Ôn Noãn Noãn mang theo Hồng Lăng Lục La cùng bốn cung nữ đi lại các nơi ở Tiêu Dao vương phủ. Nhìn thấy vương phủ kiếp này cùng kiếp trước, những người nàng quen hầu như không có gì thay đổi, trong lòng nàng luôn có một loại cảm xúc không thể nói nên lời.
Hồng Lăng Lục La mới đến không rành đường, bốn cung nữ cũng không phải rất quen thuộc đường đi trong vương phủ, các nàng vốn muốn tìm người dẫn đường, nhưng bất tri bất giác , cái đội ngũ này biến thành Ôn Noãn Noãn mang theo các nàng đi dạo chung quanh.
Người hầu ở tiền viện nhìn thấy Ôn Noãn Noãn, tiến lên hành lễ sôi nổi. Ôn Noãn Noãn vuốt cằm mỉm cười, ung dung hoa quý, ôn nhu nhàn thục, nháy mắt liền được bọn người hầu yêu thích.
Nhìn thấy Đại tổng quản Lý Dương mang theo hai người quản sựđi về hướng mình , Ôn Noãn Noãn liền hỏi: Lý đại tổng quản, ngươi có biết Vương gia buổi sáng ở chỗ nào? Đời trước, Lý đại tổng quản có thể xem như tâm phúc của Vân Trạm, biết chuyện tình của Vân Trạm nhiều hơn mình rất nhiều, mà hắn hoàn toàn hiệp trợ, chưa từng khuyên can lần nào.
Khởi bẩm Vương phi nương nương, Vương gia hiện tại chắc đang ở Tập Tư Viện phía tây hoa viên cùng một ít thuộc hạ xử lý công sự. Lý dương chắp tay bẩm báo.
Ờ, xử lý công sự, vậy ta đây không tìm hắn nữa, chính mình đến hoa viên thưởng thức cảnh đẹp thôi. Ôn Noãn Noãn cười tủm tỉm nói. Tập Tư viện là nơi khuất nẻo nhất trong vương phủ, có thể trực tiếp thông ra bên ngoài cổng phụ phía bên.
Lý dương hơi do dự một chút nói, Nương nương, phía Nam của Hoa Viên rừng phong đã bắt đầu chuyển đỏ, chi bằng ngài qua bên đó ngắm cảnh đi. Bên đó còn có hòn non bộ, trên núi giả có một tòa Lai Yến Đình, người có thể đến đó ngồi một lát, có thể quan sát toàn bộ cảnh đẹp của hồ sen vương phủ.
Ôn Noãn Noãn nghe xong vẻ mặt vui mừng nói: Cám ơn Đại tổng quản giới thiệu cảnh đẹp vương phủ cho ta, ngươi đi làm việc đi, ta không trì hoãn ngươi làm chánh sự . Vừa nói, nàng hướng hắn hơi khấu đầu, mang theo nha hoàn cung nữ chuyển hướng hoa viên.
Lý Dương nhìn bóng dáng nàng đi xa, nói với người bên cạnh, Phái người đi thông báo Vương gia một tiếng, Vương phi nương nương tinh thần tốt lắm, muốn đi hoa viên dạo.
“Vâng ạ” người được phân phó lập tức rời đi, một lát sau mới trở lại bên người hắn.
Tháng chín rừng phong vẫn là hơi ửng đỏ, nhưng bên này hoa và cây cảnh sum suê, núi giả ao nhỏ chằng chịt ở giữa. Ôn Noãn Noãn mang theo Hồng Lăng Lục La cùng các cung nữ tùy ý tản bộ du ngoạn trong rừng.
Lai Yến Các là một toà tứ phương, kiến trúc độc đáo mái cong góc vểnh nằm ở trên hòn nam bộ. Đẩy cửa sổ đang đóng chặt ra, gió thu mát mẻ liền truyền vào, mang không khí âm u trong lầu đi xa vài dặm.
Hồng Lăng vươn ngón tay ra lau xuống cái bàn một chút sau đó nói, Nương nương, nơi này xem ra mỗi ngày đều có người quét tước. Ngón tay nàng một chút tro bụi đều không có.
Lục La đem ghế dời đến cửa sổ, lại rút ra một cái khăn tay trải ra ở trên ghế, sau đó nói, Nương nương, mau ngồi xuống nghỉ chân một chút, người buổi sáng còn phát sốt.
Ừ. Ôn Noãn Noãn sau khi ngồi xuống, chỉ vào vào các ghế dựa khác trong Lai Yến Các nói, Đừng quá câu nệ, các ngươi cũng ngồi xuống.
Hồng Lăng liền hướng các cung nữ nói, Bốn vị tỷ tỷ đừng khách khí, ngồi xuống đi.
Bốn người cung nữ được dạy dỗ cung quy nghiêm khắc đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không dám ngồi xuống.
Lục La thấy thế, lập tức kéo một cái băng ngồi bên người Ôn Noãn Noãn sau đó nói, Nương nương không bạc đãi người làm, chỉ cần không có người ngoài, đều không chú ý lễ nghi.
Ôn Noãn Noãn cười nói, Các ngươi nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, chờ một lát chúng ta còn đi trở về nữa. Vương phủ rất lớn, nàng đi dạo hơn nửa vòng, chân đều mệt mỏi. Đương nhiên, cũng có thể là do thân thể nàng buổi sáng mới phát sốt, thể lực giảm xuống nhiều.
Bốn người cung nữ thấy Vương phi bình dị gần gũi, nha hoàn bên người nàng cũng rất thân thiện, liền trăm miệng một lời nói, Cảm tạ nương nương ban thưởng ghế ngồi sau khi nói xong, các nàng mới nửa mông kề lên ghế ngồi xuống nghỉ ngơi.
Hồng Lăng nhìn qua cửa sổ ở bốn phía khác nhau của lầu các, ngạc nhiên vui mừng nói: Nương nương, hoa viên vương phủ lớn hơn Ôn phủ chúng ta năm sáu lần . Một cái hồ lớn đều bị vòng ở bên trong tường vương phủ. Nàng dõi mắt trông về phía xa, đi qua hồ sen chính là mảnh rừng cây nhỏ , đi qua rừng cây chính là tường cao lớn vây quanh vương phủ.
Ôn Noãn Noãn lập tức cười nói, Đây là vương phủ. Thương hộ cho dù có tài lực lớn mạnh cũng không dám xây dựng tường cao ao rộng lớn đến như thế!
Lục La đang đứng bên cửa sổ nhìn ngắm nơi xa, chỉ về hướng lúc trước các nàng vừa đến, Có người đi về phía này, hình như là cung nữ trong cung nương nương.
Các ngươi ai đi nghênh đón một chút? Ôn Noãn Noãn nói, nàng thấy hai người mặc cung trang màu lam nhạt đều đang nhìn ngó xung quanh.
Lập tức có một cung nữ đứng dậy hướng Ôn Noãn Noãn phúc thân thi lễ, Nương nương, nô tỳ đi đón các nàng. Chờ Ôn Noãn Noãn gật đầu, nàng liền đi nhanh khỏi Lai Yến Các.
Trong chốc lát sau, nàng mang theo hai cái cung nữ đi đến, cúi người bẩm báo, Nương nương, là Xuân Yến Xuân Hỉ, đưa điểm tâm cùng trà nóng đến cho nương nương.
Ôn Noãn Noãn hơi sửng sờ, Vân Trạm vẫn giống như kiếp trước, rất cố chấp phải nuôi mập nàng.
Nàng dịu dàng cười nói, Thật khó cho các nàng tìm được đến bên này. Vân Trạm trang bị cho nàng tám cungnữ cận thân hầu hạ, hai thái giám trẻ cơ trí, nàng ngại đi theo quá nhiều người, trừ bỏ Hồng Lăng Lục La, mỗi lần chỉ cho bốn cung nữ ở trước mắt mình hầu hạ. Về phần thái giám, nàng dùng không quen, tạm thời lượng ở một bên, định qua mọt thời gian sẽ đẩy đến bên người hầu hạ Vân Trạm.
Một bàn tay cầm theo giỏ trúc Xuân Hỉ khom người nói, Nương nương, Đại tổng quản phái đám nô tì đưa điểm tâm cùng nước trà nhanh chút đến cho người, rằng Vương phi nương nương đang ở rừng phong gần Lai Yến Các.
Đang bưng hai hộp điểm tâm Xuân Yến khom người nói, Nương nương, đây là bánh đậu đỏ hoa quế, xôi nắm gạo nếp bát bảo(*) phòng bếp mới làm chiều nay, , mời ngài nếm thử.
Các nàng vừa nói, các cung nữ khác giúp đỡ các nàng mở hộp điểm tâm ra, mở giỏ trúc nhỏ lấy ra một cái chung đổ nước trà vào.
Một ly trà hai hộp điểm tâm một đôi đũa, các cung nữ xếp thành một hàng theo thứ tự trước mặt Ôn Noãn Noãn.
Các nàng mặc dù không nói chuyện, nhưng đều dùng ánh mắt khẩn cầu Ôn Noãn Noãn dùng một ít. Bụng tuyệt không đói Ôn Noãn Noãn không thể ăn một lần trên hai khối, uống một ly trà, hưởng thụ bữa cơm tình yêu của Vân Trạm.
Nương nương, Thẩm công công đã bảo bọn nô tỳ, nhất định phải khiến nương nương ăn nhiều một chút. Nương nương, người ăn thêm vào miếng xôi bát bảo được không? Xuân Yến khẩn cầu nói.
Ôn Noãn Noãn biết Vân Trạm đối với nàng ôn nhu sủng ái, đối với người làm trong phủ thì đặc biệt nghiêm khắc, đành gắp hai viên xôi nắm Bát Bảo kích cỡ như quả bóng bàn trong hộp điểm tâm ăn.
Hồng Lăng Lục La nhoẻn miệng cười: Vương gia rất sủng ái nương nương nhà mình, không cần hai ba tháng, nương nương sẽ vẫn như trước kia trắng trẻo mập mạp.
○○○
Cửu ca. Ôn Noãn Noãn kêu lên. Hồng Lăng đứng ở sau lưng nàng vì nàng búi tóc, chải vuốt sợi tóc dài, Lục La đứng ở bên người các nàng giúp đỡ sửa sang lại hộp trang điểm.
Ừ ? Vân Trạm giương mắt hỏi nàng. Đại thái giám thân cận Thẩm Minh đang mang theo hai tiểu thái giám thay quần áo cho hắn.
Người không cần phải mệnh lệnh cho cung nữ hầu hạ riêng của thiếp, yêu cầu các nàng phải hầu hạ thiếp ăn bao nhiêu. Ôn Noãn Noãn cười ha ha nói, Thiếp đói bụng sẽ tự mình tìm thức ăn. Năm ngoái lúc ở nhà mẹ đẻ thiếp vẫn rất béo, mấy tháng gần đây chỉ là sự tình đặc biệt nhiều, cho nên mới gầy xuống. Bất kể là kiếp trước hay khi sống lại, thì trước năm nàng mười lăm tuổi vẫn luôn là con bé ú.
Lần đầu tiên nhìn thấy nàng, quả thật nàng vừa trắng lại vừa béo, giống một vật nuôi chờ đến năm mới làm thịt. Vân Trạm vừa nói, vừa dùng ánh mắt trêu tức nàng.
Heo!
Xì. Lục La nhịn không được, cười ra tiếng, sau đó phát hiện mình thất lễ nghiêm, nhanh chóng hướng Vân Trạm quỳ hai đầu gối xuống, khẩn cầu, Nương nương thứ tội, Vương gia thứ tội. Ở thời điểm Vương phi nương nương không biết, Ngọc Lan Ngọc Liên hai vị cô cô quản sự chuyên môn đi tìm các nàng, đem quy củ vương phủ nói một lần, làm cho các nàng cẩn thận hầu hạ Vương gia cùng Vương phi.
Lục La, không có việc gì, là tại Vương gia đang nói giỡn thôi. Ôn Noãn Noãn không thèm để ý nói.
Lục La cúi đầu không dám đứng lên.
Đứng lên đi, ngươi cùng Hồng Lăng là nha hoàn cũng là bạn tri kỷ từ thuở nhỏ của Vương phi, Vương phi sủng nhất các ngươi. Vân Trạm lạnh nhạt nói.
Lục La lập tức dập đầu, nói : Tạ ơn vương gia thứ tội, tạ ơn nương nương thứ tội. Nói xong, nàng lúc này mới đứng dậy thối lui đến bên người Hồng Lăng, kính cẩn đứng trang nghiêm .
Liếc mắt nhìn Hồng Lăng Lục La đã bị quy củ nghiêm khắc trói buộc Ôn Noãn Noãn trong lòng thở dài một hơi.
Đúng rồi, Cửu ca, Hồng Lăng cùng Lục La là nha hoàn hồi môn của thiếp, cùng thiếp tình như tỷ muội, thiếp hy vọng mọi chuyện của các nàng đều do thiếp làm chủ. Nàng nhân cơ hội này nói. Tuy rằng Vân Trạm hiện tại biểu hiện đều rất bình thường, có lẽ trong lòng cũng chưa có ý định gả Hồng Lăng Lục La ra ngoài, nhưng rất khó xác định được tâm tư hắn không giống như kiếp trước mạnh mẽ đem các nàng gả đi.
Hai người họ là nha hoàn hồi môn của nàng, thuộc sở hữu của nàng, tự nhiên nàng có quyền quyết định sinh tử của bọn họ. Ở trong phủ ta, chỉ cần bọn họ không phải phá hư quy củ nghiêm trọng thì cô cô quản sự cũng không dám chỉ trích bọn họ. Vân Trạm nghe thấy liền hiểu ý nàng, bèn giải thích như vậy.
Quả thật, đồ cưới vẫn luôn thuộc bên đàng gái, chỉ khi bên đàn gái tự mình không quản lý được thì đàng trai mới nhúng tay vào, nhà chồng không thể tuỳ tiện sử dụng đồ cưới của nàng.
Phát hiện hắn hiện tại rất dễ nói chuyện, Ôn Noãn Noãn liền tiếp tục nói, Cửu ca, có phải chàng lệnh các cung nữ chăm chăm nhìn để thiếp ăn nhiều phải không ? Không cần phiền phức vậy, thiếp sẽ không để mình bị đói, người đừng khiến người ta đem thiếp nuôi thành heo . Cung nữ nếu như không bị mệnh lệnh, sẽ không quan tâm ngoài ba bữa thực phẩm phụ nàng ăn bao nhiêu.
Vân Trạm hơi suy tư một lát, liền gật gật đầu. Vì thế Trầm Minh bên người hắn liền biết, lát nữa hắn phải đi nói với các cung nữ một tiếng, nhiệm vụ của các nàng khuyên Vương phi ăn nhiều được hủy bỏ.
Nương nương, ngài còn có gì phân phó? Hông Lăng để cái lược xuống nói, Vương phi đã tắm rửa xong, tóc cũng chải vuốt xong lưu loát.
Hồng Lăng, bưng hai chén nước lọc đến đây, ta cùng Vương gia trước khi ngủ đều thích uống một ly nước. Ôn Noãn Noãn phân phó, cố ý xê dịch người chút xíu, muốn thông qua gương trang điểm xem Vân Trạm có phản ứng gì. Đáng tiếc, ba cái tên thái giám vây quanh hắn, nàng nhìn không tới hắn trong gương.
Hồng Lăng khom người đáp: “Dạ.”
Nàng vừa muốn đi, Vân Trạm liền ra lệnh, Cung nữ bên kia đã chuẩn bị mật ong rừng, ngươi thả một chút vào đi.
Dạ, Vương gia. Hồng Lăng vội vàng nói, rất nhanh ra khỏi tẩm cung đi tìm tám cung nữ hằng ngày hầu hạ Vương phi.
Vân Trạm giải thích: Noãn Noãn, mật ong rừng dinh dưỡng phong phú, ở trong cung hậu phi đều ăn, từ giờ trở đi nàng mỗi ngày đều phải ăn một chút.
Vâng. Ôn Noãn Noãn gật gật đầu, trong lòng rất tùy ý dò hỏi, 【hệ thống, mật có thể giải độc sao? nàng chỉ biết là mật có tác dụng dưỡng nhan làm đẹp, nghe nói mật ong chúa còn được coi là thánh phẩm trong việc làm chậm lão hóa cho nữ nhân..
mật có tác dụng: thứ nhất, đẹp da dưỡng sắc; thứ hai, kháng khuẩn giảm nhiệt, tăng cường tái sinh tế bào mới, thứ ba, hỗ trợ tiêu hóa; thứ tư, đề cao lực miễn dịch, thứ năm, bảo vệ mạch máu. 】
Hệ thống nhanh chóng trả lời, 【hắn muốn tăng cường thể chất của ngươi. Nếu kỳ thật như vậy, mật ong chúa hiệu quả sẽ càng thêm tốt. Ngươi đến chỗ ta đổi mật ong chúa có độ tinh khiết phù hợp nhất . 】
【Tạm thời không cần. 】 Ôn Noãn Noãn nói, 【Sau này năng lượng hạnh phúc càng ngày càng khó tích góp từng tí một, xuất hiện cảm xúc tiêu cực còn cần trừ đi hạnh phúc năng lượng, ta phải sử dụng tiết kiệm. 】
Hồng Lăng rất nhanh bưng tới hai chén nước lọc thả đã hòa mật ong, Ôn Noãn Noãn cười nói, Cửu ca, mời. Nói xong, nàng liền cúi đầu uống nước. Nước này ngọt ngào, cùng với nước hắn đút cho nàng uống lúc sáng tương tự nhau.
Nàng hiện tại tự mình uống nước xong, đợi lát nữa hắn sẽ dùng lý do gì lừa nàng uống đệ nhất độc dược?
(*)bánh đậu đỏ hoa quế:
xôi nắm gạo nếp bát bảo: xôi thập cẩm làm từ: gạo nếp, hạt sen, long nhãn, táo đỏ,... và một số nhan hoa quả khô như nho khô,... trộn lẫn rồi đồ chín và vo viên
Hồng Lăng Lục La mới đến không rành đường, bốn cung nữ cũng không phải rất quen thuộc đường đi trong vương phủ, các nàng vốn muốn tìm người dẫn đường, nhưng bất tri bất giác , cái đội ngũ này biến thành Ôn Noãn Noãn mang theo các nàng đi dạo chung quanh.
Người hầu ở tiền viện nhìn thấy Ôn Noãn Noãn, tiến lên hành lễ sôi nổi. Ôn Noãn Noãn vuốt cằm mỉm cười, ung dung hoa quý, ôn nhu nhàn thục, nháy mắt liền được bọn người hầu yêu thích.
Nhìn thấy Đại tổng quản Lý Dương mang theo hai người quản sựđi về hướng mình , Ôn Noãn Noãn liền hỏi: Lý đại tổng quản, ngươi có biết Vương gia buổi sáng ở chỗ nào? Đời trước, Lý đại tổng quản có thể xem như tâm phúc của Vân Trạm, biết chuyện tình của Vân Trạm nhiều hơn mình rất nhiều, mà hắn hoàn toàn hiệp trợ, chưa từng khuyên can lần nào.
Khởi bẩm Vương phi nương nương, Vương gia hiện tại chắc đang ở Tập Tư Viện phía tây hoa viên cùng một ít thuộc hạ xử lý công sự. Lý dương chắp tay bẩm báo.
Ờ, xử lý công sự, vậy ta đây không tìm hắn nữa, chính mình đến hoa viên thưởng thức cảnh đẹp thôi. Ôn Noãn Noãn cười tủm tỉm nói. Tập Tư viện là nơi khuất nẻo nhất trong vương phủ, có thể trực tiếp thông ra bên ngoài cổng phụ phía bên.
Lý dương hơi do dự một chút nói, Nương nương, phía Nam của Hoa Viên rừng phong đã bắt đầu chuyển đỏ, chi bằng ngài qua bên đó ngắm cảnh đi. Bên đó còn có hòn non bộ, trên núi giả có một tòa Lai Yến Đình, người có thể đến đó ngồi một lát, có thể quan sát toàn bộ cảnh đẹp của hồ sen vương phủ.
Ôn Noãn Noãn nghe xong vẻ mặt vui mừng nói: Cám ơn Đại tổng quản giới thiệu cảnh đẹp vương phủ cho ta, ngươi đi làm việc đi, ta không trì hoãn ngươi làm chánh sự . Vừa nói, nàng hướng hắn hơi khấu đầu, mang theo nha hoàn cung nữ chuyển hướng hoa viên.
Lý Dương nhìn bóng dáng nàng đi xa, nói với người bên cạnh, Phái người đi thông báo Vương gia một tiếng, Vương phi nương nương tinh thần tốt lắm, muốn đi hoa viên dạo.
“Vâng ạ” người được phân phó lập tức rời đi, một lát sau mới trở lại bên người hắn.
Tháng chín rừng phong vẫn là hơi ửng đỏ, nhưng bên này hoa và cây cảnh sum suê, núi giả ao nhỏ chằng chịt ở giữa. Ôn Noãn Noãn mang theo Hồng Lăng Lục La cùng các cung nữ tùy ý tản bộ du ngoạn trong rừng.
Lai Yến Các là một toà tứ phương, kiến trúc độc đáo mái cong góc vểnh nằm ở trên hòn nam bộ. Đẩy cửa sổ đang đóng chặt ra, gió thu mát mẻ liền truyền vào, mang không khí âm u trong lầu đi xa vài dặm.
Hồng Lăng vươn ngón tay ra lau xuống cái bàn một chút sau đó nói, Nương nương, nơi này xem ra mỗi ngày đều có người quét tước. Ngón tay nàng một chút tro bụi đều không có.
Lục La đem ghế dời đến cửa sổ, lại rút ra một cái khăn tay trải ra ở trên ghế, sau đó nói, Nương nương, mau ngồi xuống nghỉ chân một chút, người buổi sáng còn phát sốt.
Ừ. Ôn Noãn Noãn sau khi ngồi xuống, chỉ vào vào các ghế dựa khác trong Lai Yến Các nói, Đừng quá câu nệ, các ngươi cũng ngồi xuống.
Hồng Lăng liền hướng các cung nữ nói, Bốn vị tỷ tỷ đừng khách khí, ngồi xuống đi.
Bốn người cung nữ được dạy dỗ cung quy nghiêm khắc đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không dám ngồi xuống.
Lục La thấy thế, lập tức kéo một cái băng ngồi bên người Ôn Noãn Noãn sau đó nói, Nương nương không bạc đãi người làm, chỉ cần không có người ngoài, đều không chú ý lễ nghi.
Ôn Noãn Noãn cười nói, Các ngươi nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, chờ một lát chúng ta còn đi trở về nữa. Vương phủ rất lớn, nàng đi dạo hơn nửa vòng, chân đều mệt mỏi. Đương nhiên, cũng có thể là do thân thể nàng buổi sáng mới phát sốt, thể lực giảm xuống nhiều.
Bốn người cung nữ thấy Vương phi bình dị gần gũi, nha hoàn bên người nàng cũng rất thân thiện, liền trăm miệng một lời nói, Cảm tạ nương nương ban thưởng ghế ngồi sau khi nói xong, các nàng mới nửa mông kề lên ghế ngồi xuống nghỉ ngơi.
Hồng Lăng nhìn qua cửa sổ ở bốn phía khác nhau của lầu các, ngạc nhiên vui mừng nói: Nương nương, hoa viên vương phủ lớn hơn Ôn phủ chúng ta năm sáu lần . Một cái hồ lớn đều bị vòng ở bên trong tường vương phủ. Nàng dõi mắt trông về phía xa, đi qua hồ sen chính là mảnh rừng cây nhỏ , đi qua rừng cây chính là tường cao lớn vây quanh vương phủ.
Ôn Noãn Noãn lập tức cười nói, Đây là vương phủ. Thương hộ cho dù có tài lực lớn mạnh cũng không dám xây dựng tường cao ao rộng lớn đến như thế!
Lục La đang đứng bên cửa sổ nhìn ngắm nơi xa, chỉ về hướng lúc trước các nàng vừa đến, Có người đi về phía này, hình như là cung nữ trong cung nương nương.
Các ngươi ai đi nghênh đón một chút? Ôn Noãn Noãn nói, nàng thấy hai người mặc cung trang màu lam nhạt đều đang nhìn ngó xung quanh.
Lập tức có một cung nữ đứng dậy hướng Ôn Noãn Noãn phúc thân thi lễ, Nương nương, nô tỳ đi đón các nàng. Chờ Ôn Noãn Noãn gật đầu, nàng liền đi nhanh khỏi Lai Yến Các.
Trong chốc lát sau, nàng mang theo hai cái cung nữ đi đến, cúi người bẩm báo, Nương nương, là Xuân Yến Xuân Hỉ, đưa điểm tâm cùng trà nóng đến cho nương nương.
Ôn Noãn Noãn hơi sửng sờ, Vân Trạm vẫn giống như kiếp trước, rất cố chấp phải nuôi mập nàng.
Nàng dịu dàng cười nói, Thật khó cho các nàng tìm được đến bên này. Vân Trạm trang bị cho nàng tám cungnữ cận thân hầu hạ, hai thái giám trẻ cơ trí, nàng ngại đi theo quá nhiều người, trừ bỏ Hồng Lăng Lục La, mỗi lần chỉ cho bốn cung nữ ở trước mắt mình hầu hạ. Về phần thái giám, nàng dùng không quen, tạm thời lượng ở một bên, định qua mọt thời gian sẽ đẩy đến bên người hầu hạ Vân Trạm.
Một bàn tay cầm theo giỏ trúc Xuân Hỉ khom người nói, Nương nương, Đại tổng quản phái đám nô tì đưa điểm tâm cùng nước trà nhanh chút đến cho người, rằng Vương phi nương nương đang ở rừng phong gần Lai Yến Các.
Đang bưng hai hộp điểm tâm Xuân Yến khom người nói, Nương nương, đây là bánh đậu đỏ hoa quế, xôi nắm gạo nếp bát bảo(*) phòng bếp mới làm chiều nay, , mời ngài nếm thử.
Các nàng vừa nói, các cung nữ khác giúp đỡ các nàng mở hộp điểm tâm ra, mở giỏ trúc nhỏ lấy ra một cái chung đổ nước trà vào.
Một ly trà hai hộp điểm tâm một đôi đũa, các cung nữ xếp thành một hàng theo thứ tự trước mặt Ôn Noãn Noãn.
Các nàng mặc dù không nói chuyện, nhưng đều dùng ánh mắt khẩn cầu Ôn Noãn Noãn dùng một ít. Bụng tuyệt không đói Ôn Noãn Noãn không thể ăn một lần trên hai khối, uống một ly trà, hưởng thụ bữa cơm tình yêu của Vân Trạm.
Nương nương, Thẩm công công đã bảo bọn nô tỳ, nhất định phải khiến nương nương ăn nhiều một chút. Nương nương, người ăn thêm vào miếng xôi bát bảo được không? Xuân Yến khẩn cầu nói.
Ôn Noãn Noãn biết Vân Trạm đối với nàng ôn nhu sủng ái, đối với người làm trong phủ thì đặc biệt nghiêm khắc, đành gắp hai viên xôi nắm Bát Bảo kích cỡ như quả bóng bàn trong hộp điểm tâm ăn.
Hồng Lăng Lục La nhoẻn miệng cười: Vương gia rất sủng ái nương nương nhà mình, không cần hai ba tháng, nương nương sẽ vẫn như trước kia trắng trẻo mập mạp.
○○○
Cửu ca. Ôn Noãn Noãn kêu lên. Hồng Lăng đứng ở sau lưng nàng vì nàng búi tóc, chải vuốt sợi tóc dài, Lục La đứng ở bên người các nàng giúp đỡ sửa sang lại hộp trang điểm.
Ừ ? Vân Trạm giương mắt hỏi nàng. Đại thái giám thân cận Thẩm Minh đang mang theo hai tiểu thái giám thay quần áo cho hắn.
Người không cần phải mệnh lệnh cho cung nữ hầu hạ riêng của thiếp, yêu cầu các nàng phải hầu hạ thiếp ăn bao nhiêu. Ôn Noãn Noãn cười ha ha nói, Thiếp đói bụng sẽ tự mình tìm thức ăn. Năm ngoái lúc ở nhà mẹ đẻ thiếp vẫn rất béo, mấy tháng gần đây chỉ là sự tình đặc biệt nhiều, cho nên mới gầy xuống. Bất kể là kiếp trước hay khi sống lại, thì trước năm nàng mười lăm tuổi vẫn luôn là con bé ú.
Lần đầu tiên nhìn thấy nàng, quả thật nàng vừa trắng lại vừa béo, giống một vật nuôi chờ đến năm mới làm thịt. Vân Trạm vừa nói, vừa dùng ánh mắt trêu tức nàng.
Heo!
Xì. Lục La nhịn không được, cười ra tiếng, sau đó phát hiện mình thất lễ nghiêm, nhanh chóng hướng Vân Trạm quỳ hai đầu gối xuống, khẩn cầu, Nương nương thứ tội, Vương gia thứ tội. Ở thời điểm Vương phi nương nương không biết, Ngọc Lan Ngọc Liên hai vị cô cô quản sự chuyên môn đi tìm các nàng, đem quy củ vương phủ nói một lần, làm cho các nàng cẩn thận hầu hạ Vương gia cùng Vương phi.
Lục La, không có việc gì, là tại Vương gia đang nói giỡn thôi. Ôn Noãn Noãn không thèm để ý nói.
Lục La cúi đầu không dám đứng lên.
Đứng lên đi, ngươi cùng Hồng Lăng là nha hoàn cũng là bạn tri kỷ từ thuở nhỏ của Vương phi, Vương phi sủng nhất các ngươi. Vân Trạm lạnh nhạt nói.
Lục La lập tức dập đầu, nói : Tạ ơn vương gia thứ tội, tạ ơn nương nương thứ tội. Nói xong, nàng lúc này mới đứng dậy thối lui đến bên người Hồng Lăng, kính cẩn đứng trang nghiêm .
Liếc mắt nhìn Hồng Lăng Lục La đã bị quy củ nghiêm khắc trói buộc Ôn Noãn Noãn trong lòng thở dài một hơi.
Đúng rồi, Cửu ca, Hồng Lăng cùng Lục La là nha hoàn hồi môn của thiếp, cùng thiếp tình như tỷ muội, thiếp hy vọng mọi chuyện của các nàng đều do thiếp làm chủ. Nàng nhân cơ hội này nói. Tuy rằng Vân Trạm hiện tại biểu hiện đều rất bình thường, có lẽ trong lòng cũng chưa có ý định gả Hồng Lăng Lục La ra ngoài, nhưng rất khó xác định được tâm tư hắn không giống như kiếp trước mạnh mẽ đem các nàng gả đi.
Hai người họ là nha hoàn hồi môn của nàng, thuộc sở hữu của nàng, tự nhiên nàng có quyền quyết định sinh tử của bọn họ. Ở trong phủ ta, chỉ cần bọn họ không phải phá hư quy củ nghiêm trọng thì cô cô quản sự cũng không dám chỉ trích bọn họ. Vân Trạm nghe thấy liền hiểu ý nàng, bèn giải thích như vậy.
Quả thật, đồ cưới vẫn luôn thuộc bên đàng gái, chỉ khi bên đàn gái tự mình không quản lý được thì đàng trai mới nhúng tay vào, nhà chồng không thể tuỳ tiện sử dụng đồ cưới của nàng.
Phát hiện hắn hiện tại rất dễ nói chuyện, Ôn Noãn Noãn liền tiếp tục nói, Cửu ca, có phải chàng lệnh các cung nữ chăm chăm nhìn để thiếp ăn nhiều phải không ? Không cần phiền phức vậy, thiếp sẽ không để mình bị đói, người đừng khiến người ta đem thiếp nuôi thành heo . Cung nữ nếu như không bị mệnh lệnh, sẽ không quan tâm ngoài ba bữa thực phẩm phụ nàng ăn bao nhiêu.
Vân Trạm hơi suy tư một lát, liền gật gật đầu. Vì thế Trầm Minh bên người hắn liền biết, lát nữa hắn phải đi nói với các cung nữ một tiếng, nhiệm vụ của các nàng khuyên Vương phi ăn nhiều được hủy bỏ.
Nương nương, ngài còn có gì phân phó? Hông Lăng để cái lược xuống nói, Vương phi đã tắm rửa xong, tóc cũng chải vuốt xong lưu loát.
Hồng Lăng, bưng hai chén nước lọc đến đây, ta cùng Vương gia trước khi ngủ đều thích uống một ly nước. Ôn Noãn Noãn phân phó, cố ý xê dịch người chút xíu, muốn thông qua gương trang điểm xem Vân Trạm có phản ứng gì. Đáng tiếc, ba cái tên thái giám vây quanh hắn, nàng nhìn không tới hắn trong gương.
Hồng Lăng khom người đáp: “Dạ.”
Nàng vừa muốn đi, Vân Trạm liền ra lệnh, Cung nữ bên kia đã chuẩn bị mật ong rừng, ngươi thả một chút vào đi.
Dạ, Vương gia. Hồng Lăng vội vàng nói, rất nhanh ra khỏi tẩm cung đi tìm tám cung nữ hằng ngày hầu hạ Vương phi.
Vân Trạm giải thích: Noãn Noãn, mật ong rừng dinh dưỡng phong phú, ở trong cung hậu phi đều ăn, từ giờ trở đi nàng mỗi ngày đều phải ăn một chút.
Vâng. Ôn Noãn Noãn gật gật đầu, trong lòng rất tùy ý dò hỏi, 【hệ thống, mật có thể giải độc sao? nàng chỉ biết là mật có tác dụng dưỡng nhan làm đẹp, nghe nói mật ong chúa còn được coi là thánh phẩm trong việc làm chậm lão hóa cho nữ nhân..
mật có tác dụng: thứ nhất, đẹp da dưỡng sắc; thứ hai, kháng khuẩn giảm nhiệt, tăng cường tái sinh tế bào mới, thứ ba, hỗ trợ tiêu hóa; thứ tư, đề cao lực miễn dịch, thứ năm, bảo vệ mạch máu. 】
Hệ thống nhanh chóng trả lời, 【hắn muốn tăng cường thể chất của ngươi. Nếu kỳ thật như vậy, mật ong chúa hiệu quả sẽ càng thêm tốt. Ngươi đến chỗ ta đổi mật ong chúa có độ tinh khiết phù hợp nhất . 】
【Tạm thời không cần. 】 Ôn Noãn Noãn nói, 【Sau này năng lượng hạnh phúc càng ngày càng khó tích góp từng tí một, xuất hiện cảm xúc tiêu cực còn cần trừ đi hạnh phúc năng lượng, ta phải sử dụng tiết kiệm. 】
Hồng Lăng rất nhanh bưng tới hai chén nước lọc thả đã hòa mật ong, Ôn Noãn Noãn cười nói, Cửu ca, mời. Nói xong, nàng liền cúi đầu uống nước. Nước này ngọt ngào, cùng với nước hắn đút cho nàng uống lúc sáng tương tự nhau.
Nàng hiện tại tự mình uống nước xong, đợi lát nữa hắn sẽ dùng lý do gì lừa nàng uống đệ nhất độc dược?
(*)bánh đậu đỏ hoa quế:
xôi nắm gạo nếp bát bảo: xôi thập cẩm làm từ: gạo nếp, hạt sen, long nhãn, táo đỏ,... và một số nhan hoa quả khô như nho khô,... trộn lẫn rồi đồ chín và vo viên
/70
|