“Nôn. . . . . . Nôn. . . . . .”
Lộ Nhi che miệng chạy ra ngoài, chống lên tường liền nôn ói ra.
“Lộ Nhi, con làm sao vậy? Nơi nào không thoải mái?”
“Mẹ, con không sao, có thể là dạ dày không tốt. . . . . .”
Thở dốc một hơi, nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng nôn a, dạ dày vẫn luôn tốt làm sao đột nhiên liền. . . . . .
“Lộ Nhi, con thật không sao chứ? Không phải là. . . . . . Mang thai chứ?”
Mẹ nàng vốn làm việc trong bệnh viện, dấu hiệu quen thuộc như vậy…, ánh mắt hoài nghi quan sát Lộ Nhi. Nàng cuống quít lắc đầu:
“Mẹ, cái này không thể nói giỡn a, con ngay cả bạn trai cũng không có một người, làm sao có thể mang thai?”
Không phải đùa, tuyệt không phải chuyện đùa!
Mình còn chưa có bạn trai? Thậm chí nụ hôn đầu cũng cất giữ. . . . . .
Chợt, trong đầu nghĩ đến nam tử kia cũng nghĩ đến cả đêm điên cuồng đó, đó là nằm mơ, chỉ là ngủ trưa nằm mơ mà thôi, không tính gì hết!
“Lộ Nhi, chúng ta trở về đi thôi!”
Lẩu dê cũng không cần ăn, mẹ nàng luôn cảm thấy không yên lòng, vẫn là mua que thử thai.
“Mẹ, chuyện của con mà con không biết sao? Con nói không có cũng sẽ không có, con ngay cả hôn cũng không làm sao có thể. . . . . .”
Ô ô, đây là cái gì? Màu đỏ biến thành màu đỏ tươi rồi, đây là ý gì?
Trên mặt tối sầm, Lộ Nhi thiếu chút nữa té xỉu. Bên trong phòng yên lặng, mẹ nàng một câu cũng không nói. . . . . .
Không nói lời nào, không nổi giận, chuyện kia lại càng lớn. . . .
Sợ hãi ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy mặt của mẹ tối đen ——
Trời ạ, bão táp, bão táp, có thể không nên tới được không. . . . . .
Không nên tới, ta không biết, ta cái gì cũng không biết!
Ta không có giao du với bạn trai, thậm chí ngay cả nói chuyện nắm tay cũng không có, làm sao có thể trực tiếp, trực tiếp đến cấp độ mang thai đây?
“Mẹ, con cái gì cũng không làm. . . . . . Vật này, nhất định là có vấn đề, nhất định là que thử thai có vấn đề. . . . . .”
Hốt hoảng vứt nó, nhưng đoạn hồng hồng kia, nằm trên mặt đất giống như nhìn thấy mà giật mình . ...
Lộ Nhi che miệng chạy ra ngoài, chống lên tường liền nôn ói ra.
“Lộ Nhi, con làm sao vậy? Nơi nào không thoải mái?”
“Mẹ, con không sao, có thể là dạ dày không tốt. . . . . .”
Thở dốc một hơi, nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng nôn a, dạ dày vẫn luôn tốt làm sao đột nhiên liền. . . . . .
“Lộ Nhi, con thật không sao chứ? Không phải là. . . . . . Mang thai chứ?”
Mẹ nàng vốn làm việc trong bệnh viện, dấu hiệu quen thuộc như vậy…, ánh mắt hoài nghi quan sát Lộ Nhi. Nàng cuống quít lắc đầu:
“Mẹ, cái này không thể nói giỡn a, con ngay cả bạn trai cũng không có một người, làm sao có thể mang thai?”
Không phải đùa, tuyệt không phải chuyện đùa!
Mình còn chưa có bạn trai? Thậm chí nụ hôn đầu cũng cất giữ. . . . . .
Chợt, trong đầu nghĩ đến nam tử kia cũng nghĩ đến cả đêm điên cuồng đó, đó là nằm mơ, chỉ là ngủ trưa nằm mơ mà thôi, không tính gì hết!
“Lộ Nhi, chúng ta trở về đi thôi!”
Lẩu dê cũng không cần ăn, mẹ nàng luôn cảm thấy không yên lòng, vẫn là mua que thử thai.
“Mẹ, chuyện của con mà con không biết sao? Con nói không có cũng sẽ không có, con ngay cả hôn cũng không làm sao có thể. . . . . .”
Ô ô, đây là cái gì? Màu đỏ biến thành màu đỏ tươi rồi, đây là ý gì?
Trên mặt tối sầm, Lộ Nhi thiếu chút nữa té xỉu. Bên trong phòng yên lặng, mẹ nàng một câu cũng không nói. . . . . .
Không nói lời nào, không nổi giận, chuyện kia lại càng lớn. . . .
Sợ hãi ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy mặt của mẹ tối đen ——
Trời ạ, bão táp, bão táp, có thể không nên tới được không. . . . . .
Không nên tới, ta không biết, ta cái gì cũng không biết!
Ta không có giao du với bạn trai, thậm chí ngay cả nói chuyện nắm tay cũng không có, làm sao có thể trực tiếp, trực tiếp đến cấp độ mang thai đây?
“Mẹ, con cái gì cũng không làm. . . . . . Vật này, nhất định là có vấn đề, nhất định là que thử thai có vấn đề. . . . . .”
Hốt hoảng vứt nó, nhưng đoạn hồng hồng kia, nằm trên mặt đất giống như nhìn thấy mà giật mình . ...
/1138
|