Ngay hôm sau chính là ngày bế giảng, cũng chính là ngày ra trường của chúng nó, một ngày đầy nước mắt.
Sức học của nó với hắn không hơn kém nhau là mấy nên thi đỗ vào cùng một trường đại học, chỉ khác khoa. Hắn học khoa quản trị kinh doanh, nó lại vào khoa ngoại ngữ (tiếng Anh). Vũ thi trường Luật. Tuấn và Trang lại thi vào cùng một trường đại học, Tuấn học kế toán, Trang học khoa tâm lý. Chính vì thế mà Vũ tỏ ra ghen lắm :v . Vũ cảnh báo vui Tuấn không được động vào Trang của bạn Vũ. Nhưng Tuấn chỉ cười xoà vì cậu đang buồn chuyện khác: Chi sẽ đi du học Mỹ trong 4 năm.
Trở lại với ngày bế giảng.
Sau các tiết mục ở ngoài sân trường, tất cả học sinh vào lớp làm lễ chia tay. Lớp trưởng Mai lên mục giảng phát biểu vài lời. Mai vừa nói vừa khóc khiến cô giáo và nhiều bạn cũng sụt sịt theo.
Sau lễ chia tay, các học sinh lên tặng quà cô giáo, để lại lưu bút, số điện thoại cho nhau và hẹn ngày họp lớp.
Cuối cùng thì ngày bế giảng buồn cũng kết thúc, và lúc này cũng là giờ Chi phải ra sân bay. Gia đình Chi và 5 đứa bọn nó theo ra sân bay để tiễn Chi. Sau khi nhận vé máy bay, mọi người theo Chi ra cổng vào máy bay.
- Bố mẹ, con đi đây! - Chi
Bố mẹ ôm Chi và nói lời chia tay. Mẹ Chi đã khóc và Chi phải vỗ vai mẹ an ủi. Rồi Chi bước ra chỗ bạn bè.
- Chúng mày, tao đi nhé! - Chi cười buồn
- Mày đi mạnh giỏi, đến nơi gọi cho tao nhé. Nhớ liên lạc với tao nhiều vào đấy! - Nó sụt sịt nắm tay Chi.
- Cậu đi mạnh giỏi. Chúng tôi sẽ nhớ cậu lắm. - Hắn đưa Chi túi ba lô mà hắn cầm hộ Chi từ nãy
- Nhớ liên lạc nhé! - Vũ vỗ vai Chi
- Mày nhớ ăn uống đầy đủ, giữ sức khoẻ. Bọn tao chờ mày trở về! - Trang ôm Chi
- Cám ơn mọi người! - Chi cảm động. Rồi Chi bước sang chỗ Tuấn - Tuấn, em đi nhé! - Nước mắt Chi lăn xuống má. Tuấn đưa tay quệt nước mắt cho Chi
- Anh không muốn yêu xa đâu! - Tuấn cũng khóc
- 4 năm nữa em sẽ về mà. - Chi nói. Tuấn ôm Chi vào lòng rồi hôn Chi cho đến khi ngạt thở mới buông ra. Đúng lúc đó, nhân viên sân bay nhắc nhở Chi lên máy bay. Chi vội vàng xách ba lô và va li đi vào. Gần lên máy bay, Chi quay lại vẫy tay tạm biệt rồi bóng Chi khuất sau nhiều người.
- Bọn mình sẽ nhớ Chi lắm! - Nó
Sức học của nó với hắn không hơn kém nhau là mấy nên thi đỗ vào cùng một trường đại học, chỉ khác khoa. Hắn học khoa quản trị kinh doanh, nó lại vào khoa ngoại ngữ (tiếng Anh). Vũ thi trường Luật. Tuấn và Trang lại thi vào cùng một trường đại học, Tuấn học kế toán, Trang học khoa tâm lý. Chính vì thế mà Vũ tỏ ra ghen lắm :v . Vũ cảnh báo vui Tuấn không được động vào Trang của bạn Vũ. Nhưng Tuấn chỉ cười xoà vì cậu đang buồn chuyện khác: Chi sẽ đi du học Mỹ trong 4 năm.
Trở lại với ngày bế giảng.
Sau các tiết mục ở ngoài sân trường, tất cả học sinh vào lớp làm lễ chia tay. Lớp trưởng Mai lên mục giảng phát biểu vài lời. Mai vừa nói vừa khóc khiến cô giáo và nhiều bạn cũng sụt sịt theo.
Sau lễ chia tay, các học sinh lên tặng quà cô giáo, để lại lưu bút, số điện thoại cho nhau và hẹn ngày họp lớp.
Cuối cùng thì ngày bế giảng buồn cũng kết thúc, và lúc này cũng là giờ Chi phải ra sân bay. Gia đình Chi và 5 đứa bọn nó theo ra sân bay để tiễn Chi. Sau khi nhận vé máy bay, mọi người theo Chi ra cổng vào máy bay.
- Bố mẹ, con đi đây! - Chi
Bố mẹ ôm Chi và nói lời chia tay. Mẹ Chi đã khóc và Chi phải vỗ vai mẹ an ủi. Rồi Chi bước ra chỗ bạn bè.
- Chúng mày, tao đi nhé! - Chi cười buồn
- Mày đi mạnh giỏi, đến nơi gọi cho tao nhé. Nhớ liên lạc với tao nhiều vào đấy! - Nó sụt sịt nắm tay Chi.
- Cậu đi mạnh giỏi. Chúng tôi sẽ nhớ cậu lắm. - Hắn đưa Chi túi ba lô mà hắn cầm hộ Chi từ nãy
- Nhớ liên lạc nhé! - Vũ vỗ vai Chi
- Mày nhớ ăn uống đầy đủ, giữ sức khoẻ. Bọn tao chờ mày trở về! - Trang ôm Chi
- Cám ơn mọi người! - Chi cảm động. Rồi Chi bước sang chỗ Tuấn - Tuấn, em đi nhé! - Nước mắt Chi lăn xuống má. Tuấn đưa tay quệt nước mắt cho Chi
- Anh không muốn yêu xa đâu! - Tuấn cũng khóc
- 4 năm nữa em sẽ về mà. - Chi nói. Tuấn ôm Chi vào lòng rồi hôn Chi cho đến khi ngạt thở mới buông ra. Đúng lúc đó, nhân viên sân bay nhắc nhở Chi lên máy bay. Chi vội vàng xách ba lô và va li đi vào. Gần lên máy bay, Chi quay lại vẫy tay tạm biệt rồi bóng Chi khuất sau nhiều người.
- Bọn mình sẽ nhớ Chi lắm! - Nó
/24
|