Quân Môn Mật Ái , Kiều Thê Của Thất Thiếu

Chương 13.2: Chào ngài, chồng chưa cưới cũ của tôi.

/1787


Chương 13.2: Chào ngài, chồng chưa cưới cũ của tôi.
“Như cũ là được.” Kỷ Khanh híp mắt. “Dì Lâm sẽ không quên thói quen của tôi đi, hẳn là tôi suy nghĩ nhiều, dì Lâm vẫn luôn coi chúng tôi như chính mình sinh ra, sao sẽ quên thói quen của tôi được.”
Triệu Lâm thật là hận không thể đánh miệng mình vài cái, thật là lắm miệng, hỏi cái này làm gì, bà đâu biết thói quen gì của con nhỏ chết tiệt này đâu.
Trước kia Kỷ Khanh ở nhà, thật không được ưa thích, Kỷ Hành Sơn không thích, dẫn đến ngay cả người làm cũng không có sắc mặt tốt với cô, ngay từ đầu Triệu Lâm còn nghĩ mượn sức cô, chỉ là tính cách Kỷ Khanh vừa thối lại cứng rắn, Triệu Lâm không thể xuống tay, chỉ có thể chuyển về phía Kỷ Ái.
Đối với Kỷ Khanh, chỉ sợ trong nhà này không có bao nhiêu người biết thói quen của cô đi, đây không phải nói rõ làm chính mình khó chịu sao?
“Con vốn dĩ chính là cô chủ nhà họ Kỷ chúng ta, sau khi trở về tự nhiên đều hết thảy như cũ.”
Kỷ Hành Sơn cũng không nghĩ tới, hơn 5 năm trôi qua, chính mình có thể nhặt món lợi lớn như vậy, híp mắt, đã bắt đầu tính toán bước tiếp theo lợi dụng Kỷ Khanh như thế nào.
Kỷ Khanh chỉ là duỗi tay gõ bàn phím, “Thật sự như cũ?”
“Đương nhiên, ta nói chuyện luôn luôn giữ lời.”
“Đúng rồi, Kỷ Ái đã xảy ra chuyện, sao không thấy chồng chưa cưới của cô ta!” Kỷ Khanh cười xán lạn.
Lại làm khóe miệng Kỷ Hành Sơn nháy mắt cứng đờ.
“Tiên sinh, ngài tạm thời không thể đi vào.”
“Xảy ra chuyện chính là vợ chưa cưới của tôi, tránh ra!” Giọng nói lạnh lùng vang lên, mi mắt Kỷ Khanh cong cong, nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến.
Kỷ Khanh đứng dậy, sửa sang lại quần áo, xoay đầu, bốn mắt nhìn nhau.
“Khanh Khanh?”
Tây trang định chế thủ công màu đen cực kỳ vừa người mặc ở trên người người đàn ông, nút tay áo đá quý màu xanh biển rạng rỡ loang loáng ở dưới ánh đèn phòng khách, tóc trên trán rũ xuống, cau mày, sắc mặt đông lạnh, môi rất mỏng, nhưng là lại cực kỳ gợi cảm, cả khuôn mặt giống như là kiệt tác của thượng đế, làm người nhìn muốn ngừng mà không được.
Người này chính là chồng chưa cưới trước kia của Kỷ Khanh -- Thẩm Mục Thanh.
“Đã lâu không gặp, giám đốc Thẩm.”
Thẩm Mục Thanh dừng bước, anh ta giống như thấy một cô gái thắt bím tóc, ngọt ngào gọi mình là “anh Mục Thanh”.
Hiện tại đã biến thành giám đốc Thẩm sao?
Tóc ngắn sạch sẽ lưu loát, mềm mại dán sát bên tai, đôi mắt rất lớn rất sáng, mang theo ý cười, lại làm người không cảm giác được một chút ấm áp, môi hơi khẽ động, mang theo một loại tươi cười giống như châm chọc và chế nhạo .
Hai người cách nhau khoảng nhau năm mét, lại như là……
Cách trở một ngân hà thật dài, không vượt qua được.
Thẩm Mục Thanh hoàn toàn không nghĩ tới sẽ gặp được Kỷ Khanh, thấm nhuần thương trường thời gian dài, làm anh đã học được gặp biến không sợ hãi, chỉ là kinh ngạc trong mắt, lại không lừa người được.
Kỷ Khanh chỉ đứng ở nơi đó như vậy, nhìn người đàn ông trước mắt, cao lớn soái khí, lạnh lùng bức người, đặc biệt là cặp mắt kia, giống như là chim ưng, trong mắt Kỷ Khanh, anh giống như là một con mồi.
Nếu đổi thành trước kia, Kỷ Khanh tuyệt đối chính là cừu con dưới miệng anh, cho dù là bị anh một ngụm cắn chết, cũng tuyệt đối sẽ không nói gì, chỉ là Kỷ Khanh hiện tại, trong mắt mang theo một loại cứng cỏi và không sợ gì cả, làm trong lòng Thẩm Mục Thanh xẹt qua một chút kinh ngạc.

/1787

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status