Chương 4: Mẹ Mạc tính toán
Editor: hoateng
Nếu như Từ Giám nổi cáu không vui, Ly Ly đều có thể lí giải được, người này vui buồn thất thường, bộ dáng đẹp mắt, người lại nhiều tiền, ông trời mang tất cả điều kiện tốt đều thả trên người anh, anh kiêu ngạo một chút là bình thường, cho dù anh giận, cũng có cả bó người bằng lòng chiều theo anh.
Nhưng cả đường đi anh im lặng, trước khi đi bộ dạng ủy khuất như vậy, Ly Ly thấy qua anh tiên y nộ mã, thấy qua anh ngang ngược, thấy qua anh thoải mái cười to, thấy qua anh tức giận, nhưng mà chưa có thấy qua bộ dạng anh ủy khuất.
Từ Giám đi một lúc, Ly Ly mới phục hồi lại tinh thần.
Lẽ ra tối nay là thời khắc tuyên án tử hình của cô, vốn cho là tình huống xấu nhất là Từ Giám và Lục Hải gặp nhau, lại thật không ngờ, cứ đi qua nhẹ nhàng như vậy. Vốn cho là mình có khả năng dút khoát chọn một người, lại thật không ngờ càng khó lựa chọn rồi.
Lục Hải nói sẽ chờ mình.
Từ Giám cho tới bây giờ người này vẫn cà lơ phất phơ, khi nào thì bị ủy khuất quá, Ly Ly cảm thấy mình thật sự rất ích kỷ, cô cảm thấy Từ Giám không có cảm giác an toàn, đến đâu cũng có vô số phụ nữ, nói toạc ra mình và anh ta cũng thực sự không có gì khác nhau.
Ly Ly trở lại ký túc xá, tắm rửa sạch sẽ, nhà vệ sinh gương bị sương mù che khuất, cô lấy tay xoa xoa, thấy mình trong gương tóc ướt sũng, lại cảm thấy tự tin lên, nếu mình thật sự đần độn yêu Từ Giám, liều lĩnh muốn ở cùng một chỗ, tên kia có lẽ đã sớm chia tay với mình, phụ nữ ở cùng anh xinh đẹp hơn so với mình rất nhiều, có vượt quá được nửa năm à? Không có!
Tắm xong, cảm thấy được một trận mệt rã rời, măc dù bận rộn, nhưng đêm qua gần như cả đêm không ngủ, bây giờ cũng có chút không chịu được, thật tốt ngày mai lại là ngày nghỉ của cô, có thể ngủ một giấc thật tốt.
Nằm trên giường, Ly Ly có thói quen lấy di động chơi một lúc, thấy bên trong có tin nhắn từ Lục Hải, chính là hỏi về nhà chưa, sớm nghỉ ngơi một chút…, mỗi ngày trước khi ngủ Lục Hải đều nhắn tin cho cô, nói ngủ ngon.
Sau khi tốt nghiệp liên tục như vậy, vài năm, có đôi khi, không có nhìn thấy tin nhắn thật sự không quen, nhưng cũng chính là thế này, nhiều hơn cũng không có nói, thực ra trước khi Lục Hải gây dựng sự nghiệp, hai người liên hệ vẫn khá thường xuyên, về sau, hình như bề bộn nhiều việc, rất bận, người với người liên lạc vốn là như vậy, một bên ít trả lời đi, mặt khác một bên cũng từ từ lạnh nhạt.
Hai người từ lúc bắt đầu nói cuộc sống công việc tới sáng đến giờ mỗi ngày chỉ còn lại câu chúc ngủ ngon, ở giữa nhiều hơn cái gì hay ít đi cái gì? Ly Ly cũng không muốn tìm tòi nghiên cứu, chỉ là cô cảm thấy được nếu Lục Hải có thể sẽ thích người khác, e là cô lại cũng không tin tưởng tình yêu kia rồi.
Tình yêu thật sự rất buồn cười, kiên định như thế, lại yếu ớt như thế.
Ly Ly nhìn chằm chằm tin nhắn, nhìn thật lâu, nhưng cuối cùng vẫn để điện thoại đầu giường lên trên bàn nhỏ, không trả lời, nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ.
Cô vừa mới đắp kín chăn, nằm xong, điện thoại liền vang, đưa tay sờ soạng điện thoại, cũng không nghĩ là từ nhà gọi đến.
“Mẹ, gọi điện thoại đến lúc này, có chuyện gì sao?” Ly Ly đối với bố mẹ quan hệ bình thường, cô tính tình ngang ngược, trước kia lúc ở nhà bởi vì bố mẹ thiên vị em trai, giận dỗi, trong nhà thường gà bay chó sủa, vài năm nay ra ngoài đi làm, không có về nhà, quan hệ cũng hòa hoãn chút.
“A Ly, con lâu lắm rồi không trở về, bác cả con mang đến một chút cá chạch và ốc nhồi, trong đồng haong, con từ nhỏ thích ăn cái này, mẹ để nuôi trong chậu, con chừng nào thì rảnh, về nhà làm cho con ăn.” Đầu bên kia điện thoại tiếng mẹ nhanh nhẹn truyền đến, lập tức hốc mắt Ly Ly có chút đỏ.
Cho dù tính tình ngang ngược, tâm tư cao tới đâu, ở trước mặt
/15
|