Diệp Khai xác thực cảm thấy phi thường tức giận, suýt chút nữa đã xảy ra chuyện nghiêm trọng liên lụy tới toàn gia tộc!
Trong vấn đề đại sự liên quan tới sống chết của chính bản thân mình, tuyệt đối không thể hàm hồ, lập trường cần phải rõ ràng!
Chẳng lẽ nói người khác đem ngươi giết chết, sau đó nói một câu ta thật xin lỗi, chuyện này như vậy xong rồi?
Đương nhiên là không thể được, vì vậy Diệp Khai nổi giận muốn tính sổ với lão đầu nhi.
- Bệnh can khí tích tụ, vọng động không minh, xem ra hậu kỳ quán đính vẫn có ảnh hưởng một ít.
Lão đầu nhi lại nhìn nhìn Diệp Khai, gật đầu nói.
Trong lúc nói chuyện, lão đầu nhi lại duỗi ra một ngón tay, điểm về hướng Diệp Khai.
Diệp Khai vừa thấy, lập tức liền tránh né, chê cười, vừa bị hắn điểm một lần, suýt chút đã bị chết mất, Diệp Khai làm sao dám để hắn điểm trúng thêm lần nữa?
Thế nhưng Diệp Khai làm sao cũng không nghĩ đến lão đầu nhi còn có thể cách không điểm tới, chân khí phá không truyền qua, đợi đến khi Diệp Khai kịp phản ứng cũng đã điểm trúng vị trí nào đó trên thân thể hắn.
Giống như quả khí cầu bị đâm nổ, Diệp Khai lập tức cảm giác lửa giận trong lòng mình bỗng nhiên bình phục trở xuống, ý nghĩ trở nên càng thêm thanh tỉnh, lửa giận đang tràn ngập biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Hắc…ông là bác sĩ?
Sau khi Diệp Khai khôi phục lại lý trí, ngược lại cũng không tiếp tục làm ra chuyện xúc động, chỉ là đối với lão đầu nhi cũng không có vẻ mặt hòa nhã.
- Cũng biết được một chút.
Lão đầu nhi không chút khiêm tốn gật đầu nói.
- Rốt cục tôi đã xảy ra chuyện gì, cảm giác như thay đổi thành một người khác?
Diệp Khai huy vũ cánh tay, cảm nhận được trong người có chút biến hóa, liền hỏi lão giả.
- Đây gọi là quán đính, là một loại pháp môn mà tôi tự nghĩ ra, so với quán đính thuật của Mật Tông có chỗ bất đồng.
Lão đầu nhi nhắc tới chuyện này, lộ ra chút tự đắc:
- Tuy trước kia cũng có thuyết pháp như vậy, nhưng trên thực tế qua thật nhiều năm còn chưa có ai quán đính được thành công qua, cậu có thể xem như là vật thí nghiệm thành công đầu tiên!
- Vật thí nghiệm…
Diệp Khai nghiến nghiến răng, có chút oán hận nói.
- Điều này có quan hệ gì tới tôi?
Diệp Khai nghe xong cảm thấy lão đầu nhi nói chuyện mơ hồ, liền hỏi ngược lại.
- Đương nhiên là có quan hệ.
Lão đầu nhi nhìn hắn lại nói:
- Cậu là vật thí nghiệm của tôi đó thôi.
Diệp Khai lập tức im lặng, lão đầu nhi này xác thực có chút quá kiêu ngạo, bất quá hắn thực sự rất lợi hại, chính mình nhất định đánh không lại hắn, đối phó nhân vật như vậy đoán chừng dùng vũ khí thông thường chưa hẳn là có tác dụng, nếu không hắn cũng không khả năng tùy ý ở lại trong đại nội, còn có được sân viện độc lập riêng cho mình, đãi ngộ còn tốt hơn mấy vị lãnh đạo tối cao một ít.
Đối với nhân vật như vậy, Diệp Khai chỉ có thể miệng lưỡi một chút mà thôi, trêu chọc hắn là không cần thiết.
Bất quá đối với sự tình xảy ra hôm nay, Diệp Khai cũng muốn tìm hiểu rõ ràng một chút, nhìn xem rốt cục là chuyện gì xảy ra?
- Cậu cũng nên chịu phục đi thôi, năm đó Chu công cũng từng đạt được chỉ điểm của tôi đấy.
Lão đầu nhi nhìn thấy Diệp Khai tựa hồ không phục, liền nói với hắn.
Quả nhiên, Diệp Khai nghe xong những lời này cũng đã có chút dao động.
- Chu công? Chẳng lẽ là thủ tướng lão nhân gia?
Diệp Khai có chút tò mò hỏi thăm.
Lão đầu nhi gật nhẹ đầu, thần sắc như thường, Tạ Quân Ngọc ở bên cạnh có chút hâm mộ, hiển nhiên loại chuyện này không khả năng nói dối.
Nếu như nói có người nào làm cho Diệp Khai cảm thấy bội phục, như vậy Chu công nhất định là một trong số đó, đây cũng không có việc gì kỳ quái, hơn nữa Diệp Khai xác thực cũng tinh tường, bản thân Chu công là cao nhân võ thuật giới.
Ở trong ấn tượng của đại đa số người, thủ tướng là một nhân vật thư sinh tao nhã, cũng giống như Gia Cát Lượng, bày mưu nghĩ kế, là quan viên văn chức tuyệt đối.
Nhưng làm cho người kỳ quái chính là trường chinh ngày trước hắn trường kỳ đảm nhiệm chức bộ trưởng quân sự trung ương, bí thư Quân ủy, thậm chí sáng tạo ra trung ương đặc khoa, chuyên môn trừng gian trừ ác, xem như tổng cục tình báo quân đội đời trước, đây đều là những chuyện chuyên dành cho giới vũ phu.
Mà sau khi nước cộng hòa được thành lập, hắn được tuyển làm thủ tướng Quốc Vụ Viện, mỗi ngày chỉ ngủ ba bốn tiếng đồng hồ, ít thì một hai tiếng đồng hồ, thậm chí có ngày không chợp mắt, nhưng tinh lực vẫn dồi dào, thật sự làm người bội phục, thậm chí tửu lượng càng không hợp thói thường ngay cả Hứa tướng quân xuất thân môn hạ Thiếu Lâm được tôn xưng Tửu Thần cũng phải bội phục sát đất, điều này thật sự làm cho người sinh nghi.
Đã sớm có người hoài nghi thủ tướng có bí quyết dưỡng sinh đặc biệt, hắn văn võ song toàn, cũng là võ lâm cao thủ trong truyền thuyết.
Thấy Diệp Khai có chút tò mò, lão đầu nhi nói ra:
- Sư phụ võ học của Chu công đủ sánh vai cùng Tinh Võ Môn Hoắc Nguyên Giáp. Vào thời đó trong chốn võ lâm, Hàn Toản Hiệp có danh hiệu Ngọc Diện Hổ, từng bái võ thuật gia Trương Chiêm Khôi danh chấn Kinh Tân làm sư, mà Trương Chiêm Khôi là một trong tám đại đệ tử của Bát Quái Chưởng tông sư Đổng Hải Xuyên, Đổng Hải Xuyên chính là người đứng đầu trong võ lâm mười đại cao thủ thời cuối Mãn Thanh.
Diệp Khai nghe xong, lập tức nhíu mày, trong lòng tự nhủ không ngờ còn có sư thừa lai lịch như vậy.
Nhưng nghe lão đầu nhi nói như thế, Diệp Khai lập tức biết được nguyên lai lúc Chu công học tập tại Nam Khai học giáo đã sản sinh hứng thú nồng hậu với võ thuật, lúc ấy Hàn Toản Hiệp khai mở võ quán, Chu công bái Hàn Toản Hiệp làm sư, học tập Hình Ý Bát Quái, Hàn Toản Hiệp từng đánh bại vô số ngoại tịch cao thủ, cũng giống như Hoắc Nguyên Giáp đánh chết đại lực sĩ nước Nga trên lôi đài, danh chấn Hoa Hạ.
Như thế nói đến võ học của Chu công có sâu xa, đệ nhất cao thủ võ lâm thời cuối đời Thanh Đổng Hải Xuyên là tổ sư gia của hắn.
Về sau khi Hoàng Bộ mở trường quân đội, Chu công đảm nhiệm chủ nhiệm Bộ chính trị trong trường, mà Hàn Toản Hiệp được mời làm huấn luyện viên thủ tịch quốc thuật Hoàng Bộ, thầy trò lại gặp mặt nhau lần nữa, đương nhiên là mừng rỡ, không tránh khỏi việc luận bàn võ nghệ, lúc này võ công của Hàn Toản Hiệp đã thuần thục, đã trở thành một trong bảy đại cao thủ võ lâm thời cuối Thanh đầu dân quốc, nổi danh ngang hàng với Tinh Võ Môn Hoắc Nguyên Giáp, Chu công lại lần nữa học nghệ, được lợi cả đời, mà Hàn Toản Hiệp cũng thập phần tôn kính đối với chủ nhiệm Bộ chính trị như Chu công, học được không ít đạo lý làm người.
Nghe nói hắn từng cảm khái nói:
- Tường Vũ (tên của Chu công), còn trẻ chí cao, mưu tính sâu xa, ta dạy cho hắn làm sao cường thân, hắn lại dạy ta làm sao làm người.
Có câu nói danh sư xuất cao đồ, có được nền võ học sâu xa cao như vậy, Chu công lại là người phi thường thông minh, cốt cách thanh kỳ, ngộ tính rất cao, là võ lâm cao thủ trong hệ thống thể chế, chỉ là hắn hàm dưỡng sâu đậm, dưới tình huống bình thường ẩn sâu không lộ mà thôi.
- Năm đó Chu công kiến lập trung ương đặc khoa chia làm khoa tổng vụ, khoa tình báo, khoa hành động, khoa giao thông là bốn khoa, nhiệm vụ căn bản là cam đoan an toàn cơ cấu lãnh đạo trung ương, thu thập nắm giữ tình báo, trấn áp phản đồ, nghĩ cách cứu viện đồng chí bị bắt, thành lập điện thai bí mật. Bên trong lớp học của đặc khoa trung ương, do Chu công truyền thụ làm sao bảo vệ chính mình, chỉ dạy phương pháp cơ bản đả kích địch nhân. Nếu như không có kinh nghiệm phong phú, không có võ công cao cường, hắn làm sao có thể nhậm chức bên trong đặc khoa trung ương đây?
Lão đầu nhi uống một hớp trà, nói tiếp:
- Nhất là khoa hành động, được xưng là đả cẩu đội, càng là tàng long ngọa hổ.
Về đội hành động trong đặc khoa trung ương, Diệp Khai vẫn được nghe qua, nghe nói đội ngũ này có nhiệm vụ chủ yếu là trừng trị phản đồ đầu đảng tội ác, chặt đứt những ma trảo vươn hướng trung ương, thành viên chủ yếu là do cao thủ thân thể khỏe mạnh võ nghệ cao cường tạo thành, mỗi người thân mang tuyệt kỹ, võ công siêu quần, còn được phân phối súng ngắn, bom, bom cay hóa học vân vân.
Ngay lúc đó Chu công đảm nhiệm giáo sư trong lớp học võ thuật, còn chuyên tự mình chỉ huy hành động cứu giúp đồng chí bị bắt, trấn áp đặc vụ phản đồ, trừ gian diệt ác, trước sau xử quyết thật nhiều phản đồ cùng đầu lĩnh đặc vụ, có được uy danh hiển hách cả trong lẫn ngoài Đảng.
Chỉ là sau khi lập nước, Chu công bề bộn nhiều công việc chính vụ, những chuyện như vậy đã không còn tự đi làm, vì vậy mọi người không ai nghĩ đến hắn lại là một cao thủ võ thuật cao minh ẩn đời.
- Chu công biết võ thuật cũng là do người khác chỉ giáo, chẳng lẽ nói lão nhân gia ngài cũng có phần sao?
Diệp Khai nghe lão đầu nhi kể lại, không khỏi hỏi thăm.
Hắn nhìn tuổi tác của lão đầu nhi, tuy là nhìn không thấu nhưng sẽ không cho rằng hắn là ân sư thụ nghiệp của Chu công, dù sao nếu lời của lão đầu nhi là xác thực, vậy năm nay lão giả này cũng đã hơn trăm tuổi, điều này làm sao có thể đây?
Lão đầu nhi lập tức nở nụ cười, có chút tự đắc nói với Diệp Khai:
- Việc này có gì là không khả năng chứ? Nội tình nội công trụ cột của Chu công là do ta giúp hắn bồi dưỡng đấy.
- …
Diệp Khai lập tức nhìn lão nhân, trong lòng tự nhủ ông nói chuyện thật quá thổi đi, không sợ gió lớn làm đau đầu lưỡi? Đây đều là chuyện bao nhiêu năm trước, ông lại được bao nhiêu tuổi đây? Vì vậy Diệp Khai liền hỏi một câu:
- Lão nhân gia ngày năm nay bao nhiêu tuổi?
- Không sai! Chu Công là một trong những đệ tử ký danh của ta!
Lão đầu nhi vuốt nhẹ râu mình, có chút cảm khái nói:
- Về phần tuổi của ta sao, tiểu Ngọc, năm nay ta bao nhiêu tuổi đây?
Tạ Quân Ngọc ở một bên cung kính đáp:
- Đại sư phụ, lão nhân gia sinh năm 1870, hiện tại đã được một trăm hai mươi tuổi rồi.
- Hắc…
Diệp Khai lập tức không lên tiếng, hắn thật sự không dám tin là sự thật.
Lão đầu nhi thậm chí lợi hại như vậy sao, ngay cả Chu công cũng là đệ tử ký danh của hắn? Hơn nữa hắn đã được một trăm hai mươi tuổi?
Diệp Khai âm thầm véo lên thịt non của mình để xác định phải chăng mình đang lâm vào trong ảo cảnh!
__________________
Trong vấn đề đại sự liên quan tới sống chết của chính bản thân mình, tuyệt đối không thể hàm hồ, lập trường cần phải rõ ràng!
Chẳng lẽ nói người khác đem ngươi giết chết, sau đó nói một câu ta thật xin lỗi, chuyện này như vậy xong rồi?
Đương nhiên là không thể được, vì vậy Diệp Khai nổi giận muốn tính sổ với lão đầu nhi.
- Bệnh can khí tích tụ, vọng động không minh, xem ra hậu kỳ quán đính vẫn có ảnh hưởng một ít.
Lão đầu nhi lại nhìn nhìn Diệp Khai, gật đầu nói.
Trong lúc nói chuyện, lão đầu nhi lại duỗi ra một ngón tay, điểm về hướng Diệp Khai.
Diệp Khai vừa thấy, lập tức liền tránh né, chê cười, vừa bị hắn điểm một lần, suýt chút đã bị chết mất, Diệp Khai làm sao dám để hắn điểm trúng thêm lần nữa?
Thế nhưng Diệp Khai làm sao cũng không nghĩ đến lão đầu nhi còn có thể cách không điểm tới, chân khí phá không truyền qua, đợi đến khi Diệp Khai kịp phản ứng cũng đã điểm trúng vị trí nào đó trên thân thể hắn.
Giống như quả khí cầu bị đâm nổ, Diệp Khai lập tức cảm giác lửa giận trong lòng mình bỗng nhiên bình phục trở xuống, ý nghĩ trở nên càng thêm thanh tỉnh, lửa giận đang tràn ngập biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Hắc…ông là bác sĩ?
Sau khi Diệp Khai khôi phục lại lý trí, ngược lại cũng không tiếp tục làm ra chuyện xúc động, chỉ là đối với lão đầu nhi cũng không có vẻ mặt hòa nhã.
- Cũng biết được một chút.
Lão đầu nhi không chút khiêm tốn gật đầu nói.
- Rốt cục tôi đã xảy ra chuyện gì, cảm giác như thay đổi thành một người khác?
Diệp Khai huy vũ cánh tay, cảm nhận được trong người có chút biến hóa, liền hỏi lão giả.
- Đây gọi là quán đính, là một loại pháp môn mà tôi tự nghĩ ra, so với quán đính thuật của Mật Tông có chỗ bất đồng.
Lão đầu nhi nhắc tới chuyện này, lộ ra chút tự đắc:
- Tuy trước kia cũng có thuyết pháp như vậy, nhưng trên thực tế qua thật nhiều năm còn chưa có ai quán đính được thành công qua, cậu có thể xem như là vật thí nghiệm thành công đầu tiên!
- Vật thí nghiệm…
Diệp Khai nghiến nghiến răng, có chút oán hận nói.
- Điều này có quan hệ gì tới tôi?
Diệp Khai nghe xong cảm thấy lão đầu nhi nói chuyện mơ hồ, liền hỏi ngược lại.
- Đương nhiên là có quan hệ.
Lão đầu nhi nhìn hắn lại nói:
- Cậu là vật thí nghiệm của tôi đó thôi.
Diệp Khai lập tức im lặng, lão đầu nhi này xác thực có chút quá kiêu ngạo, bất quá hắn thực sự rất lợi hại, chính mình nhất định đánh không lại hắn, đối phó nhân vật như vậy đoán chừng dùng vũ khí thông thường chưa hẳn là có tác dụng, nếu không hắn cũng không khả năng tùy ý ở lại trong đại nội, còn có được sân viện độc lập riêng cho mình, đãi ngộ còn tốt hơn mấy vị lãnh đạo tối cao một ít.
Đối với nhân vật như vậy, Diệp Khai chỉ có thể miệng lưỡi một chút mà thôi, trêu chọc hắn là không cần thiết.
Bất quá đối với sự tình xảy ra hôm nay, Diệp Khai cũng muốn tìm hiểu rõ ràng một chút, nhìn xem rốt cục là chuyện gì xảy ra?
- Cậu cũng nên chịu phục đi thôi, năm đó Chu công cũng từng đạt được chỉ điểm của tôi đấy.
Lão đầu nhi nhìn thấy Diệp Khai tựa hồ không phục, liền nói với hắn.
Quả nhiên, Diệp Khai nghe xong những lời này cũng đã có chút dao động.
- Chu công? Chẳng lẽ là thủ tướng lão nhân gia?
Diệp Khai có chút tò mò hỏi thăm.
Lão đầu nhi gật nhẹ đầu, thần sắc như thường, Tạ Quân Ngọc ở bên cạnh có chút hâm mộ, hiển nhiên loại chuyện này không khả năng nói dối.
Nếu như nói có người nào làm cho Diệp Khai cảm thấy bội phục, như vậy Chu công nhất định là một trong số đó, đây cũng không có việc gì kỳ quái, hơn nữa Diệp Khai xác thực cũng tinh tường, bản thân Chu công là cao nhân võ thuật giới.
Ở trong ấn tượng của đại đa số người, thủ tướng là một nhân vật thư sinh tao nhã, cũng giống như Gia Cát Lượng, bày mưu nghĩ kế, là quan viên văn chức tuyệt đối.
Nhưng làm cho người kỳ quái chính là trường chinh ngày trước hắn trường kỳ đảm nhiệm chức bộ trưởng quân sự trung ương, bí thư Quân ủy, thậm chí sáng tạo ra trung ương đặc khoa, chuyên môn trừng gian trừ ác, xem như tổng cục tình báo quân đội đời trước, đây đều là những chuyện chuyên dành cho giới vũ phu.
Mà sau khi nước cộng hòa được thành lập, hắn được tuyển làm thủ tướng Quốc Vụ Viện, mỗi ngày chỉ ngủ ba bốn tiếng đồng hồ, ít thì một hai tiếng đồng hồ, thậm chí có ngày không chợp mắt, nhưng tinh lực vẫn dồi dào, thật sự làm người bội phục, thậm chí tửu lượng càng không hợp thói thường ngay cả Hứa tướng quân xuất thân môn hạ Thiếu Lâm được tôn xưng Tửu Thần cũng phải bội phục sát đất, điều này thật sự làm cho người sinh nghi.
Đã sớm có người hoài nghi thủ tướng có bí quyết dưỡng sinh đặc biệt, hắn văn võ song toàn, cũng là võ lâm cao thủ trong truyền thuyết.
Thấy Diệp Khai có chút tò mò, lão đầu nhi nói ra:
- Sư phụ võ học của Chu công đủ sánh vai cùng Tinh Võ Môn Hoắc Nguyên Giáp. Vào thời đó trong chốn võ lâm, Hàn Toản Hiệp có danh hiệu Ngọc Diện Hổ, từng bái võ thuật gia Trương Chiêm Khôi danh chấn Kinh Tân làm sư, mà Trương Chiêm Khôi là một trong tám đại đệ tử của Bát Quái Chưởng tông sư Đổng Hải Xuyên, Đổng Hải Xuyên chính là người đứng đầu trong võ lâm mười đại cao thủ thời cuối Mãn Thanh.
Diệp Khai nghe xong, lập tức nhíu mày, trong lòng tự nhủ không ngờ còn có sư thừa lai lịch như vậy.
Nhưng nghe lão đầu nhi nói như thế, Diệp Khai lập tức biết được nguyên lai lúc Chu công học tập tại Nam Khai học giáo đã sản sinh hứng thú nồng hậu với võ thuật, lúc ấy Hàn Toản Hiệp khai mở võ quán, Chu công bái Hàn Toản Hiệp làm sư, học tập Hình Ý Bát Quái, Hàn Toản Hiệp từng đánh bại vô số ngoại tịch cao thủ, cũng giống như Hoắc Nguyên Giáp đánh chết đại lực sĩ nước Nga trên lôi đài, danh chấn Hoa Hạ.
Như thế nói đến võ học của Chu công có sâu xa, đệ nhất cao thủ võ lâm thời cuối đời Thanh Đổng Hải Xuyên là tổ sư gia của hắn.
Về sau khi Hoàng Bộ mở trường quân đội, Chu công đảm nhiệm chủ nhiệm Bộ chính trị trong trường, mà Hàn Toản Hiệp được mời làm huấn luyện viên thủ tịch quốc thuật Hoàng Bộ, thầy trò lại gặp mặt nhau lần nữa, đương nhiên là mừng rỡ, không tránh khỏi việc luận bàn võ nghệ, lúc này võ công của Hàn Toản Hiệp đã thuần thục, đã trở thành một trong bảy đại cao thủ võ lâm thời cuối Thanh đầu dân quốc, nổi danh ngang hàng với Tinh Võ Môn Hoắc Nguyên Giáp, Chu công lại lần nữa học nghệ, được lợi cả đời, mà Hàn Toản Hiệp cũng thập phần tôn kính đối với chủ nhiệm Bộ chính trị như Chu công, học được không ít đạo lý làm người.
Nghe nói hắn từng cảm khái nói:
- Tường Vũ (tên của Chu công), còn trẻ chí cao, mưu tính sâu xa, ta dạy cho hắn làm sao cường thân, hắn lại dạy ta làm sao làm người.
Có câu nói danh sư xuất cao đồ, có được nền võ học sâu xa cao như vậy, Chu công lại là người phi thường thông minh, cốt cách thanh kỳ, ngộ tính rất cao, là võ lâm cao thủ trong hệ thống thể chế, chỉ là hắn hàm dưỡng sâu đậm, dưới tình huống bình thường ẩn sâu không lộ mà thôi.
- Năm đó Chu công kiến lập trung ương đặc khoa chia làm khoa tổng vụ, khoa tình báo, khoa hành động, khoa giao thông là bốn khoa, nhiệm vụ căn bản là cam đoan an toàn cơ cấu lãnh đạo trung ương, thu thập nắm giữ tình báo, trấn áp phản đồ, nghĩ cách cứu viện đồng chí bị bắt, thành lập điện thai bí mật. Bên trong lớp học của đặc khoa trung ương, do Chu công truyền thụ làm sao bảo vệ chính mình, chỉ dạy phương pháp cơ bản đả kích địch nhân. Nếu như không có kinh nghiệm phong phú, không có võ công cao cường, hắn làm sao có thể nhậm chức bên trong đặc khoa trung ương đây?
Lão đầu nhi uống một hớp trà, nói tiếp:
- Nhất là khoa hành động, được xưng là đả cẩu đội, càng là tàng long ngọa hổ.
Về đội hành động trong đặc khoa trung ương, Diệp Khai vẫn được nghe qua, nghe nói đội ngũ này có nhiệm vụ chủ yếu là trừng trị phản đồ đầu đảng tội ác, chặt đứt những ma trảo vươn hướng trung ương, thành viên chủ yếu là do cao thủ thân thể khỏe mạnh võ nghệ cao cường tạo thành, mỗi người thân mang tuyệt kỹ, võ công siêu quần, còn được phân phối súng ngắn, bom, bom cay hóa học vân vân.
Ngay lúc đó Chu công đảm nhiệm giáo sư trong lớp học võ thuật, còn chuyên tự mình chỉ huy hành động cứu giúp đồng chí bị bắt, trấn áp đặc vụ phản đồ, trừ gian diệt ác, trước sau xử quyết thật nhiều phản đồ cùng đầu lĩnh đặc vụ, có được uy danh hiển hách cả trong lẫn ngoài Đảng.
Chỉ là sau khi lập nước, Chu công bề bộn nhiều công việc chính vụ, những chuyện như vậy đã không còn tự đi làm, vì vậy mọi người không ai nghĩ đến hắn lại là một cao thủ võ thuật cao minh ẩn đời.
- Chu công biết võ thuật cũng là do người khác chỉ giáo, chẳng lẽ nói lão nhân gia ngài cũng có phần sao?
Diệp Khai nghe lão đầu nhi kể lại, không khỏi hỏi thăm.
Hắn nhìn tuổi tác của lão đầu nhi, tuy là nhìn không thấu nhưng sẽ không cho rằng hắn là ân sư thụ nghiệp của Chu công, dù sao nếu lời của lão đầu nhi là xác thực, vậy năm nay lão giả này cũng đã hơn trăm tuổi, điều này làm sao có thể đây?
Lão đầu nhi lập tức nở nụ cười, có chút tự đắc nói với Diệp Khai:
- Việc này có gì là không khả năng chứ? Nội tình nội công trụ cột của Chu công là do ta giúp hắn bồi dưỡng đấy.
- …
Diệp Khai lập tức nhìn lão nhân, trong lòng tự nhủ ông nói chuyện thật quá thổi đi, không sợ gió lớn làm đau đầu lưỡi? Đây đều là chuyện bao nhiêu năm trước, ông lại được bao nhiêu tuổi đây? Vì vậy Diệp Khai liền hỏi một câu:
- Lão nhân gia ngày năm nay bao nhiêu tuổi?
- Không sai! Chu Công là một trong những đệ tử ký danh của ta!
Lão đầu nhi vuốt nhẹ râu mình, có chút cảm khái nói:
- Về phần tuổi của ta sao, tiểu Ngọc, năm nay ta bao nhiêu tuổi đây?
Tạ Quân Ngọc ở một bên cung kính đáp:
- Đại sư phụ, lão nhân gia sinh năm 1870, hiện tại đã được một trăm hai mươi tuổi rồi.
- Hắc…
Diệp Khai lập tức không lên tiếng, hắn thật sự không dám tin là sự thật.
Lão đầu nhi thậm chí lợi hại như vậy sao, ngay cả Chu công cũng là đệ tử ký danh của hắn? Hơn nữa hắn đã được một trăm hai mươi tuổi?
Diệp Khai âm thầm véo lên thịt non của mình để xác định phải chăng mình đang lâm vào trong ảo cảnh!
__________________
/1169
|