Ngoài cửa
quàn bar Ross có một cô gài cực kì baby bước vào, thân hình nhỏ nhắn, da trắng,
tóc dài, màu hạt dẻ, mắt nâu và mắc chên mình một bộ vày màu trắng rất thanh
cao. Cả bọn nó và bọn hắn cũng đang đơ người ra vì cô gài này và đặc biệt là
Day. Cô gái lại gần bàn mà cả bọn đang ngồi.
-chào mọi người! Rạo này có khẻo ko?_ cô gái đó tươi cười nhìn cả đám bọn nó và bọn hắn.
-Ờ! Ờ!... cảm ơn nhưng bạn là…..:_Dian lên tiếng hỏi cô gái đó vì bây giờ chỉ còn anh là đủ bình tĩnh để hỏi cô gái đó. Còn hắn thì đang nhìn nó với một ánh mắt chỉ có thể gọi là đắm đuối con cá muối, hắn chẳng quan tâm xem người đang đứng hỏi thăm trước mặt mình là ai.
-Vk chưa cưới của em đấy:_Đăng mặt bơ phờ đáp lới Dian.
-Ồ!..... hóa ra là vk chưa cưới của Đăng à, xinh thế ko biết:_Dian nói vẻ trêu đừa Đăng vì anh biết là Đăng chưa muốn lấy vk bây giờ.
-xin chào bạn. mình là bạn của Khánh Đăng, rất vui được làm quen:_Dian đứng lên đưa tay ra định bắt tay cô gái đó thì cô lại chạy ra chỗ của nó và chun’s.
-chun’s ơi! Zen’s ơi! Lâu quá rồi ko gặp hai đứa chúng mày tao nhớ tụi mày quá:_Cô gái đó chạy lại nhảy vào chỗ hai đứa nó đanh ngồi mỗi tay khoác vai một đứa cười rất là kute.
-chúng mày ko nhứ tao à! tao giận hai đứa mày:_cô gái đó nhìn nó và chun’s ko có một chút gì có tên gọi là nhớ ra cả thì liền làm mặt giận với hai đừa nó.
-mày..y..y.. là………. Jus:_Hai đứa nó đồng thanh hắn ghe thấy thế thì cũng giật mình theo, cô gái đó thật sự rất giống em gái hắn lay lại còn thêm cái tên jus nữa. Vậy thì…” CHẲNG CÓ NHẼ “! Cô gái đó là em gái hắn.
-bạn bè chơi với nhau bao nhiêu lâu mà mới xa nhau có hơn một năm thôi mà hai đứa mày đã quên tao rồi, tao giận:_jus làm mặt giận với hai đứa nó ( nhận được nhau rồi lên từ bây giờ t/g sẽ gọi lôn tên cho nó dễ).
-đúng là mày rồi jus ơi! Thời gian qua bọn tao nhứ mày lắm, mày biết ko, mày bảo đi một thời gian ngắn mà sao mày lâu thế hả:_Hai đứa nó vui mừng ôn lấy jus nhỏ bạn mà tụi nó đã xa 1 năm 3 tháng và 27 ngày.
-tao cũng nhớ hai đứa chúng mày lắm, nhưng tao bị pama nhốt ở Tokio lên mới ko về với chúng mày được:_jus kể khổ với hai đứa bọn nó.
-thế quên tôi rồi hả cô nương:_Rur chống tay vào hông ngiêm giọng nói.
-chị Rur, em làm sao quên chị được chứ chị thân yêu:_jus nhõng nhẽo nói với Rur. Từ nãy giờ hắn cứ ngồi đấy đơ người ra chẳng hiểu chuyện gì hết, hắn đang bị cuốn vào vòng thi đấu lội tâm một ben thì khẳng định jus là em gài hắn(đúng rồi đấy anh ơi ), còn một bên thì đang phân tích cho hắn biết rẳng nếu jus là em gài hắn thì sẽ phải chạy lại ôm hắn và chào hỏi với hắn chước chứ sao lại ra với mấy cài người lạ hoắc kia trước được. jus, nó, chun’s và Rur đanh tâm sự chuyện một năm qau thì jus chợt đứng bật giậy nói lớn.
-thôi chết rồi:_jus nói và vẩn câu hỏi chuyền kì của bọn nó.
-chết ai, ai chết, chết cơ nào, vì sao chết, sao bọn tao ko biết?
-chết cái đầu tụi mày ấy. ý toa nói là chết ở đây là tao quên chứa đi chào hai tao, bác quản gia nói rằng hai đang ở đây mà sao chẳng thấy đâu cả. hai mà biết tao về thì chắc vui lắm đấy:_jus nói song thì đảo mắt một vòng quanh cái quán bar và đôi mắt đó dừng tầm ngắm tại một chỗ cách nó có hai người mà lại còn ngồi chung bàn với jus luôn mới sợ chứ.
-hai..i…i…………..i:_ jus đi lại chỗ hắn đang ngồi lay lay tay hắn:_Bây giờ thì hắn đã chắc chắn jus là em gái hắn, hắn giất vui nhưng vẫn cố là ra vẻ mặt giận.
-tôi tưởng cô quên tôi rồi lên ko thèm nhận mặt thẳng anh này rồi chứ.
-hai em hôm nay sao vậy. sao tự yên lai giận em vô cớ thế.
-thì chẳng phải là em cho hai của em ăn sinh tố bơ rồi còn gì lữa mà nói.
-em ko ngờ rẳng hai của em lai bửn tính đến thế đấy, chả thèm chơi với hai lữa em ra kia nhảy. nói rồi jus kéo cả đám ra nhảy chỉ trừ hắn.
-đúng là trẻ con mà mới đùa mỗi tí thế thôi mà đã giận rồi. chẳng biết là ai giậm ai đây lữa:_hắn ngán ngẩm nói rồi lại ngồi đó nhìn nó như một chàng trai đang giàm sát người yêu của mình để khỏi bị lạc vậy.
-chào mọi người! Rạo này có khẻo ko?_ cô gái đó tươi cười nhìn cả đám bọn nó và bọn hắn.
-Ờ! Ờ!... cảm ơn nhưng bạn là…..:_Dian lên tiếng hỏi cô gái đó vì bây giờ chỉ còn anh là đủ bình tĩnh để hỏi cô gái đó. Còn hắn thì đang nhìn nó với một ánh mắt chỉ có thể gọi là đắm đuối con cá muối, hắn chẳng quan tâm xem người đang đứng hỏi thăm trước mặt mình là ai.
-Vk chưa cưới của em đấy:_Đăng mặt bơ phờ đáp lới Dian.
-Ồ!..... hóa ra là vk chưa cưới của Đăng à, xinh thế ko biết:_Dian nói vẻ trêu đừa Đăng vì anh biết là Đăng chưa muốn lấy vk bây giờ.
-xin chào bạn. mình là bạn của Khánh Đăng, rất vui được làm quen:_Dian đứng lên đưa tay ra định bắt tay cô gái đó thì cô lại chạy ra chỗ của nó và chun’s.
-chun’s ơi! Zen’s ơi! Lâu quá rồi ko gặp hai đứa chúng mày tao nhớ tụi mày quá:_Cô gái đó chạy lại nhảy vào chỗ hai đứa nó đanh ngồi mỗi tay khoác vai một đứa cười rất là kute.
-chúng mày ko nhứ tao à! tao giận hai đứa mày:_cô gái đó nhìn nó và chun’s ko có một chút gì có tên gọi là nhớ ra cả thì liền làm mặt giận với hai đừa nó.
-mày..y..y.. là………. Jus:_Hai đứa nó đồng thanh hắn ghe thấy thế thì cũng giật mình theo, cô gái đó thật sự rất giống em gái hắn lay lại còn thêm cái tên jus nữa. Vậy thì…” CHẲNG CÓ NHẼ “! Cô gái đó là em gái hắn.
-bạn bè chơi với nhau bao nhiêu lâu mà mới xa nhau có hơn một năm thôi mà hai đứa mày đã quên tao rồi, tao giận:_jus làm mặt giận với hai đứa nó ( nhận được nhau rồi lên từ bây giờ t/g sẽ gọi lôn tên cho nó dễ).
-đúng là mày rồi jus ơi! Thời gian qua bọn tao nhứ mày lắm, mày biết ko, mày bảo đi một thời gian ngắn mà sao mày lâu thế hả:_Hai đứa nó vui mừng ôn lấy jus nhỏ bạn mà tụi nó đã xa 1 năm 3 tháng và 27 ngày.
-tao cũng nhớ hai đứa chúng mày lắm, nhưng tao bị pama nhốt ở Tokio lên mới ko về với chúng mày được:_jus kể khổ với hai đứa bọn nó.
-thế quên tôi rồi hả cô nương:_Rur chống tay vào hông ngiêm giọng nói.
-chị Rur, em làm sao quên chị được chứ chị thân yêu:_jus nhõng nhẽo nói với Rur. Từ nãy giờ hắn cứ ngồi đấy đơ người ra chẳng hiểu chuyện gì hết, hắn đang bị cuốn vào vòng thi đấu lội tâm một ben thì khẳng định jus là em gài hắn(đúng rồi đấy anh ơi ), còn một bên thì đang phân tích cho hắn biết rẳng nếu jus là em gài hắn thì sẽ phải chạy lại ôm hắn và chào hỏi với hắn chước chứ sao lại ra với mấy cài người lạ hoắc kia trước được. jus, nó, chun’s và Rur đanh tâm sự chuyện một năm qau thì jus chợt đứng bật giậy nói lớn.
-thôi chết rồi:_jus nói và vẩn câu hỏi chuyền kì của bọn nó.
-chết ai, ai chết, chết cơ nào, vì sao chết, sao bọn tao ko biết?
-chết cái đầu tụi mày ấy. ý toa nói là chết ở đây là tao quên chứa đi chào hai tao, bác quản gia nói rằng hai đang ở đây mà sao chẳng thấy đâu cả. hai mà biết tao về thì chắc vui lắm đấy:_jus nói song thì đảo mắt một vòng quanh cái quán bar và đôi mắt đó dừng tầm ngắm tại một chỗ cách nó có hai người mà lại còn ngồi chung bàn với jus luôn mới sợ chứ.
-hai..i…i…………..i:_ jus đi lại chỗ hắn đang ngồi lay lay tay hắn:_Bây giờ thì hắn đã chắc chắn jus là em gái hắn, hắn giất vui nhưng vẫn cố là ra vẻ mặt giận.
-tôi tưởng cô quên tôi rồi lên ko thèm nhận mặt thẳng anh này rồi chứ.
-hai em hôm nay sao vậy. sao tự yên lai giận em vô cớ thế.
-thì chẳng phải là em cho hai của em ăn sinh tố bơ rồi còn gì lữa mà nói.
-em ko ngờ rẳng hai của em lai bửn tính đến thế đấy, chả thèm chơi với hai lữa em ra kia nhảy. nói rồi jus kéo cả đám ra nhảy chỉ trừ hắn.
-đúng là trẻ con mà mới đùa mỗi tí thế thôi mà đã giận rồi. chẳng biết là ai giậm ai đây lữa:_hắn ngán ngẩm nói rồi lại ngồi đó nhìn nó như một chàng trai đang giàm sát người yêu của mình để khỏi bị lạc vậy.
/30
|