Bào Vĩnh Quý không thể không liên hệ với vị Ủy viên thường vụ Huyện ủy mới tới đó.
Thật ra đối phương cũng không nói gì, chỉ nói tình hình trật tự trị an Oa Cố hiện nay bày ra trước mắt. Ứng cử viên cho chức Phó bí thư Quận ủy nói trắng ra là một thời gian tương đối dài sau này công việc chủ yếu là thúc đẩy trật tự trị an xã hội nhanh chóng có chuyển biến tốt. Người hắn cần không nói chuyện tư cách, không nói chuyện quan hệ, chỉ nói năng lực. Người do phòng Công an huyện tiến cử nhất định phải nhanh chóng đi vào công việc, phải cho Oa Cố với gần bảy mươi nghìn dân cảm thấy tình hình trật tự trị an nhanh chóng có chuyển biến. Chiếc mũ này chụp xuống, khiến cho Bào Vĩnh Quý cũng khó giải quyết được.
Hơn nữa Lục Vi Dân cũng đề xuất rõ ràng, nếu ứng cử viên này trong thời gian dự trù hoạt động ở Quận ủy không hiệu quả, hắn sẽ đề xuất với Huyện ủy để thay người. Lời này nói ra, khiến cho Bào Vĩnh Quý buông tha ngay những ý tưởng không thực tế.
Theo như Ba Tử Đạt nói, Lục Vi Dân này đã bỏ qua một chức vị an nhàn là Trưởng ban Tuyên giáo, chủ động đến Oa Cố xa xôi để làm một Bí thư Quận ủy, rõ ràng là muốn làm một chút thành tích. Ai không đạt được yêu cầu thì chính là trở ngại cho con đường quan lộ của hắn. Trời hắn cũng không nể mặt, cho nên lời này không phải để dọa người mà là nói được làm được.
Người có khả năng như vậy chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Phải có năng lực, còn phải có sát khí và quyết đoán, hơn nữa tốt nhất là hiểu được tình hình trị an của Oa Cố, có thể mau chóng làm việc. Cái này tính đi tính lại cũng chỉ có Đường Quân là thích hợp nhất. Hơn nữa lúc trước Ba Tử Đạt dốc sức tiến cử và biểu hiện của Đường Quân trong vụ án Chu Minh Khuê cũng tạm được, cho nên cái bánh này mới rơi đến miệng Đường Quân.
- Cậu cân nhắc cái gì? Cái gì mà phiền đến mức cậu phải cân nhắc?
Bào Vĩnh Quý tức giận, ngắt lời đối phương nói.
- Chuyện này hiện giờ tuy chưa hoàn toàn xác định, nhưng Lục Vi Dân về cơ bản đã đồng ý, có lẽ ở Huyện ủy cũng không có vấn đề gì. Xem ra ấn tượng của cậu trong mắt hắn cũng không tệ, Ba Tử cũng giúp nói tốt về cậu không ít trước mặt hắn.
Dừng lại một chút, dường như Bào Vĩnh Quý cân nhắc một lúc mới nói:
- Tôi không nhiều lời vô nghĩa nữa. Tình hình Oa Có cậu còn rõ hơn tôi, tình hình trộm cướp trên hai tỉnh lộ rất gay gắt, nhất là tỉnh lộ 3 cũ, gần đây là tỉnh lộ 7 cũng có dấu hiệu rõ hơn.
- Mạch Tử Huy đã đến Oa Cố nửa năm, đã khá quen với tình hình ở đó, nhưng chiến công vẫn chưa có. Lúc này coi như một cơ hội. Trừ cậu đến đảm nhiệm chức Phó bí thư Quận ủy ra, phòng chuẩn bị cũng tiến hành điều chỉnh bổ sung cho lực lượng đồn Công an Oa Cố. Nhóm sinh viên trường cảnh sát mới tới và lính chuyển nghề đều đến đồn Oa Cố, hơn nữa điều chỉnh tiền kỳ, xem chừng lực lượng cũng phù hợp. Bên này phòng cũng tạm thời không miễn đi chức Đội trưởng đội cảnh sát Hình sự của cậu, để ông Tưởng phụ trách chủ trì công tác. Hai người phối hợp với nhau, cũng dễ dàng phối hợp với công việc của cậu…
Người đàn ông đó cũng biết bây giờ không phải lúc nghĩ những thứ khác. Miếng bánh rơi trên đầu mình rồi nhưng bánh có biến thành gạch hay không, còn phải xem biểu hiện và vận may của mình trong thời gian tới. Có khi chỉ biểu hiện tốt cũng chưa chắc đã thành, còn phải có vận may, giống như phá án vậy.
- Tôi không có yêu cầu gì đặc biệt, chỉ có một câu, cậu và Mạch Tử Huy phải thể hiện bản lĩnh của công an chúng ta. Hai năm trước thì không nói, nhưng từ bây giờ cậu đến Oa Cố, vậy thì phải làm cho tình hình trị an ở đó có chuyển biến mang tính căn bản cho tôi. Tôi không đặt mốc thời gian cho cậu, chính cậu tự xem để làm. Nếu cần người, phòng ủng hộ mạnh mẽ. Cần kinh phí, vậy thì phải xem quyền phát ngôn của Phó bí thư Oa Cố là cậu ở Quận ủy Oa Cố có giá trị hay không. Mà giá trị cũng cần phải dựa vào biểu hiện của cậu để giành được!
Bước từ văn phòng của Bào Vĩnh Quý ra, người đàn ông thực sự không kìm nổi giữ Ba Tử Đạt lại để hỏi rõ ràng.
- Phó phòng Ba, ngài có thể nói thật lòng cho tôi biết cái bánh này bên trong có móc câu không?
- Đường Quân ơi là Đường Quân, cậu sao lại kém cỏi như vậy?
Nghe đối phương nói như vậy, Ba Tử Đạt liền nổi giận nói.
- Người khác âm mưu để có được vị trí này, cậu lại nhìn trước ngó sau, chần chừ, sợ này sợ kia, có giống Đội trưởng đội cảnh sát Hình sự hay không? Như cậu thế này mà Trưởng phòng Bào còn cho cậu đi phá bế tắc cục diện Oa Cố, giành lại thể diện cho phòng chúng ta. Tôi thấy cậu nên sớm về nhà trông con đi thôi.
- Ha ha, Phó phòng Ba, tôi đây làm án mệt đến chết vẫn thấy vui, nhưng ngài muốn để tôi làm Phó bí thư Quận ủy, tôi cảm thấy thực ra trong lòng không chắc chắn, chưa từng làm việc kiểu này.
Giữ Ba Tử Đạt ngay trong hành lang không tha, Quân Đường thật sự có phần không yên tâm.
- Phó phòng Ba, ngài phải nói rõ cho tôi. Đến Oa Cố phá án thì không thành vấn đề, nhưng làm Phó bí thư Quận ủy gì đó thì còn phải làm cho người khác vừa lòng. Như vậy thì lòng tôi không chắc chắn.
Ba Tử Đạt mỉm cười, vỗ vai đối phương đầy thâm ý nói:
- Ai cũng không phải tự nhiên làm được. Trước khi cậu làm đội trưởng liệu có dám nói sẽ làm êm xuôi công việc của cả đội không? Làm Phó bí thư Quận ủy chứ không phải là làm Phó bí thư Tỉnh ủy, cậu lo như vậy làm gì? Cậu xem Lục Vi Dân kia mới hai mươi ba, hai mươi tư tuổi, tuy mới làm việc được hai năm nhưng đã làm Bí thư Quận ủy một cách thành thục. Còn cậu, phá án giết người cũng không ít, có chút chuyện mà cậu đã sợ thế, cậu chỉ kém vậy thôi sao?
Bị Ba Tử Đạt kích, Đường Quân lại thấy bình tĩnh được. Nghĩ cũng đúng, có trường hợp nào là mình chưa thấy, cứ coi như thực sự không làm được thì cùng lắm ông ta cũng trở về phòng Công an mà thôi, chuyện có gì to tát chứ?
- Thôi được, Phó phòng Ba, xem như tôi đã lên thuyền rồi. Đúng rồi, tôi cảm thấy quan hệ giữa ngài và Lục Vi Dân hình như không tệ, người đó thế nào? Ngoài ra tôi đi chuyến này giống như đi làm trợ thủ cho hắn, người này có dễ làm việc cùng không, có yêu cầu đặc biệt gì không? Nếu trong phòng đã định là tôi đi thì dù sao tôi cũng phải làm tốt công việc đó, không để cho bên ngoài coi thường phòng Công an chúng ta.
Nghe thấy Đường Quân nói như vậy, Ba Tử Đạt đổi giận thành vui:
- Cái này gần được rồi, phải có khí thế chứ. Lục Vi Dân cũng không có gì, cậu tiếp xúc nhiều là biết. Tối này nếu không có chuyện gì tôi sẽ kéo hắn cùng đi ăn cơm, coi như gặp mặt không chính thức vậy!
Bận rộn hết một ngày, vậy mà đã qua sáu giờ, trời đã tối dần. Vào tháng mười hai trời tối càng ngày càng nhanh, qua năm giờ phải đã phải bật đèn, nếu không trong phòng làm việc sẽ không thể làm việc được. Lục Vi Dân bước ra khỏi văn phòng, nhìn phòng làm việc đối diện của Đường Quân. Cửa vẫn đóng chặt, người này đến Quận ủy chưa đến một tuần, về cơ bản chính là lấy đồn công an làm nhà. Gã gần như quên chính gã là Phó bí thư Quận ủy Oa Cố, mà không phải là Trưởng đồn Công an.
Mình đã mở một đường cho anh ta, bảo anh ta công việc chính sắp tới chính là hoàn toàn xoay chuyển tình thế số án trộm cướp trên hai tỉnh lộ tăng cao, đánh sạch phần tà khí không hay ho này. Bất kể y nghĩ cách gì, cũng không cần biết phải bỏ ra cái giá là bao nhiêu, nhân lực, vật lực, tài chính hắn đều cố gắng đáp ứng. Có Thượng Phương bảo kiếm này, người này đúng là đến trụ sở Quận ủy cũng khó thấy đặt chân đến một bước, gần như là đã sống luôn trong đồn công an. Đương nhiên cũng đã bắt đầu có vài động tác rồi.
Nghĩ đến đây, Lục Vi Vân cũng có chút đau đầu.
Băng đóng dày ba thước, không phải do chỉ một ngày lạnh. Muốn hoàn toàn giải quyết xong triệt để những kẻ yêu ma phát tài nhờ việc trộm cướp trên hai con đường tỉnh lộ không dễ dàng như vậy. Nó không chỉ dính tới người Oa Cố bên này, mà còn là có đất Lạc Khâu bên kia. Dựa theo phân tích, phán đoán của đội Đường Quân, đây ít nhất là có ba đội khá lớn trở lên gây án, thành viên liên quan đến vài xã, thị trấn của Oa Cố và bên Lạc Khâu kia. Làm không tốt bên trong bọn này sẽ còn chia bầy ra nhỏ hơn.
Đây cũng được coi như là cái nghiệt mà Chu Minh Khuê đã tạo ra. Hơn hai năm trước Trưởng đồn Công an Oa Cố tiền nhiệm vì việc chuyển hộ khẩu sang phi nông nghiệp không làm theo ý đồ của Chu Minh Khuê, cho nên Chu Minh Khuê lần lượt cắt bớt khoản chi cho dân phòng đồn công an.
Những khoản chi này vốn dĩ là phí dân phòng trị an của các xã, thị trấn nộp lên, nhưng lại bị Quận ủy giữ lại, dùng cho nó. Mà đội dân phòng đồn công an bị mất đi nguồn này, cũng chỉ có thể đối diện với kết quả là giải tán.
Đội dân phòng trước kia vốn có biên chế hơn mười người trở thành chỉ có mỗi hai ba người. Mà chỉ trông cậy dựa vào sáu bảy cảnh sát của đồn công an này, việc phòng và khống chế trật tự trị an xã hội cũng nhanh chóng suy yếu đi. Vốn dĩ dọc tuyến tỉnh lộ này đã có những nhân vật không chịu an phận có truyền thống chỉ kiếm ăn sẵn, cũng bắt đầu ló đầu ra. Hơn nữa trong thời gian hơn một năm ngắn ngủi đã trở thành không khí chung.
Mà ảnh hưởng kiểu thay đổi này mang lại cũng nhìn thấy rõ ràng, Song Phong trở thành khu trọng điểm chấn chỉnh trị an hỗn loạn của quốc lộ toàn tỉnh, bị sở Công an tỉnh đưa vào diện chấn chỉnh.
Thật ra đối phương cũng không nói gì, chỉ nói tình hình trật tự trị an Oa Cố hiện nay bày ra trước mắt. Ứng cử viên cho chức Phó bí thư Quận ủy nói trắng ra là một thời gian tương đối dài sau này công việc chủ yếu là thúc đẩy trật tự trị an xã hội nhanh chóng có chuyển biến tốt. Người hắn cần không nói chuyện tư cách, không nói chuyện quan hệ, chỉ nói năng lực. Người do phòng Công an huyện tiến cử nhất định phải nhanh chóng đi vào công việc, phải cho Oa Cố với gần bảy mươi nghìn dân cảm thấy tình hình trật tự trị an nhanh chóng có chuyển biến. Chiếc mũ này chụp xuống, khiến cho Bào Vĩnh Quý cũng khó giải quyết được.
Hơn nữa Lục Vi Dân cũng đề xuất rõ ràng, nếu ứng cử viên này trong thời gian dự trù hoạt động ở Quận ủy không hiệu quả, hắn sẽ đề xuất với Huyện ủy để thay người. Lời này nói ra, khiến cho Bào Vĩnh Quý buông tha ngay những ý tưởng không thực tế.
Theo như Ba Tử Đạt nói, Lục Vi Dân này đã bỏ qua một chức vị an nhàn là Trưởng ban Tuyên giáo, chủ động đến Oa Cố xa xôi để làm một Bí thư Quận ủy, rõ ràng là muốn làm một chút thành tích. Ai không đạt được yêu cầu thì chính là trở ngại cho con đường quan lộ của hắn. Trời hắn cũng không nể mặt, cho nên lời này không phải để dọa người mà là nói được làm được.
Người có khả năng như vậy chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Phải có năng lực, còn phải có sát khí và quyết đoán, hơn nữa tốt nhất là hiểu được tình hình trị an của Oa Cố, có thể mau chóng làm việc. Cái này tính đi tính lại cũng chỉ có Đường Quân là thích hợp nhất. Hơn nữa lúc trước Ba Tử Đạt dốc sức tiến cử và biểu hiện của Đường Quân trong vụ án Chu Minh Khuê cũng tạm được, cho nên cái bánh này mới rơi đến miệng Đường Quân.
- Cậu cân nhắc cái gì? Cái gì mà phiền đến mức cậu phải cân nhắc?
Bào Vĩnh Quý tức giận, ngắt lời đối phương nói.
- Chuyện này hiện giờ tuy chưa hoàn toàn xác định, nhưng Lục Vi Dân về cơ bản đã đồng ý, có lẽ ở Huyện ủy cũng không có vấn đề gì. Xem ra ấn tượng của cậu trong mắt hắn cũng không tệ, Ba Tử cũng giúp nói tốt về cậu không ít trước mặt hắn.
Dừng lại một chút, dường như Bào Vĩnh Quý cân nhắc một lúc mới nói:
- Tôi không nhiều lời vô nghĩa nữa. Tình hình Oa Có cậu còn rõ hơn tôi, tình hình trộm cướp trên hai tỉnh lộ rất gay gắt, nhất là tỉnh lộ 3 cũ, gần đây là tỉnh lộ 7 cũng có dấu hiệu rõ hơn.
- Mạch Tử Huy đã đến Oa Cố nửa năm, đã khá quen với tình hình ở đó, nhưng chiến công vẫn chưa có. Lúc này coi như một cơ hội. Trừ cậu đến đảm nhiệm chức Phó bí thư Quận ủy ra, phòng chuẩn bị cũng tiến hành điều chỉnh bổ sung cho lực lượng đồn Công an Oa Cố. Nhóm sinh viên trường cảnh sát mới tới và lính chuyển nghề đều đến đồn Oa Cố, hơn nữa điều chỉnh tiền kỳ, xem chừng lực lượng cũng phù hợp. Bên này phòng cũng tạm thời không miễn đi chức Đội trưởng đội cảnh sát Hình sự của cậu, để ông Tưởng phụ trách chủ trì công tác. Hai người phối hợp với nhau, cũng dễ dàng phối hợp với công việc của cậu…
Người đàn ông đó cũng biết bây giờ không phải lúc nghĩ những thứ khác. Miếng bánh rơi trên đầu mình rồi nhưng bánh có biến thành gạch hay không, còn phải xem biểu hiện và vận may của mình trong thời gian tới. Có khi chỉ biểu hiện tốt cũng chưa chắc đã thành, còn phải có vận may, giống như phá án vậy.
- Tôi không có yêu cầu gì đặc biệt, chỉ có một câu, cậu và Mạch Tử Huy phải thể hiện bản lĩnh của công an chúng ta. Hai năm trước thì không nói, nhưng từ bây giờ cậu đến Oa Cố, vậy thì phải làm cho tình hình trị an ở đó có chuyển biến mang tính căn bản cho tôi. Tôi không đặt mốc thời gian cho cậu, chính cậu tự xem để làm. Nếu cần người, phòng ủng hộ mạnh mẽ. Cần kinh phí, vậy thì phải xem quyền phát ngôn của Phó bí thư Oa Cố là cậu ở Quận ủy Oa Cố có giá trị hay không. Mà giá trị cũng cần phải dựa vào biểu hiện của cậu để giành được!
Bước từ văn phòng của Bào Vĩnh Quý ra, người đàn ông thực sự không kìm nổi giữ Ba Tử Đạt lại để hỏi rõ ràng.
- Phó phòng Ba, ngài có thể nói thật lòng cho tôi biết cái bánh này bên trong có móc câu không?
- Đường Quân ơi là Đường Quân, cậu sao lại kém cỏi như vậy?
Nghe đối phương nói như vậy, Ba Tử Đạt liền nổi giận nói.
- Người khác âm mưu để có được vị trí này, cậu lại nhìn trước ngó sau, chần chừ, sợ này sợ kia, có giống Đội trưởng đội cảnh sát Hình sự hay không? Như cậu thế này mà Trưởng phòng Bào còn cho cậu đi phá bế tắc cục diện Oa Cố, giành lại thể diện cho phòng chúng ta. Tôi thấy cậu nên sớm về nhà trông con đi thôi.
- Ha ha, Phó phòng Ba, tôi đây làm án mệt đến chết vẫn thấy vui, nhưng ngài muốn để tôi làm Phó bí thư Quận ủy, tôi cảm thấy thực ra trong lòng không chắc chắn, chưa từng làm việc kiểu này.
Giữ Ba Tử Đạt ngay trong hành lang không tha, Quân Đường thật sự có phần không yên tâm.
- Phó phòng Ba, ngài phải nói rõ cho tôi. Đến Oa Cố phá án thì không thành vấn đề, nhưng làm Phó bí thư Quận ủy gì đó thì còn phải làm cho người khác vừa lòng. Như vậy thì lòng tôi không chắc chắn.
Ba Tử Đạt mỉm cười, vỗ vai đối phương đầy thâm ý nói:
- Ai cũng không phải tự nhiên làm được. Trước khi cậu làm đội trưởng liệu có dám nói sẽ làm êm xuôi công việc của cả đội không? Làm Phó bí thư Quận ủy chứ không phải là làm Phó bí thư Tỉnh ủy, cậu lo như vậy làm gì? Cậu xem Lục Vi Dân kia mới hai mươi ba, hai mươi tư tuổi, tuy mới làm việc được hai năm nhưng đã làm Bí thư Quận ủy một cách thành thục. Còn cậu, phá án giết người cũng không ít, có chút chuyện mà cậu đã sợ thế, cậu chỉ kém vậy thôi sao?
Bị Ba Tử Đạt kích, Đường Quân lại thấy bình tĩnh được. Nghĩ cũng đúng, có trường hợp nào là mình chưa thấy, cứ coi như thực sự không làm được thì cùng lắm ông ta cũng trở về phòng Công an mà thôi, chuyện có gì to tát chứ?
- Thôi được, Phó phòng Ba, xem như tôi đã lên thuyền rồi. Đúng rồi, tôi cảm thấy quan hệ giữa ngài và Lục Vi Dân hình như không tệ, người đó thế nào? Ngoài ra tôi đi chuyến này giống như đi làm trợ thủ cho hắn, người này có dễ làm việc cùng không, có yêu cầu đặc biệt gì không? Nếu trong phòng đã định là tôi đi thì dù sao tôi cũng phải làm tốt công việc đó, không để cho bên ngoài coi thường phòng Công an chúng ta.
Nghe thấy Đường Quân nói như vậy, Ba Tử Đạt đổi giận thành vui:
- Cái này gần được rồi, phải có khí thế chứ. Lục Vi Dân cũng không có gì, cậu tiếp xúc nhiều là biết. Tối này nếu không có chuyện gì tôi sẽ kéo hắn cùng đi ăn cơm, coi như gặp mặt không chính thức vậy!
Bận rộn hết một ngày, vậy mà đã qua sáu giờ, trời đã tối dần. Vào tháng mười hai trời tối càng ngày càng nhanh, qua năm giờ phải đã phải bật đèn, nếu không trong phòng làm việc sẽ không thể làm việc được. Lục Vi Dân bước ra khỏi văn phòng, nhìn phòng làm việc đối diện của Đường Quân. Cửa vẫn đóng chặt, người này đến Quận ủy chưa đến một tuần, về cơ bản chính là lấy đồn công an làm nhà. Gã gần như quên chính gã là Phó bí thư Quận ủy Oa Cố, mà không phải là Trưởng đồn Công an.
Mình đã mở một đường cho anh ta, bảo anh ta công việc chính sắp tới chính là hoàn toàn xoay chuyển tình thế số án trộm cướp trên hai tỉnh lộ tăng cao, đánh sạch phần tà khí không hay ho này. Bất kể y nghĩ cách gì, cũng không cần biết phải bỏ ra cái giá là bao nhiêu, nhân lực, vật lực, tài chính hắn đều cố gắng đáp ứng. Có Thượng Phương bảo kiếm này, người này đúng là đến trụ sở Quận ủy cũng khó thấy đặt chân đến một bước, gần như là đã sống luôn trong đồn công an. Đương nhiên cũng đã bắt đầu có vài động tác rồi.
Nghĩ đến đây, Lục Vi Vân cũng có chút đau đầu.
Băng đóng dày ba thước, không phải do chỉ một ngày lạnh. Muốn hoàn toàn giải quyết xong triệt để những kẻ yêu ma phát tài nhờ việc trộm cướp trên hai con đường tỉnh lộ không dễ dàng như vậy. Nó không chỉ dính tới người Oa Cố bên này, mà còn là có đất Lạc Khâu bên kia. Dựa theo phân tích, phán đoán của đội Đường Quân, đây ít nhất là có ba đội khá lớn trở lên gây án, thành viên liên quan đến vài xã, thị trấn của Oa Cố và bên Lạc Khâu kia. Làm không tốt bên trong bọn này sẽ còn chia bầy ra nhỏ hơn.
Đây cũng được coi như là cái nghiệt mà Chu Minh Khuê đã tạo ra. Hơn hai năm trước Trưởng đồn Công an Oa Cố tiền nhiệm vì việc chuyển hộ khẩu sang phi nông nghiệp không làm theo ý đồ của Chu Minh Khuê, cho nên Chu Minh Khuê lần lượt cắt bớt khoản chi cho dân phòng đồn công an.
Những khoản chi này vốn dĩ là phí dân phòng trị an của các xã, thị trấn nộp lên, nhưng lại bị Quận ủy giữ lại, dùng cho nó. Mà đội dân phòng đồn công an bị mất đi nguồn này, cũng chỉ có thể đối diện với kết quả là giải tán.
Đội dân phòng trước kia vốn có biên chế hơn mười người trở thành chỉ có mỗi hai ba người. Mà chỉ trông cậy dựa vào sáu bảy cảnh sát của đồn công an này, việc phòng và khống chế trật tự trị an xã hội cũng nhanh chóng suy yếu đi. Vốn dĩ dọc tuyến tỉnh lộ này đã có những nhân vật không chịu an phận có truyền thống chỉ kiếm ăn sẵn, cũng bắt đầu ló đầu ra. Hơn nữa trong thời gian hơn một năm ngắn ngủi đã trở thành không khí chung.
Mà ảnh hưởng kiểu thay đổi này mang lại cũng nhìn thấy rõ ràng, Song Phong trở thành khu trọng điểm chấn chỉnh trị an hỗn loạn của quốc lộ toàn tỉnh, bị sở Công an tỉnh đưa vào diện chấn chỉnh.
/371
|