Edit: gau5555
Beta: LuckyAngel
Tiểu nhị là người từng trải, mỗi ngày phải tiếp đón đủ loại người. Vừa rồi khi ba người vừa vào cửa, hắn đã nhìn thấy bọn họ có khí chất không tầm thường, lại mua nhiều đồ như vậy. Ví dụ như kia tơ lụa thượng hạng, đồ trang sức tinh tế đắt tiền, … những thứ đó nhà bình thường không thể mua nổi. Vì thế, hắn trăm lần vạn lần không nghĩ tới mấy vị này sẽ đến ăn cơm chùa. Thế là, sắc mặt trầm xuống, hướng Nhạc Du Du xua xua tay “Khách quan, không thương lượng.”
“Ngươi biết ta muốn nói gì sao? Chưa gì đã từ chối?” Nhạc Du Du liền trừng mắt lên.
“Vốn là không biết, thế nhưng, hiện tại cũng đã nhìn ra, ăn cơm trả tiền là việc thiên kinh địa nghĩa(*). Chúng ta mặc dù là ‘Ăn là trời’ nhưng cũng không không thể cho ăn chùa hay ghi nợ. Vì thế, kính xin công tử, ngài, đừng làm khó dễ tiểu nhân.”
(*) thiên kinh địa nghĩa: Nếu dịch theo nghĩa Hán-Việt thì nó là “đạo thường của trời, lí lẽ của đất xưa nay không bao giờ thay đổi được”.
Buổi nói chuyện đã đem tất cả khả năng đều phá hủy.
“Tiểu nhị ca, ngươi hiểu lầm, ta cũng không muốn ăn chùa, cũng không phải muốn ghi nợ, chẳng qua là bởi vì hiện tại ta mang không đủ tiền nên muốn đưa trước một hai quan tiền đặt cọc, còn lại ngày mai ta sẽ cho người mang tới trả” Nhạc Du Du cũng không phải kẻ dễ bắt nạt.
“Tiền đặt cọc?” Tiểu nhị nở nụ cười, “Khách quan ngươi thật biết nói đùa, trước khi ăn cơm đưa tiền đặt cọc thì không sao, đằng này…” Nhìn lướt qua trên bàn đĩa không bát không “Cơm nước đều đã ăn xong, tại sao chỉ có thể đưa tiền đặt cọc?”
“Thế nào không thể?” Nhạc Du Du nhất thời thanh âm tăng cao “Chỉ cần ngươi gật đầu, không phải có thể sao?”
“Thế nhưng, ta tại sao muốn gật đầu?” Tiểu nhị thanh âm cũng to lên.
“Ngươi vì sao không thể gật đầu?” Nhạc Du Du trừng to mắt nghi hoặc nhìn hắn, “Đây cũng không phải việc khó …”
“Được rồi, đừng dong dài” tiểu nhị kia hiển nhiên bị Nhạc Du Du làm cho cảm thấy có chút bực mình “Ăn cơm trả tiền, bằng không…”
“Bằng không thế nào?” Nhạc Du Du trong lòng có chút lo lắng, nếu chỉ có một mình nàng, nàng còn có thể tìm cách trốn, thế nhưng bây giờ còn có Hạo nhi cùng Tiểu Hỉ. Hơn nữa, ăn không trả tiền cũng thật quá mất mặt, trong tiếng nói không khỏi cũng lộ ra một chút giật mình.
Lúc này, người ăn cũng kéo đến nhiều hơn, rất nhiều người nhìn bọn họ chỉ trỏ, điều này làm cho Nhạc Du Du cảm thấy khó chịu .
Bất quá, Lãnh Hạo Nguyệt vẫn ngồi ở một chỗ không nhúc nhích, đang chơi đùa với các ngón tay, dường như mọi việc đang xảy ra đối với hắn không có quan hệ gì. Hừ, bất quá, đúng là cũng không trông cậy được gì ở hắn, chỉ có Tiểu Hỉ vẻ mặt tái nhợt nhìn Nhạc Du Du.
“Đây không phải là Tấn vương sao?” Lúc này, những người tiến vào bên trong đã có người nhận ra Lãnh Hạo Nguyệt.
“Đúng vậy, quả thực là vậy” thậm chí có người còn cố ý chạy tới nhìn kỹ mặt của hắn.
“Cái gì? Hắn là Tấn vương?” Tiểu nhị cũng nghe thấy được xung quanh bàn tán, chỉ vào Lãnh Hạo Nguyệt hỏi Nhạc Du Du.
“Đúng vậy, thế nào?” Nhạc Du Du vừa nghe, lập tức ưỡn ngực lên, “Đã biết là vương gia ngươi còn không chấp nhận việc thương lượng khi nãy?”
Tiểu nhị kia vừa nghe lời này, dũng cảm , đứng thằng lên “Thì ra là Tấn vương gia, vương gia thì giỏi lắm sao? Ăn có thể không trả tiền sao? Đừng nói là cái đồ ngốc , dù cho hoàng thượng tới cũng phải trả tiền?”
“Ngươi nói cái gì?” Nhạc Du Du vừa nghe lời này, chân mày đều dựng lên, đi một bước tới gần tiểu nhị, “Ngươi lặp lại lần nữa.” Ánh mắt kia hận không thể đánh hắn một cái.
“Ta, ta nói hoàng thượng tới cũng phải trả tiền…” Tiểu nhị bị ánh mắt lạnh lẽo của Nhạc Du Du làm cho run run, không khỏi có nói cà lăm.
“Không phải câu này, câu trước.” Nhạc Du Du như trước nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn.
“Câu trước?” Tiểu nhị có chút không hiểu “Đừng nói là cái đồ ngốc …”
“Ngươi nói ai đồ ngốc?” Nhạc Du Du vừa nghe, nhất thời lửa giận bốc cao đến ba mét, một tay chống nạnh một tay chỉ về phía ngực tiểu nhị “Ta xem ngươi mới là người ngu, cha ngươi đồ ngốc, mẹ ngươi đồ ngốc, cả nhà ngươi đều đồ ngốc…..”
Beta: LuckyAngel
Tiểu nhị là người từng trải, mỗi ngày phải tiếp đón đủ loại người. Vừa rồi khi ba người vừa vào cửa, hắn đã nhìn thấy bọn họ có khí chất không tầm thường, lại mua nhiều đồ như vậy. Ví dụ như kia tơ lụa thượng hạng, đồ trang sức tinh tế đắt tiền, … những thứ đó nhà bình thường không thể mua nổi. Vì thế, hắn trăm lần vạn lần không nghĩ tới mấy vị này sẽ đến ăn cơm chùa. Thế là, sắc mặt trầm xuống, hướng Nhạc Du Du xua xua tay “Khách quan, không thương lượng.”
“Ngươi biết ta muốn nói gì sao? Chưa gì đã từ chối?” Nhạc Du Du liền trừng mắt lên.
“Vốn là không biết, thế nhưng, hiện tại cũng đã nhìn ra, ăn cơm trả tiền là việc thiên kinh địa nghĩa(*). Chúng ta mặc dù là ‘Ăn là trời’ nhưng cũng không không thể cho ăn chùa hay ghi nợ. Vì thế, kính xin công tử, ngài, đừng làm khó dễ tiểu nhân.”
(*) thiên kinh địa nghĩa: Nếu dịch theo nghĩa Hán-Việt thì nó là “đạo thường của trời, lí lẽ của đất xưa nay không bao giờ thay đổi được”.
Buổi nói chuyện đã đem tất cả khả năng đều phá hủy.
“Tiểu nhị ca, ngươi hiểu lầm, ta cũng không muốn ăn chùa, cũng không phải muốn ghi nợ, chẳng qua là bởi vì hiện tại ta mang không đủ tiền nên muốn đưa trước một hai quan tiền đặt cọc, còn lại ngày mai ta sẽ cho người mang tới trả” Nhạc Du Du cũng không phải kẻ dễ bắt nạt.
“Tiền đặt cọc?” Tiểu nhị nở nụ cười, “Khách quan ngươi thật biết nói đùa, trước khi ăn cơm đưa tiền đặt cọc thì không sao, đằng này…” Nhìn lướt qua trên bàn đĩa không bát không “Cơm nước đều đã ăn xong, tại sao chỉ có thể đưa tiền đặt cọc?”
“Thế nào không thể?” Nhạc Du Du nhất thời thanh âm tăng cao “Chỉ cần ngươi gật đầu, không phải có thể sao?”
“Thế nhưng, ta tại sao muốn gật đầu?” Tiểu nhị thanh âm cũng to lên.
“Ngươi vì sao không thể gật đầu?” Nhạc Du Du trừng to mắt nghi hoặc nhìn hắn, “Đây cũng không phải việc khó …”
“Được rồi, đừng dong dài” tiểu nhị kia hiển nhiên bị Nhạc Du Du làm cho cảm thấy có chút bực mình “Ăn cơm trả tiền, bằng không…”
“Bằng không thế nào?” Nhạc Du Du trong lòng có chút lo lắng, nếu chỉ có một mình nàng, nàng còn có thể tìm cách trốn, thế nhưng bây giờ còn có Hạo nhi cùng Tiểu Hỉ. Hơn nữa, ăn không trả tiền cũng thật quá mất mặt, trong tiếng nói không khỏi cũng lộ ra một chút giật mình.
Lúc này, người ăn cũng kéo đến nhiều hơn, rất nhiều người nhìn bọn họ chỉ trỏ, điều này làm cho Nhạc Du Du cảm thấy khó chịu .
Bất quá, Lãnh Hạo Nguyệt vẫn ngồi ở một chỗ không nhúc nhích, đang chơi đùa với các ngón tay, dường như mọi việc đang xảy ra đối với hắn không có quan hệ gì. Hừ, bất quá, đúng là cũng không trông cậy được gì ở hắn, chỉ có Tiểu Hỉ vẻ mặt tái nhợt nhìn Nhạc Du Du.
“Đây không phải là Tấn vương sao?” Lúc này, những người tiến vào bên trong đã có người nhận ra Lãnh Hạo Nguyệt.
“Đúng vậy, quả thực là vậy” thậm chí có người còn cố ý chạy tới nhìn kỹ mặt của hắn.
“Cái gì? Hắn là Tấn vương?” Tiểu nhị cũng nghe thấy được xung quanh bàn tán, chỉ vào Lãnh Hạo Nguyệt hỏi Nhạc Du Du.
“Đúng vậy, thế nào?” Nhạc Du Du vừa nghe, lập tức ưỡn ngực lên, “Đã biết là vương gia ngươi còn không chấp nhận việc thương lượng khi nãy?”
Tiểu nhị kia vừa nghe lời này, dũng cảm , đứng thằng lên “Thì ra là Tấn vương gia, vương gia thì giỏi lắm sao? Ăn có thể không trả tiền sao? Đừng nói là cái đồ ngốc , dù cho hoàng thượng tới cũng phải trả tiền?”
“Ngươi nói cái gì?” Nhạc Du Du vừa nghe lời này, chân mày đều dựng lên, đi một bước tới gần tiểu nhị, “Ngươi lặp lại lần nữa.” Ánh mắt kia hận không thể đánh hắn một cái.
“Ta, ta nói hoàng thượng tới cũng phải trả tiền…” Tiểu nhị bị ánh mắt lạnh lẽo của Nhạc Du Du làm cho run run, không khỏi có nói cà lăm.
“Không phải câu này, câu trước.” Nhạc Du Du như trước nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn.
“Câu trước?” Tiểu nhị có chút không hiểu “Đừng nói là cái đồ ngốc …”
“Ngươi nói ai đồ ngốc?” Nhạc Du Du vừa nghe, nhất thời lửa giận bốc cao đến ba mét, một tay chống nạnh một tay chỉ về phía ngực tiểu nhị “Ta xem ngươi mới là người ngu, cha ngươi đồ ngốc, mẹ ngươi đồ ngốc, cả nhà ngươi đều đồ ngốc…..”
/203
|