp sẽ phái một lão cán bộ tư cách lão thành tới, nhưng không nghĩ ra sẽ điều phái Mộc Uyển Dung tới Đông Sơn.
- Giang Hiểu Mai, trước kia ở tại Bộ ủy em cũng từng nghe qua, tuổi tác tương đương như em, nổi danh tiểu mỹ nhân đâu!
Nghe câu hỏi của Diệp Khai, Mộc Uyển Dung cười đáp.
- Niếp Vân Phi Niếp lão đại thật không có suy nghĩ nha, phái tới một nữ phó chủ tịch thường vụ, đây là ý gì?
Diệp Khai có chút vò đầu, không hiểu lý do trong này.
- Nhất định là vì sợ anh lười biếng chứ sao…
Mộc Uyển Dung toạc ra một câu.
- Hắc hắc…
Diệp Khai nghe xong ngược lại chỉ cười hắc hắc, không phản bác.
Kỳ thật hắn chính là đánh chủ ý này, nếu như phó chủ tịch thường vụ mới tới lại là người quen thân, như vậy Diệp Khai sẽ không cần e ngại ủy quyền, đem tinh lực của mình hướng vĩ mô phát triển, đi làm việc khác, không cần giống như bây giờ mọi chuyện đều phải quan tâm.
Nhưng bây giờ thoạt nhìn quyết định này đã rơi vào khoảng không, dù sao một lần điều phối hai nữ tính cán bộ, tuy hắn có khả năng chiếm cứ địa vị có lợi trong hội nghị thường ủy, nhưng ý nghĩ muốn vung tay không quản xác thực là không thể thành.
- Ai, anh chính là mạng lao lực ah!
Diệp Khai phàn nàn với Mộc Uyển Dung.
Nhưng làm như vậy cũng có chỗ tốt, ít nhất sau khi Mộc Uyển Dung đi tới thành phố Đông Sơn, cuộc sống hạnh phúc của Diệp Khai đã có bảo đảm.
Những ngày qua thật sự làm hắn mệt tới kiệt lực!
/1169
|