Sáng hôm sau nó thức dậy với một tâm trạng rất là tồi tệ mang hình bóng của một con gấu trúc (mắt thâm ý mà). Ăn sáng hay làm mọi hoạt động đều vô cùng lờ đờ. Đến 8h30, có một đội trang điểm đến biệt thự nhà nó. Họ lôi nó vào phòng, yêu cầu nó đi tắm, sau đó là một loạt các công đoạn tốn thì giờ như là:
Với khuôn mặt thì: đắp mặt nạ dưỡng da hàng cao cấp -> đắp dưa chuột lên mắt -> đánh phấn má hồng nhạt -> đánh mắt nhẹ -> kẻ lông mày -> tô son bóng... (vì nó đã quá xinh rồi nên ko cần trang điểm nhiều).
Với mái tóc thì: Chỉ cần chải tóc và tạo kiểu một chút thôi là tuyệt đẹp.
Về vấn đề trang phục: Họ cho nó mặc một bộ váy ko dây ôm sát người rất đẹp màu kem, đi giày cao gót màu kem nốt. Trên cổ đeo một chiếc vòng đá quý màu tím giống như đôi mắt của nó. Đi kèm là một cái ví đựng điện thoại di động màu trắng.
(p/s: t/g dốt văn, tả có thể ko đúng lắm :p)
Sau mấy tiếng vật lộn với đội trang điểm (nó ko chịu để yên cho người ta trang điểm, cứ đấm đá loạn xạ cả lên =.=\\\), cuối cùng thì cũng xong. Trông nó thật xinh đẹp và cuốn hút khác hẳn lúc mới ngủ dậy. Sau đó, cả nhà nó lên xe đi đến nhà hàng Vitylora.
Đến nơi, bác Hoàng Quý ra đón cả nhà nó. Ông đưa cả nhà vào một căn phòng sáng sủa trông rất sang trọng. Trong phòng có một quý bà và một anh chàng vô cùng đep trai. Nó nhìn anh chàng một lúc, rồi chợt:
- Á á á á á á á áhhhhh, là tên \\\Thần kinh trốn trại\\\/ \\\Con nhỏ đàn ông\\\ sao????? - Nó và hắn đồng thanh hét lên.
- Hả? Cháu biết con trai bác sao? - Bác Quý
- Ơ dạ, cháu học cùng lớp với hắn ạ. - Nó
- Ồ, thì ra là thế, - Bác Quý quay sang lườm hắn - Mà sao con lại gọi An là \\\Con nhỏ đàn ông\\\? Con bé nữ tính thế cơ mà.
- Cô ta thì nữ tính cái gì hả bố? Hùm đông nam á ấy! - Hắn đá đểu - Mà cô ta cũng gọi con là \\\Thần kinh trốn trại\\\ bố ko thấy sao? Bố thiên vị thế!
- An gọi con thế là đúng rồi! - Bác Quý quay ra nháy mắt với nó - Con bị thần kinh mà.
- Ồi bác chuẩn quá bác ơi! - Nó cười - Bác tâm lý thế ạ! Hôhôhô!
- Bố! Lại còn vợ nữa. - Hắn tự nhiên xưng hô vợ chồng - Vợ yêu cứ cười đi. Về nhà vợ chết với chồng! - Hắn cười đểu.
- Ai là vợ yêu anh cơ? - Nó làm bộ ngó xung quanh.
- Vợ chứ còn ai. - Hắn chỉ nó.
- Tôi á? Còn lâu nhá! Đừng có mơ! Mà đố anh làm gì được tôi đấy! Blè! - Nó thè lưỡi.
- Hãy chờ đấy. - Hắn cười cười.
- Được rồi. Có gì thì về nhà hai đứa \\\bàn bạc\\\ sau. Bây giờ ăn đã nào. - Bác Quý cười. Nó ngượng chín cả mặt, còn hắn thì vẫn tỉnh bơ, lại còn tủm tà tủm tỉm nữa chứ.
Sau bữa ăn, hai gia đình về biệt thự mới mua. Đi thăm quan nhà mới xong, nó bắt đầu buồn ngủ nên đi tẩy trang rồi lăn ra ngủ luôn ko thèm để ý đến hắn.
Hắn thấy nó ngủ rồi thì ngồi ngắm nó ngủ và nhận xét nó:
- Xem nào... Da trắng, lông mi dài cong, mũi dọc dừa, môi anh đào... Công nhận vợ cũng xinh phết đấy chứ!
Ngồi ngắm một lúc, hắn liền... hôn trộm nó vì thấy nó quá đáng yêu. Sau nụ hôn nhẹ nhàng, ngọt ngào, hắn bèn luyến tiếc rời khỏi đôi môi nó vì sợ nó thức giấc...
Với khuôn mặt thì: đắp mặt nạ dưỡng da hàng cao cấp -> đắp dưa chuột lên mắt -> đánh phấn má hồng nhạt -> đánh mắt nhẹ -> kẻ lông mày -> tô son bóng... (vì nó đã quá xinh rồi nên ko cần trang điểm nhiều).
Với mái tóc thì: Chỉ cần chải tóc và tạo kiểu một chút thôi là tuyệt đẹp.
Về vấn đề trang phục: Họ cho nó mặc một bộ váy ko dây ôm sát người rất đẹp màu kem, đi giày cao gót màu kem nốt. Trên cổ đeo một chiếc vòng đá quý màu tím giống như đôi mắt của nó. Đi kèm là một cái ví đựng điện thoại di động màu trắng.
(p/s: t/g dốt văn, tả có thể ko đúng lắm :p)
Sau mấy tiếng vật lộn với đội trang điểm (nó ko chịu để yên cho người ta trang điểm, cứ đấm đá loạn xạ cả lên =.=\\\), cuối cùng thì cũng xong. Trông nó thật xinh đẹp và cuốn hút khác hẳn lúc mới ngủ dậy. Sau đó, cả nhà nó lên xe đi đến nhà hàng Vitylora.
Đến nơi, bác Hoàng Quý ra đón cả nhà nó. Ông đưa cả nhà vào một căn phòng sáng sủa trông rất sang trọng. Trong phòng có một quý bà và một anh chàng vô cùng đep trai. Nó nhìn anh chàng một lúc, rồi chợt:
- Á á á á á á á áhhhhh, là tên \\\Thần kinh trốn trại\\\/ \\\Con nhỏ đàn ông\\\ sao????? - Nó và hắn đồng thanh hét lên.
- Hả? Cháu biết con trai bác sao? - Bác Quý
- Ơ dạ, cháu học cùng lớp với hắn ạ. - Nó
- Ồ, thì ra là thế, - Bác Quý quay sang lườm hắn - Mà sao con lại gọi An là \\\Con nhỏ đàn ông\\\? Con bé nữ tính thế cơ mà.
- Cô ta thì nữ tính cái gì hả bố? Hùm đông nam á ấy! - Hắn đá đểu - Mà cô ta cũng gọi con là \\\Thần kinh trốn trại\\\ bố ko thấy sao? Bố thiên vị thế!
- An gọi con thế là đúng rồi! - Bác Quý quay ra nháy mắt với nó - Con bị thần kinh mà.
- Ồi bác chuẩn quá bác ơi! - Nó cười - Bác tâm lý thế ạ! Hôhôhô!
- Bố! Lại còn vợ nữa. - Hắn tự nhiên xưng hô vợ chồng - Vợ yêu cứ cười đi. Về nhà vợ chết với chồng! - Hắn cười đểu.
- Ai là vợ yêu anh cơ? - Nó làm bộ ngó xung quanh.
- Vợ chứ còn ai. - Hắn chỉ nó.
- Tôi á? Còn lâu nhá! Đừng có mơ! Mà đố anh làm gì được tôi đấy! Blè! - Nó thè lưỡi.
- Hãy chờ đấy. - Hắn cười cười.
- Được rồi. Có gì thì về nhà hai đứa \\\bàn bạc\\\ sau. Bây giờ ăn đã nào. - Bác Quý cười. Nó ngượng chín cả mặt, còn hắn thì vẫn tỉnh bơ, lại còn tủm tà tủm tỉm nữa chứ.
Sau bữa ăn, hai gia đình về biệt thự mới mua. Đi thăm quan nhà mới xong, nó bắt đầu buồn ngủ nên đi tẩy trang rồi lăn ra ngủ luôn ko thèm để ý đến hắn.
Hắn thấy nó ngủ rồi thì ngồi ngắm nó ngủ và nhận xét nó:
- Xem nào... Da trắng, lông mi dài cong, mũi dọc dừa, môi anh đào... Công nhận vợ cũng xinh phết đấy chứ!
Ngồi ngắm một lúc, hắn liền... hôn trộm nó vì thấy nó quá đáng yêu. Sau nụ hôn nhẹ nhàng, ngọt ngào, hắn bèn luyến tiếc rời khỏi đôi môi nó vì sợ nó thức giấc...
/24
|