Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 581: Lý do Lý Hồng không kết hôn

/1313


- Biết rồi còn hỏi?

Phương Nghĩa Kiệt không cho là đúng, vẫn tiếp tục đi về phía trước, Lý Hồng đứng bật dậy, lớn tiếng nói:

- Động cơ thực sự của anh chính là vì sự bất thường giữa Hồ Lôi và Tống Vũ Hà. Cho nên anh mới có ý định trả thù!

- Câm miệng ¬——

Phương Nghĩa Kiệt dừng bước, quay lưng về phía Lý Hồng gào lớn. Đây là bí mật anh ta không muốn bị vạch trần nhất, cũng là tấm lá chắn cuối cùng trong lòng anh ta. Chính vì muốn giữ lại chút sĩ diện này, giữ thể diện cho Phương gia, anh ta mới không tiếc thừa nhận sự thật mình bắt giam Hồ Lôi trái phép.

Lý Hồng cảm nhận được rất rõ ràng thân hình Phương Nghĩa Kiệt đang run rẩy, quả nhiên tất cả đúng như mình dự đoán. Nếu thật sự là như vậy, cái chết của Tống Vũ Hà đã không khó giải thích nữa rồi.

Lý Hồng nhìn thấy bóng dáng Phương Nghĩa Kiệt, đột nhiên trở nên vặn vẹo hẳn đi.

Phương Nghĩa Kiệt ngừng lại một lát, rồi chậm rãi nói:

- Tống Vũ Hà trong sạch, cô ấy đã chết rồi, xin đừng lấy người chết ra làm đề tài bàn luận nữa.

Phương Nghĩa Kiệt đi rồi, hình bóng ngày càng mờ nhạt.

Lý Hồng thấy anh ta có phần chán chường, không quan tâm gì nữa. Cô ta vẫn lạnh lùng nhìn theo bóng dáng Phương Nghĩa Kiệt đang đi xa dần, cao giọng nói:

- Nếu Tống Vũ Hà do anh hại chết, tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu!

Đi ra khỏi trại tạm giam, Lý Hồng về cơ bản đã có thể khẳng định toàn bộ quá trình của vụ án tử hình này. Ít nhất giả thiết của cô đã được chứng thực. Còn sót lại một người, chính là Hồ Lôi. Nếu có thể lấy được một vài manh mối từ chỗ Hồ Lôi, vậy thì vụ án Phương Nghĩa Kiệt bắt giam trái phép sẽ có thể tìm ra chân tướng rồi.

Cái chết của Tống Vũ Hà là một bất ngờ ngoài ý muốn sao? Lý Hồng không tin.

Lý Hồng không kết hôn, còn có một nguyên nhân, cô ta là một người bảo vệ nữ quyền. Đối với cô ta mà nói, Tống Vũ Hà đã trở thành vật hi sinh cho cuộc tranh đấu này.

Hồng nhan bạc mệnh, tráng niên chết yểu.

Lý Hồng lại đến trước mộ Tống Vũ Hà, đặt lên một bó hoa tươi.

Gió nổi lên rồi, đã lại đến cuối thu rồi. Lý Hồng đứng trong gió, nhớ đến sứ mệnh của mình trong lần xuống phía Nam này, nỗi lòng chồng chất.

Vài ngày sau, Lý Hồng rốt cuộc đã hạ quyết tâm, phải tìm Trương Nhất Phàm bí mật nói chuyện, tìm hiểu một vài tình hình.

Tất cả mọi việc xảy ra trong thời gian này ở thành phố Song Giang, Trương Nhất Phàm có quyền lên tiếng nhất.

Bốn giờ chiều, Lý Hồng bước vào văn phòng Bí thư thành ủy, vẫn mang vẻ sắc sảo mà lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Nhất Phàm.

- Tôi muốn nói chuyện với anh một chút!

Trước giờ cô ta gọi Trương Nhất Phàm chưa từng kêu tên họ, cũng không kêu chức danh, vẫn luôn cho rằng cô ta muốn nói gì thì nói. Người có tính cách như Lý Hồng, chỉ sợ trên đời này cũng hiếm có lắm.

Nhưng cô ta vẫn cứ tồn tại một cách ngoan cường như vậy, Trương Nhất Phàm nhìn cô ta nói:

- Có gì cứ ngồi xuống rồi nói!

Hắn đối với Lý Hồng cũng xem như là khách sáo, bởi vì Trương Nhất Phàm đã biết mục tiêu Lý Hồng đến thành phố Song Giang. Nếu quan trên đã có ý nghĩ này, không để cô ta làm rành mạch, rõ ràng, với tính cách của Lý Hồng, chắc chắn sẽ không buông tay.

Hơn nữa Trương Nhất Phàm vẫn luôn kiên trì cho rằng, mình không có bất kỳ sai lầm nào.

Lý Hồng lạnh lùng nói:

- Tôi muốn nói với anh là việc riêng, không thuộc phạm vi việc công.

Trương Nhất Phàm nhìn cô ta.

- Lúc nào?

- Tối nay, địa điểm anh quyết định!

- Tối nay không rảnh, tôi phải cùng vợ đi dạo.

- Vậy thì trưa mai.

- Trưa không được, tôi phải nghỉ ngơi.

- Ngày kia là thứ bảy.

¬- Ngày kia tôi có hẹn!

Sắc mặt Lý Hồng hơi đổi, nở ra một nụ cười lạnh.

- Anh sợ rồi à?

Trương Nhất Phàm ngẩng đầu.

- Một người phụ nữ chưa kết hôn như cô, có chuyện gì cứ nói trong phòng làm việc đi.

Nói đến phụ nữ chưa kết hôn, sắc mặt Lý Hồng liền trầm xuống.

- Cây ngay không sợ chết đứng!

- Miệng lưỡi người đời đáng sợ!

Lý Hồng bỏ đi, quay lại phòng làm việc, cô mới phát ra cơn giận trong lòng, mấy quyển sách trên bàn bị cô đẩy hết xuống đất. Không vì gì khác, chỉ vì câu nói kia của Trương Nhất Phàm, một người phụ nữ chưa kết hôn!

“Phụ nữ chưa chồng thì sao chứ? Muốn có tai tiếng với tôi ư, anh còn chưa đủ tư cách đâu.” Lý Hồng trước giờ luôn là người bình tĩnh, hôm nay cũng không nhịn được nữa rồi. Bất luận cô nói gì, Trương Nhất Phàm cũng luôn nghĩ cách khước từ.

Tên Trương Nhất Phàm này thật đáng ghét! Hơn nữa cái câu “phụ nữ chưa kết hôn” lại đâm sâu vào nỗi đau của mình. Lý Hồng vuốt ve chiếc mặt dây chuyền hình tròn dẹt trên cổ, buồn bã nhắm mắt.

Tần Xuyên vội vàng đi vào.

- Bí thư Trương, vừa nhận được tin, ngày mai Chủ tịch tỉnh Ân sẽ lái xe đến thành phố Song Giang.

Ân Hồng Viễn lại sắp đến, Trương Nhất Phàm nhớ lại lần trước cùng bọn họ câu cá, trong lòng vẫn thấy buồn bực. Nhất là Ninh Thành Cương, cái lão già nịnh bợ đáng buồn cười ấy, không ngờ lại đem cá mình câu được thả hết đi.

Ân Hồng Viễn lần này đến Song Giang, dụng ý vô cùng rõ ràng, đương nhiên là vì chuyện của Từ Yến mà đến. Ông ta ở Song Giang này còn có mấy cấp dưới cũ, chỉ cần mọi người phối hợp một chút, Từ Yến cơ bản đã là ứng cử viên cho vị trí Phó Chủ tịch thành phố rồi.

Hiện giờ Ninh Thành Cương vẫn là Quyền Chủ tịch thành phố, có lẽ phải đợi đến Hội nghị Hội đồng nhân dân sang năm mới có thể được nâng lên. Tuy nhiên, tất cả những điều này đều là có chí thì nên thôi, chẳng có gì để tranh luận cả.

Nhưng cái chết của Ngô Dũng vẫn luôn khiến cho Trương Nhất Phàm canh cánh trong lòng, đáng tiếc Ninh Thành Cương quá xảo quyệt, khiến người ta không nắm được thóp lão ta.

/1313

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status