Hạ Bá Nhiên tuy không biết Hoàng Thượng vì sao lại phong thưởng cho Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung, nhưng mà ngày hôm sau vừa lên triều thì Hạ Bá Nhiên đã biết rồi.
Hoàng Thượng nói, "Hạ ái khanh, hổ phụ không sinh khuyển tử nhỉ. Lúc trước đích nữ Hạ Trì Uyển của ngươi giải cửu liên hoàn của người nước Tấn, mà nay trưởng tử và trưởng nữ của ngươi cũng rất thông thạo y thuật đấy, ngày hôm qua hiến hai biện pháp cho trẫm. Một biện pháp, ngự y đã dùng, rất có tác dụng, khiến cho trong lòng trẫm vô cùng vui mừng."
Trên mặt Hoàng Thượng không còn đầy mây đen như trước, có vẻ vui mừng.
Bởi vì, tiểu nhi tử Hoàng Thượng sủng ái nhất, Ngũ hoàng tử mới mười tuổi lần này cũng mắc bệnh đậu mùa.
Vốn dĩ sốt cao không lùi, tình huống ngay lúc đó, cho dù Chu Huyền Hi bảo trụ được mạng nhỏ, sợ rằng cũng sốt hỏng đầu, không khác mấy so với tình huống của Hạ Tử Kỳ.
May nhờ biện pháp Hạ Tử Hiên dâng lên, dùng rượu mạnh xoa lên người để hạ nhiệt độ, lúc này mới bảo trụ Chu Huyền Hi.
Vì thế, Hoàng Thượng rất là vui mừng khi Hạ Tử Hiên trong tình huống khẩn cấp, dâng lên biện pháp này.
Nghe xong lời nói của hoàng thượng, Hạ Bá Nhiên kinh hãi.
Bởi vì Hạ Bá Nhiên đã từ chỗ Hạ Lê Hi biết được, biện pháp dùng rượu mạnh hạ nhiệt độ, chính là do Hạ Trì Uyển nghĩ ra.
Thế nhưng, Tử Hiên lại nói cho Hoàng Thượng, biện pháp này là do hắn nghĩ hay sao?
Hạ Bá Nhiên trong lòng sáng tỏ, cái biện pháp dùng rượu mạnh hạ nhiệt độ, lấy dấm chua huân phòng, chỉ sợ tất cả đều là Hạ Trì Uyển nghĩ ra , nhưng lại bị Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung cướp công lao.
"Hạ ái khanh?" Thấy Hạ Bá Nhiên đang ngẩn người, Hoàng Thượng cho rằng Hạ Bá Nhiên vui mừng quá mức rồi.
Hạ Bá Nhiên trên mặt cứng ngắc, cũng chỉ có thể quỳ tạ long ân của hoàng thượng.
"Hạ thần có khả năng giúp đỡ Hoàng Thượng, chính là phúc khí của hạ thần. Tiểu nhi và tiểu nữ ngu dốt, mong rằng Hoàng Thượng không nên trách tội bọn hắn quá mức khinh suất."
Một đôi nhi nữ đặt chung một chỗ với Hạ Trì Uyển, Hạ Bá Nhiên không chút do dự lựa chọn đứng về phía Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung.
"Hạ ái khanh chớ có khiêm tốn, đợi sau khi biện pháp dùng dấm chua xông phòng kia cũng có hiệu quả, trẫm tất nhiên sẽ hậu thưởng cho một đôi nhi nữ kia của khanh."
Hạ Bá Nhiên cứ hoảng hốt như vậy mà hạ triều, trở lại tướng phủ.
Hạ Bá Nhiên tự giam mình ở trong thư phòng cả buổi, sau khi đi ra, Hạ Bá Nhiên hoàn toàn khôi phục bình thường.
Đối với việc Hạ Tử Hiên chiếm lấy công lao của Hạ Trì Uyển, Hạ Bá Nhiên không nói với Hạ Trì Uyển một chữ nào, thậm chí một chút áy náy mắc nợ cũng không có.
Lúc Thạch Tâm tức giận bất bình mà đem tin tức này nói cho Hạ Trì Uyển, Hạ Trì Uyển chỉ cầm ly trà nóng uống trà.
Chén trà nóng hổi, cùng với ngón tay hơi lạnh của Hạ Trì Uyển tạo thành tương phản rõ rệt.
"Tiểu thư?" Bão Cầm ủy khuất thay Hạ Trì Uyển, biện pháp này rõ ràng là do tiểu thư nghĩ ra, như thế nào chỗ tốt đều rơi vào tay đại thiếu gia và đại tiểu thư?
Tướng gia, thật đúng là mặc kệ sao?
"Tiểu thư, nếu như bị đại thiếu gia và đại tiểu thư đoạt công lao, chỉ e rằng, về sau Thu di nương sẽ không chỉ là di nương rồi."
Vẫn là Thạch Tâm một câu trúng đích.
"Tiểu thư mới từ trong tay Thu di nương, thu lấy quyền quản lý tướng phủ. Vạn nhất bởi vì quan hệ với đại thiếu gia và đại tiểu thư, Thu di nương trở thành chủ mẫu tướng phủ, cuộc sống sau này của tiểu thư ..."
Thạch Tâm nhíu mày, vì tương lai của Hạ Trì Uyển mà cảm thấy lo lắng.
"Tiểu thư, việc này xử lý sao đây!"
Nghe Thạch Tâm nói xong, Bão Cầm giờ mới hiểu được tiểu thư nhà mình bị đoạt công lao thật sự cũng không phải là chuyện lớn.
Chỉ là, một khi Thu di nương ngồi lên vị trí chủ mẫu, sao có thể để cho tiểu thư trải qua những ngày tốt lành đây.
"Trong phúc có họa, trong họa có phúc. Là phúc hay là họa, ai có thể nói được rõ ràng đâu ?"
Hạ Trì Uyển ngẩng đầu, cười như không cười, nhìn hai nha hoàn nói.
Hoàng Thượng nói, "Hạ ái khanh, hổ phụ không sinh khuyển tử nhỉ. Lúc trước đích nữ Hạ Trì Uyển của ngươi giải cửu liên hoàn của người nước Tấn, mà nay trưởng tử và trưởng nữ của ngươi cũng rất thông thạo y thuật đấy, ngày hôm qua hiến hai biện pháp cho trẫm. Một biện pháp, ngự y đã dùng, rất có tác dụng, khiến cho trong lòng trẫm vô cùng vui mừng."
Trên mặt Hoàng Thượng không còn đầy mây đen như trước, có vẻ vui mừng.
Bởi vì, tiểu nhi tử Hoàng Thượng sủng ái nhất, Ngũ hoàng tử mới mười tuổi lần này cũng mắc bệnh đậu mùa.
Vốn dĩ sốt cao không lùi, tình huống ngay lúc đó, cho dù Chu Huyền Hi bảo trụ được mạng nhỏ, sợ rằng cũng sốt hỏng đầu, không khác mấy so với tình huống của Hạ Tử Kỳ.
May nhờ biện pháp Hạ Tử Hiên dâng lên, dùng rượu mạnh xoa lên người để hạ nhiệt độ, lúc này mới bảo trụ Chu Huyền Hi.
Vì thế, Hoàng Thượng rất là vui mừng khi Hạ Tử Hiên trong tình huống khẩn cấp, dâng lên biện pháp này.
Nghe xong lời nói của hoàng thượng, Hạ Bá Nhiên kinh hãi.
Bởi vì Hạ Bá Nhiên đã từ chỗ Hạ Lê Hi biết được, biện pháp dùng rượu mạnh hạ nhiệt độ, chính là do Hạ Trì Uyển nghĩ ra.
Thế nhưng, Tử Hiên lại nói cho Hoàng Thượng, biện pháp này là do hắn nghĩ hay sao?
Hạ Bá Nhiên trong lòng sáng tỏ, cái biện pháp dùng rượu mạnh hạ nhiệt độ, lấy dấm chua huân phòng, chỉ sợ tất cả đều là Hạ Trì Uyển nghĩ ra , nhưng lại bị Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung cướp công lao.
"Hạ ái khanh?" Thấy Hạ Bá Nhiên đang ngẩn người, Hoàng Thượng cho rằng Hạ Bá Nhiên vui mừng quá mức rồi.
Hạ Bá Nhiên trên mặt cứng ngắc, cũng chỉ có thể quỳ tạ long ân của hoàng thượng.
"Hạ thần có khả năng giúp đỡ Hoàng Thượng, chính là phúc khí của hạ thần. Tiểu nhi và tiểu nữ ngu dốt, mong rằng Hoàng Thượng không nên trách tội bọn hắn quá mức khinh suất."
Một đôi nhi nữ đặt chung một chỗ với Hạ Trì Uyển, Hạ Bá Nhiên không chút do dự lựa chọn đứng về phía Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung.
"Hạ ái khanh chớ có khiêm tốn, đợi sau khi biện pháp dùng dấm chua xông phòng kia cũng có hiệu quả, trẫm tất nhiên sẽ hậu thưởng cho một đôi nhi nữ kia của khanh."
Hạ Bá Nhiên cứ hoảng hốt như vậy mà hạ triều, trở lại tướng phủ.
Hạ Bá Nhiên tự giam mình ở trong thư phòng cả buổi, sau khi đi ra, Hạ Bá Nhiên hoàn toàn khôi phục bình thường.
Đối với việc Hạ Tử Hiên chiếm lấy công lao của Hạ Trì Uyển, Hạ Bá Nhiên không nói với Hạ Trì Uyển một chữ nào, thậm chí một chút áy náy mắc nợ cũng không có.
Lúc Thạch Tâm tức giận bất bình mà đem tin tức này nói cho Hạ Trì Uyển, Hạ Trì Uyển chỉ cầm ly trà nóng uống trà.
Chén trà nóng hổi, cùng với ngón tay hơi lạnh của Hạ Trì Uyển tạo thành tương phản rõ rệt.
"Tiểu thư?" Bão Cầm ủy khuất thay Hạ Trì Uyển, biện pháp này rõ ràng là do tiểu thư nghĩ ra, như thế nào chỗ tốt đều rơi vào tay đại thiếu gia và đại tiểu thư?
Tướng gia, thật đúng là mặc kệ sao?
"Tiểu thư, nếu như bị đại thiếu gia và đại tiểu thư đoạt công lao, chỉ e rằng, về sau Thu di nương sẽ không chỉ là di nương rồi."
Vẫn là Thạch Tâm một câu trúng đích.
"Tiểu thư mới từ trong tay Thu di nương, thu lấy quyền quản lý tướng phủ. Vạn nhất bởi vì quan hệ với đại thiếu gia và đại tiểu thư, Thu di nương trở thành chủ mẫu tướng phủ, cuộc sống sau này của tiểu thư ..."
Thạch Tâm nhíu mày, vì tương lai của Hạ Trì Uyển mà cảm thấy lo lắng.
"Tiểu thư, việc này xử lý sao đây!"
Nghe Thạch Tâm nói xong, Bão Cầm giờ mới hiểu được tiểu thư nhà mình bị đoạt công lao thật sự cũng không phải là chuyện lớn.
Chỉ là, một khi Thu di nương ngồi lên vị trí chủ mẫu, sao có thể để cho tiểu thư trải qua những ngày tốt lành đây.
"Trong phúc có họa, trong họa có phúc. Là phúc hay là họa, ai có thể nói được rõ ràng đâu ?"
Hạ Trì Uyển ngẩng đầu, cười như không cười, nhìn hai nha hoàn nói.
/255
|