Cuộc đấu tại xưởng đóng tàu thành viên của Tổ Tia Chớp đã vượt qua đội đặc công thứ nhất của Cia.
Trên tàu sân bay, đội đặc công nữa đang nhanh chóng bố trí thuốc nổ, bọn họ muốn nhân cơ hội này hủy chiếc tàu sân bay loại trừ hậu họa sau này.
Trung đội trưởng của Ukraine vô cùng tức giân, bọn họ bốn mươi mấy người chỉ còn lại mười mấy người những người khác đều bị đặc công Mỹ giết. Anh ta gọi hỗ trợ. Nhưng người của anh ta tố chất kém xa vũ khí cũng không bằng nên đã bị đối phương áp chế nhanh chóng. Hơn nữa có ít nhất bốn người chết.
Nếu không có Trương Tuyết Phong dẫn người đến thì với hỏa lực của Cia chỉ sợ họ không trụ được bao lâu.
Stevie nhận được tin ngừi Trung Quốc được võ trang rất mạnh đã phá vòng vây số 1 của chúng, áp chế nghiêm trọng tổ số 2, Jimi đang yêu cầu trợ giúp.
Stevie tức giận, trợ giúp cái rắm, sáu tay súng bắn tỉa đã chết ba còn một người bị thương.
Rầm…
Đúng lúc đó một tiếng nổ vang lên là Trương Tuyết Phong ném lựu đạn làm nổ hai gã đặc công. Jimi thấy thế hét lên:
- Tiến lên, mọi người thay nhau hành động.
Chỉ có phân ra hành đống mới không bị đối phương bắt hết trong một lưới.
Bọn họ thật sự không ngờ sức chiến đấu của những người này mạnh như vậy.
Điều bất lợi là đèn đã bị tắt bọn họ đứng trong bóng tối không thể biết được hành động của đối phương. Hơn nữa chỉ cần nổ súng là mình lại bị lộ.
Còn đối không hề nổ súng mà dùng dao găm.
Tiếng súng đột nhiên ngừng lại, mỗi người đều nấp ở một chỗ tạm thời duy trì trạng thái giằng co. Trương Tuyết Phong đoán Tiểu Tứ có lẽ đã lên tàu sân bay nhưng trên đó không có một tiếng động.
Trương Nhất Phàm không ngừng đi lại trong phòng, cảm giác đầy lo lắng. Mấy lần muốn lao ra nhưng bị những vệ sĩ giữ lại. Xưởng đóng tàu hiện giờ rất nguy hiểm.
Trương Nhất Phàm nóng nảy
- Tiếng súng đã ngừng dù sao cũng phải để tôi đi xem chuyện gì đã xảy ra chứ?
Thậm Uyển Vân vội hét lên:
- Không thể đi, tình hình thế nào mấy người Trương Tuyết Phong se báo cáo.
Lỗ Đông Nam nói:
- Gọi điện thoại cho họ hỏi một chút.
- Không thể gọi.
Lúc này chắc chắn không thể gọi điện thoại. Chỉ cần điện thoại vang lên sẽ chết người.
Lúc này Trương Tuyết phong cũng nghĩ đến di động gã bảo người bên cạnh một phút sau gọi điện thoại cho mình. Vừa kết nối Trương Tuyết Phong ném điện thoại mình ra xa.
Di động vừa bay ra chuông điện thoại vang lên, trong bóng đêm bốn chỗ đều nổ súng:
- Đánh!
Trương Tuyết Phong hét lớn.
Những tiếng kêu thảm thiết vang lên trong bóng đêm.
Hai gã đặc công còn lại nhanh chóng chạy trốn, sau khi súng nổ lập tức biết đây là âm mưu. Nên đã may mắn thoát được.
Người đội trưởng đội bảo vệ thấy tình hình vừa rồi chợt hiểu ra. Liền bưng súng lên xông lên đầu cầu hét lớn:- Lại đây đi người Mỹ chết tiệt.
Trương Tuyết Phong vội hét lên:
- Nằm xuống.
Gã đội trưởng này muốn nhân cơ hội nay để mấy người Trương Tuyết Phong phát hiện mục tiêu. Người lính bên cạnh giữ gã lại.
Cùng lúc đó hai viên đạn bay ra.
Trung đội trưởng Ukraine giống như bị điện giật, cả người co giật rồi đổ sụp xuống.
Nhưng tổ Tia Chớp cũng đã phát hiện hai mục tiêu.
Lại là hai tiếng kêu thảm thiết, hai gã đặc công cuối cùng cũng bị giải quyết.
Tiếng súng bên ngoài vừa ngừng thì trên Tàu sân bay vang lên tiếng súng. Người của Tiếu Tứ đã giao chiến với đặc công.
Trương Tuyết Phong ra lệnh
- Xung phong!
Mấy người lính Ukraine còn may mắn sống sót chạy đến chỗ người đội trưởng.
Những người còn lại vẫn canh gác bờ biển đề phòng kẻ thù ở phía sau.
Lúc này người của Trương Tuyết Phong lên tàu một cách thuận lợi.
Con tàu này rộng tương đương với một sân vận động. Khi đám người Trương Tuyết Phong lên tàu tiếng súng vân vang lên trong khoang tàu. Lập tức y chia người làm hai tổ nhanh chóng tiến vào khoang tàu.
Tiếng súng tràn đầy khoang tàu. Mấy người Trương Tuyết Phong phân nhau ra tìm tòi, dựa vào tiếng súng để phán đoán.
Có bóng người chợt lóe, Trương Tuyết Phong giật mình
- Ai?
- Là tôi, Tiểu Tứ.
Giọng Tiểu Tứ vang lên, Trương Tuyết Phong lúc này mới đèn soi:
- Tiểu Tứ thế nào?
- Năm người đều bị giải quyết hết, hai người của chúng ta cũng bị thương, một người ở đùi một người ở bụng, tổn thất không lớn.
- Lập tức đưa người bị thương đến bệnh viện.
Nhưng một tên đặc công chưa chết vừa cười một cách kỳ quái vừa ấn một nut điều khiển.
Một hàng số nhỏ sáng lên trong đêm và liên tục nhảy 10, 9 8 7…
- Không hay rồi, có bom…
- Nhanh chóng tổ chức gỡ bom.
Tiểu Tứ lập tức cho người tìm kiếm trong khoang tàu, tìm thì dễ nhưng thời gian còn ít bọn họ chỉ có mười phút không biết trong khoang thuyền bố trí nhiều hay ít bom.
Nguy hiểm và căng thẳng hết sức. Trương Tuyết Phong ra lệnh cho mọi người rời tàu còn mình và Tiểu Tứ pr lại.
Trên tàu sân bay, đội đặc công nữa đang nhanh chóng bố trí thuốc nổ, bọn họ muốn nhân cơ hội này hủy chiếc tàu sân bay loại trừ hậu họa sau này.
Trung đội trưởng của Ukraine vô cùng tức giân, bọn họ bốn mươi mấy người chỉ còn lại mười mấy người những người khác đều bị đặc công Mỹ giết. Anh ta gọi hỗ trợ. Nhưng người của anh ta tố chất kém xa vũ khí cũng không bằng nên đã bị đối phương áp chế nhanh chóng. Hơn nữa có ít nhất bốn người chết.
Nếu không có Trương Tuyết Phong dẫn người đến thì với hỏa lực của Cia chỉ sợ họ không trụ được bao lâu.
Stevie nhận được tin ngừi Trung Quốc được võ trang rất mạnh đã phá vòng vây số 1 của chúng, áp chế nghiêm trọng tổ số 2, Jimi đang yêu cầu trợ giúp.
Stevie tức giận, trợ giúp cái rắm, sáu tay súng bắn tỉa đã chết ba còn một người bị thương.
Rầm…
Đúng lúc đó một tiếng nổ vang lên là Trương Tuyết Phong ném lựu đạn làm nổ hai gã đặc công. Jimi thấy thế hét lên:
- Tiến lên, mọi người thay nhau hành động.
Chỉ có phân ra hành đống mới không bị đối phương bắt hết trong một lưới.
Bọn họ thật sự không ngờ sức chiến đấu của những người này mạnh như vậy.
Điều bất lợi là đèn đã bị tắt bọn họ đứng trong bóng tối không thể biết được hành động của đối phương. Hơn nữa chỉ cần nổ súng là mình lại bị lộ.
Còn đối không hề nổ súng mà dùng dao găm.
Tiếng súng đột nhiên ngừng lại, mỗi người đều nấp ở một chỗ tạm thời duy trì trạng thái giằng co. Trương Tuyết Phong đoán Tiểu Tứ có lẽ đã lên tàu sân bay nhưng trên đó không có một tiếng động.
Trương Nhất Phàm không ngừng đi lại trong phòng, cảm giác đầy lo lắng. Mấy lần muốn lao ra nhưng bị những vệ sĩ giữ lại. Xưởng đóng tàu hiện giờ rất nguy hiểm.
Trương Nhất Phàm nóng nảy
- Tiếng súng đã ngừng dù sao cũng phải để tôi đi xem chuyện gì đã xảy ra chứ?
Thậm Uyển Vân vội hét lên:
- Không thể đi, tình hình thế nào mấy người Trương Tuyết Phong se báo cáo.
Lỗ Đông Nam nói:
- Gọi điện thoại cho họ hỏi một chút.
- Không thể gọi.
Lúc này chắc chắn không thể gọi điện thoại. Chỉ cần điện thoại vang lên sẽ chết người.
Lúc này Trương Tuyết phong cũng nghĩ đến di động gã bảo người bên cạnh một phút sau gọi điện thoại cho mình. Vừa kết nối Trương Tuyết Phong ném điện thoại mình ra xa.
Di động vừa bay ra chuông điện thoại vang lên, trong bóng đêm bốn chỗ đều nổ súng:
- Đánh!
Trương Tuyết Phong hét lớn.
Những tiếng kêu thảm thiết vang lên trong bóng đêm.
Hai gã đặc công còn lại nhanh chóng chạy trốn, sau khi súng nổ lập tức biết đây là âm mưu. Nên đã may mắn thoát được.
Người đội trưởng đội bảo vệ thấy tình hình vừa rồi chợt hiểu ra. Liền bưng súng lên xông lên đầu cầu hét lớn:- Lại đây đi người Mỹ chết tiệt.
Trương Tuyết Phong vội hét lên:
- Nằm xuống.
Gã đội trưởng này muốn nhân cơ hội nay để mấy người Trương Tuyết Phong phát hiện mục tiêu. Người lính bên cạnh giữ gã lại.
Cùng lúc đó hai viên đạn bay ra.
Trung đội trưởng Ukraine giống như bị điện giật, cả người co giật rồi đổ sụp xuống.
Nhưng tổ Tia Chớp cũng đã phát hiện hai mục tiêu.
Lại là hai tiếng kêu thảm thiết, hai gã đặc công cuối cùng cũng bị giải quyết.
Tiếng súng bên ngoài vừa ngừng thì trên Tàu sân bay vang lên tiếng súng. Người của Tiếu Tứ đã giao chiến với đặc công.
Trương Tuyết Phong ra lệnh
- Xung phong!
Mấy người lính Ukraine còn may mắn sống sót chạy đến chỗ người đội trưởng.
Những người còn lại vẫn canh gác bờ biển đề phòng kẻ thù ở phía sau.
Lúc này người của Trương Tuyết Phong lên tàu một cách thuận lợi.
Con tàu này rộng tương đương với một sân vận động. Khi đám người Trương Tuyết Phong lên tàu tiếng súng vân vang lên trong khoang tàu. Lập tức y chia người làm hai tổ nhanh chóng tiến vào khoang tàu.
Tiếng súng tràn đầy khoang tàu. Mấy người Trương Tuyết Phong phân nhau ra tìm tòi, dựa vào tiếng súng để phán đoán.
Có bóng người chợt lóe, Trương Tuyết Phong giật mình
- Ai?
- Là tôi, Tiểu Tứ.
Giọng Tiểu Tứ vang lên, Trương Tuyết Phong lúc này mới đèn soi:
- Tiểu Tứ thế nào?
- Năm người đều bị giải quyết hết, hai người của chúng ta cũng bị thương, một người ở đùi một người ở bụng, tổn thất không lớn.
- Lập tức đưa người bị thương đến bệnh viện.
Nhưng một tên đặc công chưa chết vừa cười một cách kỳ quái vừa ấn một nut điều khiển.
Một hàng số nhỏ sáng lên trong đêm và liên tục nhảy 10, 9 8 7…
- Không hay rồi, có bom…
- Nhanh chóng tổ chức gỡ bom.
Tiểu Tứ lập tức cho người tìm kiếm trong khoang tàu, tìm thì dễ nhưng thời gian còn ít bọn họ chỉ có mười phút không biết trong khoang thuyền bố trí nhiều hay ít bom.
Nguy hiểm và căng thẳng hết sức. Trương Tuyết Phong ra lệnh cho mọi người rời tàu còn mình và Tiểu Tứ pr lại.
/1313
|