Cho nên Diệp Khai đã chuẩn bị vào tháng sáu chuyên môn tổ chức một hoạt động, khiến các học sinh cô nhi cảm nhận được sự quan tâm chiếu cố của chính phủ, để cho bọn trẻ có niềm tin vào cuộc sống tương lai.
Loại trường hợp này nếu hắn không ra mặt đoán chừng hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều.
- Ai, làm quan đúng là không tự do, nhất là quan viên chủ chính một phương như chú.
Diệp Kiến Hoan nghe được cũng có chút bất đắc dĩ nói.
Hắn thật sự muốn Diệp Khai quay về thủ đô tham gia tiệc đầy tháng của con hắn, nhưng bây giờ thoạt nhìn đây trở thành hi vọng xa vời.
Nếu Diệp Khai vẫn còn là bí thư Ban kỷ luật thanh tra Long Thành như trước kia, muốn quay về thủ đô một chuyến thì thật đơn giản, nhưng hiện tại hắn là quan phụ mẫu của thành phố Đông Sơn, không phải được tự do như trước, muốn làm gì cũng phải cân nhắc hậu quả, an bài tốt mọi chuyện mới có thể đi.
Nhất là hiện tại hắn vừa mới chủ chính thành phố Đông Sơn, chữ “quyền chủ tịch” còn đang lơ lửng trên đầu hắn, hắn cũng không hi vọng vì nhất thời sơ sẩy lại bị người rút chức vị trở về.
Là chủ tịch thành phố địa cấp trẻ tuổi nhất trong nước, Diệp Khai không thể nghi ngờ đã trở thành đối tượng mà vạn người chú ý, vượt xa cả thời điểm hắn làm bí thư Ban kỷ luật thanh tra trước kia, lúc đó còn có thể ít xuất hiện một chút, cho nên hắn hiện tại cũng biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích, một khi có hành động gì không thích hợp xuất hiện, lập tức sẽ có thật nhiều người nhảy ra tìm tật xấu của hắn.
- Em sẽ cho Dư tổng thay em tặng lễ vật cho cháu nhỏ vậy!
Diệp Khai nói với Diệp Kiến Hoan.
Dù sao hiện tại người của Diệp gia đều biết tình huống của Chung Ly Dư, Diệp Khai để Chung Ly Dư thay mặt dự tiệc gia đình ngược lại là khá phù hợp, hơn nữa là Dư tổng ra tay sẽ không làm Diệp Kiến Hoan cảm thấy lễ vật không đủ.
Trên thực tế Diệp Kiến Hoan gọi điện thoại tới chủ yếu là vì thời gian dài không gặp lão đệ nên có chút nhớ mà thôi, về phần lễ vật gì đấy còn chưa nằm trong mắt Diệp đại thiếu.
- Gần đây anh đúng là muốn nổ đầu!
Diệp Kiến Hoan tố khổ với Diệp Khai:
- Trước kia thấy nữ nhân có nhiều thì thật thú vị, hiện tại đột nhiên cả hai nữ nhân đồng thời đều có con của anh thì có chút cảm giác như muốn sụp đổ, em không biết một đứa bé là sinh vật đáng sợ cỡ nào đối với người làm cha mẹ!
Diệp Khai nghe Diệp Kiến Hoan tố khổ không khỏi nở nụ cười.
Có người nói qua trẻ con là sinh vật đáng sợ nhất trên địa cầu, bọn trẻ hiếu kỳ, lực hành động, lực phá hoại cùng “luật bảo hộ trẻ em”, tùy tiện nhắc tới bất cứ quan hệ gì đều là cách làm không sáng suốt.
Trên thực tế cách nói này cũng có đạo lý, hiện tại trẻ em trong tã lót đều có thể làm Diệp đại thiếu cảm thấy sụp đổ, như vậy khi con trai lẫn con gái lớn lên có thể làm cho Diệp đại thiếu muốn di dân lên Hỏa Tinh hay không cũng thật khó nói.
Tuy Diệp Khai cảm giác mình không khả năng tham gia tiệc đầy tháng của cháu nhỏ, nhưng chuyện trong thiên hạ lại có rất nhiều điều không cách nào nắm giữ, vào cuối tháng năm hắn nhận được thông tri của Ban tổ chức trung ương, nói là cần hắn tham gia hoạt động diễn đàn chủ tịch thành phố cử hành tại thủ đô, hơn nữa cường điệu lãnh đạo trung ương sẽ tới hiện trường, nếu như không có nguyên nhân gì đặc thù thì không được vô cớ vắng mặt.
Nếu như vậy Diệp Khai lại có thể quay về thủ đô một chuyến, ngoại trừ tham gia hoạt động diễn đàn chủ tịch thành phố kia, còn thuận đường tham dự tiệc đầy tháng của cháu nhỏ, xem như công tư đều đôi đường trọn vẹn.
Khi Diệp Khai đem chuyện này báo cho Diệp Kiến Hoan, Diệp Kiến Hoan cười to trong điện thoại, khoe khoang con của hắn vận khí nghịch thiên, rõ ràng có thể triệu hồi nhị thúc quay về thủ đô, xác thực là vận khí không tầm thường.
Đối với việc về thủ đô tham dự hoạt động diễn đàn chủ tịch thành phố lần này, Diệp Khai cũng đã hỏi thăm qua, nghe nói sẽ có khả năng trả lời vấn đề ngẫu hứng, đại khái là theo thành thị phát triển, còn có kiến thiết kinh tế, bảo vệ môi trường, đối với các chủ tịch thành phố xem như là một cuộc khảo nghiệm, tương đương như muốn từ trong nhóm người này tuyển chọn đối tượng trọng điểm bồi dưỡng.
Xét nguyên nhân trong phương diện này, cho nên mọi người khả năng sẽ làm đủ chuẩn bị nguyên vẹn, một mặt là tận khả năng biểu hiện ra năng lực của mình, một phương diện khác là tận khả năng làm khó dễ đồng sự, đưa ra một ít vấn đề khiến người ta khó thể trả lời.
Diệp Khai nghe được tin tức này ngược lại không hề có chút lo lắng.
Đối với vấn đề phát triển thành phố Đông Sơn, hắn đã có một ít cân nhắc toàn diện, dĩ nhiên là làm tốt việc khai phát tài nguyên khoáng sản đồng thời ở tại chỗ tiến hành kiến thiết một ít nhà máy gia công khoáng sản, tranh thủ làm cho Đông Sơn từ một địa phương thuần túy chảy ra tài nguyên biến thành căn cứ có năng lực gia công tài nguyên công nghiệp trong một trình độ nhất định.
Đương nhiên muốn làm được điểm này cũng không chỉ nói ngoài miệng là xong, tình huống ở các phương diện đều rất phức tạp.
Theo việc gia công than đá mà nói, tồn tại nhân tố phương diện kỹ thuật, cùng chế ước trong đầu nhập kinh tế, tìm không được tài chính lớn đầu tư, không lấy được kỹ thuật cao, như vậy ý tưởng của Diệp Khai sẽ không cách nào thực hiện.
Trên thực tế kỹ thuật cao vẫn có một ít, từ bên Châu Âu hoặc là bên Nga, thậm chí là trong một ít sở nghiên cứu than đá trong nước đều có thể có được rất nhiều kỹ thuật thực dụng, chỉ là hiện tại lãnh đạo ở rất nhiều địa phương đối với kỹ thuật gia công than đá lại không xem trọng chút nào.
Ngẫm lại cũng rất dễ hiểu, thứ này trực tiếp đào ra liền có thể bán đi, cần gì phải phí nhiều công phu tự mình tìm khổ đây chứ?
Mượn tình hình thành phố Đông Sơn mà nói, cơ hồ toàn bộ huyện khu thuộc thành phố đều đang tiến hành khai thác than đá, nhưng làm sản phẩm gia công chỉ có một nhà máy Tiêu Du tại Đông Sơn, hơn nữa hạng mục bảo vệ môi trường đại đa số đều không đạt tiêu chuẩn, đối với việc tạo thành ô nhiễm hoàn cảnh cũng là khá lớn.
Nếu không phải nhà máy Tiêu Du lợi nhuận không tệ, còn nuôi dưỡng được vài ngàn công nhân, đoán chừng bên Ủy ban thành phố cũng đã có ý nghĩ đóng cửa từ lâu, mặc dù là hiện tại nhà máy Tiêu Du cũng không được xem trọng bao nhiêu.
Căn cứ theo Diệp Khai điều tra phát hiện, tài nguyên than đá thành phố Đông Sơn cực kỳ phong phú, chỉ tính ở huyện Từ Lăng thì số lượng dự trữ than đá đã vượt qua hơn mười tỷ tấn, hiện tại quặng mỏ lớn nhỏ hơn một trăm nơi, sản lượng phải trên mấy chục triệu tấn.
Dùng số lượng này mà xem, phương diện khai thác than đá thành phố Đông Sơn đã đầy đủ, nhưng phương diện gia công còn có đại diện tích chưa được khai phát.
Than đá sẽ có một ngày bị đào rỗng, cho nên Diệp Khai hiểu thật rõ ràng nghiệp khai thác than đá ở vào thời cao điểm, nhất định phải tiến hành phát triển chuyển hình, làm được thực hiện chuyển hình, vừa tiết kiệm năng lượng, nhất định phải nhanh chóng bố trí hạng mục gia công than đá.
Loại trường hợp này nếu hắn không ra mặt đoán chừng hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều.
- Ai, làm quan đúng là không tự do, nhất là quan viên chủ chính một phương như chú.
Diệp Kiến Hoan nghe được cũng có chút bất đắc dĩ nói.
Hắn thật sự muốn Diệp Khai quay về thủ đô tham gia tiệc đầy tháng của con hắn, nhưng bây giờ thoạt nhìn đây trở thành hi vọng xa vời.
Nếu Diệp Khai vẫn còn là bí thư Ban kỷ luật thanh tra Long Thành như trước kia, muốn quay về thủ đô một chuyến thì thật đơn giản, nhưng hiện tại hắn là quan phụ mẫu của thành phố Đông Sơn, không phải được tự do như trước, muốn làm gì cũng phải cân nhắc hậu quả, an bài tốt mọi chuyện mới có thể đi.
Nhất là hiện tại hắn vừa mới chủ chính thành phố Đông Sơn, chữ “quyền chủ tịch” còn đang lơ lửng trên đầu hắn, hắn cũng không hi vọng vì nhất thời sơ sẩy lại bị người rút chức vị trở về.
Là chủ tịch thành phố địa cấp trẻ tuổi nhất trong nước, Diệp Khai không thể nghi ngờ đã trở thành đối tượng mà vạn người chú ý, vượt xa cả thời điểm hắn làm bí thư Ban kỷ luật thanh tra trước kia, lúc đó còn có thể ít xuất hiện một chút, cho nên hắn hiện tại cũng biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích, một khi có hành động gì không thích hợp xuất hiện, lập tức sẽ có thật nhiều người nhảy ra tìm tật xấu của hắn.
- Em sẽ cho Dư tổng thay em tặng lễ vật cho cháu nhỏ vậy!
Diệp Khai nói với Diệp Kiến Hoan.
Dù sao hiện tại người của Diệp gia đều biết tình huống của Chung Ly Dư, Diệp Khai để Chung Ly Dư thay mặt dự tiệc gia đình ngược lại là khá phù hợp, hơn nữa là Dư tổng ra tay sẽ không làm Diệp Kiến Hoan cảm thấy lễ vật không đủ.
Trên thực tế Diệp Kiến Hoan gọi điện thoại tới chủ yếu là vì thời gian dài không gặp lão đệ nên có chút nhớ mà thôi, về phần lễ vật gì đấy còn chưa nằm trong mắt Diệp đại thiếu.
- Gần đây anh đúng là muốn nổ đầu!
Diệp Kiến Hoan tố khổ với Diệp Khai:
- Trước kia thấy nữ nhân có nhiều thì thật thú vị, hiện tại đột nhiên cả hai nữ nhân đồng thời đều có con của anh thì có chút cảm giác như muốn sụp đổ, em không biết một đứa bé là sinh vật đáng sợ cỡ nào đối với người làm cha mẹ!
Diệp Khai nghe Diệp Kiến Hoan tố khổ không khỏi nở nụ cười.
Có người nói qua trẻ con là sinh vật đáng sợ nhất trên địa cầu, bọn trẻ hiếu kỳ, lực hành động, lực phá hoại cùng “luật bảo hộ trẻ em”, tùy tiện nhắc tới bất cứ quan hệ gì đều là cách làm không sáng suốt.
Trên thực tế cách nói này cũng có đạo lý, hiện tại trẻ em trong tã lót đều có thể làm Diệp đại thiếu cảm thấy sụp đổ, như vậy khi con trai lẫn con gái lớn lên có thể làm cho Diệp đại thiếu muốn di dân lên Hỏa Tinh hay không cũng thật khó nói.
Tuy Diệp Khai cảm giác mình không khả năng tham gia tiệc đầy tháng của cháu nhỏ, nhưng chuyện trong thiên hạ lại có rất nhiều điều không cách nào nắm giữ, vào cuối tháng năm hắn nhận được thông tri của Ban tổ chức trung ương, nói là cần hắn tham gia hoạt động diễn đàn chủ tịch thành phố cử hành tại thủ đô, hơn nữa cường điệu lãnh đạo trung ương sẽ tới hiện trường, nếu như không có nguyên nhân gì đặc thù thì không được vô cớ vắng mặt.
Nếu như vậy Diệp Khai lại có thể quay về thủ đô một chuyến, ngoại trừ tham gia hoạt động diễn đàn chủ tịch thành phố kia, còn thuận đường tham dự tiệc đầy tháng của cháu nhỏ, xem như công tư đều đôi đường trọn vẹn.
Khi Diệp Khai đem chuyện này báo cho Diệp Kiến Hoan, Diệp Kiến Hoan cười to trong điện thoại, khoe khoang con của hắn vận khí nghịch thiên, rõ ràng có thể triệu hồi nhị thúc quay về thủ đô, xác thực là vận khí không tầm thường.
Đối với việc về thủ đô tham dự hoạt động diễn đàn chủ tịch thành phố lần này, Diệp Khai cũng đã hỏi thăm qua, nghe nói sẽ có khả năng trả lời vấn đề ngẫu hứng, đại khái là theo thành thị phát triển, còn có kiến thiết kinh tế, bảo vệ môi trường, đối với các chủ tịch thành phố xem như là một cuộc khảo nghiệm, tương đương như muốn từ trong nhóm người này tuyển chọn đối tượng trọng điểm bồi dưỡng.
Xét nguyên nhân trong phương diện này, cho nên mọi người khả năng sẽ làm đủ chuẩn bị nguyên vẹn, một mặt là tận khả năng biểu hiện ra năng lực của mình, một phương diện khác là tận khả năng làm khó dễ đồng sự, đưa ra một ít vấn đề khiến người ta khó thể trả lời.
Diệp Khai nghe được tin tức này ngược lại không hề có chút lo lắng.
Đối với vấn đề phát triển thành phố Đông Sơn, hắn đã có một ít cân nhắc toàn diện, dĩ nhiên là làm tốt việc khai phát tài nguyên khoáng sản đồng thời ở tại chỗ tiến hành kiến thiết một ít nhà máy gia công khoáng sản, tranh thủ làm cho Đông Sơn từ một địa phương thuần túy chảy ra tài nguyên biến thành căn cứ có năng lực gia công tài nguyên công nghiệp trong một trình độ nhất định.
Đương nhiên muốn làm được điểm này cũng không chỉ nói ngoài miệng là xong, tình huống ở các phương diện đều rất phức tạp.
Theo việc gia công than đá mà nói, tồn tại nhân tố phương diện kỹ thuật, cùng chế ước trong đầu nhập kinh tế, tìm không được tài chính lớn đầu tư, không lấy được kỹ thuật cao, như vậy ý tưởng của Diệp Khai sẽ không cách nào thực hiện.
Trên thực tế kỹ thuật cao vẫn có một ít, từ bên Châu Âu hoặc là bên Nga, thậm chí là trong một ít sở nghiên cứu than đá trong nước đều có thể có được rất nhiều kỹ thuật thực dụng, chỉ là hiện tại lãnh đạo ở rất nhiều địa phương đối với kỹ thuật gia công than đá lại không xem trọng chút nào.
Ngẫm lại cũng rất dễ hiểu, thứ này trực tiếp đào ra liền có thể bán đi, cần gì phải phí nhiều công phu tự mình tìm khổ đây chứ?
Mượn tình hình thành phố Đông Sơn mà nói, cơ hồ toàn bộ huyện khu thuộc thành phố đều đang tiến hành khai thác than đá, nhưng làm sản phẩm gia công chỉ có một nhà máy Tiêu Du tại Đông Sơn, hơn nữa hạng mục bảo vệ môi trường đại đa số đều không đạt tiêu chuẩn, đối với việc tạo thành ô nhiễm hoàn cảnh cũng là khá lớn.
Nếu không phải nhà máy Tiêu Du lợi nhuận không tệ, còn nuôi dưỡng được vài ngàn công nhân, đoán chừng bên Ủy ban thành phố cũng đã có ý nghĩ đóng cửa từ lâu, mặc dù là hiện tại nhà máy Tiêu Du cũng không được xem trọng bao nhiêu.
Căn cứ theo Diệp Khai điều tra phát hiện, tài nguyên than đá thành phố Đông Sơn cực kỳ phong phú, chỉ tính ở huyện Từ Lăng thì số lượng dự trữ than đá đã vượt qua hơn mười tỷ tấn, hiện tại quặng mỏ lớn nhỏ hơn một trăm nơi, sản lượng phải trên mấy chục triệu tấn.
Dùng số lượng này mà xem, phương diện khai thác than đá thành phố Đông Sơn đã đầy đủ, nhưng phương diện gia công còn có đại diện tích chưa được khai phát.
Than đá sẽ có một ngày bị đào rỗng, cho nên Diệp Khai hiểu thật rõ ràng nghiệp khai thác than đá ở vào thời cao điểm, nhất định phải tiến hành phát triển chuyển hình, làm được thực hiện chuyển hình, vừa tiết kiệm năng lượng, nhất định phải nhanh chóng bố trí hạng mục gia công than đá.
/1169
|