Liễu Hồng được Trương Nhất Phàm thông báo trước là có người đến ăn cơm.
Cô ngay lập tức nhớ lại những lời mà Trương Nhất Phàm nói, Liễu Hồng là một người chu đáo, chỉ cần là những lời mà Trương Nhất Phàm nói qua, cô đều ghi nhớ trong lòng. Bởi vậy, cô đã nấu vài món ăn Hồ Nam thuộc sở trường của cô.
Hai chiếc xe lần lượt tiến vào khu biệt thự. Lý Hồng xuống xe quan sát xung quanh. Đây là lần đầu tiên cô đến nhà của Trương Nhất Phàm so với tòa nhà Uỷ Ban kỷ luật thì quả là khác xa một trời một vực.
Khu biệt thự này, có một con sông nhân tạo dài khoảng hai ba mươi mét, bao quanh cả khu biệt thự. Chính giữa là những ngôi nhà, giống như một công viên rộng lớn, cây cao bóng cả, tao nhã mà yên tĩnh.
Có thể tìm được một nơi như vậy ở phố xá sầm uất này thì quả thực là tốn rất nhiều tâm tư. Bên cạnh là những khu nhà của chính phủ, những ngôi nhà mới được xếp thành hàng, chỉnh tề mà xinh đẹp.
Lý Hồng cảm thán nói:
-Bây giờ em mới hiểu, tại sao những đồng chí bên ủy ban kỷ luật lại có nhiều câu oán giận, xem ra chúng ta nên cải thiện một chút về đãi ngộ cuộc sống của các đồng chí ủy ban kỷ luật, nếu không sau này sẽ không có ai nguyện ý làm việc ở ủy ban kỷ luật mất.
Trương Nhất phàm nói:
-Em đang nói chúng tôi hủ bại sao
Lý Hồng cười:
-Về vấn đề này, ánh mắt của quần chúng rất tinh, chúng ta không cần phải tranh cãi.
Trương Nhất Phàm nhìn Lý Hồng, không thể không nói:
– Đúng vậy, tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh đối với đãi ngộ của cán bộ thực sự là đã vượt mức. Nhưng, đồng chí Đặng Tiểu Bình vĩ đại của chúng ta có nói qua, có thể cho phép một số người và một số khu vực làm giàu đầu tiên, tại sao lại không cho phép cán bộ trở nên giàu có trước? Cán bộ cũng là con người, cũng phải sống, chỉ khi nào họ được hưởng một mức sống với tiêu chuẩn cao mới có thể tạo ra các tiêu chuẩn đời sống cao hơn cho xã hội và công đồng.
– Được, em sẽ mang lời nói của anh đến bộ phân tuyên truyền, nói đây là phát ngôn của Trương chủ tịch tỉnh, đồng ý để cho bộ phận cán bộ giàu trước. như vậy công việc kiểm chứng của chúng ta sau này cũng không cần phải nắm, ủy ban kỷ luật cũng bớt việc.
– Ây, hưởng thụ sự đãi ngộ của cán bộ và công việc của ủy ban kỷ luật và hai việc khác nhau, em không nên nhập làm một.
Hai người nói nói cười cười cùng nhau bước vào căn biệt thự số sáu.
Liễu Hồng mở cửa cho hai người họ, lúc nhìn thấy Lý Hồng liền cười:
– thì ra là Lý bí thư đến.
Lý Hồng trong ấn tưởng không nhớ ra hình dáng của Liễu hồng, nhưng ánh mắt rời đến bộ ngực và mông của cô, trong lòng thầm nghĩ, thật là một một người làm gợi cảm! khiến Lý Hồng trong lòng cảm thấy là lạ.
– Cô là ….
– À, Liễu Hồng, giám đốc dự án của công ty đầu tư tài chính Phàm Phàm ở Đại Lục, cũng là đầu bếp tốt nhất mà đồng chí Đổng Tiểu Phàm chỉ định.
Nghe xong lời giới thiệu của Trương Nhất Phàm về mình, Liễu Hồng không khỏi nhìn hắn một cái. Giải thích, có phải là đang che giấu điều gì? Chẳng lẽ một kẻ thù khác mà Tiểu Phàm nói đến là Lý Hồng bí thư?
Cô cười cười:
– Mời ngồi, mời ngồi, tôi đi rót trà.
Lúc nói những lời này, cô cũng đánh giá ngay Lý Hồng, dáng người cao gầy, xinh đẹp đoan trang, khí chất rất hợp lòng người. Liễu Hồng từ trên gương mặt cô ta nhìn thấy một tia cao ngạo lạnh lùng. Xem ra bình thường Lý Hồng nhất định rất uy nghiêm, lạnh lùng như băng, không chừng không có bao nhiêu người dám đến gần cô ta.
Liễu Hồng từng ở TV thấy qua Lý Hồng, biết được cô ta làm việc ở ủy ban kỷ luật. Thầm nghĩ, với tính cách của cô ta, rất thích hợp với chức vụ bí thư kỷ luật. Nhưng nhìn bộ dạng của cô ta, hình như cùng Trương Nhất Phàm quan hệ không tồi, liệu giữa hai người hai họ …
Liễu Hồng rót nước đưa qua:
– Ngồi đợi một chút, thức ăn lập tức xong ngay.
Lúc Liễu Hồng nhìn Lý Hồng, rất để ý biểu hiện của cô ta.
Lý Hồng có vẻ rất tùy ý, nhưng thật ra là đang đánh giá người con gái gợi cảm này.
Thân phận của Liễu Hồng thật không đơn giản, giám đốc của công ty đầu tư tài chính, lại là người làm của Trương Nhất Phàm, chăm lo cho cuộc sống hàng ngày của hắn. Lại còn thêm vẻ đẹp tự nhiên của làn da và còn duy trì được một cơ thể hoàn hảo như vậy, gợi cảm giống như một con hồ ly tinh.
Nếu như buổi tối đi tắm, ăn mặc tùy ý một chút thì có đàn ông nào chịu nổi chứ?
Thật là không hiểu nỗi, Đổng Tiểu Phàm tại sao lại để loại người này ở lại bên cạnh Trương Nhất Phàm, cô ta không phải là dẫn sói vào nhà sao?
Nhìn mông của Liễu Hồng, e là không có bao nhiêu đàn ông nhìn vào mà không động lòng!
Trương Nhất Phàm là loại đàn ông nào, Lý Hồng lúc trước không biết, nhưng bây giờ biết quá nhiều rồi, nên càng lấn sâu vào.
Vừa rồi nghe lời giới thiệu của Trương Nhất phàm, làm cho Lý Hồng rất hoài nghi Liễu Hồng ở đây là do Đổng Tiểu Phàm an bài sao? Thật là có chút không tin tưởng.
Trương Nhất Phàm đâu có biết, hai nữ nhân khi đối mặt,trong lòng đều đang suy nghĩ gì đó.
Lòng dạ đàn bà như mò kim đáy biển.
Sự mẫn cảm của họ, đàn ông không bao giờ nắm bắt được.
Trương Nhất Phàm ngồi xuống, tiếp tục cùng với Lý Hồng bàn về việc xảy ra ngày hôm nay:
– Rốt cuộc ba năm trước Giang Hoài đã xảy ra chuyện gì? Việc này hẳn là phải điều tra.
Lý Hồng nói:
– Em đã gọi điện thoại cho Duệ Quân, người khác chắc là sẽ không nói, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Lục Chính Ông hình như không muốn đề cập đến, nhưng Bàng bí thư lại kéo chuyện này vào, theo em bên trong có gì?
Hai người ngồi trên ghế sô pha, lúc Trương Nhất Phàm đang nói chuyện vô tình bưng lộn ly, hắn bưng lên liền uống, lý Hồng muốn ngăn cản cũng không kịp, chỉ có thể mở to đôi mắt xinh đẹp, trơ mắt nhìn trương Nhất Phàm bưng chiếc ly có dính dấu son môi của mình đến bên miệng uống một ngụm.
– Ừ, tại sao lại có vị ngọt?
Sau khi uống xong, hắn cảm thấy mùi vị không đúng. Lý Hồng kinh ngạc nhìn hắn:
– Thì ra anh có sở thích này sao?
Trương Nhất Phàm chợt nhân ra nguyên nhân, ngượng ngùng cười:
– không có gì, không có gì
Lý Hồng cảm thấy thấp thỏm không yên, liền liếc mắt nhìn Liễu Hồng đang bận rộn trong phòng bếp:
– Theo em quan sát, Bàng bí thư và Lục Chính Ông không thân thiện như bề ngoài mà họ biểu hiện ra, hắn thậm chí còn không có ủng hộ vị lãnh đạo này.
Em cũng thấy, ban đầu em chỉ cảm thấy kỳ lạ, những việc làm của Bàng bí thư trong thời gian gần đây đã khiến tôi cảm thấy nghi ngờ. Nhưng việc này là tại sao? Nguyên tắc chăng?
Cũng không giống, em từng hỏi thăm qua Bàng bí thư là người như thế nào, họ đều nói Bàng bí thư là một người rất ôn hòa, rất có nguyên tắc, lấy đại cục làm trọng, những lời Lục Chính Ông nói ra, y đều cố gắng duy trì, như vậy mới khiến Giang Hoài nhìn vào trông rất đoàn kết, thế cục ổn định, y làm xong kỳ hạn này là có thể nghỉ hưu, y không thể nào còn có cách nghĩ khác.
– Đúng vậy, đây chính là điều mà anh đang thắc mắc. Nhưng trong thời giang gần đây, y luôn nhắc nhở, và có ý đồ muốn chúng ta và Lục Chính Ông đối mặt, cô nói nguyên nhân là gì?
Trương Nhất Phàm lấy ra một điếu thuốc, chuẩn bị châm lửa, Lý Hồng trừng hắn một cái, hắn liền cười cười rồi bỏ điếu thuốc xuống.
Lý Hồng nói tiếp:
– Việc của trưởng ban thư ký lần này cũng là y chọc vào, y không phải luôn nhấn mạnh nguyên tắc, nhấn mạnh sự ổn định, nội bộ phải đoàn kết sao, nhưng y lại cho em có một cảm giác không giống nhau. Vả lại tối hôm qua y còn đến tìm em, cùng em bàn về việc của trưởng ban thư ký tỉnh ủy, y nói chúng ta không thể gạt hai vị chủ tịch, cần phải trung thực phản ánh tình hình, một cán bộ bỏ trốn, biết chắc là quay về sẽ chết, y không có khả năng sẽ quay trở lại. Hôm qua, lúc em nghe xong y nói những lời này, nhìn y không giống như kẻ sợ phiền phức, không phải là người không giám chịu trách nhiệm. Anh nói, chúng ta có phải là đã suy đoán sai chỗ nào không?
Trương Nhất Phàm nói:
– Không chỉ việc này, hôm nay y luôn kiên trì cho rằng cái chết của trưởng ban thư ký là một âm mưu chính trị chứ không phải là một tai nạn xe cộ bình thường, y cũng mượn việc này mà để lộ ra chuyện của ba năm trước. Lục Chính Ông không muốn nhắc lại việc này, điều này cho chúng ta thấy rõ Bàng bí thư căn bản không phải là một kẻ hèn nhát. Lý Hồng, cô hãy để ý một chút, xem xem Bàng bí thư của chúng ta rốt cuộc là có mục đích gì?
– Vâng.
Hai người anh một câu, em một câu, phối hợp rất ăn ý, có cảm giác như là một đôi tri kỷ vậy.
– Ăn cơm thôi ——
Liễu Hồng từ trong phòng bếp đi ra, đem đồ ăn để trên bàn.
Nhìn đến mông của Liễu Hồng, Lý Hồng hướng Trương Nhất Phàm nháy mắt
– Bảo mẫu của anh thật là gợi cảm
Trương Nhất Phàm làm bộ như không để ý, đi vào nhà ăn:
– Nấu món gì vậy?
Liễu Hồng nói:
– Hương vị quê nhà, tôi nghe nói Lý bí thư là người thành phố, nên đặc biệt nấu thêm món thịt dê nướng và thịt chiên giòn không biết Lý bí thư có thích hay không
Lý Hồng nhìn nhìn Trương Nhất Phàm, có phải là hắn đã nói cái gì đó, đem khẩu vị của cô nói cho Liễu Hồng biết, Trương Nhất Phàm cười:
– Tôi cái gì cũng không có nói, là Liễu Hồng tự làm đấy.
Lý Hồng liền nhìn Liễu Hồng:
– nếu như Trương chủ tịch tỉnh không nói cô là giám đốc công ty đầu tư tài chính, tôi còn tưởng cô là một đầu bếp chính hiệu đấy, những món ăn này không cần phải nói chỉ cần nhìn thôi là đã muốn ăn. Liễu Hồng, cô vất vả rồi.
Liễu Hồng múc cơm đưa qua, gương mặt mỉm cười:
-Không có sao cả, chỉ cần Lý bí thư thích, có thể đến bất cứ lúc nào. tôi nghe Trương chủ tịch tỉnh nói, cô vừa mới bị điều qua đây, vẫn chưa quen với cuộc sống ở đây, có rảnh thì cô cứ đến đây cùng ăn cơm.
Đối với sự nhiệt tình của Liễu Hồng, Lý Hồng đáp lại bằng một nụ cười:
– Tôi sợ tôi ăn ghiền rồi thì sẽ rất phiền đấy.
Trương Nhất Phàm nói:
– Ghiền rồi thì hằng ngày đến đây, Liễu Hồng rất hiếu khách.
Liễu Hồng nhìn hắn một cái, là anh hiếu khách thì có?
Trương Nhất Phàm ngồi xuống:
– A, Liễu Hồng, trong nhà còn rượu không?
Liễu Hồng thầm nghĩ, uống rượu vào không phải buổi tối cô sẽ gặp nạn sao, không nên uống rượu là tốt nhất. Cô thật không hiểu tại sao Trương Nhất Phàm sau khi uống rượu lại xung như vậy, một mình Liễu Hồng thật không biết phải làm sao, lúc trước ở cùng với Hà Tiêu Tiêu, hai người còn có thể hợp tác đối phó với hắn, cô một mình thì làm sao nổi. Bởi vậy cô cố ý nói:
– Hình như là hết rồi, để tôi đi xem sao.
Lý Hồng lập tức nói:
– Không cần, anh cũng biết tôi không uống rượu, hay là anh uống một mình đi.
Một người uống thì chẳng có gì vui cả, Trương Nhất Phàm hiểu rõ ý của Liễu Hồng, liền cười ngồi xuống:
– vậy thật là không phải, đã làm chậm trễ vị khách quý của chúng ta.
Tính toong —— tính toong —— chuông cửa vang lên, Liễu hồng lập tức đứng dậy:
– Tôi đi xem xem.
Cô ngay lập tức nhớ lại những lời mà Trương Nhất Phàm nói, Liễu Hồng là một người chu đáo, chỉ cần là những lời mà Trương Nhất Phàm nói qua, cô đều ghi nhớ trong lòng. Bởi vậy, cô đã nấu vài món ăn Hồ Nam thuộc sở trường của cô.
Hai chiếc xe lần lượt tiến vào khu biệt thự. Lý Hồng xuống xe quan sát xung quanh. Đây là lần đầu tiên cô đến nhà của Trương Nhất Phàm so với tòa nhà Uỷ Ban kỷ luật thì quả là khác xa một trời một vực.
Khu biệt thự này, có một con sông nhân tạo dài khoảng hai ba mươi mét, bao quanh cả khu biệt thự. Chính giữa là những ngôi nhà, giống như một công viên rộng lớn, cây cao bóng cả, tao nhã mà yên tĩnh.
Có thể tìm được một nơi như vậy ở phố xá sầm uất này thì quả thực là tốn rất nhiều tâm tư. Bên cạnh là những khu nhà của chính phủ, những ngôi nhà mới được xếp thành hàng, chỉnh tề mà xinh đẹp.
Lý Hồng cảm thán nói:
-Bây giờ em mới hiểu, tại sao những đồng chí bên ủy ban kỷ luật lại có nhiều câu oán giận, xem ra chúng ta nên cải thiện một chút về đãi ngộ cuộc sống của các đồng chí ủy ban kỷ luật, nếu không sau này sẽ không có ai nguyện ý làm việc ở ủy ban kỷ luật mất.
Trương Nhất phàm nói:
-Em đang nói chúng tôi hủ bại sao
Lý Hồng cười:
-Về vấn đề này, ánh mắt của quần chúng rất tinh, chúng ta không cần phải tranh cãi.
Trương Nhất Phàm nhìn Lý Hồng, không thể không nói:
– Đúng vậy, tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh đối với đãi ngộ của cán bộ thực sự là đã vượt mức. Nhưng, đồng chí Đặng Tiểu Bình vĩ đại của chúng ta có nói qua, có thể cho phép một số người và một số khu vực làm giàu đầu tiên, tại sao lại không cho phép cán bộ trở nên giàu có trước? Cán bộ cũng là con người, cũng phải sống, chỉ khi nào họ được hưởng một mức sống với tiêu chuẩn cao mới có thể tạo ra các tiêu chuẩn đời sống cao hơn cho xã hội và công đồng.
– Được, em sẽ mang lời nói của anh đến bộ phân tuyên truyền, nói đây là phát ngôn của Trương chủ tịch tỉnh, đồng ý để cho bộ phận cán bộ giàu trước. như vậy công việc kiểm chứng của chúng ta sau này cũng không cần phải nắm, ủy ban kỷ luật cũng bớt việc.
– Ây, hưởng thụ sự đãi ngộ của cán bộ và công việc của ủy ban kỷ luật và hai việc khác nhau, em không nên nhập làm một.
Hai người nói nói cười cười cùng nhau bước vào căn biệt thự số sáu.
Liễu Hồng mở cửa cho hai người họ, lúc nhìn thấy Lý Hồng liền cười:
– thì ra là Lý bí thư đến.
Lý Hồng trong ấn tưởng không nhớ ra hình dáng của Liễu hồng, nhưng ánh mắt rời đến bộ ngực và mông của cô, trong lòng thầm nghĩ, thật là một một người làm gợi cảm! khiến Lý Hồng trong lòng cảm thấy là lạ.
– Cô là ….
– À, Liễu Hồng, giám đốc dự án của công ty đầu tư tài chính Phàm Phàm ở Đại Lục, cũng là đầu bếp tốt nhất mà đồng chí Đổng Tiểu Phàm chỉ định.
Nghe xong lời giới thiệu của Trương Nhất Phàm về mình, Liễu Hồng không khỏi nhìn hắn một cái. Giải thích, có phải là đang che giấu điều gì? Chẳng lẽ một kẻ thù khác mà Tiểu Phàm nói đến là Lý Hồng bí thư?
Cô cười cười:
– Mời ngồi, mời ngồi, tôi đi rót trà.
Lúc nói những lời này, cô cũng đánh giá ngay Lý Hồng, dáng người cao gầy, xinh đẹp đoan trang, khí chất rất hợp lòng người. Liễu Hồng từ trên gương mặt cô ta nhìn thấy một tia cao ngạo lạnh lùng. Xem ra bình thường Lý Hồng nhất định rất uy nghiêm, lạnh lùng như băng, không chừng không có bao nhiêu người dám đến gần cô ta.
Liễu Hồng từng ở TV thấy qua Lý Hồng, biết được cô ta làm việc ở ủy ban kỷ luật. Thầm nghĩ, với tính cách của cô ta, rất thích hợp với chức vụ bí thư kỷ luật. Nhưng nhìn bộ dạng của cô ta, hình như cùng Trương Nhất Phàm quan hệ không tồi, liệu giữa hai người hai họ …
Liễu Hồng rót nước đưa qua:
– Ngồi đợi một chút, thức ăn lập tức xong ngay.
Lúc Liễu Hồng nhìn Lý Hồng, rất để ý biểu hiện của cô ta.
Lý Hồng có vẻ rất tùy ý, nhưng thật ra là đang đánh giá người con gái gợi cảm này.
Thân phận của Liễu Hồng thật không đơn giản, giám đốc của công ty đầu tư tài chính, lại là người làm của Trương Nhất Phàm, chăm lo cho cuộc sống hàng ngày của hắn. Lại còn thêm vẻ đẹp tự nhiên của làn da và còn duy trì được một cơ thể hoàn hảo như vậy, gợi cảm giống như một con hồ ly tinh.
Nếu như buổi tối đi tắm, ăn mặc tùy ý một chút thì có đàn ông nào chịu nổi chứ?
Thật là không hiểu nỗi, Đổng Tiểu Phàm tại sao lại để loại người này ở lại bên cạnh Trương Nhất Phàm, cô ta không phải là dẫn sói vào nhà sao?
Nhìn mông của Liễu Hồng, e là không có bao nhiêu đàn ông nhìn vào mà không động lòng!
Trương Nhất Phàm là loại đàn ông nào, Lý Hồng lúc trước không biết, nhưng bây giờ biết quá nhiều rồi, nên càng lấn sâu vào.
Vừa rồi nghe lời giới thiệu của Trương Nhất phàm, làm cho Lý Hồng rất hoài nghi Liễu Hồng ở đây là do Đổng Tiểu Phàm an bài sao? Thật là có chút không tin tưởng.
Trương Nhất Phàm đâu có biết, hai nữ nhân khi đối mặt,trong lòng đều đang suy nghĩ gì đó.
Lòng dạ đàn bà như mò kim đáy biển.
Sự mẫn cảm của họ, đàn ông không bao giờ nắm bắt được.
Trương Nhất Phàm ngồi xuống, tiếp tục cùng với Lý Hồng bàn về việc xảy ra ngày hôm nay:
– Rốt cuộc ba năm trước Giang Hoài đã xảy ra chuyện gì? Việc này hẳn là phải điều tra.
Lý Hồng nói:
– Em đã gọi điện thoại cho Duệ Quân, người khác chắc là sẽ không nói, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Lục Chính Ông hình như không muốn đề cập đến, nhưng Bàng bí thư lại kéo chuyện này vào, theo em bên trong có gì?
Hai người ngồi trên ghế sô pha, lúc Trương Nhất Phàm đang nói chuyện vô tình bưng lộn ly, hắn bưng lên liền uống, lý Hồng muốn ngăn cản cũng không kịp, chỉ có thể mở to đôi mắt xinh đẹp, trơ mắt nhìn trương Nhất Phàm bưng chiếc ly có dính dấu son môi của mình đến bên miệng uống một ngụm.
– Ừ, tại sao lại có vị ngọt?
Sau khi uống xong, hắn cảm thấy mùi vị không đúng. Lý Hồng kinh ngạc nhìn hắn:
– Thì ra anh có sở thích này sao?
Trương Nhất Phàm chợt nhân ra nguyên nhân, ngượng ngùng cười:
– không có gì, không có gì
Lý Hồng cảm thấy thấp thỏm không yên, liền liếc mắt nhìn Liễu Hồng đang bận rộn trong phòng bếp:
– Theo em quan sát, Bàng bí thư và Lục Chính Ông không thân thiện như bề ngoài mà họ biểu hiện ra, hắn thậm chí còn không có ủng hộ vị lãnh đạo này.
Em cũng thấy, ban đầu em chỉ cảm thấy kỳ lạ, những việc làm của Bàng bí thư trong thời gian gần đây đã khiến tôi cảm thấy nghi ngờ. Nhưng việc này là tại sao? Nguyên tắc chăng?
Cũng không giống, em từng hỏi thăm qua Bàng bí thư là người như thế nào, họ đều nói Bàng bí thư là một người rất ôn hòa, rất có nguyên tắc, lấy đại cục làm trọng, những lời Lục Chính Ông nói ra, y đều cố gắng duy trì, như vậy mới khiến Giang Hoài nhìn vào trông rất đoàn kết, thế cục ổn định, y làm xong kỳ hạn này là có thể nghỉ hưu, y không thể nào còn có cách nghĩ khác.
– Đúng vậy, đây chính là điều mà anh đang thắc mắc. Nhưng trong thời giang gần đây, y luôn nhắc nhở, và có ý đồ muốn chúng ta và Lục Chính Ông đối mặt, cô nói nguyên nhân là gì?
Trương Nhất Phàm lấy ra một điếu thuốc, chuẩn bị châm lửa, Lý Hồng trừng hắn một cái, hắn liền cười cười rồi bỏ điếu thuốc xuống.
Lý Hồng nói tiếp:
– Việc của trưởng ban thư ký lần này cũng là y chọc vào, y không phải luôn nhấn mạnh nguyên tắc, nhấn mạnh sự ổn định, nội bộ phải đoàn kết sao, nhưng y lại cho em có một cảm giác không giống nhau. Vả lại tối hôm qua y còn đến tìm em, cùng em bàn về việc của trưởng ban thư ký tỉnh ủy, y nói chúng ta không thể gạt hai vị chủ tịch, cần phải trung thực phản ánh tình hình, một cán bộ bỏ trốn, biết chắc là quay về sẽ chết, y không có khả năng sẽ quay trở lại. Hôm qua, lúc em nghe xong y nói những lời này, nhìn y không giống như kẻ sợ phiền phức, không phải là người không giám chịu trách nhiệm. Anh nói, chúng ta có phải là đã suy đoán sai chỗ nào không?
Trương Nhất Phàm nói:
– Không chỉ việc này, hôm nay y luôn kiên trì cho rằng cái chết của trưởng ban thư ký là một âm mưu chính trị chứ không phải là một tai nạn xe cộ bình thường, y cũng mượn việc này mà để lộ ra chuyện của ba năm trước. Lục Chính Ông không muốn nhắc lại việc này, điều này cho chúng ta thấy rõ Bàng bí thư căn bản không phải là một kẻ hèn nhát. Lý Hồng, cô hãy để ý một chút, xem xem Bàng bí thư của chúng ta rốt cuộc là có mục đích gì?
– Vâng.
Hai người anh một câu, em một câu, phối hợp rất ăn ý, có cảm giác như là một đôi tri kỷ vậy.
– Ăn cơm thôi ——
Liễu Hồng từ trong phòng bếp đi ra, đem đồ ăn để trên bàn.
Nhìn đến mông của Liễu Hồng, Lý Hồng hướng Trương Nhất Phàm nháy mắt
– Bảo mẫu của anh thật là gợi cảm
Trương Nhất Phàm làm bộ như không để ý, đi vào nhà ăn:
– Nấu món gì vậy?
Liễu Hồng nói:
– Hương vị quê nhà, tôi nghe nói Lý bí thư là người thành phố, nên đặc biệt nấu thêm món thịt dê nướng và thịt chiên giòn không biết Lý bí thư có thích hay không
Lý Hồng nhìn nhìn Trương Nhất Phàm, có phải là hắn đã nói cái gì đó, đem khẩu vị của cô nói cho Liễu Hồng biết, Trương Nhất Phàm cười:
– Tôi cái gì cũng không có nói, là Liễu Hồng tự làm đấy.
Lý Hồng liền nhìn Liễu Hồng:
– nếu như Trương chủ tịch tỉnh không nói cô là giám đốc công ty đầu tư tài chính, tôi còn tưởng cô là một đầu bếp chính hiệu đấy, những món ăn này không cần phải nói chỉ cần nhìn thôi là đã muốn ăn. Liễu Hồng, cô vất vả rồi.
Liễu Hồng múc cơm đưa qua, gương mặt mỉm cười:
-Không có sao cả, chỉ cần Lý bí thư thích, có thể đến bất cứ lúc nào. tôi nghe Trương chủ tịch tỉnh nói, cô vừa mới bị điều qua đây, vẫn chưa quen với cuộc sống ở đây, có rảnh thì cô cứ đến đây cùng ăn cơm.
Đối với sự nhiệt tình của Liễu Hồng, Lý Hồng đáp lại bằng một nụ cười:
– Tôi sợ tôi ăn ghiền rồi thì sẽ rất phiền đấy.
Trương Nhất Phàm nói:
– Ghiền rồi thì hằng ngày đến đây, Liễu Hồng rất hiếu khách.
Liễu Hồng nhìn hắn một cái, là anh hiếu khách thì có?
Trương Nhất Phàm ngồi xuống:
– A, Liễu Hồng, trong nhà còn rượu không?
Liễu Hồng thầm nghĩ, uống rượu vào không phải buổi tối cô sẽ gặp nạn sao, không nên uống rượu là tốt nhất. Cô thật không hiểu tại sao Trương Nhất Phàm sau khi uống rượu lại xung như vậy, một mình Liễu Hồng thật không biết phải làm sao, lúc trước ở cùng với Hà Tiêu Tiêu, hai người còn có thể hợp tác đối phó với hắn, cô một mình thì làm sao nổi. Bởi vậy cô cố ý nói:
– Hình như là hết rồi, để tôi đi xem sao.
Lý Hồng lập tức nói:
– Không cần, anh cũng biết tôi không uống rượu, hay là anh uống một mình đi.
Một người uống thì chẳng có gì vui cả, Trương Nhất Phàm hiểu rõ ý của Liễu Hồng, liền cười ngồi xuống:
– vậy thật là không phải, đã làm chậm trễ vị khách quý của chúng ta.
Tính toong —— tính toong —— chuông cửa vang lên, Liễu hồng lập tức đứng dậy:
– Tôi đi xem xem.
/1313
|